Xuyên Không [Dịch] Tam Công Chúa Trong Lời Đồn - Bổng Bổng Băng

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi nuhoangvantue, 29 Tháng bảy 2021.

  1. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 19 - Không thể thay đổi tình tiết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trần Sở Sở thấy Trần Tiểu Thiên nói xong mà vẻ mặt thì rất kỳ quái, liền hỏi nàng:

    - Mấy người muội đang làm gì vậy?

    Trần Tiểu Thiên nhân cơ hội giải thích:

    - Tỷ thí Giáo phường ty ạ. Đường đường thiếu quân Huyền Hổ trở thành đồ chơi của muội. Nhị tỷ, có phải muội rất quá đáng hay không, tỷ có muốn dạy dỗ muội hay không?

    Trần Sở Sở nhíu mày đáp:

    - Muội đưa hôn phu mới thành thân của mình đến Giáo phường ty thì thôi lại còn ép hắn tỷ thí với nhạc nhân nữa chứ?

    Trần Tiểu Thiên mang vẻ mặt mong đợi ngóng nhìn Trần Sở Sở, trong lòng thầm hô: Mắng muội đi, sau đó đưa hắn về phủ của tỷ để dưỡng bệnh.

    Nhưng Trần Tiểu Thiên mới nghĩ đến đấy thì thấy Trần Sở Sở quay đầu nhìn Hàn Thước, lạnh giọng nói:

    - Vậy mà cậu lại dám vô lễ với muội ấy, thậm chí còn có ý đồ hành thích hả? Xem ra đàn ông thành Huyền Hổ không hiểu phu đức, cần phải dạy dỗ lại cẩn thận.

    - Nhị tỷ?

    Trần Tiểu Thiên hơi sửng sốt, không ngờ Trần Sở Sở lại phản ứng như vậy khiến trái tim nhỏ bé của nàng run rẩy lần nữa.

    Trần Sở Sở không để tâm đến ý kiến của Trần Tiểu Thiên, quay đầu hỏi Lâm Thất:

    - Các người so đấu đến đâu rồi?

    Lâm Thất mang vẻ mặt đầy ác ý thoáng nhìn Trần Tiểu Thiên rồi mới dùng giọng điệu châm chọc vừa cười vừa nói:

    - Nhị quận chúa đến đúng lúc, đang so đấu dáng dấp rồi ạ.

    Trần Sở Sở nghe vậy thì không chút do dự mà hạ lệnh:

    - Người đâu, cởi quần áo của hắn ra cho ta.

    Trần Tiểu Thiên bất ngờ trong khi Hàn Thước hơi ngoài ý muốn.

    Nhưng mà lúc này thủ hạ của Trần Sở Sở đã vây lấy Hàn Thước, vẻ mặt hắn lúc này vừa thận trọng vừa không vui, đưa tay giơ bội kiếm lên.

    Hai bên đang giằng co căng thẳng thì Trần Tiểu Thiên khóc không ra nước mắt mà giữ chặt tay Trần Sở Sở, luôn miệng hô:

    - Nhị tỷ, không được đâu. Hắn là Hàn Thước đấy.

    Hắn là nhân vật nam chính đó. Hai người sao có thể đánh nhau được.

    Trần Sở Sở hừ lạnh một tiếng, thờ ơ đáp:

    - Chẳng qua là con tin mà thành Huyền Hổ phái đến ở rể tạo quan hệ thông gia mà thôi. Từ nhỏ đến lớn có gì muội muốn mà tỷ không cho muội đâu, Hàn Thước quật cường như vậy thì tỷ sẽ giáo huấn hắn giúp muội.

    Trần Tiểu Thiên đáp:

    - Tuy muội cảm ơn tỷ nhưng mà..

    Hàn Thước cười lạnh, dùng ánh mắt sắc bén nhìn Trần Sở Sở, giọng nói cũng lạnh lẽo như băng, đáp:

    - Nhị quận chúa muốn cởi y phục của Hàn mỗ thì chi bằng tự mình làm đi.

    Nói xong Hàn Thước liền động thủ, đẩy lui đám thủ hạ của Trần Sở Sở rồi đánh thẳng tới chỗ cô.

    Trần Sở Sở nghênh chiến một lần nữa, đao thương sắc bén của hai người va chạm nhau.

    Trong khi đó, Trần Tiểu Thiên ngồi ở một bên vừa nhìn vừa ôm đầu, trong lòng kêu khổ không thôi.

    Loạn quá, vậy mà không thể thay đổi tình tiết.

    Nhân vật nam chính và nhân vật nữ chính nên vừa gặp đã yêu thì hiện tại lại đánh nhau.

    Hàn Thước đâm một kiếm gạt phăng áo choàng của Trần Sở Sở khiến cô bị chọc giận, ra tay càng tàn nhẫn hơn.

    Trần Tiểu Thiên che mắt mà nhìn Hàn Thước qua kẽ ngón tay của mình, thâm hô:

    - Xong rồi, ai tới đây giải vậy giúp ta đi.

    Chuyện này là sao chứ, không phải nam chính gặp nữ chính sẽ rung động ư, vì sao lại đánh nhau thế này.

    Vừa lúc này có một tiếng hô thất thanh vọng từ hành lang vào.

    Đấy là tiếng của Bùi Hằng đang hô lớn:

    - Dừng tay.

    Mọi người nhường đường cho y và gã tùy tùng của y chậm rãi bước vào.

    Bùi Hằng không vui nhìn Trần Tiểu Thiên, nghiêm giọng quở trách:

    - Hồ đồ, đường đường là thiếu quân sao có thể coi như đồ chơi vậy được.

    Trần Tiểu Thiên nghe được thì cảm kích, không ngừng vỗ về trái tim nhỏ bé của mình: Cảm ơn ông trời, cuối cùng cũng có người nói lời kịch này rồi.

    Nghĩ xong nàng kích động quay đầu lại nhìn thì thấy Bùi Hằng đứng cuối tầng người vây xem, mà binh sĩ Huyền Hổ mai phục xung quanh thấy vậy cũng tạm thời thu lại hành động.

    Trần Tiểu Thiên sửng sốt nhìn, Bùi Hằng, chính là nhân vật mà nàng thích.. đó là ánh trăng sáng ư..

    Trần Tiểu Thiên say mê nhìn Bùi Hằng. Còn người xung quanh thì bàn tán.

    Người qua đường giáp nói:

    - Là Bùi ty học tài giỏi đẹp trai đấy.

    Người qua đường ất bổ sung:

    - Đừng vọng tưởng nữa, Bùi ty học đã có hôn ước với Tam công chúa từ nhỏ.

    Người qua đường giáp hỏi:

    - Nàng chẳng phải đã lấy Hàn thiếu quân rồi à?

    Người qua đường ất đáp lại:

    - Hàn thiếu quân bệnh tim, không sống lâu được.

    Lời bàn tán xì xầm của quần chúng xem náo nhiệt đã lọt vào tai Hàn Thước, Hàn Thước vừa ôm lấy ngực mình vừa nắm chặt kiếm trong tay.

    Bùi Hằng trầm ổn bước qua đám người, nghiêm khắc trách Trần Tiểu Thiên:

    - Sao có thể để quần áo Hàn thiếu quân xốc xếch trước mặt mọi người được.

    Nhân lúc này, Trần Tiểu Thiên lấy chiếc áo choàng của Hàn Thước bị Trần Sở Sở xả rơi, khoác lại cho hắn, thuận tiện gật đầu liên tục và nói:

    - Đúng thế, đều do ta điêu ngoa tùy hứng khinh người quá đáng tổn hại lễ pháp. Trách ta cả, chuyện hôm nay đến đây thôi, giải tán..

    Quần chúng có bình luận giống nhau:

    - Nhìn kìa, Tam công chúa nghe lời Bùi ty học nhất.

    - Thích người mới thương người cũ.

    - Cô nhìn xem còn có một vị Tô Mộc nữa đấy.

    Những lời nghị luận của dân chúng xung quanh khiến Hàn Thước hồi phục tinh thần, khoát tay tránh khỏi Trần Tiểu Thiên.

    Bạch Cập thấy thế vội bước đến đỡ lấy Hàn Thước và bón thuốc trợ tim cho hắn.

    Lâm Thất ở bên cạnh thấy Bùi Hằng đã đến liền thu gọn cây roi lại, mang theo vẻ mặt si mê nịnh nọt nói:

    - Bùi ty học, cậu nhìn Tam công chúa xem, vừa mới thành thân với Hàn thiếu quân liền dẫn hắn đến Giáo ty phường tỷ thí, còn ra thể thống gì nữa chứ. Đều là ý của nàng ta, cậu đừng trách trách ta đấy.

    Thế nhưng Bùi Hằng chẳng liếc mắt nhìn cô ta một cái, đi thẳng về phía Trần Tiểu Thiên, trầm giọng hỏi:

    - Chủ ý của nàng à?

    Trần Tiểu Thiên yếu ớt đáp lời:

    - Đúng, là ý của ta..

    Còn chưa dứt lời thì Trần Tiểu Thiên bị Hàn Thước lạnh mắt xem thường.

    Trước mắt tình cảnh khéo quá hóa vụng này, nàng gấp muốn chết, run rẩy nói với Hàn Thước:

    - Đều là lỗi của ta, huynh đừng trách Sở Sở.

    Thấy Trần Tiểu Thiên đối xử với Hàn Thước không hề có vẻ cao ngạo ngày xưa, dáng vẻ yếu đuối ngóng nhìn đó càng khiến Trần Sở Sở thêm bất mãn khi nhìn Hàn Thước..

    Trần Tiểu Thiên vội vàng nói tiếp với Trần Sở Sở:

    - Càng không thể trách Hàn Thước.

    Vẻ mặt Bùi Hằng mất mát, chậm rãi nói:

    - Tam công chúa, đi theo ta, ta có điều muốn nói với nàng.

    Trần Tiểu Thiên nhìn Bùi Hằng liền mặc kệ thái độ lạnh nhạt của y mà vô thức đi theo.

    Lâm Thất nhìn theo bóng lưng hai người mà tức đến dậm chân.

    Sau một tuồng trò cười thì cửa Giáo phường ty vắng lặng trở lại.

    Hàn Thước sờ mấy vết rách trên quần áo mình lại nhìn Trần Tiểu Thiên và Bùi Hằng vừa rời đi, cười lạnh nói:

    - Bạch Cập, sắp xếp cung thủ, đêm nay nếu Trần Thiên Thiên không bị vạn tiễn xuyên tim mà chết thì ta liền dỡ cái đầu chó của ngươi.

    Bạch Cập run rẩy, vội vàng chắp tay nhận lệnh:

    - Thuộc hạ lĩnh mệnh ạ.

    Đọc truyện Trần Thiên Thiên trong lời đồn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười 2021
  2. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 20 - Cởi đồ xin lỗi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kết thúc trò cười này thì trời cũng ngả hoàng hôn.

    Ánh mặt trời buổi chiều tà chiếu lên cây anh đào và hai người Trần Tiểu Thiên, Bùi Hằng đứng cạnh đấy.

    Nàng ngượng ngùng cúi đầu tự miết ngón tay mình, không biết nên nói gì.

    Ngày đó viết kịch bản thì nhân vật Bùi Hằng là người nàng thích nhất, một người dịu dàng đẹp đẽ tựa ánh trăng.

    Hiện tại có thể gặp người thật khiến Trần Tiểu Thiên cảm thấy trái tim mềm mại của nàng đang rung động còn trong đầu thì loạn tưởng.

    Khác với vẻ ngượng ngùng của Trần Tiểu Thiên, Bùi Hằng mang dáng vẻ nghiêm túc, cả giận nói:

    - Ngày trước ta không thích cô, cũng bởi vì cô điêu ngoa tùy hứng, cố tình gây chuyện, không để tâm đến cảm nhận của người khác. Nếu cô cố chối bỏ hôn ước giữa chúng ta, ép hôn thiếu quân Huyền Hổ bức người vào phủ thì cũng nên đối xử tử tế với hắn. Không ngờ cô chứng nào tật nấy, chà đạp danh dự người khác dưới chân.

    Trần Tiểu Thiên nghe vậy thì thấy thật oan ức:

    - Không phải đâu..

    Bùi Hằng không đợi nghe hết lời của Trần Tiểu Thiên đã nói tiếp:

    - Hàn thiếu quân một người lẻ loi đơn độc ở rể Hoa VIên, không bạn bè không người thân, có thể thấy khủng hoảng biết bao tựa như đi trên tầng băng mỏng. Cô.. thì quá ngạo mạn. Ngay mai ta sẽ xin thành chủ, chính thức hủy bỏ hôn ước giữa hai người chúng ta, cô và Hàn thiếu quân..

    Bùi Hằng vừa quay đầu lại, bất ngờ thấy Trần Tiểu Thiên đang khóc.

    Thấy thế y liền bị chấn động trong lòng, không khỏi hỏi lại:

    - Cô khóc gì vậy?

    Trần Tiểu Thiên ôm lấy ngực nơi trái tim nhỏ bé của mình mà thương tâm đáp:

    - Ta cũng lẻ loi đơn độc một mình, không có bạn bè không có người thân, cha mẹ không bên cạnh, đến một người để nói chuyện cũng không có, mỗi bước đều hung hiểm phải dè dặt cẩn thận.. chỉ do ta muốn về nhà quá nên mới dùng đến hạ sách này.. ta rất thích huynh, huynh đừng mắng ta nữa, ta sẽ đau lòng..

    Bùi Hằng bối rối đáp:

    - Cô, cô nói gì vậy?

    Trần Tiểu Thiên bỗng tỉnh táo lại, vội vàng giải thích với Bùi Hằng:

    - Ta, ta nói là hôm nay ta vốn không muốn nhục nhã Hàn Thước..

    Bùi Hằng nhíu mày không hiểu hỏi:

    - Đưa đi so đấu với nhạc nhân Giáo phường ty mà không phải là lăng nhục à?

    Trần Tiểu Thiên biết mình đuối lý, chậm rãi cúi đầu xuống bày ra dáng vẻ nhận lỗi.

    - Thật xin lỗi.

    Bùi Hằng sửng sốt lần nữa, không khỏi kinh ngạc hỏi:

    - Cô nói gì cơ?

    Trần Tiểu Thiên vội vàng đáp:

    - Đều là lỗi của ta cả.

    - Cô.. nhận lỗi à? Sao cô lại có thể biết cúi đầu nhận lỗi được.

    Bùi Hằng khiếp sợ nhìn Trần Tiểu Thiên hỏi lại.

    Lúc này y bối rối trong lòng, không biết phải làm sao.

    Còn trong lòng Trần Tiểu Thiên áy náy, thở dài một hơi, qua một lúc lại nói tiếp:

    - Ta hiểu cảm nhận của Hàn Thước, vừa tỉnh giấc đã thấy mọi thứ biến đổi, mờ mịt không quen một ai xung quanh. Nói chuyện với người khác cũng thấy mệt mỏi, đến ăn bữa cơm cũng lo lắng có người hại mình.

    - Cô..

    Bùi Hằng bỗng nghẹn lời.

    Dáng vẻ Trần Tiểu Thiên sợ hãi nói tiếp:

    - Sống lại một đời không cẩn thận sẽ hỏng bét, không chỉ không thể quay về nhà mà không khéo còn bị vạn tiễn xuyên tim.

    Trần Tiểu Thiên thở dài một tiếng, có cánh hoa theo gió vương trên đầu vai nàng. Bùi Hằng thấy vẩy chỉ lên vai trái của nàng. Nàng quay đầu cúi xuống nhìn lên cánh hoa mà gạt nó đi.

    Nhưng lúc này Trần Tiểu Thiên bỗng dưng nhớ tới điều gì đó, vội nói:

    - Như vậy, ta đi thỉnh tội với Hàn Thước.

    Chuyện này phải ăn nói sao với Hàn Thước đây, với tính khí của hắn thì sau khi nàng về phủ khó tránh khỏi "máu tươi văng ba thước".

    Nghĩ tới đây, Trần Tiểu Thiên thầm than thở buồn bã trong lòng.

    - Không may quá..

    Bùi Hằng không biết được những suy nghĩ trong lòng Trần Tiểu Thiên, ngay lúc này lại càng ngạc nhiên.

    Nàng vừa mới xoay người dời đi liền trở về bày ra dáng vẻ mê muội mà bất an dặn dò Bùi Hằng:

    - Ta biết huynh ghét ta của ngày trước. Nhưng giờ ta không giống như xưa nữa rồi, huynh đừng thất vọng về ta được không?

    Bùi Hằng bất đắc dĩ đáp:

    - Được..

    Lúc này Trần Tiểu Thiên mới tươi cười yên tâm mà rời đi.

    Mà sau khi nàng đi, gã tùy tùng theo hầu Bùi Hằng hiếu kỳ đến bên cạnh y và hỏi:

    - Công tử, ngài vừa nói từ hôn, Tam công chúa liền buồn bã, khẩn trương như vậy, đúng là mới thấy lần đầu đấy. Những năm nay đã ai thấy qua Tam công chúa nhận lỗi đâu. Vậy mà ngài ấy lại vì ngài mà nguyện ý đi xin lỗi Hàn thiếu quân. Xem ra trong lòng Tam công chúa vẫn có ngài, ngài cũng đừng xin thành chủ hủy bỏ hôn ước nữa..

    Bùi Hằng sửng sốt một hồi lại nở nụ cười khổ.

    * * *

    Phủ Nguyệt Ly, cửa vào biệt viện.

    Dưới ánh trăng, Bạch Cập mặc quần áo màu đen dẫn đầu đám cung thủ chuẩn bị sẵn sàng, mai phục trên nóc nhà, tầm ngắm vào ngay cửa sân.

    Không lâu sau đã nghe thấy tiếng bước chân vọng đến.

    Bạch Cập nhỏ giọng phân phó cung thủ xung quanh:

    - Chuẩn bị kéo cung, nhìn tay ta ra hiệu mà làm.

    Trần Tiểu Thiên lúc này xuất hiện ở cửa ra vào của biệt viện, chần chừ từng bước mà đi tới đi lui một hồi.

    Nàng không ngừng xoa tay, trong lòng khóc thầm tự hỏi phải làm sao bây giờ.

    Hàn Thước sẽ không giết nàng chứ..

    Mà trên nóc nhà lúc này đám cung thủ đều đang kéo căng dây cung mà nhắm thẳng vào hồng tâm là Trần Tiểu Thiên đang đi đi lại lại.

    Nàng tự động viên bản thân:

    - Trần Tiểu Thiên cố gắng lên, Hàn Thước này không phải là Hàn Thước kia, yên ổn sống chung với hắn là được, mày làm được mà.

    Nói xong Trần Tiểu Thiên nhìn gian phòng còn ánh nến của Hàn Thước, lấy hết dũng khí mà bước tới gõ cửa.

    Một lát sau vang lên giọng nói lạnh lùng của Hàn Thước:

    - Vào đi.

    Nghe vậy thì Trần Tiểu Thiên lấy tay đẩy cửa vang lên tiếng "két". Cánh cửa mở ra đã thấy Hàn Thước ngồi trước ánh nến, vẻ mặt hắn tà mị đang nhìn chăm chú vào Trần Tiểu Thiên.

    Nàng thấp thỏm bất an đi tới.

    - Nàng đến đây làm gì?

    Sắc mặt Hàn Thước lạnh lẽo đến cực điểm. Mà nàng thì khó xử, không biết nên mở miệng nói gì.

    Hàn Thước thản nhiên hỏi:

    - Tam công chúa tới đây đêm khuya còn muốn làm gì vậy? Lẽ nào thấy chuyện giáo phường ty lúc ban ngày chưa đủ à?

    Trần Tiểu Thiên lấy hết dũng khí bày ra bộ mặt lấy lòng mà nói với Hàn Thước:

    - Hàn Thước, Hàn thiếu quân, trước đây là ta sai, ta suy nghĩ không chu toàn, ta làm việc lỗ mãng, huynh đại nhân đại lượng tha thứ cho ta được không?

    Hàn Thước cười lạnh đáp:

    - Xin lỗi à, nàng thấy ta tin hả?

    Trần Tiểu Thiên vội vàng nói:

    - Huynh không tin thì ta chỉ còn một cách, hôm nay huynh mất mặt trước mọi người ở Giáo phường ty, suýt nữa bị người lột đồ phải không, ta bồi thường cho huynh.

    Nói liền làm luôn, Trần Tiểu Thiên bắt đầu cởi áo tháo thắt lưng, còn dư lại trung y trên người mà đứng trước mặt Hàn Thước.

    Hàn Thước không ngờ nàng lại làm như vậy, cả giận quát:

    - Nàng thật là, mặc dù dân phong Hoa Viên cởi mở, nhưng không có vô liêm sỉ như nàng.

    Trần Tiểu Thiên nghiêm mặt bước tới, không để tâm mà đáp:

    - Ta như vậy, coi như hai ta hòa nhau nhé.

    Hàn Thước nổi đóa, đập bàn:

    - Làm sao giống nhau được.

    Nghe vậy khiến Trần Tiểu Thiên ngẩn người một hồi mới phản ứng lại được, liền vội vàng gật đầu đáp:

    - Ồ đúng vậy, hôm nay huynh bị mọi người vây xem, thế thì bây giờ ta sẽ ra đường lớn mà chạy một vòng.

    Trần Thiên Thiên trong lời đồn

    Tam công chúa trong lời đồn

    Nữ nhi quốc - Nữ tôn - Nữ cường
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười 2021
  3. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 21 - Cảm ơn Hàn thiếu quân không giết

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 22 - Tìm đường sống

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 23 - Phải ôm đùi đại thần

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Tiểu thuyết: Tam công chúa trong lời đồn

    Trần Thiên Thiên trong lời đồn.
     
  6. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 24 - Tự đào hố, tự nhảy xuống

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Trần Thiên Thiên: Triệu Lộ Tư

    Hàn Thước: Đinh Vũ Hề

    Trần Sở Sở: Chu Tử Hinh
     
  7. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 25 - Cô gái này, chung tình với ta

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Trần Thiên Thiên trong lời đồn

    Trần Thiên Thiên

    Trần Sở Sở

    Trần Nguyên Nguyên

    Hàn Thước

    Bùi Hằng

    Tô Mộc

    Tử Nhuệ - Bạch Cập - Tử Trúc
     
  8. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 26 - Đến mơ cũng phải đọc sách đi thi

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Trần Thiên Thiên trong lời đồn.
     
  9. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 27 - Đối thơ ở Tông học đường

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. nuhoangvantue Nữ Hoàng Vạn Tuế

    Bài viết:
    168
    Chương 28 - Tài hoa đối thơ

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...