Chương 40: Cô ấy thế nào?
Quản gia đôi khi luôn cảm thấy Đường Thiến Thiến có tính cách giống một đứa trẻ, như bây giờ.
Đường Thiến Thiến đi lên lầu, sau khi chào quản gia, ở dưới lầu, quản gia vểnh tai lên cho đến khi nghe thấy một tiếng 'rầm'.
Sau khi quản gia chắc chắn rằng Đường Thiến Thiến đã vào phòng, ông lấy điện thoại ra gọi cho Lục Cẩn Đình.
Lục Cẩn Đình đang làm thêm giờ ở công ty, một tay vút trán, tay kia lật xem tài liệu.
Ccoong ty anh đã gọi cảnh sát về việc sảy ra ở xưởng đúc, cảnh sát vẫn đang điều tra, nhưng chỉ cần một ngày kẻ sát nhân không bị bắt thì tổn thất của công ty sẽ tiếp tục tiêu hao.
Ngay khi anh đang lo lắng, thì nhận được một cuộc gọi từ quản gia.
"Nếu ông có chuyện muốn nói, mau nói đi!"
Giọng nói của Lục Cẩn Đình không kiên nhẫn, Quản gia dường như đã nhận ra Lục Cẩn Đình có gì đó không ổn.
"Thiếu gia, thiếu phu nhân đã trở lại!"
Lục Cẩn Đình vỗ vỗ đầu, anh làm sao có thể quên chuyện này.
Lục Cẩn Đình nhìn thời gian, đã rất muộn, không phải vừa mới gặp người nhà sao, sao lại lâu như vậy mới về?
"Tình trạng của cô ấy thế nào?"
"Tình trạng của thiếu phu nhân rất tốt, đã mua rất nhiều quần áo và túi xách. Nhưng.."
Quản gia do dự, có nên nói cho Lục Cẩn Đình biết chuyện vừa rồi không.
"Nhưng sao.."
"Nhưng mà thiếu phu nhân rất vui khi biết thiếu gia sẽ về rất muộn."
Sắc mặt anh lập tức tối sầm lại, anh còn tưởng quản gia định nói Đường Thiến Thiến biết anh đi làm về muộn, rất đau lòng!
Lục Cẩn Đình khó hiểu, không phải là vì anh nghiêm khắc hơn với cô một chút sao? Hơn nữa, đây không phải là vì sức khỏe của cô sao! Người phụ nữ vô lương tâm này.
Đường Thiến Thiến muốn thoát khỏi sự khống chế của anh, Lục Cẩn Đình làm sao có thể để cho cô thành công! Mặc dù anh không có ở nhà, nhưng quản gia vẫn ở đó.
"Quản gia, nhớ nhắc cô ấy đi ngủ khi đã đến giờ. Tốt nhất trước khi đi ngủ nên hâm nóng cho cô ấy một ly sữa để giúp cô ấy dễ ngủ. Trong trường hợp của cô ấy, không phải lúc nào cô ấy cũng không thể thức khuya được."
Quản gia trả lời, Lục Cẩn Đình chuẩn bị cúp điện thoại.
"Cậu chủ, tôi còn có một chuyện muốn nói. Nếu tôi nhớ không lầm, thiếu phu nhân hình như đã nộp sơ yếu lý lịch rồi, là ở công ty xx!"
Gửi sơ yếu lý lịch? Lục Cẩn Đình rất khó hiểu, anh đã để cô ăn những món ăn ngon, cả cuộc sống đầy đủ mọi thứ, tại sao cô ấy lại đi ra ngoài làm việc? Có phải vì thiếu tiền không?
Lục Cẩn Đình cau mày, có chút bối rối.
"Lý lịch của thiếuphu nhân làm sao ông biết được?"
Quản gia, ngày hôm qua, khi Lục Cẩn Đình bảo ông nhắc nhở Đường Thiến đi ngủ, Đường Thiến Thiến đang cầm máy vi tính.
Quản gia vô tình nhìn lướt qua dòng chữ bên trên, phát hiện Đường Thiến Thiến gần đây đang nộp hồ sơ xin việc, là công ty con của thiếu gia.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Cẩn Đình chìm vào suy nghĩ.
Thực ra những gì Đường Thiến Thiến làm là đúng, sau khi cô rời khỏi nhà họ Đường, nhà họ Đường nhất định sẽ chặn hết thẻ tín dụng của cô, cô cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Cô hoàn toàn không thể dựa vào người chồng xa lạ này, vậy nên cô vẫn phải tìm việc làm, ít nhất cô phải có khả năng tự nuôi mình!
Ngược lại, Đường Thiến Thiến đi vào phòng và bắt đầu chơi game, thấy đã đến giờ đi ngủ, quản gia lưu ý đến lời nói của Lục Cẩn Đình, lên lầu nhắc Đường Thiến Thiến đi ngủ.
Tuy nhiên, cô hoàn toàn không nghe theo lời của quản gia, coi lời nói của ông như gió thoảng qua tai!
Chỉ cần Đường Thiến Thiến có thể đi ngủ, quản gia thật sự cái gì cũng có thể làm được.
"Ầm ầm" một tiếng, cả căn phòng chìm vào bóng tối, Đường Thiến Thiến nghĩ là cúp điện, vội vàng bật đèn pin.
Cô đi đến gần cửa sổ và mở ra, thấy xung quanh đều có đèn, chỉ có mình phòng của cô là tối đen.
Đường Thiến Thiến đi lên lầu, sau khi chào quản gia, ở dưới lầu, quản gia vểnh tai lên cho đến khi nghe thấy một tiếng 'rầm'.
Sau khi quản gia chắc chắn rằng Đường Thiến Thiến đã vào phòng, ông lấy điện thoại ra gọi cho Lục Cẩn Đình.
Lục Cẩn Đình đang làm thêm giờ ở công ty, một tay vút trán, tay kia lật xem tài liệu.
Ccoong ty anh đã gọi cảnh sát về việc sảy ra ở xưởng đúc, cảnh sát vẫn đang điều tra, nhưng chỉ cần một ngày kẻ sát nhân không bị bắt thì tổn thất của công ty sẽ tiếp tục tiêu hao.
Ngay khi anh đang lo lắng, thì nhận được một cuộc gọi từ quản gia.
"Nếu ông có chuyện muốn nói, mau nói đi!"
Giọng nói của Lục Cẩn Đình không kiên nhẫn, Quản gia dường như đã nhận ra Lục Cẩn Đình có gì đó không ổn.
"Thiếu gia, thiếu phu nhân đã trở lại!"
Lục Cẩn Đình vỗ vỗ đầu, anh làm sao có thể quên chuyện này.
Lục Cẩn Đình nhìn thời gian, đã rất muộn, không phải vừa mới gặp người nhà sao, sao lại lâu như vậy mới về?
"Tình trạng của cô ấy thế nào?"
"Tình trạng của thiếu phu nhân rất tốt, đã mua rất nhiều quần áo và túi xách. Nhưng.."
Quản gia do dự, có nên nói cho Lục Cẩn Đình biết chuyện vừa rồi không.
"Nhưng sao.."
"Nhưng mà thiếu phu nhân rất vui khi biết thiếu gia sẽ về rất muộn."
Sắc mặt anh lập tức tối sầm lại, anh còn tưởng quản gia định nói Đường Thiến Thiến biết anh đi làm về muộn, rất đau lòng!
Lục Cẩn Đình khó hiểu, không phải là vì anh nghiêm khắc hơn với cô một chút sao? Hơn nữa, đây không phải là vì sức khỏe của cô sao! Người phụ nữ vô lương tâm này.
Đường Thiến Thiến muốn thoát khỏi sự khống chế của anh, Lục Cẩn Đình làm sao có thể để cho cô thành công! Mặc dù anh không có ở nhà, nhưng quản gia vẫn ở đó.
"Quản gia, nhớ nhắc cô ấy đi ngủ khi đã đến giờ. Tốt nhất trước khi đi ngủ nên hâm nóng cho cô ấy một ly sữa để giúp cô ấy dễ ngủ. Trong trường hợp của cô ấy, không phải lúc nào cô ấy cũng không thể thức khuya được."
Quản gia trả lời, Lục Cẩn Đình chuẩn bị cúp điện thoại.
"Cậu chủ, tôi còn có một chuyện muốn nói. Nếu tôi nhớ không lầm, thiếu phu nhân hình như đã nộp sơ yếu lý lịch rồi, là ở công ty xx!"
Gửi sơ yếu lý lịch? Lục Cẩn Đình rất khó hiểu, anh đã để cô ăn những món ăn ngon, cả cuộc sống đầy đủ mọi thứ, tại sao cô ấy lại đi ra ngoài làm việc? Có phải vì thiếu tiền không?
Lục Cẩn Đình cau mày, có chút bối rối.
"Lý lịch của thiếuphu nhân làm sao ông biết được?"
Quản gia, ngày hôm qua, khi Lục Cẩn Đình bảo ông nhắc nhở Đường Thiến đi ngủ, Đường Thiến Thiến đang cầm máy vi tính.
Quản gia vô tình nhìn lướt qua dòng chữ bên trên, phát hiện Đường Thiến Thiến gần đây đang nộp hồ sơ xin việc, là công ty con của thiếu gia.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Cẩn Đình chìm vào suy nghĩ.
Thực ra những gì Đường Thiến Thiến làm là đúng, sau khi cô rời khỏi nhà họ Đường, nhà họ Đường nhất định sẽ chặn hết thẻ tín dụng của cô, cô cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Cô hoàn toàn không thể dựa vào người chồng xa lạ này, vậy nên cô vẫn phải tìm việc làm, ít nhất cô phải có khả năng tự nuôi mình!
Ngược lại, Đường Thiến Thiến đi vào phòng và bắt đầu chơi game, thấy đã đến giờ đi ngủ, quản gia lưu ý đến lời nói của Lục Cẩn Đình, lên lầu nhắc Đường Thiến Thiến đi ngủ.
Tuy nhiên, cô hoàn toàn không nghe theo lời của quản gia, coi lời nói của ông như gió thoảng qua tai!
Chỉ cần Đường Thiến Thiến có thể đi ngủ, quản gia thật sự cái gì cũng có thể làm được.
"Ầm ầm" một tiếng, cả căn phòng chìm vào bóng tối, Đường Thiến Thiến nghĩ là cúp điện, vội vàng bật đèn pin.
Cô đi đến gần cửa sổ và mở ra, thấy xung quanh đều có đèn, chỉ có mình phòng của cô là tối đen.