Đam Mỹ [fanfic] [mewgulf] - Em là món quà của anh - Lê hạ băng

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Lê Hạ Băng, 14 Tháng năm 2021.

  1. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 30: Rạp chiếu phim (Tiếp theo)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này đã ổn định ghế ngồi trong rạp chiếu phim. Ghế tình nhân ở hàng H phía trên cùng của rạp, tính theo gốc độ xem phim thì đây không phải là góc nhìn lý tưởng lắm, nhưng theo gốc độ là một cặp tình nhân thì lựa chọn cái ghế này là đúng rồi.

    Không gian của ghế rộng rãi thoải mái, dù là hai người đàn ông ngồi cùng nhau cũng không có cảm giác chật chội. Đặc biệt là ở giữa không có cái thanh chắn ngang như các ghế đơn, chỉ có thanh ở hai bên ngoài cùng của ghế.

    Nước được để bên phía của Gulf, Gulf thì ngồi dựa vào người Mew, trong ngực thì ôm bịch bỏng ngô. Mew thì ôm trọn Gulf vô lòng, điều chỉnh tư thế để Gulf có thể dựa vào cảm thấy thoải mái nhất.

    Đèn trong rạp tối dần rồi tắt hẳn, trên màn hình đã bắt đầu chiếu đoạn giới thiệu, không gian dần rơi vào yên lặng, chỉ còn lắc đác vài người vô sau đang tìm kiếm chỗ ngồi. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Đây là thể loại Gulf yêu thích nên cậu rất tập trung vào màn hình, còn Mew thì chỉ tập trung vào cậu. Anh nhìn Gulf vừa xem vừa ăn bỏng rất thoải mái, làm tinh thần anh mấy ngày qua vì dự án mà căng thẳng cũng được thả lỏng theo.

    Gulf thấy anh cứ nhìn cậu như vậy, nghĩ nghĩ gì đó rồi lấy bỏng đút cho Mew. Mew thỏa mãn ăn bỏng Gulf đút, nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn Gulf khiến cậu rất ngại.

    "Anh xem phim đi chứ nhìn em làm gì? Mặt em dính gì à?" Gulf nhỏ tiếng nói với Mew.

    "Anh nhìn em thích hơn là xem phim, phim em cứ xem đi, anh nhìn em là được rồi"

    "Thiệt tình, anh còn như vậy là lần sau em không đi xem phim với anh nữa đâu đó" Gulf ngại quá nên nói lẫy.

    "Được rồi, anh nghe em hết, xem phim"

    Nói xong Mew quay qua thơm Gulf một cái rồi mới quay qua màn hình. Được một lát anh lại quay qua Gulf, Gulf cũng cảm nhận được chuyển động của Mew nên quay qua nhìn.

    Vừa quay qua đã bị Mew giữ lấy cổ hôn lấy.

    Bây giờ Gulf không còn lạ gì với nụ hôn của Mew nhưng vì ở đây là nơi đông người, làm vậy khiến cậu không tránh khỏi ngượng ngùng, muốn tránh đi nhưng cổ đã bị Mew giữ lấy. Mãi một lúc sau Mew thỏa mãn rồi mới chịu buông cậu ra.

    Cậu giận hờn đánh yêu một cái vào ngực Mew, cậu nhìn xung quanh thấy mọi người không ai để ý đến bên này, vẫn đang tập trung coi phim cậu mới yên tâm thở ra một hơi.

    Chợt nhận ra một vấn đề, cậu quay sang Mew:

    "Anh đã đánh răng sao?"

    "Đúng vậy, lúc nãy anh có ăn tôm nên đã vô tạp hóa mua đồ đánh răng qua một lần rồi"

    Gulf đã hiểu được nguyên nhân anh đánh răng, cậu cảm thấy mặt nóng lên. Gulf nghĩ chắc giờ mặt cậu đỏ lắm rồi, may là trong tối nên không ai nhìn thấy.

    "Anh.. anh không cần phải làm vậy đâu"

    "Thế nếu anh không đánh răng mà hôm em thì sao?"

    "Thì, chẳng qua là ngứa một xí thôi"

    Mew ôm chặt lấy Gulf, vây Gulf trong vòng tay của anh. Gulf ở trong lòng Mew ngửi thấy mùi hương đặc trưng của Mew đang bao phủ lấy người cậu, khiến Gulf an tâm. Còn có thể nghe rõ tiếng tim đập mạnh mẽ của anh.

    "Anh không chấp nhận bất cứ ai hay bất cứ việc gì có thể làm tổn thương em, kể cả anh cũng vậy"

    Gulf ngồi yên trong lòng Mew, xem cho hết bộ phim. Thực sự ra xem xong trong đầu Gulf cũng chả nhớ được bao nhiêu, Mew thì lại càng không. Anh chỉ đang hưởng thụ quãng thời gian ở bên Gulf mà thôi.

    Phim hết thúc đã là mười giờ kém, ra khỏi phòng Mew chờ Gulf bên ngoài nhà vệ sinh, để cậu đi giải quyết nỗi buồn. Chỉ vì trong rạp một mình Gulf ăn gần hết bịch bỏng lớn với uống hết một ly Pessi size lớn.

    Mew đứng dựa ngoài tường nghịch điện thoại, chợt thấy trước mặt có hai cái bóng, anh ngẩn đầu lên. Là hai cô nữ sinh, tầm hai ba đến hai tư tuổi. Cả hai đều theo phong cách dễ thương. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Một bạn tóc dài thì được tết lại thắt thêm một cái nơ màu đen, vừa dễ thương nhưng không quá bánh bèo phối với một cái váy yếm màu be.

    Bạn nữ khác tóc ngắn hơn được uốn xoăn thả tự nhiên, mang một chiếc váy babydoll màu xanh dương trông rất dễ thương.

    Cả hai đang ngượng ngùng đứng trước mặt anh, tay cầm điện thoại. Bạn nữ tóc dài lên tiếng:

    "Chào anh, anh đi một mình sao? Mình có thể trao đổi số điện thoại với nhau không? Khi nào có thời gian cùng đi xem phim nhé, chứ đi một mình đâu có gì vui"

    "Xin lỗi, tôi không trao đổi số điện thoại với người lạ. Với lại tôi không đi một mình" Nói rồi Mew tiếp tục cúi xuống nghịch điện thoại, không tiếp tục nhìn hai người đó.

    "Không sao, giờ lạ thì sau này có thể quen mà. Có đúng không?"

    Cô gái tóc dài vẫn chưa từ bỏ, lúc này khiến Mew có chút khó chịu, anh không nhận là một người dễ tính nhưng anh cũng rất rất không thích người khác làm phiền anh. Với mọi người anh luôn mang một bộ dạng nghiêm túc, chỉ có trước mặt Gulf anh mới thả lỏng bản thân, thoải mái bộc lộ cảm xúc.

    "Tôi có người yêu rồi, người yêu tôi không thích tôi nói chuyện với người khác"

    Mew trả lời rất quyết liệt.

    Gulf đi vệ sinh ra đúng lúc nghe thấy Mew trả lời như vậy, lòng như nở hoa. Gulf rất hài lòng với cách trả lời này. Nhưng cũng cảm thấy bất mãn vì gương mặt như hoa của Mew, rất dễ trêu hoa trêu bướm xung quanh.

    Gulf còn đang trầm ngâm trong suy nghĩ của bản thân thì Mew đã thấy cậu, tiến lại phía cậu. Mew vòng tay qua eo Gulf kéo cậu vào lòng:

    "Đây là người yêu của tôi. Chúng tôi có việc, đi trước"

    Mew kéo Gulf đi để lại hai cô gái mồn chữ O, mắt chữ A ngơ ngác nhìn theo. Ngay cả Gulf bị kéo đi vẫn đang còn hoang mang đây.

    Nhưng Gulf lại rất hài lòng với hành động này của Mew.

    Cả hai đi cùng nhau đến nhà xe, lên xe Mew quay sang nắm lấy tay của Gulf, nhìn vào mắt Gulf:

    "Anh không quen hai người đó, là họ đến bắt chuyện với anh trước. Anh cũng chưa nói gì với họ"

    Mew lo lắng giải thích cho Gulf, anh sợ Gulf hiểu nhầm. Anh nghĩ hai người yêu nhau trước tiên là cần sự thẳn thắn của cả hai mới có thể lâu dài.

    Gulf nhìn thẳng vào mắt Mew, nhìn một hồi lâu mà không nói gì khiến Mew rất lo lắng. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Một lúc sau Gulf phì cười:

    "Được rồi, em có nói gì đâu, em tin anh mà"

    Mew biết Gulf tinh nghịch nên chọc anh một trận, anh giơ tay búng Gulf một cái vào trán, rất nhẹ nhàng, chỉ là một động tác giả, anh đâu có nỡ làm đau Gulf.

    "Nghịch ngợm" Nói rồi Mew cũng mỉm cười.

    "Giờ mình đi đâu?" Mew hỏi

    Gulf nhìn đồng hồ trên tay, hiện tại là đã mười giờ hơn, cũng gần đến giờ đến sân đá bóng nên cậu nói Mew:

    "Anh chở em về nhà em thay đồ với lấy giày đá bóng, rồi đưa em đến sân bóng là vừa."

    "Oke."

    "Rồi anh về nhà nghỉ ngơi mai còn lên lớp, xí em tự về cũng được. Có Mild về cùng em, nhé!"

    "Ừm, đi thôi."

    Vậy là xe lăn bánh, chiếc xe ra khỏi gầm đỗ xe, khuất dần trong màn đêm.

    Hết chương 30.
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  2. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 31: Mày có người yêu rồi đúng không?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Về đến nhà, Gulf bận rộn thay quần áo đá bóng, bỏ giày đá bóng vô túi. Mew thì một bên chuẩn bị nước cho Gulf, rồi ngồi chờ cậu ở sofa.

    Chuẩn bị xong xuôi Mew đánh xe đưa Gulf đến sân bóng. Hiện tại dù trời đã về đêm, mười một giờ kém nhưng sân bóng vẫn sáng đèn, không chỉ riêng nhóm bạn của Gulf mà các sân còn lại cũng đầy người cả rồi.

    Mew như được nhìn thấy một thế giới mới. Vì một người như anh trước khi gặp Gulf anh ít khi tham gia vào những hoạt động ngoài trời như thế này. Nhiều lắm là những trận đánh Golf giao lưu với đối tác, còn các khoảng thời gian còn lại anh dùng để học, viết nhạc và các đồ án.

    "Em đi đã nhé, anh về cẩn thận" Gulf quay người tính xuống xe.

    "Em không quên gì à?"

    Gulf cẩn thận quay lại kiểm tra. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Giày đây rồi, nước cũng đây rồi, điện thoại trong balo, em đâu có quên gì đâu"

    "Có, em quên anh nè." Mew nói với giọng hờn dỗi. Rồi lấy tay chỉ lên môi mình.

    Gulf dù ngơ đến mấy cũng hiểu được ý Mew nói là gì, cậu phì cười rồi đưa mắt nhìn xung quanh. Thấy hiện tại xe đang ở trong góc tối, lại đêm rồi chắc không có ai nên rướn người tới hôn một cái thật kêu rồi quay người xuống xe.

    "Em đi đây."

    Mew nhìn cậu vô tận sân bóng, tụ tập với đám bạn của mình rồi mới quay xe rời đi.

    Vào đến sân bóng, mọi người tập hợp gần như đầy đủ, tiếng cười đùa rôm rả cả một góc sân.

    "Ồ, nay lạ nhỉ. Gulf nay lại không đi chung với Mild cơ đấy!"

    "Kệ ta mày, nhiều chuyện."

    "Hahaha" Cả bọn đều cười lên.

    Chơi với nhau bao nhiêu lâu, cả hội đều biết Gulf cộc tính xưa giờ nên không ai chấp nhất gì cậu.

    Mild thì không nói gì, mà chỉ nhìn Gulf nở một nụ cười rất gian, một ánh mắt nhìn nhe hiểu tất cả. Gulf bắt gặp ánh mắt đó, nụ cười đó, tính làm lơ nhưng lại không thể, thế là Mild lại được ăn một cái đập của Gulf.

    "Cho mày nhìn nè!"

    "Auuuu!"

    Cả hội lại được thêm một tràn cười, cái sự việc này như quá đỗi quen thuộc với nhóm. Dù nhìn hai đứa cứ một đứa đơn phương bị đập, đặc biệt là không thấy đánh lại bao giờ, nhìn như vậy mà lại là hai đứa thân nhất hội.

    Nhốn nháo một hồi rốt cuộc cũng vào trận. Bình thường không nói gì nhưng khi đã vào sân đá bóng Gulf như một con người khác vậy. Cậu rất nghiêm túc, rất cố gắng và nỗ lực. Chỉ có một thứ không thay đổi đó là phong cách cục súc của cậu.

    Dù cậu cộc tính nhưng năng lực đá bóng của cậu không ai có thể phủ nhận, cả đám đều muốn cậu làm đội trưởng nhưng tính cậu lại lười, không muốn nên đẩy sang cho Mild.

    Mild dù kỹ năng bóng ban không tốt bằng Gulf nhưng tính tình của cậu lại rất hòa đồng với mọi người, lại biết lắng nghe nên mọi người đều tán thành cậu làm đội trưởng.

    Hôm nay là buổi cá cược với đàn anh khóa trên.

    Nhóm của cậu đều chơi với nhau từ đội bóng của trường hồi trung học, nguyên hội cũng có đi thi đấu một vài giải lớn nhỏ, nên cũng có chút tiếng tăm. Sau khi lên đại học dù học khác khoa nhưng đại đa số đều chung trường hiện tại, nên đội bóng khóa trên mới muốn giao lưu với bọn họ.

    Trận đấu nhanh chóng đi đến hồi kết, cả hai bên đều đá rất quyết liệt, ngang tài ngang sức, đá gần hết hai trận mà điểm số vẫn chỉ hòa. Mãi cuối hiệp hai, nhờ Gulf đá vào thành công một quả khiến điểm số có sự chênh lệch.

    Rốt cuộc cũng thắng.

    Tiếng còi thông báo hết giờ vừa vang lên, cả bọn vây lại ăn mừng, xong xuôi mới cảm thấy mệt. Người thì ngồi, người thì chống chân thở, một số khác thì đi đưa nước cho mọi người.

    Gulf thì nằm bẹp ra sân thở, đang nằm thì thấy trước mắt tối lại, nhìn lên thì thấy hóa ra là đàn anh khóa trên của đội bóng ban nãy. Cậu đứng dậy, thắc mắc không biết tìm cậu có chuyện gì.

    "Anh là Bom, học trên em hai khóa, hiện tại là sinh viên năm tư khoa truyền thông."

    "À." Gulf chỉ 'à' một tiếng rồi yên lặng nhìn anh ta.

    Tính cậu rất cộc, cũng không nhanh bắt thân với bất kỳ ai, nên người khác nhìn vào thấy cậu rất lạnh lùng.

    Gulf 'à' một tiếng khiến anh ta khá ngượngn ngùng, đáng lẽ theo kịch bản phải nói lại tên của mình cho anh biết hoặc hỏi anh ta có chuyện gì không chứ. Sao lại chỉ 'à' một tiếng rồi thôi. Bom nghĩ.

    Nhưng rất nhanh, Bom lấy lại bình tĩnh. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Em tên gì? Mình có thể trao đổi số điện thoại được không? Bữa khác anh rủ em đi đá bóng nha!"

    Sao hôm nay lắm người xin số thế nhỉ, ngày không đẹp để ra đường à ta? Gulf nghĩ.

    "Không cần trao đổi số đâu ạ, bao giờ đá cứ hú hội này là có em thôi. Em xin phép đi trước, cũng muộn rồi."

    Nói xong không để anh ta tiếp lơi, Gulf quay người lại chỗ đội của cậu đang đứng, mọi người đang bàn luận đi ăn gì, dùng sức tận hai tiếng đồng hồ nên cả hội có chút đói.

    "Mày muốn ăn gì Gulf, cả đám đang tính đi ăn đây."

    Gulf chưa kịp trả lời đã nhìn thấy chiếc xe Ford Everest màu đen giống chiếc xe của Mew đậu trước sân bóng, đây chính là cái xe hôm nay anh chở cậu.

    Cậu còn đang suy nghĩ thì chuông điện thoại reo lên, nhìn màn hình hiển thị thì là số của Mew, Gulf vui vẻ nhấc máy, bỏ lơ những gương mặt đang mong chờ cậu trả lời.

    "Em nghe!"

    "Em đá xong rồi đúng không? Anh đang ở ngoài cửa chờ em nè, có thấy chưa?"

    Vậy là suy nghĩ của cậu là đúng rồi, xe đó là xe của Mew, cậu vui vẻ hẳn, nụ cười treo trên môi khiến cả đám bạn bất ngờ. Duy chỉ có Mild là đoán được chủ nhân cuộc điện thoại này là ai, mà có thể khiến Gulf thay giọng một trăm tám mươi độ như thế.

    "Em đá xong rồi, chờ em một chút!" Nói xong cậu tắt điện thoại, đang tính lấy đồ thì thấy đám bạn nhìn cậu với ánh mắt như thấy con mồi, làm cậu hơi đơ một chút.

    "Sao? Có chuyện gì?"

    Bight – Bạn chơi chung đội bóng hồi trung học của cậu, hiện đang là năm hai ngành Marketing chương trình quốc tế, cũng là một cầu thủ cừ khôi trong đội.

    Bight vuốt cằm đi vòng quanh Gulf.

    "Mày có người yêu rồi?"

    Câu hỏi nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn, khiến đám bạn không thể không nghi ngờ, từ đó có thể nhận ra Bight là một người khá tinh tế.

    Sau câu hỏi đó cả đám đều tập trung ánh mắt về phía Gulf.

    Gulf ngại ngùng, luống cuống nhưng cũng không chối bỏ. Cậu đã quyết định ở bên cạnh Mew thì sẽ dũng cảm, không giấu diếm chuyện này, nhưng hiện tại không phải thời điểm tốt để giới thiệu anh với đám bạn của cậu.

    "Bây giờ không tiện, để sau đi!" Nói rồi Gulf xách balo chạy mất.

    Cậu cũng muốn biết suy nghĩ của đám bạn cậu về cuộc tình này.

    Nghe thấy câu trả lời của Gulf khiến cả đám hơi đơ, chưa kịp phản ứng lại thì Gulf đã chạy mất.

    Lúc hoàn hồn lại, ai cũng ngơ ngác hết, đều không nghĩ Gulf đã yêu rồi cơ đấy, mà yêu từ lúc nào bọn họ cũng không biết. Nhưng chợt mọi ánh mắt đổ dồn về một hướng, chính là phía Mild – cậu ta đang uống nước, bị mấy ánh nhìn như thẩm tra như vậy khiến cậu có chút không chịu được, làm cậu bị sặc.

    "Khụ khụ, nhìn ta làm gì? Gulf nó có người yêu chứ đâu phải ta!"

    "Mày đã sớm biết rồi đúng không?"

    Mild gãi đầu, thầm nghĩ bản thân toi rồi. Tại sao Gulf đi để lại cho anh một tàn cuộc khó dẹp như vậy.

    "Không phải Gulf vừa nói sao?"

    "Không đúng, mày đã biết trước rồi, nếu không với tính tình của mày làm gì có chuyện yên lặng như vậy khi nghe tin này?"

    "Ha ha" Mild chỉ có thể cười trừ. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Không phải Gulf nói bữa sau giới thiệu cho bọn mình rồi sao? Giờ ta nói ra thì cũng không được. Ta sợ Gulf lắm!"

    "À, hóa ra là sợ Gulf chứ không sợ bọn này! Anh em, lên!"

    Vậy là cả hội lao vào Mild, Mild bị cù lét đến chảy cả nước mắt, còn phải khao bữa ăn đêm đó mới được tạm tha.

    Gulf đi để lại cho cậu một cái tàn cuộc thật khó giải quyết.

    Hết chương 31.
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  3. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 32: Đồ ngủ đôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở tại một nơi khác, không giống như Mild đang vật lộn với những bàn tay ma quái, phía bên này có vẻ yên tĩnh hơn.

    "Không phải nói không cần đi đón em rồi sao? Muộn như vậy rồi, mai anh còn phải lên trường mà!" Gulf bĩu môi.

    "Anh lo cho em mà, không sao hết. Nhìn thấy em về nhà an toàn anh mới yên tâm, nếu không anh cũng ngủ không được." Nghe Mew nói vậy, cậu cũng không biết phải làm thế nào.

    Vậy là cả hai lên xe về nhà, điểm đến là nhà của Gulf.

    Xe dừng trước cửa. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Em vô nhà đây ạ, anh về cẩn thận nha"

    "Gulf!"

    Cậu quay lại nhìn Mew thì thấy anh nhìn cậu với một ánh mắt đáng thương, cậu có làm gì sai hả? Gulf nghĩ.

    "Trời tối như vậy, em để anh về một mình như vậy em yên tâm sao?"

    Gulf đã hiểu ý anh muốn là gì rồi, nhưng cậu nổi lên ý định muốn trêu chọc anh.

    "Không sao nha, đường rất sáng, anh lại còn đi oto nữa. Sẽ không có chuyện gì đâu!"

    "Gulf! Em nỡ sao?"

    Mew lại gọi 'Gulf' thêm lần nữa, lần này Gulf chỉ nhìn anh cười, chờ anh nói tiếp.

    "Em không nhớ anh sao? Anh về sẽ rất nhớ em."

    "Haha.." Lần này thì Gulf không nhịn được cười.

    "Được rồi, trời cũng muộn rồi, anh có muốn ngủ lại nhà em một đêm không?" Gulf hỏi.

    Giờ Mew mới thỏa mãn, dù biết mình bị trêu nhưng anh tình nguyện.

    "Được thôi, ở lại luôn cũng được nữa chứ một đêm!"

    "Thiệt tình!"

    Cả hai lái xe vô nhà, Gulf thì lấy đồ đi tắm, Mew thì loay hoay trong bếp làm chút đồ cho cậu. Anh nghĩ Gulf đá bóng cả buổi rồi, chắc cậu sẽ đói.

    Lần này anh chỉ đơn giản làm chút mì trộn cho cậu, Gulf tắm xong ra là có thể ăn được luôn.

    Mew không ăn, chỉ có mình Gulf ăn, đang ăn được một nửa, Gulf như chợt nhớ đến cái gì đó, nói với Mew chờ mình một chút rồi đi vào phòng ngủ.

    Một lát cậu đi ra, trên tay còn cầm theo một cái bọc, nhìn không đoán được là cái gì, tiến lại đưa cho Mew.

    "Anh thay ra đi, tối nằm cho thoải mái!" Gulf nói mà không nhìn Mew. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mew nhận lấy, anh có hơi không hiểu tại sao Gulf lại ngại, đây đâu phải lần đầu anh mang đồ ngủ của cậu. Nhưng cũng không nghĩ nhiều, Mew cầm đồ đi thay, lát sau bước ra Gulf đã xử lý xong tô mì.

    Mew bận trên người bộ đồ ngủ bằng lụa màu xanh đen, áo theo kiểu kimono được cố định bằng đoạn vải cùng màu.

    Gulf nhìn ngơ luôn, lúc mua cậu đã biết Mew mang sẽ rất hợp nhưng không nghĩ lại tuyệt đến vậy. Cơ ngực của anh lúc ẩn, lúc hiện dưới vạt áo theo sự chuyển động của anh, khiến Gulf một phen nóng mặt.

    "Anh mang có vừa không?"

    "Rất vừa, rất thoải mái. Em thấy có đẹp không?"

    "Có ạ!" Gulf thật thà gật đầu, mắt vẫn không rời vòm ngực của Mew.

    Mew cười vì sự thật thà đến đáng yêu của Gulf.

    "Em ăn xong rồi thì đi đánh răng đi, để tô đó anh rửa cho, rồi còn đi ngủ. Muộn rồi."

    "Dạ." Gulf đứng lên đi về phòng ngủ trước rồi mới vào nhà vệ sinh.

    Mew rửa xong tô chén, kiểm tra cửa sổ cửa chính, tắt hết đèn điện rồi mới về phòng. Anh ngồi dựa vào đầu giường kiểm tra Gmail công việc, đang lướt thì nghe tiếng mở cửa, theo quán tính anh ngước mắt lên nhìn. Hình ảnh trước mắt khiến anh đơ mất một nhịp.

    Gulf đứng trước cửa mang một bộ đồ ngủ lụa có màu sắc y chang với bộ anh đang mang, khác một cái là áo cậu mang là theo kiểu áo ngủ cúc dọc bình thường, nhưng cũng là dài tay như bộ của anh.

    Lúc này Mew còn không hiểu thì anh phải nhận mình là đồ ngốc rồi. Anh với Gulf đang mang đồ ngủ đôi đó nha. Mew nghĩ.

    Mew rất vui, anh nhìn Gulf, trong anh mắt toàn bộ là tình cảm dạt dào, cùng với sự cưng chiều của anh dành cho Gulf.

    Gulf thì vẫn chôn chân mãi ở cửa, gãi gãi đầu. Cậu rất là ngại ngùng nha, đây là lần đầu cậu mang đồ đôi, lại còn là đồ chính cậu tự mua nữa.

    Cả nhà biết rồi chứ, lúc ở trung tâm thương mại Gulf tránh Mew chạy đi là để mua đồ ngủ đôi đó.

    Đã vậy hiện tại Mew còn nhìn cậu với anh mắt nóng bỏng như vậy làm cậu càng ngại hơn. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Không lẽ anh không thích như vậy sao? Hay là anh cảm thấy trẻ con quá? Phải làm sao bây giờ? Gulf nghĩ.

    Gulf không biết đây chính là nguyên nhân từ nay về sau, cậu và Mew sẽ có n bộ đồ đôi, mà người mua không ai khác chính là Mew.

    Mew vẫy tay gọi câu:

    "Lại đây nằm đi, sao còn đứng đó?"

    Gulf từ từ tiến lại gần, rồi leo lên giường, vừa ổn định thân thể đã bị Mew ôm lấy, người Gulf có hơi căng ra. Đang ôm cậu nên Mew cảm nhận được rất rõ.

    "Ngủ đi thôi, muộn rồi!"

    "Dạ."

    Gulf 'dạ' một tiếng.

    Một lúc sau cả hai đều im lặng, đến lúc Gulf tưởng Mew ngủ rồi thì lại nghe anh nói.

    "Làm sao em có thể dễ thương đến như vậy chứ, cứ thế làm sao anh không thương em cho được!"

    Rồi Mew nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, như ru cậu ngủ, yên bình như vậy nên Gulf rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, chỉ là cậu không biết bản thân Mew phải cố gắng kiềm nén lắm mới có thể đi ngủ được.

    Lúc nhìn thấy Gulf mang đồ ngủ đôi với mình, Mew đã có chút chống không lại rồi, nhưng anh không muốn dọa Gulf sợ nên vẫn nhẫn nhịn, khống chế ham muốn chiếm lấy Gulf của bản thân, phải tự nhủ với chính mình rằng cần phải từ từ, phải cho Gulf thời gian để làm quen.

    Với suy nghĩ đó cuối cùng Mew cũng đã đi vào giấc, nhưng tay vẫn ôm chặt lấy Gulf.

    Hết chương 32.
     
    Nguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  4. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 33: Mày có phải là Gulf không?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng hôm sau khi Gulf tỉnh dậy thì chỗ của Mew đã lạnh ngắt rồi, chắc Mew đã đi từ lâu.

    Gulf quay lưng lại với hướng cửa sổ, ánh sáng chiếu vào khiến cậu rất chói mắt. Lật người muốn ngủ tiếp thì thấy trên tủ đầu giường có một tờ giấy note được dán ngay ngắn trên điện thoại của cậu.

    "Dậy thì nhớ gọi điện cho anh, giờ nào cũng được. Anh lên trường có tiết, chiều lại về với em. Yêu em!"

    Dòng chữ được viết ngay ngắn thẳng hàng, lời lẽ lại hết sức dịu dàng, khiến bàn dân thiên hạ mới sáng sớm đã được ăn cơm chó rồi.

    Gulf đọc tờ giấy cũng bất giác mỉm cười, đến cả chính bản thân cậu còn không biết.

    Mở pass điện thoại, Gulf bấm số gọi cho Mew. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Lúc đó trên giảng đường, không gian hết sức yên tĩnh, bầu không khí cũng có chút căng thẳng, nguyên nhân chính là vì bài tập nhóm mà Mew giao có nhiều nhóm chưa hoàn thành, nhóm hoàn thành rồi thì kết quả không như mong đợi.

    Chợt tiếng rung của điện thoại phá tan bầu không khí yên lặng đó, vị giáo sư nhìn màn hình điện thoại, khóe miệng hơi nhếch lên, rồi hướng xuống phía dưới các sinh viên nói.

    "Hiện tại lên lại chủ đề của đề tài, dàn dựng lại dàn bài rồi nộp lại cho tôi."

    Nói xong cầm điện thoại đi ra ngoài.

    Cánh cửa vừa đóng lại bên dưới đã rôm rả hẳn lên.

    "Thấy gì không? Có phải giáo sư vừa mới cười không?" Một bạn A lên tiếng.

    "Có ư?" Bạn B trầm ngâm suy nghĩ.

    "Hình như là vậy đó. Ai vậy ta? Người nào có năng lực như vậy? Có thể khiến giáo sư trong giờ giảng đi nghe điện thoại, lại còn mỉm cười?"

    "Không lẽ người yêu thầy ấy?" Bạn C nếu ý kiến.

    "Không phải chứ? Đâu có nghe thông tin gì là thầy ấy có người yêu hay vợ gì đâu?"

    Cả lớp đều bàn tàn xôn xao nguyên nhân khiến vị giáo sư kia phá lệ nghe điện thoại, đã thế còn hơi mỉm cười.

    Vị giáo sư đó không ai khác chính là Mew.

    Ra bên ngoài giảng đường, Mew mới nhấc máy. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Chịu dậy rồi sao? Con heo nhỏ!"

    "Em không phải con heo nhỏ."

    "Haha, được rồi, không phải heo nhỏ."

    "Anh đang bận sao?"

    "Cũng không có gì, chỉ là đang lên lớp thôi. Dậy đi, đánh răng rồi ra ăn sáng. Sáng nay anh nấu cháo nghêu ở trên bếp, chỉ cần hâm nóng lại là ăn được."

    "Dạ."

    "Nhớ là phải hâm lại đấy, không được lười biếng mà ăn lạnh như vậy đâu đó." Mew nghiêm giọng lại.

    "Dạ." Gulf hơi chột dạ, vì cậu định cứ như thế mà ăn, cậu lười.

    "Ngoan, nghĩ xem tối muốn ăn gì rồi nhắn anh nhé. Giờ anh phải vô lớp rồi."

    "Được ạ. Tạm biệt anh."

    "Khoan đã, phải thơm anh một cái đã chứ!"

    Phía bên Gulf im lặng một hồi lâu, Mew tưởng cậu không đồng ý, định nói thôi thì nghe thấy 'Chụt' một tiếng, tiếp theo đó là một tràng 'Tút tút tút', Gulf đã dập máy.

    Mew nhìn điện thoại, mỉm cười rồi bỏ điện thoại vô túi, tiếp đó mới vô lớp.

    Bên kia thì Gulf ngượng chin mặt, trùm chăn lăn qua lăn lại một lúc mới chịu dậy. Đang tính vô nhà vệ sinh thì nghe tiếng mở khóa, Gulf nghĩ Mew thì mới nghe điện thoại nên chắc không phải là anh, hay Mew muốn cho cậu bất ngờ nên cậu vẫn ra xem thử. Hóa ra là Mild.

    Gulf mới chợt nhớ tới cậu bạn này của mình cũng biết mật khẩu nhà cậu.

    Mild thì vô nhà xong thấy đôi dép không phải của bạn mình ở trước cửa nên hơi đơ ra một chút.

    Chết, không lẽ giáo sư đang ở đây, Mild nghĩ vậy nên cậu đứng đơ ra ở ngay cửa.

    Gulf thấy vậy thì lên tiếng:

    "Làm gì đứng đó, sao không vào?" Nói xong còn không khách khí ngáp một cái.

    Mild nhìn đôi dép, rồi quay qua nhìn Gulf, ánh mắt ý muốn hỏi. Mà Gulf đang ngái ngủ thì làm gì hiểu Mild muốn nói gì.

    "Làm sao? Mày bị cái gì?"

    "Thầy ấy có ở đây không?" Nói nhỏ hỏi Gulf rồi lại nhìn đôi dép.

    Lúc này Gulf mới hiểu. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Không có, đi rồi."

    "À!" Mild thở ra một hơi, nhưng chợt phản ứng lại câu Gulf nói.

    Gulf nói 'đi rồi', chứng tỏ là đã ở đây rồi nên mới trả lời là đi rồi. Máu nhiều chuyện của cậu lại trỗi dậy, muốn hỏi cho ra nhẽ thì Gulf đã quay người vô nhà tắm, còn nói vọng ra.

    "Có cháo nghêu trên bếp, ăn thì vào hâm lên."

    Mild nghe vậy làm sao có thể bỏ qua, Mild chính là một kẻ ham ăn chính hiệu đó nha. Tạm gác chuyện muốn hỏi Gulf qua một bên, cậu lật đật vô bếp.

    Đúng là trên bếp đang có một nồi cháo, bật bếp lên hâm lại. Trong lúc chờ đợi cho cháo nóng lên, Mild mới nghĩ.

    Làm sao có khả năng thằng khỉ Gulf biết nấu cháo, mà hiện tại bây giờ nó mới dậy, làm sao có thể là nó nấu được, nghĩ vậy Mild cũng biết được tám mươi phần trăm chủ nhân của nồi cháo này là ai rồi.

    Cứ như một vị thám tử.

    Gật gù cho suy nghĩ quá ư là đúng đắn của bản thân, tiến về phía tủ lạnh muốn làm một ngụm nước để trấn tĩnh tinh thần mình. Thì cái tủ lạnh mới làm cho cậu thực sự đả kích.

    Vốn dĩ bình thường cái tủ chỉ chứa vài ba chai nước suối, hôm nào đó thì có nhiều thêm vài quả trứng gà, không thì đã pizza hoặc gà rán ăn dở. Nhưng bây giờ, cậu hoang mang không biết đây có đúng là cái tủ lạnh nhà Gulf không nữa.

    Thực phẩm tươi sống đựng đầy tủ, trái cây cũng được phân ra rõ ràng, cánh tủ thì đựng đủ loại nước, sữa, sữa chua. Khiến cậu mồn chữ O mắt chữ A không tin vào những gì mình đang thấy nữa rồi.

    Gulf xong xuôi đi ra thì thấy một người một tủ bất động, nếu không phải có tiếng nồi cháo đang sôi ùng ục, cậu còn nghĩ thời gian bị dừng lại ấy chứ.

    Đi qua tắt bếp, Gulf mới khoanh tay phàn nàn:

    "Để cho mày hâm nồi cháo suýt nữa thì không có mà ăn."

    Mild quay lại nhìn Gulf, đóng cửa tủ rồi bay về phía Gulf. Nắm cậu xoay qua xoay lại, nhìn trên nhìn dưới. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Mày có còn là Gulf bạn ta nữa không?"

    "Mới sớm mà mày lại lên cơn gì vậy?"

    "Cái tủ lạnh kia là như thế nào? Cả nồi cháo kia nữa?" Nhìn Gulf thật lâu, Mild nói tiếp.

    "Đừng nói là cái vị kia của nhà mày đấy nhá!"

    "Đúng vậy đó, thì sao?"

    Mild ôm lấy đầu:

    "Trời ơi, không thể tin được. Chúa ơi, hãy cứu lấy thế giới quan của con!"

    Mild một bên la hét, Gulf mặc kệ cậu. Quay người lấy tô múc cháo ra hai tô.

    "Thế bây giờ có ăn không hay đứng đó?"

    "Đương nhiên là ăn rồi!" Năng lực tiếp thu của Mild tính ra vẫn mạnh, chỉ là cậu thích kêu ca như vậy thôi.

    Cả hai ngồi vô bàn xử lý hai tô cháo, hương vị Mew nấu đúng là rất tuyệt. Không bị tanh là còn rất thơm, cháo nấu nghêu nên nước rất ngọt, nghêu cũng rất sạch, ăn không bị cát hay sạn gì hết. Nếu không phải biết trước tay nghề của Mew thì Gulf đã nghĩ là Mew mua ở tiệm rồi.

    Hết chương 33.
     
    Nguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  5. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 34: Từ từ tìm hiểu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nồi cháo nhanh chóng được hai thanh niên vét sạch, ăn uống xong xuôi thì ra ghế sô pha nằm trườn ra đó.

    Hôm nay Mild và Gulf không có tiết, nên theo thói cũ Mild lại qua nhà Gulf chơi. Cả hai mở game đối kháng chơi từng bừng, chơi được một lát Gulf mới nói:

    "Trên tủ bếp có bánh với bimbim, ăn thì vô đó lấy."

    "Đương nhiên ăn!"

    Mild đương nhiên không ngại ngùng gì với Gulf, tiến vô bếp tìm đồ. Lần này mở tủ bếp ra cậu cũng không quá kinh ngạc nữa rồi, cái tủ chất đầy đồ như đây là điều hiển nhiên vậy. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Vớ lấy hộp bánh sô cô la với ba bịch bim bim khoai tây, tiện tay lấy luôn chai nước ngọt trong tủ đem luôn ra ngoài.

    Chờ cả hai chơi mệt thì đã quá bữa trưa, vì ăn sáng trễ, còn có đống bánh dằn bụng nên cả hai đều không thấy đói.

    Lúc này Mild mới nói chuyện với Gulf:

    "Vị kia nhà cậu vào đây rồi hả?"

    "Ừm."

    "Ngủ lại đây luôn rồi?"

    "Hai hôm."

    "Hôn rồi chứ?"

    "Ừm."

    Nghe Gulf trả lời đoạn này Mild phải dừng lại một tý để tiếp thu.

    "Đồ trong tủ là vị đó mua hả?"

    "Ừm."

    "Cháo cũng vậy? Mua luôn hả?"

    "Không, nấu đó."

    Mild có chút bất ngờ, không nghĩ đến một người đàn ông như Mew lại có thể nấu ăn ngon như vậy.

    "Quen chưa?"

    Gulf nghe câu hỏi thì quay qua nhìn Mild, ánh mắt biểu thị cho sự bất mãn của cậu. Hỏi gì kì.

    "À, bỏ qua. Có hạnh phúc không?"

    "Nói thừa." Gulf lườm cho một cái.

    Mild haha cười trừ, nghe Gulf trả lời vậy cậu cũng yên tâm. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Định giới thiệu thầy ấy với bọn nó hả?"

    Gulf biết bọn nó trong câu của Mild là ai.

    "Đương nhiên, ta yêu đương đâu định giấu diếm. Để tìm cơ hội."

    "Có dẫn về nhà không?"

    Lúc này Gulf mới nghiêm túc suy nghĩ:

    "Chắc là sẽ có, nhưng phải từ từ, mới quen mà."

    Mild nghe đến đó là biết Gulf nghiêm túc rồi.

    "Thế hôm qua mày có nói gì với tụi Bight không đó?"

    "Đương nhiên là không, ta còn tốn cả mớ tiền khao tụi nó ăn đêm kia kìa!"

    Nói đến đây, Mild quay qua lườm Gulf.

    "Mày trả lại tiền đêm qua cho ta, cuối tháng rồi, có biết là ta nghèo lắm không hả?"

    "Haha, mày còn không biết ta à? Tiền mẹ cầm hết, ta làm gì có đồng nào mà đòi. Ta mới chân chính là nghèo nè."

    Mild ôm trán cạn lời. Gulf nhìn thì như badboy (trai hư) mà thật chất lại là con trai ngoan của mẹ, bao nhiêu tiền học bổng, giải thưởng đá bóng cậu đều đưa về cho mẹ hết. Nếu không phải thời gian hai năm trở lại đây cậu ra ngoài sống riêng nên có tiền mua đồ ăn thì chắc là sợ trong ví của cậu cả tháng không tới hai trăm nghìn mất.

    Chợt hai mắt Mild sáng lên.

    "Thế cái đống trong tủ lạnh với tủ bếp là như thế nào? Đừng nói là.."

    "Đúng rồi, là quẹt thẻ của thầy ấy đấy. Cả quần áo nữa."

    Lúc này thì Mild chính thức im lặng rồi, Gulf chính thức vào hội được anh chồng bao nuôi rồi. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Thầy ấy mua vậy cho mày chắc từ giờ tới cuối tháng thầy ấy không có tiền ăn đâu ha?" Mild nghĩ.

    Thực ra Mild nghĩ vậy cũng là suy nghĩ của đại đa số mọi người. Mew dù là giáo sư đại học nhưng anh chỉ mới ra trường, đi dạy chưa đến một học kỳ thì có thể có bao nhiêu tiền cơ chứ, với lại bình thường đi làm Mew toàn chạy con xe Hyundai bốn chỗ, không nổi trội cho lắm nên Mild mới nói vậy.

    Gulf im lặng, nghĩ nghĩ một lúc.

    "Ta cũng không biết nữa, ta chưa hỏi thầy ấy, để tối về ta hỏi."

    "Thế nhà thấy ấy như thế nào? Có chấp nhận chuyện tình yêu của thầy ấy không? Đừng nói xui xui là con trai trưởng nữa nhá!"

    "Ta cũng không biết luôn, để tối về ta hỏi."

    "Trời ơi, Gulf ơi là Gulf. Thế rốt cuộc là mày có biết gì về người ta không hả? Mày không biết gì về người ta mà đồng ý yêu đương với nguời ta, rồi mày không sợ bị đem đi bán à?" Mild la toáng lên.

    "Cái thằng này, làm giật hết cả mình. Thì từ từ ta tìm hiểu là được. Ta yêu thầy ấy chứ có yêu gia đình thầy ấy đâu mà sợ." Gulf ôm ngực cãi lại Mild.

    "Với bạn ai mua phải ta thì chỉ có nuôi tốn cơm thôi chứ không được việc gì!" Gulf nói tiếp.

    Lúc này có lời cảnh tỉnh của Mild, Gulf mới nhận ra là mình không biết gì về Mew cả. Thế anh ấy có biết gì về mình không nhỉ? Tại sao cũng không thấy hỏi gì mình hết nhỉ? Gulf nghĩ.

    "Ta thiệt hết nói nổi với mày rồi, khờ quá cơ!" Mild dùng ngón trỏ dí dí vào trán Gulf.

    "Mày là chê sống lâu rồi đúng không, Mild?" Gulf gằn giọng.

    "Ha ha, giỡn ấy mà, giỡn ấy mà!"

    Dù Mild đã thanh minh nhưng không tránh khỏi số phận bị Gulf rượt đòi đánh, cả hai rượt nhau quá trời đến khi Gulf đánh chán rồi Mild mới được tha. Dù chỉ là đánh đùa không đau nhưng rượt nhau cả buổi thì Mild với Gulf đều lả cả rồi.

    Lúc này cả hai mới thấy đói bụng, mới tính đến chuyện đi ăn. Nên Gulf với Mild quyết định đi ăn Pizza, tiện thể đem hai con cún nhà Mild dẫn đi dạo luôn.

    Nhộn nhịp lộn xộn cả buổi chiều, lúc Gulf về đến nhà đã là năm giờ hơn rồi. Đùa đùa giỡn giỡn với hai con cún nên người cậu ra nhiều mồ hôi, rít hết người nên ngồi trên sofa một chặp, Gulf quay người vô nhà tắm luôn.

    Gulf tắm rửa xong xuôi mới nhớ tới bản thân không đem theo quần áo vô nhà tắm, kể cả quần nhỏ. Gulf chỉ đơn giản quấn cái khăn tắm ngang hông rồi đi ra ngoài, định vô phòng ngủ thay đồ thì..

    Chuyện đời không như là mơ, trong nhà cậu xuất hiện thêm một người đang ngồi trên ghế sô pha nhìn cậu. Ánh mắt hai người va vào nhau.

    Trong lúc Gulf đang còn hoang mang chưa biết nên làm gì tiếp theo thì cặp mắt của đối phương đã di động. Dần dần chuyển xuống yếu hầu, đến vòm ngực săn chắc rồi tới chiếc bụng trắng. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Da Gulf tương đối trắng, nhưng vì thường xuyên đá bóng ngoài trời, đã vậy cậu còn không chú trọng việc dưỡng da hay bôi kem chống nắng nên da vùng cổ và hai tay hơi ngăm, nên ngoài những bộ phận đó ra thì còn lại vẫn khá trắng.

    Nhưng không thể phủ nhận được cơ thể của Gulf, không đô con vạm vỡ như Mew nhưng lại săn và chắc, làn da căng bóng chắc khỏe. Gulf bụng không có sáu múi như Mew mà là bụng sữa dừa, nhìn rất đáng yêu.

    Người nhìn chằm chằm Gulf lúc này không ai khác chính là Mew. Ánh mắt của anh như thế muốn ăn tươi Gulf vậy, làm cậu hơi bối rối và ngại ngùng.

    Gulf quên mất hiện tại ngoài Mild, còn có Mew biết mật khẩu nhà của cậu, đã vậy lúc đã anh cũng đã nói tối nay sẽ về, tại sao cậu có thể quên được chuyện này cơ chứ.

    Sự ngốc nghếch đến đáng yêu của Gulf đã tạo nên tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy (Tiến cũng không được, lùi cũng không xong).

    Bầu không khí ám muội này nhanh chóng được đánh vỡ, chính Gulf là người lên tiếng trước.

    "È hèm, em quên mang theo đồ để thay. Em vô thay đồ trước, chờ em một lát."

    Dù đã rất cố gắng để giả vờ bình tĩnh nhưng giọng nói có chút run run cùng cái tai và cần cổ đỏ bừng đã bán đứng cậu. Cậu hiện tại rất ngại ngùng, đóng cửa phòng ngủ một cái là Gulf chỉ muốn kiếm một cái lỗ để chui vào thôi.

    Hết chương 34.
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tám 2021
  6. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 35: Đừng để em gặp cậu ta, nếu không cậu ta chết chắc!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cửa phòng được đóng lại, ngăn chặn ánh mắt như hổ rình mồi của Mew ở phía bên ngoài. Gulf dựa lung vào cửa, hơi thở có chút dồn dập, cậu khá giật mình vì tình cảnh này. Nếu là Mild hay là đám Bight thì cậu đã không như vậy rồi. Dù gì đi nữa Gulf vẫn cố gắng giữ bản thân bình tĩnh, thay đồ rồi ra ngoài.

    Mew nhìn cánh cửa đã đóng thì bật cười, anh lắc đầu trước sự ngáo ngơ đến dễ thương này của cậu.

    Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, Mew lấy điện thoại ra xem, nụ cười trên môi chợt tắt:

    "Alo."

    "Anh à!" Một giọng nói chua léc chua lè vang lên ở đầu dây bên kia.

    "Tôi với cậu không thân, không cần gọi tôi với giọng điệu như thế."

    Giọng điệu của anh khác hoàn lúc anh nói chuyện với Gulf. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Nếu như lúc nói chuyện với Gulf anh dùng tông giọng nhẹ nhàng, có chút cưng chiều và yêu thương vào đó. Thì tông giọng lần này tràn đầy sự lạnh lùng và xa cách mà bất cứ ai cũng có thể nghe thấy được.

    "Anh về nước rồi sao? Sao không thấy anh tìm em, em rất nhớ anh nè!" Đầu dây bên kia vẫn mặc kệ lời anh nói, dùng giọng điệu nũng nịu chảy nước đó để nói chuyện với anh.

    Điều đó khiến Mew có phần không thể chịu được, nếu đó là Gulf nói với anh có lẽ anh sẽ có một tâm trạng khác. Nhưng đối phương đã làm cho anh mất kiên nhẫn.

    "Nếu không có gì thì tôi cúp máy đây."

    "Từ từ đã, anh à, em có chuyện."

    Mew vẫn im lặng.

    "Chuyện là không phải công ty nhà anh đang tìm đối tác để cùng sản xuất nội thất xe cho hãng BMW sao? Gia đình em muốn cùng với nhà anh hợp tác, có thể hay không giúp em chuyện này?"

    "Tôi không can thiệp vào chuyện này, cứ dựa vào thực lực mà nói chuyện."

    Nói xong Mew cúp ngang máy, đưa luôn số điện thoại mới gọi đến vào danh sách đen.

    Dù nói anh không trực tiếp giữ chức ở công ty nhưng những dự án của công ty anh vẫn biết, cũng có tham gia khảo sát và thử nghiệm, bên cạnh đó đưa ra các đóng góp chuyên môn để cùng các chuyên gia sửa chữa, nâng cấp nó.

    Dự án mà phía bên kia mới nhắc tới là một dự án, có quy mô lớn thuộc quyền quản lý của công ty ba Mew điều hành được lên kế hoạch trong nửa đầu năm nay, đến nay mới tuyên bố tìm đối tượng hợp tác. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Bình thường công ty khi đã nhận thầu thì toàn nhận thầu độc quyền, ít khi nào tìm đối tượng để hợp tác cùng nên hiện tại thông tin này như một cú nổ lớn trong ngành công nghiệp, nhưng anh không nghĩ vì nó mà người đó sẽ liên hệ lại với anh.

    Vì cuộc điện thoại đó làm tâm trạng của Mew tệ hẳn, dù đã muốn khống chế nhưng sâu trong tâm hồn của anh, anh vẫn không khống chế được nó, cảm giác giận dữ muốn bùng nổ.

    Ngay lúc anh đang trầm ngâm, thì 'Cạch', cánh cửa phòng ngủ được mở ra.

    Gulf dù cố gắng trấn tĩnh bản thân, nhưng đâu có dễ như vậy, đã ở trong phòng một lúc lâu mà mặt cậu vẫn còn ửng đỏ. Không còn cách nào khác cậu đành đi ra với bộ dạng như vậy.

    Ra khỏi phòng cậu thấy sắc mặt của Mew không được tốt cho lắm, hai hàng lông mày nhíu lại, dính chặt vào với nhau. Nhìn anh như vậy, dù không biết có chuyện gì nhưng Gulf vẫn không kìm được mà có chút đau lòng, cậu chỉ hy vọng anh lúc nào cũng cười thật tươi, luôn được vui vẻ, hạnh phúc mà thôi.

    Gulf nhẹ nhàng tiến lại phía anh, ngồi xuối dưới nệm trước mặt anh, hai tay Gulf bưng mặt của anh lên, khiến mắt của anh đối diện với ánh nhìn của cậu. Động tác của Gulf hết sức nhẹ nhàng, như nâng trứng, như hứng hoa vậy.

    "Anh không vui sao? Em chọc anh tức hả?"

    Mew im lặng nhìn vào mắt Gulf. Trong mắt của Gulf hiện tại chỉ có anh, anh nhìn thấy được tình cảm của cậu dành cho anh. Ánh mắt ấy như một tia nắng ban mai, nhẹ nhàng ấm áp nhưng đủ sáng để sưởi ấm, thắp sáng cho tâm hồn anh.

    Mew lúc này mới bình tĩnh lại, trong mấy năm qua chỉ có cậu là có thể bình ổn lại tia giận dữ xúc động trong lòng anh.

    Hai người cứ như vậy yên lặng mà nhìn nhau, đến lúc Mew ôm lấy Gulf vào lòng, Gulf vẫn đang lơ mơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Mew ôm cậu có chút chặt, làm cậu hơi khó thở nhưng cậu cảm thấy tinh thần của anh đang bất ổn, nên chỉ yên lặng vuốt ve lưng cho anh, hy vọng có thể xoa dịu phần nào tâm trạng của anh.

    Mất một lúc sau, Mew mới bình tĩnh buông Gulf ra, lúc này Gulf mới lên tiếng:

    "Có chuyện gì với anh sao?"

    Mew chần chừ một lúc:

    "Nếu không tiện anh không cần nói với em cũng được, chỉ cần anh không sao là ổn rồi." Gulf thấy Mew như vậy, cũng không muốn làm khó anh nên mở lời nói.

    "Không phải không tiện nói với em, chuyện gì của anh em đều có thể biết hết. Chỉ là, anh không nghĩ sẽ sớm như vậy phải nói với em. Anh sợ làm em không vui." Mew giải thích.

    Thực ra chuyện này sớm hay muộn Gulf cũng đều sẽ biết, anh cũng không muốn Gulf biết chuyện này từ người thứ ba. Nhưng anh không nghĩ sớm như vậy đã nói cho cậu, dù gì hai người bên nhau mới có mấy ngày. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Đáng lí ra khoảng thời gian này phải là thời gian ngọt ngào của hai người, không nên vì những người không liên quan mà làm ảnh hưởng đến suy nghĩ hay tâm trạng của Gulf, là anh suy nghĩ chưa chu đáo. Mew nghĩ.

    "Không sao, chỉ cần anh nguyện ý chia sẽ em sẽ vui mừng, nói với em thì tâm trạng của anh cũng tốt hơn nè!"

    Hai người nói nói một hồi mà không biết từ lúc nào Mew lại kéo Gulf ngồi lên trên đùi anh, cả người Gulf được anh ôm trọn trong lòng. Gulf cũng to lớn mà ngồi trong lòng Mew nhìn cậu thật nhỏ nhắn.

    Gulf cũng ngoan ngoãn vòng tay qua eo của Mew, ôm lấy anh. Mew thấy Gulf chủ động như vậy chỉ dịu dàng vuốt ve tóc của cậu.

    "Thật ra trước đó anh có thích một người, là con trai. Nhưng mà giờ hết thích rồi, bây giờ anh chỉ thích em!" Mew cúi xuống nâng cằm Gulf lên, nhìn vào mắt cậu, anh thanh minh.

    Thật ra lúc nghe câu trước lòng Gulf còn có chút khó chịu, nhưng nghe được câu sau của anh cậu mới miễn cưỡng cho qua, nghe tiếp câu chuyện của anh.

    "Thì ai cũng có quá khứ cả mà." Gulf nói.

    Mew làm sao không hiểu được Gulf cơ chứ, nhưng anh chỉ cười rồi nói tiếp.

    "Anh thích người đó từ năm hai cấp ba, anh không trực tiếp bày tỏ bằng lời mà dùng hành động quan tâm cậu ấy. Thật ra lúc đó ai cũng nhìn ra là anh thích cậu đó, kể cả cậu ta cũng vậy."

    Nghỉ một lát Mew nói tiếp:

    "Nhưng.. cậu ta không nói gì cũng không làm gì. Khi trước mặt anh thì tỏ ra đồng ý chấp nhận và thích những hành động anh làm với cậu ta, hay là những việc anh làm vì cậu ta.

    Thế mà sau lưng anh cậu ta lại đi rêu rao, nói xấu anh với mọi người rằng anh ép cậu ta phải như vậy!"

    "Khi đó bạn bè anh khuyên anh, nói rằng cậu ta không tốt, cậu ta rất giả tạo, nhưng anh chỉ cảm thấy họ nghĩ quá nhiều nên không để ý. Chuyện sẽ chả có gì nếu anh không đưa cậu ta về nhà. Cậu ta biết nhà anh có một công ty kỹ thuật, nên giả vờ thích lại anh, nhưng chỉ ngập ngừng chứ không nói thẳng, anh cũng chỉ nghĩ cậu ta đang ngại."

    "Em hiểu mà, cảm giác thích một người mà người ta thích lại rất hạnh phúc, nên anh không có chút đề phòng nào với cậu ta. Số lần cậu ta đến nhà anh ngày càng nhiều, gia đình anh cũng quen cậu ta, thế là một lần cậu ta lén vào phòng sách của ba anh, lấy trộn hợp đồng với công ty chế tác khác, có bản quyền sản phẩm trong đó. Chính vì lý do đó mà công ty của nhà anh lao đao một trận, mà gia đình cậu ta nhờ đó mới phất lên được."

    "Ngay thời điểm đó, anh mới thấy được video cậu ta khóc lóc tố cáo anh đe dọa, uy hiếp cậu ta. Chứ thật ra cậu ấy cảm thấy kinh tởm khi ở cùng anh.

    Cậu ta đang tỏ ra là bản thân đáng thương, bản thân là người bị hại trước mặt mọi người."

    Nói đến đây Mew im lặng lại, mắt hơi nhìn xuống. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Gulf cảm thấy đau lòng vì anh, nếu như lúc đầu cậu chỉ đơn giản là khó chịu vì anh từng thích người khác thì hiện giờ cậu cảm thấy tức giận vì người con trai đã làm tổn thương Mew.

    Gulf đứng bật dậy, rời khỏi vòng tay của Mew. Hành động của Gulf làm Mew giật mình, anh tưởng cậu cũng như cậu ta, ghét anh rồi, kinh tởm anh như cậu ta đã từng.

    Mew mở to con mắt, trợn tròn, dường như rất sốc. Miệng mở ra nhưng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

    "Tại sao lại quá đáng như vậy cơ chứ, đừng để em gặp cậu ta, nếu không cậu ta chết chắc!"

    Mắt Gulf rực lửa, cậu nắm chặt nắm đấm, như thể hiện tại trước mắt cậu là hắn ta vậy.

    Hết chương 35.

    Đoán xem cậu ta là ai nào?
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  7. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 36: Thật may vì anh có em!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mew ngơ rồi, Gulf đứng dậy không phải vì ghét anh, mà là vì tức giận, bất bình thay anh. Trong lòng anh như có một dòng nước ấm cháy qua, làm anh mở một nụ cười rất nhẹ nhưng thật lòng.

    "Em làm anh hết hồn."

    "Chứ phải làm sao bây giờ, em tức quá mà, hứ!"

    Mew kéo tay Gulf lại, cậu lại một lần nữa ngồi trong lòng anh.

    "Anh không sao, bây giờ có em thì mọi chuyện với anh đều không là gì cả. Thật may vì anh được gặp em!" Cũng thật may vì em đồng ý ở bên anh! Mew nghĩ trong đầu.

    "Anh đừng buồn nữa nhé!"

    "Ừm. Anh không buồn nữa."

    "Thế sao hôm nay anh lại nhớ tới chuyện đó?"

    "Cậu ta mới gọi điện cho anh."

    Nghe đến vậy Gulf chợt căng thẳng. Cậu ta muốn làm gì? Muốn quay lại? Hay lại lần nữa tổn thương Mew? Gulf nghĩ.

    Mắt cậu nhìn chằm chằm Mew, như thể chỉ cần Mew nói cái gì không đúng là cậu có thể ngay lập tức xử lý sạch sẽ anh vậy.

    "Cậu ta gọi cho anh làm gì? Cậu ta muốn gì?"

    "Như anh nói vừa nãy, nhà anh có một công ty kỹ thuật, đang chuẩn bị có một dự án lớn cần tìm đối tác hợp tác. Cậu ta gọi điện cho anh vì muốn đi cửa sau."

    "Vậy anh đồng ý với cậu ta sao?" Gulf nắm lấy vạt áo của Mew thật chặt, chờ đợi câu trả lời của anh.

    "Không có, anh cho số cậu ta vào danh sách đen rồi. Anh không muốn cậu ta ảnh hưởng đến anh và em." Mew vuối ve mái tóc đen bóng của Gulf.

    Gulf im lặng, đưa tay lên vuốt cằm như một ông cụ non.

    Mew yên tĩnh nhìn động tác của cậu, cảm thấy cậu thật đáng yêu. Cậu có thể dễ dàng khiến tâm trạng của anh vui lên một cách nhanh chóng, cũng có khả năng làm anh như rơi vào địa ngục. Anh cảm thấy mình còn để ý cậu hơn những gì anh nghĩ.

    "Ừm, nếu đã vậy chúng ta không để ý đến cậu ta nữa nhé." Gulf đề nghị.

    "Được, đều nghe em."

    Thế là hai người nhìn nhau một cái, cười thật tươi.

    Lúc này mọi chuyện đã xong xuôi, Gulf nhìn lên đồng hồ treo trên tường đã hiển thị bảy giờ hơn rồi. Cậu quay qua Mew:

    "Anh chưa ăn đúng không? Anh muốn ăn gì?"

    "Thế em muốn ăn gì?"

    "Em mới ăn với Mild lúc bốn giờ, hiện tại vẫn chưa đói cho lắm." Gulf gãi đầu.

    "Vậy thôi, anh cũng không đói lắm. Hiện tại anh chưa muốn ăn, chỉ muốn ở bên cạnh em thôi."

    Mew đây là đang làm nũng với Gulf đó, anh gục hẳn đầu vào hõm cổ của cậu.

    Hơi thở từ Mew phả vào cổ Gulf, khiến cho cậu rất nhột. Cậu nhúc nhích ý đồ muốn thoát khỏi hơi thở đó, nhưng Mew lại càng ôm cậu chặt hơn.

    "Em nhột, đừng thở vào cổ em." Gulf rụt cổ lại.

    "Vậy anh nín thở nhé!"

    "Không được."

    "Nhưng mà em nhột mà."

    "Anh chỉ cần đừng rúc vào cổ em là được mà!"

    "Không muốn, muốn ôm em cơ."

    TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mew nhất quyết một hai không chịu rời khỏi cổ cậu.

    "Vậy, em đi nấu đồ ăn tối cho anh nhé!" Gulf quyết định đổi biện pháp.

    Cách này có hiệu quả rồi, Mew rời khỏi cổ cậu, Gulf thở ra một hơi, đưa tay lên xoa xoa vùng cổ bị nhột, ngứa ngáy đến khó chịu, hy vọng có thể xua tan được cảm giác đó.

    "Em nấu?" Mew cao giọng hỏi.

    "Đúng a. Dù không được ngon như anh nấu." Gulf gãi đầu.

    "Được a, anh muốn nếm thử xem tay nghề của em người yêu của anh như thế nào nè!"

    Mew háo hức, trực tiếp bế thẳng cậu vô bếp. Đặt cậu ngồi trên bàn bếp, Mew nhìn cậu hỏi lại một lần nữa để xác nhận.

    "Em muốn nấu cho anh ăn? Em chắc chứ?"

    "Thật mà, nhưng em nói trước sẽ không được ngon đâu đó. Anh có đồng ý không?"

    Mew gật đầu, sau đó cúi xuống kề sát tai cậu nói nhỏ: "Nếu em để anh ăn em, thì anh sẽ nguyện ý hơn lúc này nhiều."

    Gulf đang cựa quậy không yên vì hơi thở phà vào tai cậu, thì bị lời nói của anh làm cho chấn động đến nỗi bất động.

    "Anh.. anh.. anh.. không để ý đến anh nữa."

    Gulf không có từ nào, lời nào để phản bác lại lời anh, chỉ có thể nói ra một câu như vậy rồi nhảy xuống khỏi bàn.

    Dù nói không để ý đến anh nữa nhưng hướng cậu đi tới lại là tủ lạnh.

    Mew nhìn thấy hướng cậu đi, ánh mắt vẫn dõi theo không dời. Anh thật sự rất hạnh phúc a.

    Tiếp đó là hình ảnh một bóng dáng nhỏ bận rộn loay hoay bên bếp, một bóng dáng lớn lẽo đẽo theo sau.

    Mew đúng nghĩa là để Gulf làm, anh chỉ đi theo đằng sau trông chừng cậu, đề phòng cậu bị bỏng hay không biết đồ để đâu. Anh đi theo đằng sau rất ngoan ngoãn. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Sau một hồi loay hoay, cuối cùng món ăn Gulf nấu cũng được cho vào tô. Là mì tôm, nhưng Gulf không hề qua loa, cậu còn chiên một quả trứng và xào ít rau cải, cho thêm giá và thêm vài miếng thịt bò vô tô nữa.

    Nhìn tô mì, màu sắc cũng khá hấp dẫn. Mew dành lấy tô bê ra bàn, Gulf cũng cởi tạp dề, rót lấy một cốc nước mát trong tủ đi theo anh ra bàn.

    Gulf ngồi đối diện Mew, ánh mắt hy vọng mong chờ nhìn anh.

    Không để cậu chờ lâu, anh nhanh chóng cầm đối đũa cho một miếng vào miệng. Anh nhai rất điều tĩnh, sau khi nuốt xuống thì nói với cậu:

    "Mì nấu ngon lắm, cảm ơn em nhiều nhé."

    Mew rướn người hôn Gulf một cái rồi xử lý nhanh gọn tô mì.

    Nhưng cả buổi Mew uống hết ba cốc nước lọc trong khi ăn.

    Vì.. Gulf nấu mì nêm hết gói gia vị, tính ra bình thường như mọi lần vẫn ăn. Nhưng lần này Gulf lại cầu kì nấu mì trên bếp, nước bị rút ít nhiều, mì cũng trương ra một ít.

    Đã vậy cả trứng và rau khi nấu Gulf cũng đã nêm nếm hết rồi. Tổ hợp một nhóm này lại khiến tô mì có chút mặn.

    Nhưng Mew lại như không có gì, ăn đến hết tô mì, còn húp sạch nước nữa. Nhìn thấy anh ăn ngon lành như vậy, Gulf rất vui, cậu cười cả buổi.

    Với Mew thì đây không chỉ là lần đầu tiên Gulf nấu cho anh, anh bắt buộc phải ăn hết dù hương vị có ra sao đi nữa, anh còn muốn làm Gulf vui nên cho dù hôm nay món Gulf nấu có như thuốc độc anh vẫn có thể vừa mỉm cười vừa ăn.

    Hết chương 36.
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
  8. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 37: Chúng ta sẽ bắt đầu tìm hiểu nhau.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kết thúc bữa ăn, hai người cùng nhau ngồi trên ghế sofa, Gulf thì nằm trên đùi của Mew xem ti vi. Hiện tại chỉ đang chiếu thời sự, với cậu thì đây là một kênh cực kì nhàm chán.

    "Ting"

    Điện thoại Gulf vang lên, cậu ghé mắt nhìn thì thấy người gửi là Mild, cậu chợt nhớ những gì cậu và Mild mới nói hồi chiều. Gulf với tay lấy cái điều khiển ấn tắt tivi, Mew hiếu kì quay lại nhìn cậu.

    Gulf ngồi dậy quay người lại đối diện với Mew, hai chân khoanh lại xếp bàng lên ghế sofa, gương mặt non dại nhưng ánh mắt hiện lên sự nghiêm túc, làm Mew không tự chủ khẩn trương theo.

    "Em sao thế?"

    "Bây giờ em có chuyện muốn nói với anh."

    "Làm sao vậy?"

    "Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu tìm hiểu nhau, anh phải nghiêm túc trả lời các câu hỏi của em. Câu nào không muốn trả lời thì nói với em, chứ không được nói dối em." Gulf nghiêm mặt nói.

    Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Gulf khiến Mew cũng nghiêm túc lên vài phần, nhưng anh không hiểu lắm về ý của cậu khi nói chúng ta sẽ bắt đầu tìm hiểu nhau.

    "Nhà em có hai chị em, trên em còn một chị gái nữa, hiện đang làm phóng viên tại đài truyền hình. Ba em là quân nhân, mẹ em là bác sĩ, hiện là trưởng khoa của một khoa ngoại. Cả nhà đều là nhân viên làm công ăn lương bình thường, không có gì đặc biệt hết. Còn anh thì sao?"

    Nghe đến đây mà Mew còn không hiểu thì quá phí cho IQ tiến sĩ, thạc sĩ của anh rồi (dù không liên quan đến chủ đề này cho lắm).

    "Như anh nói lúc nãy, nhà anh có một công ty chuyên về kỹ thuật ô tô và một vài mặt hàng nhỏ lẻ khác, quy mô cũng tương đối lớn. Cả ba và mẹ anh đều là những doanh nhân. Sau này khi công ty kỹ thuật đi vào hoạt động ổn định, mẹ anh kinh doanh thêm một vài mặt hàng mỹ phẩm, có một vài cái chi nhánh trong nước.

    Anh có một chị gái và một cô em gái, chị gái anh thì hiện tại đã về phụ mẹ điều hành công ty mỹ phẩm rồi, còn em gái anh năm nay đang hoàn thành bằng thạc sĩ của mình."

    "Woah" Lúc này Gulf sốc thật sự rồi, không nghĩ đến gia thế của anh lại lớn như vậy, hèn gì anh quẹt thẻ không nhường một ai.

    Như biết được suy nghĩ của Gulf, Mew vội nói:

    "Tiền anh xài là tiền tự bản thân anh kiếm được. Lúc trước, thời gian gia đình anh gặp khó khăn ở mặt kinh tế, anh đã bắt đầu đi làm trợ giảng cùng với viết đồ án thiết kế, anh cũng tham gia vào quá trình sản xuất các sản phẩm cũng như cải tiến dây chuyền ở nhà máy. Anh cũng đang có kế hoạch lấn sân vào làng giải trí, thành lập một studio chủ quản, đây cũng là một ước mơ của anh."

    "À, ra là vậy. Nhưng mà anh học xong về rồi anh không phải về công ty nhà anh làm việc sao?"

    "Vốn định là như vậy, nhưng hiện tại anh chỉ tham gia với vai trò là cố vấn mà thôi."

    "Thế anh học đại học, thạc sĩ, tiến sĩ đều là ở Mỹ học hả anh?"

    "Không, anh học đại học trong nước. Sau này mới qua Mỹ học thạc sĩ với tiến sĩ."

    "Vì cậu ta?"

    "Đúng một phần, lúc đó cũng vì muốn học cao hơn để có thể giúp công ty nên mới quyết định như vậy. Sau này công ty ổn định rồi thì lại cảm thấy học thạc sĩ cũng không quá khó nên học lên tiến sĩ luôn."

    (Chỉ có mình anh tôi nghĩ học thạc sĩ cũng dễ)

    truyenduocvietboiLeHaBang

    Gulf im lặng, không biết phải đáp lại như thế nào. Ai có thể nói cho cậu biết, là ai nói với anh học thạc sĩ dễ hả trời ơi?

    "Vậy lần này anh về nước cũng là vì cậu ta?"

    "Cái này thì hoàn toàn không phải, nhà anh dù gì cũng ở đây mà."

    "Em cũng ở đây mà!" Mew thầm nói ở trong lòng.

    "Ừm.."

    "Còn câu hỏi nào nữa không?"

    "Hôm nay đến đây thôi, em mệt rồi."

    "Vậy anh bế em vô ngủ nhé?"

    "Em tự đi đư.."

    Nói là câu hỏi nhưng Mew đâu có cho Gulf trả lời, đã trực tiếp bế bổng người cậu lên bế cậu vào phòng.

    Gulf thầm nghĩ: Là bản thân mình nhẹ quá hay sao? truyenduocvietboiLeHaBang

    Vào đến giường, hai người vẫn còn rầm rì với nhau về chuyện thích núi hay thích biển, thích chó hay thích mèo một lúc rất lâu.

    "Em rất thích mèo với chó, nhưng mà kể cả người nhà em hay em đều không có thời gian để chăm sóc. Công việc của ba với mẹ thật sự rất bận rộn, chăm sóc em là đã cực lắm rồi."

    "Có phải lúc nhỏ em rất nghịch đúng không?"

    "Đúng vậy a, chỉ cần mẹ em dời mắt khỏi em một cái là kiểu gì người em cũng sẽ có vết thương. Đây này, anh nhìn cằm em này, lúc nhỏ em nghịch ngợm bị thương, sẹo lưu đến bây giờ đấy. Hi hi"

    "Thật thua em." Mew đưa tay lên, sờ vào vết sẹo ấy. Rất mờ, nếu Gulf không nói thì anh cũng khó có thể thấy nó.

    "Thế anh thì sao?"

    "Anh á, anh thích chó nha. Nhà ba mẹ anh ở hiện đang nuôi ba chú cún. Hai con được nuôi ở sân sau nhà, một con được nuôi ở trong nhà."

    "Tại sao không nuôi ba đứa chung một chỗ vậy anh?"

    "Bé ở trong nhà tên Choper, bé nó là giống Phốc Sóc nên rất nhỏ, mà hai bạn cún kia thì tương đối to, đã vậy hai đứa nó còn không thích Choper nữa, nên đành phải tách ra nuôi riêng."

    "À, ra là vậy."

    "Thế lúc nhỏ anh có nghịch không? Anh học giỏi vậy chắc chăm học và không nghịch như em đâu ha?"

    "Anh á? Em nói xem như vậy có coi là nghịch không? Lúc bé anh có tự lấy xe ô tô của ba chạy, kết quả là đâm sập tường nhà người ta." Mew vừa kể vừa nhớ lại, khiến anh cười không thôi.

    "Đúng thật là, sức nghịch ngợm của anh còn đáng sợ hơn em nữa!"

    Câu chuyện cứ tiếp tục cho đến khi Gulf ngủ quên, không gian mới chìm vào yên tĩnh. truyenduocvietboiLeHaBang

    Mew chỉnh chăn lại kỹ càng cho Gulf rồi mới ôm cậu đi vào giấc ngủ.

    Đấy, thật ra cảm giác hạnh phúc nó chỉ đơn giản vậy thôi. Sáng có người tiễn bạn đi làm, tối có người chờ bạn ở nhà, đêm có người nằm cạnh bên bạn. Chỉ mong như vậy, là một đời hoàn hảo rồi.

    Gulf cũng muốn cảm ơn Mild, vì những câu hỏi của Mild khiến cậu và anh có cuộc nói chuyện ngày hôm này. Để cả hai thật sự nghiêm túc với nhau, chân chính tìm hiểu nhau, yêu thương nhau, quan tâm chăm sóc nhau như người quan trọng nhất cuộc đời mình.

    Hết chương 37.
     
    KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng tám 2021
  9. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 38: Người yêu em nam nữ đều ghen.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian cứ vậy trôi, Mew và Gulf cứ như vậy trải qua thời gian bên nhau yên bình, hạnh phúc

    Mew và Gulf cùng nhau đi học, đi dạy. Tan học đi ăn, đi chơi, hôm thì đi nhà hàng, lúc thì Mew trổ tài nấu nướng.

    Gulf bên cạnh Mew không phải lo bất cứ thứ gì, cũng chả phải đụng vào bất cứ việc gì. Có anh lo cho cậu từ bữa ăn đến giấc ngủ, Mew cũng rất tôn trọng cậu nên cậu vẫn có không gian riêng của bản thân mình. Lúc đi chơi với bạn vẫn đi, đánh game với Mild vẫn đánh đều đều.

    Gulf với Mew cũng vẫn đang ở riêng, lâu lâu thì anh qua nhà em, em tới nhà anh ngủ một hôm vậy thôi, chỉ đơn thuần ôm nhau ngủ.

    Thời gian như vậy, thấm thoát cũng được hai tháng hai người bên nhau.

    Dạo gần đây, Mew ít khi ở trường, nên thời gian ở trường cậu toàn đi với hội đá bóng, lúc đi ăn, lúc đi chơi.

    Hôm nay khi vừa tan học, cả đám rời khỏi trường, vừa đi vừa bàn xem hôm nay ăn gì, ăn xong còn có thể đến trung tâm thương mại chơi mấy trò chơi điện tử, cả hội lâu rồi chưa đi.

    Chợt, có một hội ba nam sinh chắn đường đi của nhóm.

    "A, anh Boom, có gì không anh?"

    Ra là hội bạn của Boom, người này vẫn giữ liên lạc với Ten – chính là người liên hệ lên kèo đá hai tháng trước.

    "Hello mấy đứa, đang đi ăn sao?"

    "Dạ." Cả đám trả lời rất tự nhiên, dù gì cũng đá với nhau vài lần.

    "Thế có phiền không nếu bọn anh đi cùng, bọn anh cũng đang định đi ăn."

    Ten nhìn cả hội, không ai có ý kiến gì nên thay mặt nói:

    "Được ạ, cùng đi đi, đều là người quen."

    Thế là cả đám bạn của Gulf cùng với ba người nhóm Boom đi ăn.

    Gulf thì không để ý cho lắm, nãy giờ tư tưởng tâm trí của cậu đang nằm trên chiếc điện thoại trong tay, cậu đang nhắn tin với Mew. truyenduocvietboiLeHaBang

    "Em học xong rồi đúng không?"

    "Dạ, đang cùng nhóm Mild với Bight đi ăn nè!"

    "Anh làm xong chưa?"

    "Cũng gần xong rồi."

    "Thế là anh chưa ăn cơm đúng không? Anh nhớ ăn đi đó, đừng có suốt ngày nhắc em rồi bản thân lại bỏ bữa, như vậy bữa sau em sẽ không nghe lời anh mà ăn đâu."

    "Được được, nghe em hết. Thiệt là!"

    Dạo này Mew về công ty của ba phụ giúp dự án đợt trước mà cuộc điện thoại kia gọi đến nhờ. Cuối cùng là dự án đó không về tay của nhà đó, công ty nhà Mew hợp tác với một công ty Hàn quốc. Uy tín trong ngành cũng khá cao, kỹ thuật dây chuyền cũng khá ổn định. Mew về đó làm cố vấn, cùng nhau sửa chửa, cải thiện, một phần giám sát dây chuyền, quy trình để không xảy ra sai sót.

    Yêu nhau một thời gian Gulf cũng biết mình là điểm giới hạn của Mew, mình nói gì anh cũng chiều cậu, đặc biệt là khi cậu lấy bản thân mình ra, những gì ảnh hưởng xấu đến cậu anh đều không đồng ý. Nên Mew triệt để bị Gulf thu phục rồi.

    Gulf vừa nhìn điện thoại vừa cười, cậu đang mải dặn dò anh người yêu của cậu, làm gì để ý đến việc đường đi, nên Mild đành phải túm lấy cậu, kéo cậu, sợ cậu vấp đâu đó, không thì là lạc đường, vị kia nhà cậu tha cho anh mới lạ.

    Đừng nhìn Gulf lớn như vậy rồi thì nghĩ sẽ không có chuyện lạc đường xảy ra.

    Cậu là một người mù đường chính hiệu, đã vậy còn không để tâm nên lơ ngơ một phát là mất tích luôn. Như một đứa trẻ to xác, nên Mild chỉ có thể như vậy.

    Vào đến quán rồi Gulf vẫn cứ như vậy mà nhìn điện thoại, không để ý ai đang ngồi bên cạnh mình. Còn cả hội đi toàn con trai nên cũng không ai để ý, cảm thấy ngồi đâu cũng như nhau.

    Cho đến khi:

    "Lâu rồi không thấy em đi đá bóng với hội?"

    Gulf giật mình ngước đầu lên, cậu nhìn một hồi muốn nhớ xem đây là ai. Gulf nhìn có chút quen nhưng không nhớ đây là ai. Đầu hơi nghiêng sang một bên trầm tư.

    Boom thấy biểu cảm này của Gulf, có hơi khó chịu.

    "Anh là Boom, lần đá bóng trước có gặp em. Mấy lần sau bọn anh có rủ bên em đá bóng mà không thấy em. Em có chuyện gì sao?"

    "À, ra là anh. Cũng không có gì lớn, chỉ là dạo này hơi bận một chút thôi ạ."

    Gulf lịch sự trả lời. Chưa kịp để bên kia nói gì Gulf đã bồi thêm một câu:

    "Mà sao anh lại ở đây?"

    Hỏi rồi nhìn xung quanh, còn phát hiện ra hai gương mặt lạ trên bàn ăn.

    Cả nhóm bó tay với Gulf, Mild cũng đỡ trán, nhưng vẫn giải thích cho cậu:

    "Trên đường đi ăn gặp, nên đi ăn chung." truyenduocvietboiLeHaBang

    "Ồ! Thế gọi đồ ăn đi, tý nữa phải về có chuyện."

    Cả đám đều biết tính Gulf như thế nào, nên chuyện nhanh chóng đi qua.

    Chỉ có Boom một mình khó chịu, anh cảm thấy mình như người tàn hình.

    Tại sao người khác gặp anh đều cố gắng kiếm chuyện để nói với anh, còn cậu nhóc này lại lơ đẹp anh như vậy. Cậu như vậy làm lòng muốn chinh phục của anh nổi lên, không có một ai có thể bỏ qua anh.

    Gọi món xong cả đám mới quay qua trêu chọc Gulf:

    "Mày thì có chuyện gì được cơ chứ? Ngoài việc quấn người yêu?" Bight chọc.

    "Ha ha ha.."

    "Con sâu nhỏ, chỉ quấn lấy người yêu là giỏi!" Ten nói.

    "Ừ, ta về với người yêu đấy, thì sao? Ai bảo bọn mày không có người yêu!" Gulf cũng không vừa, cậu chỉ ngoan ngoãn khi ở bên cạnh Mew, còn bên ngoài cậu là một con nhím nhỏ đó.

    "Ai cha, tim của ta, bọn mày ơi! Gulf nó chọc nát tim ta rồi!"

    "Nhưng mà người dính người yêu không phải là ta, mà là người đó nha! Mày đoán sai rồi." Gulf ghẹo lại.

    Cả bọn lại được trận cười ầm lên, trừ Boom.

    "Em.. em có người yêu rồi."

    "Dạ, em có rồi."

    "Sao anh không thấy em đăng hình hay đi với người yêu."

    "Em không thích đăng, với lại em đi với người yêu hay không làm sao anh biết được, không lẽ anh theo dõi em." Gulf như có như không nói.

    "..."

    Không có ai trả lời. Người nói vô tâm người nghe có ý.

    "À, đúng rồi. Đợt trước mày kêu giới thiệu người yêu với bọn ta, bao giờ thì giới thiệu đây? Cũng được hai tháng rồi."

    "Ừm.. khi nào có thời gian rảnh ta sẽ sắp xếp."

    "Nhanh nhanh lên đó, ta không muốn xuống mồ rồi mà vẫn chưa biết được người yêu mày là ai đâu."

    "Ok ok, được rồi, ăn thôi. Tụi bây nhiều chuyện ghê!"

    Ăn được một lát, khi cả bọn đang ồn ào vui vẻ, Boom quay sang Gulf:

    "Gulf, anh có thể xin số của em được không?"

    Gulf bỏ đũa xuống.

    "Không phải lần trước em nói rồi sao? Em không trao đổi số với người lạ."

    "Nhưng giờ quen rồi mà."

    "Vậy thì là em sợ người yêu em ghen."

    "Nhưng anh là nam mà!" truyenduocvietboiLeHaBang

    "Người yêu em nam nữ đều ghen, ghen đến mù quáng."

    Hết chương 38.
     
    Nguyễn Ngọc NguyênKimyenvo thích bài này.
  10. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 39: Anh nhớ em!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xong Gulf liền quay sang nói chuyện với Mild, không cho Boom cơ hội nói lời nào nữa.

    Nãy giờ Mild nghe loáng thoáng Gulf lên giọng, nên lúc cậu quay qua Mild hỏi liền:

    "Có chuyện gì vậy?"

    "Xin số ta."

    "Ai, anh Boom á?"

    "Chứ còn ai?" Gulf lườm Mild.

    "Được rồi được rồi, không cho thì thôi, cần gì phải giận nè. Người yêu mày thấy lại nghĩ ta chọc mày, thì người khổ là ta đó."

    "Tại ta cảm thấy phiền, lần trước xin đã không cho rồi."

    Gulf không nghĩ gì, chỉ cảm thấy phiền. Nhưng Mild nhìn ánh mắt của Boom, anh đoán là Boom còn có ý khác với Gulf. Nhưng Mild chỉ nghĩ vậy thôi chứ không nói gì với Gulf, vì cậu không dám chắc, biết đâu là cậu nghĩ nhiều.

    "Tinh."

    Gulf mở điện thoại ra.

    "Em đang ở đâu? Anh đến đón em."

    Gulf nhìn quanh, nhưng cậu cũng không biết đây là quán nào. Cậu hỏi mọi người với giọng điệu rất háo hức, nghĩ đến việc sắp gặp anh khiến cậu rất vui, hai người đã mấy ngày không gặp rồi.

    "Địa chỉ ở đây là bao nhiêu vậy?"

    "Đường bên cạnh trường mình đó. Sao vậy?" Ten hỏi.

    Gulf không trả lời mà lại cặm cụi bấm điện thoại, trả lời xong mới nhìn Ten.

    "Người yêu bảo đến đón."

    "Uầy, lại đến đón một thằng con trai cao to như mày, không lẽ mày yêu mấy chị? Sugar Mami hả bạn?"

    "Tào lao."

    Trước khi kết thúc bữa ăn, cả bọn lại được một trận cười sảng.

    Mew đến rất nhanh, lúc đó cả bọn cũng ăn gần xong, Gulf nhận được tin nhắn của Mew thì nói với mọi người mình đi trước, truyencuaLeHaBang còn tiền thì đưa cho Mild để lát Mild trả dùm Gulf.

    Nói xong lại xách cặp chạy đi trước, làm cả đám bạn càng tò mò hơn về nửa kia của Gulf, có thể rèn Gulf đến độ này.

    Đương nhiên rời mắt khỏi Gulf, ánh mắt mọi người lại đổ lên người Mild.

    "Nhìn ta làm gì? Ăn đi."

    Cả bọn tức lắm nhưng không làm gì được, chỉ có thể phát tiết lên đồ ăn.

    Từ lúc Gulf đứng lên, rời khỏi, ánh mắt của Boom chưa rời khỏi Gulf một giây nào. Anh thấy cậu lên chiếc xe màu đen vừa dừng lại trước cửa quán, miệng thì cười rất tươi. Nhìn đến đây Boom không còn tâm trạng nào để ăn nữa, trầm ngâm cầm ly nước uống.

    Trong đầu đang không ngừng tính toán. Có thể chạy con xe đó chắc chắn gia thế không tầm thường. Nhưng là ai thì cũng vậy thôi, xưa giờ chưa có thứ gì anh muốn mà không đạt được. Boom nghĩ.

    Gulf lên xe, đối diện với mắt anh là một gương mặt nam tính, đang nở nụ cười rất tươi với anh.

    "Em ăn xong rồi hả? Nhanh vậy? Anh có thể chờ mà!"

    "Em ăn xong rồi, còn anh? Anh ăn chưa? Lúc nãy nhắn tin anh vẫn đang làm mà?"

    "Ừm, anh xong việc là chạy qua đây với em luôn. Với lại anh chưa đói."

    "Như vậy làm sao được, phải ăn đủ bữa đúng giờ có biết chưa.."

    Vừa nói Gulf vừa thắt lại dây an toàn cho bản thân, Mew thì nổ máy lái xe rời khỏi khu phố ăn uống ở gần trường đại học.

    Anh lái xe về hướng nhà anh, đến mỗi ngã tư thì có đèn đỏ. Mew vừa dừng đèn đỏ thì mở ngay chốt dây an toàn của mình. Gulf còn chưa hiểu Mew định làm gì thì.. mặt anh sát ngay mặt của Gulf và một nụ hôn nồng cháy tràn đầy sự nhớ nhung diễn ra.

    Mew cứ hôn như vậy, đến khi đèn chuyển xanh mới buông Gulf ra.

    "Anh nhớ em!" Mew nói, tay của anh nắm lấy tay Gulf, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

    Gulf giơ tay lên xoa xoa môi, hy vọng muốn xua tan cảm giác đang còn ở trên môi. Chỉ mội nụ hôn mà trong người cậu như có lửa, chỉ chờ thiêu cháy cậu.

    "Em cũng vậy!"

    Cả hai về căn chung cư của Mew, Mew cũng một thời gian rồi chưa về lại đây. truyencuaLeHaBang Đa phần thời gian anh ở công ty, được rảnh thì chạy về thẳng nhà Gulf, hiện tại nhà Gulf đã có một nửa tủ đồ của anh rồi.

    Dù ít khi về đây nhưng nhà cửa vẫn được cô giúp việc dọn dẹp sạch sẽ, không có một hạt bụi nào cả.

    Vừa vô tới cửa chưa kịp thay dép thì Gulf đã bị Mew ôm chặt, hôn mãnh liệt từ cửa, vừa đi vừa hôn đến tận ghế sô pha trong phòng khách.

    Mãi một lúc sau khi buông ra, môi Gulf đã có chút đỏ lên, kết hợp với ánh mắt mơ màng của cậu là Mew khó lòng kiềm chế.

    "Em chuyển về đây sống chung với anh nhé!"

    Gulf đang mơ màng thì bị câu nói của Mew đánh tỉnh.

    "Hả?"

    Dù cậu vẫn có qua nhà Mew ngủ lại, Mew cũng ngủ ở nhà cậu rồi, nhưng nếu nói cùng nhau sống chung thì đây sẽ là chuyện khác.

    "Sống ở đây sao?"

    "Em không thích?"

    "Không, không phải. Em chỉ hơi bất ngờ một tý thôi. Thế còn nhà bên kia thì sao? Nếu mẹ biết em không ở đấy nữa thì sao?"

    "Em không có ý định giới thiệu anh với nhà em?"

    "Có chứ, nhưng mình mới yêu nhau mà! Em còn đang hứa với bạn giới thiệu anh với chúng nó mà hai tháng rồi vẫn chưa có cơ hội đây!"

    "Khi nào cũng được, khi nào bọn em có thời gian rảnh thì nói với anh, anh sắp xếp rồi chúng ta gặp mặt."

    "Dạ."

    "Vậy em có đồng ý ở đây với anh không?"

    ".. Dạ."

    "Lâu lâu mình vẫn sẽ về bên kia mà, không sao. Ngày mai sau khi tan học anh sẽ dẫn em về nhà sắp xếp nhưng đồ dùng cần thiết qua đây. Cái gì không quan trọng lắm thì mình mua sau cũng được."

    "Cũng không có gì quan trọng, chỉ có lấy đôi giày với mấy bộ đồ đá bóng thôi. Dù gì đồ của em ở bên đây cũng nhiều, không cần mua thêm gì đâu."

    Gulf ngồi trên đùi của Mew, cả hai vừa ngồi như vậy vừa bàn tính chuyện chuyển nhà cho Gulf.

    "Thế em đi tắm trước đi."

    "Không, anh đi tắm trước đi. Em ngồi đây một lát."

    "Được."

    Mew hôn một cái lên trán của cậu rồi mới về phòng.

    Anh cũng muốn đi tắm rửa cho mát, truyencuaLeHaBang cả ngày nay ở xưởng nóng nực mồ hôi anh ra đã khiến anh rất khó chịu rồi.

    Gulf thì ngồi trên ghế mở tin nhắn nhóm chat của cả đội:

    "Khi nào chúng mày rảnh? Sắp xếp làm quen với người yêu ta."

    "Woa, cuối cùng cũng được gặp."

    "Ta khi nào cũng rảnh! Lúc nào cũng được!"

    "Ta cũng vậy."

    "Ok, vậy thời gian địa điểm ta quyết. Xong sẽ báo lại."

    Xong xuôi Gulf tắt điện thoại, nằm trườn ghế.

    Hết chương 39.
     
    Nguyễn Ngọc NguyênKimyenvo thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...