Chương 20 Tại sao lại kết hôn?
Nhân viên công tác nhìn anh một cách kỳ quái, nhận lấy giấy chứng nhận kết hôn kia, nhập thông tin vào máy tính kiểm tra.
Hoắc Bắc Yến mím môi.
Đột nhiên cảm thấy hành vi của mình rất buồn cười.
Rõ ràng xác định mình căn bản không có kết hôn, lại ma xui quỷ khiến đi tới nơi này..
Thậm chí còn trì hoãn một cuộc họp rất quan trọng.
Nhân viên công tác rất nhanh trả lời anh: "Là thật!"
Hoắc Bắc Yến sững sờ.
Diệp Diệp nghe được nhân viên công tác nói, vô thức kêu lên: "Làm sao có thể? Có phải là thông tin đăng ký của các người sai rồi không?"
Nhân viên công tác trừng mắt nhìn rồi nói: "Nói vớ vẩn gì thế? Kết hôn là chuyện quan trọng, hai bên đến đăng ký đều phải cẩn thận kiểm tra danh tính và ký giấy cam kết!"
Giấy cam kết..
Hứa Nam Ca mở miệng: "Có thể xem qua một chút giấy cam kết của chúng tôi không?"
"Làm phiền lấy giấy cam kết ra."
Hoắc Bắc Yến đồng thời mở miệng.
Hai người nhìn nhau, lập tức dời tầm mắt.
Nhân viên công tác bất lực đứng lên: "Vợ chồng hai người thật sự ăn ý, được, tôi đi tìm cho hai người."
Anh ta rất nhanh quay trở về, trên tay cầm hồ sơ đăng ký của hai người, từ trong đó rút ra giấy cam kết đưa cho bọn họ xem.
Hứa Nam Ca phát hiện nét chữ trên đó thật sự là của cô!
Diệp Diệp ở bên cạnh cũng hô to: "Ông chủ, đây là chữ viết của anh!"
Hứa Nam Ca suy nghĩ một lát, rồi lại nhìn về phía camera xung quanh: "Xin hỏi, có thể cho tôi xem lại video ngày chúng tôi đăng ký không?"
Nhân viên công tác: "Xin lỗi, video chúng tôi chỉ giữ lại nửa năm."
* * *
Nhân viên công tác nhiều lần cam đoan, giấy chứng nhận kết hôn phải là hai người đồng thời ở đây mới làm được, công việc của bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm.
Ba người cuối cùng bất đắc dĩ đi ra khỏi Cục Dân chính.
Đứng ở cửa, Diệp Diệp hoang mang nói: "Ông chủ, làm sao bây giờ?"
Hoắc Bắc Yến mặt tối sầm lại.
Hứa Nam Ca nheo đôi mắt hoa đào.
"Ly hôn!"
"Ly hôn!"
Hai người đồng thanh nói.
Diệp Diệp sửng sốt, lại hỏi: "Vậy bây giờ ly hôn? Có cần phải bàn bạc điều kiện ly hôn không?"
"Tôi sẽ nhờ luật sư liên lạc với anh."
"Nói chuyện với luật sư của tôi."
Hoắc Bắc Yến và Hứa Nam Ca lại một lần nữa đồng thanh nói.
Sau khi hai người nói xong, đều không nhịn được nhìn về phía đối phương.
Hứa Nam Ca bật cười, dứt khoát nói: "Hay là chúng ta đều tự để luật sư hai bên soạn thảo bản thỏa thuận, xem qua một chút? Nếu có vấn đề, thì để luật sư nói chuyện."
Diệp Diệp cười nhạo: "Cứ như thế này, còn có thể mời nổi luật sư sao?"
Hoắc Bắc Yến lại gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hứa Nam Ca không để ý tới Diệp Diệp, lại lấy di động ra: "Hoắc tiên sinh, thêm tài khoản Wechat? Thuận tiện cho liên lạc sau này".
Hoắc Bắc Yến dừng một chút, ý tứ lấy điện thoại di động ra mở mã QR Wechat, liền thấy Hứa Nam Ca quét qua một chút, tiếp theo trên điện thoại di động của cô xuất hiện một khung chat, mặt trên đánh dấu ghi chú: "Cháu trai."
Sắc mặt anh lập tức đen lại.
Hứa Nam Ca: "..."
Cô quên mất chuyện bọn họ đã thêm trên Wechat!
Nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của nam nhân này, cô ho khan một chút: "Ghi chú là lúc ấy tùy ý để, tôi sẽ sửa.."
Cô che điện thoại lại, thuận tay đổi "Cháu trai" thành "Cún con".
Sau đó để lại một câu: "Hẹn gặp lại!", liền đón một chiếc taxi rời đi.
Nhìn bóng lưng của cô, Diệp Diệp chần chừ nhìn Hoắc Bắc Yến: "Ông chủ, hai người thật sự là vợ chồng đúng không? Hai người vừa rồi cũng quá ăn ý rồi!"
Hoắc Bắc Yến liếc hắn một cái: "Tìm luật sư ly hôn tốt nhất, soạn thảo một bản thỏa thuận, bảo vệ tài sản" bên ngoài "một chút."
Diệp Diệp đứng thẳng người: "Vâng!"
Nói xong lời này, Diệp Diệp bỗng nhiên phản ứng lại cái gì: "Tôi hiểu rồi, chuyện kết hôn nhất định là người phụ nữ kia giở trò. Bây giờ không chiếm được trái tim của anh, liền quyết định phân chia tài sản với anh! Chẳng trách cô ấy có tiền để mời luật sư, đưa đơn ly hôn với anh, cho dù chia đi một chút lông lá, cũng có thể nhận về không ít phí luật sư!"
Diệp Diệp tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy lấy đi của anh một xu!"
"Tuyệt đối không thể để cho anh ta lấy của tôi một xu."
Trên xe taxi, Hứa Nam Ca cũng đang gọi điện thoại cho Quý Minh: "Tìm luật sư ly hôn tốt nhất."
"Không thành vấn đề!"
Quý Minh tò mò hỏi: "Lão đại, chuyện kết hôn của cô rốt cuộc là như thế nào? Cô và Hoắc Bắc Yến đều không nhớ, chẳng lẽ hai người bị mất trí nhớ sao?"
Hứa Nam Ca nhàn nhạt nói: "Cậu cho rằng là mình đang xem tiểu thuyết sao?"
Quý Minh: "Đây không phải là cảm thấy tò mò sao! Vừa hoang đường, vừa kích thích, ngày nào đó Cục Dân chính cũng phát cho tôi một người vợ thì tốt rồi."
Hứa Nam Ca yên lặng thở dài, một lúc sau mới nói: "Có một người, khẳng định biết chuyện gì xảy ra."
"Ai cơ?"
"Hoắc lão phu nhân."
".. Bà ấy không phải cũng không nhớ ra sao?"
"Thuốc điều trị bệnh Alzheimer vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm?"
Hứa Nam Ca nhíu mày nói: "Phải đẩy nhanh tốc độ, nếu không không còn kịp rồi."
"Cái gì không kịp?"
Hứa Nam Ca cụp mắt, không trả lời câu này.
Cô nhanh chóng trở về nhà.
Sau khi mở cửa tiến vào căn phòng quen thuộc, cô bỗng nhiên phát hiện căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ rộng sáu mươi mét vuông này hình như có chút trống trải.
Đúng lúc này, bà cụ xách theo một cái va li từ hành lang đi vào: "Cháu dâu, con về rồi à? Bà đợi con lâu lắm rồi! Lần này mang đến rất nhiều quần áo nha!"
Hứa Nam Ca hơi dừng lại, bỗng nhiên nở nụ cười.
-
Cùng ngày, công ty ly hôn nổi tiếng nhất Hải Thành, luật sư nổi tiếng nhất nhận được hai bản ủy thác soạn thảo thỏa thuận ly hôn.
Hai bên đều nặc danh, yêu cầu đưa ra cũng đều là "Tiền của tôi đối phương không thể lấy đi một phần."
Điều kiện khá khắc nghiệt.
Trợ lý luật sư phàn nàn nói: "Thấy nhiều người ly hôn như vậy, chưa từng thấy người nào tuyệt tình như vậy, còn một khách hàng là nam, một khách hàng là nữ.. Cả nam và nữ đều nhẫn tâm như nhau!"
Luật sư đã quen với ví dụ vợ chồng ân ái biến thành thù địch, còn ác hơn thế nữa.
Anh ấy cười ha hả nói: "Dễ dàng kiếm được hai khoản tiền chỉ với một hợp đồng, chuẩn bị cho tốt, gửi lại cho chủ thuê của chúng ta đi!"
-
Tập đoàn Hoắc thị, tầng cao nhất.
Sau khi Hoắc Bắc Yến từ Cục Dân chính trở về, vẫn luôn bận rộn.
Đã gần đến giờ tan làm, thì nhận được điện thoại nhà, nói bà nội lại đi tìm "cháu dâu".
Bà nội cần mỗi ngày đều làm một lần kiểm tra thân thể, bảo đảm các loại trị số..
Anh hơi nhíu mày, theo bản năng mở ra Wechat, tìm được "Thiếu Sắt Ngũ Hành", muốn gửi chút gì đó, lại không biết nên nói như thế nào.
Giống như sau khi biết "Thiếu Sắt Ngũ Hành" chính là Hứa Nam Ca, anh vẫn cảm thấy không được tự nhiên.
Anh tùy ý lật xem lịch sử trò chuyện.
Hai người lúc trước nói chuyện phiếm đều rất tùy ý, giống như là bạn cũ.
Nhất là lúc anh giúp đối phương mắng chửi người.. Khoan đã, ngày đó ở trong nhà hàng người cô ấy mắng hình như, có lẽ là mình!
Sắc mặt Hoắc Bắc Yến trong nháy mắt lại tối sầm.
Lúc này, điện thoại di động rung lên một chút, là Thiếu Sắt Ngũ Hành "phát tới một phần hợp đồng ly hôn: [Hoắc tiên sinh, phương diện phân chia tài sản trong hợp đồng là giới hạn của tôi, anh xem có thích hợp hay không? ]
Phân chia tài sản..
Nữ nhân này thật sự là vì tiền tính toán kết hôn?
Hoắc Bắc Yến vừa mới mở bản hợp đồng kia ra, cửa đã bị đẩy ra, Diệp Diệp đi vào:
" Ông chủ, kết quả điều tra chuyện anh kết hôn đã có!"
(Hết chương)
Hoắc Bắc Yến mím môi.
Đột nhiên cảm thấy hành vi của mình rất buồn cười.
Rõ ràng xác định mình căn bản không có kết hôn, lại ma xui quỷ khiến đi tới nơi này..
Thậm chí còn trì hoãn một cuộc họp rất quan trọng.
Nhân viên công tác rất nhanh trả lời anh: "Là thật!"
Hoắc Bắc Yến sững sờ.
Diệp Diệp nghe được nhân viên công tác nói, vô thức kêu lên: "Làm sao có thể? Có phải là thông tin đăng ký của các người sai rồi không?"
Nhân viên công tác trừng mắt nhìn rồi nói: "Nói vớ vẩn gì thế? Kết hôn là chuyện quan trọng, hai bên đến đăng ký đều phải cẩn thận kiểm tra danh tính và ký giấy cam kết!"
Giấy cam kết..
Hứa Nam Ca mở miệng: "Có thể xem qua một chút giấy cam kết của chúng tôi không?"
"Làm phiền lấy giấy cam kết ra."
Hoắc Bắc Yến đồng thời mở miệng.
Hai người nhìn nhau, lập tức dời tầm mắt.
Nhân viên công tác bất lực đứng lên: "Vợ chồng hai người thật sự ăn ý, được, tôi đi tìm cho hai người."
Anh ta rất nhanh quay trở về, trên tay cầm hồ sơ đăng ký của hai người, từ trong đó rút ra giấy cam kết đưa cho bọn họ xem.
Hứa Nam Ca phát hiện nét chữ trên đó thật sự là của cô!
Diệp Diệp ở bên cạnh cũng hô to: "Ông chủ, đây là chữ viết của anh!"
Hứa Nam Ca suy nghĩ một lát, rồi lại nhìn về phía camera xung quanh: "Xin hỏi, có thể cho tôi xem lại video ngày chúng tôi đăng ký không?"
Nhân viên công tác: "Xin lỗi, video chúng tôi chỉ giữ lại nửa năm."
* * *
Nhân viên công tác nhiều lần cam đoan, giấy chứng nhận kết hôn phải là hai người đồng thời ở đây mới làm được, công việc của bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm.
Ba người cuối cùng bất đắc dĩ đi ra khỏi Cục Dân chính.
Đứng ở cửa, Diệp Diệp hoang mang nói: "Ông chủ, làm sao bây giờ?"
Hoắc Bắc Yến mặt tối sầm lại.
Hứa Nam Ca nheo đôi mắt hoa đào.
"Ly hôn!"
"Ly hôn!"
Hai người đồng thanh nói.
Diệp Diệp sửng sốt, lại hỏi: "Vậy bây giờ ly hôn? Có cần phải bàn bạc điều kiện ly hôn không?"
"Tôi sẽ nhờ luật sư liên lạc với anh."
"Nói chuyện với luật sư của tôi."
Hoắc Bắc Yến và Hứa Nam Ca lại một lần nữa đồng thanh nói.
Sau khi hai người nói xong, đều không nhịn được nhìn về phía đối phương.
Hứa Nam Ca bật cười, dứt khoát nói: "Hay là chúng ta đều tự để luật sư hai bên soạn thảo bản thỏa thuận, xem qua một chút? Nếu có vấn đề, thì để luật sư nói chuyện."
Diệp Diệp cười nhạo: "Cứ như thế này, còn có thể mời nổi luật sư sao?"
Hoắc Bắc Yến lại gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hứa Nam Ca không để ý tới Diệp Diệp, lại lấy di động ra: "Hoắc tiên sinh, thêm tài khoản Wechat? Thuận tiện cho liên lạc sau này".
Hoắc Bắc Yến dừng một chút, ý tứ lấy điện thoại di động ra mở mã QR Wechat, liền thấy Hứa Nam Ca quét qua một chút, tiếp theo trên điện thoại di động của cô xuất hiện một khung chat, mặt trên đánh dấu ghi chú: "Cháu trai."
Sắc mặt anh lập tức đen lại.
Hứa Nam Ca: "..."
Cô quên mất chuyện bọn họ đã thêm trên Wechat!
Nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của nam nhân này, cô ho khan một chút: "Ghi chú là lúc ấy tùy ý để, tôi sẽ sửa.."
Cô che điện thoại lại, thuận tay đổi "Cháu trai" thành "Cún con".
Sau đó để lại một câu: "Hẹn gặp lại!", liền đón một chiếc taxi rời đi.
Nhìn bóng lưng của cô, Diệp Diệp chần chừ nhìn Hoắc Bắc Yến: "Ông chủ, hai người thật sự là vợ chồng đúng không? Hai người vừa rồi cũng quá ăn ý rồi!"
Hoắc Bắc Yến liếc hắn một cái: "Tìm luật sư ly hôn tốt nhất, soạn thảo một bản thỏa thuận, bảo vệ tài sản" bên ngoài "một chút."
Diệp Diệp đứng thẳng người: "Vâng!"
Nói xong lời này, Diệp Diệp bỗng nhiên phản ứng lại cái gì: "Tôi hiểu rồi, chuyện kết hôn nhất định là người phụ nữ kia giở trò. Bây giờ không chiếm được trái tim của anh, liền quyết định phân chia tài sản với anh! Chẳng trách cô ấy có tiền để mời luật sư, đưa đơn ly hôn với anh, cho dù chia đi một chút lông lá, cũng có thể nhận về không ít phí luật sư!"
Diệp Diệp tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy lấy đi của anh một xu!"
"Tuyệt đối không thể để cho anh ta lấy của tôi một xu."
Trên xe taxi, Hứa Nam Ca cũng đang gọi điện thoại cho Quý Minh: "Tìm luật sư ly hôn tốt nhất."
"Không thành vấn đề!"
Quý Minh tò mò hỏi: "Lão đại, chuyện kết hôn của cô rốt cuộc là như thế nào? Cô và Hoắc Bắc Yến đều không nhớ, chẳng lẽ hai người bị mất trí nhớ sao?"
Hứa Nam Ca nhàn nhạt nói: "Cậu cho rằng là mình đang xem tiểu thuyết sao?"
Quý Minh: "Đây không phải là cảm thấy tò mò sao! Vừa hoang đường, vừa kích thích, ngày nào đó Cục Dân chính cũng phát cho tôi một người vợ thì tốt rồi."
Hứa Nam Ca yên lặng thở dài, một lúc sau mới nói: "Có một người, khẳng định biết chuyện gì xảy ra."
"Ai cơ?"
"Hoắc lão phu nhân."
".. Bà ấy không phải cũng không nhớ ra sao?"
"Thuốc điều trị bệnh Alzheimer vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm?"
Hứa Nam Ca nhíu mày nói: "Phải đẩy nhanh tốc độ, nếu không không còn kịp rồi."
"Cái gì không kịp?"
Hứa Nam Ca cụp mắt, không trả lời câu này.
Cô nhanh chóng trở về nhà.
Sau khi mở cửa tiến vào căn phòng quen thuộc, cô bỗng nhiên phát hiện căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ rộng sáu mươi mét vuông này hình như có chút trống trải.
Đúng lúc này, bà cụ xách theo một cái va li từ hành lang đi vào: "Cháu dâu, con về rồi à? Bà đợi con lâu lắm rồi! Lần này mang đến rất nhiều quần áo nha!"
Hứa Nam Ca hơi dừng lại, bỗng nhiên nở nụ cười.
-
Cùng ngày, công ty ly hôn nổi tiếng nhất Hải Thành, luật sư nổi tiếng nhất nhận được hai bản ủy thác soạn thảo thỏa thuận ly hôn.
Hai bên đều nặc danh, yêu cầu đưa ra cũng đều là "Tiền của tôi đối phương không thể lấy đi một phần."
Điều kiện khá khắc nghiệt.
Trợ lý luật sư phàn nàn nói: "Thấy nhiều người ly hôn như vậy, chưa từng thấy người nào tuyệt tình như vậy, còn một khách hàng là nam, một khách hàng là nữ.. Cả nam và nữ đều nhẫn tâm như nhau!"
Luật sư đã quen với ví dụ vợ chồng ân ái biến thành thù địch, còn ác hơn thế nữa.
Anh ấy cười ha hả nói: "Dễ dàng kiếm được hai khoản tiền chỉ với một hợp đồng, chuẩn bị cho tốt, gửi lại cho chủ thuê của chúng ta đi!"
-
Tập đoàn Hoắc thị, tầng cao nhất.
Sau khi Hoắc Bắc Yến từ Cục Dân chính trở về, vẫn luôn bận rộn.
Đã gần đến giờ tan làm, thì nhận được điện thoại nhà, nói bà nội lại đi tìm "cháu dâu".
Bà nội cần mỗi ngày đều làm một lần kiểm tra thân thể, bảo đảm các loại trị số..
Anh hơi nhíu mày, theo bản năng mở ra Wechat, tìm được "Thiếu Sắt Ngũ Hành", muốn gửi chút gì đó, lại không biết nên nói như thế nào.
Giống như sau khi biết "Thiếu Sắt Ngũ Hành" chính là Hứa Nam Ca, anh vẫn cảm thấy không được tự nhiên.
Anh tùy ý lật xem lịch sử trò chuyện.
Hai người lúc trước nói chuyện phiếm đều rất tùy ý, giống như là bạn cũ.
Nhất là lúc anh giúp đối phương mắng chửi người.. Khoan đã, ngày đó ở trong nhà hàng người cô ấy mắng hình như, có lẽ là mình!
Sắc mặt Hoắc Bắc Yến trong nháy mắt lại tối sầm.
Lúc này, điện thoại di động rung lên một chút, là Thiếu Sắt Ngũ Hành "phát tới một phần hợp đồng ly hôn: [Hoắc tiên sinh, phương diện phân chia tài sản trong hợp đồng là giới hạn của tôi, anh xem có thích hợp hay không? ]
Phân chia tài sản..
Nữ nhân này thật sự là vì tiền tính toán kết hôn?
Hoắc Bắc Yến vừa mới mở bản hợp đồng kia ra, cửa đã bị đẩy ra, Diệp Diệp đi vào:
" Ông chủ, kết quả điều tra chuyện anh kết hôn đã có!"
(Hết chương)