Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Boss Hắc Hóa, Liêu Nghiện - Nạp Lan Mặc

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Haizz..., 23 Tháng một 2021.

  1. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 10: Tổng tài tàn bạo cầm tù (10)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca bẹp miệng: "Vậy tôi tới đây làm cái gì?"

    Cô không nghĩ ra được mình tới đây làm cái gì, hầu hạ anh sao? Thà để người ta hầu hạ cô còn hơn.

    Mặc Thất lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt lưu ly đen nhánh, như muốn hút sâu Lạc Sênh Ca vào trong đó.

    "Vậy cô làm trợ lý cho tôi đi, trước tiên đi pha cho tôi 1 ly cà phê."

    Lạc Sênh Ca nghe xong liền lập tức ra khỏi cửa, cô là tới làm việc, chứ không phải tới chơi.

    Chẳng qua, khi mới bước ra khỏi cửa, cô đột nhiên nghĩ tới.. Cô đâu có biết kết cấu phòng làm việc của công ty, huống chi là phòng trà ở đâu, sao cô biết được?

    Vừa mới bước ra khỏi cửa.. lại phải quay về chỗ cũ.

    Cô cúi đầu, có chút không vui.

    Cô vừa mở cửa, thì Mặc Thất cũng ngước mắt nhìn cô.

    Nhìn Lạc Sênh Ca cúi đầu không vui, anh nhíu mày, tưởng là có người khi dễ cô.

    "Xảy ra chuyện gì?" Mặc Thất đứng dậy, đi tới chỗ Lạc Sênh Ca.

    Lạc Sênh Ca ngẩng đầu, vẻ mặt rối rắm và khó xử.

    Chính vì dáng vẻ này, làm cho Mặc Thất càng tin tưởng ý nghĩ của mình, Lạc Sênh Ca nhất định.. Nhất định là bị người ta khi dễ.

    Đi đến trước mặt cô, bởi vì lo lắng, nên vẻ mặt lạnh nhạt cũng không còn, ngược lại là rất ôn nhu hỏi cô "Đừng khóc, có tôi đây, ngoan, xảy ra chuyện gì? Có người khi dễ cô sao?"

    Mặc Thất đột nhiên ôn nhu như vậy, làm Lạc Sênh Ca không thể tưởng tượng được.

    "Không có, tôi chỉ là không biết phòng trà ở đâu thôi!" Cô mếu máo.

    Mặc Thất nghe cô nói, đột nhiên, có chút cạn lời.

    "Uh." Mặc Thất cũng cảm thấy, mình có chút xem nhẹ việc này, kéo tay Lạc Sênh Ca, đi ra ngoài.

    Hai người nắm tay nhau mà đi, thật là làm người ta kinh tủng mà.

    Đặc biệt là người trong công ty đều cho rằng, chắc là do mình xuất hiện ảo giác, nên mới thấy được hình ảnh này.

    Họ nhìn thấy tổng tài nhà mình ôn nhu kéo tay con gái nhà người ta như thế, quả thực..

    Quả thực, là làm cho con người ta sợ hãi mà..

    Emma!

    Phong cách mới của tổng tài đại nhân, cũng thật đáng sợ.

    Lạc Sênh Ca dưới sự dẫn dắt của Mặc Thất, chậm rãi quen thuộc kết cấu của công ty.

    Đến nỗi người khác nghĩ về cô như thế nào, cô cũng không quan tâm.

    Một ngày dài..

    Cứ chậm rãi trôi qua như vậy.

    Lúc tan tầm, Lạc Sênh Ca vì chúc mừng mình cuối cùng cũng có thể ra ngoài giải sầu, không bị mốc meo, rất vui vẻ mà mời Mặc Thất đi ra ngoài ăn cơm.

    Mặc Thất được mời đương nhiên là cự tuyệt, nhưng nhìn Lạc Sênh Ca làm nũng, ủy khuất nhìn, liền đồng ý.

    Khi tới tiệm cơm Tây, tự nhiên lãnh khí quanh Mặc Thất chậm rãi phát tán.

    Xung quanh nhiệt độ cực kỳ thấp, cảm xúc thô bạo bắt đầu ngưng tụ.

    Lạc Sênh Ca cũng không biết Mặc Thất lại làm sao nữa.. sao lại đột nhiên xấu tính nữa?

    Bất quá, cho dù tính tình có xấu, Lạc Sênh Ca tỏ vẻ, cô chịu được.

    "Thất Thất, anh làm sao vậy?" Cô quan tâm hỏi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng hai 2021
  2. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 11: Tổng tài tàn bạo cầm tù (11)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca vừa nói xong, cổ đã bị Mặc Thất bóp lấy.

    Mặc Thất vẻ mặt dữ tợn nhìn cô "Lạc Sênh Ca, tôi có phải hay không quá mức dung túng cô?"

    Vẻ tươi cười âm lãnh cùng với giọng nói quỷ dị, Lạc Sênh Ca nhất thời không phản ứng kịp.

    Liền cứ thế ngốc nhìn anh, mà Lạc Sênh Ca im lặng như vậy, lại làm Mặc Thất cho rằng mình đã biết được âm mưu quỷ kế của cô, nên không dám nói tiếp nữa.

    "Haha, không cho cô bài học nào đó, cô sẽ không nghe lời phải không?" Lực tay Mặc Thất bóp cổ Lạc Sênh Ca càng lúc càng mạnh.

    Mà Lạc Sênh Ca bởi vì động tác này của Mặc Thất, gương mặt vốn xinh đẹp trắng nõn, chậm rãi biến hóa, từ hồng biến tím.

    Từ tím biến xanh..

    "Khụ khụ, Thất Thất!" Lạc Sênh Ca bị bóp cô như vậy, hô hấp ngày càng khó khăn, lời nói càng không thể thốt ra được.

    Đối mặt với Mặc Thất, Lạc Sênh Ca cảm thấy mình rất bất đắc dĩ.

    "Mau, buông, ta, ra." Lạc Sênh Ca duỗi tay, bắt được tay của Mặc Thất, muốn gỡ ngón tay anh ra, lại phát hiện ngón tay anh kiên cố không nhúc nhích.

    "Tôi, tôi, sắp chết." Cố gắng hô hấp, Lạc Sênh Ca cảm thấy mình rất vô tội "Đờ mờ chế trượng. *"

    * đờ mờ chế trượng: Mình không biết nghĩa, nhưng chắc là câu mắng tục nào đó, nguyên văn nha.

    Nhịn không được mắng tục, Lạc Sênh Ca duỗi chân hung hăng đá, đá trúng đầu gối Mặc Thất, lại không ngờ Mặc Thất chẳng thèm để ý.

    Lạc Sênh Ca làm nhiều động tác như vậy, Mặc Thất.. cuối cùng cũng khôi phục chút cảm xúc.

    Nhìn Lạc Sênh Ca bị mình làm chật vật như thế, trong mặt chợt hiện lên vẻ đau lòng, lại nhớ đến nguyên nhân mình làm vậy, vẻ đau lòng nhanh chóng biến mất.

    "Đi thôi." Anh lôi kéo Lạc Sênh Ca hướng tiệm cơm Tây mà đi.

    Đáng tiếc, lúc này Lạc Sênh Ca bị động tác của Mặc Thất, bạo phát tiểu tính tình*, đứng ở nơi đó, không nhúc nhích nhìn anh.

    * chắc là Lạc Sênh Ca đang tức giận.

    "Mặc Thất, anh đây là có ý gì? Cho tôi 1 cái tát sau đó cho tôi quả táo ngọt sao? Mạng sống của tôi chẳng lẽ không quan trọng? Anh vừa rồi chính là muốn bóp chết tôi?"

    Lạc Sênh Ca mặt lạnh lẽo, giọng nói bình đạm, lạnh nhạt không cảm xúc.

    Nhưng, một câu lại một câu của cô nói, làm tâm Mặc Thất, đột nhiên sợ hãi.

    Thân thể vốn di chuyển, lại cứng đờ đứng lại không nhúc nhích.

    Nhìn Lạc Sênh Ca, cái gì cũng không nói, lẳng lặng nhìn, môi rung rung vài lần, đều không nói ra lời.

    Bởi vì, anh không biết phải nói cái gì.

    Lúc nãy, anh thật sự là quá mức kích động.

    "Cho tôi một lời giải thích, hành vi vừa rồi của anh, là muốn bóp chết tôi sao?" Lạc Sênh Ca ném tay Mặc Thất, lạnh lùng nói.

    Lạc Sênh Ca cũng có nguyên tắc của chính mình, cô sẽ không vì Mặc Thất mà phá bỏ nguyên tắc chính mình.

    "Không, không phải." Đột nhiên, Mặc Thất không biết phải làm gì.

    Bởi vì, anh sợ hãi một Lạc Sênh Ca như vậy.

    Lạc Sênh Ca nhìn anh, đột nhiên, phía sau Mặc Thất, xuất hiện một người con trai.

    Nhìn người con trai vừa xuất hiện, Lạc Sênh Ca có chút kinh ngạc.

    Người này, không phải là tên tiểu bạch kiểm* sao?

    * tiểu bạch kiểm: Xem lại chương 3

    Đột nhiên, trong đầu Lạc Sênh Ca xuất hiện một đống kí ức không thuộc về cô.

    Trong nháy mắt, cô cảm thấy đầu mình cực kỳ đau, nói như kim châm búa bổ cũng không quá.

    Mặc Thất vốn không biết phải làm gì, nhìn thấy tình huống này, lập tức dữ tợn lên, Lạc Sênh Ca, cô cuối cùng vẫn không quên được anh ta sao?

    Bão 7 chương nha mọi người.

    Chúc tết sum vầy

    Nhà nhà như ý

    Sức khỏe dồi dào

    Cả năm hạnh phúc.
     
  3. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 12: Tổng tài tàn bạo cầm tù (12)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này, trong đầu Lạc Sênh Ca vụt tới đống kí ức, cô chậm rãi tiếp nhận, cô.. Rốt cuộc cô cũng thấy được tương lai của mình, còn có tương lai của Mặc Thất.

    Cho dù bị Mặc Thất cầm tù, Lạc Sênh Ca vẫn luôn thích cái tên tiểu bạch kiểm kia - Tất Khải Minh.

    Cô phản kháng đến chậm rãi tuân theo, làm Mặc Thất cho rằng cô đã nghe lời, mới từ từ buông bỏ phòng bị.

    Anh càng không biết, Lạc Sênh Ca vẫn luôn liên lạc với Tất Khải Minh, hơn nữa, còn hạ độc anh.

    Lúc sau, khi Lạc Sênh Ca trốn thoát, còn xúi giục gia tộc mình thu mua công ty Mặc Thất, đẩy Tất Khải Minh lên vị trí cao.

    Kết cục cuối cùng, đương nhiên là Tất Khải Minh đứng vững vị trí, còn đem Lạc Sênh Ca cầm tù, giao cho thanh mai của anh ta đối phó.

    Mà cô, cuối cùng bị đánh cho tàn phế, ném ra đường, còn bị một đám nhặt ve chai luân gian* tới chết.

    * luân gian: Thay nhau, lần lược gian dâm.

    Lạc Sênh Ca nhìn thấy kết cục mình, sửng sốt, lòng chậm rãi tích tụ hàn khí.

    Trong mắt tràn đầy sự hận thù, nhưng cô lại giỏi thu liễm cảm xúc, thực mau, liền đem hận thù giấu xuống lớp mặt nạ.

    Cô ngước mắt, nhìn về phía Mặc Thất.

    Cô không nghĩ tới, khi cô nhìn Tất Khải Minh bằng ánh mắt thù hận, đã bị Mặc Thất thấy.

    Lạc Sênh Ca hận?

    Hận?

    Hận Tất Khải Minh?

    Mặc Thất không biết vì sao Lạc Sênh Ca trở nên như vậy, liền nhìn theo tầm mắt cô, thấy bên người Tất Khải Minh.. có một người phụ nữ?

    Cô đây là.. ghen ghét sao?

    Mặc Thất duỗi tay, đem Lạc Sênh Ca giữ chặt, đem cô ôm lấy, khiêu khích nhìn Tất Khải Minh.

    Chính Tất Khải Minh cũng không nghĩ tới, mình cùng tiểu thanh mai ra ngoài đi dạo, lại gặp.. Lạc Sênh Ca?

    "Sênh Ca." Khi nhìn thấy Lạc Sênh Ca, anh cũng rất hoảng hốt.

    Bởi vì, hiện tai, anh và Lạc Sênh Ca, vẫn còn mối quan hệ người yêu.

    Tình hình này..

    Anh, anh, anh thật sợ hãi Lạc Sênh Ca sẽ cùng mình chia tay.

    "Sênh Ca." Tất Khải Minh vừa định giải thích, lại phát hiện, bên người Lạc Sênh Ca, xuất hiện một người đàn ông.

    Mà người đàn ông, còn ôm chặt cô, hai người thân mật ôm lấy nhau?

    "Lạc Sênh Ca, người đàn ông này là ai?" Tất cả bọn đàn ông trên đời đều có một tính này, người không phải là của mình, lại cứ khăng khăng bảo là của mình.

    Cho dù, mình có đang cùng người khác hẹn hò, lại cho rằng cô ấy đội nón xanh cho mình, phẫn nộ mất hết lí trí.

    "Lạc Sênh Ca, cô thế nhưng lại cùng người đàn ông khác hẹn hò? Tính cho tôi đội nón xanh?" Tất Khải Minh cũng không nghĩ lại, chính mình cũng đang làm cái gì.

    "Tất Khải Minh." Nhìn thấy Tất Khải Minh, Lạc Sênh Ca cũng vô cùng tức giận.

    Tại vì người đàn ông, dẫn tới cô và Mặc Thất..

    Không đúng, là do mắt cô bị mù mới đúng.

    Cô mắt bị mù, mới có thể làm ra cái chuyện này.

    Lạc Sênh Ca hô một tiếng, nghiến răng nghiến lợi, phảng phất như cô đang gặp kẻ thù chính mình.

    Tất Khải Minh còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị Lạc Sênh Ca đạp cho một cước "Cút cho tôi."

    Lạc Sênh Ca chán ghét nhìn Tất Khải Minh, đồ đàn ông ghê tởm, tránh xa tôi ra một chút.

    "Cô kia, cái người này, cô có chuyện gì, mà dám đạp bạn trai tôi?" Tất Khải Minh còn chưa nói, người phụ bên cạnh anh ta đã mở miệng.

    Cô ta giận dữ chỉ ngón tay vào Lạc Sênh Ca, lớn tiếng la mắng.
     
  4. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 13: Tổng tài tàn bạo cầm tù (13)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca nghe được những lời cô gái này nói, liền đem tầm mắt chú ý tới cô ta, thời điểm nhìn thấy mặt cô ta, trong lòng càng oán giận.

    Hận ý ngập trời, từ trong lòng bùng phát.

    Chính là người phụ nữ này.

    Người phụ nữ này, chính tay cô tay đã hành hạ cô, còn ném cô tới bọn khất cái*..

    * khất cái: Là những người ăn xin.

    Cô tự hỏi, mình cùng cô ta không một chút quan hệ, cũng không có tranh chấp điều gì, lại.. Bởi vì cô ta yêu Tất Khải Minh, liền đối đãi cô như thế.

    "Cô cũng cút cho tôi, bằng không, tôi đánh cho đến khi cô nhập viện." Lạc Sênh Ca nói xong, cảm thấy uy hiếp cũng không đủ hả giận.

    Cùng lúc, cô đem chân nhắm tới bụng cô ta mà đá.

    Lạc Sênh Ca cười lạnh "Hai người, tốt nhất về sau thấy tôi là cút ra xa một chút, nếu không, tôi gặp một lần là đánh một lần."

    Mà trong lòng Lạc Sênh Ca lại âm thầm bổ sung một câu: Cho dù không nhìn thấy hai người, tôi cũng sẽ đi tìm các người, sau đó.. Đập cho hai người một trận.

    Sự khác thường của Lạc Sênh Ca, Mặc Thất không phải là không nhìn thấy, nhưng anh không nói gì, cũng không có ngăn cản.

    Lẳng lặng mà nhìn Lạc Sênh Ca, trong mắt tràn đầy vẻ nghiên cứu tìm tòi.

    "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm." Lạc Sênh Ca xoay người, lưu lại một câu, liền đi vào tiệm cơm Tây.

    Mặc Thất cho Tất Khải Minh cùng tiểu thanh mai anh ta một ánh mắt, sau đó liền đi theo Lạc Sênh Ca đi vào.

    Sự việc vừa nãy, làm cho Mặc Thất có thể xác định, Lạc Sênh Ca muốn tới đây, cũng không phải vì ước định của hai người.

    Điều làm Mặc Thất bất mãn chính là, Lạc Sênh Ca ghen, là vì người con trai khác, làm anh vô cùng khó chịu.

    Âm u đi sau Lạc Sênh Ca, khí thế này, thật là làm nhiều người phải hoảng sợ.

    "Mặc Thất, chúng ta ngồi ở đây." Lạc Sênh Ca vỗ vỗ ghế ngồi bên cạnh mình, rất rõ ràng, là muốn anh ngồi bên cạnh cô, chứ không phải là ngồi đối diện.

    Chỗ ngồi này tương đối hẻo lánh, ít người qua lại, thực thích hợp để nói chuyện.

    Bất quá, Mặc Thất không ngồi cạnh Lạc Sênh Ca, mà đi tới ghế đối diện, sau đó ngồi xuống.

    "Anh biết người vừa rồi đúng không? Anh cho rằng tôi tới đây là để thấy người kia, cho nên mới đối với tôi như vậy, phải không?"

    Hai người ngồi xuống, đều không có nói chuyện, không khí nhất thời có chút xấu hổ, Lạc Sênh Ca mới chậm rãi mở miệng.

    Lạc Sênh Ca vừa nói xong, vẻ mặt Mặc Thất có chút quỷ dị, biến đổi thất thường.

    "..."

    Anh không có trả lời, mà cứ lẳng lặng ngồi nhìn cô.

    "Mặc Thất, anh còn vì người kia mà thương tổn tôi, anh là coi trọng anh ta, cho nên mới đối với tôi làm ra loại chuyện này? Còn cầm tù tôi?" Giọng nói Lạc Sênh Ca thật sự rất hốt hoảng.

    Côn nhìn về bên ngoài, vẻ mặt ưu thương.

    Những lời Lạc Sênh Ca nói, đâm thẳng vào trái tim của Mặc Thất.

    Mặc Thất nhíu mày, ngước mắt "Không phải."

    "Nếu không là vì cái gì?" Lạc Sênh Ca vẻ mặt không tin, trên mặt đầy vẻ bi thương, diễn đến vô cùng chân thật.

    Mặc Thất trầm mặc hồi lâu.

    "Cô, hiện tại còn thích Tất Khải Minh sao?" Mặc Thất chậm rãi mở miệng, chỉ là, vừa nói xong, sắc mặt Lạc Sênh Ca lập tức thay đổi vài lần.

    Anh biết, cho dù là giả, thì cô vẫn vì anh ta mà lấy cớ, vì anh ta mà chạy thoát khỏi anh.

    "Lạc Sênh Ca, cô biết không? Tôi thực chán ghét cô, tôi ghét cô sau khi đem tình yêu tôi đào đi, liền không do dự mà vứt bỏ nó, tôi ghét cô, sao không biết yêu quý chính bản thân mình, đi theo bên cạnh một tên tra nam*, tôi ghét cô, cho dù là bị lừa, vẫn sẽ lợi dụng tôi, tôi càng thêm chán ghét chính là, tôi cam tâm tình nguyện bị cô lợi dụng."

    * tra nam: Là từ Hán Việt để chỉ những tên con trai, đàn ông có nhân cách xấu xa, ác độc cặn bã và thường xuyên lừa gạt, bỡn cợt tình cảm của chị em phụ nữ.

    * * *

    Mọi người biết không, mình là người rất dễ bỏ cuộc, nên không biết khi nào mình sẽ drop truyện, nên bây giờ mình sẽ lập ra một mục tiêu nhỏ, để cố gắng hơn, đó là dịch được 50 chương truyện trước

    Tiến độ hoàn thành: 13/50

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Có câu: Tiếng cười là liều thuốc bổ mà.

    Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ mình

    Chờ 50 chương được hoàn thành, mình sẽ bão thêm ít chương cho mọi người nha. ❤❤❤❤❤

    Mik quyết định sẽ đăng 2 chương 1 tuần vào thứ năm và chủ nhật.

    Thêm 1 chương nữa, các bạn có vui không.

    Sau này mik sẽ thay đổi thành 3 hoặc 4 chương trên tuần luôn.
     
  5. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 14: Tổng tài tàn bạo cầm tù (14)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Điều Mặc Thất nói ra, làm Lạc Sênh Ca rất khiếp sợ, Mặc Thất đứng dậy rời đi, để lại Lạc Sênh Ca một mình ngồi ngốc ở đó.

    Lạc Sênh Ca lúc này không biết, còn điều gì mà mình chưa nhớ lại không.

    Cái gì gọi là.. Cho dù là bị lừa, vẫn sẽ lợi dụng anh?

    Vẻ mặt Lạc Sênh Ca đủ mọi màu sắc biến hóa, cô không biết Mặc Thất nói như vậy là có hàm ý gì?

    Chẳng lẽ kí ức còn khuyết thiếu gì sao?

    Còn điều gì nữa mà cô không biết đây?

    Nghĩ đến đây, Lạc Sênh Ca đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng đuổi theo phương hướng mà Mặc Thất vừa đi.

    Nhưng mà Mặc Thất, đã lái xe rời đi.

    Lưu lại cô đứng ở cửa, nhìn xe Mặc Thất, càng lúc càng xa.

    Cô, hiện tại đang muốn cái gì?

    Từ trong kí ức, cô tìm được số điện thoại của Mặc Thất, liền đi vào lại tiệm cơm.

    "Xin lỗi, nhưng có thể cho tôi mượn điện thoại một lát được không?"

    Lạc Sênh Ca cuối cùng cũng mượn được cái điện thoại, nhưng cô không gọi cho Mặc Thất, mà gọi về cho người nhà của mình.

    Cha mẹ Lạc Sênh Ca bởi vì Lạc Sênh Ca mất tích, buồn rầu đến độ tóc bạc, khi nhận được cuộc điện thoại của Lạc Sênh Ca, lập tức vui vẻ cho người đến đón cô.

    Trong lòng Lạc Sênh Ca, trào dâng một cảm giác khác thường.

    Trong chốc lát, Lạc Sênh Ca chưa kịp nghĩ đó là cảm xúc gì, điện thoại đã bị cắt đứt.

    Về đến nhà, Lạc Sênh Ca được mọi người rất hoan nghênh, Lí do? Bởi vì Lạc Sênh Ca là đứa con gái duy nhất trong nhà.

    Lạc Sênh Ca đối với người của Lạc gia rất lễ phép, nhưng không có thân cận.

    Đối với Mặc Thất, cô hiện tại cũng không nhớ anh lắm, cô đang ngẫm làm sao để giải quyết hai tên phá hỏng hạnh phúc của cô và Mặc Thất.

    [ không phải bởi vì cô quá ngu xuẩn, cho nên mới có thể bị người lừa gạt sao? Khinh bỉ ing!]

    Về nhà đã hai ngày, nhưng Lạc Sênh Ca vẫn luôn ở nhà như sâu mọt, cũng không có suy nghĩ hiện tại Mặc Thất như thế nào.

    Ngược lại là lười biếng sinh hoạt, đến nỗi với người tên gọi là tiểu bạch kiểm kia, Lạc Sênh Ca tỏ vẻ, cô hiện tại chẳng cô tâm trạng nghĩ về anh ta.

    Bởi vì..

    Cha mẹ Lạc gia, thế nhưng lại nói phải cho cô kết hôn?

    Kết hôn?

    Hơn nữa còn an bài buổi tối ngày mai liền gặp mặt?

    Đây là lo lắng cô không gả ra ngoài được sao?

    Lạc Sênh Ca không đồng ý.

    Cha mẹ Lạc Sênh Ca không cưỡng ép được cô ra ngoài, lại.. Đem đối tượng kết hôn của cô mời về nhà.

    Lạc Sênh Ca nhíu mày, tâm sinh chán ghét.

    Lạc Sênh Ca đối với cha mẹ ruột của khối thân thể này, thật.. Không có bao nhiêu tình cảm.

    Cho dù là thời điểm ở Yêu giới, cô cũng chưa từng cùng cha mẹ mình ở chung, cho nên, cô cũng không biết rõ lắm..

    Tình cảm cha mẹ với con gái là như thế nào?

    Lạc Sênh Ca đi ra ngoài, lưu lại cha mẹ cùng.. Cái người gọi là đối tượng kết hôn kia nhìn nhau.

    Thật xấu hổ.

    Lạc Sênh Ca ra ngoài đi dạo lang thang trên phố.

    "Ai? Lạc Sênh Ca? Cô tại sao lại ở chỗ này?" Một giọng nói mê hoặc vang tên, Lạc Sênh Ca nghe được tên mình, theo bản năng quay đầu lại nhìn.

    Một nữ sinh?

    Nữ sinh này còn trang điểm khá đậm.

    Cô không quen.

    Cô quay đầu, rời đi.

    Lại bị cô nữ sinh kia ngăn cản, không cho Lạc Sênh Ca rời đi.

    "Cô gái, xin hỏi cô có việc gì sao?" Lạc Sênh Ca nhíu màu hỏi.

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 14/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
  6. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 15: Tổng tài tàn bạo cầm tù (15)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sênh Ca? Cô tại sao lại ở chỗ này?" Lạc Sênh Ca vừa tính toán đẩy cái tay đang nắm cô, liền nghe được giọng nói của một người con trai.

    Nhìn thấy Lạc Sênh Ca còn có đối diện cô là một người đang ủy khuất khóc, còn tưởng rằng Lạc Sênh Ca khi dễ cô ta.

    "Sênh Ca, tôi không nghĩ tới cô lại là một người như vậy, cô trước đây chưa từng khi dễ người khác. Cô làm tôi thật quá thất vọng."

    Đột nhiên xuất hiện một người, Lạc Sênh Ca dùng ánh mắt nhìn anh ta như một người thiểu năng trí tuệ, người này, sao giống người bệnh tâm thần thế?

    "Anh lại là ai?" Lạc Sênh Ca lui về một bước, né tránh sự đụng chạm của anh ta, như chạm vào anh ta là chạm vào thứ gì rất dơ bẩn vậy.

    Người con trai đó, là "Bạn trai hiện tại" của Lạc Sênh Ca chưa kịp chia tay.

    Vẻ mặt anh ta như ăn phải phân trừng mắt nhìn Lạc Sênh Ca "Sênh Ca, cô, cô thế nhưng không biết tôi? Tôi, tôi là Khải Minh, Tất Khải Minh a!"

    Anh ta nôn nóng mở miệng, mà ánh mắt nhìn Lạc Sênh Ca mang theo vẻ chỉ trích.

    Lạc Sênh Ca nghe được tên mình, đột nhiên nghĩ tới, người trước mắt này, còn không phải là cái tên tiểu bạch kiểm kia sao?

    Uh.. Cái từ tiểu bạch kiểm này, vẫn là từ trong trí nhớ nghe người khác từng nói qua.

    Lạnh lùng nhìn người con trai trước mắt này, anh ta căn bản là không đẳng cấp để cùng Mặc Thất so sánh, không hiểu tại sao, cô còn vị người này, cùng Mặc Thất cãi nhau, còn thương tổn anh.

    Cô hung tợn đá anh ta "Tiện nam nhân, cách xa tôi ra một chút, anh mà cũng xứng?"

    Cô hung hăng đá vào hạ thể anh ta, cô cũng biết thể lực mình không bằng trước kia, cũng không vọng tưởng một cước này có thể đá cho anh ta chảy máu.

    Nhưng mà, một cước này, đá vào đại phương yếu ớt nào đó, cũng có thể đau chết anh ta.

    Cô cười lạnh, không chút để ý tên nam nhân ghê tởm này, còn có.. Nữ nhân ghê tởm kia.

    Cô gái kia thấy Tất Khải Minh bị đạp, khẩn trương qua đỡ lấy anh ta, ôn nhu hỏi han.

    Lại phát hiện khi ngẩng đầu lên lần nữa, Lạc Sênh Ca đã rời đi.

    Trong lòng cô ta vô cùng nôn nóng khẩn trương, bởi vì, Tất Khải Minh cùng cô bàn kế hoạch, lại bị Lạc Sênh Ca phát hiện, kế hoạch này.. Không biết còn có thể thành công hay không?

    Lúc này Tất Khải Minh ngũ quan vặn vẹo, nữ nhân đáng chết, thế nhưng dám đá anh.

    Chờ.

    Chờ một ngày anh khống chế được Lạc gia, anh nhất định phải cho bọn họ quỳ xuống, sám hối vì hành động hôm nay.

    Ngũ quan anh ta vặn vẹo thiếu chút nữa làm tiểu thanh mai anh ta hoảng sợ.

    Mà người con trai đang ngồi đối diện trên lầu bàn công việc, nhìn thấy một màn này, khuôn mặt âm lãnh, cuối cùng cũng có chút vui vẻ.

    Ý cười ôn nhu, thiếu chút đem giám đốc ngồi đối diện anh dọa sợ.

    Này, này, vị này, là, là, là xảy ra chuyện gì?

    Thực mau, Mặc Thất không để ý đến người này, đứng lên, nhắm phương hướng Lạc Sênh Ca đi mà đi.

    Một ngày không gặp, mà trong lòng anh.. Nghĩ tới liền tàn nhẫn.

    Lạc Sênh Ca đi dạo phố, thích một chút đồ vật, lại phát hiện.. Trên người mình vốn không có tiền.

    Cô cau mày đứng trước đống quần áo và trang sức.. Uh, người yêu cái đẹp như Lạc Sênh Ca thật sự không bỏ được.

    "A, không có tiền lại tới giả làm người có tiền? Cô ta không phải là kẻ ngốc đi?"

    "Phụ nữ hiện tại, ai, thói đời ngày nay, đạo đức đều chôn vùi hết rồi."

    "Không có tiền còn dám đến nơi này? Thật là một phụ nữ không biết xấu hổ!"

    Lạc Sênh Ca đứng ở đó, tiếp thu việc mình bị một đống phụ nữ châm chọc mỉa mai.

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 15/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
  7. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 16: Tổng tài tàn bạo cầm tù (16)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Mặc Thất đến, liền thấy được một màn như vậy.

    Sênh Ca của anh, đang bị một người phụ nữ khi dễ, mắt yếu ớt tái nhợt, thân hình lung lay sắp đổ.

    Uh, bổ não là bệnh, cần phải trị.

    Mặc Thất đau lòng vội vàng đi ra phía trước "Tất cả đồ cô ấy muốn, gói lại hết cho tôi."

    Anh không nghĩ tới cách làm này của mình, làm cho những người phụ nữ vây xem đó, càng thêm hâm mộ ghen ghét.

    Đặc biệt là người anh hùng cứu mỹ nhân này, thế nhưng là một người đàn ông vô cùng đẹp trai.

    Các cô cũng muốn được "anh hùng" này cứu a.

    "Nhìn, tiểu bạch liên* chính là như vậy, lợi dụng nhan sắc của mình, hấp dẫn không biết bao nhiêu đàn ông ngu xuẩn rồi."

    * tiểu bạch liên: Nhắc đến bạch liên hoa, người ta sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh một bông hoa sen trắng muốt giữa đầm lầy nhưng không hề dính bùn bẩn. Những cô nàng mang đặc tính bạch liên hoa cũng vậy, họ lúc nào mang dáng vẻ yếu đuối, vô tội.

    Mọi người thường bị vẻ ngoài ngây thơ này của họ lừa gạt, cho rằng họ là người rất trong sáng, không vụ lợi. Nhưng trên thực tế, nội tâm của những bạch liên hoa sâu không lường được, bụng dạ họ đầy ý xấu mà những người xung quanh rất khó nhận ra. Sở trường lớn nhất của bạch liên hoa chính là dựa vào ngoại hình của mình để lừa lấy lòng tin của người khác.

    "Đó là bởi vì cô ghen ghét tôi lớn lên xinh đẹp."

    Lạc Sênh Ca không để ý người khác nói gì về cô, quay đầu lại nhìn người vừa mới mở miệng - Mặc Thất.

    Nhìn thấy Mặc Thất, cô rất là kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là vui vẻ.

    "Mặt Thất?" Giọng nói cùng nụ cười ngọt ngào kia, làm tâm Mặc Thất trở nên mềm mại.

    Nhưng, cũng chỉ một lát thôi.

    Thực mau, Mặc Thất vốn dĩ hơi mỉm cười, liền thu liễm lại, nhìn Lạc Sênh Ca, trước sau đều lạnh nhạt.

    Hình như là anh đột nhiên nhớ tới cảnh tượng mình tự tiện rời đi, hiện tại tới gần, hình như.. Là không tốt lắm?

    Có chút xấu hổ muốn xoay người rời đi, lại bị Lạc Sênh Ca một tay kéo lại.

    "Thất Thất.." Giọng nói mềm mại mang giống như làm nũng, trong mắt rõ ràng là rất ủy khuất.

    Con ngươi tràn ngập hơi nước, đối với Mặc Thất ỷ lại, rõ ràng trong mắt, không chút nào che dấu.

    Mặc Thất bị hành động ỷ lại của Lạc Sênh Ca làm sung sướng, trong lòng đối với Lạc Sênh Ca có chút tức giận, liền tiêu bớt vài phần.

    "Như thế nào làm cho mình chật vật như thế?" Anh duỗi tay cầm cái tay lạnh lẽo của Lạc Sênh Ca, quay đầu, đôi mắt sắc bén trừng người phục vụ.

    Cái tiệm này, thực chất là thuộc sở hữu công ty anh.

    Mà lại có người nhân viên không có mắt nhìn người như thế!

    Mặc Thất lại không có chú ý đến, người ta cũng chưa từng gặp qua giám đốc là anh, sao lại biết anh là chủ của cửa tiệm này!

    "Còn không mau gói lại hết cho tôi? Sững sờ đứng ở đó làm cái gì?" Đồng thời, Mặc Thất còn âm lãnh liếc qua một lần đám phụ nữ chỉ trích Lạc Sênh Ca.

    Bị ánh mắt hung ác của Lạc Sênh Ca lướt qua, đám phụ nữ đó chỉ biết bắt nạt kẻ yếu liền rụt cổ.

    Mặc Thất lôi kéo Lạc Sênh Ca đi khỏi nơi này, lại bị Lạc Sênh Ca kéo lại, đi không được.

    "Xảy ra chuyện gì?" Anh có chút nghi hoặc nhìn cô, nhưng biểu tình vẫn lạnh nhạt như cũ, căn bản không nhìn ra, là anh quan tâm đến Lạc Sênh Ca.

    Chỉ có giọng nói hơi phập phồng, biểu lộ tâm tư của anh.

    "Thất Thất.. Anh, anh có phải hay không chán ghét tôi a?" Lạc Sênh Ca cúi đầu, kỳ thật, cô vẫn rất khó chịu.

    Đối với việc Mặc Thất chán ghét mình, cô.. Không hiểu sao, trong lòng, thật sự rất khó chịu.

    [ Lạc Sênh Ca hiện tại, còn chưa từng thích Mặc Thất, có lẽ, đã thích, nhưng cô không biết. Bởi vì, kiếp trước, người cô thích là Thiên Đế, cho dù cuối cùng đã biết tâm tư của Thiên Đế, từ bỏ hoặc hận Thiên Đế. Đối với Mặc Thất, giai đoạn này vẫn còn áy náy, trong tương lai, cô sẽ chậm rãi thích Mặc Thất]

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 16/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
  8. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 17: Tổng tài tàn bạo cầm tù (17)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca sắc mặt ủy khuất, thật đúng là làm cho Mặc Thất trong khoảng thời gian ngắn có thể đáp lại, đột nhiên không biết phải làm gì.

    Môi rung rung vài cái, lại không biết nên trả lời thế nào.

    Suy tư một lát, vừa định nói, lại bị lời nói Lạc Sênh Ca kích thích.

    "Anh nếu như đã chán ghét tôi, tôi liền rời đi, cũng mong anh không cần dây dưa nữa." Lạc Sênh Ca nhớ tới trước kia Mặc Thất đối với mình như thế, mở miệng nói.

    Anh sắc mặt thay đổi, nhanh chóng nắm lấy tay Lạc Sênh Ca, lực đạo như muốn bóp nát tay cô.

    "Cô vừa rồi, nói cái gì?" Anh trầm mặt, đi tới trước mặt Lạc Sênh Ca.

    "Cô cũng dám thoát khỏi tôi?" Anh nắm tay Lạc Sênh Ca, kéo cô ra khỏi đây.

    Vẻ mặt âm trầm, Mặc Thất bất mãn phát tiết khí lạnh ra bốn phái.

    Lạc Sênh Ca muốn rút tay về, lại bị Mặc Thất càng nắm càng chặt.

    Lạc Sênh Ca rất muốn biết.. Mặc Thất của cô sao lại biến thành bộ dáng này? Rõ ràng..

    Rõ ràng thời điểm trước kia, cũng không phải bộ dáng này..

    Lạc Sênh Ca cuối cùng cũng không có cực lực cự tuyệt phản kháng, mà là đi theo bước chân Mặc Thất, chậm rãi rời khỏi đây.

    Cho dù trong lòng rất nghi hoặc, nhưng vẫn như cũ..

    Lạc Sênh Ca bị Mặc Thất kéo tới cửa, người đến người đi, tò mò nhìn đôi tình nhân đang khắc khẩu.

    "Thất Thất, tay tôi đau.." Lạc Sênh Ca nhăn mặt, cô quên mất, chính mình hiện giờ không còn là đại yêu, thân thể cũng không có như trước kia, có thể chịu đựng được mọi đau đớn.

    Còn một điều là.. Cô không hy vọng Mặc Thất âm u như vậy, cô biết điều Mặc Thất hy vọng là cái gì.

    Cô mềm mại kêu một tiếng, làm cho Mặc Thất không tự giác buông lỏng tay chính mình, trong mắt còn cất giấu vẻ đau lòng.

    Anh mở miệng muốn nói gì đó, lại ngại mặt mũi chính mình, lúc nãy còn mới giận dỗi mà.

    Cả người Mặc Thất cứng đờ đứng ở đó, Lạc Sênh Ca không biết tâm lý Mặc Thất, chỉ biết hiện tại sắc mặt Mặc Thất rất kém, cô khẳng định.. Anh đang cực kỳ không vui.

    Cô hơi ngước mắt nhìn về Mặc Thất, trong mắt còn có chút cẩn thận.. Làm Lạc Sênh Ca khó có thể tin được có một ngày mình sẽ có bộ dáng này.

    Lạc Sênh Ca nghĩ tới trước kia chính mình kiêu ngạo hoành hành ngang ngược, bây giờ lại vì Mặc Thất..

    Trong lòng cô có chút khó chịu, cúi đầu, lui ra phía sau vài bước.

    Nhưng.. hành động này của cô, đã kích thích tới Mặc Thất.

    Anh vốn dĩ đau lòng, đột nhiên duỗi tay, kéo Lạc Sênh Ca lại.

    Biểu tình có chút âm u lên "Cô muốn thoát khỏi tôi?"

    Mặc Thất lại bắt đầu a..

    Lạc Sênh Ca vừa nhìn thấy bộ dạng này của Mặc Thất, bẹp miệng, liếc mắt, tiếp theo chuẩn bị không để ý rời đi.

    Ngay khi Lạc Sênh Ca chuẩn bị đi, Mặc Thất nắm lấy tay cô, mặt không gợn sóng kéo người đi.

    Lúc này, Mặc Thất đã đem hết phẫn nộ cùng sự lo lắng kia đè ép xuống.

    Lạc Sênh Ca cũng không có phản kháng, bời vì, tay kẻ điên - Mặc Thất gắt gao lôi kéo, không cho cô cơ hội trốn thoát.

    "Mặc Thất, anh hôm nay ra ngoài có phải chưa uống thuốc không?" Lạc Sênh Ca đột nhiên nói, đối với Mặc Thất, cô vẫn dùng sự đối đãi như "anh" của trước kia.

    Mặc Thất bỗng nhiên quay đầu lại, hung tợn trừng cô, vẻ mặt hung ác, phảng phất như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 17/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Chúc các bạn nữ 8/3 vui vẻ.

    Tối nay bão 3 chương nha.

    Rất xin lỗi mọi người vì sự thiếu sót này, 2 chương còn lại mình sẽ trả đủ vào thứ 5.

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
  9. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 18: Tổng tài tàn bạo cầm tù (18)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cho dù anh có trừng tôi, tôi vẫn muốn nói, người có bệnh không phải nên uống thuốc sao? Anh luôn làm như thế với tôi, tôi sẽ không nhịn được mà muốn đánh chết anh, anh biết không?" Lạc Sênh Ca không hề sợ hãi, đôi mắt nhìn thẳng anh.

    Lạc Sênh Ca dựa theo ký ức chính mình, loại hành vi này của Mặc Thất, gọi là có bệnh, hơn nữa.. Cô còn muốn chữa cho anh!

    Hiện tại Lạc Sênh Ca quyết định, Uh, phải tiến hành kế hoạch cải tạo Mặc Thất.

    Lạc Sênh Ca lời lẽ chính đáng, nhưng Mặc Thất căn bản không có chú ý tới.

    Anh nhẹ nhàng nhìn Lạc Sênh Ca, không nói lời nào, cứ bình tĩnh nhìn cô.

    Lạc Sênh Ca thấy hiện tại Mặc Thất như vậy, cô cảm thấy Mặc Thất đúng là làm lòng người sợ hãi, anh thay đổi quá nhiều..

    "Thất Thất, anh còn thích tôi phải không?" Cô ngước mắt nhìn Mặc Thất, mang theo vẻ hờn dỗi.

    Vẻ hờn dỗi lại có chút giảo hoạt, hình như là phát hiện việc gì rất vui vẻ.

    Tâm tư Mặc Thất, phảng phất giống như bị người khác biết được, cứng đờ người.

    Anh.. còn thích cô?

    Không có khả năng.

    Anh không có khả năng còn thích người phụ nữ đã từng vứt bỏ mình?

    Mặc Thất rất là kháng cự, nhìn Lạc Sênh Ca biểu tình vui vẻ, ném cái tay đang nắm cô ra.

    "Ai thích cô? Thật là một người phụ nữ không biết xấu hổ, ai mà sẽ thích người đã từng vứt bỏ mình." Mặc Thất sắc mặt dữ tợn, giọng nói phẫn nộ.

    Anh nhanh chóng rời đi, bước chân hấp tấp, giống như đã thấy được việc gì rất đáng sợ.

    Lạc Sênh Ca nhìn bóng dáng chạy trốn của Mặc Thất, lúc này, cô không thể để cho Mặc Thất trốn thoát được.

    Lạc Sênh Ca đuổi theo phương hướng mà Mặc Thất rời đi "Mặc Thất, anh từ từ. Từ từ tôi.."

    Lạc Sênh Ca nhanh chóng đuổi theo, mà giày cao gót lại làm cô té ngã.

    "A.." Lạc Sênh Ca bị đau hô một tiếng, khom lưng ngồi xuống nhìn cổ chân mình, sắc mặt khó coi, biểu tình đau đớn.

    Ở phía trước không xa, Mặc Thất nghe được tiếng kinh hô của cô, tiếng nói đau đớn khiến cho Mặc Thất nháy mắt dừng lại bước chân.

    Anh còn không ý thức được, bản thân đã đi tới bên cạnh Lạc Sênh Ca, vẻ mặt lo lắng, hỏi.

    "Xảy ra chuyện gì? Có đau hay không?" Nói xong, Mặc Thất sững sờ đứng ở đó.

    Bởi vì, vừa rồi, anh còn phủ nhận lời Lạc Sênh Ca nói.

    Lạc Sênh Ca không để ý người trước mắt mình có bao nhiêu ý nghĩ, duỗi tay trực tiếp ôm lấy Mặc Thất.

    Hai tay ôm anh "Thất Thất, tôi đau.."

    Giọng nói nũng nịu cùng nhẫn nại kiên cường, làm cho tâm Mặc Thất như bị ai cào qua.

    Cuối cùng, Mặc Thất cũng không chống lại được nội tâm dày vò, ôm lấy Lạc Sênh Ca theo kiểu công chúa.

    Lạc Sênh Ca đem đầu chui vào ngực Mặc Thất, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ thực hiện được âm mưu mà kiêu ngạo.

    Đôi tay vòng lấy cổ Mặc Thất, ngẫu nhiên chạm vào da thịt anh, lại làm tâm Mặc Thất gợn sóng.

    Cúi đầu, nhìn Lạc Sênh Ca trong ngực mình, trong lòng thở dài một hơi, anh vẫn là không bỏ được cô.

    Mặc Thất ôm cô tới xe, hai người lại lần nữa về căn biệt thự đã cầm tù Lạc Sênh Ca.

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 18/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
  10. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 19: Tổng tài tàn bạo cầm tù (19)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại một lần nữa trở lại nơi này, Lạc Sênh Ca không còn cái cảm giác thấp thỏm cùng mê mang, bởi vì, cô biết mình nên làm cái gì.

    "Thất Thất, tôi đói bụng.." Lạc Sênh Ca vừa nói, bụng coi liền phát ra tiếng kêu như đồng ý.

    Mặc Thất lập tức đem tầm nhìn về phía bụng cô, hiểu rõ "Vừa rồi tại sao không nói?"

    Mặc Thất nói giống như là chỉ trích, nhưng trong lòng lại không phải nghĩ như thế.

    Vừa rồi đi ngang qua nhà ăn, nếu biết cô đói, nhất định sẽ mang cô đi ăn trước.

    Cô đói bụng, làm lòng anh rất đau.

    Lạc Sênh Ca nghe giọng nói Mặc Thất có vẻ ghét bỏ, bẹp miệng "Bởi vì lúc nãy, tôi không đói bụng, hiện tại đói bụng."

    Cô nói rất là đương nhiên, Mặc Thất yên lặng nhìn cô một cái, ngay sau đó đi ra ngoài.

    Nhìn Mặc Thất không nói lời nào rời đi, Lạc Sênh Ca tâm tình cũng không tốt, đứng lên, lại phát hiện mình bị phù chân*..

    * phù chân: Phù nề chân là do sự tích tụ chất lỏng trong các mô ở bàn chân và mắt cá chân, khiến chúng bị sưng lên.

    Thời điểm vừa rồi, thật sự không phải làm bộ, làm mình bị thương luôn rồi.

    Lạc Sênh Ca tức giận đạp giày, cô vẫn là đi không quen giày cao gót.

    Cũng không biết những người đó vì sao tra tấn mình, bọn họ đều không phải thứ gì tốt, cô hiện tại đau muốn chết.

    Ăn mặc Lạc Sênh Ca trước kia đều do Mặc Thất chuẩn bị, giày mang đều là loại giày đế bằng, nhưng trong nhà cô không có loại giày đó.

    Lạc Sênh Ca đứng ở đó nghĩ về những việc làm mình tức giận, thì Mặc Thất đã cho người làm cơm xong.

    Anh đi tới phòng Lạc Sênh Ca, trực tiếp bế người xuống lầu, căn bản là không có nửa điều giải thích.

    Cô nhìn Mặc Thất một lời không hợp liền ôm kiểu công chúa, Lạc Sênh Ca không có phản kháng, bởi vì, cô thật sự rất đói bụng.

    Khi Lạc Sênh Ca dùng cơm, Mặc Thất ngồi đối diện cô, cũng không nói lời nào, cũng không cần ăn cơm, chỉ lặng lặng ngồi nhìn cô.

    Bộ dáng kia.. làm Lạc Sênh Ca nhìn ra một tia ngốc manh.

    Tư thế ăn cơm của Lạc Sênh Ca rất ưu nhã, cho dù đói bụng, tốc độ ăn cũng sẽ không xấu xí..

    "Thất Thất.."

    Lạc Sênh Ca cùng Mặc Thất ở chung cũng đã qua mấy ngày, nhưng rất ấm áp.

    Thật giống như vợ chồng già kết hôn nhiều năm, chỉ là, loại hình bình đạm này, rất nhanh đã bị đánh vỡ.

    "Sênh Ca, cô ở đâu?" Lạc Sênh Ca vừa mới nghe điện thoại, liền nghe được phía đầu dây truyền đến một giọng nam rống giận.

    Nghe được giọng nói quen thuộc, Lạc Sênh Ca còn chưa kịp phản ứng lại, lại nghe được phía đối diện rống giận.

    "Con tại sao còn chưa trở về? Con rốt cuộc là đã chạy đi đâu, con có biết người khác rất lo lắng cho con không? Còn có, người mà cha giới thiệu cho con đó, nói ấn tượng với con không tồi, muốn cùng con kết giao, nói muốn.."

    Người đàn ông đối diện nói mãi không thôi, làm Lạc Sênh Ca nghe xong vô cùng bực bội.

    "Bang.." Cô trực tiếp cắt đứt cuộc gọi.

    Người đan ông ở phía đầu dây nghe truyền đến âm thanh "Đô đô đô..", không thể tưởng tượng được mà trừng mắt điện thoại, phảng phất như cái điện thoại kia "phụ lòng người"

    Đáng chết!

    Lạc Sênh Ca!

    Ông sao có một đứa con gái như vậy!

    Ông phẫn nộ ném điện thoại sang một bên, cầm lấy chìa khóa xe, đi ra ngoài.

    "Anh đi đâu à?"

    * * *

    Tiến độ hoàn thành: 19/50

    Hôm nay lại làm được thêm một chương.

    Hôm nay vui

    Ngày mai cũng phải vui

    Mọi ngày đều phải luôn vui vẻ

    Mong mọi người ủng hộ truyện của mình ❤❤❤❤
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...