Đam Mỹ [Edit] Bé Mít Ướt Của Vương Gia Nóng Nảy Vừa Ngọt Vừa Mềm - Cửu Cửu Phát Tài

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Janet Damita, 23 Tháng tám 2024.

  1. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 30: Ghen tuông ghê quá

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Phù Liễu thấy một người phụ nữ mặc đồ đỏ, trang điểm rất đẹp, đang bước tới.

    Người phụ nữ đó nhìn y với vẻ mặt không mấy thiện cảm, điều này khiến y có chút khó hiểu.

    Hình như đây là lần đầu tiên y đến đây, và cũng là lần đầu tiên gặp người phụ nữ này, tại sao nàng ta lại tỏ ra thù địch với y như vậy?

    Tô Phù Liễu không thể hiểu nổi.

    "Thế tử gia, ngài sao thế? Lại bị thương nữa sao?"

    Tô Phù Liễu ngẩn người, giọng nói này không hề giống giọng của phụ nữ chút nào.

    Hóa ra y đã hiểu lầm.

    Y cứ nghĩ rằng người mặc đồ đỏ kia là một người phụ nữ xinh đẹp, hóa ra lại là một người đàn ông có phần nữ tính giống y.

    May mà y chưa nói gì nhiều, như gọi người ta là cô nương chẳng hạn.

    Nếu không thì lại xấu hổ mất.

    "Ta không sao, ngươi không cần lo lắng." Tiêu Niệm nói.

    "Thế tử gia không sao là tốt rồi." Nói rồi, người đàn ông mặc đồ đỏ tiến lại gần, đẩy Tô Phù Liễu ra. "Ta sẽ đỡ Thế tử gia."

    Thấy đối phương không hề thiện cảm với mình, Tô Phù Liễu nghĩ tốt nhất là rời đi sớm, vừa hay y cũng không muốn bước vào nhà của những người có địa vị cao như vậy.

    Thấy Tô Phù Liễu định đi, Tiêu Niệm vội nói: "Ngươi định đi à? Ta vẫn chưa về đến phòng, chẳng lẽ ngươi định bỏ dở giữa chừng?"

    Nói xong, hắn ta gạt tay người đàn ông mặc đồ đỏ ra, rồi tiến tới nắm tay Tô Phù Liễu: "Đi nào, phòng ta cũng gần rồi."

    Tô Phù Liễu bối rối nhìn người đàn ông mặc đồ đỏ.

    Chỉ thấy người này trừng mắt nhìn y như muốn ăn tươi nuốt sống, điều đó làm y càng thêm khó hiểu.

    Người đàn ông này chắc là thuộc hạ của Tiêu Niệm, lẽ ra khi y đỡ Tiêu Niệm về, người này nên tỏ lòng biết ơn mới đúng chứ.

    "Đi thôi." Tiêu Niệm thấy Tô Phù Liễu ngẩn ngơ, liền gọi.

    Tô Phù Liễu lúc này mới hoàn hồn, nhìn Tiêu Niệm một cái, rồi quyết định không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng đưa người về phòng để có thể rời đi sớm.

    Vì vậy, y đưa Tiêu Niệm về phòng, ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm.

    Y gật đầu với Tiêu Niệm coi như chào tạm biệt, rồi quay lưng rời khỏi phòng.

    Tiêu Niệm vẫn nhìn theo bóng lưng của y, mãi không rời mắt.

    Người đàn ông mặc đồ đỏ hừ một tiếng: "Người ta đi khuất rồi mà Thế tử gia vẫn còn nhìn?"

    Lúc này, Tiêu Niệm mới thu hồi ánh mắt, rồi nhìn người đàn ông kia một cái: "Ngươi ghen tuông ghê quá."

    "Hừ, Thế tử gia chưa từng nhìn ai say mê như vậy, đến cả tiểu nhân cũng chưa từng được Thế tử gia dành ánh mắt dõi theo như thế." Giọng điệu của người đàn ông mặc đồ đỏ mang theo chút trách móc và ấm ức.

    "Thôi được rồi, ta phải nghỉ ngơi đây, ngươi về phòng đi."

    ".. Được rồi, Thế tử gia nghỉ ngơi, tiểu nhân cáo lui." Nói xong, người đàn ông mặc đồ đỏ cũng rời đi.

    Chờ người đi rồi, Tiêu Niệm liền dặn dò một tên tùy tùng bên cạnh: "Nhanh chóng theo dõi y xem, xem y đi đâu."

    "Không phải người vừa về phòng sao?" Tùy tùng vẫn chưa hiểu ra.

    Tiêu Niệm nhìn gã một cái: "Ta nói đến người không biết nói kia."

    "Ồ, ra là y, vâng, tiểu nhân sẽ lập tức đi theo dõi." Tùy tùng có chút ngượng ngùng, rồi nhanh chóng rời đi.

    Tiêu Niệm ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve chỗ bị thương.

    Tô Phù Liễu rời khỏi phủ Hộ Quốc Công, tiếp tục bước về Đình Vương phủ.

    Y đột nhiên cảm thấy buồn cười, y chỉ muốn quay về Đình Vương phủ thôi mà, sao lại gặp phải bao nhiêu trắc trở thế này.

    Chẳng lẽ ông trời đang ngầm báo hiệu điều gì sao?

    Tô Phù Liễu nghĩ vậy, liền vội vàng lắc đầu, cố gắng xua tan ý nghĩ đó đi.

    Trước đây vì do dự có nên về hay không mà đã gây ra hàng loạt chuyện, nên giờ y chẳng muốn nghĩ nhiều nữa, là tốt hay xấu thì cứ về phủ rồi tính!

    Vì vậy, y bước đi không hề do dự.

    Nhưng đúng lúc đó..
     
    Hoa Nguyệt Phụng thích bài này.
  2. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 31: Sư Tử Cuồng Nộ

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, EsennceHumedam1234 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng một 2025
  3. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 32: Không Nỡ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Phù Liễu ngã đau, tội nghiệp xoa xoa mông.

    Phong Mục Đình trừng mắt nhìn y: "Ngươi còn biết đau à? Đồ vô tâm!"

    Tô Phù Liễu sững lại, y vừa nghe thấy gì? Lời này của Phong Mục Đình, sao lại giống như những lời của một người phụ nữ oán hận vậy.

    Trong đầu y lập tức hiện lên hình ảnh Phong Mục Đình như một người phụ nữ, tay kẹp lan hoa chỉ, chống eo trách mắng mình. Nghĩ đến đây, y không nhịn được, bật cười.

    Dù mông vẫn đau, lưỡi cũng đau, nhưng hình ảnh này thật sự buồn cười không thể nhịn được.

    Phong Mục Đình đang đầy một bụng giận dữ định xả vào Tô Phù Liễu, nhưng lại thấy y bỗng nhiên cười ngây ngô, khiến hắn có chút bối rối.

    Nếu Phong Mục Đình biết Tô Phù Liễu đang tưởng tượng mình thành một người phụ nữ, chắc chắn cơn giận của hắn sẽ còn bùng nổ hơn.

    "Tô Phù Liễu!" Phong Mục Đình lại hét lên giận dữ.

    Tiếng cười của Tô Phù Liễu lập tức ngừng lại, y ngơ ngác nhìn Phong Mục Đình, lưỡi líu lại, sao mình lại không biết chừng mực mà cười lên thế này? Lần này xong rồi, chắc chắn đã chọc giận Phong Mục Đình hoàn toàn.

    "Vương, vương gia, ngài đừng giận, tiểu nhân chỉ là.." Tô Phù Liễu không dám nói tiếp, y không thể nào kể lại những hình ảnh vừa nghĩ đến cho Phong Mục Đình nghe được, chẳng khác nào tự tìm cái chết.

    "Chỉ là gì, nói đi?" Phong Mục Đình bình tĩnh nhìn Tô Phù Liễu, hắn muốn xem y sẽ nói gì.

    Tô Phù Liễu không biết phải nói gì, đành phải dùng đến chiêu giả vờ đáng thương.

    Y bặm môi, tỏ ra vô cùng tội nghiệp nhìn Phong Mục Đình. Cái vẻ mặt sắp khóc đến nơi ấy khiến Phong Mục Đình khựng lại, trong lòng có chút không nỡ.

    "Vương gia, tiểu nhân không cố ý làm ngài giận, ngài xem, chẳng phải ngài đã trực tiếp vác tiểu nhân về rồi sao? Bây giờ, tiểu nhân đã về bên ngài rồi, ngài đừng giận nữa được không?"

    Tô Phù Liễu rất biết điều, bây giờ Phong Mục Đình đã trực tiếp vác y về, rơi vào địa bàn của Phong Mục Đình, y đương nhiên phải nhún nhường.

    Phong Mục Đình thực sự đầy một bụng giận dữ. Hắn đã chờ đợi mãi, nhưng không thấy Tô Phù Liễu quay về, cuối cùng phải đích thân ra ngoài vác y về.

    Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Tô Phù Liễu, cộng với giọng nói ấy, hắn vừa không nỡ vừa muốn bật cười.

    Để tránh mất mặt trước Tô Phù Liễu, hắn đành nghiêm mặt quát: "Ngươi ở đây suy nghĩ cho kỹ! Lát nữa bản vương sẽ quay lại xem ngươi suy nghĩ thế nào."

    Nói xong, hắn xoay người rời khỏi phòng.

    Tô Phù Liễu bĩu môi, vẫn ngồi đó xoa mông.

    Thật quá đáng!

    Phong Mục Đình thật là quá đáng!

    Còn bắt y phải suy nghĩ, suy nghĩ cái gì?

    Phong Mục Đình đi đến thư phòng, Tô Diễn cẩn thận theo sau, sợ rằng cơn giận của Phong Mục Đình sẽ lan sang mình.

    Nhưng kết quả là, ông lại nghe thấy một tiếng cười.

    Ông ngẩn người, tưởng mình nghe nhầm, bèn lén nhìn lên, thấy Phong Mục Đình đang ngồi đó cười.

    Ông dụi mắt nhìn lại, phát hiện mình không nhìn nhầm, Phong Mục Đình thực sự đang cười.

    "Tô Diễn!" Phong Mục Đình gọi.

    Tô Diễn giật mình: "Tiểu nhân đây."

    "Đi gọi ngự y đến xem Tô Phù Liễu thế nào."

    "Vâng.." Tô Diễn lập tức chạy đi, không dám nhìn thêm cảnh tượng kỳ lạ này nữa.

    Phủ Hộ Quốc công.

    Tiêu Niệm ngạc nhiên: "Ngươi nói vương gia đã vác y đi sao?"

    "Vâng, vương gia đã vác y về phủ.."

    "Thật không ngờ, hóa ra y lại là.. người của vương gia." Tiêu Niệm nhíu mày nhẹ, "Thật là đáng tiếc.."

    Lúc này, bỗng nhiên vang lên một giọng nói thanh thoát, nhẹ nhàng như tiếng chim oanh..
     
    Hoa Nguyệt PhụngEsennce thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng một 2025
  4. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 33: Tiểu nhân sai rồi

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, EsennceHumedam1234 thích bài này.
  5. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 34: Bản Cam Kết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phong Mục Đình vỗ nhẹ vào sau đầu Tô Phù Liễu: "Viết lại!"

    Dĩ nhiên, cái vỗ đó rất nhẹ.

    Hắn chỉ không hài lòng với thái độ qua loa của Tô Phù Liễu, chỉ viết đúng hai câu khi được yêu cầu viết bản kiểm điểm và cam kết.

    Tô Phù Liễu bị dọa vội vàng đặt bút xuống, rồi vò nát hai tờ giấy, coi như bỏ đi.

    Sau đó, y nhúng bút vào mực và cầm bút lên, nhưng mãi vẫn không biết nên viết gì.

    "Nửa ngày rồi mà chưa viết, xem ra là không biết mình sai ở đâu." Phong Mục Đình nói.

    Tô Phù Liễu nghe thấy vậy, lập tức giật mình, rồi như được thần linh giúp đỡ, viết liền một mạch đầy cả một trang giấy, toàn là những lời tự kiểm điểm.

    Những lời như không nên trốn chạy, không nên thấy tiền mà mờ mắt, v. V.

    Y cũng tự kiểm điểm rất sâu sắc.

    Bản cam kết sau đó tất nhiên cũng tương ứng với bản kiểm điểm, cam kết sẽ không trốn chạy nữa, cam kết không mờ mắt vì tiền, v. V.

    "Như vậy cũng tạm được."

    Nghe thấy vậy, Tô Phù Liễu mới thở phào nhẹ nhõm.

    Phong Mục Đình cầm hai tờ giấy y vừa viết xong, lại nhìn một lần nữa: "Trong bản cam kết này ngươi đã viết rõ ràng, nếu lần sau còn tái phạm, thì đừng trách bản vương bắt ngươi chép phạt bản cam kết này suốt ba ngày ba đêm!"

    Tô Phù Liễu ngẩn người, biết thế này đã không viết nhiều chữ đến vậy!

    Không ngờ lúc đầu Phong Mục Đình lại ghét y chỉ viết một câu đơn giản.

    Phong Mục Đình nói: "Được rồi, viết xong thì đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải tiếp tục làm việc! Ngươi đến Vương phủ để làm việc, không phải để hưởng thụ!"

    Tô Phù Liễu gật đầu, rồi quay lại giường nằm xuống.

    Sau khi nằm xuống, y nhắm mắt lại.

    Y không thể nói gì, chỉ có thể nhắm mắt, điều này đủ để Phong Mục Đình hiểu rằng hắn muốn ngủ, và Phong Mục Đình sẽ rời đi.

    Nhưng y lại nghe thấy tiếng sột soạt như tiếng cởi quần áo, không khỏi ngẩn ra, rồi mở mắt ra.

    Y nhìn thấy Phong Mục Đình đang cởi quần áo.

    Y sợ đến mức nhổ thuốc trong miệng ra, rồi nói: "Vương gia, ngài.. ngài muốn làm gì? Không được, tiểu nhân.. không thể!"

    Nói rồi, y vội vàng kéo chăn lên, quấn chặt quanh người.

    "..."

    Phong Mục Đình nhìn hắn không nói nên lời, sau đó cầm quần áo vừa cởi ra chuẩn bị treo lên và ném thẳng vào mặt y, "Mắt ngươi có vấn đề, bản vương có thể giúp ngươi móc ra!"

    Tô Phù Liễu chớp chớp mắt nhìn Phong Mục Đình đang tức giận, không khỏi ngơ ngác, rồi đột nhiên nhớ ra, dường như y đang ở trong phòng của Phong Mục Đình..

    Vì vậy, y lập tức ném chăn ra, rồi nhảy xuống giường: "Thật xin lỗi, tiểu nhân.. không phát hiện, bây giờ phát hiện rồi, tiểu nhân lập tức rời đi!"

    Nói xong, y chạy biến đi, thậm chí không kịp mang giày.

    Khi ra đến cửa, y đá phải ngưỡng cửa, đau đến mức hét lên một tiếng, nhưng chưa kịp hét tiếng thứ hai thì đã kịp ngăn lại.

    Y che miệng, rồi đi vài bước, nhảy vài bước mà chạy mất.

    Như thể chỉ cần ở lại thêm một giây, Phong Mục Đình sẽ ăn tươi nuốt sống hắn.

    Phong Mục Đình nhìn bóng dáng y chạy đi trong thảm hại, lắc đầu.

    Sáng hôm sau, sau khi dậy sớm, Tô Phù Liễu ngoan ngoãn đến gặp Phong Mục Đình, dù sao y cũng là thị vệ thân cận của Phong Mục Đình, tất nhiên phải theo sát y.

    Y đến phòng của Phong Mục Đình, lúc này Phong Mục Đình cũng vừa mới dậy.

    Y liền nhanh chóng tiến lên giúp Phong Mục Đình mặc quần áo.

    Phong Mục Đình liếc nhìn y: "Lưỡi đã đỡ chưa?"

    Tô Phù Liễu gật đầu: "Đỡ rồi."

    "Ừ." Phong Mục Đình đáp một tiếng.

    Sau đó, Tô Phù Liễu lại hầu hạ hắn rửa mặt, cho đến khi ăn xong bữa sáng.

    Lúc này, có người hầu vào báo: "Vương gia, thế tử và quận chúa của phủ Hộ Quốc Công đến."
     
    Hoa Nguyệt Phụng, EsennceHumedam1234 thích bài này.
  6. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 35: Liệu Sự Như Thần

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, EsennceHumedam1234 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng một 2025
  7. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 36: Phù Phong Nhược Liễu

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Lananh72Esennce thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng một 2025
  8. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 37: Y thật sự quá khôn khéo.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Lananh72Esennce thích bài này.
  9. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 38: Xin Chỉ Giáo Một Chút

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Lananh72Esennce thích bài này.
  10. Janet Damita

    Bài viết:
    0
    Chương 39: Trở Thành Người Được Ưa Chuộng

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Lananh72Esennce thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...