Nhật ký tình yêu trực tuyến

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Admin, 4 Tháng mười hai 2015.

  1. Uyển Kim

    Bài viết:
    21
    Nhật ký ngày chia ly!

    00: 23 _ 18/7/2020

    "Mệt thì về đây với em, ngày mai giông bão em thay anh gánh nửa bầu trời".. Ấy thế mà vẫn cứ phải buông tay. Có khi nào vì em, anh bật khóc. Em bần thần lắc đầu nhè nhẹ.. suy nghĩ ấy vụt mất trong suy nghĩ của em.

    Hôm nay lần đầu tiên em để cuộc sống của mình trôi chậm lại, lần đầu tiên em gác lại mọi tất bật phía sau, một mình thả bộ trên vài con phố. Em bất giác nhận ra phố đông đúc cũng có những khoảng lặng đẹp lạ thường.. Vậy mà khoảng thời gian mình bên nhau em lại chưa từng nhận ra điều ấy. Dường như em cứ mải miết chạy theo anh mà quên mất bản thân mình cũng cần được sống..

    Em đã đứng như thế rất lâu và cũng nhìn thấy rất nhiều điều mà đáng ra em phải nhận ra từ lâu lắm rồi. Thì ra khi rời xa một người mà em đã dành cả thanh xuân để đuổi theo, trái tim em lại thảnh thơi đến vậy.. Đủ thời gian để nhặt lại những gì đã đánh rơi! Hình như xa nhau rồi em mới nhận ra bản thân em đã bị em ngược đãi đến thế nào.. nói như vậy nhưng không có nghĩa là em đang hối hận vì những ngày có anh trong quá khứ! Chỉ là nếu có thể trở về khoảng thời gian trước em hi vọng bản thân mình sẽ không bất chấp tất cả mà yêu anh!
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng mười hai 2022
  2. Phạm Nguyên Hạnh

    Bài viết:
    0
    12.04.2021

    Tôi thích những mối tình câm, tình thầm, cũng như cái cách tôi và người chia sẻ cuộc sống cho nhau mà không có lấy một danh phận đúng nghĩa. Một mối tình không tên không tuổi, mơ hồ mà sâu lắng.

    Hai ta trao nhau những khoảng lặng ngao ngán, trống rỗng, nhưng giây phút bên người, lòng tôi lại yên bình đến lạ, tựa như hai linh hồn đã thấu cảm nhau từ lâu, từ rất rất lâu rồi, bơ vơ, lạc lõng nhưng chẳng hề cô độc.

    Tình ta đôi khi nhạt nhẽo, tưởng vô vị, ai biết đâu một trời vương vấn đã lặng lẽ thành hình chẳng thể xóa nhòa? Tôi cũng e ngại một ngày nào đó, người chán chường rời đi, vụt tan biến vào cõi hư không, bỏ lại mình tôi chân trần lặng bước lang thang quanh phố thị heo hút, gặm nhấm nỗi buồn rộng thênh thang, mặc mình tôi đơn côi dây dưa với mọi hỉ, nộ, ái, ố ở đời.

    Bầu trời hôm nay lại buồn. Tôi chỉ biết nhẹ nhàng thả ước vọng vào mênh mang, biết đâu sẽ an ủi trái tim này vợi bớt phần nào nỗi lo xa trải dài vô tận?

    "Và ước mơ tôi, dưới chân anh đã trải

    Bước nhẹ thôi anh, đừng bắt ước mơ đau"
     
  3. nltv13

    Bài viết:
    0
    "Tao hỏi mày, mày đang muốn gì?"

    Cái câu mà hầu như ai cũng hỏi như táng vào mặt em khi cứ thấy em kẹt mãi trong cái câu chuyện tình của chính mình. Một câu hỏi cũ - Một câu chuyện cũ - Về một con người cũ - Và vẫn một vòng tuần hoàn lặp lại của một kết quả cũ. Nhưng hà cớ gì đó lại là cái thứ em đang bám víu không buông?

    Thế em hỏi anh: "Anh muốn gì?"

    Anh muốn gì? Mỗi khi e vừa tự thôi thúc bản thân rằng phải chấp nhận việc anh không còn yêu nữa thì bằng một cách nào đó anh lại xuất hiện.

    Anh muốn gì? Sau mỗi lần em cương quyết mạnh mẽ thì anh lại tỏ ra yếu đuối và cô đơn để làm trái tim em loạn nhịp.

    Anh muốn gì? Khi biết em luôn sẵn sàng ở đó giúp đỡ anh mỗi khi cần, sau đó lại tương tác như kiểu những chuyện làm em tổn thương trước đó lại chưa từng xảy ra.

    Anh muốn gì? Khi anh là người biết rõ em hay suy nghĩ rất nhiều nhưng lại cứ hỏi những câu khiến em hoang mang rằng anh vẫn còn ghen, rằng anh vẫn còn yêu.

    Anh muốn gì? Khi những hành động trên của anh lại làm con tim em rung cảm, rồi chính em lại cố chấp với cái câu hỏi "Anh còn thương em không?" hết lần này tới lần khác.

    Và anh muốn gì khi anh đã thành công trong việc tự khiến em gãi đúng vào vết thương đang kéo da non vẫn còn rỉ máu của mình một lần nữa thì anh lại bảo "Chúng ta chỉ là bạn".
     
    Last edited by a moderator: 7 Tháng một 2025
  4. nltv13

    Bài viết:
    0
    24/12/2020 là cái ngày em tự nhủ sẽ tập dần cho bản thân chấp nhận hiện thực rằng anh và em không còn cơ hội bên nhau. Lần đầu tiên sau hơn sáu tháng ròng mình on-off, em đã thôi không còn cứng đầu một cách bất chấp nữa.

    Thôi cái dòng suy nghĩ phải đặt vé máy bay ra Hải phòng xa xôi lạ lẵm kia gặp anh.

    Thôi những chuỗi ngày em spam tin nhắn anh một cách điên loạn.

    Thôi thấp thỏm trông ngóng chiếc điện thoại nứt màn hình kia có tin nhắn từ "người lạ" nào không.

    Thôi thói quen liên tục bật tắt tab profile facebook của anh để xem hôm nay anh đăng post mới gì.

    Đó là cái ngày em cảm thấy mình mạnh mẽ đến nhường nào. Có lẽ đó là cái ngày mà em trưởng thành hơn. Biết chấp nhận một số thứ cưỡng cầu là không thể..

    Em thích cái cảm giác của ngày hôm nay. Nó thật dễ chịu. Không phải hạnh phúc nhưng ít ra so với vài tháng trước đó thì em vẫn cảm thấy ổn với tâm trạng của mình hiện tại hơn. Kiểu.. tâm trạng như vừa được tháo một cái gông chì nặng trịch sau nửa năm trời vật vã.

    Hôm nay em có nhớ về anh đấy. Nhưng cảm giác rất nhẹ nhàng anh ạ. Em cũng không biết nữa. Có lẽ là do sáng nay anh có gọi video cho em khi anh đang ra sân bay.. mà có thể đó sẽ là lần cuối cùng mình nói chuyện với nhau.

    Chắc không sao đâu anh nhỉ. Đã từng có một ngày "24/12" xảy ra rồi thì bây giờ cứ coi như em sẽ bắt đầu một ngày "24/12" nữa thôi. Em sẽ ổn như em của ba tuần "cai nghiện" anh trước đó vậy.
     
    ThanhHằng170204Lethao_1901 thích bài này.
  5. Petrichor N

    Bài viết:
    0
    Hì: 3,

    Thực sự tôi không ngờ bạn lại kết bạn lại với tôi. Tôi cũng chẳng biết bạn nghĩ cái khỉ gì mà lại đi kết bạn lại nữa. Chắc cũng chẳng có gì nhiều đâu nhưng con gái mà, đâu thể ngừng suy nghĩ để tìm kiếm lý do cơ chứ. Tôi cũng chẳng dám hỏi bạn vì sợ rằng câu trả lời của bạn sẽ vô tình xé nát thứ tình cảm tôi từng hi vọng :)) .

    Không chỉ add friend lại, bạn còn hay thả tim story của tôi nữa. Ngay cả ảnh hoặc bài đăng cũng có react của bạn. Điều này thực sự khiến tôi tò mò. Ủa, rồi bạn muốn gì? Nhưng cũng chỉ được một thời gian :)) tôi quên luôn=)) . Vì tôi biết thắc mắc cũng chỉ hại não mình thôi.

    Rồi cũng có nhắn tin với bạn một chút kiểu hỏi thăm bình thường thôi. Chẳng có ý gì vì lúc đấy đang vui vẻ cùng người khác rồi mà =))

    Dạo gần đây thì muốn nhắn nhiều cho bạn hơn. Một phần vì nhắn tin với bạn rất vui, một phần vì nhắn khá cuốn. Kiểu nhắn với bạn sẽ không bao giờ hết được chuyện dù có nhắn nhiều thế nào.

    Bạn nhớ lúc tôi uống rượu rồi nhắn cho bạn chứ? Hihi, hình như đấy là lần thứ 2 tôi phê rồi nhắn cho bạn. Lúc đó tôi cũng chỉ nhắn dạo thôi. Ai ngờ bạn rep lại thật. Lúc đó thực sự tôi chẳng có chuyện gì để nói cả. Nhưng bạn bảo cứ nói là ra chuyện. Ừa, đúng là cứ nói thì sẽ ra chuyện. Tôi và bạn đã nói chuyện rất lâu..
     
    Pim Pim thích bài này.
  6. Gió Ở Đây

    Bài viết:
    0
    28/05/2021

    Cậu ấy là một người hay cười, luôn mang trong người năng lượng tích cực, cứu vớt tôi ra khỏi vũng bùn nhầy này.

    Không cần phải lúc nào cũng kề kề bên cạnh, nhưng chắc chắn sẽ là người luôn đưa cầm tay tôi, kéo tôi ra khỏi thực tại khốc liệt.

    Tôi đang chờ đợi "Ánh sáng nhỏ" của tôi.

    Đúng vậy, không bao giờ bỏ rơi tôi.

    Tôi sẽ chịu đựng và cố gắng hết sức đối trọi với cuộc sống khắc nghiệt và khô cằn này.

    Tôi sẽ học cách chịu đựng vận xui đen đủi, lòng người tính toán.

    Sẽ chịu đựng cả những cơn đau từ quá khứ, học cách đón nhận tương lai may rủi.

    Tôi sẽ có gắng sống đến lúc cậu xuất hiện.

    Vậy nên,

    Cậu nhất định phải đến nhé?

    Đến và mang theo 1 chiếc ô màu xanh da trời, đủ để che cho cả 2 chúng ta..

    * * *có được không?

    Gió Ở Đây
     
    Gill, April M.ANgudonghc thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng sáu 2021
  7. Lê Hữu Chí

    Bài viết:
    0
    Em xin lỗi. Vì những ngày qua, em bỗng dưng thay đổi tính cách. Em bỗng dưng nhạy cảm hơn, cố tình bắt bẻ những lời nói của anh. Em bỗng dưng thay đổi làm anh cũng không thể ngờ, không biết lý do bắt đầu từ đâu để dung hòa lại tình cảm của chúng ta. Có lẽ vì những gì chúng ta đã trải qua thời gian qua đã để lại nhiều vết sẹo trong tim em. Đôi khi do tính em con nít nên suy nghĩ quá nhiều. Em suy nghĩ rằng anh sẽ chán em, sẽ bỏ rơi em vào một ngày mưa nào đó. Xin lỗi anh, vì dạo gân đây em nhận ra bản thân vì thương anh quá nhiều, thương tới nỗi sợ nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, anh sẽ đi mất, rồi lại tự nhốt mình vào cái vòng lẩn quẩn của quá khứ. Rất sợ, e thật sự rất sợ anh à.

    Em xin lỗi vì đôi lúc em đã quá vô tâm, những lời nói đã vô tình làm tổn thương người con trai đã rất tốt với em. Xin lỗi anh vì những lần ghen tuông, giận hờn vô cớ bỏ anh một mình khiến anh hoang mang chẳng biết bản thân đã làm gi sai để e dỗi rồi cứ thế mà ngủ.

    Em có thể không hoàn hảo, nhưng vì anh em sẽ trở nên tốt đẹp hơn Vậy nên, đừng buông tay anh nhé. Vì em lỡ thương anh rất nhiều rồi
     
  8. Hồng Hân

    Bài viết:
    0
    Ngày 22/7/2019, ngày tôi được rãnh rỗi ở nhà, những lúc như thế tôi thường ngồi lên võng xem tivi, chủ yếu về người mang tên LDP anh ấy là một diễn viên là một ca sĩ tài ba. Anh ấy rất được nhiều người con gái toàn thế giới yêu thích. Nhưng khi tôi thấy anh ấy đóng phim hay ca hát trong lòng tôi cứ như có ngọn lửa cháy lên, ngọn lửa ấy càng lúc càng lúc cháy mạnh lên, tim tôi cứ như muốn nhảy ra ngoài, anh ấy mang cho tôi niềm vui, khi buồn tôi chỉ cần xem hình của hoặc xem video của anh ấy thì tôi rất vui, tôi muốn mình cũng là một diễn viên để gặp được anh ấy và đó cũng là đam mê của tôi, nhưng thời gian còn rất xa gần như ước mơ của tôi càng ngày lắng xuống, thì ngay lúc đó anh ấy lại xuất hiện trong đầu tôi, từ khuôn miệng cười đến khuôn mặt siêu đáng yêu tính cách trẻ con ấy đã khơi dậy niềm đam mê của tôi. Tôi quyết định mình sẽ là diễn viên thật giỏi, là một đại minh tinh.

    Cảm ơn anh đã cho em khẳng định được ước mơ, cảm ơn anh đã đem lại cho em nhiều niềm vui, yêu anh.

    Em muốn gửi cho anh vài câu nói: `Em ước gì em được 29 tuổi, em ước gì em sống bên Trung Quốc để được gặp anh, em ước gì mình là một đại minh tinh giỏi, được đóng phim được hát chung với anh, hiện tại em mới lên cấp 3 nên ước mơ đó vẫn còn xa, vì anh em có thể làm mọi thứ em cố gắn học thành thạo tiếng trung cố gắn làm diễn viên thật giỏi, cố gắn tìm được anh..'

    Mãi mãi yêu anh "Người tôi dành cả thanh xuân"
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng bảy 2021
  9. Tranh Tử

    Bài viết:
    9
    Ngày hôm nay chẳng phải là một ngày đặc biệt, nó đơn giản chỉ là ngày mà tớ cảm thấy trái tim mình trống rỗng, tớ muốn tìm kiếm một ai đó để tâm sự cùng tớ, chỉ cần im lặng nghe tớ kể câu chuyện của mình là đủ..

    Ừm đã khá lâu rồi tớ chẳng còn bộc bạch nỗi lòng mình cùng người khác. Thế nhưng, sau bao tháng ngày tự mình gặm nhấm mọi chuyện tớ cảm thấy mình chẳng đủ sức để giữ chúng trong lòng nữa. Chúng đang nặng dần lên, làm tim tớ quặn thắt, đau đớn..

    Người ấy à, có lẽ với cậu tớ chỉ là một người bạn bình thường, một người bạn chẳng mấy khi gặp mặt, chẳng có gì gọi là thân thiết. Nhưng với tớ, cậu luôn là nỗi niềm tớ canh cánh trong lòng không thể nào buông xuống được. Nói ra sợ cậu lại chê cười, nhưng cậu biết không tớ đã thầm thích cậu gần 4 năm rồi.

    Nghe nực cười đúng không, tớ luôn né tránh cậu, cố gắng không ở cự li gần với cậu, không phải vì tớ ghét cậu mà vì tớ sợ, sợ cậu ghét tớ. Trong 4 năm ấy, tớ luôn âm thầm vào trang cá nhân của cậu, lại tự mình mỉm cười khi thấy hình ảnh của cậu, nhưng mãi vẫn không dám nhắn tin với cậu, thậm chí không dám bình luận hay thả cảm xúc với bất kì bài đăng nào của cậu. Tớ không phải là người thích nói, cũng chẳng giỏi làm người khác vui nên tớ rất sợ cậu sẽ chán ngấy con người này của tớ. Cậu biết không, mỗi khi nhìn thấy cậu đi cùng cô bạn gái mới, tớ lại thầm ghen tị, trách móc bản thân thật yếu đuối. Trong câu chuyện này, người sai là tớ, tớ đã chẳng nói gì cả, tớ đã để tình yêu này bào mòn trái tim mình. Thế nhưng giờ đây tớ đã chẳng chịu nổi nữa rồi, tớ muốn dũng cảm bày tỏ với cậu, muốn nhận được câu trả lời từ cậu dù có như thế nào đi nữa..

    Người ấy à, hôm nay chẳng phải tớ say đâu, tớ rất tỉnh táo nhìn sâu vào bên trong mình, tớ sợ chúng ta sẽ giống như những con người ngoài kia bỏ lỡ nhau trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp này.

    Đừng làm tớ thất vọng nhé, người tôi thương
     
    PhươngThảo0710Đồng hồ cát thích bài này.
  10. Đèn Nhỏ

    Bài viết:
    2
    Anh đã từng yêu cô ấy thế nào? Mối tình đầu của anh đó! Người mà anh cùng nhau mua 1 đôi nhẫn định tình vào ngày sinh nhật năm 21 tuổi.

    Còn em, mối tình đầu của em, chính là thứ không quên, không trở lại.

    Năm đầu tiên xa anh ấy, em khóc bất kì lúc nào có thể. Em lao vào làm việc, bởi vì chỉ cần 1 giây phút để mình rảnh rỗi, em sẽ lại nhớ đến anh ấy và khóc..

    - Anh nghĩ xem, 5 năm thanh xuân mà, 18 tuổi em đã yêu anh ấy, sao có thể dễ dàng quên được.

    Năm thứ 2, em và anh ấy gặp lại nhau trong một buổi tiệc cưới của bạn chung.

    - Anh biết không, lúc đó em vẫn gọi anh ấy bằng cách gọi đặt biệt nhất mà em đã từng dành riêng cho anh ấy, em muốn anh ấy nhớ những kỷ niệm bên nhau, nhớ rằng em vẫn còn yêu. Khi đó, em còn tưởng, mình chân thành như thế, rồi sẽ có một ngày hai đứa quay lại, nhưng mãi đến sau này em mới biết, hóa ra chỉ là một mình em cố gắng thôi.

    Năm thứ 3 xa nhau, em gặp biến cố chắc có lẽ là lớn nhất trong đời mình, gần như liệt nửa người bên phải anh ạ..

    - Này, đừng ngẩn nhìn em như thế, chẳng phải bây giờ em vẫn ổn ư!

    - Lúc đó tâm trạng em mỗi ngày đều như đang ở nơi đáy vực, tăm tối, tuyệt vọng, chẳng mong sống nữa, em nhớ anh ấy kinh khủng, em chỉ muốn anh ấy bên cạnh, làm điểm tự để em có thể vượt qua từng ngày, rồi một lần không chịu nổi, em nhắn cho anh ấy "thật nhớ anh, muốn anh dẫn đi ăn quá"

    - Anh có biết anh ấy trả lời thế nào không? "Em không có lòng tự trọng à? Sao em cố chấp vậy? Tôi phải nói thế nào em mới hiểu chúng ta chia tay rồi?"

    Khi đó, anh ấy không hề hay em đang bệnh nhưng từng câu từng chữ như một con dao, lần lượt đâm từng nhát tổn thương em.

    Sau này em mới thấm, đau lòng tích cóp đủ, người ta sẽ buông tay và không bao giờ quay đầu trở lại.

    Năm thứ 4, thứ 5 và cho đến tận giờ, em chẳng còn mong cầu vào tình yêu nữa, chẳng thiết tha nữa.

    Anh biết không, em đã già, những điều em đã đi qua một mình làm trái tim em lạnh hơn, em sống theo lý trí, thật may rằng gặp anh muộn một chút, lúc em đã trưởng thành, em chẳng thể nào yêu anh cuồng nhiệt như thời thanh xuân được nữa, em và anh đã từng tổn thương nhưng thứ anh mong cầu là một người yêu anh, trong mắt chỉ có anh là quan trọng hơn tất cả, còn em, em chỉ mong cầu một người yêu em bình dị, an yên, mỗi ngày chúng ta còn hàng tá mệt mỏi ngoài cuộc sống nhưng chúng ta sẽ an tĩnh trong lòng dù chỉ cần ngồi cạnh nhau mà chẳng nói gì.

    Xin lỗi anh, nếu không thể thiết tha yêu anh như anh muốn.. xin lỗi anh
     
    Last edited by a moderator: 19 Tháng hai 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...