Chương 20

[HIDE-THANKS]
"Đây xem như là bậc tiền bối của sư môn chúng tôi, càng nhiều bài vị chứng tỏ lịch sử của sư môn càng lâu đời." Đại sư Liên nói, vẻ mặt có phần tự hào.

Có thể không tự hào sao? Sư môn của ông là một trong những môn phái lâu đời nhất ở đây, tuy đã suy tàn nhưng lai lịch không thể coi thường.

Ngao An An nhìn đại sư Liên tự hào, mỉm cười ôn hòa.

So với lịch sử Long tộc hàng triệu năm, lịch sử của bọn họ thậm chí không bằng số lẻ, nhưng có thể ở trong điều kiện khó khăn như vậy mà lưu truyền đến ngày nay thì nghị lực của bọn họ càng đáng khâm phục.

Nhìn ánh mắt Ngao An An, đại sư Liên càng cảm thấy lựa chọn của mình là đúng đắn.

Sau khi vái lạy trước bài vị, Đại sư Liên đưa Ngao An An vào một gian nhỏ bên trong.

Bên trong gian nhà, toàn bộ giá sách đều đầy ắp sách.

"Đây là những gì còn lại của sư môn chúng tôi, cô có thể xem." Đại sư Liên nói thẳng.

Ngao An An gật đầu, sau đó nhìn xung quanh, ánh mắt cô dừng lại ở một cái rương đầy bụi trong góc nhà.

"Trong đó có gì?"

"Là khối ngọc bích hình vuông được truyền lại từ nhiều đời trước, không ai biết nó để làm gì nhưng có vẻ rất quý giá. Còn có mấy cái túi rất tinh xảo, vô cùng kỳ quái, qua nhiều năm như vậy mà vẫn không bị hư hỏng." Đại sư Liên ở bên cạnh nói liên miên không dứt.

Nếu không phải tổ tiên truyền lại căn dặn những thứ này rất quan trọng thì chúng chắc chắn sẽ không giữ lại được cho đến nay, mặc dù ông vẫn chưa hiểu chúng quan trọng ở điểm nào?

Ừm, mấy viên ngọc kia bán đi cũng được ít tiền đấy.

Dù sao trông qua cũng đều là ngọc tốt, trong suốt không tì vết.

Còn Ngao An An nghe mô tả của đại sư Liên xong khẽ nhíu mày, mấy thứ vừa rồi nghe miêu tả có vẻ rất quen thuộc.

Ngay sau đó, Ngao An An trực tiếp phất tay khiến cái rương bay đến trước mặt, sau khi mở ra, một khối ngọc từ bên trong liền rơi vào tay cô.

Đưa thần thức xâm nhập vào trong đó, Ngao An An nhanh chóng xác thực điều vừa nghĩ tới.

Đây nhất định là ngọc giản của giới Tu chân, khối ngọc trong tay cô là một bộ công pháp.

Sau khi xác thực, Ngao An An có thể khẳng định chắc chắn rằng chiếc túi mà đại sư Liên nhắc tới chính là túi trữ vật.

"Lấy bừa một thứ trong cái rương kia cũng đều đáng giá bằng cả gia tài nhà ông đấy." Ngao An An nói thẳng.

Đại sư Liên còn đang đắm chìm trước chiêu thức lấy đồ vật thần kỳ của Ngao An An, vừa nghe cô nói, ông lập tức hoàn hồn.

"Cô nói những thứ này rất có giá trị sao?" Đại sư Liên nghi hoặc.

"Ông có muốn thử không? Nó sẽ đưa ông vào một thế giới khác." Ngao An An hỏi.

Đại sư Liên sửng sốt, lý trí mách bảo không nên thử nhưng vẫn theo cảm tính đáp lại: "Được."

Đại sư Liên đến trước mặt Ngao An An, cầm lấy khối ngọc trong tay cô.

Ngao An An mỉm cười, khẽ cử động đầu ngón tay, đại sư Liên chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, sau đó có thứ gì đó mạnh mẽ tiến vào.

Khi Ngao An An dừng lại, khối ngọc trong tay đại sư Liên đã biến thành một khối ngọc bình thường

"Chuyện này... Đây là..." Vẻ mặt đại sư Liên có chút kích động.

"Đúng vậy, đây là ngọc giản lưu giữ tri thức, còn túi kia có lẽ là túi trữ vật. Sư tổ sư môn của ông từ rất lâu về trước cũng là một nhân sĩ tu tiên." Ngao An An giải thích.

Đại sư Liên nghe xong liền sững sờ, sau đó ngơ ngác nhìn Ngao An An trước mặt rồi xua tay nói:

"Từ từ, để lão bình tĩnh lại đã."

Thế giới này đột nhiên trở nên thật thần kỳ quá đi!

Nhìn dáng vẻ khác thường của đại sư Liên, Ngao An An nhíu mày không nói gì, đứng bên cạnh yên lặng chờ đợi.

Hiển nhiên, người bình thường nghe đến những điều này đều cần chút thời gian để tiêu hóa.

Mà lúc này, quỷ Đao Lao đứng bên cạnh không nhịn được xen vào: "Hiện tại túi trữ vật kia còn có thể dùng được sao?"

Vật này rất thần kỳ, sự tồn tại của loài quỷ bọn họ đã vô cùng thần bí rồi, không ngờ tới còn xuất hiện thêm cả nhân sĩ tu tiên.

Có phải trong lịch sử còn có rất nhiều điều thú vị mà bọn họ chưa biết tới không?

"Túi trữ vật có thể dùng, nhưng người sử dụng được nó lại không nhiều." Ngao An An trả lời, rất có ẩn ý.

"Ý người là sao?" Quỷ Đao Lao hiếu kỳ hỏi.

"Nếu là nhân sĩ tu tiên truyền lại thì cần huy động linh lực để mở được nó. Thế giới này lại không có linh lực, loài quỷ các ngươi càng không thể. Phải lấy máu nhận chủ, ngươi có máu sao?"

Cho nên, hiện tại mấy thứ này chỉ là đống đồ trang trí thôi.

Sau khi biết rằng mình không thể sử dụng được, quỷ Đao Lao tiếp tục ẩn thân.

Lúc này đại sư Liên cũng có phản ứng, nghĩ đến lời Ngao An An vừa nói, vẻ mặt thắc mắc:" Cho nên những thứ này vẫn là đồ vô dụng?"

Sau khi tiếp thu xong, đại sư Liên lúc này đã thả lỏng hơn.

"Ngọc giản này hữu dụng chút với ông, nhiều ngọc giản như vậy, chắc hẳn còn lưu lại một chút huyền thuật. Nếu ông muốn học, ta giúp ông ghi chép lại. Còn lại, ông có nhìn cũng vô dụng." Ngao An An lạnh nhạt đáp lời.

"Được, vậy làm phiền cô." Đại sư Liên vội vàng nói, có thể học thêm một chút là tốt rồi, huống chi ông ta hiểu biết không nhiều, nếu có thể kế thừa môn pháp chính thống thì khả năng tiến thêm một bậc nữa không phải là không có.

Hết lời, ông suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng: "Những thứ này đối với chúng tôi vô dụng, nếu nó hữu dụng với cô thì cô cứ mang đi."

Ngao An An có thể sử dụng ngọc giản, lại biết những điều này, đại sư Liên đã nghi ngờ thân phận của Ngao An An, không phải quỷ, có ánh sáng công đức, sợ rằng thân thế của cô cũng không đơn giản.

Đã như vậy, không bằng trực tiếp bày tỏ chút thành ý với đối phương.

"Không cần. Đây là thứ tổ tiên của ông truyền lại, ông cứ giữ lấy, những thứ này đối với ta không có ích lợi gì." Ngao An An bất chợt liếc nhìn đại sư Liên.

Cho dù nghi ngờ đại sư Liên lấy lòng cô, nhưng có thể hào phóng như vậy, cũng coi như có tâm.

"Ừm." Đại sư Liên bị Ngao An An từ chối cũng không quá thất vọng, chỉ là trong lòng càng thêm thận trọng hơn với Ngao An An.

Ông phần nào hiểu được tại sao lệ quỷ Đao Lao kia lại đi theo Ngao An An rồi, đây đúng là một cái đùi vàng vừa to vừa mạnh mà.

Hiện tại ông không khỏi cảm thấy may mắn khi gặp được Ngao An An, nếu không thì sao ông biết được những thứ mà tổ tiên để lại lại quý giá đến vậy.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 3/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Meima

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]

Các bạn có thể đăng kí tài khoản tại đây Đăng Ký sau khi đăng kí, hãy click vào đây Link (chọn gói 1 xu) để nâng cấp lên thành viên chính thức nhé.

Còn đây là các nhiệm vụ giúp bạn dễ dàng kiếm xu đọc truyện tại diễn đàn:

Chú Ý - Các Nhiệm Vụ Kiếm Tiền Online Tại Diễn Đàn

Kiếm Xu
 
Last edited by a moderator:
Chương 21

[HIDE-THANKS]
Bốn chữ "Phúc họa tương y" này đôi khi thực sự tóm tắt hoàn cảnh của con người cực kỳ chính xác.

"Nhưng ta có chút hứng thú với mấy cuốn sách cổ của ông, mấy ngày nữa ta sẽ đến xem." Ngao An An nhìn giá sách chật kín, những cuốn sách này không giống ngọc giản trực tiếp dùng ý niệm đem phần lớn nội dung truyền vào biển kiến thức, mà phải xem từng quyển một, đó thực sự là một trải nghiệm hiếm có đối với Ngao An An.

Ai bảo cô phải tìm kiếm những dấu vết biến đổi của thế đạo trong những cuốn sách cổ này chứ?

"Cô có thể đến bất cứ lúc nào." Đại sư Liên vội vàng nói.

Ngao An An gật đầu đáp lại.

Sau đó đại sư Liên không quấy rầy Ngao An An nữa, đi thẳng đến trước cửa hàng.

Chủ yếu là vì ở cùng với Ngao An An khiến ông cảm thấy có gì đó không được tự nhiên lắm, nên muốn ra ngoài lánh mặt.

Còn ở đằng sau, Ngao An An cầm cuốn sách đầu tiên lên đọc, tốc độ đọc rất nhanh, từng tờ từng tờ, một lúc sau Ngao An An đã lật vài cuốn, xem qua phần giới thiệu, Ngao An An càng đọc nghiêm túc hơn.

Quỷ Đao Lao ở bên cạnh thấy nhàm chán nên rời khỏi phòng đi loanh quanh, đi dạo một lát thì bay thẳng ra phía trước cửa hàng xem đại sư Liên "làm việc".

Lúc này ở phía trước, đại sư Liên quả thực đang nhận mối làm ăn, hơn nữa còn là một mối làm ăn lớn.

"Ngay khi công trường vừa khởi công đã xảy ra nhiều vụ tai nạn, mấy người đã mất mạng, công nhân không chịu đi làm nữa khiến cho tiến độ công trường chậm lại, làm công ty chúng tôi thua lỗ không ít. Hy vọng đại sư có thể giúp chúng tôi tìm ra vấn đề." Vị khách mới đến trình bày ngắn gọn mục đích tìm đến đây hôm nay.

Đại sư Liên nghe vậy, sắc mặt hơi thay đổi: "Tại sao cậu lại biết mà đến tìm tôi?"

"Là đại sư Lưu giới thiệu ngài với tôi, nói ngài có khả năng âm dương đặc biệt. Trước đó đã tìm mấy thầy phong thủy xem qua, bọn họ chỉ nói đó là đại hung, không xử lí được, mới bảo tôi tìm ngài xem." Vị khách nói tiếp.

Những thứ âm dương mà anh ta nói đến thực ra chính là việc bắt quỷ, chẳng qua lúc này ý nói không được rõ ràng thôi.

Trong lòng đại sư Liên lập tức hiểu rõ.

Có khả năng mấy người kia xem xong, phát hiện ra không chỉ có vấn đề phong thủy mà có thể còn cả ma quỷ quấy phá.

Nghĩ đến đó đại sư Liên nói: "Nói cho lão tình hình cụ thể đi."

Ông không vội vàng đồng ý, có thể lấy đi mấy mạng người hiển nhiên không đơn giản, phải xem tình huống cụ thể rồi mới đưa ra quyết định.

Sau sự việc của Ngao An An, ông thực sự không dám đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.

"Thực ra cũng không có gì. Thời điểm chúng tôi đào đất phát hiện rất nhiều xương người, còn đào ra một cỗ quan tài khá chắc chắn. Khi đó chúng tôi cũng tìm người tới hành lễ cúng bái, an táng bộ xương và quan tài kia một lần nữa ở mảnh đất hợp phong thủy khác. Nhưng sau đó liền xảy ra nhiều chuyện, người đào quan tài hôm đó bị tai nạn xe, người giúp khiêng quan tài cũng gặp tai nạn, sau đó đến lượt những người thợ trên công trường. Trước đó tôi có tìm mấy thầy phong thủy đến, nhưng tình hình vẫn không thay đổi chút nào, họ nói vấn đề không nằm ở phong thủy."

Người này vừa nói vừa run rẩy, cũng may ngày đó anh ta vì kiêng kị nên chạm vào, nếu không bây giờ chính anh chắc cũng chết rồi.

Chỉ cần nghĩ đến nhiều sinh mạng như vậy đồng loạt chết đi, anh đã cảm thấy rùng mình.

Từ trước tới nay, đây có lẽ là lần đầu tiên công ty bọn họ gặp chuyện như vậy, trước kia xây dựng công trình tuyệt đối chưa túng xảy ra những chuyện kỳ lạ như vậy.

Đêm đó, mấy công nhân lái máy xúc đúng thật là đào đến cả người rét run.

"Vậy các anh có phát hiện ra điều gì bất thường trước và sau khi quan tài được chuyển đi không?" Đại sư Liên tiếp tục hỏi, chỉ sợ trong khoảng thời gian này đã xảy ra sự cố.

"Vì chuyện này không thể để người ngoài biết nên chúng tôi đào đất vào nửa đêm, thời điểm màn đêm buông xuống không xảy ra chuyện gì. Phải rồi, trong lúc đào quan tài thì có người nâng không cẩn thận làm rơi quan tài, quan tài không bị hư hại gì, có điều người khiêng quan tài phía sau kinh hãi nói rằng nắp quan tài bị lỏng, nhưng trời tối quá, chúng tôi không chú ý tới." Vị khách cố gắng nhớ lại mọi chi tiết, càng nghĩ tới càng thấy nổi da gà.

Đại sư Liên vừa nghe, trong lòng đã có một số suy đoán.

Có lẽ vấn đề là ở chỗ chiếc quan tài này.

Nắp quan tài bị lỏng, chứng tỏ đinh trấn áp linh hồn trong quan tài đã mất, một khi đinh trấn hồn mất đi thì ân oán tích tụ nhiều năm sẽ tản ra, tự nhiên sẽ hình thành oán quỷ.

Ngay khi oán quỷ xuất hiện, sẽ xuất hiện xác chết ở khắp nơi, chuyện này e rằng không thể bỏ mặc.

Nhìn vẻ mặt của đại sư Liên, người kia như thấy được hy vọng, vội nói: "Đại sư nghĩ ra điều gì sao?"

"Quả thực là có manh mối, nhưng cụ thể phải đến hiện trường xem tình hình rồi hãy nói, tuy nhiên lão cũng không thể bảo đảm có thể giải quyết được chuyện này." Đại sư Liên thẳng thắn.

"Đương nhiên, nếu đại sư không thể giải quyết, chúng tôi cũng sẽ cảm tạ, nếu có thể giải quyết, tất đền đáp càng nhiều hơn." Người kia nói luôn, nói xong lại tiếp tục: "Vậy lúc nào thuận tiện cho đại sư?"

"Buổi trưa ngày mai, lão đi cùng cậu tới xem." Đại sư Liên đưa ra thời gian hẹn.

Vào giữa trưa, thời điểm dương khí nặng nhất trong ngày, ít nhất có thể ngăn chặn tà khí ở mức độ nhất định.

"Được, ngày mai tôi đến đón đại sư." Người kia vui mừng xác nhận, đối phương đồng ý, biểu thị đã thành công một nửa.

Sau đó để lại một phần bao lì xì rồi rời đi.

Đợi mọi người đi hết, đại sư Liên xem xét xấp tiền rất dày kia, không ngoài dự đoán thì đó là một vạn.

Tiền đặt cọc này thật hậu hĩnh!

Nhưng điều đó cũng cho thấy sự việc xảy ra trên công trường có lẽ rất nghiêm trọng.

Không biết ngày mai tình hình sẽ ra sao?

Nhưng lần này không chỉ là một mối làm ăn mà còn liên quan đến không ít mạng người, có thể sẽ nguy hiểm, nhưng nếu ông trơ mắt ngoảnh mặt làm ngơ chính là một đòn nặng nề đối với sự nghiệp huyền học cả đời ông, vì vậy bất kể có giải quyết được hay không, ông nhất định phải đi!

___________o0o___________

Cập nhật ngày 7/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Meima

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chương 22

[HIDE-THANKS]
Trong lòng khẽ động, đại sư Liên ngay lập tức nghĩ tới Ngao An An, không biết là cô có hứng thú với việc này hay không?

Hay là đợi lát nữa hỏi thử xem?

Trong lòng đại sư Liên thầm tính toán, mà quỷ Đao Lao ở vách tường nghe được đã sớm bay đến bên cạnh Ngao An An nói cho cô biết chuyện này.

Nghe xong, trong mắt Ngao An An hiện lên một tia khác thường, thế giới này quả nhiên không thực sự bình yên như tưởng tượng, chẳng qua nó đã bị bề ngoài che giấu mà thôi.

Xem ra tính toán lúc đầu không sai chút nào, chỉ khi đi theo những người như đại sư Liên mới có thể tìm được nhiều manh mối.

"Ngày mai chúng ta cũng cùng đi xem chứ?" Quỷ Đao Lao hứng thú bừng bừng. Trước kia hắn ở suốt trong rừng núi đợi ngày tháng trôi qua, hiện tại được ra ngoài, hắn thật rất muốn đi khắp nơi xem náo nhiệt.

Đi xem, biết đâu có cơ hội gặp được quỷ nào mới, cùng nhau "tâm sự trò chuyện".

"Ừm, đi xem thế nào." Ngao An An gật đầu, trong lòng đã tính nói với đại sư Liên việc cô cũng muốn đi theo học hỏi.

Chỉ là không nghĩ tới, rất nhanh đại sư Liên đã xuất hiện ở trước mặt Ngao An An, nói với cô chuyện này, sau khi nói xong lại thật cẩn thận nhìn Ngao An An: "Cô có hứng thú đi cùng không?"

"Được." Ngao An An không chút do dự đồng ý.

Vốn dĩ trước đó đã muốn đi cùng rồi, nếu đối phương đã chủ động nói ra, vậy trực tiếp đồng ý thôi, cô cũng đỡ phải mở miệng.

Thấy Ngao An An thẳng thắn như vậy, vẻ mặt đại sư Liên bất giác ngây ngốc, vốn ông còn vẽ ra một đống trường hợp, còn chưa có cơ hội được phát huy.

Tuy vậy ông vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng cao hứng, bởi ông biết chỉ cần có Ngao An An, chuyện này nhất định được giải quyết.

Ở chỗ của đại sư Liên đến tận đêm khuya Ngao An An mới cùng quỷ Đao Lao trở về nhà Kỷ Lam. Dọc theo đường đi, cả hai gặp phải một vài cô hồn dã quỷ, nhưng sau khi chúng cảm nhận được sát khí trên người quỷ Đao Lao từ đằng xa liền lập tức bay biến, không dám tới gần Ngao An An dù chỉ một chút.

Lúc này, trong nhà Kỷ Lam.

Kỷ Lam đang ngồi ở trên sô pha xem TV, sau khi kết thúc một tập, Kỷ Lam nhìn thời gian mới phát hiện đã rất muộn rồi mà Ngao An An vẫn chưa trở về.

Một ý nghĩ chợt vụt qua làm Kỷ Lam bối rối.

Cô thế mà lại nhớ tới Ngao An An, thật là...

Nhưng cuối cùng Kỷ Lam vẫn ngồi đợi ở phòng khách.

Không biết qua bao lâu, ngoài cửa chợt vang lên tiếng chuông.

Nghe thấy chuông, Kỷ Lam định đứng dậy đi mở cửa thì ngay lúc đó cửa lại tự mở ra, Ngao An An từ ngoài bước vào.

"Ta nghĩ là cô đã ngủ rồi, cho nên tự mình mở cửa. Sao cô còn chưa ngủ nữa?" Ngao An An giải thích với Kỷ Lam, sau đó có chút ngạc nhiên hỏi lại.

"Tôi vừa mới xem phim xong, cũng đang chuẩn bị trở về phòng." Nói xong, Kỷ Lam đứng dậy, nhanh chóng đi về phía phòng của mình.

Vừa rồi cô nhất định là điên rồi! Điên rồi mới có thể nghĩ tới việc chờ Ngao An An trở về.

Nhìn bộ dáng Kỷ Lam mơ hồ chạy trối chết, Ngao An An nhướng mày.

Thật là một cô gái đáng yêu.

Nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt Ngao An An, quỷ Đao Lao ở bên cạnh run lên.

Chà! Đúng là không thể chơi lại đại nhân mà! Mới được mấy ngày thôi mà Kỷ Lam đã hoàn toàn coi Ngao An An là người một nhà rồi.

Vẫn là biểu hiện bên ngoài của đại nhân trông quá mức vô hại.

Nghĩ đến đây, trong lòng quỷ Đao Lao bỗng nhiên sinh ra một nỗi ai oán, thái độ của Ngao An An đối với Kỷ Lam so với hắn hoàn toàn không giống nhau chút nào.

Ngao An An cũng không biết những suy nghĩ này của quỷ Đao Lao. Sau khi Kỷ Lam trở về phòng, cô lập tức ngồi vào chỗ Kỷ Lam vừa ngồi, mở TV xem.

Quỷ Đao Lao sau một hồi uất ức, cũng ngồi chóng bên cạnh cô.

Thì đúng là bất công thật đấy, nhưng hắn thực sự không dám nói ra, hắn sợ sẽ bị Ngao An An thẳng tay xử gọn.

* * *

Ngày hôm sau, khi Kỷ Lam đã dậy, Ngao An An vẫn ngồi trong phòng khách như mọi hôm, chỉ là nhìn qua giống như chuẩn bị ra ngoài.

Chiếc váy liền màu xanh trên người làm tôn lên thân hình mảnh mai của Ngao An An, khiến cho cô trông càng thêm thanh thoát không nhiễm bụi trần, lại thêm vẻ đẹp trời ban như chạm khắc, cho người ta một cảm giác duy nhất đó là: tuyệt đẹp mà tinh tế.

Vẻ đẹp của cô gái này làm người ta chỉ cần nhìn vào thôi liền bị thu hút, một vẻ đẹp mang đậm tính xâm lược.

Đôi khi, sắc đẹp thực dễ dàng làm cho người ta gỡ bỏ sự phòng bị của mình xuống.

"Hôm nay cô đi ra ngoài à?" Kinh diễm ban đầu qua đi, Kỷ Lam nhanh chóng hỏi, không biết vì điều gì mà cô đột nhiên cảm thấy Ngao An An còn bận hơn so với cô. Hôm qua đi tìm đại sư Liên đã bận đến muộn như vậy, hôm nay thì mới sáng sớm đã chuẩn bị ra ngoài.

"Ừ, trên một công trường xuất hiện mấy mạng người, trong chuyện này có vấn đề, ta và đại sư Liên đi xem thử tình hình." Ngao An An trả lời.

Nghe vậy, Kỷ Lam chỉ cảm thấy rùng mình một cái: "Vấn đề gì?"

Trước kia đều không thấy có vấn đề gì xảy ra, sao bây giờ đột nhiên cảm thấy xung quanh mình lại xuất hiện nhiều chuyện kì quái như vậy?

"Đại khái vẫn là quỷ quấy phá thôi! Cô muốn đi cùng xem một chút không? Ta nghĩ cô thấy nhiều rồi sẽ không còn phải sợ nữa." Ngao An An nhìn bộ dạng Kỷ Lam hoảng hốt khi nghe cô nói mên mới tốt bụng đề nghị.

Kỷ Lam vội vàng lắc đầu, "Không đi. Hôm nay tôi còn phải đưa hai nghệ sĩ đi thử vai nữa!"

Loại chuyện này, cô vẫn nên cách xa thật xa vào!

Gặp một Ngao An An đối với cô đã là quá đủ rồi.

"Vậy ta đi trước nhé, lát gặp." Nói xong, Ngao An An nhanh châ bước ra ngoài.

Kỷ Lam đứng tại chỗ ngây ngốc một lúc.

Lát gặp là thế nào?

Mà lúc này quỷ Đao Lao sau khi nghe Ngao An An nói cũng thắc mắc cùng vấn đề tương tự.

"À, ta chỉ nhìn thấy lát nữa ta và Kỷ Lam nhất định sẽ gặp lại nhau thôi." Ngao An An mỉm cười thần bí.

Quỷ Đao Lao nghe xong hơi sửng sốt, chuyện như vậy làm sao mà thấy được?

___________o0o___________

Cập nhật ngày 8/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Linh hi

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chương 23

[HIDE-THANKS]
Một lúc sau, Ngao An An và quỷ Đao Lao tới nhà đại sư Liên. Trong lúc chờ đợi người phụ trách công trường tới đón bọn họ, Ngao An An mở sách ra xem tiếp.

Người phụ trách công trường vốn chỉ tính đón một vị đại sư, nên hơi sửng sốt khi thấy có thêm Ngao An An.

Thứ nhất là vì diện mạo của Ngao An An, thứ hai là vì không đoán ra thân phận của cô.

"Cô đây là?"

"Đây là đệ tử của lão, nhìn con bé trẻ tuổi vậy thôi nhưng thiên phú của con bé ở lĩnh vực huyền học còn cao hơn lão. Có lẽ lần này chúng ta còn phải trông cậy vào con bé đấy, lão thấy sự việc lần này khó giải quyết, vì thế mới đặc biệt bảo con bé đi cùng." Đại sư Liên nói thẳng.

"Không nghĩ tới..." Người phụ trách công trường vô thức nhìn gương mặt xinh đẹp không tì vết của Ngao An An, thật sự kinh ngạc.

Đại sư Liên chỉ cười không đáp.

Nếu sự việc lần này có thể giải quyết được, thanh danh của Ngao An An hiển nhiên sẽ được lan truyền ra bên ngoài, chuyện ông đồng ý với Ngao An An cũng coi như hoàn thành.

Thành ý này của ông, chắc hẳn Ngao An An sẽ hiểu được.

"Vị đại sư này xưng hô như thế nào?" Người phụ trách công trường xem thái độ của đại sư Liên cũng đoán được lời nói này của ông chắc hẳn không phải giả nên lập tức dò hỏi, vị trí Ngao An An từ người phụ trợ trở thành một đại sư chân chính.

Ngao An An thấy thế, liếc nhìn đại sư Liên một cái, rồi tự giới thiệu: "Ngao An An."

Ngao?

Họ này rất hiếm.

"Đại sư Liên, đại sư Ngao, mời." Người phụ trách công trường nhanh chóng mời bọn họ lên xe.

Một lúc sau, bọn họ cùng người phụ trách đã có mặt ở công trường.

Xung quanh công trường đã được bao quanh bởi bờ ngăn cách, đây hẳn là một công trường được xây dựng với khí thế ngất trời, vậy mà lúc này lại trở nên trơ trọi, không có lấy một bóng người.

Cho dù hiện tại có ánh nắng mặt trời rực rỡ, nhưng khi đứng ở cổng công trường lại cảm nhận được từng trận gió lạnh ập qua người.

"Chính là như vậy, vào ban ngày đã thấy rất lạnh rồi, đến buổi tối càng khiến người ta có cảm giác lạnh thấu xương, không ai dám trông coi ở chỗ này." Người phụ trách công trường giới thiệu, lúc nói cũng cảm thấy răng mình đang run run.

Đại sư Liên nhìn công trường trước mắt, vẻ mặt tỏ rõ sự chuyên chú.

Ông đã mở mắt âm dương, nhưng lúc này trong mắt âm dương của ông lại không tồn tại quỷ, chỉ nhìn thấy công trường này bị bao phủ bởi một luồng sát khí từ cõi âm. Bởi vì có luồng sát khí này bao quanh, khiến cả công trường thoạt nhìn có chút u tối, lúc này, đại sư Liên căn bản không nhìn rõ được thứ gì đang tồn tại dưới lớp bóng tối đó.

Nhưng chỉ từ những thứ này, ông đủ hiểu vấn đề ở công trường này vô cùng nghiêm trọng.

Chỉ riêng luồng sát khí từ cõi âm kia, nó vẫn đang từ trung tâm công trường khuếch tán ra xung quanh, nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ cư dân quanh đây cũng sẽ gặp họa.

"Thế nào rồi?" Người phụ trách tì mò hỏi đại sư Liên đang quan sát quanh công trường.

"Nơi này âm khí cực kì nặng, lão đứng ở đây không thấy rõ được tình huống bên trong công trường, cụ thể cứ vào trong rồi nói tiếp." Đại sư Liên trả lời.

Sau đó ông lấy từ trong túi mình ra hai lá bùa, một lá cho người phụ trách công trường bên cạnh, "Cầm lấy cái này, phòng ngừa âm khí từ công trường xâm nhập."

Người phụ trách công trường vội vàng nhận lấy. Điều thần kỳ đó là ngay lúc anh ta nhận lấy lá bùa, lập tức cảm giác toàn thân trở nên ấm áp, không còn thấy lạnh như lúc đầu nữa.

Quả nhiên là đồ từ chỗ đại sư có khác.

Người phụ trách nắm chặt lá bùa trong tay, sau đó nhìn thoáng qua Ngao An An đứng bên cạnh, sao cô lại không có?

Chú ý tới ánh mắt của người phụ trách công trường, đại sư Liên nói thẳng: "Con bé không sợ chút âm khí này đâu."

Đại sư Liên thấy được đám âm khí màu đen xung quanh cứ tới trước người Ngao An An liền vội vàng tránh đi, sợ đụng tới Ngao An An dù chỉ một chút, hiển nhiên là rất sợ Ngao An An.

Đến cả quỷ Đao Lao đi theo bên người Ngao An An, nhìn thấy luồng âm khí này cũng giống như thấy đồ ăn ngon vậy, điên cuồng hấp thu, mỗi lần hấp thu, âm khí xung quanh lập tức thành khoảng trống lớn.

Một "người" một quỷ này, thật sự không cần ông phải nhọc lòng.

Người phụ trách công trường nghe xong lại bất giác nhìn về phía Ngao An An.

Thật là... Không thể trông mặt mà bắt hình dong mà!

Ngao An An không để ý đến ánh mắt của người bên cạnh, dẫn đầu bước vào bên trong, bắt đầu tìm nơi âm khí nồng đậm nhất trong công trường.

Nơi này chắc hẳn là nguồn gốc của những luồng âm khí này.

Tìm được nguồn gốc thì lập tức có thể biết được nguyên nhân sinh ra âm khí.

Thấy Ngao An An đi trước, đại sư Liên cùng người phụ trách cũng vội vàng theo sau.

Chỉ trong chốc lát, đoàn người đã đi tới trước một cái hố khổng lồ.

"Hố này chính là nơi đào quan tài lên." Nhìn thấy hố, người phụ trách lập tức giải thích.

Đại sư Liên nhìn hố này, quả nhiên thấy một dòng âm khí từ bên trong đang cuồn cuộn không ngừng tỏa ra ngoài.

Dưới con mắt của người bình thường, đây chỉ đơn giản là một cái hố.

Nhưng ở dưới mắt âm dương, cái hố này sâu không thấy đáy.

Nhìn xuống hố, trong lòng đại sư Liên rét run, tự động lui về phía sau một bước.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 10/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Linh hi

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chương 24

[HIDE-THANKS]
Mà quỷ Đao Lao đã mơ hồ cảm thấy bị uy hiếp bởi nguồn gốc của thứ âm khí này, hắn đến gần Ngao An An theo bản năng.

Lúc này hắn nhìn về phía Ngao An An bên cạnh: "Tôi chưa từng gặp qua sát khí nào nặng như vậy, nơi này là chỗ nào?"

"Ta không biết thứ kia là cái quái quỷ gì, nhưng ta biết thực lực của hắn đã lên tới cấp bậc Quỷ tướng." Ngao An An nhìn xuống cái hố, đôi môi đỏ mọng khẽ nói.

Cô vừa mới học được từ đại sư Liên cách phân loại quỷ trên thế giới này, ở tình huống chưa nhìn thấy nó thế này thì cũng khó mà nhận biết được.

Nhưng vạn cách cũng có một, cấp bậc của quỷ là khác nhau, vì vậy cô có thể từ sát khí ở đây nhận ra cấp bậc của con quỷ này.

Hai chữ "Quỷ tướng" làm cho sắc mặt của đại sư Liên đột nhiên tái nhợt.

Ông cũng từ sư phụ mình mà biết được các cấp bậc của quỷ.

Có tám cấp bậc: Du hồn, Lệ quỷ, Quỷ mị, Quỷ linh, Quỷ tướng, Quỷ sát, Quỷ vương, Quỷ đế. Nhưng ở thế giới này, quỷ từ cấp bậc Lệ quỷ trở lên sẽ bị sứ giả quỷ giới dẫn về quỷ giới, vì vậy còn lại hầu hết đều là Du hồn và Lệ quỷ.

Trong hiểu biết của ông từ trước đến nay, ông thường chỉ nhìn thấy Du hồn, còn Lệ quỷ rất hiếm gặp.

Không ngờ bây giờ còn gặp luôn một con Quỷ tướng.

Chẳng lẽ những chiếc đinh Trấn hồn trên quan tài ở nơi này không phải dùng để trấn áp linh hồn, mà dùng để tạo ra những con quỷ có cấp bậc cao hơn mà không bị phát hiện sao?

Trong lòng nghĩ vậy, đại sư Liên nhìn về phía Ngao An An, sau đó lập tức nói cho cô biết suy đoán của mình.

Nghe lời đại sư Liên vừa nói, ánh mắt Ngao An An chợt lóe lên.

Có thể có ai đó đã cố tình làm điều này.

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Ngao An An đã có quyết định.

Mà người phụ trách nghe cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng chỉ thấy lo lắng không yên, đồng thời cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân bốc thẳng lên đỉnh đầu, cuối cùng không nhịn được nói: "Tôi có thể biết tình hình trên công trường lúc này không?"

Anh ta cái gì cũng không biết, chỉ nghe bọn họ nói chuyện, lại thấy tim đập nhanh hơn, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

"Anh có chắc sẽ không bị dọa sợ?" Đại sư Liên hỏi.

"Tôi..." Người phụ trách do dự, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm ưu thế.

Anh ta cần phải tận mắt chứng kiến sự việc, hơn nữa đây cũng là cơ hội hiếm có.

Vả lại, cho dù xảy ra vấn đề gì cũng có hai đại sư ở đây, gặp quỷ thật cũng không thể xảy ra chuyện.

Nghĩ rồi anh gật đầu chắc chắn: "Sẽ không, xin đại sư hãy giúp tôi!"

Thấy đối phương đã quả quyết như vậy, đại sư Liên lấy từ trong túi tùy thân một cái bình, đổ ra, sau đó xoa lên mắt người phụ trách rồi để anh ta nhắm mắt lại.

"Đây là cái gì?" Người phụ trách hỏi khi cảm thấy trên mắt ẩm ướt man mát.

"Nước từ đất ở nơi chôn cất người chết." Đại sư Liên trả lời.

Người phụ trách: "..."

Thật muốn rửa mắt quá đi!

Đến khi đại sư Liên bảo người phụ trách công trường mở mắt, anh ta liền nhận ra nơi mình đứng là một mảng đen kịt, những kiến trúc ở xung quanh vốn có thể trông thấy rõ ràng thì bây giờ không nhìn rõ nữa, chỉ còn lại bốn bề tối om.

Mà anh ta đang ở trong bóng tối này.

Cùng lúc đó, khí đen xung quanh người cuồn cuộn không ngừng xoay vòng, dường như muốn vây lấy anh ta, nhưng như có sự che chở, những khí đen này đều không thể chạm đến anh .

Chợt nghĩ, có lẽ bùa chú mà đại sư Liên đưa cho mình phát huy hiệu quả.

Điều này thật sự rất thần kỳ!

Sau khi quan sát xung quanh, người phụ trách công trường lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Liên đại sư và Ngao An An.

Vừa liếc mắt nhìn, hai chân đã sợ tới mức mềm nhũn, tay run rẩy chỉ về phía Ngao An An: "Có có... Có quỷ!"

Trời ạ! Quỷ ở ngay bên cạnh bọn họ, tại sao hai vị đại sư này lại không thấy?

"Con quỷ này đi theo ta." Ngao An An nhìn bộ dạng người phụ trách rồi trả lời qua loa một câu.

"Cái... Cái gì? Cô nuôi nó à?" Người phụ trách thở phào nhẹ nhõm, sau đó liếc nhìn con quỷ bên cạnh Ngao An An.

Lúc này, quỷ Đao Lao mới chú ý tới ánh mắt của anh ta rồi mỉm cười đáp lại.

Toàn thân người phụ trách công trường thoáng run rẩy.

Quỷ... Quỷ... Con quỷ kia cười với anh ta.

Da đầu căng thẳng chuyển sang nhìn xung quanh, đặc biệt là cái hố khổng lồ kia.

Sâu không thấy đáy.

Nhìn nó như muốn nuốt chửng người ta.

Người phụ trách công trường không khỏi nuốt nước miếng.

Lúc tự mình tận mắt chứng kiến cảnh này, anh ta chỉ cảm thấy cái lạnh phát ra từ tận đáy lòng.

"Vậy mọi người đang bàn chuyện gì thế? Các vị có biện pháp nào không?" Người phụ trách rốt cuộc cũng nhớ ra vấn đề chính, lúc này mới cảm thấy chân mình run lên, nơi này thật kinh khủng, nếu chuyện này không giải quyết được, sẽ phải mất thêm bao nhiêu mạng người nữa đây?

"Bản thân tôi ngay cả Lệ quỷ còn không đối phó được, đừng nói đến Quỷ tướng." Đại sư Liên bình tĩnh đáp lời.

"Vậy..." Người phụ trách công trường tỏ ra sốt ruột.

Ánh mắt đại sư Liên lập tức nhìn về phía Ngao An An đang ở một bên, người duy nhất có khả năng đưa ra cách giải quyết vào lúc này.

Người phụ trách lập tức hiểu ra, nhanh chóng nói với Ngao An An: "Ngao đại sư, có thể mời ngài giúp đỡ không, chúng tôi nhất định sẽ hậu tạ!"

___________o0o___________

Cập nhật ngày 11/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Meima

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chương 25

[HIDE-THANKS]
"Hậu tạ? Bao nhiêu?" Ngao An An chợt hoàn hồn khi nghe lời đề nghị từ người phụ trách, dù sao việc này bọn cô cũng phải giải quyết, có người sẵn sàng đưa tiền tới cửa, vừa đúng lúc cô ở nơi này đang thiếu tiền.

Hấp dẫn đấy!

Người phụ trách nghe vậy, liền vui vẻ trả lời: "Chỉ cần đại sư có thể giải quyết, chúng tôi sẵn sàng trả năm trăm vạn."

Chỉ cần chuyện có thể giải quyết được bằng tiền thì không gọi là chuyện.

Số tiền bồi thường cho những người chết trước đó thậm chí còn nhiều hơn, chỉ cần có thể giải quyết được thì cho dù năm trăm vạn bọn họ cũng sẵn lòng, hơn nữa anh ta cũng sẽ góp công lớn, sau này còn có thể thuận lợi thăng quan tiến chức.

Hơn nữa, tình cảnh lúc này thực sự rất nguy cấp, để anh ta tìm được người có bản lĩnh như đại sư Liên và Ngao An An không biết sẽ mất bao lâu.

Công trình của bọn họ thật sự bị chậm tiến độ, không có khởi sắc.

Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, tin tức này mà bị truyền ra ngoài, dự án bọn họ bỏ rất nhiều tâm huyết để giành lấy sẽ đứng trước nguy cơ bị thu hồi.

So với tổn thất lúc đó, năm trăm vạn thật sự chẳng là gì.

"Được." Ngao An An đã ở đây lâu như vậy, biết số tiền này là một khoản lớn nên gật đầu đồng ý.

"Khi nào thì bắt đầu?" Người phụ trách công trường nóng lòng hỏi, anh ta thực sự hy vọng sự việc có thể giải quyết càng sớm càng tốt.

Đại sư Liên vì sự xuất hiện của Quỷ tướng mà sắc mặt trở nên nghiêm trọng, nhưng sau khi nghe xong đoạn đối thoại giữa hai người, trong lòng chợt bối rối.

Chuyện này nghe có vẻ không đúng lắm!

Ông cho rằng một "cao thủ" như Ngao An An chắc hẳn chỉ coi tiền bạc như phù du, sao lại thành ra thế này?

Nhưng... đây có thể là chuyện tốt?

Đúng, là chuyện tốt, chỉ cần Ngao An An bằng lòng tiêu diệt Quỷ tướng.

Nếu không, ông thực sự không tìm được người nào khác có khả năng đối phó với Quỷ tướng.

Ông cùng Ngao An An xử lí chuyện này, cũng coi như thêm công đức.

Ngao An An lên tiếng sau khi quan sát xung quanh: "Bây giờ có thể giải quyết âm khí trước, còn hiện tại Quỷ tướng vẫn chưa xuất hiện, chúng ta trước tiên cứ từ từ."

"Được, vậy nhờ Ngao đại sư ngài giải quyết âm khí trước!" Người phụ trách công trường nói.

Ngao An An nghe thế, liền ngưng tụ một khối linh lực nhỏ trên đầu ngón tay của mình phóng thẳng vào cái hố.

Đại sư Liên nhìn sang, thấy linh lực do Ngao An An xuất ra va chạm với âm khí, sau đó lấy tốc độ như sét đánh phong ấn sát khí dưới đáy hố lại.

Âm khí này dường như muốn phá vỡ linh lực thoát ra, nhưng dù thế nào cũng không thể.

Không còn dòng sát khí cuồn cuộn từ dưới đáy hố đi lên, âm khí trên công trường cũng chầm chậm tan biến.

Thấy cảnh này xong, đại sư Liên đúng là phải nhìn Ngao An An bằng con mắt khác.

Từ đầu đã biết đối phương rất lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến mức có thể trấn áp âm khí của Quỷ tướng chỉ bằng một chiêu.

Mà tận mắt chứng kiến những biến hóa xung quanh, người phụ trách nhìn Ngao An An bằng ánh mắt ngập tràn kính nể.

Thực sự... thực sự quá lợi hại!

Hóa ra đây là phương pháp huyền học thần bí.

Người phụ trách công trường cảm thấy mình như bước vào một thế giới mới.

Nhưng sau khi để ý lại, thấy những sát khí còn vây quanh mình, không khỏi thắc mắc: "Những hắc khí này sao vẫn ở đây?"

Nghe vậy, Ngao An An nhìn về phía quỷ Đao Lao bên cạnh: "Quỷ Đao Lao, phần còn lại là của ngươi."

Thấy thế, quỷ Đao Lao nhanh chóng nhân cơ hội ra sức hút những âm khí còn sót lại trên công trường, chỉ trong một lát, sát khí ở đó đã bị quét sạch, những thứ này đối với người khác thì có hại, nhưng đối với quỷ Đao Lao lại là đồ cực bổ.

Quả nhiên, sau khi quỷ Đao Lao hút xong âm khí trên công trường, cơ thể hắn trở nên xanh hơn, đồng nghĩa với việc hắn càng mạnh hơn.

"Ợ." Quỷ Đao lao nhanh chóng ợ lên một tiếng, âm khí lần này ăn ngon thật, với lại Quỷ tướng hơn hắn hẳn ba cấp, quả là đại bổ.

Hắn loáng thoáng cảm nhận dường như mình muốn đột phá, chỉ cần một chút nữa là được.

Nhất thời hắn nhìn vào cái hố kia, ánh mắt tràn đầy khao khát.

Nhưng hắn cũng hiểu được sát khí dưới đáy hố này không thể tự mình giải quyết. Hắn sẽ không tự ý đến gần cái hố này cũng như hút lấy âm khí.

Thu lại ánh mắt tham lam, quỷ Đao Lao cảm thấy mình nên hài lòng với kết quả có được hôm nay.

Nhưng chuyện này cũng chứng mình được một điều, rằng đi theo lão đại Ngao An An này đúng là có "thịt" để ăn.

Người phụ trách công trường nhìn thấy hắc khí xung quanh nhạt dần, hoàn toàn khác với lúc đầu nhìn thấy nên lập tức vui mừng.

"Vẫn là đại sư Liên và đại sư Ngao có bản lĩnh, có phải sau đó sẽ thu phục Quỷ tướng mà hai người nhắc đến không? Khi nào thì bắt đầu?" Người phụ trách công trường vui vẻ hỏi, chỉ cần xử lý xong Quỷ tướng thì công trình của họ có thể được khởi công rồi.

"Chờ khi trời tối hẳn đã! Quỷ đều thích âm khí, chúng sẽ bị suy yếu vào ban ngày, nên chúng đều ngày nấp đêm ra." Đại sư Liên giải thích.

"Được, vậy đợi đến tối đi! Bây giờ chúng ta đi ăn cơm được không? Hay để lát nữa, tôi sẽ đặt bàn ở một nhà hàng gần đây." Người phụ trách công trường nói ngay, trong lòng vui sướng, lần này đúng là tìm được mấy vị đại sư đáng tin cậy.

Thật khó có thể gặp được bậc đại sư có bản lĩnh như vậy! Tận dụng cơ hội này để tạo mối quan hệ tốt mới là đạo lý.

"Ăn cơm?" Ngao An An vốn đang nhìn xuống hố nghĩ ngợi đông tây, nghe đến hai chữ ăn cơm thì lập tức phản ứng lại.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 12/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Meima

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chương 26

[HIDE-THANKS]
"Đúng vậy, là một nhà hàng gần đây, rất khó đặt chỗ, mà món ăn chỗ họ rất đặc sắc..." Người phụ trách công trường lập tức khen ngợi không ngớt.

"Đi." Còn không đợi đối phương nói xong, Ngao An An đã đưa ra quyết định.

"Được được được, mời." Người phụ trách thấy Ngao An An đồng ý, lập tức vui mừng dẫn đầu, quỷ Đao Lao làm vẻ tất nhiên đi theo sau lưng Ngao An An.

Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong đầu đại sư Liên không khỏi nghĩ đến cảnh tượng ăn cơm với Ngao An An ngày hôm qua.

Bụng không đáy!

Đại sư Liên lắc đầu bất đắc dĩ, vẫn là đi theo.

Một lúc sau, nhóm Ngao An An đã tới nhà hàng.

"Xin hỏi có bao nhiêu người ạ?" Người phục vụ thấy Ngao An An đi vào nên bất giác hỏi.

"Bốn người." Người phụ trách vô thức tính thêm quỷ Đao Lao bên người Ngao An An.

"Còn một người lát sau mới đến sao ạ?" Người phục vụ nhìn ba người trước mặt, hỏi thăm.

"Ây.. Đúng vậy, cũng không biết lúc nào hắn tới, trước tiên cứ ba người đi!" Người phụ trách công trường kịp phản ứng lại lập tức.

"Vâng, mời đi bên này." Người phục vụ đưa họ đến phòng đã đặt trước.

Sau khi vào phòng, người phụ trách lập tức cầm thực đơn đưa cho Ngao An An, "Đại sư Ngao, mọi người gọi trước đi."

Ngao An An nhận lấy không hề khách khí, sau đó gọi vài món rồi đưa thực đơn cho đại sư Liên, ông gọi vài món rồi chuyển qua cho người phụ trách.

"Còn vị này?" Người phụ trách hỏi quỷ Đao Lao, tranh thủ quan sát hắn, sau đó phát hiện quỷ này gần giống với những người bình thường, chỉ là có chút xanh tái.

"Không cần, tôi không ăn cái này." Quỷ Đao Lao từ chối.

"Được rồi, vậy tôi gọi món đây." Người phụ trách thu hồi tầm mắt, sau đó gọi người phục vụ đặt món.

Sau khi gọi món xong một hồi, từng món ăn tinh tế lần lượt đưa lên.

Vừa bắt đầu ăn, một lần nữa Ngao An An bị những món ăn ngon chinh phục.

Cô cảm thấy những thứ mình ăn ở thế giới này thực sự càng ngày càng ngon, dường như trên đời này vẫn còn rất nhiều món ngon đang chờ cô khám phá.

Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Ngao An An, khẩu vị của người phụ trách và đại sư Liên cũng vô thức tốt hơn.

Thấy ba người ăn uống vui vẻ, quỷ Đao Lao tiếp tục nhân cơ hội này đi loanh quanh bên ngoài, từ phòng này sang phòng khác tìm thú vui.

Cứ như vậy, lúc đến một phòng mới, không ngờ lại gặp được người quen.

Nhìn người này, trong lòng quỷ Đao Lao lặng lẽ giơ ngón cái cho Ngao An An.

Đúng là thiết khẩu trực đoạn! (*)

(*)Thiết khẩu trực đoạn: Một thành ngữ tiếng Trung, mô tả một dự đoán chắc chắn và chính xác. Nó thường được sử dụng để mô tả các nhà tiên tri, thầy bói.

* * *

Kỷ Lam đang ăn cơm với người bạn cũ Chu Thế Tân sau buổi thử vai, thuận tiện hỏi về tình hình của hai nghệ sĩ.

"Kỷ Lam, hai nghệ sĩ của cô không tệ, nhưng họ không phù hợp với yêu cầu của nhân vật lần này, tôi xin lỗi." Chu Thế Tân trực tiếp xin lỗi.

"Không sao, lần sau chúng ta sẽ có cơ hội làm việc cùng nhau." Kỷ Lam lắc đầu rồi lơ đãng hỏi: "Nhân vật nữ thứ tư của anh cần yêu cầu gì?".

"Thực ra cũng không có yêu cầu gì, chỉ là cảm giác, trước mắt thì những cô gái này đều không đem lại cảm giác người nữ thứ tư mà tôi cần." Chu Thế Tân suy nghĩ một chút rồi nói.

"Vậy ttôi chúc anh sớm tìm được nữ thứ của mình." Kỷ Lam mỉm cười chúc anh, trong lòng cũng bỏ qua chuyện này, cô biết nguyên tắc chọn vai của người bạn cũ này.

"Cũng chúc cô thuận lợi, nhưng tôi đã gặp qua hai người nghệ sĩ của cô, nếu lần sau có vai thích hợp, tôi sẽ xem xét nghệ sĩ của cô nhiều hơn." Chu Thế Tân cũng thuận theo khi thấy thái độ của Kỷ Lam.

"Được rồi, tôi đợi tin vui từ anh." Kỷ Lam nâng ly nhận lời bảo đảm.

Hai người cụng ly.

Kỷ Lam vừa định uống rượu thì đột nhiên nhìn thấy một người trong phòng, không, là một con quỷ.

"Khụ khụ khụ..."

Kỷ Lam ngay lập tức bị sặc.

Tại sao con quỷ bên người Ngao An An lại ở đây?

"Sao vậy?" Chu Thế Tân lo lắng hỏi vì thấy Kỷ Lam đột nhiên sặc giống như bị thứ gì làm cho giật mình.

"Không.. không sao đâu, chỉ là tôi vừa nghĩ đến một chuyện đáng sợ." Kỷ Lam giải thích rồi liếc nhìn quỷ Đao Lao, ám chỉ.

Đột nhiên xuất hiện, không bị dọa sợ mới là lạ.

"Đại nhân đang ăn ở phòng bên." Quỷ Đao Lao biết ý của Kỷ Lam, nhếch miệng cười để lại một câu.

Trong lòng Kỷ Lam đã đoán ra rồi, chỉ là nhận được xác nhận từ miệng quỷ Đao Lao mà thôi.

Đồng thời, cô cũng nghĩ đến câu Ngao An An đã nói với cô trước khi ra khỏi nhà vào buổi sáng, "Lát gặp."

Bây giờ họ thực sự đang ở trong cùng một nhà hàng, đợi một hồi sẽ gặp mặt, quả là ứng với câu nói kia.

Vào lúc này, hình tượng Ngao An An trong mắt Kỷ Lam đột nhiên trở nên thật to lớn, cảm giác thực lợi hại.

Nghĩ đến đó, Kỷ Lam lấy điện thoại di động ở bên cạnh gọi cho Ngao An An.

Bên kia, điện thoại của Ngao An An đổ chuông.

Nhìn cái tên nhấp nháy trên điện thoại, Ngao An An đặt đũa xuống, nhanh chóng nghe điện thoại.

"Kỷ Lam, có chuyện gì vậy?" Ngao An An trực tiếp hỏi, bất giác chớp chớp mắt, rồi tựa hồ ý thức được đã đến thời điểm cô gặp Kỷ Lam.

Ngay sau đó, giọng nói của Kỷ Lam từ đầu bên kia của điện thoại truyền tới, "Em đang ở đâu?"

"Em đang ăn cơm!" Giọng Ngao An An mang theo chút vui vẻ, cô vô cùng hài lòng về bữa cơm này, mùi vị quả thật không tệ.

"Em ăn ở đâu?" Mặc dù Kỷ Lam hỏi, nhưng giọng nói không hề mang theo sự tò mò.

Ngao An An lập tức nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của quỷ Đao Lao đâu, trong lòng đã có suy đoán, hơi nhướng mày nói: "Chị cũng đang ở cùng chỗ em ăn cơm?"

Kỷ Lam ở đầu bên kia lúng túng, cô sao lại cảm thấy Ngao An An thật thần cơ diệu toán thế này!

Làm sao bây giờ? Đột nhiên cảm thấy mình ở trước mặt Ngao An An thực không có bí mật gì.

Nghĩ đến đây, Kỷ Lam chỉ có thể chủ động báo phòng của mình, "Đúng vậy, chị đang ở phòng Nguyệt Mãn."

___________o0o___________

Cập nhật ngày 14/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Ni Ni

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 27

[HIDE-THANKS]
"Em ở Đào Hoa Nguyên." Ngao An An nhớ ra cái tên mà cô nhìn thấy lúc đi vào phòng.

"Bên em có nhiều người không?" Kỷ Lam tiếp tục hỏi, nếu Ngao An An đã nói hai người sẽ gặp mặt, vậy để cô chủ động gặp mặt! Đỡ cho không biết lúc nào sẽ bị quỷ Đao Lao dọa giật mình.

"Ngoài em và đại sư Liên còn có một người phụ trách công trường." Ngao An An trả lời theo thực tế.

"Vậy chị đến đấy có tiện không?" Kỷ Lam tiếp tục hỏi, đưa mắt nhìn quỷ Đao Lao ở một bên, qua đó nhân tiện tiễn con quỷ này về luôn.

"Tất nhiên là tiện." Ngao An An nói thẳng.

"Vậy chị qua đó." Kỷ Lam nói.

Sau khi nói xong, hai người kết thúc cuộc gọi.

Kỷ Lam cúp điện thoại, nhìn Chu Thế Tân, "Đúng lúc có một người bạn của tôi cũng ở nhà hàng này, tôi qua chào hỏi một chút."

"Bạn bè nào?" Chu Thế Tân tò mò hỏi, có thể khiến cho Kỷ Lam có thái độ này thực sự ít thấy, trong lòng anh không khỏi có chút hiếu kỳ.

"Lần trước tôi tìm lão Ngô, ông ấy có đề cử một đại sư và một học trò. Người học trò của đại sư ấy chính là người bạn tôi mới quen, là một người rất có bản lĩnh, tôi cũng chỉ mới quen được mấy ngày." Lúc Kỷ Lam giới thiệu Ngao An An đã tìm một thân phận phù hợp nhất.

Đồng thời cũng nhớ lại chuyện hai người "quen biết"

Bây giờ nghĩ lại, cô cảm thấy những ngày này chắc chắn là những ngày kinh tâm động phách nhất mà cô đã trải qua, cả đời này cô sẽ không bao giờ quên được.

"Không phải lúc trước cô vẫn không tin những chuyện ma quỷ này sao?" Chu Thế Tân vừa nghe xong, không khỏi tò mò hỏi. Lần trước Kỷ Lam tìm lão Ngô hỏi phương thức liên lạc của đại sư anh cũng biết.

"Trước đây tôi không tin, nhưng gặp phải chuyện lạ lần này thì tôi tin rồi. Dù sao tôi thà tin là có, chứ không thể tin là không, đôi khi những chuyện như này cũng nên để ý một chút." Kỷ Lam bất đắc dĩ nói.

Cô đã tận mắt chứng kiến, có thể không tin sao?

Hơn nữa, cô còn cùng một con quỷ và một tồn tại không biết giống loài sống chung một mái nhà rồi!

"Chẳng lẽ lần trước cô thật sự đã gặp quỷ sao?" Nghe được lời nói của Kỷ Lam, Chu Thế Tân càng tò mò hơn, trên mặt cũng hơi khác thường.

"Cứ coi là vậy đi! Nhưng đại sư cũng giải quyết xong xuôi rồi." Kỷ Lam mập mờ không nói rõ.

Nhìn ra Kỷ Lam không muốn nói nhiều, Chu Thế Tân hỏi sang chuyện khác: "Nếu là đại sư, vậy tôi cùng cô đi qua chào hỏi được không?"

Mặc dù nói bản thân anh không quá mê tín, nhưng theo một số quy tắc bất thành văn trong giới, vẫn sẽ nhờ một vài đại sư chọn ngày bắt đầu quay, đặt bát hương hay đại loại vậy.

Ngoài ra, lời nói của Kỷ Lam cho thấy rõ ràng cô đã gặp phải quỷ, anh biết Kỷ Lam không phải người ăn nói lung tung.

"Ừm." Kỷ Lam không từ chối, dù sao cũng chỉ là qua chào hỏi.

Sau đó Kỷ Lam và Chu Thế Tân đứng dậy đến phòng của Ngao An An, quỷ Đao Lao thấy vậy lập tức đi theo, rất nhanh đã bay đến trước mặt Kỷ Lam cười cười sau đó liền biến mất trước mặt cô.

Nhìn quỷ Đao Lao một lần nữa biểu diễn quỷ sống trước mặt mình, trái tim nhỏ bé của Kỷ Lam lại nhảy vọt lên.

Quỷ Đao Lao này, chắc không phải là cố ý đấy chứ?

Nghĩ đến khả năng này, lại nghĩ đến nụ cười xấu xa của quỷ Đao Lao vừa rồi, sắc mặt của Kỷ Lam đột nhiên tối sầm lại.

Chắc chắn là cố ý! Cái thứ vui độc ác gì thế?

Trong lòng yên lặng chửi rủa mấy câu, Kỷ Lam và Chu Thế Tân đã được người phục vụ dẫn đến phòng của Ngao An An.

Kỷ Lam đi vào đầu tiên, phía sau là Chu Thế Tân ánh mắt tò mò quan sát những người trong phòng.

Chỉ mới quét qua, ánh mắt của anh đã bị Ngao An An thu hút.

Cái này... Đó không phải là người phù hợp với vai nữ thứ tư của anh sao?

Đầu tiên nhìn qua, sẽ khiến người ta cảm thấy cô rất xinh đẹp, rõ ràng còn chưa nhìn kĩ dáng vẻ của cô nhưng đã thấy tuyệt đẹp.

Mà sau khi nghiêm túc nhìn lại dáng vẻ của cô, sẽ phát hiện cô còn đẹp hơn, ngũ quan tổ hợp chung một chỗ khiến cho người khác không thể bắt bẻ.

Thật sự là... quá phù hợp!

Trong lòng Chu Thế Tân khẽ động, bất giác nhìn Ngao An An mấy lần.

"Đại sư Liên, An An." Kỷ Lam chào hỏi trước, khi thấy Ngao An An thì dừng một chút rồi mới nói ra tên An An.

Nhắc mới nhớ, mấy ngày nay sống chung, Kỷ Lam vẫn không gọi tên Ngao An An.

Đồng thời, Kỷ Lam cũng không quên nhìn xung quanh một vòng, thấy quỷ Đao Lao không có ở đây, trong lòng băn khoăn suy nghĩ không biết hắn có ở trong phòng này không?

Vừa nghĩ như vậy, bóng dáng của quỷ Đao Lao đã xuất hiện phía sau Ngao An An, còn đặc biệt vẫy tay chào cô.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 17/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Ni Ni

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 28

[HIDE-THANKS]
Kỷ Lam thấy vậy, lập tức thả lỏng trong lòng.

Đại sư Liên nghe Kỷ Lam chào hỏi, vội gật đầu đáp lại, trong lòng lại có chút xấu hổ, ông cũng không quên bởi Kỷ Lam đến tìm ông hỗ trợ bắt quỷ trừ yêu nên ông mới có thể gặp được Ngao An An, vì vậy nghe câu này của Kỷ Lam, trong lòng đại sư có chút chột dạ!

Kỷ Lam đương nhiên nhìn ra đại sư Liên đang xấu hổ, sau đó cô giới thiệu với Chu Thế Tân: "Đây là Đại sư Liên mà tôi đã nhắc với anh lần trước, đây là Ngao An An, đồ đệ của ông ấy, còn đây là..."

"Tôi là Giang Đông, là khách hàng của đại sư Liên." Người phụ trách công trường chủ động giới thiệu, sau đó lấy hai tấm danh thiếp từ trong ngực áo ra đưa cho Kỷ Lam và Chu Thế Tân.

Làm quen với bạn bè của đại sư cũng không sao.

"Tôi là Kỷ Lam."

"Tôi là Chu Thế Tân."

Kỷ Lam và Chu Thế Tân cũng lần lượt giới thiệu bản thân, khi thấy thân phận của người phụ trách công trường trên danh thiếp là Phó chủ tịch địa ốc Trần Dương, cả hai cũng đồng thời đưa lại tấm danh thiếp của mình cho Giang Đông một tấm danh thiếp.

Phía sau bất động sản Thần Dương cũng là một tập đoàn lớn, tập đoàn tài chính này cũng có sản nghiệp riêng trong ngành giải trí, cho nên vị Phó chủ tịch này có thể coi như một mạng lưới quan hệ vô hình.

Hai bên xem xong danh thiếp, trong lòng đều tự ngầm hiểu.

"Xin chào, đây là danh thiếp của tôi." Lúc này, Thế Tân cũng không quên đưa cho Ngao An An danh thiếp của bản thân.

Ngao An An nhận lấy, sau đó đặt ở một bên, cũng không quan tâm đến.

Thấy thế, Chu Thế Tân ngược lại rất hứng thú, muốn trực tiếp hỏi Ngao An An có hứng thú đóng phim không, nhưng hoàn cảnh này không tiện cho lắm nên chỉ có thể cố gắng dằn xuống.

Lúc này Kỷ Lam còn đang nhớ lại hồi sáng Ngao An An nói có một công trường xảy ra vấn đề, lại biết được thân phận của Giang Đông, không khỏi liên tưởng đến đoạn tin tức lan truyền trên mạng mấy ngày nay.

Trước đó, bất động sản Thần Dương mới vừa giành được một mảnh đất mới mở, ý định xây dựng một khu thương mại lớn ở đây, cho nên ngay khi đấu thầu thành công đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Nhưng mảnh đất này khởi công không lâu thì bị đình công, nội dung cụ thể không rõ, chỉ biết trên internet hình như tranh cãi rất ầm ĩ.

Có người nói do cơ sở vật chất không an toàn gây chết người, người lại nói bất động sản Thần Dương không đủ tài chính...

Hiện tại xem ra, là do công trường... có quỷ?

Không thể không nói, từ khi Kỷ Lam quen biết Ngao An An, vấn đề cần suy nghĩ đã xuất hiện thêm một phương diện mới: Ma quỷ.

Nhanh chóng vứt cái ý nghĩ đó ra khỏi não, Kỷ Lam tiếp tục: "Lần sau có cơ hội sẽ nói chuyện sau, tôi qua đây để chào hỏi một tiếng thôi, không quấy rầy mọi người nữa."

Sau khi nói xong, cô gật đầu chào với ba người Ngao An An rồi cùng Chu Thế Tân rời đi.

Vừa ra khỏi dãy ghế, Chu Thế Tân lập tức nhìn Kỷ Lam: "Kỷ Lam, có phải cô rất thân với cô Ngao kia không?"

Nghe Chu Thế Tân hỏi vậy, Kỷ Lam thoáng ngạc nhiên, "Anh hỏi chuyện này làm gì?"

"Cô Ngao rất hợp với vai nữ thứ tư trong phim của tôi, tôi muốn nhờ cô thử hỏi cô ấy, xem cô ấy có hứng thú đi thử vai không?" Chu Thế Tân thẳng thắn.

Kỷ Lam: "..."

...Đây là vô tình cắm liễu, liễu lại xanh sao?

Trong lòng Kỷ Lam đúng là khó nói lên lời.

Hai nghệ sĩ chính tay cô chuẩn bị, đối phương chẳng thèm một ai, nhưng vừa nhìn thấy Ngao An An, lại lập tức vừa ý.

Nếu Ngao An An đúng là bạn bè của cô, cô còn có thể thuyết phục Ngao An An một hai để làm nghệ sĩ của mình, nhưng Ngao An An không phải!

Dựa theo lời của quỷ Đao Lao nói, đây chính là một đại lão.

Để Ngao An An đóng phim?

Kỷ Lam nhanh chóng lắc lắc đầu, nhanh chóng ném ý nghĩ này ra khỏi đầu.

Chu Thế Tân thấy mình nói xong Kỷ Lam liền lắc đầu, vội vàng hỏi: "Có phải là có vấn đề gì không?"

Kỷ Lam phản ứng lại, loạt suy nghĩ chạy qua một lượt, sau đó mới nói: "Tôi không chắc cô ấy có hứng thú với việc đóng phim hay không nữa."

"Cho nên tôi mới nhờ cô giúp tôi hỏi thử." Chu Thế Tân tiếp tục nói, anh tìm nhân vật này rất lâu rồi, vất vả lắm mới nhìn được một người, anh thật sự không muốn vụt mất như vậy.

"Vậy tôi giúp anh hỏi thử." Kỷ Lam đáp.

Chu Thế Tân nghe được sự không chắc chắn trong giọng của Kỷ Lam, anh hơi thắc mắc: "Không nói những thứ khác, riêng điều kiện bề ngoài của cô ấy đã rất tốt, nếu không có gì ngoài ý muốn thì trở nên nổi tiếng là điều chắc chắn. Bên cạnh cô có một người tốt như vậy, cô không nghĩ sẽ để cô ấy thành nghệ sĩ của mình hay sao?"

Kỷ Lam là một người đại diện, hẳn phải có đôi mắt tinh tường, mà Ngao An An lại đặc biệt xinh đẹp như vậy.

"Tôi mới biết cô ấy không lâu, thân phận của cô ấy vẫn là huyền học đại sư, cho nên tôi không nghĩ tới vấn đề này." Kỷ Lam nói ra lý do của mình.

Thực ra, cô là có nghĩ cũng không dám.

"Vậy bây giờ cô có thể suy nghĩ dần đi, ít nhất về ngoại hình, chắc chắn cô ấy có thể là độc nhất trong làng giải trí. Chí ít, tôi chưa từng thấy nữ diễn viên nào có thể so sánh với cô ấy." Chu Thế Tân và Kỷ Lam có quen biết nên lời nói vô cùng thẳng thắn.

Thứ nhất là vì anh có phim mới, thứ hai là vì Kỷ Lam có nghệ sĩ tốt, điều này cũng rất tốt cho sự nghiệp của người đại diện của Kỷ Lam.

Kỷ Lam nghe xong cũng không thể không thừa nhận lời của Chu Thế Tân, Ngao An An thật sự rất đẹp, từ lần đầu tiên gặp mặt cô đã nhận ra rồi.

Nhưng Ngao An An đẹp thì đẹp vậy, nhưng thân phận của cô ấy đủ khiến người ta phát sốc.

Cô không có can đảm.

"Bỏ qua việc xinh đẹp hay không, vẫn phải bản thân cô ấy đồng ý mới được." Cuối cùng Kỷ Lam chỉ có thể nói như vậy.

Nghe lời này, Chu Thế Tân nhíu mày, thái độ Kỷ Lam có vấn đề!

Chẳng qua nghĩ đến việc Kỷ Lam đồng ý giúp anh hỏi thử, Chu Thế Tân đành tạm buông ý nghĩ trong lòng xuống.

Dù sao một thời gian nữa mới đến lúc khởi quay, anh quyết chờ đến cùng.

Đồng thời, trong khi chờ đợi sẽ xem thử có ứng viên dự phòng nào không.

Trong lòng tính toán hết thảy, Chu Thế Tân cũng không nói gì thêm mà cùng Kỷ Lam trở về phòng ăn, sau khi dùng cơm trưa xong mới rời đi.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 18/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Hatin10

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 29

[HIDE-THANKS]
Sau khi Chu Thế Tân rời đi, Kỷ Lam cũng trở về công ty.

Vừa về tới công ty, cô liền gọi Tôn Tiệp và Lâm Uyển Bạch liền đến văn phòng của mình.

Tôn Tiệp và Lâm Uyển Bạch đến, họ biết nó có thể liên quan đến kết quả buổi thử vai, trong lòng cả hai đều rất hồi hộp.

"Đạo diễn Chu nói với tôi cả hai người đều không phù hợp với vai diễn này, vì vậy tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp để các cô tham gia thử vai cho các bộ phim điện ảnh và truyền hình khác sớm nhất có thể, các cô cũng không cần quá thất vọng." Kỷ Lam thẳng thắn thông báo kết quả.

Nghe những gì Kỷ Lam nói, đôi mắt của hai người rõ ràng xuất hiện chút thất vọng nhưng rất nhanh đã giấu đi.

"Vậy rốt cuộc ai nhận được vai này?" Tôn Tiệp thắc mắc.

"Đạo diễn Chu vẫn chưa chọn được ứng viên sáng giá, nhưng anh ta rất coi trọng vai diễn này. Tôi nghĩ buổi thử vai sẽ phải tiếp tục."

"Vậy đạo diễn Chu có nói về yêu cầu đối với vai diễn này không ạ?" Tôn Tiệp tiếp tục hỏi.

"Đạo diễn Chu có một yêu cầu: Người đó phải khiến anh ta cảm thấy vô cùng xinh đẹp." Kỷ Lam nói không chút giấu diếm.

Tôn Tiệp và Lâm Uyển Bạch nghe Kỷ Lam nói đều không khỏi ngẩn người, đây là kiểu yêu cầu gì thế?

Hai người bọn họ còn không đủ xinh đẹp sao?

Nhưng ngoài bề ngoài xinh đẹp, không phải diễn xuất cũng rất quan trọng sao?

"Đại khái là vì nhân vật này không quá nặng về diễn xuất, theo những gì tôi biết về đạo diễn Chu thì anh ta luôn thích chọn diễn viên có hình tượng phù hợp nhân vật, không phải là các cô không tốt, mà là anh ta cảm thấy các cô không phù hợp với nhân vật." Kỷ Lam nhìn sắc mặt hai người, tiếp tục trấn an.

"Vâng."

Hai người lần lượt đáp, các cô cũng hiểu Kỷ Lam nói như vậy nghĩa là bản thân đã không còn cơ hội, trong lòng nhất thời thấy tiếc nuối.

Sau đó hai người chào Kỷ Lam rồi ra ngoài.

Chờ hai người rời đi, Kỷ Lam bất đắc dĩ cười khan một tiếng. Kỳ thật cô có cảm giác từ khoảnh khắc Chu Thế Tân nhìn thấy Ngao An An, trong mắt anh ta e là không tồn tại ai khác rồi.

...

Ở bên kia, Ngao An An không biết chuyện của Kỷ Lam, ăn xong bữa cơm trưa, nhóm người lại trở về công trường.

Nhưng khi vừa về đến tất cả đều sửng sốt.

"Chuyện này... Sao sương đen trở lại rồi?" Người phụ trách Giang Đông nhìn màn sương đen quanh quẩn trên công trường, không dám tin vào mắt mình.

Không phải đã tiêu tan hết sao? Sao bọn họ mói chỉ đi ra ngoài một lát đã thành ra thế này rồi?

Ánh mắt nhìn về phía Ngao An An, tất cả trông chờ cô giải quyết.

Ánh mắt đại sư Liên cũng vô thức nhìn về phía Ngao An An.

"Những âm khí này khác với âm khí sâu dưới đáy hố hồi nãy, có thể nói ở đây ít nhất còn một nơi như thế này!" Ngao An An nhìn quanh đám âm khí, đưa ra kết luận của mình.

Đồng thời, trong lòng càng cảm thấy hứng thú hơn, nơi này có chút đặc biệt, vừa rồi cô cũng chưa để ý.

"Ý của cô là còn có những nơi khác như thế này?" Đại sư Liên hiểu ra từ lời của Ngao An An nên vội hỏi.

"Âm khí nơi này vô cùng nặng nề, e là đã trở thành đất của âm khí rồi. Đất ở tử huyệt, mộ nơi chí âm, âm khí dần dần hội tụ, xung quanh tất yếu sẽ sinh sôi sát khí. Trong thời gian ngắn như vậy lại xuất hiện nhiều âm khí đến thế, chỉ có thể chứng tỏ một điều: còn có nơi khác chôn cất quan tài chưa được khai quật, hơn nữa nếu cô đoán đúng thì trong những quan tài này e là đều có ít nhất một con Quỷ tướng, hơn thế những con quỷ này rất có thể được nuôi dưỡng có chủ đích."

Nghe Ngao An An giải thích xong, sắc mặt Giang Đông càng thêm sợ hãi: "Vậy phải làm sao?"

Một con quỷ cũng khiến đại sư Liên như gặp đại địch, nếu lại thêm mấy con nữa, bọn họ có thể chống nổi không?

"Trước tiên cho người tiếp tục đào ở đây, lấy nơi các người đào ra quan tài làm trung tâm, tìm ra những quan tài khác xung quanh. Khoảng cách giữa chúng chắc chắn không quá xa." Ngao An An phân phó.

"Nhưng bây giờ không ai dám tới nơi này!" Giang Đông lên tiếng.

"Để họ đeo bùa đại sư Liên làm, trong thời gian ngắn sẽ không gặp vấn đề gì đâu, chỉ cần rời công trường trước khi hoàng hôn xuống thôi." Ngao An An ung dung đưa ra phương pháp giải quyết.

"Được, vậy tôi lập tức đi gọi người." Giang Đông vội vàng nói.

Một hồi sau, một đám người được Giang Đông thuê bằng số tiền lớn đã tới hiện trường, tiến hành đào bới gần quan tài.

Ngao An An, đại sư Liên và Giang Đông đứng đợi.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Chẳng mấy chốc, hết quan tài này đến quan tài khác được đào lên, nhìn những cỗ quan tài nằm la liệt trên nền nhà khiến người ta bất giác sởn tóc gáy, một nhóm công nhân được thuê tạm tới nóng lòng muốn rời đi.

Lúc này sắc trời cũng dần tối.

Không để ý đến những người này, Ngao An An đã đi tới bên cạnh quan tài: "Anh nhìn xem, cái quan tài này có giống như cái anh đã tìm thấy trước đây không?"

"Đúng, đúng, đúng, chính là nó." Giang Đông tranh thủ thời gian gật đầu.

"Quả nhiên là đinh Trấn hồn, bị đinh Trấn Hồn trấn áp, hồn người chết trong quan tài này không ra được, cứ thế mãi sẽ mang đầy oán hận, mà lại ở trong ác địa, ngày ngày hấp thu âm khí, khiến bọn chúng không ngừng thăng cấp, lại vì bị đinh Trấn Hồn khóa bên trong quan tài, nên dù cho thăng cấp thì sứ giả Quỷ giới cũng không cách nào phát hiện. Vì thế bọn chúng ở lại thế giới này, mãi cho đến khi đinh Trấn hồn không thể trấn trụ bọn chúng nữa mới thôi. Mà tới khi bọn chúng thoát ra, oán khí nhiều năm tích tụ sẽ khiến chúng tấn công những người bình thường." Đại sư Liên nói ra suy đoán của mình khi thấy đinh Trấn hồn trên quan tài.

Khi nói xong, toàn thân bất giác ớn lạnh.

Vậy đây đúng là một âm mưu, cố ý nuôi Quỷ tướng, thậm chí là quỷ cấp cao hơn nữa.

"Con thấy thế nào?" Đại sư Liên tranh thủ hỏi Ngao An An, hiện tại chỉ cô mới có thể xử lý chuyện này.

___________o0o___________

Cập nhật ngày 18/3/2021 tại Việt Nam Overnight

Editor: Hatin10

Beta: kimnana
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back