Đam Mỹ [fanfic] [mewgulf] - Em là món quà của anh - Lê hạ băng

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Lê Hạ Băng, 14 Tháng năm 2021.

  1. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 20: Luyến tiếc

    Lâu rồi mới trở lại, cả nhà có nhớ Băng không nà?

    Hy vọng cả nhà tiếp tục ủng hộ Băng nhé!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ăn uống xong xuôi, Mew cùng Gulf đưa Mild về nhà.

    Nhà Mild không xa lắm, cách nhà Gulf chỉ mười lăm phút đi xe.

    Vừa đến nơi, hai con cún nhà Mild đã sủa ầm ĩ vì nghe tiếng xe.

    "Hai con cún nhà em cũng giống chủ phết."

    Mew nói với Mild, ý chọc hai con chó ồn ào náo nhiệt như chủ. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mild cười cười:

    "Vậy cho vui nhà vui cửa thầy ạ. Cảm ơn thầy đã đưa em về. Hai ngươi về cẩn thận."

    Nói xong thì bye bye Gulf rồi xoay người mở cửa xuống xe.

    Chờ đến khi Mild vô nhà rồi, hai bé cún mới yên lặng được.

    Nhà Mild nuôi hai con cún, một con Poodle nâu đỏ với một con Alaska đen trắng.

    Như Mild nói, vì cậu sống một mình nên có hai bé cún lúc về nhà cũng đỡ cô đơn hơn.

    Gulf nhìn theo mãi, đến lúc xe chạy khuất mới thôi.

    "Em thích nuôi chó sao?"

    "Dạ, cũng thích ạ. Nhưng em thích mèo hơn. Với lại em sợ em nuôi không tốt, lại tội chúng nó."

    Gulf thật thà lắm, cậu chỉ nghĩ đơn giản rằng bản thân mình ăn uống thất thường, lại hay không ở nhà, sợ sẽ không chăm được cún. Nên mãi vẫn không nuôi dù cũng thích chúng.

    Cậu chỉ thỉnh thoảng cùng Mild dắt mấy đứa đi dạo, hoặc những khi qua nhà Mild thì chơi cùng chúng nó thôi.

    Mew nghe vậy cũng không nói gì.

    Dù Mew đã cố chạy chậm, nhưng nhà Mild và nhà Gulf lại quá gần, nên mới đó mà đã tới nhà Gulf rồi.

    Thực ra không chỉ Mew cảm thấy nhanh, mà Gulf cũng vậy. Cậu cũng muốn ở bên cạnh Mew thêm một chút nữa.

    Nhưng đến nhà rồi, Gulf chần chừ mãi không muốn xuống, Mew cũng không muốn Gulf đi nên anh mở lời.

    "Nãy ăn no quá, hay là em cùng tôi đi dạo một chút nhé."

    "Dạ được ạ."

    Mew đỗ xe vô sân nhà Gulf, khóa cổng lại rồi hai người đi dạo.

    Tiết trời mùa thu về đêm vẫn có chút se se lạnh, đi bộ trên vỉa hè dưới hàng cây bàng lá đã ngã vàng, hai người im lặng không nói gì.

    Gulf thì là vì ngại ngùng không biết nói gì với Mew, chân tay luống cuống cả lên.

    Còn Mew thì thấy cậu như vậy rất dễ thương nên muốn trêu cậu một tý nữa.

    Một lúc sau, Mew mới nói:

    "Em quen với Mild lâu chưa?"

    "Lâu rồi ạ, chắc khoảng hồi tiểu học ấy ạ."

    "Thật ghen tỵ với cậu bạn đó."

    "Tại sao ạ?" Gulf tò mò. Cậu không hiểu Mew đang ghen tỵ cái gì ở Mild, trong khi anh hơn Mild gần như tất cả.

    "Vì cậu ấy ở bên em lâu hơn anh, có nhiều kỷ niệm với em và còn có thể thấy được hình dáng lúc nhỏ của em. Phải chi tôi gặp em sớm hơn." Mew quay sang nhìn Gulf, rồi nắm lấy tay cậu.

    Gulf phì cười, cậu không nghĩ rằng một vị giáo sư như anh cũng có một mặt trẻ con dễ thương như vậy.

    Mew cũng cười, rồi hai người nắm tay nhau đi tiếp.

    Mặc dù đoạn đường phía trước không ai nói với ai câu nào, chỉ yên lặng đi bên cạnh nhau nhưng Mew và Gulf đều cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn.

    Hai người lòng vòng một chặp rồi cũng về đến nhà. Tay vẫn chưa có lúc nào buông.

    Gulf hơi ỉu xìu vì nghĩ đến cảnh Mew sắp về, lại nhìn xuống dưới thấy tay hai người đang đan vào nhau, làm cậu lại càng không nỡ.

    "Trời cũng muộn rồi, đêm nay tôi có thể ngủ lại nhà em không?"

    "Được." TruyenduocvietboiLeHaBang

    * * *

    "Hả?" Gulf giật mình, ngước mặt lên nhìn Mew.

    Vừa nãy cậu đang thất thần, đến hồi chợt nhận ra cậu mới giật mình 'Hả' một tiếng.

    "Hôm qua em ngủ lại nhà tôi rồi, em cũng đến nhà tôi rồi, nhưng tôi chưa biết nhà em trông như thế nào. Có được hay không?"

    Gulf cảm thấy mình như bị sốt rồi, hai má bắt đầu nóng lên, cậu lí nhí gật đầu:

    "Được ạ."

    Mew cười rồi cả hai vẫn nẵm tay đi vô nhà.

    Vừa vô đến cửa, Gulf chợt nhớ ra là nhà vẫn chưa dọn, từ hôm qua cậu đi với Mew đến giờ, chưa biết căn nhà đã thành ra như thế nào rồi.

    Gulf vội bỏ tay Mew ra rồi chặn Mew ngay trước cửa.

    Mew đang giật mình vì tưởng Gulf đổi ý, không muốn anh ở lại. Gương mặt buồn hẳn đi trông thấy, thì nghe Gulf nói:

    "Không được đi vô, thầy ở đây chờ em một chút, chỉ một chút thôi. Em vào sẽ ra ngay."

    Gulf mở vửa vô nhà, lúc chuẩn bị đóng cửa vẫn không yên tâm thò đầu ra nói lại lần nữa:

    "Thầy nhớ đừng vô đấy, chờ em một tý thôi, chỉ một tý thôi."

    Gulf gấp gắp chạy vô nhà, vơ hết quần áo, vớ mà cậu ném trên bàn, trên sofa, ngay cả trên giường cũng có nữa, đem hết vào nhà tắm ném vô sọt.

    Tiếp đó cậu chạy ra bếp, vơ hết vỏ gói mì tôm, snack và cả vỏ lon bia, nước ngọt vứt vào sọt rác.

    Nhìn cái bồn rửa bát vẫn còn ngổn ngang chén nồi, nhưng không kịp rửa. Hy vọng thầy ấy sẽ không vô bếp.

    Gulf nhìn quanh nhà một lần, đành vậy. Rồi cậu ra mở cửa cho Mew.

    Mew vẫn ngoan ngoãn đứng đó theo lời Gulf dặn.

    "Thầy vô đi ạ."

    Nói rồi cậu quay qua tủ giày loay hoay tìm dép đi trong nhà cho Mew.

    Mew vô nhà, đập vô mắt anh là một ngôi nhà nhỏ được trang trí rất ấm cúng, nhưng vẫn không kém phần năng động, đúng với lứa tuổi hiện giờ của cậu.

    Thảm lông lót dưới ghế sofa đựng rất nhiều bộ game điện tử, trên bàn phòng khách và bàn ăn trong bếp có rất nhiều truyện tranh. Còn có hẳn cả một kệ truyện bên cạnh tủ tivi.

    Mew thấy Gulf đọc rất nhiều truyện: Thám tử lừng danh Conan, One Piece, cả Inuyasha cũng có nữa, truyện nào cũng có gần như đủ cả bộ.

    "Thầy ngồi ghế chơi, nhà hơi bừa, thầy thông cảm."

    "Không sao, con trai mà, tôi hiểu."

    Mew thoải mái lại ghế ngồi như mình là chủ nhà, còn Gulf thì tay chân luống cuống như khách vậy.

    "Thầy dùng nước gì? Để em.."

    Vừa nói Gulf vừa đi lại tủ lạnh mở tủ ra thì.. chỉ có nước lọc, tủ lạnh trống trơn. Gulf ngơ ra mất năm giây.

    Thấy Gulf ngừng giữa chừng, Mew quay lại nhìn thì Gulf đang đứng ngơ trước tủ lạnh, cũng thấy được nguyên nhân khiến Gulf ngơ ra.

    Anh thật không biết nói sao với Gulf luôn rồi, không biết thời gian qua cậu nhóc này đã sống như thế nào nữa.

    "Chỉ còn nước lọc thôi, có được không thầy?" Gulf cầm chai nước quay người lại hỏi Mew. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Đều được cả." Nói rồi Mew vẫy tay gọi cậu lại.

    Gulf cầm theo chai nước mát đến bên cạnh Mew, vừa tới nơi Mew kéo cổ tay Gulf khiến Gulf ngồi vào lòng mình.

    Gulf giật mình ôm chắc chai nước vào lòng, ngước mắt nhìn Mew:

    "Thầy làm gì vậy?"

    "Em nói xem, em có đáng bị phạt không?"

    "Không phải, tại dạo này em không hay về nhà nên trong tủ mới không có đồ ăn thôi. Chứ bình thường vẫn có." Gulf lí nhí trả lời.

    "Phải vậy không?" Mew nheo mắt nhìn lại.

    Ánh mắt của Mew là Gulf chột dạ, cúi đầu nghịch chai nước.

    Hết chương 20.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  2. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 21: Nhận ra tình cảm của mình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quay lại hình ảnh Gulf đang ngồi trong lòng Mew, cậu ngại ngùng đứng dậy:

    "Muộn rồi, thầy đi tắm đi để còn ngủ." Gulf nhìn Mew và nói.

    "Nhưng em không có đồ mới sẵn ở nhà, thầy mang tạm đồ của em có được không?" Gulf gãi đầu nói.

    "Được, không thành vấn đề. Nhà tắm ở đâu thế?"

    Gulf chỉ tay về căn phòng bên cạnh phòng ăn. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mew gật đầu rồi cất bước về phòng tắm, lúc quay người lại Mew hơi nhếch mép nở một nụ cười, nụ cười thể hiện sự thỏa mãn khi mục đích đã đạt được.

    Sau khi nghe tiếng đóng cửa, Gulf mới thở ra một hơi, đưa tay lên ngực giữ vị trí trái tim đang đập liên hồi của mình.

    Vỗ vỗ ngực hai phát, cậu cố gắng chấn tĩnh (*) bản thân rồi về phòng tìm đồ cho Mew. Lục tung cả tủ đồ cậu chọn được một chiếc T-shirt màu trắng form rộng cùng với một chiếc quần dài bằng vải lanh.

    (*) Bình tĩnh.

    Cậu đang loay hoay tìm chiếc quần nhỏ mới cậu nhớ lần trước mình đi mua cùng Mild nhưng vẫn chưa dùng, cậu vứt ở đâu đó trong góc tủ.

    Thì bất chợt nghe tiếng mở cửa phòng ngủ, quay đầu lại thì Gulf thấy Mew chỉ đang quấn một cái khăn tắm ngang hông đứng dựa ở cửa nhìn cậu. Gulf lại một lần nữa được chiêm ngưỡng cơ bụng săn chắc của Mew.

    Cậu giơ chiếc quần con lên nói với Mew:

    "Em tìm thấy rồi, thầy nhanh thay đi."

    Nói rồi cậu dúi hết quần áo vô tay Mew, chạy thẳng ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại.

    Mew từ lúc vô phòng vẫn chỉ im lặng nhìn Gulf, anh cảm thấy cậu nhóc này như cô vợ nhỏ vậy. Da mặt thật là mỏng, nhưng anh cũng dần nhận ra một điều: Gulf đã có cảm giác khác với anh, đây có thể coi là một tín hiệu tốt a.

    Anh thay đồ đi ra thì thấy Gulf đang đứng trong bếp rửa đống chén nồi, anh lại gần ngỏ ý muốn giúp:

    "Không sao, em rửa sắp xong rồi. Thầy chờ em một tý." Gulf từ chối rồi quay lại nhìn Mew.

    Chiếc áo form rộng của Gulf khi Mew mặc vào thì gần như là áo ôm mất rồi. Vì cơ bắp nơi tay hay ngực của Mew đều to hơn so với Gulf, nên mang vô rất ôm, có chút chật.

    May là chiếc quần vẫn được coi là thoải mái. Chắc hôm nào phải đi trung tâm thương mại mua thêm vài bộ quần áo rộng rộng mới được. Gật gật đầu, Gulf nghĩ.

    "Thầy mang đẹp thật đấy." Cậu cười cười chọc Mew, rồi quay lại tiếp tục công việc rửa chén của mình.

    Chợt một cánh tay túm lấy vai cậu, khiến cậu phải quay người lại, lưng áp vào thành bồn rửa chén.

    Mew một tay chống vào thành bồn, một tay khác đặt lên kệ tủ phía trên, tạo thành dáng Kabedon (*) ép Gulf ở giữa.

    (*) Là thuật ngữ có nguồn gốc xuất phát từ nước Nhật.

    "Em đang cười nhạo tôi sao?"

    "Không, không có." Gulf ấp úng trả lời. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Cái tư thế này khiến cậu không có đường lui, trong khi đó Mew ép rất sát cậu, từng hơi thở, nhịp đập của anh cậu có thể cảm nhận rất rõ ràng.

    Gulf chỉ cần nhìn thẳng là có thể thấy ánh mắt nóng rực của Mew đang nhìn cậu. Nhìn đến bờ môi hồng của Mew, Gulf có suy nghĩ muốn cắn bờ môi đó.

    Chợt Gulf giật mình, sao cậu lại có cái suy nghĩ biến thái như vậy cơ chứ. Cậu hốt hoảng chui ra khỏi vòng tay của Mew.

    "Thầy rửa tiếp giúp em, em đi tắm."

    Nói rồi cậu quay người chạy mất, Mew bật cười khi nhìn thấy dáng vẻ chạy trối chết của cậu.

    Chờ cậu đi khuất rồi, Mew quay người lại rửa tiếp chén chưa rửa xong.

    Gulf thì nhanh chóng lao vào nhà tắm, lột hết đồ rồi đứng dưới vòi sen, xả thẳng nước lạnh từ trên đầu xuống.

    Hơi lạnh làm cậu giật mình nhưng cũng phần nào giúp cậu thanh tỉnh đôi chút. Cậu cứ như vậy ngâm mình dưới dòng nước mát lạnh đang chảy của vòi sen.

    Thực ra cậu cũng lờ mờ nhận ra sự khác biệt của mình trong thời gian qua, cậu ỷ lại vào Mew nhiều hơn, lúc bên cạnh Mew cậu rất dễ đỏ mặt ngại ngùng, tim sẽ đập nhanh.

    Dù đều là con trai với nhau nhưng khi cậu ở cùng Mild hay với những người bạn là nam khác, cảm giác rất khác. Kể cả khi Mild cởi trần trước mắt cậu, cậu vẫn cảm thấy bình thường. Còn với Mew thì cậu lại ngại ngùng trước hình ảnh đó.

    Gulf cho dù chưa yêu bao giờ nhưng cũng không phải quá ngốc, không biết yêu là gì. Gulf cảm nhận được tình cảm của Mew dành cho mình và hiện tại, ngay thời điểm này Gulf cũng nhận ra mình có tình cảm hơn mức thầy trò dành cho Mew.

    Lúc nhận ra thì cậu đã đứng dưới vòi nước lạnh cũng được một đoạn thời gian khá lâu rồi. Rùng mình một phát, cậu lấy khăn lau người, tính mang quần áo vào thì.. thôi xong.

    Lúc nãy vì gấp quá cậu phi thẳng vào nhà tắm chứ chưa kịp lấy đồ thay. Giờ thì cậu không biết làm như thế nào, Gulf không biết Mew còn ở trong bếp không, ở trong phòng khách hay đã vô phòng ngủ. Nếu đi ra trong bộ dạng này thì rất ngại ngùng.

    Nghĩ nghĩ chưa biết phải làm như thế nào thì chợt nghe tiếng gõ cửa. Gulf hé cửa chỉ thò mỗi cái đầu ra thì thấy Mew đang cầm bộ đồ ngủ bằng lanh cho cậu.

    Cậu thật ngạc nhiên khi anh để ý mình từng chút từng chút một như vậy, cậu làm sao có thể không rung động được cơ chứ.

    Nhận lấy quần áo, cậu nói cảm ơn rồi đóng cửa phòng lại. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Lúc sau cậu ra, đã thấy Mew cầm khăn tắm dựa lưng vào tường đứng đợi cậu. Gulf còn đang ngơ ngác thì Mew đã nắm lấy tay cậu, dắt cậu đi về phía ghế bàn học.

    Đẩy cậu ngồi xuống, còn anh thì lấy khăn phủ lên tóc cậu, xoa xoa lâu tóc cho cậu:

    "Tại sao lại tắm nước lạnh, nếu cảm lạnh thì sao?"

    Thì ra lúc nãy khi Gulf mở cửa, Mew đã cảm nhận được hơi lạnh trong phòng tắm. Gulf bối rối không biết trả lời như thế nào.

    Không lẽ lại nói vì mình có ý đồ xấu với anh nên dội nước lạnh để hạ hỏa ư? Gulf nghĩ.

    "Tại, tại em nóng." Nghĩ một hồi thì Gulf cũng chỉ có thể nghĩ ra lý do này.

    "Lần sau không được như vậy nữa nghe chưa? Dù trời có nóng nhưng giờ đã là tiết trời mùa thu rồi. Rất dễ cảm lạnh." Mew vẫn chăm chú lau tóc cho Gulf.

    "Nếu em mà ốm, tôi sẽ rất đau lòng." Mew ngồi quỳ xuống để vừa tầm với Gulf, nhìn vào mắt Gulf mà nói.

    Gulf nhìn anh thật kỹ, thật lâu, như muốn nhìn thấu anh. Nhưng Gulf chỉ thấy ánh mắt dạt dào tình cảm của Mew, trong mắt Mew hiện tại đang phản lại hình ảnh của cậu.

    Mắt Gulf kiên định nhìn Mew, Mew nhìn vào cặp mắt đó, cảm nhận được có điều gì đó đang dần thay đổi.

    Lời tác giả: Quyết định của Gulf sẽ như thế nào? Mối quan hệ của hai người sẽ ra sao? Chương sau nhé!

    Hết chương 21.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  3. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 22: Đồng ý Mew

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lời tác giả: Khi Gulf nhận ra tình cảm của mình với Mew, là một người đàn ông như cậu. Gulf có thể hay không chấp nhận tình yêu đồng giới này?

    Gulf tự hỏi bản thân, mình có kì thị nó không? Thì câu trả lời là không. Cậu cảm thấy mỗi một người đều có quyền tự do yêu đương, quan niệm yêu đương của cậu cũng không có phân biệt giới tính, biên giới, màu da. Tất cả đều bình đẳng.

    Gulf tự hỏi bản thân, liệu gia đình cậu và mọi người xung quanh cậu có thể chấp nhận được tình yêu này không? Cậu có đủ tự tin đồng hành cùng Mew để đối mặt mới những phản đối, kì thị vấn đề này của xã hội hay không?

    Gulf không chắc về điều này cho lắm, nên cậu vẫn luôn đắn đo. Nhưng khi Gulf nhìn vào ánh mắt của Mew, đôi mắt đẹp đó chứa tràn ngập tình yêu thương đang nhìn cậu, Gulf quyết định rồi: Cậu muốn cho bản thân mình một cơ hội, cho cảm xúc của cậu một cơ hội để thử. Cũng như muốn cho Mew một câu trả lời chính xác về cảm xúc của cậu. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Quyết định xong, Gulf giơ tay nắm lấy bàn tay đang lau tóc cho cậu. Cậu nắm rất chắc, mắt nhìn thẳng vào Mew khiến Mew không khỏi giật mình, nhưng cũng chỉ im lặng nhìn Gulf.

    Gulf hít một hơi thật sâu, thở ra:

    "Thầy thích em đúng không?"

    "Đúng." Mew ngồi xuống hạ người ngang với Gulf.

    "Thật trùng hợp, em cũng thích thầy."

    Mew ngơ rồi, lời bày tỏ bất ngờ này của Gulf khiến anh không kịp phản ứng, anh nghĩ mình phải mất thêm một đoạn thời gian khá dài nữa mới có thể cưa đổ cậu, nên Mew không lường trước được lời Gulf nói lúc bấy giờ.

    Nhưng phản ứng của Mew trong mắt Gulf lại không như tưởng tượng của cậu. Trong mắt cậu anh chỉ như vậy, lẳng lặng nhìn Mew, khuông mặt không chút biểu cảm, làm cậu lo lắng.

    Gulf không biết cũng không hiểu tại sao Mew lại có biểu cảm như vậy khi cậu nói thích thầy ấy. Không phải nên vui mừng sao? Hoặc có thể là giật mình chẳng hạn. Tại sao không có chút phản ứng gì hết vậy? Gulf nghĩ.

    "Thầy không phải nói thích em sao? Sao thầy lại có biểu cảm như vậy?" Gulf ngại ngùng, cùng với một chút bối rối đưa tay lên gãi đầu, cậu không biết phải tiếp tục nói gì trong hoàn cảnh ngượng ngùng này.

    Mew hoàn hồn, biết có thể Gulf đã hiểu lầm nên vội ôm lấy Gulf, khẳng định nói:

    "Em làm bạn trai tôi nhé!" Mew buông Gulf ra rồi nhìn thẳng Gulf.

    "Vậy phản ứng vừa nãy là.."

    Chưa để Gulf nói hết Mew đã ngắt lời:

    "Vì tôi quá bất ngờ, tôi quá hạnh phúc khi nghe em nói cũng thích tôi. Đây là điều kể cả trong mơ tôi cũng muốn thấy nó."

    Gulf ngại ngùng khi nghe Mew bày tỏ như vậy, không ngờ một người hoàn hảo như Mew vì nghe mình nói thích anh ấy mà lại bối rối như vậy.

    "Vậy.."

    "Em có đồng ý làm bạn trai của tôi không?"

    Gulf ngại ngùng gật đầu.

    Nhận được sự đồng ý của Gulf, Mew hạnh phúc ôm lấy Gulf một lần nữa, cười khúc khích như một đứa trẻ. Anh thật sự quá quá hạnh phúc rồi.

    "Khụ khụ, thầy ôm em chặt quá, em thở không được." Gulf vỗ vai Mew nói.

    Mew haha cười ngượng, nới lỏng vòng tay nhưng vẫn không buông cậu ra. Gulf thấy vậy cũng chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Mew. Gulf không biết Mew có bao nhiêu xúc động, nên chỉ có thể vuốt nhẹ lưng trấn an Mew.

    Một lúc sau Mew buông Gulf ra rồi nói:

    "Vậy hôm nay là ngày đầu tiên của chúng ta nhé!"

    "Được ạ."

    Mew cười, vuốt nhẹ mái tóc của cậu. Anh nói:

    "Từ giờ em không thể gọi anh là thầy được, phải gọi là anh. Nếu không em cũng có thể đặt biệt danh cho anh nếu em muốn."

    Lời tác giả: Vì từ giờ Mew và Gulf chính thức quen nhau rồi nên Mew sẽ xưng hô với Gulf là Anh – Em, không xưng Tôi – Em như trước nữa nha cả nhà.

    "Ưm, như vậy không ổn cho lắm, vì dù gì thầy cũng là giáo sư, lại còn đang dạy em nữa a." Gulf gãi đầu phản bác, vì cậu thực sự không quen với cách xưng hô này, còn một nguyên nhân to lớn khác, đó chính là cậu rất ngại. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Trên trường anh đúng là giáo sư, nhưng ra khỏi trường rồi thì anh là của em. Anh không muốn người ta nghĩ chúng ta chỉ là thầy trò, có được không?"

    Mew biết điểm yếu của Gulf, cậu thanh niên này chỉ ăn mềm, không ăn cứng. Nên thay vì nói với giọng điệu ra lệnh thì Mew chọn xuống giọng năn nỉ Gulf.

    Đúng như Mew nghĩ, Gulf bối rối một hồi lâu nhưng vẫn không thể nào từ chối Mew được, tai cũng vì ngượng ngùng mà đỏ hết cả lên. Nhưng dù gì cũng đành thỏa thuận:

    "Em có thể đổi từ từ được không? Đổi ngay em không quen."

    "Được, nhưng nếu em gọi sai thì phải bị phạt, để còn nhớ mà sửa lần lần. Có được không?"

    "Nhưng hình phạt là gì?" Gulf hoang mang.

    Mew rướn người lên, hôn Gulf. Dù chỉ là một cái hôn nhẹ, cũng không hẳn là hôn nữa, môi chạm môi một cái mà thôi.

    Mew đã dùng hàng động thay cho câu trả lời rồi.

    Gulf cảm nhận được độ ấm từ bờ môi của Mew, không những vậy môi Mew lại rất mềm, cậu ngượng chín cả mặt. Nguyên nhân không đơn giản vì được Mew thơm mà là vì mới nghĩ muốn ăn môi Mew cách đây một tiếng trước, giờ đã được chạm. Ông trời thiệt chiều cậu mà.

    "Bây giờ cứ mỗi lần em gọi sai, anh sẽ hôn em một cái, bất kể là đang ở đâu, mức độ sẽ ngày càng tăng lên. Oke chứ?"

    "Nhưng nếu ở trường thì sao?"

    "Nếu ở trường thì anh sẽ chấp nhận cho em gọi anh là thầy, nhưng là ở nơi đông người. Nếu ở riêng hai đứa thì cũng không được."

    Kỳ kèo một hồi Gulf cũng đành phải chấp nhận. Gulf cảm thấy Mew quá chấp nhất việc xưng hô này rồi. Cậu cảm thấy gọi như thế nào mà chả được.

    Nhưng cậu không biết thực ra Mew không phải chấp nhất việc xưng hô mà là không chấp nhận nổi việc tuổi của anh cách cậu quá xa. Khi cậu là học trò còn anh lại là giáo sư.

    Đợi hai người hạnh phúc xong cũng đã nửa đêm rồi. Gulf ngáp một phát, chưa kịp hoàn hồn đã được Mew bế lên. Gulf giật mình quàng tay qua cổ anh để khỏi ngã.

    "Thầy, thầy làm gì vậy? Thả em xuống!"

    "Em giờ là người yêu của anh, anh bế em có gì không thỏa đáng sao?"

    Mew mở cửa phòng ra đặt Gulf lên giường, Gulf chống tay lên ngực anh, muốn tranh luận về vấn đề này thì môi anh đã dán lên môi Gulf.

    Lần này không phải chỉ chạm nhẹ mà là một nụ hôn kiểu Mỹ (*). Gulf thì chưa bao giờ hôn qua, cậu chỉ vụng về đi theo sự dẫn dắt của Mew.

    (*) Hôn kiểu Mỹ: Tương đối giống hôn kiểu Pháp nhưng chúng ta không sử dụng lưỡi trong quá trình hôn, chỉ có môi chặt môi và ghì nhau lại. Rất dễ thương.

    Hai người quấn nhau đến lúc Gulf không còn hơi nữa Mew mới buông ra, dùng tay ngắt nhẹ mũi Gulf:

    "Bảo bối, em phải thở đi chứ."

    Anh thật hết cách với cậu, Mew thì vẫn chưa muốn buông mà thấy Gulf thiếu hơi đến độ mặt đỏ bừng, anh mới không đành lòng buông cậu ra.

    Thoát khỏi nụ hôn của Mew, Gulf hít lấy hít để, cảm giác như đã ở dưới nước một thời gian dài vậy. Nghe Mew nói Gulf mới ngộ ra thì ra hôn cũng có thể thở.

    Lời tác giả: Khóc không ra nước mắt với suy nghĩ của Gulf luôn. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Nhưng Gulf cảm thấy dù có chút khó thở nhưng cậu vẫn thích nụ hôn này. Gulf đưa tay lên sợ nhẹ môi mình, nụ hôn đầu của cậu.

    "Đây là hình phạt của em khi gọi anh là 'thầy'." Mew nói.

    "Giờ thì đi ngủ thôi nào, đã trễ lắm rồi."

    Mew cũng trèo lên giường, rồi với chăn đắt lên người cậu với anh.

    Đã trờ lại, càng ngày càng ngọt rồi. Cùng Băng chờ tiếp chương sau nhé.

    Hết chương 22.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  4. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 23: Ngày đầu tiên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dù đêm đã khuya nhưng cả hai nằm trên giường vẫn thao thức chưa ngủ được. Vì lời tỏ tình ngày hôm nay, cũng vì hôm nay là ngày đầu tiên hai người chính thức bên nhau.

    Với Mew lần trước ngủ cùng Gulf cũng không có hồi hộp đến như vậy. Gulf thì lần đó bất tỉnh rồi, có biết gì đâu mà hồi hộp.

    Cả hai nhìn thẳng trần nhà, không liếc ngang liếc dọc, nhưng tấm chăn chợt nhúc nhích. Thì ra tay Mew đang với qua nắm lấy tay Gulf bên dưới tấm chăn. Nhẹ nhàng vậy thôi nhưng rất dễ thương. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Xong người còn lại thì lén lén lút lút như tên trộm. Nhích từng chút, từng chút lại gần Mew, vừa nhích được một đoạn thì Mew đã kéo tay cậu lại ôm trọn cậu vào lòng. Gulf cũng được đà quay sang ông Mew cứng ngắc.

    Vậy là vô thế, đêm nay cả hai đã có một giấc ngủ rất ngon.

    Sáng hôm sau.

    Những tia nắng đầu tiên đã chiếu vào cửa sổ, báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.

    Gulf ti hí mắt ra nhìn. Đập vào mắt cậu là một khuôn mặt điển trai đang nhắm mắt, y như một chàng hoàng tử đang ngủ say trong rừng. Phía sau anh là những tia nắng vàng bao lấy anh, trông rất ấm áp.

    Nhìn thấy hình ảnh này, bình mật trong lòng Gulf như tràn ra ngoài, cậu không ngờ hạnh phúc lại đơn giản như vậy.

    Không phải niềm đam mê như với game, không phải niềm vui khi chiến thắng. Mà là một thứ gì đó nhẹ như lông hồng đang gãi trong lòng cậu, khiến cậu rất ngứa nhưng không có cách nào gãi được.

    Gulf giơ nhẹ tay lên, men theo những đường nét trên gương mặt mà di chuyển tay. Cậu muốn khắc ghi hình ảnh này vào tâm trí mình.

    Khi tay của Gulf đưa đến miệng thì có một bàn tay to lớn, hiện rõ những đường gân trông rất mạnh mẽ, nhưng cũng rất ấm áp, bao phủ bàn tay cậu. Nắm lấy tay cậu và đặt lên đó một nụ hôn, nhẹ nhàng và trân trọng.

    "Thầy dậy từ lúc nào vậy?"

    "Từ lúc em nhìn anh chằm chằm." Mew mở mắt ra, lật người lại đối diện với Gulf.

    "Và có lẽ em đã quên giao kèo của hai chúng ta rồi nhỉ? Lại gọi anh là thầy, phải phạt."

    Nói xong thì Mew hôn nhẹ Gulf, là một cái Morning kiss (*) khiến một ngày mới càng thêm ngọt ngào.

    (*) Morning kiss: Ý chỉ nụ hôn vào buổi sáng sớm.

    Hôn xong, Mew chống một tay lên gối, tựa đầu cao hơn Gulf, giúp cậu che những ánh nắng ở phía sau anh.

    "Dậy nào bảo bối, chúng ta đi ăn sáng."

    "Em vẫn chưa muốn dậy, có thể không ăn sáng không?"

    "Không được, không ăn sáng sẽ bị đau dạ dày, ngoan. Ăn xong đưa em đi siêu thị."

    Gulf nghĩ cũng không muốn Mew mới ngày đầu tiên đã phải chịu cái tính cứng đầu của cậu, nên cũng đành vực dậy cái cơ thể lười nhác lên. Vừa ngồi dậy cậu vừa lầm bầm:

    "Tại sao có thể gọi là bảo bối một cách tự nhiên như vậy cơ chứ?"

    "Em nói gì cơ?"

    "Không ạ. Em sẽ vệ sinh xong ngay đây ạ." Nói rồi cậu nhanh xuống giường, lao ra ngoài vào nhà tắm.

    Mew nhìn cậu rời đi rồi bật cười. Vì hiện tại mối quan hệ của hai người đã khác nên anh có thể thoải mái thể hiện tình cảm của bản thân, yêu thương, chiều chuộng Gulf như anh từng mong ước.

    Mew cũng đứng dậy đi theo Gulf vô nhà tắm, Gulf đang đánh răng thấy anh mở cửa thì giật mình một chút nhưng cũng không nói gì. Còn lấy kem nặn ra bót đánh răng cho anh. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Phòng tắm không đến nỗi quá nhỏ nhưng hai người lớn đứng cùng nhau vẫn cảm thấy có chút chật. Mew đứng đằng sau Gulf, cả hai cùng nhìn nhau trong gương rồi bật cười.

    Gulf đánh trước nên xong trước Mew, khi cậu vừa rửa mặt mới xong, vừa ngước mặt lên thì Mew đã thơm một cái thật kêu lên má cậu. Sẽ không có gì nếu như miệng của Mew không dính đầy bọt kem đánh răng.

    Cả hai ở trong phòng tắm náo một hồi lâu mới đi ra. Chỉ là đánh răng, rửa mặt mà cũng có thể vui vẻ đến như vậy. Đúng là có tình yêu vào mọi thứ xung quanh đều biến thành màu hồng.

    Xong xuôi Gulf định đi thay đồ, Mew định đi cùng nhưng Gulf lại ngại, nhất quyết không chịu. Gulf vô phòng ngủ bấm chốt lại, để Mew ở ngoài, lúc này cậu mới yên tâm.

    Còn Mew, anh phát hiện ra, bây giờ chọc Gulf cũng là một thú vui của anh rồi. Anh rất thích khi thấy cậu nhóc này ngại ngùng hoặc nổi giận, phản ứng của cậu trong mắt anh rất dễ thương.

    Chờ Mew thay xong đồ cả hai lên xe đã là tám giờ sáng. Mew quyết định đưa Gulf đi ăn cháo.

    Ban đầu Gulf còn có chút phản kháng vì cậu cảm thấy mấy món cháo đó không ngon một chút nào, lại nhanh đói. Nên đến quán Gulf cũng để cho Mew chọn món cho mình luôn.

    Như khi tô cháo được bưng ra, khói vẫn đang còn bay nghi ngút. Đi cùng đó là hương thơm thanh thanh của nước hầm thịt, chỉ ngửi thôi cũng đã làm cho người khác có cảm giác thèm ăn rồi.

    Mew gọi cho Gulf một phần cháo sườn còn của anh thì là một phần cháo hàu nấu nấm, gọi thêm một phần bánh quẩy để ăn cùng và hai ly sữa đậu nành nóng hổi.

    Gulf cũng thử một thìa, sau đó cậu đã thay đổi suy nghĩ. Cậu không nghĩ rằng cháo ngon mà cậu lại nhận định nghe theo Mew là đúng. Gulf tin vào khẩu vị và mắt nhìn của Mew. Có thể nói trong tiềm thức cậu, ít nhiều đã ỷ lại vào Mew.

    Một tô cháo to bự rất nhanh đã thấy đáy, cháo vị ngọt thanh, thịt sườn lại mềm, ăn vào ấm bụng, khiến Gulf rất thoải mái. Bánh quẩy xé nhỏ thả vào cháo vừa mềm vừa có vị ngọt của cháo ngấm vào bánh. Gulf vừa ăn vừa cảm thán.

    Mew thì vẫn chăm chú theo dõi cậu từ đầu tới cuối, vẫn chăm cho cậu từng chút một. Cháo dính nơi mép cũng được anh lau đi nhanh chóng, quẩy cũng là anh xé nhỏ ra cho cậu. Sợ cậu bỏng, luôn miệng dặn dò cậu ăn từ từ, nhắc cậu uống cả sữa ấm.

    Ai nhìn vô cũng đều thấy Mew rất chăm lo cho Gulf, không những vậy còn làm rất tốt. Thu hút biết bao ánh nhìn trong nhà hàng.

    Mew cảm thấy hiện tại anh đã danh chính ngôn thuận trở thành người yêu của Gulf, anh không cần phải giấu diếm, âm thầm chăm sóc cậu, nên rất tự nhiên không xem ánh mắt của mọi người xung quanh, chỉ tập trung lo cho Gulf.

    Gulf cũng thoải mái nhận sự quan tâm của Mew, vì cậu trước giờ vốn dĩ đã không để ý ánh mắt của người khác rồi, lại đang rất tập trung tiêu diệt bữa sáng, càng đừng nói gì hiện tại xung quanh toàn là người lạ.

    Ăn xong Mew còn dắt cậu vào Starbucks ngay dưới trung tâm thương mại mua nước. Anh thì order một ly Americano đá, Gulf thì chọn cho mình một ly Chocolate Chip Cream Frappuccino khá ngọt. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Xong xuôi hai người mới đi dạo trung tâm thương mại. Mew thì nghĩ sẽ phải mua đồ ăn để lấp đầy cái tủ lạnh nhà Gulf, còn Gulf thì đang tính đường mua thêm đồ về để ở nhà.

    Đồ Gulf định mua thì vừa là quần áo cho Mew, cậu cũng muốn thêm cho bản thân mấy bộ. Thêm một số vật dụng thiết yếu khác, Gulf sợ nếu hôm sau Mew ở lại nhà mình như hôm qua sẽ không có đồ mang, mang đồ của cậu thì quá chật rồi, không thoải mái.

    Nghĩ như vậy, Gulf chợt đỏ mặt vì mới quen nhau được một ngày cậu đã nghĩ đến chuyện Mew sẽ ở nhà mình dài dài rồi. Hút một ngụm cà phê, cậu len lén nhìn qua Mew.

    Anh vẫn đẹp trai như vậy, tay vẫn nắm chặt tay cậu, Gulf cũng thử vùng ra mấy lần nhưng không thành công nên đành mặc Mew vậy.

    Hết chương 23.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  5. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 24: Thử nước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Gulf vừa ngậm ống hút vừa nhìn Mew, Mew cũng cảm nhận được ánh mắt của cậu, quay sang nhìn Gulf:

    "Sao thế, trên mặt anh có gì à?"

    "Không có, chỉ đang nghĩ anh uống Americano có đắng hay không thôi?" Không thể nói cậu đang ngắm anh, nên trong lúc bí bách cậu đành bịa ra một cái lý do như vậy.

    "Muốn thử không?" Mew chìa ly cà phê ra, đưa tới trước mặt cậu.

    Nhìn ly cà phê, Gulf không thể không uống được, không thì việc cậu bịa chuyện chả phải bị lộ rồi sao. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Thế là cậu định cầm ly cà phê để uống thử thì giơ tay lên, mới chợt nhớ ra, cả hai tay của Gulf đều không rảnh. Một tay thì đang cầm ly nước của mình, tay còn lại thì bị Mew nắm chắc rồi.

    Cậu nhìn Mew, tỏ ý bản thân mình không cách nào uống được, tưởng thoát được một kiếp này. Đang mừng thầm thì Mew dừng lại, đưa miệng ly lại gần sát môi cậu. Mew nhìn Gulf, Gulf nhìn Mew, nhìn qua nhìn lại một hồi Gulf cũng đành mở miệng ra uống một ngụm.

    Vị cà phê nhanh chóng lan tỏa trong miệng cậu, mùi vị cà phê đậm đà, hương thơm lên tới tận mũi nhưng cũng thể nào quên được vị đắng của Americano. Dù không đắng bằng Espresso nhưng đối với một người yêu ngọt như Gulf thì như vậy cũng là quá đắng rồi.

    Thực ra trước đó Gulf cũng đã từng thử Americano rồi, biết nó đắng như thế nào, nên trước đó cậu mới lưỡng lự như vậy.

    Sau khi Mew dời cái ly đi, Gulf nuốt ngụm Americano đó uống, nhanh chóng hút thật mạnh một ngụm Chocolate Chip Cream Frappuchino của cậu, hy vọng có thể xua tan được vị đắng còn đọng lại trong cuống họng của mình.

    Mew nhìn cậu, trong mắt Mew lúc này Gulf đang chu môi ngậm ống hút, hai má còn phồng lên như hai chiếc bánh bao, nhìn rất đáng yêu.

    "Khà!" Gulf khà ra một tiếng thật kêu, sảng khoái.

    "Ngon không?"

    "Ngon ạ. Rất ngọt."

    Chợt trước mắt tối sầm, Gulf trợn tròn hai mắt, cảm nhận rõ ràng trong miệng mình mọi thứ đang bị khuấy lộn lên ở bên trong.

    Chính xác hơn mà nói là Mew với tới hôn cậu, chính xác là một nụ hôn Pháp (*). Mew có thể cảm nhận được vị đắng của cà phê nhưng kèm theo đó là vị ngọt nhưng không béo, rất thanh, rất riêng của kem Chocolate.

    (*) Hôn Pháp: Nụ hôn kiểu Pháp là vua của các nụ hôn, trong đó miệng mở rộng và có sự tương tác, tiếp xúc giữa lưỡi của hai bên.

    "Đúng là rất ngon." Mew rời khỏi miệng Gulf, trả lời một câu rất tỉnh. Thể như người vừa rồi mới hôn Gulf không phải anh vậy.

    "Bùm"

    Trong đầu Gulf như xảy ra một trận địa chấn, nổ bùm một tiếng. Lần đầu tiên khiến cậu bất ngờ quá độ. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng độ ấm của Mew, sự chuyển động của anh trong miệng cậu, cậu chưa biết phải phản ứng như thế nào, nên vân đang đơ ra.

    Mắt cậu nhìn Mew, đôi mắt ngơ ngác nhưng lại rất sáng, cậu bối rối, cậu hoang mang, cậu không biết làm như thế nào.

    "Anh.. đây là như thế nào?"

    "Đây chính là anh muốn thử nước uống của em, xem nó uống có ngon hay không thôi mà." Mew nở một nụ cười rất hiền lành.

    Gulf nhìn anh, chỉ vào anh rồi lại chỉ vào mình.

    Gulf cảm thấy vốn từ vựng coi là tạm được của cậu hiện tại lại không dùng được, không biết phải dùng từ ngữ nào để miêu tả. Nên chỉ có thể chỉ anh, rồi chỉ mình. Ngơ ngác chỉ như vậy chứ không biết làm gì hơn.

    Mew thấy vậy, mỉm cười động viên:

    "Không sao, lần đầu còn bỡ ngỡ, mấy lần sau rồi sẽ quen thôi." Nói rồi kéo cậu đi.

    "Đi thôi, nếu không thì trưa mất." Trên mặt anh hiện lên nụ cười rất sảng khoái. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Vậy là Gulf bị Mew kéo vô trung tâm thương mại, Mew đưa cậu đi hết quầy này đến quầy khác, Mew muốn lựa quần áo cho cậu. Anh đưa cho cậu hết bộ này đến bộ khác, để cậu đi thử.

    Đi được một lúc, tay của Mew đã đầy túi với túi, anh xách bằng một tay, tay còn lại vẫn nắm lấy tay của Gulf.

    Gulf muốn cầm phụ Mew nhưng dù có nói như thế nào, năn nỉ như thế nào Mew cũng nhất quyết không đưa cho Gulf cầm. Lằng nhằng một hồi không được, Gulf đành để mặc theo ý Mew vậy.

    Mew mua cho Gulf rất nhiều, anh cảm thấy Gulf mang bộ nào cũng đẹp, cũng hợp, nên mua hết. Mới đầu Gulf còn can ngăn, nhưng không sao ngăn nổi sự nhiệt tình của anh, đành thôi vậy.

    Đi lượn một vòng, Gulf lại càng cảm thán độ cứng đầu của Mew. Ít ra Gulf còn ăn mềm, nhẹ nhàng với cậu, cậu sẽ gục. Còn Mew thì.. Cậu bất lực rồi.

    Nhưng Gulf không biết rằng, cậu nhõng nhẽo, làm nũng là Mew đã không chịu được rồi, nhưng đây là vấn đề nguyên tắc.

    Việc xách đồ này Mew coi nó là một công việc nặng nhọc, Mew không muốn Gulf mệt mỏi. Anh cũng coi đây là công việc, là nhiệm vụ của một người bạn trai, Mew làm công việc này là một trăm phần trăm tự nguyện, lại còn rất là hạnh phúc và hưởng thụ nó.

    Lời tác giả: Thật cạn lời với suy nghĩ của giáo sư Mew.

    Đi ngang của một hàng bán đồ ngủ, Gulf nhìn thấy bộ pijama mà con ma-nơ-canh đang mang, cậu nảy ra một ý định thế là sau khi đi được một đoạn, cậu quay sang nói với Mew:

    "Em đi vệ sinh một lát, thầy chờ em một tý."

    Không để Mew trả lời, cậu đã chạy mất về hướng ngược lại. Mew còn đang tiếc vì chưa phạt được cậu khi cậu gọi anh là thầy. Mà thấy cậu chạy rồi, anh lại cười bất đắc dĩ, Gulf làm gì cũng hấp tấp như vậy.

    Mew ngồi chờ Gulf được một lát thì thấy Gulf quay lại, cậu đang chạy lại phía anh, cười thật tươi với anh. Mew đã thấy cảnh này không biết bao nhiêu lần trong mơ, anh vẫn có chút không tin vào sự thật ngọt ngào này.

    Đang thẫn thờ thì Gulf đã chống đùi thở gấp đứng trước mặt anh, Mew kéo Gulf lại ngồi cạnh mình. Hai người hiện tại đang ngồi trên băng ghế chờ trong trung tâm thương mại.

    "Sao lại chạy gấp như vậy, té thì sao?" Mew lấy khăn tay từ trong túi ra, thấm mồ hồi trên trán và hai bên mai cho Gulf.

    Động tác của anh rất nhẹ nhàng và từ tồn, như thể anh đang chạm vào một thứ rất đẹp đẽ nhưng lại rất mong mang dễ vỡ, cần phải cẩn thận.

    "Chả phải sợ anh chờ lâu sao." Gulf thật thà nói.

    Lời nói nhẹ nhàng ấy làm đầu trái tim của Mew rung lên một hồi. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Cậu nhóc này đã biết suy nghĩ đến cảm giác của Mew rồi.

    Lời tác giả: Còn Gulf đi đâu mà vội vậy thì cùng chờ đón đọc nhé.

    Hết chương 24.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  6. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 25: Dọn siêu thị

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai người dạo ở các cửa hàng quần áo, thời trang ở trung tâm thương mại hơn cả tiếng đồng hồ, đến khu thực phẩm thì đã là mười giờ kém rồi.

    Đồ mua được họ để công ty vận chuyển đưa về nhà, Gulf cũng bất ngờ với năng lực quẹt thẻ của Mew, cậu tưởng năng lực đó chỉ có ở phái nữ, đặc biệt được cậu chứng kiến là mẹ và chị gái của Gulf.

    Mew và Gulf hai người vẫn nắm chắc tay nhau, đến lúc đẩy xe hàng Mew mới tạm buông ra, bây giờ đến lượt tay Mew bận. Anh như hận không có thêm tay để gom hết hàng hóa vô xe của mình.

    Tại hàng nước thì anh mua đơn vị tính bằng thùng chứ không phải là chai nữa rồi, toàn là sữa tươi, sữa chua, nước ép trái cây, thạch trái cây đủ vị. Vào hàng bánh kẹo thì loại nào nổi bật, đặc sắc anh cũng đều vơ lấy một hộp. Đồ ăn vặt, snack các thứ thì cứ mỗi vị một bì. Chưa được một vòng xe hàng đã có dấu hiệu đầy.

    Gulf hiện tại bất lực rồi, anh không ngăn không khuyên nữa, chỉ phụ Mew đẩy xe để anh thỏa sức hốt hàng. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mười lăm phút trước..

    "Không, không cần cái này. Nhà em có rồi." Gạt thùng nước ra.

    "Nhà em làm gì có, còn đúng mấy chai nước lọc." Lại bê thùng sữa bỏ vô xe, Mew tiếp tục đi.

    "Không, không muốn cái này. Em không thích cái này."

    "Không sao, anh thấy cũng được. Lỡ đâu có hôm em muốn đổi khẩu vị thì sao, cứ lấy đi." Lại ào một phát, thả mấy bịch snack đủ vị vô xe, Mew tiếp tục đi.

    * * *

    Cứ lặp lại vài ba lần như thế, nên giờ Gulf mới lười nói, chỉ yên lặng đi theo vậy thôi.

    "Thầy, nhiều quá rồi, lỡ ăn không hết thì sao?"

    "Thế thì em rủ bạn đến nhà chơi, rồi ăn. Chả phải Mild hay đến nhà em chơi game sao? Lúc đó nhà lại không có gì, cậu ấy lại trách anh không chăm cho em được chu toàn (*). "

    (*) Chăm sóc chu đáo mọi việc.

    Gulf hết lời để nói với Mew. Nhưng mọi chuyện chưa dừng ở đó.

    Đến quầy đồ đông lạnh, thực phẩm tươi Mew cũng không chùn bước. Anh nói rằng mua đồ để nấu trưa nay nhưng cái gì cũng lấy, làm Gulf nghĩ trưa nay Mew muốn làm hẳn cả một mâm cỗ lớn.

    Thịt thăn bò, thịt ba chỉ, thịt vai, thịt sườn, có luôn cả thịt cừu. Mỗi loại Mew cứ bỏ xe hàng hai đến ba phần. Thấy vậy Gulf không kiềm được phải chạy lên giữ lấy tay Mew:

    "Có hai người ăn một bữa mà sao thầy lấy nhiều thế? Nhiều quá rồi."

    "Không sao, em thích ăn thịt. Lấy nhiều một chút, có thời gian tôi lại làm cho em."

    "Thế đến lúc đó rồi mua, mua nhiều vậy không ăn hết lỡ hư thì sao?"

    "Vậy thì em ráng ăn nhiều vào, như vậy là có thể ăn hết trước khi nó hư mà." Mew cười rất tươi.

    Mew nghĩ giờ thì anh có danh hiệu rồi, bạn trai của cậu, anh có thể quang minh chính đại, tự do chăm sóc cậu rồi, nên anh lại càng hăng hái mua đồ.

    Thịt đã nhiều, rau lại càng không ít, dù mỗi thứ chỉ một phần nhưng Mew lấy rất nhiều loại. Xanh, cam, đỏ, tím.. ngập cả xe hàng. Cả trái cây nữa, có trái cây nào tươi ngon Mew đều cho vào xe hết.

    "Thầy, nhưng tủ lạnh nhà em chứa không hết được tất cả."

    Nghe đến đây Mew mới dừng lại, anh nghiêm mặt nghiêng đầu nghĩ nghĩ. Gulf thì thấy Mew dừng lại, cậu mừng hẳn. Dù tủ lạnh không đến nỗi nhỏ nhưng Mew cứ cái gì cũng hốt hết như thế này thì đúng là để không vừa hết.

    "Không sao, tủ nhà em không vừa thì để tủ nhà anh. Bây giờ em là người yêu anh rồi, đến nhà anh ăn cơm chắc không quá đáng, đúng không nè?"

    Gulf giận phồng hết cả má lên, vì cậu không biết phản bác như thế nào. Đúng như lời Mew nói, vậy thì cậu không ngăn được anh tiếp tục đi hốt đồ ở siêu thị ư? Gulf nghĩ.

    Thấy Gulf đáng yêu như vậy, dù là siêu thị đông người anh cũng không kiềm được bản thân mà đưa tay véo má cậu một cái.

    "Được rồi, đều nghe theo em hết, không mua nữa. Giờ đi tính tiền rồi chúng ta về."

    "Nếu nghe theo em hết thì đã không mua nhiều như thế này rồi. Hứ!" Gulf lầm bầm. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Hả, em nói gì, anh nghe không rõ."

    "Không có gì, em bảo em đói rồi."

    "Được, vậy chúng ta nhanh lên."

    Đến lúc ra quầy tính tiền thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu và Mew. Từng thùng, từng thúng, lại bì rồi bì, nhiều quá khiến nhân viên bảo vệ phải lại phụ đống thùng và chuyển xuống hầm xe.

    Gulf chỉ có thể im lặng vuốt trán. Nhìn tờ hóa đơn in dài gần cả mét, cậu nhìn còn toát mồ hôi dùm luôn. Thật khâm phục năng lực của Mew.

    Xong xuôi lên xe, Mew quay sang hỏi Gulf:

    "Trưa nay ăn ở nhà anh có được không? Nhà anh gần hơn, về nhanh hơn, giờ cũng trưa rồi, về đến nhà em sợ muộn quá."

    "Nhưng mà đồ quần áo không phải đã nhờ công ty vận chuyển đưa về nhà em rồi hay sao?"

    "Không sao, chúng ta chỉ cần gọi điện bảo họ chiều hẵng đưa qua là được."

    Nghĩ Mew nói cũng đúng, từ trung tâm thương mại phải qua nhà anh rồi mới đến nhà cậu, với lại nhà Mew cậu cũng đi qua rồi, ngủ qua rồi, có gì mà phải ngại. Nghĩ rất nhanh, Gulf đáp:

    "Vậy cũng được ạ."

    Mew cười rồi bắt đầu lái xe, bánh xe chầm chậm lăn, dần khuất bóng tại khúc cua của tầng hầm.

    Rất nhanh đã đến hầm đỗ xe dưới nhà Mew, anh xuống xe rồi vòng qua mở xe cho cậu.

    Gulf là một thằng con trai cộc cằn, thẳng tính, lại cao to, từ xưa đến nay chưa từng có ai vì cậu mà mở cửa xe. Cậu giật mình, ngước mắt lên nhìn Mew, lại thấy Mew nhìn cậu cười rất tươi, bàn tay còn rất ga lăng đặt trên thành xe, đề phòng cậu đụng đầu.

    "Thầy không cần đâu, em tự mở cửa được mà."

    Vừa nói Gulf vừa xuống xe. Vừa đứng vững thì Mew đã dồn cậu ép cậu dựa vào cửa xe đã đóng.

    "Anh hiện tại đã là bạn trai của em, hãy để cho anh cơ hội lo lắng, chăm sóc cho em. Anh muốn thời gian em ở bên anh có thể vô lo, vô nghĩ, thoải mái làm điều mình thích, mình muốn. Như vậy anh sẽ càng hạnh phúc hơn, có thể hay không?"

    Gulf biết Mew chỉ là muốn quan tâm cậu, nhưng cậu lại chưa quen với sự thay đổi này. Dù cảm giác được Mew quan tâm thực sự rất tốt.

    "Nhưng em cũng là bạn trai thầy mà."

    "Nhưng anh lớn hơn em, không phải người lớn nên chăm sóc người nhỏ hơn sao?"

    "Cũng đúng." Gulf nghĩ.

    "Đúng là như vậy chứ không phải cũng. Với lại, sáng giờ em gọi anh là thầy rất nhiều lần rồi đó, ăn xong anh lại tính hết với em. Giờ thì lên nhà thôi, không phải em nói em đói rồi sao."

    Thôi xong, hiện tại trong đầu Gulf chỉ hiện lên một chữ to đùng vậy thôi. Tại sao cậu lại có thể quên giao kèo của mình với Mew được cơ chứ. Thở dài một hơi, không biết có thể xin thầy ấy phạt ít một chút được không nhỉ? Sáng giờ cậu gọi Mew bằng thầy hình như hơi nhiều.

    Vừa theo sau Mew vừa nghĩ xem phải làm sao mới giảm được hình phạt, đến cốp xe thì thấy Mew chỉ bê một thùng ra, còn lại vẫn an vị trong xe, cậu tưởng anh không thể bê hết, lon ton chạy lại định nhấc hết ra thì nghe Mew nói:

    "Chỉ một thùng này thôi, còn mấy các khác thì không cần. Lên nhà thôi."

    Gulf cái hiểu cái không, gãi đầu đi theo. Thực ra cậu cũng không hiểu tại sao lại không mang hết mấy cái thùng đó lên đâu. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Lời tác giả: Ha ha ha, Gulf thiệt dễ thương.

    Hết chương 25.
     
    Tiên Nhi, KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  7. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 26: Phải giao cả mật khẩu tài khoản Game ư?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lần này vẫn là con đừng đó, hành lang đó, cánh cửa đó, chỉ khác một điều, Mew nói với Gulf mật khẩu cửa nhà mình, bảo Gulf mở cửa giúp anh. Gulf ngỏ ý muốn bê đồ dùm anh để anh mở, nhưng Mew lại cố tình không chịu.

    "Em đã là người yêu anh rồi, cũng nên biết mật khẩu nhà anh chứ."

    Gulf bất lực, thiệt tình cái người đàn ông này. Nhìn thì trưởng thành mà sao yêu đương vô lại trẻ con như vậy, thiệt dễ thương. Gulf nghĩ.

    "Sao anh không nói luôn mật khẩu két sắt nhà anh luôn đi." Gulf vừa mở cửa vừa lầm bầm, muốn trêu Mew, nhưng Mew lại nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời.

    "Nhà anh không có két, nhưng anh có két ở ngân hàng. Tý nữa ăn xong anh đưa chìa khóa két với mật khẩu thẻ ngân hàng của anh cho em."

    Gulf đứng hình, quay phắt lại:

    "Em chỉ nói giỡn thôi, em không cần đâu." TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Nhưng anh là nghiêm túc, vô nhà nào, em đang chắn đường anh đó."

    Gulf ngơ ngác né người qua cho Mew đi vào, rồi lẽo đẽo theo sau. Vẫn không thể tưởng tượng được lời Mew nói, thiệt sự dọa cậu rồi.

    Không lẽ mọi người yêu nhau đều như vậy sao? Mật khẩu gì cũng đều phải nói ra hết hả? Thế mật khẩu tài khoản game với tài khoản ở quán net của cậu có cần nói ra không nhỉ? Gulf nghĩ.

    Lời tác giả: Gulf à, có cần phải dễ thương đến vậy không? Có án mạng đó!

    Tạm gác vấn đề mấy con số qua một bên, cậu muốn phụ anh làm đồ ăn. Vô bếp thấy Mew đang mở thùng đồ ra, Gulf nói:

    "Em làm gì ạ?"

    "Em ra nhà khách chơi game đi, không thì vô thư phòng nghịch mô hình cũng được. Rất nhanh sẽ xong, xong rồi sẽ gọi em."

    "Không, em muốn phụ anh cơ." Dù sức hấp dẫn của mấy mô hình đó rất lớn nhưng cậu muốn giúp anh làm chút gì đó, trước giờ toàn là anh làm hết.

    Thấy không lay chuyển được Gulf, anh chỉ là không muốn Gulf mệt mỏi quá. Nhưng nghĩ lại Mew cũng muốn ở cạnh Gulf nên đồng ý.

    "Vậy em giúp anh lấy đồ trong thùng ra rồi đưa cho anh nhé. Anh muốn xếp đồ vô tủ lạnh."

    "Được ạ." Gulf hứng khởi đáp.

    Cậu lại phía bàn bếp, thùng đã được mở ra, Gulf nhìn vào thì thấy toàn là thức ăn tươi sống. Không nghĩ nhiều cậu lôi ra từng thứ một rồi chuyển nó cho Mew. Từ thịt rồi đến rau, lúc này cậu mới phát hiện Mew mua cả hàu và mực nữa.

    Thật sự rất nhiều. May là tủ lạnh nhà Mew là tủ lạnh đôi, rất rộng. Dù trước đó trong tủ cũng chứa không ít đồ nhưng vẫn chứa được hết đống đồ mới mua này về. Vừa xếp đồ Mew vừa hỏi Gulf:

    "Trưa nay em muốn ăn gì?"

    "Em muốn ăn thịt xào với rau húng quế, nhà có rau húng quế không thầy?"

    "Có, nhưng nhắc em nhớ, em mới gọi anh là thầy nhé!"

    "Chết!" Gulf giơ tay lên bịt miệng lại, phản ứng của cậu trong mắt Mew rất đáng yêu.

    Đúng là người tình trong mắt hóa tây thi (*), dù Gulf là một cậu con trai cao to, nhưng cậu làm gì Mew cũng thấy cậu rất đáng yêu.

    (*) Tây Thi còn gọi là Tây Tử, là một đại mỹ nhân nổi tiếng thời kì Xuân Thy, đứng đầu trong tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc.

    Lúc này đã đưa hết đồ cho Mew, Gulf ngồi xuống bên cạnh Mew, tay vịn lên đầu gối Mew, nhìn Mew:

    "Em phụ anh nấu ăn rồi, anh có thể giảm bớt hình phạt cho em được không?"

    Mew ngừng tay quay lại nhìn Gulf, cậu đang rất tập trung nhìn vào mắt anh, hy vọng thấy anh sẽ gật đầu, hoặc nghe anh nói đồng ý. Nhưng cậu chờ đợi lại là một nụ hôn.

    Mew vươn tay giữ gáy Gulf, không cho cậu né. Tay Gulf vẫn đang vịn trên đầu gối bất giác nắm chặt lại.

    Lần này Mew từ từ hơn, anh nhẹ nhàng hôn Gulf, đợi Gulf thích nghi. Đến khi Gulf thích nghi được rồi thì anh mới nhẹ nhàng tiến vào, lần này Gulf dù không giật mình như lúc sáng thì cậu cũng không biết phải phản ứng như thế nào.

    Nhưng Mew cũng rất nhanh lui ra, mặt Gulf đỏ lên nhanh chóng. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Em nói xem, có nên giảm hay không?"

    Lần này thì Gulf không trả lời nữa rồi, chỉ nhìn một lát rồi đứng phắt dậy, quay người bước đi. Nhưng chính cậu lại không biết đi đâu, vò đầu đi qua đi lại mới chợt nhớ, có thể vô nhà vệ sinh trốn. Bèn nói:

    "Em đi rửa tay trước đã."

    Nói xong cậu cất bước đi rất nhanh. Gulf không biết nhà Mew có phòng vệ sinh cho khách nên đã đi thẳng vô nhà vệ sinh riêng trong phòng ngủ.

    Cách Gulf rất tự nhiên mở cửa phòng ngủ đi vô khiến anh rất hài lòng, lúc này anh cũng đã quên mất cái căn bệnh sạch sẽ của mình từ lâu rồi.

    Gulf vô nhà vệ sinh ngồi trong đó rất lâu, cậu đưa tay lên sờ môi mình, rồi tự cười khúc khích như đứa trẻ. Mãi một lúc sau cậu mới bình tĩnh được, đứng dậy rửa tay rồi đi ra ngoài.

    Lúc đi ra thì thấy Mew đang cắt thịt ba chỉ thành từng khúc dài tầm ba cm, dài tầm một cm. Cả một miếng thịt bự vậy mà miếng nào Mew cắt ra cũng rất đều nhau, như là dùng thước đo vậy.

    "Em là gì bây giờ?"

    Mew nhìn quanh rồi chỉ vào hai rổ rau củ anh đã nhặt, đang để bên cạnh bồn:

    "Em rửa hai rổ rau đó dùm anh."

    Gulf nhìn thấy một rổ là rau húng quế, cậu phấn khích hẳn, quay qua rổ bên kia thì thấy bí đỏ đã được gọt vỏ bỏ hạt nằm yên lặng ở đó.

    Cậu thành thật rửa qua rửa lại hai lần nước, rồi để lại vô rổ cho ráo nước, quay lại thì thấy Mew đang áp thịt ba chỉ lên chảo nóng, cậu nghe được rất rõ tiếng xèo xèo của thịt. Thịt đang được rán để ra lớp dầu trong thịt mỡ.

    Mew thấy cậu đã xong thì hỏi:

    "Em biết xắt củ không?"

    "Biết chút chút ạ." Gulf đưa ngón tay cái ra đặt lên đốt tay thứ nhất của ngón trỏ, thể hiện cái chút chút của cậu.

    "Vậy em xắt bí đỏ nhé, xắt thành cục cục nhỏ nhỏ là được."

    "Dạ."

    Gulf cầm rổ bí đỏ lại bên cạnh cái thớt, mặt câu rất căng thẳng, ánh mắt cũng ngiêm túc thêm mấy phần, như thể muốn ra trận vậy. Mắt nhìn thẳng, tay phải cầm dao thái, hít sâu một hơi rồi cúi xuống bắt đầu thái.

    "Em cẩn thật đứt tay nhé, cứ từ từ."

    "Vâng ạ, anh yên tâm."

    Một lúc sau khi mồ hôi của Gulf đầm đìa, thì cũng đã xong. Gulf không khác gì mới đi đánh giặc về. Cậu cầm cái rổ lại chỗ Mew, giơ lên cho anh thấy:

    "Như thế này có được không ạ?"

    Mew hạ mắt nhìn vào cái rổ trong tay Gulf, Gulf cũng nhìn. Nhìn đi nhìn lại Gulf thấy mấy cục cậu cắt thật là xấu, cục tròn, cục vuông, chả có cục nào bằng cục nào. Gulf bắt đầu lo lắng, thì Mew giơ tay lên vuốt tóc Gulf:

    "Em làm giỏi lắm, cắt rất đẹp."

    Chỉ một cử chỉ, một lời nói đã làm cho cậu thật sự rất vui. Cậu lo lắng anh sẽ không thích, lo sợ anh sẽ trách mắng cậu. Nhưng thật may, anh ấy thích. Gulf nghĩ.

    Theo Băng thấy tình trạng của Gulf hiện giờ thể hiện rõ ràng rằng cậu ngày càng để ý đến cái nhìn, cảm xúc của Mew với cậu rồi. Lần đầu yêu, nhưng cậu sa vào bẫy tình yêu của Mew rất nhanh, cũng rất nhanh đã ỷ lại, tin tưởng, phụ thuộc vào Mew. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Lời tác giả: Đây liệu có phải là định mệnh, chờ đọc ở các chương sau nhé.

    Hết chương 26.
     
    Tiên Nhi, Nguyễn Ngọc NguyênKimyenvo thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  8. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 27: Chiến lược của Mew

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong bếp, hình ảnh hai người cùng nhau nấu ăn thật ấm áp. Cả hai đều vẫn chưa thay đồ ra đã chồng thêm chiếc tạp dề màu xám phối xanh dương vào, tưởng không hợp ai ngờ hài hòa không tưởng. Hình ảnh đó thật sự rất đẹp.

    Mew thì đang tiếp tục món thịt xào húng quế của mình, thịt đã được rán cho mỡ ra hết, giòn lại. Sau khi thịt rán đến màu vàng cánh gián bắt mắt thì anh mới bỏ bớt dầu ra rồi thêm rau vào đảo cùng và nêm nếm gia vị.

    Trong khi đó bếp bên cạnh cũng không rảnh, Mew thêm dầu ăn vào cùng với tỏi băm và hành băm lên đảo đều. Hành tỏi vừa vàng tới thì anh cho thịt đã sơ chế băm nhỏ lên đảo cùng. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Mùi thơm của hành tỏi hòa với hương vị của thịt bay khắp không gian bếp, làm Gulf không kiềm được mà chạy lại, đứng một bên nhìn. Trên tay Gulf vẫn đang còn cầm một bắp xà lách mà Mew vừa nhờ Gulf rửa để làm thêm món rau trộn.

    Sau khi thịt vàng thì Mew cho bí vào đảo sơ qua một chút rồi thêm một tô nước vô nồi, đậy nắp chờ nước sôi.

    Anh quay qua Gulf, cả hai nhìn nhau rồi cười. Lúc này Gulf mới đi làm tiếp nhiệm vụ của mình.

    Gulf cũng không rảnh rỗi, cậu cắt cà chua bì, thái dưa leo cùng với một ít hành tây. Sau khi rửa xong rau xà lách, cũng được Gulf thái thành những miếng nhỏ vừa miệng. Tất cả các nguyên liệu vừa thái cậu đều cho vào một tô thủy tinh lớn.

    Nói nguyên liệu đến đây chắc cả nhà cũng đoán được menu hôm nay của Mew và Gulf có món ngon gì rồi. Một phần thịt ba chỉ xào húng quế, thêm một phần salad trộn ăn cùng với canh bí đỏ nấu thịt. Đơn giản nhưng mang đậm hương vị gia đình.

    Tiếp đó trong một chén nhỏ khác, Mew pha nước chấm của món salad. Dầu mè và giấm được Mew đong đo theo liều lượng, thêm chút đường giảm bớt vị chua của giấm và ít tiêu để mùi vị thêm đậm đà.

    Sau khi xong xuôi, Mew để Gulf đeo găng tay vào trộn món salad. Còn anh thì hớt bọt nồi canh và nêm nếm gia vị cho nồi canh, thêm chút hành lá là món canh đã hoàn thành.

    Động tác của Mew rất nhanh, rất thuần thục. Anh một bên vừa để ý bếp, một bên để ý Gulf, quan tâm cậu.

    Mới một chốc, nhờ có sự giúp đỡ của Gulf mà các món ăn hoàn thành rất nhanh, cả hai phụ nhau bê đồ ra bàn. Gulf dọn đũa dọn muỗn, thức ăn được Mew bày xong xuôi lên dĩa thì Gulf phụ trách bê ra bàn. Mew bới hai chén cơm, cơm lần này Mew chọn là cơm gạo lứt nên có màu tím đen, tựa như màu nếp cẩm chứ không phải gạo trắng như mọi ngày. Tô canh thì Mew tự bê, không để cho Gulf đụng. Anh sợ cậu sẽ bị bỏng.

    Ra đến bàn ăn, Mew nhất nhất đòi kéo ghế cho Gulf cho bằng được. Gulf cũng đành chiều theo ý anh, ngoan ngoãn ngồi xuống. Gulf rất tận hưởng cảm giác được chăm chút như vậy, dù gì cậu cũng chỉ là một thiếu niên vẫn còn đang rất trẻ còn, cần người quan tâm.

    "Cảm ơn vì bữa ăn."

    Cả hai cùng đồng thanh nói, nói xong quay qua nhìn nhau rồi động đũa. Mew cầm đũa lên, trước tiên là gắp cho Gulf một miếng thịt ba chỉ đã được rán giòn đặt vào bát của Gulf. Gulf cũng không ngại, dưới cái nhìn của Mew đưa lên miệng nếm thử.

    "Ưm.. Rất ngon, ngon hơn ở hàng làm rồi." Gulf quay sang nói với Mew.

    Mew dù biết chắc chắn hương vị sẽ không tệ, nhưng chính tai nghe Gulf khen, nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của cậu anh rất vui.

    "Vậy thì ăn nhiều vào nhé, trong bếp vẫn còn."

    "Dạ, anh cũng ăn đi nè."

    Nói xong Gulf cũng chủ động gắp cho Mew một phần thịt để anh thử.

    Tiếp đó Gulf vươn tay gắp một đũa món salad trộn. Tính ra bình thường cậu sẽ không bao giờ chủ động ăn món rau toàn rau như salad, nhưng hôm nay món cậu tham gia vào phụ nhiều nhất chính là món này rồi, nên cậu phải thử xem thành quả của bản thân như thế nào.

    "Oa, rất ngon đó anh, anh thử xem."

    Mew cũng gắp một đũa:

    "Đúng là rất ngon." Mew nhìn Gulf khen. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Tâm trạng của Gulf phấn khích hẳn, cậu biết ngon hay không quan trọng ở phần nước sốt, dù nước sốt cậu không làm nhưng cậu là người chuẩn bị nguyên liệu và trộn nó a. Nghĩ đây là thành quả một hồi cố gắng của bản thân, bữa trưa hôm đó Gulf rất tích cực ăn tô salad này. Ăn một hồi thì tô salad cũng đã thấy đáy.

    Mew thì vừa ăn vừa nhìn cậu cười, làm sao có thể tin được, đây chính là một mánh khóe nhỏ của Mew để Gulf có động lực ăn thêm rau xanh. Phải nói là chiêu này của Mew rất cao siêu, còn cậu nhóc kia vẫn hồn nhiên không biết bản thân đã lọt bẫy của Mew.

    Mew và Gulf mỗi người ăn liền hai bát cơm mới xử lý được tô salad và dĩa thịt xào. Lúc này Mew mới múc cho Gulf một bát canh bí đỏ nấu thịt. Gulf cúi xuống nhìn bí đỏ được mình cắt xiên xiên vẹo vẹo, nhìn không được đẹp đẽ cho lắm.

    Nhìn một hồi Gulf cũng cầm thìa lên múc một thìa cho vào miệng, hai mắt cậu như sáng lên. Vị ngọt dịu của bí đỏ cùng với mùi thơm đặt trưng của thịt bay lên mũi cậu, còn có một chút hương vị hơi hăng nhưng hấp dẫn của hành lá mùi tàu. Khiến cậu không nhịn được mà múc thêm mấy thìa.

    "Dù bí không được đẹp cho lắm nhưng hương vị không tệ, ăn rất ngon." Gulf nhìn Mew nói.

    "Anh cảm thấy bí cắt rất đẹp a, rất có tính nghệ thuật. Em làm giỏi lắm." Mew vươn tay vuốt tóc cậu.

    Gulf được khen tâm trạng rất vui, ăn nhiều thêm một chén nữa.

    Bữa trưa này cậu ăn đến no căng cả bụng. Xưa giờ Gulf không biết nấu ăn, cũng chỉ biết làm vài món cơ bản, hôm nay vào bếp Mew đã phận cho cậu nhiệm vụ để cậu không cảm thấy bản thân mình vô dụng, lại còn có thể khuyến khích cậu ăn thêm nhiều cơm và rau xanh, kế hoạch này của Mew như vậy là thành công mỹ mãn rồi.

    Gulf ăn xong thì cái bụng đã tròn lên thấy rõ rồi. Ăn xong cả hai vẫn chưa vội đứng lên, Mew ngồi cùng cậu trò chuyện một lát:

    "Ăn nó chưa?"

    "No rồi ạ, quá là no luôn ấy chứ." Gulf cười cười sờ bụng nhìn Mew.

    "Lần này thời gian gấp gáp, sợ em đói nên chỉ làm được một món mặn một món canh cho em, hôm khác lại làm thêm nhiều món cho em nhé."

    "Như vậy là đủ rồi, mới từng đó em đã no chết đi được rồi."

    "Không sao, ăn được ngủ được là tốt."

    "Béo thì sao? Lỡ béo rồi không ai yêu thì sao?"

    "Ai nói chứ, em có béo anh cũng yêu em."

    Nói đến đây thì Gulf ngại thật rồi:

    "Thật là, sao anh có thể mở miệng nói yêu dễ dàng như thế chứ."

    Gulf lườm Mew một cái, cái này giống liếc mắt đưa tình hơn là lườm.

    Mew bật cười thành tiếng rất sảng khoái. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Được rồi, anh nói thật mà, dần dần rồi em sẽ quen thôi. Giờ đi ra phòng khách ngồi một tý nhé, anh đem trái cây ra cho em."

    "Em muốn vô phòng sách cơ, nãy anh nói em có thể vô đó chơi mô hình mà."

    "Vậy cũng được, em vô đó trước đi, rồi anh theo sau."

    Xong rồi mỗi người một việc, Gulf quen đường vô thẳng phòng sách, còn Mew thì đem đống chén cho vào máy rửa chén. Rồi từ trong tủ lạnh cầm theo dĩa trái cây đã cắt sẵn hướng phòng sách đi tới.

    Hết chương 27.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  9. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 28: Chiến lược của Mew (Tiếp theo)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mew vô phòng sách thì thấy Gulf đang đứng dưới kệ sách nhìn giá sách. Anh đem dĩa trái cây đặt trên bàn làm việc rồi bước lại phía Gulf.

    "Em đang xem gì đó"

    "Sách ở đây anh đọc hết toàn bộ rồi sao?" Gulf nghe thấy tiếng Mew nói thì quay sang Mew hỏi.

    "Cũng không hẳn, ở kệ bên trái bàn làm việc có một ít sách mới lấy về, vẫn chưa có thời gian xem"

    Gulf trợn cả mắt lên, đọc vậy là quá nhiều rồi, không bù cho cậu. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Haizz, chả bù cho em" Gulf thở dài một cái.

    "Như em thì sao? Như em cũng tốt mà" Mew lại xoa đầu Gulf, động tác này bây giờ gần như là thói quen của anh vậy.

    Mew kéo Gulf về phía bàn làm việc, để cậu ngồi lên đùi mình, tay thì găm một miếng táo rất tự nhiên đưa lên miệng cậu.

    "Để em xuống đi, em rất nặng đó"

    "Không sao, anh thích vậy, nếu em không nhúc nhích thì còn thích hơn" Một tay còn lại của Mew đã vòng qua ôm lấy eo cậu, giữ chặt Gulf, không để Gulf đứng lên thành công.

    "Sao anh có thể cứng đầu vậy chứ?"

    Nói vậy thôi, nhưng cậu cũng ngưng vùng vẫy, ngoan ngoãn ngồi trong lòng Mew há miệng ăn trái cây mà Mew đưa đến bên miệng. Tay cậu rảnh nên tiện tay với lấy quyển sách trên bàn mở ra xem, quyển sách khá dày và nặng, trong sách nói về các loại máy móc nhưng sách này viết bằng tiếng anh. Gulf lật lật mấy trang không hiểu lắm lại bỏ xuống, tay cậu đặt lên tay của Mew đang ở trên bụng cậu.

    "Có phải anh học tiến sĩ ở Mỹ không?"

    "Đúng vậy, anh học thạc sĩ với tiến sĩ ở Mỹ hết."

    "Sao anh lại về nước vậy?"

    "Em đoán xem" Mew cười.

    "Em làm sao mà đoán được cơ chứ, lúc đó em còn chưa quen anh" Gulf hờn dỗi nói.

    "Anh về nước vì một người" Mew không để tâm nói, tay vẫn găm trái cây cho Gulf.

    "À ột ười ất uan ọng ao?"

    Đúng vậy, đây không phải là Băng viết sai chính tả đâu, mà là Gulf nhà ta vừa nhai táo vừa nói, nên phát âm không rõ ràng. Cả nhà đoán xem Gulf nói gì nào?

    "Khi nào có cơ hội lại kể cho em. Giờ thì đến giờ đi ngủ trưa rồi"

    "Không, em phản đối. Em không ngủ trưa" Gulf kháng nghị.

    "Phản đối không thành công. Đi thôi"

    "Aaa"

    Gulf la lên một tiếng, là Mew ôm ngang cậu lên theo kiểu công chúa. Gulf cũng sợ té nên vòng tay qua cổ anh ôm lấy anh.

    Rất nhanh hai người đã về đến phòng ngủ, đặt Gulf xuống giường xong Mew cũng leo lên giường nằm bên cạnh cậu.

    "Em có muốn chơi game điện tử không? Chính là bộ đua xe địa hình mới ra hồi đầu hè đó"

    "Có" Mắt Gulf sáng lên.

    "Vậy thì phải ngủ trưa, dậy rồi mới được chơi. Giờ thì nhắm mắt ngủ nào"

    "Anh xem em là con nít đấy à?" Dù nói vậy nhưng Gulf vẫn ngoan ngoãn nằm im, đắp chăn lên.

    Mew bật cười:

    "Không có. Anh xem em là người yêu của anh, không phải anh cũng ngủ cùng em đây sao"

    Lúc này Gulf mới thôi cằn nhằn.

    Đúng thật sự là Mew chăm cậu kỹ như chăm em bé vậy, nhưng anh vui vẻ.

    Dù mới đầu kháng nghị nhưng rất nhanh Gulf đã chìm vào giấc ngủ, Mew vẫn nằm bên cạnh vỗ lung cậu dỗ cậu ngủ. Đến khi chắc chắn cậu ngủ say rồi anh mới rời giường, quay lại phòng sách.

    Ngồi trên bàn làm việc, anh tập trung làm nốt đồ án để gửi, thời gian chiều tối nay anh muốn dành thời gian bên cạnh Gulf.

    Một lúc sau Gulf cũng mơ màng tỉnh giấc, nhìn qua bên cạnh không thấy Mew đâu, không biết Mew đi đâu rồi nhỉ? Gulf nghĩ.

    Cậu vẫn mắt nhắm mắt mở như vậy đi loanh quanh tìm Mew, đi vô nhà tắm không có bóng dáng ai. Mở cửa phòng ngủ ra ngoài, cậu đứng ngơ nhìn phòng khách và phòng bếp cũng yên ắng. Nhấc chân tiến vô phòng sáng thì thấy Mew mắt đeo kính, đang chăm chú gõ trên máy tính.

    Nghe tiếng động, Mew ngước lên nhìn thì thấy Gulf đang đứng trước cửa, tay vẫn đang dụi mắt. Anh mở kính ra rồi gọi cậu:

    "Em tỉnh rồi? Lại đây" TruyenduocvietboiLeHaBang

    Nghe anh gọi, cậu nhấc chân tiến về phía anh. Lần này cũng bị Mew kéo vào lòng, ngồi trên đùi anh. Lần này Gulf không phản kháng nữa.

    "Sao lại không mang dép vào? Đi tìm anh sao?"

    "Em không để ý, không mang cũng không sao mà" Gulf né tránh không trả lời câu sao. Vì đúng là trong tiềm thức của cậu cậu đang đi tìm Mew.

    "Không mang dép sẽ bị lạnh chân, sẽ ốm đó. Lần sau không được như vậy nữa, được không? Anh sẽ lo" Mew không ngại ngùng đem đôi chân trần của Gulf bao lại bằng bàn tay to lớn của anh.

    "Được ạ. Em sẽ để ý" Gulf rất thuận theo đồng ý Mew, cậu không bướng nữa.

    "Anh đang bận sao?" Gulf quay sang nhìn vào máy tính và bàn làm việc, trên đó đang có chi chít chữ và giấy tờ.

    "Không, anh xong rồi. Giờ mình chuẩn bị rồi ra ngoài chơi game nhé"

    "Dạ"

    Mew nắm tay dẫn Gulf vô nhà tắm, vì Gulf lấy kem và bót đánh răng. Ôm cậu từ đằng sau, nhìn cậu. Mãi đến khi Gulf đánh răng rửa mặt xong, Mew mới ra ngoài.

    "Anh ra ngoài chuẩn bị trước, em xong rồi ra nhé"

    Mew về phòng bếp, làm ít trái cây trộn sữa chua, cầm theo chai nước ngọt ra bày biện trên bàn khách.

    Gulf xong xuôi ra ngoài thì mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ duy nhất một thứ không có.

    "Thế tivi đâu anh? Không có tivi mình chơi kiều gì?"

    Ban đầu lúc nhìn thấy phòng khách nhà Mew, Gulf không để ý nên mới không phát hiện ra rằng trong nhà không có tivi. Giờ lúc cần cậu mới chú ý tới. Thật ra là phòng khách nhà Mew là một không gian mở, từ cửa chính nhìn thẳng vô là bộ bàn ghế sô pha quay lung vào cửa số sát đất, bên trái là phòng bếp, bên phải là phòng ngủ. Tưởng bên ngoài phòng ngủ được làm một cái giá âm tường, trên đó bày rất nhiều dĩa CD, DVD.. còn có một vài mô hình, đồ chơi làm bằng lego và một vài đồ trang trí linh tinh, lặt vặt khác. Gì cũng có chỉ duy nhất không có tivi.

    "Em lại đây" Mew ngồi trên ghế sô pha vẫy cậu lại.

    Gulf hoang mang nhưng vẫn tiến lại phía anh. Lại gần thì thấy trên tay anh đang cầm một cái remote (điều khiển) màu đen.

    "Tít"

    Chỉ nghe thấy một tiếng sau đó là một âm thanh vù vù như tiếng gió, nhưng rất nhẹ. Cậu quay người lại đằng sau, thì thấy cách bộ bàn ghế tầm hai mét có một đoạn nền đang tách ra, từ dưới đó đi lên là một cái tủ đựng tivi cùng các đầu máy, đầu đĩa.

    Gulf như được mở ra một thế giới mới, không ngờ nội thất còn có thể thiết kế như thế này. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Woa, thật kỳ diệu"

    Đợt Gulf cảm thán xong thì tivi, máy game đã khởi động xong.

    "Lại đây ngồi nào, hôm nay sẽ cho em chơi thật đã"

    Không một giây chần chừ, Gulf lao lên ghế sô pha bắt đầu cuộc chơi. Mới ban đầu Gulf còn ngồi tử tế, được một lúc nhập tâm vào trò chơi thì kiểu gì cậu cũng ngồi hết. Lúc thì co hẳn hai chân lên ghế, sau thì tuột xuống ngồi hẳn dưới thảm lông.

    Cả hai chơi thể loại game đối kháng, đấu rất hăng say. Gulf lại thêm một cái bất ngờ nữa là: Không ngờ Mew chơi game cũng có thể lợi hại như vậy.

    Trong suy nghĩ của cậu, Mew là một người chăm học, chỉ có tập trung vào sách vở nên việc anh chơi giỏi như vậy là điều cậu không thể ngờ đến. Cậu phải tập trung hết mức mới có thể miễn cưỡng thắng được anh.

    Điều này làm cậu rất sảng khoái, rốt cuộc cũng có một thứ cậu giỏi hơn Mew. Gulf nghĩ.

    Mew nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên môi của cậu đều thấy xứng đáng.

    Hết chương 28.
     
    Tiên Nhi, KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
  10. Lê Hạ Băng phdyng01

    Bài viết:
    91
    Chương 29: Rạp chiếu phim

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đến chiều thì Mew và Gulf đã có mặt tại nhà Gulf, vừa tới nơi thì đồ họ mua lúc sáng cũng vừa tới, cả hai xách túi to túi nhỏ vô nhà đặt trong phòng ngủ.

    Lúc này Mew quay ra xe mở cốp ra, bê nhừng thùng nước thùng sữa và đồ mua ở siêu thị vô bếp. Vì đồ quần áo tất cả đều là của Gulf nên Gulf nhận công việc xếp quần áo trong phòng ngủ, còn Mew loay hoay ở trong bếp.

    Anh sắp xếp tủ lạnh và bếp đâu vô đó, đồ cần để tủ lạnh thì đều được xếp vào một cách ngăn nắp, khoa học. Đồ có thể để bên ngoài thì được Mew xếp gọn lên tủ bếp. Nước sữa các loại anh chỉ xếp một nửa vô tủ lạnh, một nửa còn lại thì để bên ngoài. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Nhân tiên đang trong bếp, anh cũng giúp Gulf lau sơ dọn lại nồi niêu, bát đũa cũng đống chai lọ gia vị đang ngổn ngang trong bàn bếp. Mew hành động rất nhanh, Gulf cất đồ xong ra ngoài thì cơ bản Mew đã làm xong. Anh lại đang cắt trái cây làm nước ép cho Gulf, là một ly ép táo thơm ngon.

    Mới dọn có một xí mà Gulf đã ra mồ hôi, thấy nóng nực, nên nhận được ly nước ép mát lạnh này làm cậu giảm được một phần nhiệt trong người. Cả hai ngồi nghỉ ở bàn ăn trong bếp, Mew nói:

    "Nước anh xếp vô tủ lạnh một nửa, nửa còn lại anh để bên trong tủ dưới bên cạnh tủ lạnh. Snack với bánh quy thì anh để trên tủ bếp phía trên, ngay đó" Gulf nhìn the cánh tay Mew, hương Mew đang chỉ. Chăm chú gặt đầu.

    "Đồ ăn tươi thì anh để vô trong tủ lạnh rồi, phân loại rồi. Bao giờ em muốn nấu thì chỉ cần lấy ra rửa là nấu được luôn nhé!"

    "Dạ" Gulf gật đầu.

    "Tối nay em đi xem phim với anh nhé!"

    "Dạ. Hả" Gulf dạ theo quán tính, đến khi phản ứng lại Mew nói gì mới hả.

    Thiệt tình Gulf ở bên Mew khi nào tâm hồn cũng treo ngược cành cây hết á.

    "Vậy là em đồng ý rồi nhé, tý nữa ta sẽ đi ăn tối rồi đi xem phim nhé. Hôm nay có bộ này anh thấy mọi người nói cũng hay lắm"

    "Dạ vậy cũng được ạ, thế em đi tắm trước nha. Người toàn mồ hôi à"

    "Được, anh chờ em"

    Nghe Mew trả lời chỉ đơn giản như vậy mà Gulf cũng đỏ mặt.

    Sau khi Gulf đi, Mew nhận lấy cái ly đã được Gulf xử lý sạch sẽ đem đi rửa sạch.

    Lần này hai người đi ăn ở một nhà hàng món Nhật. Gulf ăn được rất nhiều, nào là sushi, mì Soba.. nhưng Mew mãi không thấy cậu đụng vào món Tempura.

    "Em không thích Tempura hả Gulf?"

    "Không phải, em cũng muốn ăn lắm nhưng em không ăn được tôm, em bị dị ứng"

    "Em bị dị ứng với tôm?" Mew cao giọng hỏi.

    "Đúng vậy a. Nếu có một ngày thế giới đến ngày tận thế thì trước ngày đó em sẽ ăn thật nhiều tôm, đến khi không ăn nổi nữa mới thôi." Gulf vừa ăn mì, nghĩ nghĩ rồi cười cười, nhưng cũng rất nghiêm túc trả lời.

    "Thế ngoài tôm ra em còn không ăn được gì nữa không?"

    Gulf trầm tư một chút rồi trả lời:

    "Hình như không ạ, chắc là vậy"

    Mew không tin lắm vào câu 'hình như' này của Gulf.

    "Nếu sau này còn nhớ ra không thể ăn gì thì nói ngay với anh nhé" Mew dặn.

    "Dạ"

    Hai người giải quyết xong bữa tối rồi cùng nhau đi đến rạp chiếu phim, trên đường đến rạp chiếu phim Mew ghé vào cửa hàng tiện lợi một lát rồi mới ra. Lúc ra Gulf cũng không thấy Mew cầm theo cái gì, nhưng Gulf cũng không hỏi nhiều.

    Lúc lái xe Mew vẫn với tay qua nắm chắc lấy tay Gulf mới chịu. TruyenduocvietboiLeHaBang

    Hai người tay trong tay, vừa đi vừa nói tiến vào rạp chiếu phim, Mew bảo Gulf ngồi ở ghế chờ, anh đi mua vé xem phim.

    Mew mua hai vé Đại úy Marvel ở hàng ghế tình nhân, mua luôn một phần bỏng lớn và nước lớn. Đúng là set combo dành cho các cặp tình nhân đi hẹn hò, Mew rất phấn khích.

    Gulf trong lúc chờ Mew thì lấy điện thoại ra vô nhóm chat hội bạn của cậu, rủ tối nay đá bóng, có đội khác muốn đá cược, hỏi xem có ai tham gia được, thời gian định trước là mười một giờ tối tại sân cũ.

    Gulf nghĩ nghĩ một lúc rồi đồng ý, hiện tại chỉ mới có sáu giờ tối, chắc vẫn kịp.

    Vừa rep xong tin nhắn thì Mew quay lại luôn.

    "Còn mười lăm phút nữa phim mới bắt đầu chiếu, mình ngồi đây chờ một tý nhé"

    "Được ạ"

    "Em mới làm gì đó?"

    "Bọn Mild mới rủ em tối nay đá bóng, em đồng ý rồi"

    "Vậy hả, mấy giờ em đá? Để anh đưa em đi"

    "Em tận mười một giờ mới đá cơ, muộn vậy nên thôi anh khỏi đưa em đi, về nghỉ mai còn lên lớp chứ"

    "Không sao, anh đưa được, để anh đưa em đi nhé"

    Lúc này Mew với Gulf đang ngồi sát nhau, một tay của Mew vòng qua khoác vai Gulf, tay còn lại đang nắm tay của cậu đặt ở trên gối, ngón cái còn không chịu ở yên, dịch qua chuyển lại sờ tay Gulf.

    Gulf đang bị cảm giác dưới tay truyền đến làm chi phối suy nghĩ của cậu, cậu chưa trả lời Mew.

    "Nhé" Mew lại nói một lần nữa.

    "Dạ, nhưng mà chỉ cần đưa em đến thôi, hôm nào em đá sớm hơn rồi đến đón em về sau cũng được nhé" Gulf như biết trước Mew sẽ có ý định cả đưa và đón cậu, nên cậu trước tiên vẫn phải nói với anh. TruyenduocvietboiLeHaBang

    "Cũng được, vậy bình thường một trận như vậy em đá trong bao lâu?"

    "Tầm một tiếng rưỡi đến hai tiếng ấy"

    Mew đưa ly nước đến bên miệng Gulf, Gulf chỉ cần há miệng ngậm ống hút là có thể uống được. Là pessi, đây cũng là một loại nước yêu thích của Gulf.

    Tại một góc khác trong rạp chiếu phim, có hai bóng dáng đang nấp ở sau tường, điện thoại thì không ngừng nhấp nháy đèn Flash hướng về phía Mew và Gulf. Nhìn màn hình điện thoại có hình ảnh hai người đang ôm nhau, hai bóng đó nhìn lại một cái rồi đi khuất trong đám người đông đúc ở rạp chiếu phim.

    Bên này thì vẫn chưa biết mình vừa bị chụp lén, vẫn đang rất vui vẻ vừa nói vừa cười. Đến giờ có thể vào rạp, Mew và Gulf mỗi người cầm một thứ, tay trong tay tiến vô rạp.

    Chuyện gì sẽ xảy ra với hai người khi tình yêu vừa chớm nở. Mọi người đón đọc nhé.

    Hết chương 29.
     
    Tiên Nhi, KimyenvoNguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...