Đông Sang Đã rất lâu không biết Đông Nơi ta sống chỉ hai mùa nắng mưa. Hôm nay trở về chốn cũ Đông sang nhà quá vội chẳng kịp hay. Đôi bàn tay đã lạnh buốt Những cơn mưa phùn nhẹ làm ướt áo. Đông rồi sẽ ở bao lâu Liệu ta còn lạnh giá đến bao giờ. Trái tim cũng buồn vì Đông Đông khơi lại bao chuyện buồn quá khứ. Quá khứ buồn chưa thể buông Là Đông thêm gia vị cho cuộc sống. Buồn vui nếm trải đủ bề Lặng lẽ ta vượt qua hết Đông này. * * * Tác giả: Sương Tuyết