Ngôn Tình [Dịch] Sau Khi Từ Hôn, Tôi Dựa Vào Bạn Thân Để Nổi Tiếng Trong Giới Giải Trí - Noãn Kim

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Shine9695, 15 Tháng bảy 2025.

  1. Shine9695

    Bài viết:
    0
    Chương 95: Bàn về mối liên hệ giữa nữ phụ và nam nữ chính

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chị Thư Thư ơi, trách sao mấy hôm nay lúc ăn cơm không thấy chị than phiền gì cả, thì ra là đợi em đi vắng rồi lén lút ăn vụng hả."

    Gần đây Vân Thư Đại cũng chẳng gặp được lão Hòa, thỉnh thoảng nhắn tin thì lão Hòa bận đến mức không có thời gian trả lời. Cũng không phải ngày nào cô cũng lén đi ăn vụng, mấy hôm nay bận quay phim, đặc biệt là có nhiều cảnh quay vào ban đêm nên cô chẳng có thời gian ra ngoài. Hôm nay đúng lúc tan ca sớm, đợi An An về phòng rồi cô mới lén lút ra ngoài.

    Không ngờ lại bị cô bé này bắt gặp, cũng chẳng biết đã bị theo dõi bao lâu rồi: "Không có, không có, chỉ hôm nay thôi mà."

    An An chẳng tin, liền giật thẳng món đồ trên tay cô, một phần bánh gạo nếp đường đỏ khiến An An sững sờ: "Chị Thư Thư, trễ thế này rồi mà chị còn ăn đồ ngọt nhiều đường, nhiều calo thế này à? Chị đang phạm tội đấy chị biết không, mai phạt chị một ngày không được ăn cơm!"

    "Ghê gớm vậy sao." Vân Thư Đại tiếc rẻ nhìn phần bánh gạo nếp đường đỏ mà cô mới ăn được hai miếng, đây là món cô thích nhất nhưng lại không dám ăn. Giờ thì có thể ăn uống bình thường mà không lo tăng cân, xuyên tới đây nhận được đãi ngộ tốt thế này, sao cô nỡ không tận dụng cho bằng hết chứ.

    "Chứ sao nữa."

    An An giận dữ định vứt đồ của cô đi thì vừa quay người lại đã thấy phía sau có hai bóng dáng quen thuộc.

    Vân Thư Đại nghi ngờ nhìn theo thì thấy Giang Dực đã lâu không gặp đang đứng cách đó vài mét, một tay đút túi, bên cạnh còn có Thẩm Quý Manh.

    Tuy hai người đội mũ và đeo khẩu trang nhưng An An và Vân Thư Đại liếc một cái liền nhận ra ngay.

    Bốn ánh mắt giao nhau, thời gian dường như ngưng đọng giữa họ.

    "Trùng hợp ghê." Thẩm Quý Manh cũng cảm thấy ngượng ngùng, lặng lẽ đứng cạnh Giang Dực, mỉm cười cất tiếng trước.

    Vân Thư Đại không chớp mắt nhìn Giang Dực, lúc này chỉ có thể thấy được đôi mắt đen nhánh của anh ta, bình thản "Ừ" một tiếng.

    Sau đó cô xoay người chậm rãi đi về phía khách sạn, An An nhìn chị Thư Thư một cái, rồi lại liếc hai người "chướng mắt" kia một cái, hừ lạnh một tiếng, vội đuổi theo bước chân Vân Thư Đại.

    Phía sau, Giang Dực nhìn theo bóng lưng của Vân Thư Đại, mấp máy môi nhưng chẳng kịp nói gì.

    Thẩm Quý Manh ngẩng đầu nhìn trời, nắm lấy tay Giang Dực rồi dịu dàng nói: "Anh không định đuổi theo à?"

    Giang Dực không nhìn nữa, quay sang nhìn Thẩm Quý Manh nở một nụ cười đầy cưng chiều: "Bây giờ bọn anh đâu còn quan hệ gì nữa."

    Thật ra anh ta muốn nói lời xin lỗi với Vân Thư Đại, bất kể là chuyện bị chụp trộm đêm đó hay chuyện giữa anh ta và Thẩm Quý Manh, anh ta đều không muốn làm tổn thương ai cả. Phóng viên chụp trộm hôm ấy, anh ta đã cho người mua lại cuộn phim, tin tức hot search trên mạng cũng đã cho người gỡ xuống.

    Chuyện giữa anh ta và Thẩm Quý Manh, anh ta không muốn để giới truyền thông biết, càng không muốn vì chuyện của hai người họ mà làm tổn thương đến Vân Thư Đại, không ngờ một loạt chuyện vẫn cứ xảy ra.

    Cảm giác tội lỗi vốn có nay lại càng nặng nề hơn, vì chuyện này mà anh ta đã cãi nhau to với công ty quản lý, cuối cùng trực tiếp dùng quan hệ gia đình để tiến hành thâu tóm luôn công ty quản lý đó. Hiện giờ, anh ta chính là người có tiếng nói lớn nhất trong công ty, cuộc đời anh ta không cần để người khác điều khiển nữa.

    Vân Thư Đại là một cô gái tốt, anh ta hy vọng cô có thể buông bỏ một người không đáng như anh ta và sau này gặp được người yêu thương, trân trọng cô thật lòng.

    Thẩm Quý Manh không biết những điều Giang Dịch đang nghĩ trong lòng, khi gặp Vân Thư Đại, cô ta cũng cảm thấy chột dạ và ngượng ngùng. Bởi vì khi hai người còn là vợ chồng chưa cưới, công ty lại lấy cô ta ra để tạo đề tài, buộc cô ta và Giang Dực thành một cặp CP. Theo lý thuyết mà nói, nếu truy cứu đến cùng thì chính cô ta mới là người thứ ba.

    Ví như chương trình tạp kỹ lần trước, hay là buổi thử vai cách đây không lâu, nói về danh tiếng thì hiện tại cô ta nổi tiếng hơn Vân Thư Đại, vậy mà cuối cùng lại không được chọn.

    Không cam lòng là có thật, nhưng cô ta cũng thẳng thắn thừa nhận rằng kỹ năng của mình không bằng người ta.

    Chương 96: Nữ phụ nhàn nhã ăn cơm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không ngờ hôm đó lại xảy ra chuyện như vậy, có lẽ họa phúc đi liền, sau khi Giang Dực cứu Thẩm Quỹ Manh, anh ta đã quan tâm chăm sóc cô ta mọi mặt. Hôm nay cô ta đến gặp Giang Dực là vì hai người vừa mới hóa giải hiểu lầm, cô ta muốn gặp anh ta một lần, tiện thể cũng gặp người đại diện mà Giang Dực sắp xếp cho cô ta.

    Người đại diện đã phân tích tình hình hiện tại của Thẩm Quý Manh, cảm thấy bên ngoài đang rất ủng hộ mối quan hệ giữa hai người, trước đây cũng từng xào CP rồi thì giờ không cần phải đính chính làm gì. Vừa hay bộ phim tình cảm ngọt ngào của hai người mới phát sóng xong, có thể nhân lúc còn đang hot để tạo thêm làn sóng nữa. Chỉ tiếc là Giang Dực lại không đồng ý.

    Không ngờ họ lại gặp được Vân Thư Đại ở đây, đúng là họ và cô có duyên thật.

    Giang Dực nhìn bóng lưng Vân Thư Đại khuất dần, hồi lâu sau mới nói với Thẩm Quý Manh đang đứng bên cạnh: "Sắp mưa rồi, chúng ta đi thôi."

    "Giang Dực, hai người.."

    "Không có gì, đi thôi."

    "Ồ."

    Lúc này Thẩm Quý Manh có hơi đoán không ra tâm tư của Giang Dực, nhưng cô ta biết, hiện tại cô ta không muốn lại đánh mất anh ta thêm lần nữa.

    Sau khi trở về phòng thì An An nhỏ giọng hỏi: "Chị Thư Thư, chị không sao chứ?"

    Vân Thư Đại nhìn An An cẩn thận dè dặt, khẽ bật cười: "Chị ổn mà, em đừng lo, mau về phòng đi, ngày mai chúng ta còn phải dậy sớm."

    "Hình như sắp mưa rồi, không biết mai có mưa không nữa. Vậy em về phòng đây, nếu chị có chuyện gì thì cứ gọi cho em nhé."

    "Ừ."

    Khoảnh khắc An An đóng cửa phòng lại, cả hiện thực lẫn nội tâm của cô đều tức khắc trở nên tĩnh lặng.

    Hiện tại, cuộc sống mới là điều quan trọng nhất, truy cứu những chuyện đã qua cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Làm tốt việc của mình ở hiện tại, dùng sự thật chứng minh rằng mình sống rất tốt, đây là điều quan trọng nhất mà cô rút ra được từ kiếp trước.

    Không thể nói hết tâm trạng hiện giờ cho Hòa Uyển nghe, cô chỉ có thể gửi tin nhắn cho cô ấy.

    [Lão Hòa, cậu nói xem, mình với nam nữ chính có duyên phận gì mà hôm nay lại gặp họ ở khách sạn của đoàn phim.]

    Lúc này Hòa Uyển đang nằm đọc sách trên ghế sofa trong phòng. Vừa thấy tin nhắn của Vân Thư Đại gửi đến, cô ấy vội trả lời:

    [Chuyện này chẳng phải rất bình thường sao? Nam nữ chính với nữ phụ, gặp nhau thường xuyên là đúng rồi. Đừng quan tâm đến họ nữa, sao, lại xảy ra xung đột à? ]

    [Không có, mình rời đi luôn rồi, tránh tiếp xúc thì tốt hơn. Mình có thể cảm nhận được, nữ chính có phòng bị với mình.]

    [Vậy thì mặc kệ họ đi. Cậu ở đoàn phim thế nào rồi]

    [Cũng như bình thường, chăm chỉ quay phim làm việc. Còn cậu thì sao, dạo này bận không? ]

    [Vẫn bận làm ruộng thôi, nhưng giờ mỗi người ở một phòng, thoải mái lắm.]

    Buổi sáng Hòa Uyển gần như không nấu cơm, chỉ nhóm lửa nấu nước tượng trưng, đồ ăn đều là đồ chín mà lão Vân chuẩn bị sẵn cho cô ấy.

    Bánh bao, quẩy, các loại cháo, sữa đậu nành, bún gạo cay, bún ốc, mì, mì khô cay, cơm đá, cơm chan sốt.. Nói chung là đủ cho cô ấy ăn trong hai tháng.

    Tất nhiên nếu ngày nào cô ấy cũng không nấu nướng thì cũng sẽ bị người khác phát hiện, nhất là bên cạnh có hai người là Tô Nhiễm Nhiễm và Trương Thúy Thảo ở gần.

    Buổi trưa, thỉnh thoảng cô ấy cũng nấu ăn, nên dạo gần đây dù vẫn phải xuống ruộng, nhưng do ăn uống đầy đủ nên rõ ràng cô ấy béo lên một chút, lại còn phát hiện mình cao thêm không ít nữa.

    Nhưng đang tám chuyện thì Hòa Uyển ngủ thiếp đi mất, làm ruộng mệt thật sự.

    Không thấy lão Hòa nhắn lại, Vân Thư Đại cũng thôi. Giờ cô đã tránh xa nam nữ chính, tình cảnh hiện tại cũng chẳng tệ như trong sách nói. Giống như bây giờ, người thấy khó chịu không phải là cô nữa.

    Cơn mưa đêm nay đúng là đến thật, tiếng mưa lộp độp gõ vào cửa sổ, ghép lại thành giai điệu dễ chịu thấm vào lòng người, đêm nay Vân Thư Đại cũng giống Hòa Uyển, ngủ một giấc thật ngon.

    Còn ở thôn Lý Trang, sáng sớm hôm sau Hòa Uyển đã ăn dưa hóng chuyện ở điểm thanh niên trí thức rồi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...