Chiều Nam Định Người rải nhịp bước giữa vòm đá rêu phong Giữa trưa hè người đi thăm Nam Định Trên chiếc xe nho nhỏ bạt gió Quốc lộ tấp nập như vốn có Những chiếc xe tải vuông vuông Nghiêng theo ô bóng cũng nghiêng Dông đã đổ trên đường đi Nam Định Trời nửa xám nửa xanh, nắng chen mây Vũng nước mưa tưới mặt đường bỏng rát Ướt những đôi giày sát những bàn chân Cột cờ Nam Định vươn một góc trời Bên vườn cây tán lá ôm trọn lấy người Người đứng giữa lối đi xanh ngắt Nhìn rộn ràng cờ bay phất phới Màu đỏ điểm trong lòng dậy sóng Chùa Cổ Lễ ám ánh vàng chiều Người rải nhịp bước giữa vòm đá rêu phong Mái đỏ cong cong nối lá cau cong Bậc thang gỗ đưa người dẫn lối Chuông lạnh chờ vang Trực Ninh nắng vàng Nhà thờ Hưng Nghĩa một góc trời Âu Như người kiêu sa mà lòng thổn thức Thánh đường uy nghiêm nối cánh cửa đóng Người nghe câu chuyện về những lối đi Về phương hướng mặt trời Chiều Nam Định đã có lần như thế Có một cơn dông mà trời vẫn thật xanh Người đi tìm khoảng không tĩnh lặng Để nghe tiếng sóng giữa lòng sông Hồng Vọng bờ Nam Định người đã đặt chân. Hương 49