[Bài Thơ] Đừng Gọi Anh Là Người Yêu Cũ - Du Phong

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Maco2711, 26 Tháng mười hai 2021.

  1. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Tập thơ: Đừng gọi anh là người yêu cũ

    Tác giả: Du Phong

    [​IMG]

    Du Phong là lứa thế hệ 9X được biết đến với các tác phẩm tản văn và thơ viết về tình yêu. Người hâm mộ ưu ái dành tặng anh biệt danh là "hoàng tử thơ tình". Dù "gia tài" viết lách chưa nhiều, nhưng cái tên Du Phong vẫn chiếm vị trí nhất định trong lòng độc giả trẻ nhờ tâm huyết đặt vào từng bài thơ. Anh có nhiều bài thơ về tình ca. Ta chẳng thể quên được những dư vị tình yêu ngọt ngào còn đó sau mỗi cuộc tình tan vỡ, một người ra đi một người thương, mãi day dứt cả đời chẳng thể nào quên. Hay là những mối tình nhẹ nhàng mà tha thiết, đầy dịu dàng của đôi ta. Có lẽ Phong cũng vậy, cho nên tập 'Đừng gọi anh là người yêu cũ' đã ra đời..

    Nếu một ngày ai đó bỏ em đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu một ngày ai đó bỏ em đi..

    Hãy mỉm cười và nhìn về phía trước,

    Cuộc đời mà.. làm sao ta biết được,

    Ai đến rồi đi ai ở lại đến mãi tận sau cùng!

    Nếu một ngày ai đó hóa người dưng..

    Bao kỉ niệm ngọt ngào trôi đi như chưa hề tồn tại.

    Cái bóng trên đường cứ thế khuất dần rồi xa mãi,

    Ký ức hóa thành hạnh phúc lang thang..

    Nếu một ngày mọi thứ bỗng tiêu tan..

    Chỉ còn lại em và chiếc gối ôm nhạt nhòa nước mắt,

    Vui lên đi em có gì đâu mà khóc!

    Người đến rồi đi số phận đã an bài..

    Có thể hôm qua có thể ngày mai..

    Người bỏ em đi là người em không hề muốn xa dù chỉ trong tích tắc!

    Nhưng em à cuộc sống thiếu gì đâu khoảnh khắc

    Ai đó bước đi khiến thế giới chỉ còn mỗi mình mình..

    Em hãy cứ mỉm cười đón đợi những bình minh,

    Cứ vô tư tận hưởng món quà mang tên Cuộc Sống.

    Bởi em à cuộc đời công bằng lắm,

    Lấy đi một người làm em khóc

    Rồi sẽ trả cho em người khác biết làm khô những giọt nước mắt của hôm qua..

    Em đừng ép mình phải quên những mảng ký ức nhạt nhòa..

    Quá khứ có tội gì đâu mà phải thù, phải hận!

    Tất cả những gì đã qua đều đáng để trân trọng.

    Rồi sẽ có lúc em cảm nhận bình yên khi bất chợt nhớ về..

    Em hãy cứ hết mình rực cháy với đam mê..

    Đừng vì sợ ai đó rời xa rồi tay buông hờ không dám nắm

    Ngày mai ở phía xa còn hôm nay thì ngắn lắm

    Hãy giữ chặt hạnh phúc cho tới phút cuối cùng chia ly..

    Nếu một ngày anh cũng bỏ em đi..

    Còn tiếp
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười hai 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Ước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâu lắm rồi mình chẳng được ai yêu..

    Ước có bờ vai để sớm chiều dựa dẫm.

    Dẫu đó chỉ là một người lạ lẫm,

    Có thể sẽ không quen, nhưng thấy vẫn được mà..

    Lâu lắm rồi mình chẳng được tặng quà,

    Chẳng được nắm tay ai la cà ngoài phố.

    Nếu có một người bây giờ hỏi nhỏ:

    "Hẹn hò nha?" thì chắc cũng gật đầu..

    Lâu lắm rồi mình chẳng được nghe câu:

    "Em ngốc lắm! Để anh lo cho nhé!"

    Chắc mình sẽ quên ngay muộn phiền mà vui vẻ,

    Yêu tha thiết một người mặc thế giới xung quanh..

    Lâu lắm rồi mình chẳng được biến thành

    Cô công chúa ham tranh giành rồi giận dỗi.

    Nếu bây giờ có người chiều chuộng nổi,

    Chắc sẽ lại hồn nhiên lí lắc giống ngày nào..

    Lâu lắm rồi mình cũng chẳng tin vào

    Hạnh phúc, đắm say, ngọt ngào, lãng mạn..

    Tự nhiên thấy lòng mình đang khô hạn,

    Giá có một người làm bạn, để rồi yêu..

    Còn tiếp​
     
    Sương sớmmùa Thu thích bài này.
  4. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Hay chúng mình là-gì-đó của nhau!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hay chúng mình là-gì-đó của nhau!

    Không ngọt ngào như tình bạn,

    Chẳng lãng mạn giống tình yêu,

    Chỉ lơ đãng bước bên nhau những chiều

    Hoàng hôn nhạt dần, bóng mờ che phủ.

    Hay chúng mình tạm quên đi chuyện cũ,

    Quên hôm qua, quên cả mãi sau này.

    Chỉ dịu dàng tay nắm lấy bàn tay,

    Siết nhẹ thôi, cho lòng thêm ấm lại..

    Hay chúng mình ở bên nhau mãi mãi!

    Chỉ sánh đôi, không chút thề nguyền,

    Chỉ âm thầm, lặng lẽ ở bên,

    Không ghen tuông hay muộn phiền, giận dỗi..

    Hay chúng mình đừng âu lo tội lỗi!

    Ai khi yêu chẳng gian dối vài phần,

    Ai cũng có những giờ phút phân tâm,

    Chới với lòng khi trái tim đi lạc..

    Hay chúng mình đừng đợi chờ gì khác!

    Chỉ êm đềm đứng cạnh nhau thôi,

    Ánh nhìn kia đã hiểu thấu nhau rồi,

    Mong chi nữa những điều không có thật..

    Hay chúng mình đừng lay nhau thức giấc!

    Còn tiếp​
     
  5. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Thương một người thì phải nói một câu!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thương một người là phải nói ra ngay!

    Kẻo biết đâu một ngày không kịp nữa..

    Hạnh phúc cả đời đừng nên để lỡ,

    Có ai đợi chờ muôn thuở được đâu..

    Thương một người thì phải nói một câu!

    Bởi có bao người xa nhau trong im lặng.

    Rồi sau này người ta mang ân hận,

    Bởi "nếu ngày xưa.. thì đã.. tiếc không trời!"

    Thương một người thì phải thổ lộ thôi!

    Dẫu ai đó thuộc về người trước đến..

    Không phải để được cùng người hò hẹn,

    Chỉ để người vui, còn mình được nhẹ lòng.

    Thương một người, bày tỏ hết là xong!

    Rồi sau đó chẳng mong cầu nhận lại..

    Chỉ cần thấy người bình yên mãi mãi,

    Tình yêu có cần trái phải rạch ròi đâu..

    Thương một người thì phải nói một câu!

    Còn tiếp​
     
  6. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Em là gì trong vực thẳm tim anh?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Em là gì trong vực thẳm tim anh?

    Là nhân tình hay trò chơi khám phá,

    Hay đơn giản, em chỉ là "của lạ",

    Là chút ngọt ngào anh nếm thử, rồi quên?

    Em có phải chút đường trong tách cà phê đen?

    Anh nhấp môi rồi lắc đầu không uống..

    Hay em là bông hoa nở muộn,

    Anh ngắt chơi.. cánh rụng gãy tan tành!

    Em là người thế chỗ phải không anh?

    Đơn giản vì không thể quên đi bóng hình một người con gái..

    Hay em chỉ là một cô em gái,

    Lặng lẽ bên anh trong giới hạn phận mình?

    Em trong mắt anh là người vô hình,

    Hay kẻ làm phiền cuộc sống anh tĩnh lặng?

    Em là cô gái không biết thân biết phận,

    Đem trái tim cho mượn chẳng cần đòi..

    Em là cành củi khô trôi lạc giữa dòng đời..

    Đêm hạnh phúc phó mặc cho người đàn ông với em là tất cả!

    Đừng để em chạy theo anh rồi vấp ngã,

    Khi chưa biết em là gì trong vực thẳm tim anh..

    Còn tiếp​
     
  7. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Có những người..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có những người chẳng là gì của nhau,

    Nhưng vẫn thấy đau khi người kia đi bên ai khác!

    Có những người vẫn quan tâm dù biết chắc

    Người ấy chẳng bận lòng..

    Có những người vẫn tự nhủ: "Có thực sự đáng không?"

    Khi cứ mãi ngóng trông vào những điều chẳng bao giờ thành sự thật.

    Có những người mải chạy theo người kia, rồi vô tình quên mất

    Tìm một nửa hạnh phúc cho riêng bản thân mình..

    Có những người cứ ngốc nghếch lặng thinh

    Khi được hỏi, đến bao giờ thì tình yêu mới tới.

    Chỉ đơn giản là có những điều muốn nhưng không thể nói,

    Có những người muốn, nhưng không thể níu với, hay cất bước lại gần..

    Có những người khao khát được một lần

    Được thuộc về nhau, trọn vẹn..

    Có những người chưa bao giờ ước hẹn,

    Có lẽ, chẳng bao giờ..

    Còn tiếp​
     
  8. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Có những người chỉ để giấu đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rất nhiều người trong số chúng ta vẫn đang giấu riêng cho mình bí mật về một người, một người mà chính bản thân ta cũng thấy khó định nghĩa nhất, khó nắm bắt nhất, và đặc biệt là khó.. quên nhất!

    Ta chẳng hiểu mục đích họ xuất hiện trong đời mình để làm gì khi không hẳn là người dưng, không là bạn, không phải tri kỷ, cũng chẳng là tình yêu. Họ đến với ta làm gì rồi làm trái tim ta loạn nhịp, nhưng lại không chịu (hay không thể) ở bên ta mãi mãi không rời?

    Ta chẳng hiểu vì sao, từ lúc nào và cho đến bao giờ ta mới thôi rung động khi đứng trước họ, mới thôi mỉm cười khi nghĩ đến họ và thấy khó chịu khi không thể tiến lại gần họ hơn một chút, hay để họ xa ta một phút!

    Ta cố gắng bao nhiêu lần thử làm rõ ràng rành mạch thứ tình cảm ta dành cho họ, họ dành cho ta là gì? Nhưng càng nỗ lực thì dường như mọi thứ càng mờ mịt và vô cùng khó đoán định.

    Cuối cùng, ta chấp nhận bỏ cuộc, buông họ rơi tự do vào một quãng nào đó vơ vẩn trong lòng mình. Nhiều lúc ta sợ nghĩ đến họ, sợ chạm tới họ, vì ở họ có tất cả những gì mà ta cần. Là vui cười, hạnh phúc, là ngọt ngào, lãng mạn, là tiếc nuối, vấn vương, là xót xa, nhung nhớ.. Ta sợ, bởi vì ta nghĩ nếu không chạm vào thì sẽ không có chuyện chẳng may rơi ra, rồi vỡ rồi tan, rồi hoang mang vì lạc mất.

    Ta biết, mất họ, ta sẽ không còn là chính bản thân mình nữa. Và ta cũng biết, có họ ở bên, dù chẳng là gì của nhau, nhưng ta cảm thấy "an toàn". Một sự an nhiên không dễ gì có được, từ một người vừa lạ vừa quen, vừa lạnh lẽo vừa ấm êm, vừa muốn quên vừa muốn nhớ..

    Và thế là, qua bao nhiêu niềm trăn trở, ta quyết định giấu họ trong sâu thẳm tim mình, thôi không định nghĩa hay tìm hiểu, thôi không đoán định hay mong chờ. Chỉ đơn giản là một người xuất hiện, làm cuộc sống của ta đa màu sắc hơn thôi..

    Có biết bao nhiêu người xuất hiện trong cuộc đời ta, có người ở lại, người bước ra, và có người ta giấu họ đi. Người bị-giấu-đi ấy, họ có khả năng làm cuộc sống của ta đặc biệt hơn rất nhiều, chỉ bằng cách có mặt ở đâu đó, vào những khoảnh khắc diệu kỳ nào đó..

    Và chúng ta, ai cũng cần có một người chỉ để giấu đi..

    Còn tiếp​
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...