Chương 40: Châm ngoài ly gián (2)
Từ sau tối hôm qua, tiện nha đầu này giống như biến thành một người khác, không còn nghe lời bà ta, cũng không vâng vâng dạ dạ nữa, hơn nữa còn biết mơ mộng thành đích nữ.
Nếu không còn tác dụng, phải nhanh chóng gả nha đầu này ra ngoài, kiếm ít ngân lượng, đừng có ở trong Diệp gia này, cản trở con đường của đại tiểu thư.
Diệp Bất Ngôn dựa vào đầu giường, sâu kín nói: "Xử Nữ hoa a, ta đem ăn nó rồi."
"Cái gì?" Quế di nương đột nhiên cất cao thanh âm, lấy ánh mắt tựa như nhìn kẻ thù mà nhìn Diệp Bất Ngôn.
"Ăn a, không phải có thể khoẻ mạnh trường thọ sao, đúng rồi, nghe nói còn có hiệu quả trừ sẹo." Diệp Bất Ngôn híp mắt nhìn Quế di nương lửa giận tận trời, vỗ vỗ khuôn mặt chính mình: "Ăn vào giúp thân thể khoẻ mạnh, một ít bị ta lấy ra đắp mặt, ta rất nhanh liền có thể khôi phục mỹ mạo."
Quế di nương vừa nghe, nổi trận lôi đình, vén tay áo: "Tiện nha đầu như ngươi, dám đoạt đồ vật với đại tiểu thư, có phải muốn tìm chết hay không, hôm nay ngươi nếu là ăn rồi, cũng phải nhổ ra cho ta, khuôn mặt này nếu tốt lên thì ta sẽ huỷ nó một lần nữa."
Xử Nữ hoa là của đại tiểu thư, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Bạch Lăng quốc, cũng chỉ có thể là của đại tiểu thư.
Tiện nha đầu này dám đoạt đại quang mang của tiểu thư, nàng liền đánh chết tiện nha đầu này!
Nhìn Quế di nương dữ tợn như người đàn bà đanh đá, Diệp Bất Ngôn hơi hơi nghiêng mình, đột nhiên nhấc chân đá vào bụng bà ta.
"Ai da!" Quế di nương bị đá chổng vó, bò dậy, tức giận mắng: "Ngươi cái tiện nhân này, dám động thủ với mẹ ruột, tiểu tạp chủng, xem ta hôm nay có đánh chết ngươi hay không."
Diệp Bất Ngôn đâu cho bà có cơ hội bò dậy, nhanh chóng xuống giường, lại một chân đá vào Quế di nương đang bò dậy, chân nhỏ trắng nõn, dùng sức đạp lên ngực bà ta.
"Tiện nha đầu, ngươi.. A!" Quế di nương ngực đau kêu rên, bà còn nghe được tiếng xương sườn đứt gãy.
Diệp Bất Ngôn dẫm lên Quế di nương, cao cao tại thượng nhìn bà ta: "Quế di nương đừng lộn xộn, chân nhỏ này của ta không biết phân biệt nặng nhẹ đâu, lần sau thứ ta dẫm chính là cổ của bà đó."
Thích động thủ như vậy, vậy thì động thủ, Diệp Bất Ngôn nàng cũng không phải nhược kê, có thể động thủ, động khẩu làm gì, đúng hay không?
Quế di nương chỉ cảm thấy cái chân đang đạp lên ngực bà như nặng trăm cân, khiến bà ta không thở nổi, cũng không dám lộn xộn nữa, nhìn Diệp Bất Ngôn như nữ vương, chỉ có thể chịu thua: "Ngôn Nhi, ta là nương của con a, chúng ta từ từ nói chuyện, con thả nương ra trước đã."
Diệp Bất Ngôn nhẹ liếc nàng, cười hỏi nàng: "Nương không phải muốn đánh chết ta sao? Không phải muốn hủy mặt của ta sao?"
Chỉ bởi vì nàng không giao ra Xử Nữ hoa đưa cho Diệp Liễu Uyển, đối xử với nàng như vậy, còn câu nào cũng tiện nha đầu, cũng thật là kỳ lạ.
"Nương cũng là không có biện pháp, là đại phu nhân ra lệnh cho nương làm như vậy, bắt nương tìm con lấy Xử Nữ hoa, con nếu là có mỹ mạo kinh người, đại phu nhân sẽ càng không bỏ qua cho con, nương đều là vì tốt cho con, con là một miếng thịt từ trên người nương, nương đau lòng còn không kịp, sao có thể làm như vậy với con, con phải hiểu khổ tâm của nương a."
Diệp Bất Ngôn nhìn Quế di nương nước mắt nước mũi một diễn khổ nhục kế, nhịn không được mắt trợn trắng, thật không biết nguyên chủ rốt cuộc có ngốc đến mức nào, lời nói dối rõ ràng như vậy, thế mà tin mười mấy năm.
Đại khái đây là ỷ lại cùng tín nhiệm trời sinh của nữ nhi đối với mẫu thân đi.
Nhưng Quế di nương làm đủ loại chuyện như vạy, không có điểm nào xứng với hai chữ mẫu thân này, còn không bằng kế mẫu!
Diệp Bất Ngôn khẽ nhúc nhích, cười nhìn Quế di nương: "Nương nói tất cả chuyện này đều do đại phu nhân sai sử?"
Nếu không còn tác dụng, phải nhanh chóng gả nha đầu này ra ngoài, kiếm ít ngân lượng, đừng có ở trong Diệp gia này, cản trở con đường của đại tiểu thư.
Diệp Bất Ngôn dựa vào đầu giường, sâu kín nói: "Xử Nữ hoa a, ta đem ăn nó rồi."
"Cái gì?" Quế di nương đột nhiên cất cao thanh âm, lấy ánh mắt tựa như nhìn kẻ thù mà nhìn Diệp Bất Ngôn.
"Ăn a, không phải có thể khoẻ mạnh trường thọ sao, đúng rồi, nghe nói còn có hiệu quả trừ sẹo." Diệp Bất Ngôn híp mắt nhìn Quế di nương lửa giận tận trời, vỗ vỗ khuôn mặt chính mình: "Ăn vào giúp thân thể khoẻ mạnh, một ít bị ta lấy ra đắp mặt, ta rất nhanh liền có thể khôi phục mỹ mạo."
Quế di nương vừa nghe, nổi trận lôi đình, vén tay áo: "Tiện nha đầu như ngươi, dám đoạt đồ vật với đại tiểu thư, có phải muốn tìm chết hay không, hôm nay ngươi nếu là ăn rồi, cũng phải nhổ ra cho ta, khuôn mặt này nếu tốt lên thì ta sẽ huỷ nó một lần nữa."
Xử Nữ hoa là của đại tiểu thư, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Bạch Lăng quốc, cũng chỉ có thể là của đại tiểu thư.
Tiện nha đầu này dám đoạt đại quang mang của tiểu thư, nàng liền đánh chết tiện nha đầu này!
Nhìn Quế di nương dữ tợn như người đàn bà đanh đá, Diệp Bất Ngôn hơi hơi nghiêng mình, đột nhiên nhấc chân đá vào bụng bà ta.
"Ai da!" Quế di nương bị đá chổng vó, bò dậy, tức giận mắng: "Ngươi cái tiện nhân này, dám động thủ với mẹ ruột, tiểu tạp chủng, xem ta hôm nay có đánh chết ngươi hay không."
Diệp Bất Ngôn đâu cho bà có cơ hội bò dậy, nhanh chóng xuống giường, lại một chân đá vào Quế di nương đang bò dậy, chân nhỏ trắng nõn, dùng sức đạp lên ngực bà ta.
"Tiện nha đầu, ngươi.. A!" Quế di nương ngực đau kêu rên, bà còn nghe được tiếng xương sườn đứt gãy.
Diệp Bất Ngôn dẫm lên Quế di nương, cao cao tại thượng nhìn bà ta: "Quế di nương đừng lộn xộn, chân nhỏ này của ta không biết phân biệt nặng nhẹ đâu, lần sau thứ ta dẫm chính là cổ của bà đó."
Thích động thủ như vậy, vậy thì động thủ, Diệp Bất Ngôn nàng cũng không phải nhược kê, có thể động thủ, động khẩu làm gì, đúng hay không?
Quế di nương chỉ cảm thấy cái chân đang đạp lên ngực bà như nặng trăm cân, khiến bà ta không thở nổi, cũng không dám lộn xộn nữa, nhìn Diệp Bất Ngôn như nữ vương, chỉ có thể chịu thua: "Ngôn Nhi, ta là nương của con a, chúng ta từ từ nói chuyện, con thả nương ra trước đã."
Diệp Bất Ngôn nhẹ liếc nàng, cười hỏi nàng: "Nương không phải muốn đánh chết ta sao? Không phải muốn hủy mặt của ta sao?"
Chỉ bởi vì nàng không giao ra Xử Nữ hoa đưa cho Diệp Liễu Uyển, đối xử với nàng như vậy, còn câu nào cũng tiện nha đầu, cũng thật là kỳ lạ.
"Nương cũng là không có biện pháp, là đại phu nhân ra lệnh cho nương làm như vậy, bắt nương tìm con lấy Xử Nữ hoa, con nếu là có mỹ mạo kinh người, đại phu nhân sẽ càng không bỏ qua cho con, nương đều là vì tốt cho con, con là một miếng thịt từ trên người nương, nương đau lòng còn không kịp, sao có thể làm như vậy với con, con phải hiểu khổ tâm của nương a."
Diệp Bất Ngôn nhìn Quế di nương nước mắt nước mũi một diễn khổ nhục kế, nhịn không được mắt trợn trắng, thật không biết nguyên chủ rốt cuộc có ngốc đến mức nào, lời nói dối rõ ràng như vậy, thế mà tin mười mấy năm.
Đại khái đây là ỷ lại cùng tín nhiệm trời sinh của nữ nhi đối với mẫu thân đi.
Nhưng Quế di nương làm đủ loại chuyện như vạy, không có điểm nào xứng với hai chữ mẫu thân này, còn không bằng kế mẫu!
Diệp Bất Ngôn khẽ nhúc nhích, cười nhìn Quế di nương: "Nương nói tất cả chuyện này đều do đại phu nhân sai sử?"