Thời gian đã xuất hiện từ bao giờ?
Mang đến ấm áp trong tuyệt vọng
Mang đến hy vọng trong nỗi buồn
Mang đến niềm vui trong bế tắc
Mang đến tình yêu trong bất ngờ
Mang đến hạnh phúc trong từng giờ
Đôi khi lại vô tình hững hờ
Lấy đi tuổi đời không thương tiếc
Trả lại nỗi nhớ trong da diết...
Chiếc xe đạp của ông
Ông ơi, ông ơi!
Con nhớ nhà,
Nhưng..
Dịch bệnh, con ở xa.
Ông gìn sức khỏe
Qua giản cách con về nhé!
Ông ơi
Con rất nhớ..
Chiếc xe đạp của ông
Kêu lọc cọc
Mỗi buổi sáng, mỗi buổi chiều
Kêu lọc cọc
Đi đi về về
Cùng mớ cỏ cho lũ bò
Ông bảo:
"Sau này tao bán nó...
GỐI ĐẦU TRƯỚC NGÀY MỘT.
(1/1)
Xuân sẽ mang ngày mới.
Khoảng trời đông bừng đỏ.
Chẳng gặp giấc mơ trưa.
Em vẫn sống thời khắc đó.
*
Những tưởng tượng ngọt ngào.
Trong lòng đã lâu ấp ủ.
Sóng con nhảy lên lòng biển mẹ.
Nâng niu trái ngọt qua đêm đông.
*
Em vẫn sống và nhớ đến anh.
Dù...
Trên bản đồ màu xanh
Căn nhà còn hai kẻ già nua tôi không biết mặt
Hai kẻ già nhìn về hai hướng khác nhau
Tôi đã mất dấu trên bản đồ
Nơi có mảng xanh, đường dài, mái nhà trắng
Phóng to thu nhỏ tìm lại một điểm trong tiềm thức
Nhưng sao chỉ thấy cơn choáng váng âm ỉ đã lâu
Bản đồ xanh ngắt...
Tập thơ: Đừng gọi anh là người yêu cũ
Tác giả: Du Phong
Du Phong là lứa thế hệ 9X được biết đến với các tác phẩm tản văn và thơ viết về tình yêu. Người hâm mộ ưu ái dành tặng anh biệt danh là "hoàng tử thơ tình". Dù "gia tài" viết lách chưa nhiều, nhưng cái tên Du Phong vẫn chiếm vị trí...
Lời đề.
Music Box.
Trăng ngần thắp sáng, treo trên vòm trời.
Em đã mười sáu, biết thương và nghĩ.
Em rất yêu mẹ, rất yêu gia đình.
Trong chiếc áo cũ, bạc màu không thay.
Đông Sang
Đã rất lâu không biết Đông
Nơi ta sống chỉ hai mùa nắng mưa.
Hôm nay trở về chốn cũ
Đông sang nhà quá vội chẳng kịp hay.
Đôi bàn tay đã lạnh buốt
Những cơn mưa phùn nhẹ làm ướt áo.
Đông rồi sẽ ở bao lâu
Liệu ta còn lạnh giá đến bao giờ.
Trái tim cũng buồn vì Đông
Đông khơi...
Dốc Tình
Ánh chiều tà len lỏi qua con dốc
Ghé qua sưởi ấm một tâm hồn lạnh.
Là ai đó đang dừng chân đứng đợi
Đợi người thương hay là đợi quá khứ.
Sao ánh mắt buồn mãi nhìn nơi xa.
Con dốc tình chất chứa đầy yêu thương
Con dốc tình lưu giữ từng kỷ niệm.
Người đi rồi chỉ còn lại nỗi nhớ...
Sao nhỏ tìm bạn.
Music Box.
Ngôi sao băng nho nhỏ
Trượt khỏi vùng tầng mây.
Vượt qua cả ngọn đèo.
Đi tìm người bạn nhỏ.
Hỏi thăm bác núi cao.
Đi chơi cùng anh sấm.
Chào chị gió qua ngõ.
Nhớ mong bạn hỏi lời.
Anh mây và chị nước.
Đôi tri kỉ trong đời.
Bác trời trót cô trăng.
Đã...
Đuổi theo thời trẻ.
Music Box.
Tình yêu, và hờn giận của tuổi trẻ.
Giờ đây, tôi yêu người đã tắt đi lửa hận thù.
Tôi biết, thời gian trôi thật nhanh.
Như nước chảy không trở về nguồn.
Đem người giấu đi, lòng tôi không thể giữ mãi kỉ niệm.
Tôi không thể chạy trốn bản thân.
Như đuổi theo...
Cà Phê Đắng Hay Tình Đắng
Một mình nơi quán quen ngày xưa
Gọi một cốc cà phê sữa thơm
Nhấp môi là một cảm giác đắng.
Em ơi cho tôi thêm nhiều đường
Vị đắng lại càng thêm đắng hơn
Là cà phê đắng hay tình đắng.
Cũng nơi này xưa tôi còn nhớ
Những buổi làm về ngồi cạnh bên
Chỉ để nhìn nhau...
Tên: [Tập thơ] Quán thơ
Tác giả: @Kuuhaku
Link thảo luận - góp ý: Loading..
***
Bài thơ 1
Đông về
Cuối vòng tuần hoàn, đông trở lại
Trời trở rét, gió bấc tràn về
Thế gian chìm trong đêm mãi mãi
Bà Chúa Tuyết lại cười hả hê.
Lốc cuốn hoa rơi rụng bốn bề
Lá cành khẳng khiu, cây trụi hết...
Chiều Nam Định
Người rải nhịp bước giữa vòm đá rêu phong
Giữa trưa hè người đi thăm Nam Định
Trên chiếc xe nho nhỏ bạt gió
Quốc lộ tấp nập như vốn có
Những chiếc xe tải vuông vuông
Nghiêng theo ô bóng cũng nghiêng
Dông đã đổ trên đường đi Nam Định
Trời nửa xám nửa xanh, nắng chen mây
Vũng nước...
NỖI BUỒN CỦA TÔI
Tôi là ai trên cõi tạm bợ này
Tôi là ai giữa dòng đời nhạt nhẽo
Mỗi ngày cứ lặng lẽ trôi đi
Tôi sống trong tâm tư thầm lặng
Chính tôi cũng không thể hiểu tôi
Vì sao mỗi ngày bản thân cứ buồn bã
Tâm tư chẳng thể nói cùng ai
Ngày ngày trôi đi vẫn là nỗi buồn ấy
Rốt cuộc...
Mộng Yêu
Vô tình chạm nhau trên ngọn đồi nhỏ
Đôi mắt anh trong vắt tựa mặt hồ
Nụ cười anh như ánh mặt trời bừng sáng
Bờ vai anh như chở che tất cả
Nhẹ nhàng dìu đôi vai gầy nhỏ
Là phiến đá ấy đã mang anh đến
Thân thể em đầy vết thương cũng chẳng còn đau nữa
Là đôi tay, là ánh mắt, là nụ...
Tôi Là Kẻ May Mắn
Tôi thấy mình nhỏ bé
Giữa dòng đời mênh mông
Tôi thấy mình may mắn
Giữa cuộc sống bộn bề
Là định mệnh an bài
Niềm vui thật dễ có
Từ những điều nhỏ nhặt
Chỉ một tấm ảnh hài
Tôi cũng thoái mái cười
Một khúc nhạc yêu thích
Tâm trạng bỗng tốt hơn
Tôi không thật nhiều...
Ngôi Nhà Nhỏ Và Chúng Ta
Trên ngọn đồi nho nhỏ
Một ngôi nhà xinh xinh
Một vườn rau xanh mướt
Đàn gà đang tung tăng
Là dành để hai ta
Bên nhau đến bạc đầu
Hoàng hôn dần buông xuống
Cùng nhau bên ô cửa
Em đưa mắt nhìn sang
Anh mỉm cười yêu thương
Trong mắt ta có nhau
Sẽ mãi yêu dài lâu...
TIỀN
Ngày tàn bóng, dòng người hối hả
Lúc về chiều, tấp nập ngược xuôi
Chân lý sống, đồng tiền là tất cả
Mất đi rồi, sẽ có chút bồi hồi
Mang đôi gánh, đồng tiền và sức khỏe
Cố cân bằng, để không bị nặng nghiêng
Giữ cho tâm thanh tịnh, chẳng ưu phiền
Chung hòa với dòng đời cùng cuộc sống...
Tình Yêu Đến Với Em Từ Khi Nào
Thuở ấu thơ em chưa hề biết.
Chưa biết tình yêu là thứ gì.
Ngày dài chỉ là những trang sách.
Những câu chuyện tán gẫu cùng bạn bè.
Rồi một ngày anh ghé đến.
Chẳng hiểu bản thân lại thay đổi.
Một phần ký ức đã có anh.
Sao tim em chẳng thể hiểu.
Thứ mà người...
Ngày Mất Anh
Nắng không còn vàng trong tim.
Bầu trời không còn xanh trong suy nghĩ.
Chỉ còn lại nỗi cô đơn.
Chỉ còn một trái tim rỉ máu.
Nhìn bóng lưng người đi lòng chết lặng.
Một dòng lệ nhỏ rơi trên má.
Em không còn nghe được tiếng tim mình.
Có lẽ nó đã chết khi anh vừa quay lưng...
Cây ký ức
Ai chặt cây ký ức đốt lửa cháy hừng đông
để mười hai giờ đêm đổ tro cũ mộng tàn
Mười hai giờ đêm ô cửa sổ màu trắng
Ký ức không màu bám rễ thật sâu
Chiếc ti vi cũ treo giữa bức tường
chiếu hình ảnh mơ hồ như sống mãi trăm năm
Trăm năm quay ngoắt chớp mắt dăm giây
Thao thức bao đêm...
ĐỀ BÀI. Cảm nhận 9 câu đầu trong Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm.
"Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái" ngày xửa ngày xưa.. "mẹ thường kể.
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc
Tóc mẹ thì bới sau đầu...
Trẻ thơ lo làm giàu
Thành phố sau mùa dịch đỏ
Bao chuyện sinh tử đến rồi qua
Kinh tế người người đang tụt giảm
Nhà nhà bí bách, chẳng làm chi.
Bỗng đâu
Căn phòng nhỏ có tiếng cười,
Miệng cười, tim mát gió đông sang.
Em bé online học mỗi ngày,
Ông bà tíu tít học làm sang.
Ông xưa bảo vệ...
Chiều đi học về
Chúng em qua ngồi nhà xây dở
Giàn giáo tự cái lồng che chở
Trụ bê tông nhú lên như một mầm cây
Bác thợ nề ra về còn huơ huơ cái bay:
Tạm biệt!
Ngôi nhà tự vào nền trời sẫm biếc
Thở ra mùi vôi vữa nồng hăng
Ngôi nhà giống bài thơ sắp làm xong
Là bức tranh còn nguyên màu...
Tác phẩm: Ta đang dần mất nhau
Tác giả: Bỉ ngạn khai hoa
Em đã mất đi lòng kiêu hãnh của ngày xưa
Ngày anh còn chờ em dưới đêm đông lạnh giá
Anh đã mất đi lòng nhiệt thành của tình yêu vô giá
Chúng ta thuộc về nhau nhưng như chẳng thuộc về
Chẳng còn nụ hôn nào nồng cháy đê mê
Chẳng còn...
Tiếng đàn Ba-la-lai-ca
Như ngọn gió bình yên
Thổi qua rừng bạch dương dìu dặt
Nghe rụt rè
Như tia mắt
Người thiếu nữ soi mình trong đáy giếng
Mùa thu
Nghe mơ hồ
Như tiếng hát
Trong bồng bềnh sương núi
Nghe vời vợi
Như cánh thiên nga
Bay khuất nẻo mây xa..
Tiếng đàn Ba-la-lai-ca
Như...
Con chim sẻ nhỏ chết rồi
Chết trong cơn bão về gần sáng.
Đêm ấy tôi nằm trong chăn nghe cánh chim đập cửa
Sự ấm áp gối chăn đã giữ chặt tôi
Và tôi ngủ ngon lành đến lúc bão vơi.
Chiếc tổ cũ trong ống tre đầu nhà chiều gió hú
Không còn nghe tiếng cánh chim về,
Và tiếng hót mỗi sớm mai...