Trọng Sinh Giang Gia Chủ Trọng Sinh Lục - Tuyettuyetlanlan

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Tuyettuyetlanlan, 12 Tháng sáu 2021.

  1. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Giang Gia Chủ Trọng Sinh Lục

    Tác giả: Tuyettuyetlanlan

    Thể loại: Trọng sinh, đồng nhân, hệ thống, đam mỹ..

    Tình trạng: Full

    Số chương: 11

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của tuyettuyetlanlan

    [​IMG]

    Giang gia tông chủ Tam độc thánh thủ Giang Trừng trải qua niên thiếu thời điểm tuy không tới vô ưu vô lo nhưng cũng không kém có người nhà, có huynh đệ thân mật, thanh niên thời điểm cô độc một mình.

    Chuyện cũ năm xưa cứ theo gió mà đi. Cứ tưởng nhắm mắt xuôi tay Vân Mộng đã có người kế nghiệp, Kim Lăng đã có thể một mình đảm đương một phía.

    Rốt cuộc không cần cường chống nữa. Một lần buông tay Giang Trừng đâu ngờ lại trở lại niên thiếu năm xưa kí ức đẹp nhất thời điểm.

    Mình thích nhất Tiện Trừng cũng đau lòng hai người cuối cùng mỗi người một ngã mạnh ai nấy đi nên viết bộ đồng nhân này hi vọng hai người có một cái khác kết cục.

    Cảm ơn đã đọc truyện. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

    Mục lục:

    Chương 1. Hệ thống

    Chương 2. Trọng sinh

    Chương 3. Ngụy Anh

    Chương 4. Khóc sư muội

    Chương 5. Một cái tác

    Chương 6. Mỹ nhân tông chủ

    Chương 7. Quỳ từ đường

    Chương 8. Ngụy Anh tâm tư

    Chương 9. Hắn đã không còn là hắn rồi

    Chương 10. Biến hóa khôn lường

    Chương 11. Biển sao trời mêng mong. Kết thúc. Lữ hành bắt đầu.

    Ủng hộ tác giả: Đăng Ký
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng sáu 2022
  2. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 1. Hệ thống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang trừng cảm thấy mình rất xui xẻo rồi. Sinh thời không gặp may đã đành lúc chết cũng không được an bình nữa.

    Cả người nóng hổi toàn thân vô lực tứ chi cũng bũn rủn. Nếu không phải phải tin tưởng xác định mình đã chết rồi Giang Trừng cảm thấy mình đang phát sốt nữa.

    - A Trừng.. A Trừng..

    Bên tay mơ hồ có người kêu gọi hắn tên quen thuộc giọng nói là của ai nhớ không rõ cũng không muốn nhớ ra. Người lạ từng quen mà thôi.

    Mơ màng ngủ thiếp đi Giang Trừng không biết Ngụy Anh ở bên tai hắn lặp lại không ngừng tên hắn không biết mệt. Giống như muốn xác định điều gì cũng giống như sợ hãi điều gì.

    Ngươi có muốn làm lại từ đầu không.

    Không. Giang _ phũ phàng _ Trừng.

    Làm lại đồng lại trải qua một lần nữa. Ha hả. Điên sao.

    Lần này tới phiên đối phương trầm mặc người thường có nghịch tập cơ hội không phải là mừng như điên vội vàng mà đồng ý sau.

    Vì sao lần này nó lại gặp phải một cái phong cách thanh kỳ kí chủ vậy nè.

    Rõ ràng người này cả đời trôi qua không hề trôi chảy, đau khổ cả đời đến lúc chết mới chân chính buông tay tất cả.

    Được trọng tới cơ hội không phải vừa mừng vừa sợ chờ không kịp đáp ứng làm sao cứ như người này không hề dao động a.

    Hệ thống đã ký khế uớc không có mười cũng có tám linh hồn nhưng lần đầu tiên gặp trường hợp như vậy. Rõ ràng đối quá khứ không vừa lòng nhưng cơ hội trước mắt lại sự việc phũ phàng từ chối.

    Không phải là lạt mềm buộc chặt cũng không phải phải không dám thay đổi mà là không muốn thay đổi.

    Giang Trừng làm một thế hệ tông chủ hắn không phải hữu danh vô thực gối thêu hoa hắn là một tay trùng kiến Liên Hoa Ổ Giang gia tông chủ Vân Mộng Giang Vãn Ngâm.

    Hắn minh bạch trên thế gian này đã trả giá chưa chắc đã được đáp lại huống chi là không cho đi mà được nhận. Hắn không tin tưởng bầu trời rớt xuống bánh có nhân chuyện này. Đối với hệ thống càng là một chữ cũng không tin tưởng nó. Giang tông chủ khiến hệ thống không biết phải làm sao.

    Đã kí khế ưc rồi trừ phi hắn cảm thấy hạnh phúc hệ thống mục tiêu nhiệm vụ hoàn thành giữa hai bên khế ước sẽ tự động biến mất nếu không hai bên sinh mạng.. Ha hả liền nối liền với nhau.. cả đời đi.

    Giang Trừng tuy không biết rõ tình huống này như thế nào nhưng thân là Giang gia gia chủ hắn như thế nào sẽ khiến người khác chiếm quyền chủ động đâu.

    Cho dù thứ này không phải người cũng áp dụng được không phải sao.

    Liên Hoa Ổ đã giao cho hắn đại đệ tử Giang Khinh, Kim Lăng đã trưởng thành một mình đảm đương một phía rồi. Trước khi chết cũng đã đem kim đan đào ra uỷ khác Giang Khinh trả nó cho Ngụy Vô Tiện rồi. Nợ đã trả rồi, một thân nhẹ nhàng.

    Cuộc đời này đã không còn lưu luyến gì nữa rồi. Yên tâm nhắm mắt Giang Vãn Ngâm tuyệt không muốn lần nữa trải qua. Phụ thân bỏ qua, mẫu thân nghiên khắc, tỷ tỷ bất công, duy nhất nhìn thẳng thắn huynh đệ tốt cũng không còn. Làm lại muốn nếm lại vị đắng chác của cuộc đời sau. Tuyệt không.

    Hắn không có điên cũng không có chịu ngược khuynh hướng.

    Trầm mặc rất lâu sao hệ thống kiểm tra số liệu chính chủ mười lần xác định nhân gia thật lòng không muốn sống lại. Làm sao đây. Làm sao đây.

    Bất kì người đời trước đau khổ nếu khiến họ hạnh phúc thì điểm sẽ rất cao. Bởi vậy hệ thống gặp được Giang Trừng thì gắp không chờ nổi định ra khế uớc nhưng vì sao hắn ký chủ lại là cái vô dục vô cầu ký chủ chứ.

    Lại không phải hòa thượng, không phải khổ hạnh cao tăng ngươi vì cái gì mà như thế. Làm ơn đi như vậy không có dục vọng sao sống vậy.

    Không thấy hệ thống đáp lại Giang Trừng đem hệ thống làm lơ hoàn toàn bản thân tiếp tục ngủ như chết. Ui, quên mất hắn đã chết rồi. Đã chết rồi mà ta. Thôi chuyện khác mặc kệ đi đã chết thì quên đi thôi.

    Giang trừng không chỉ mệt mỏi thể xác, tinh thần cũng vô dụng. Ngủ tiếp đi. Đã mất rồi cái gì trách nhiệm, cái gì Ngụy người nào đó ném qua một bên đi. Hắn không quan tâm nữa.

    Có việc thì để lại cho người sống đi hẳn một cái quỷ quản chi chuyện dương gian. Giang Trừng hạ quyết tâm không để ý tới cái thứ gọi là hệ thống. Cùng lắm thì hồn phi phách tán mà thôi.

    Đến này đó hắn cũng không sợ chẳng lẽ lại sợ cái kẻ hèn một cái không dám quang minh chính đại xuất hiện trước mặt hắn thứ gì đó sao.

    Hệ thống cảm nhận được Giang Trừng ý tưởng nên mới không dám thiếu suy nghĩ hành động.

    Điện giật đối với nắm giữ tử điện mấy chục năm Giang Tông chủ sao có thể sợ bị điện giật chứ. Chết dưới tay hắn bởi tử điện mà từ, quỷ tu không có một ngàn cũng có chín trăm tên.

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng chín 2021
  3. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 2. Trọng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Trừng cùng hệ thống ai cũng không làm gì được ai, ai cũng không muốn trước một bước thỏa hiệp.

    Giang Trừng cùng hệ thống giằng co một lần là mười lăm ngày.

    - Ưm..

    Ngủ một giấc không có mộng khiến hiếm khi được ngủ ngon Giang Trừng trên người thiêu của lui nên tâm trạng hiếm thấy cực tốt.

    Nhưng cũng chả duy trì được bao lâu mở mắt ra nhìn trước mặt tuấn tú gương mặt tâm hàng tới đáy cốc.

    Cứ tưởng lặng như nước tâm lại nhè nhẹ gợn sóng. Không biết là đau thương hay mất mát không rõ là tiếc nuối hay lưu luyến nữa. Tóm lại tuyệt đối không muốn cùng người này gặp lại.

    Bởi vì tâm vẫn rất đao a. Đã từng có bao nhiêu lưu luyến hiện tại có bao nhiêu phiền muộn.

    Ngủ say trung Ngụy Anh không hay biết hắn sư muội hiện giờ có bao nhiêu phiền hắn, có bao nhiêu không muốn gặp lại hắn.

    Đã không hận tự nhiên cũng không yêu nữa. Đau quá đi, mệt mỏi quá rồi.

    - Ký chủ đây không phải mộng nha. Ngươi trọng sinh.

    Trọng sinh? Tha thứ cho hắn là một cái cổ nhân hắn đối với này hiện đại hóa ngôn ngữ không biết được.

    Tuy có thể suy đoán đại khái. Trọng sinh là trọng hoạch tân sinh đồng nghĩa là làm lại cuộc đời.

    Đúng vậy. Nhờ bản hệ thống ngươi được trọng sinh. Chỉ cần hoàn thành hệ thống nhiệm vụ có được điểm tích lũy sẽ thu hoạch hạnh phúc nha. Hệ thống tràn ngập dụ hoặc ngôn ngữ vang lên.

    Dụ hoặc nhân tâm a.

    - Giang Trừng.. Ngươi tỉnh rồi.

    Vừa mở mắt ra đã bị bổ nhào Giang Trừng lập tức nhận ra thứ dán trên người mình là hắn hai hàng sư huynh.

    - Cút xuống.

    Nhìn khuôn mặt anh tuấn kia Giang Trừng mới nhận ra bản thân thật sự trọng tới rồi.

    Bởi gương mặt đó là hắn sư huynh mặt. Ngụy Anh, Ngụy Vô tiện, Di Lăng lão tổ Ngụy vô tiện, là chân chính Ngụy Anh là Vân Mộng Giang Thị Liên Hoa Ổ thủ tịch đại đệ tử.

    Chứ không phải Vân Thâm bất tri xứ Cô Tô Lam thị Ngụy Vô tiện.

    Nếu không phải hắn hoài niệm gương mặt này thì Giang Trừng đã một cước đá đi rồi. Giang Trừng tính tình không được tốt cũng không phải tin đồn vô căn cứ a.

    Ngụy Anh ôm chặt Giang Trừng chết sống không chịu buông tay:

    - Không xuống. Sư muội ngươi ngủ mười lăm ngày sư huynh lo lắng ngươi.

    Vốn tưởng rằng chỉ là cảm mạo thông thường thôi nghĩ ngơi vài ba ngày thì tốt rồi. Nhưng không ngờ Giang Trừng nói ngủ là ngủ mười lăm ngày. Kêu thế nào cũng không chịu tĩnh.

    Nếu không phải nhiệt độ cơ thể, kim đan, linh hồn đều bình thường hết thì Giang gia đã cho rằng hắn trúng tà rồi.

    Nhưng mà như vậy cũng không đổi được Ngụy Anh sắp bị hù chết sự thật. Ngày thường tung tăng nhảy nhót sư đệ lập tức nằm ngay đơ.

    Cái miệng nhỏ nhắn khắc nghiệt mở miệng mười câu thì tám câu là dỗi người hiện giờ tái nhợt, im lặng không nói một lời. Hắn mạnh miệng mềm lòng, khẩu thị tâm phi sự đệ a. Eo thon, môi đỏ mộng, ngạo kiều bảo bối sư đệ.

    - Cút.

    Đã nhiều năm thói quen không người ở bên cạnh. Đã quên cảm giác cùng người ôm ấp là gì Giang Trừng da gà da vịt thi nhau nổi lên.

    - Không chịu, sư muội ngươi không yêu ta.

    Ngụy Anh da mặt có thể so với tường thành dày hơn nhiều. Làm sao có thể đơn giản bị Giang Trừng hù trụ chứ.

    Rốt cuộc cũng là cùng nhau lớn lên sư huynh đệ sớm sờ thấu Giang Trừng mạnh miệng niệm lòng bản chất Ngụy Anh ăn gắt gao Giang Trừng. Không có vô sỉ nhất chỉ có càng vô sĩ hơn.

    Giang Trừng lạnh lùng nói:

    - Không yêu.

    Nhìn Ngụy Anh không muốn da mặt bộ dáng giang trừng lại nhớ tới lúc sau hiến xá trở về Ngụy Vô Tiện theo Lam Trạm chạy. Nhớ tới thì phiền, thì khí a.

    - A Trừng..

    Ngụy Anh nhìn trong mắt Giang Trừng chỉ có lạnh nhạt cùng xa cách trong lòng đột nhiên bất an cực kỳ.

    Ngày thường hai người không phải không như vậy đùa giỡn. Giang Trừng ngoài miệng ghét bỏ xa lánh nhưng trong mắt đều là ý cười. Nhưng hôm nay Giang Trừng trong ánh mắt Ngụy Anh tìm không ra ngày xưa đùa vui chi ý.

    Giang Trừng ánh mắt rất lạnh, chỉ có lạnh nhạt và xa cách. Đã xảy ra chuyện gì sao. Giang Trừng thật sự không muốn hắn.

    - Đi xuống.

    Muốn đem người ném xuống nề hà Ngụy Anh giống như bạch tuộc bám trên người Giang Trừng như thế nào cũng gỡ không ra.

    Ngụy _ bạch tuộc_ Anh:

    - Không xuống.

    - Ta muốn thay y phục.

    Giang Trừng thật lòng không có cách nào đem Ngụy Anh sé xuống không thể làm gì khác hơn là nén giận rống đối phương xuống.

    - Tốt.

    Thấy Giang Trừng không một mực đuổi mình Ngụy Anh ăn ngoan ngoãn từ Giang Trừng trên người xuống dưới.

    Kế tiếp không đợi Ngụy Anh phản ứng lại Giang Trừng một cước đem Ngụy Anh anh đá xuống giường.

    Giang Trừng lạnh lùng quát mắt hạnh vì giận mà trợn tròn:

    - Cút.

    - Tê.

    Mông nở hoa Ngụy Anh u oán nhìn Giang Trừng như khuê phòng oán phụ:

    - Sư.. Muội..

    [​IMG]
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng năm 2022
  4. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 3. Ngụy Anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Hừ.

    Không thèm nhìn Ngụy Anh đáng thương bộ đáng Giang trừng lạnh lùng sách cổ áo Ngụy Anh đem người trỡ tay là ném ra ngoài.

    Lúc trước không biết hắn là đoạn tụ hai người cùng ăn chung một măm, cùng ngủ chung một trương giường, cùng thay y phục chung phòng, cùng tắm chung một hồ nước.

    Hiện giờ cút xa lão tử ra.

    Tuy nói Ngụy Anh đoạn tay áo là đoạn ở Lam nhị trên người không liên quan gì tới hắn Giang Vãn Ngâm.

    Nhưng hắn chính là cách ứng. Chạm vào người khác tay. Tuyệt đối không để Ngụy Anh chạm vào người, ghê tởm chết được.

    Nhà mình dưỡng heo ăn ngon uống tốt dưỡng lớn lên một đi không trở lại lại.

    Đi cũng nhà người khác cải trắng.

    Không đúng, chiếu bọn họ tư thế thì Lam nhị mới là kia đầu heo.

    Giang Trừng vốn là cái bênh vực người nhà mình tuy ngoài miệng nói Ngụy Anh không phải người giang gia nhưng so với Ngụy Anh Giang Trừng càng chán ghét Lam nhị hơn.

    Hơn nữa trong mắt Giang Trừng là Lam nhị đoạn tụ trước mới dẫn tới Ngụy Anh đoạn tụ sao.

    Dù sao trước kêu Ngụy Anh tên kia phong lưu vô cùng.

    Luôn thích trêu hoa ghẹo nguyệt nhưng chí ít chứng minh hắn thích là cô nương mà không phải nam tử.

    Cho nên Giang Trừng cảm thấy lại là Lam Nhị sai, hết thể là Lam Nhị sai.

    Ngụy Anh có sai cũng là Lam Nhị mang.

    Nhưng như vậy cũng không thay đổi được Ngụy Vô Tiện lựa chọn Lam Nhị sự thật.

    Là ngươi lựa chọn bỏ qua ta.

    Như vậy.. ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta.

    Chúng ta cũng không cần liên quan gì nữa.

    Giang Trừng cảm thấy như vậy cái kết rất hợp cho bọn họ.

    Ngụy Vô Tiện tiếp tục cùng hắn đạo lữ du sơn ngoạn thủy hành hiệp trượng nghĩa sống cuộc sống mà hắn vẫn luôn mong muốn.

    Giang Trừng tiếp tục làm hắn tông chủ, tiếp tục bảo vệ Liên Hoa Ổ, tiếp tục dạy dỗ Kim Lăng đến chết cũng không cần gặp lại.

    Từ nay xem như người xa lạ.

    Giang Trừng làm được đến chết cũng không hướng Ngụy Vô Tiện trước mặt thẩu.

    Có thể cách ra bao nhiêu thì cách xa bấy nhiêu.

    Nhưng không nghĩ mười năm không gặp Ngụy Vô Tiện trong thân xác Mạc Huyền Vũ gặp lại lại là thiếu niên Ngụy Anh.

    Chưa từng trải qua năm tháng tang thương thiếu niên kiêu ngạo.

    Giang Trừng không thể dùng đối với Ngụy Vô Tiện sau này lạnh nhạt thái độ đối với hắn.

    - Hiện tại là lúc nào rồi.

    Điều chỉnh tốt tâm thái Giang Trừng vẫn là cái kia Vân Mộng tông chủ quỷ tu nghe danh sợ mất mật Tam Độc Thánh Thủ Giang Vãn Ngâm.

    Ngụy vô tiện ngây ngốc trả lời:

    - Là buổi sáng.

    Giang Trừng thập phần vô ngữ, tâm nói' Giang Trừng ngươi là thiêu ngốc sao đi hỏi thứ này. Hỏi hắn chi bằng hỏi đầu gối đi".

    - Ngươi bao nhiêu tuổi?

    Giang Trừng đổi một loại cách hỏi chuyện cũ nhiều năm rồi một số việc nhỏ đã bị thời gian vùi lấp.

    Giang Trừng cũng không biết mình bây giờ trọng tới năm nào.

    - Mười bảy tuổi.

    Ngụy vô tiện tuy không hiểu sư muội vì sao đột nhiên hỏi mình tuổi nhưng vẫn thành thật trả lời.

    Sư muội hôm nay trừu cái gì phong vậy nè. Ngay cả mình tuổi cũng không nhớ nữa. Ngụy vô tiện ủy khuất a.

    Ngụy vô tiện cảm giác Giang Trừng hôm nay có chút khác khác.

    Vẫn mắt hạnh, vẫn áo tím, vẫn khắc nghiệt cay độc bộ đáng. Nhưng trong mắt lại không có thiếu niên tươi cười nữa.

    Mày đẹp dường như vĩnh viễn cao có trên người hơi thở cũng tang thương mấy phần.

    Là Giang Trừng nhưng không phải

    Giang Trừng mà Ngụy Vô Tiện hắn quen biết.

    - Chúng ta đi qua Cô Tô chưa?

    Giang Trừng ký ức năm xưa chợt hiện ra trước mắt chưa trải qua thế gian hiểm ác gia biến thiếu niên độc hữu kiêu ngạo cùng thiên chân.

    Trọng tới mọi việc chưa diễn ra lúc sao.

    Đúng vậy. Thân thân có hay không cảm tạ ta.

    Hệ thống im bặt từ lâu nhảy ra soát tồn tại cảm. Quả nhiên không có người có thể chống lại trọng sinh dụ hoặc mà.

    Nhất là với người dường như mất hết tất cả mọi thứ như Giang Trừng.

    Hệ thống trong lòng tiểu nhân nhẹ thở ra còn tốt có dao động có thể dụ hoặc có thể tiếp nhận nhiệm vụ.

    Có đủ tích phân nó có thể tiếp tục tồn tại

    Như vậy sao. Có thể thay đổi không.

    Giang Trừng quan tâm là chuyện này nếu thử có được rồi mất đi tư vị không dễ chịu. Đã mất rồi mà có lại được lần nữa không giữ được thì hắn tình nguyện không có được quá.

    - Không không ký chủ thay đổi thế giới cốt truyện sẽ bị trừng phạt.

    Hệ thống hoảng hốt.

    Má ơi lần này nó ký kết cái gì cái gì ký chủ vậy nè. Hảo hảo cốt truyện không đi giờ lại muốn nghịch thiên cái mệnh.

    Muốn ngươi gì dùng. Giang Trừng từ nó phản ứng xác định có thể thay đổi thế giới này tương lai. Nhưng tương ứng sẽ có trừng phạt.

    Trừng phạt sao. Có thể thay đổi được người nhà kết cục cho dù hồn phi phách tán hắn cũng không sợ.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  5. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 4. Khóc sư muội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chết quá một lần Giang Trừng đã không ngại chết tiếp một lần nữa.

    Chỉ cần.. Ngụy vô tiện, a tỷ, Kim Lăng, Giang gia, mẫu thân, phụ thân không có việc gì là được rồi. Hắn ra sao cũng không quan trọng nữa rồi.

    Giang Trừng là một cái cực kỳ cố chấp người đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi.

    - Giang Trừng ngươi ngốc không ngốc a. Giang thúc thúc không phải mới nói hôm qua sao. Ngủ hồ đồ à.

    Ngụy Vô Tiện lo lắng thử Giang Trừng nhiệt độ cơ thể. Bình thường a.. không thiêu ngốc.

    - Vẫn chưa sao?

    Giang Trừng trong mắt hi vọng bị điểm nên cũng không quan tâm Ngụy Vô Tiện dán sát người mình động tay động chân hành động.

    Hết thảy còn chưa xảy ra sao.

    Trở lại thời điểm thiếu niên kiêu ngạo còn chưa bị hiện thực ma bình góc cạnh

    Nhưng hắn đã không phải là năm đó thiếu niên nữa rồi.

    Kí chủ không thể như thế thay đổi cốt truyện a.

    Vì sao? Giang Trừng nhưng không sợ cái gọi là trừng phạt.

    Không thay đổi gì hết, nhìn thân nhân từng người từng người rời đi sau. Sống lại kiểu đó còn không bằng làm hắn chết quách một lần cho xong.

    Mắt không thấy tâm không phiền cho rồi.

    Ngụy Vô Tiện gì đó cút xa đi.

    Ngươi sẽ bị trừng phạt a.

    Giang Trừng không quan tâm tới hệ thống lãi nhãi đem hệ thống che chắn hoàn toàn. Đẩy ra Ngụy Vô Tiện bước nhanh ra ngoài.

    - Sư muội, sư muội..

    Ngụy Vô Tiện ở Giang Trừng phía sau ý ới gọi thấy sư muội căn bản không muốn phản ứng mình bộ dáng đành phải nhấc chân chạy theo.

    Trong lòng bất an ngày càng nùng Giang Trừng hôm nay rất lạ.

    Nhìn quen Liên Hoa Ổ bộ dáng là gắn liền với tủi thơ Giang Trừng Liên Hoa Ổ.

    Là chứa đầy hắn ký ức bộ dáng chứ không phải sao này trùng kiến Liên Hoa Ổ.

    Trùng kiến sau Liên Hoa Ổ cho dù hắn có như thế nào bắt chước nguyên lai cái kia bộ dáng nhưng vĩnh viễn cũng không phải nguyên lai cái kia.

    Mất đi vĩnh viễn cũng không thể nào tìm lại được.

    - Nương.

    Nhìn cùng mình tương tự gương mặt, áo tím, tử điện mẫu thân Giang Trừng nước mắt không tự chủ rơi. Nam nhân không dễ rơi lệ Giang Trừng đời này chỉ khóc bốn lần.

    Một lần Liên Hoa Ổ bị diệt, một lần a tỷ mất, một lần ở bãi tha ma, một lần ở Quan Âm Miếu.

    Nhưng không ngoại lệ là không có một lần có người thay hắn lau khô lệ rơi.

    Cho hắn một cái ôm ấm áp hay một chút gì đó an ủi. Không có.

    Giang Trừng chỉ có chính hắn mà thôi vĩnh viễn chỉ có một thân một mình cô độc lại kiêu ngạo.

    - Làm sao vậy?

    Ngu Tử Diên nhìn mình nhi tử hồng hóc mắt lệ không tiếng động rơi hơi giật mình.

    Giang Trừng giống nàng kiêu ngạo vô cùng sao có thể ở trước mặt người khác rơi lệ chứ. Phản ứng đầu tiên là hỏi:

    - Ngụy Anh đâu?

    - Nương.

    Nhào vào Ngu Tử Diên trong lòng Giang Trừng rõ ràng khóc nhưng không một tiếng động.

    Hắn thói quen một mình rồi. Sẽ không khóc kinh thiên động địa hay nức nở để có người an ủi hắn. Chỉ yên lặng rơi lệ lại yên lặng vì chính mình lau khô nước mắt.

    Hắn thói quen.

    Ngu tử diên nhìn mình nhi tử khó được yếu ớt một lần lòng đau như cắt. Giang Trừng hắn lần trước khóc là bao lâu rồi.

    A trừng rất cố chấp sao có thể dễ dàng rơi lệ chứ.

    Có phải Ngụy Anh lại bắt nạt nó, hết thảy đều là ngụy anh sai. Ngụy phu nhân nhìn Ngụy Anh ánh mắt càng thêm không tốt.

    - A Trừng.

    Chạy chậm Ngụy anh nhìn thấy mình ngạo kiều sư muội òa khóc trong lòng Ngu phu nhân cả người đều mộng bức.

    Sư muội.. hắn khóc.

    Giang Trừng hắn thế nhưng khóc.

    Vừa thấy Ngụy Anh bộ dán dường như không phải hắn làm Giang Trừng khóc Ngu phu nhân nổi giận thoáng hạ bớt một tí nhưng vẫn rất tức giận:

    - Hừ.

    - Nương.

    Tiếng cười lạnh của Ngu phu nhân không những làm Ngụy Anh giật thoát tim còn khiến Giang Trừng tỉnh lại từ cảm xúc của mình.

    - Không khóc nữa.

    Ngu Tử Diên nhìn thấy Giang Trừng lau khô nước mắt. Ngoài hồng hồng hốc mắt ra thì không khác gì ngày thường bao nhiêu mới thoáng yên lòng hỏi:

    - Vì sao lại khóc?

    - Nương thật xin lỗi ta làm ác mộng

    Giang Trừng không nói ra mình trọng sinh vì nói ra cũng chả ai tin cả. Nhiều khi còn bị xem là bị tà ám ảnh hưởng đưa đi trừ tà một phen.

    - Ác mộng.

    Ngu phu nhân mày nhăn có thể kẹp chết một con ruồi. Chỉ vì một giấc mộng mà khóc rối tinh rối mù.

    - Trong mộng Giang gia diệt môn. Cha nương, a tỷ, Ngụy Anh, ta từng người từng người lần lượt là chết đi.

    Giang Trừng tuy không nói thẳng ra mình đã từng trải qua này đó nhưng hắn không thể để Giang gia lại lần nữa bước lên diệt môn con đường.

    Giang Trừng đem tương lai những chuyện đã xảy ra nói một phần một phần lưu.

    Ôn gia bắt thế gia công tử tới Bất Dạ Thành giáo hóa. Ta cùng Ngụy Anh cũng ở trong đó.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  6. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 5. Một cái tát.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Triều cậy thế hiếp người đem tùy thân mỗi kiếm tịch thu. Lam gia tàng thư bị một phen lửa đốt, Đồ Sát Huyền Vũ một con năm trăm tuổi lão quy..

    - Ta đã rất sợ.. mất Ngụy Anh. Ngươi lại một lần nữa sính anh hùng.

    - Giang gia diệt môn, a tỷ ở Ngu gia nên tránh được một kiếp. Ta cùng Ngụy Anh bị nương tiễn đi.

    - Ta tình nguyện chết cùng các ngươi. Ta bị Ôn gia người bắt hóa đan thủ Ôn trục Lưu hóa đan. Vì thay Ngụy Anh dẫn dắt truy binh Ôn gia.

    - Ngụy Anh vì cứu ta nợ ân tình tỷ đệ Ôn Tình. Rõ ràng ta chuyện nhưng ta lại là người biết cuối cùng. Ngụy Anh đem Kim Đan dời cho ta chính mình trở thành phàm nhân. Ai muốn ngươi âm thầm hi sinh chứ Ngụy đại anh hùng.

    - Người di đan là thần y Ôn Tình. Ta lại thiếu nợ nhưng lại trong tình trạng cái gì cũng không biết.

    - Ngụy Anh bị Ôn cẩu bắt được ném xuống bãi tha ma vì sống sót hắn tu quỷ đạo. Ta rất ngu mới tin ngươi chuyện ma quỷ. Khống chế được. Được cái đầu ngươi ý.

    - A tỷ thành thân. Tỷ phu chết.. a tỷ chết, Ngụy Anh.. chết.

    Giang Trừng tiếp tục nói:

    - Ta giết.. hắn.. hết trước mặt ta.. Hắn bị phản hệ trước mặt ta. Bị vạn quỷ cắn nuốt không còn một mảnh nào cả. Ta tìm rất lâu.. rất lâu. Chỉ tìm được một trần tình nhuốm máu.

    Bang. Một cái tác in lên Giang Trừng trắng noãn mặt. Giang Trừng hờ hững đưa mắt nhìn nhìn người vừa đánh mình.. a tỷ.

    Giang Yếm Ly không thể tin tưởng được mình hai cái đệ đệ sẽ có kết cục như vậy.

    - A Trừng.. xin lỗi.. xin lỗi.

    Đánh Giang Trừng một cái tác xong Giang yếm ly mới phản ứng lại mình vừa làm gì không khỏi khoảng hốt. Nàng sao có thể đánh A Trừng đâu. Sao có thể chứ!

    Nhưng Giang Trừng Sao lại mơ giấc mơ như vậy chứ hắn là người tu tiên giấc mơ.

    - Giang Trừng đau không.. sư huynh cho ngươi thổi.

    Ngụy Anh sửng sốt không nghỉ sư tỷ sẽ ra tay đánh Giang Trừng. Nhưng cũng không rảnh suy nghĩ chuyện khác chuyển qua lo lắng sờ sờ Giang Trừng gương mặt cho hắn thổi khí.

    - Buông tay.

    Giang Trừng cảm nhận được Ngụy Anh hơi thở bao lấy mình thứ này môi chỉ cách hắn mặt vài mi li mét thôi. Khiến Giang trừng không khỏi nhíu mi.

    Phòng trộm, phòng cướp, phòng Ngụy anh - Bởi Giang tông chủ.

    - Không đau.. A Trừng.. không đau.

    Một chút cũng không bị Giang Trừng thái độ ảnh hưởng ngược lại da mặt cực kỳ dầy ở trên mặt Giang Trừng thổi khí.

    Giang Trừng là người tu tiên da dày thịt béo huống chi Giang Yếm Lý là người phàm đánh kỳ thật không trọng.

    Nhưng Giang Trừng làn da lại mềm mại trắng noãn màu đỏ bàn tay dấu vết mới phá lệ rõ ràng.

    - Không có việc gì.

    Giang Trừng bỗng nhiên không muốn nói tiếp hắn như thế nào một thân một mình khiêng lên Liên Hoa Ổ gánh nặng.

    Như thế nào đợi một người mười ba năm lại đợi không được hắn trở lại. Không muốn nói bản thân như thế nào một cái không có thành thân cái gì cũng không hiểu nam hài tử chiếu cố còn trong tã lót cháu trai.

    Từ còn bé xíu chăm cho tới lớn. Đã không muốn nói hắn có bao nhiêu tưởng niệm người nhà rồi. Chung quy đó là hắn quá khứ lại không phải nơi đây người tương lai.

    - A Trừng trở lại nghỉ ngơi đi. Việc khác không phải tiểu hài tử nên lo.

    Ngu phu nhân chung quy đau lòng mình hài tử. Giang Trừng nàng đau lòng Giang Yếm Ly nàng luyến tiếc mắng nặng lời.

    Rốt cuộc lòng bàn tay cũng là thịt mu bàn tay cũng là thịt. Đánh nơi nào đều đau.

    - Hài nhi cáo lui.

    Giang Trừng mang theo Ngụy_ hình người vật trang sức_ Anh trở về phòng mình.

    Ngụy Anh một đường nói liên thiên không ngừng ở Giang Trừng bên tai ríu rít ríu rít nói.

    - Câm miệng.

    Giang Trừng bị Ngụy Anh phiền sọ não sinh đau lạnh giọng quát. Nếu là người khác bị Tam Độc thánh thủ Giang Vãn Ngâm trừng mắt hạnh quát lớn đã sớm sợ tới rơi nước mắt rồi.

    Nhưng vị này là ai chứ tương lai Di Lăng Lão Tổ hiện tại Vân Mộng đại sư huynh.

    Từ nhỏ cùng Giang Trừng cùng nhau lớn lên đã sớm đêm nhà mình sư muội ngạo kiều thuộc tính sờ thấu.

    Da mặt lại siêu dày Ngụy Anh chẳng những không sợ mà còn nhào vào.

    Giang Trừng trên người. Không biết sống chết ôm chặt Giang Trừng giả khóc ai oán:

    - Hu hu.. Trừng Trừng không thương sư huynh nữa.. Sư muội a.

    Oa.. sư muội càng ngày càng giống sư mẫu rồi. Ngụy Anh lần này thiệt muốn khóc. Giang Trừng lớn lên cùng Ngu phu nhân Ngu Tử Diên vốn tương tự.

    Hiện giờ biểu tình cũng không sai biệc lắm làm cho Ngụy Anh suýt chúc cho rằng mình ôm người là Ngu phu nhân.

    Oa, sư muội.

    Dưới thế công gì làm la liếm của Ngụy Anh Giang Trừng những cảm xúc kia bay hết sạch sẽ. Không thể phủ nhận Ngụy Anh luôn có thể ảnh hưởng tới Giang Trừng nhất là chưa kinh thế gian hiểm ác thiếu niên Ngụy Anh.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  7. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 6. Mỹ nhân tông chủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Này Ngụy Anh khiến Giang Trừng không đành lòng dùng với trọng sinh Ngụy Anh Thái độ đối với hắn. Cũng không muốn tổn thương hắn.

    Ngụy_Di Lăng lão tổ _ Huyền Vũ Tiện _Anh: Anh anh anh ghen ghét sử ta biến hình.

    Giang Trừng hắn cư nhiên như vậy ôn nhu.. Cho dù là cái khác ta cũng không được.

    Giang Trừng biết có một số chuyện gấp không được cho nên tranh thủ hưởng thụ bảo táp trước bình yên.

    - Trừng Trừng chúng ta đi hái đài sen thôi.

    Ngụy Anh tung ta tung tăng từ bên ngoài chạy vào vui tươi hớn hở hướng Giang Trừng nhào tới.

    - Ngươi quên lần trước hái trộm đài sen của người ta nhân gia tới cửa cáo trạng rồi sao?

    Giang Trừng thờ ơ không nhìn hình người vật trang sức treo trên người mình.

    Từ lúc đầu muốn vứt thứ này xa ơi là xa nhưng thử n lần vẫn không hiệu quả.

    Đánh cũng đánh rồi, mắắngcũng mắng rồi nhưng thứ này da mặt dày, thịt lại béo chả xì nhê gì cả cho nên Giang Trừng lười quản hắn.

    Ngụy Anh lúc còn trẻ da mặt đã dày như vậy sao?

    Khiến hắn tuỳ tiện treo trên người mình Giang Trừng luôn không có biện pháp đối với Ngụy Anh tuyệt tình.

    Đối với Ngụy Anh Giang Trừng nhẫn nạy bao dung độ cực cao. Kim Lăng nếu thấy cảnh này chắc chắn sẽ khóc vì tổn thương.

    Góc nhỏ của Lăng.

    Kim Lăng: Cữu cữu cho tới bây giờ cũng không như vậy nhẫn nại với ta. Oa, đều tại Ngụy Anh, đều là ngươi sai hết.

    Kim Lăng cùng Ngu Phu nhân chắc rất hợp nhau.

    Ngụy Anh nhắc tới chó là sợ run:

    - Khụ lần đó tại nhà đó nuôi chó chứ bộ.

    - Trong nhà lại không phải không có hoa sen cho ngươi hái. Ngươi tội gì phải tới nhà người khác trộm để bị chó rượt chứ.

    Giang Trừng nhìn Ngụy Anh đập trai gương mặt nhớ tới thứ này trêu mèo chọc chó bản lĩnh.

    Chẳng lẽ ra hoa nhà không bằng hoa dại thơm.

    Ngụy Anh nói thầm:

    - Trong nhà sao có thể giống được chứ?

    Trong nhà Ngu phu nhân phòng ta như phòng cướp vậy tuyệt đối không cho ta có cơ hội gần ngươi. Ngu sao ở?

    Quả nhiên cho dù là tuổi trẻ Ngụy Anh cũng vẫn là Ngụy Anh. Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

    Giang Trừng cũng không biết nên thất vọng hay vui mừng nữa. Với hắn Ngụy Anh thay đổi thì chứng tỏ hắn sẽ không đi lại đường xưa. Sẽ không chết, sẽ không phải mổ đan, không đau đến như vậy nữa.

    Nhưng không trải qua những chuyện đó Ngụy Anh lại không phải Ngụy Anh mà hắn quen thuộc. Là người cùng hắn kề vai sát cánh, cùng nhau chiến đấu, nâng đỡ nhau trong hoạn nạn.

    Là người vì người khác mà từ bỏ hắn

    Từ bỏ Vân Mộng Song Kiệt lời hứa

    Từ bỏ Vân mộng Giang thị.

    Cho nên Ngụy Anh thay đổi hay không

    Giang Trừng cũng không vui cho nổi.

    Nhưng hắn thỉnh thoảng cũng sẽ hoài niệm cái kia khiến hắn vừa vui vừa buồn Ngụy Anh.

    Nhưng Giang Trừng cũng hi vọng hắn sẽ không phải trải qua những chuyện đó nữa.

    Lần này để ta bảo vệ ngươi đi, ngốc sư huynh.

    - Đi mà.. Giang Trừng một chút thôi.. Chỉ một chút thôi

    Ngụy_ làm nũng bán manh_ anh không từ thủ đoạn kiên quyết muốn kéo nhà mình sư đệ từ đống tông vụ cao như núi đó ra:

    - Sư muội a.. Trừng Trừng, Tiểu Trừng.

    - Đi thôi.

    Giang Trừng bị Ngụy Anh làm phiền không thể nề hà buông tay tông vụ đứng lên. Đi được mấy bước thấy ai kia theo không kịp cũng không quay đầu lại nói:

    - Còn không đi?

    - Hoan hô.

    Ngụy Anh pk tông vụ. Ngụy anh thắng.

    Còn lại để phụ thân xử lý đi. Hiện giờ phụ thân mới là tông chủ mà.

    Giang Trừng không hề lưu luyến trong tay tông vụ cùng Ngụy Anh đi chơi.

    Vân Mộng bốn bề cảnh đẹp như tranh.

    Nếu nói Vân Thâm Bất Tri Xứ nổi tiếng là tiên cảnh thì Vân Mộng là khói lửa dân gian.

    Tiên cảnh làm người hướng tới nhưng nhân gian lại làm người lưu luyến.

    - Giang Trừng, đẹp quá!

    Ngụy Anh ngơ ngẩn nhìn trước mặt cảnh đẹp, không biết đang khen cảnh hay khen người.

    - Đương nhiên rồi Vân Mộng đẹp nhất là lúc này mà.

    Giang Trừng nhìn hoa sen từng đóa từng đóa rực rỡ lung linh khoe sắc. Chỉ tiếc sau này người ta sẽ không lưu luyến nhân gian khói lửa nữa rồi.

    Đã có tiên cảnh thì ai còn muốn lưu luyến phàm thế chứ. Với Ngụy Anh mà nói Giang Trừng là quá khứ đau đớn mà hắn là một tội nhân.

    Với Lam Vong Cơ mà nói nói thì hắn Ngụy Anh là hắn yêu nhất người, là cảng tránh gió an toàn, ấm áp.

    Một bên bão táp mưa sa một bên ấm áp cản tránh gió. Xu lợi tị hại là bản năng của con người có thể nào trách Ngụy Anh lựa chọn được.

    Ai chẳng muốn sống, ai chẳng sợ đau,

    Ai chẳng muốn được yêu thương, được nâng niu, được bảo vệ chứ.

    Giang Trừng cho không được Ngụy Anh thứ hắn cần thì hắn chọn người khác thôi.

    Người so với hoa còn đẹp hơn. Ngụy Anh sợ không dám nói ra trong lòng suy nghĩ nếu không thì cũng bị sư muội nhà mình chụp chết.

    - Giang Trừng chúng ta chèo thuyền tới chỗ đó đi.

    Ngụy anh cười hì hì thấu lại ôm Giang Trừng eo nhỏ.

    - Ngụy Anh ngươi muốn chết à.

    Giang Trừng hung dữ quát.
     
    Tiên Nhi, Marill, Rin Le20 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  8. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 7. Quỳ từ đường

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai cái thiếu niên cùng ngồi trên một chiếc thuyền ở cùng một đầu khiến thuyền một bên chìm một bên nổi.

    - Oái.. Giang Trừng đừng đánh.. đừng đánh. Sư muội đừng đánh..

    Ngụy anh cười tặc hề hề tránh Giang Trừng nắm tay còn không quên kêu chọc Giang Trừng. Đáng yêu quá tạc mao sư muội.

    Tủm. Dưới sự người đánh ta né ve vãn đánh yêu của Giang Ngụy hai người chiếc thuyền nhỏ đã chịu không nổi trọng lượng không cân bằng lực lật úp rồi.

    - Khụ.. Khụ..

    Từ dưới nước ngoi lên hai con ướt dầm dề chuột Ngụy Giang. Hai người lớn lên ở vùng sông nước nên bơi lội cực giỏi nhưng bị bất ngờ lật thuyền vẫn làm hai người sặt một chút nước.

    Ta vì sao phải bồi Ngụy Anh điên chứ. Giang Trừng bất đắc dĩ nhìn ước dầm dề chuột lột một hào mình.

    - Nước thật mát a Giang Trừng.

    Ngụy Anh chuột lột hai hào ôm Giang Trừng eo không buông tay cợt nhả nói.

    Giang Trừng gằn từng chữ dù vùng vẫy nhưng không thể tránh thoát được Ngụy Anh ôm ấp:

    - Ngụy Vô Tiện.

    Thứ này tựa như bạch tuộc triền người Giang Trừng sau mấy phen cố gắng vẫn là không thể tránh ra được.

    - A Trừng người không thương ngươi hôn hôn sư huynh nữa sao?

    Ngụy anh bái ở trên người Giang Trừng một chút cũng không hoảng hốt tránh né Giang Trừng tay chân. Đem người triền càng chặt hơn tiếp tục trêu chọc:

    - A Trừng thật đáng yêu oa.

    - Ngụy Anh.

    Bị chọc mao Giang Trừng sắp phung lửa tới nơi rồi.

    - Sư muội bớt giận nha sư huynh sai rồi hì hì.

    Ngụy Anh cười làm lành vội vàng dỗ xù lông sư muội.

    Sư muội đáng yêu ghê giận cũng đáng yêu nữa. Không hổ là Vân Mộng đẹp nhất mỹ nhân a. Kết thúc ngày hôm nay là Ngụy Anh bị Giang Trừng nhận nước.

    Năm đó thiếu niên khi Giang Trừng cùng Ngụy Anh đánh nhau cũng chưa kiếm được hắn này sư huynh bao nhiêu tiện nghi. Hai người thường lấy Ngụy Anh thắng thảm kết cục.

    Nhưng hiện giờ đã từng là thanh danh hiển hách Tam Độc thánh thủ Giang Vãn Ngâm so với thiếu niên Ngụy Vô Tiện đương nhiên là đau bẹp hắn rồi.

    Đúng rồi sớm muộn gì cũng chạy tới Cô Tô nuôi thỏ hiện giờ không nên cơ hội tấu về làm sau này cũng sẽ không có cơ hội nữa.

    Thiếu đánh bị tấu mất gấu trúc Ngụy Anh:

    - Sư muội, nhẹ điểm.

    Ngu phu nhân không biết từ đâu đi ra hung hăng trừng mắt ôm ôm ấp ấp Giang Ngụy hai người quát:

    - Mỗi ngày chỉ biết đùa giỡn còn ra thể thống gì. Đi quỳ từ đường hết đi.

    Giang Trừng / Ngụy Anh:

    - Mẹ / Ngu phu nhân.

    Ngụy Anh cùng Giang Trừng cút đi quỳ từ đường hai người không ai dám cùng Ngu phu nhân đối nghịch cả.

    Ngu_ người phụ nữ quyền lực nhất _ Tử Diên nhìn theo hai người bóng lưng trong lòng tùng một hơi.

    Có sức cùng Ngụy Anh nháo xem ra không có chuyện gì rồi. Ngu phu nhân trong Long vừa vui mừng nhi tử không có việc gì vừa khí Giang Trừng không biết cố gắng lại bị Ngụy Anh thông đồng.

    Trong Giang gia từ đường Giang Trừng cùng Ngụy Anh song song quỳ trước tổ tiên Giang gia bài vị.

    - A Trừng.

    Ngụy Anh quỳ một lúc thì không nhịn được lướt qua gần Giang Trừng thì thầm to nhỏ. Một phút cũng không thể yên.

    - Câm miệng.

    Giang Trừng sừng sững như núi tôi không hề bị ảnh hưởng. Từ nhỏ tới lớn không biết bao nhiêu lần bị Ngụy Anh trêu chọc Giang Trừng định lực không phải bình thường cao.

    Bản thân chỉ là không muốn nhịn xuống. Nếu hắn một mực không muốn phản ứng Ngụy Anh thì cho dù hắn có trêu chọc như thế nào cũng chả thèm phản ứng lấy một tiếng nào.

    Giang Trừng định lực có thể so với Ninja rùa.

    Giang Trừng nhìn từng hàng từng hàng bài vị hắn quen thuộc tên của Giang gia tất cả bài vị. Còn mai cha, mẹ, a tỷ tên còn không xuất hiện ở đây.

    Giang Trừng trọng sinh được một thời gian ngắn chưa kịp bố trí ám tuyến đào hố cho Ôn gia. Nhưng bản thân đã không phải năm đó thiếu niên nữa rồi.

    Năm đó cô độc một mình căng lên

    Liên Hoa Ổ Giang tông chủ nhưng không phải dễ chọc a.

    - A Trừng, sư muội.

    Ngụy Anh Nhưng nhìn không được Giang Trừng ảm đạm thần thương quyết đoán dán lên. Giang Trừng ánh mắt vì sao như vậy đau thương lưu luyến sầu bi hắn không nên như vậy a.

    Giang Trừng có chuyện giấu mình còn là chuyện rất rất rất lớn. A Trừng sư muội.

    Núi không tới bên ta thì ta leo núi. Ngụy Anh đối với Giang Trừng có rất nhiều biện pháp khiến hắn nói thật. Nhưng nếu Giang Trừng không muốn nói Ngụy Anh sẽ không bức cho thật chặt.

    Rốt cuộc thì bọn họ cũng phải chừa cho nó thương một chút riêng tư chứ.

    Ngụy Anh có thể chờ Giang Trừng chính mình muốn nói ra. Nhưng không hi vọng hắn ngủ rũ cụp đuôi như vậy.

    Giang Trừng trong mắt Ngụy Anh là hắn mềm mụp ngạo kiều, mạnh miệng nhưng mềm lòng tiểu sư muội.

    - Sư Muội ơi cho sư huynh dựa vào chút đi. Mệt mỏi quá a.

    Ngụy Anh da mặt dài dán đi lên liều chết lạn triền dính lên người Giang Trừng như thuốc keo da chó.
     
    Tiên Nhi, Marill, Rin Le22 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  9. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 8. Ngụy Anh tâm tư

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Cút đi ngươi.

    Giang Trừng hữu khí vô lực trừng mắt hắn ý thức được bản thân không có biện pháp đối với thiếu niên thời kì Ngụy Vô Tiện nhẫn tâm nói ra ra những lời khắc nghiệt được. Hiện giờ tình cảnh nếu là Huyền Vũ Tiện dựa vào như vậy gần Giang Trừng đã sớm một cái tát đi qua hoặc trực tiếp một roi đem hắn từ trên người mình sé xuống đồng thời né xa ba thước có thừa rồi.

    Nhưng đây là là Ngụy Anh kiếp trước gương mặt kia Giang Trừng không hạ thủ được. Nếu là Huyền Vũ Tiện biết chính mình một cái khác vì chưa đổi xác có thể thân cận sư muội mà không bị đánh chết không biết có tức trào máu không ta.

    Giang Trừng đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi nhưng Ngụy Anh da dày thật sự căn bản không xi nhê gì cả. Cho nên Giang Trừng bật chế độ làm như không thấy chuyên tâm nhìn tổ tiên bài vị. Bốn cái bài vị hắn thân thủ khác vẫn chưa tồn tại thật tốt quá.

    Giờ phút này Giang tông chủ chợt cảm thấy ông trời đối xử với hắn vẫn còn rất tốt cho hắn viên giấc mộng thời thiếu niên này. Cha mẹ tồn tại, trưởng tỷ còn sống, còn có bồi bên người mình huynh đệ.

    Ngụy Anh yên tâm thoải mái xem Giang Trừng làm gối ôm không được bao lâu đã hô hô ngủ nhiều. Giang Trừng cũng mặc kệ hắn chính mình nghiêm túc quỳ.

    Giang Trừng quỳ một buổi chiều. Ngụy Anh ngủ một buổi chiều tới giờ ăn cơm tối hai người ngoan ngoãn tới trước mặt Ngu Phu nhân nhận sai rồi cùng cả nhà ăn cơm.

    - Giang Trừng người ăn nhiều một chút.

    Ngụy Anh ngày hôm nay cư nhiên không cùng Giang Trừng giành ăn mà từ trong chén mình gấp cho hắn một khối xương sườn. Trời sắp sập tới nơi rồi à hay Ôn gia người giết tới Vân Mộng. Sẽ không phải bị đoạt xá đi.

    Giang Trừng nhìn Ngụy Anh từ đầu tới đuôi tỉ mỉ mấy lần có điểm không thể tin được chứ này cư nhiên gấp xương sườn cho mình mà không phải từ trong chén của mình cướp đi.

    Giang Trừng nhìn Ngụy Anh có điểm không xác định hỏi:

    - Ngụy Vô Tiện ngươi hôm nay có ngã đập đầu ở đâu không?

    Giang Trừng ở bên cạnh hắn cả ngày cũng không gặp hắn bị yêu ma quỷ quái gì bám thân. Xung quanh đây có mẫu thân ở đây tin tưởng chắc chắn chẳng có con ma nào dại dột đoạt xá hắn đâu.

    Ngụy Anh hôm nay nhiệt độ cơ thể bình thường bào trừ khả năng suốt mơ hồ. Chỉ còn lại khả năng.. té ngu rồi.

    - Không có.

    Ngụy vô tiện tuy hiểu Giang Trừng vì sao hỏi như vậy nhưng đây là sư muội quan tâm mình thôi hì hì. Nghĩ như vậy Anh cười so với lúc nãy còn tươi.

    - Càng ngu hơn.

    Trong mắt Giang Trừng Ngụy Anh đầu óc xác thực không bình thường chỉ là dấu bệnh sợ thầy thôi. Lần sau có cơ hội dẫn hắn đi xem y sư mới được để kẻo hắn chưa tu quỹ đạo đã điên trước rồi.

    Tuy không muốn cùng hắn có gì liên hệ nhưng Giang Trừng không độc ác tới mức nhìn Ngụy Anh chưa làm gì đã phát bệnh không cứu chữa.

    Ngụy Anh hôm nay khó được sáp lại dán Giang Trừng hắn nhận ra Giang Trừng thay đổi được từ lúc khác tỉnh lại đã không như hắn quen thuộc sư muội.

    Nhưng Ngụy Anh có thể khẳng định Giang Trừng vẫn là hắn không phải bị đoạt xá. Giang Trừng xa cách hắn nhận ra chứ, sao có thể cảm giác không được.

    Từ nhỏ tới lớn hai người đã như hình với bóng ăn chung, ở chung, ngủ chung một cái giường. Hắn sau có thể không hiểu sư muội chứ. Có thể nói hắn so với Giang Trừng bản thân càng hiểu biết Giang Trừng.

    Tuy không rõ sư muội vì sao lại như thế nhưng tám phần là lại giận dỗi chuyện gì rồi. Nhưng Ngụy Anh tin tưởng chỉ cần đỗ dành một hồi là tốt rồi. Đỗ ngọt chuyện này Ngụy Anh chưa bao giờ không thành công cả.

    Nhưng lần này hiển nhiên cùng những lần trước không giống nhau. Giang Trừng bài xích hắn thân cận thậm chí là chán ghét.

    Ngụy Anh không biết mình làm sai ở đâu. Là hắn mấy hôm trước kêu đùa nhà nào cô nương hay trèo tường mua rượu, hay là một tháng trước lên núi bắt gà rừng, hai tháng trước ở Giang Trừng tắm rửa thời điểm đem hắn y phục đổi thành nữ trang.

    Làm chuyện xấu quá nhiều chiều cho nên Ngụy Anh nhất thời cũng không phân biệt rõ sư muội đang giận chuyện gì nữa.

    Ngụy Anh vốn dĩ không để tâm lắm những chuyện này nhưng hôm nay hắn nói ra Vân Mộng Sống Kiệt cả đời ước định Giang Trừng phản ứng khiến hắn trái tim nhỏ bé tổn thương.

    Giang Trừng chán ghét ước định Vân Mộng Song Kiệt hắn không muốn cùng mình cả đời ở bên nhau nhận thức này làm cho Ngụy Anh ngày mùa hè nhưng lạnh cả người. Sư muội hắn cư nhiên không hy vọng cùng mình ở bên nhau cả đời.

    Ngụy Anh không muốn tin tưởng sư muội mạnh miệng mềm lòng của mình không cần mình.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2022
  10. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    265
    Chương 9. Hắn đã không còn là hắn rồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Anh cùng trong trí nhớ của hắn Ngụy Vô Tiện càng ngày càng giống Giang Trừng càng hoảng hốt. Năm đó niên thiếu tin tưởng lời thề Giang Trừng đã không còn là hắn.

    Dù biết là thế nhưng trong lòng nhịn không được mất mát. Biết rõ tương lai sẽ không thuộc về nhau ngay bây giờ xa cách có lẽ càng tốt hơn cho cả hai nhưng trong lòng vẫn hục hẫn.

    Giang Trừng không chủ động thay đổi lịch sử vì không chỉ Giang Trừng bị phạt hệ thống cũng không bình an đâu. Hiện giờ nhiều người trọng sinh quẫy đục nước thì Giang Trừng có thể không tính là chủ động gây chuyện.

    Chỉ cần không phải lớn hình phạt thì có thể thông qua làm việc thiện đổi công đức tiêu trừ bớt. Nó thiệt là một con thông minh thống thống mà.

    Xem ra nước muốn đục rồi.

    Giang Trừng cũng không sợ hãi không phải hắn tự phụ mà là ở tu chân giới có thể để Giang tông chủ đặt vào mắt người không nhiều lắm. Nhưng cũng không có nghĩa là hắn không biết sợ hãi Giang Trừng ở tu chân giới nổi tiếng là tàn nhẫn độc ác thường thì chỉ người có người khác sợ hắn phần thôi.

    Giang Trừng âm thầm chuẩn bị mục đích của hắn từ đầu tới cuối chỉ có bảo vệ thân nhân của mình cùng với Liên Hoa Ổ mà thôi. Nếu có thể không ảnh hưởng tới mình thân nhân an nguy giúp người khác Giang Trừng cũng không ngại nếm thử. Cho những cái gia tộc khác bị Ôn gia làm hại trước lộ tin tức còn những người đó hành động như thế nào không phải Giang Trừng biết được. Hắn không phải thần không quản được nhiều như vậy.

    Kim Tử Hiên.

    Giang Trừng không thể tin được nhìn đang cùng nhà mình a tỷ nắm tay Kim chim công. Nhìn hắn trên mặt ngượng ngùng tươi cười Giang Trừng dám chắc chắn tên này cũng trọng tới. Xem ra không cần lo lắng thay đổi quá khứ A Lăng sẽ không sinh ra rồi.

    - A Trừng sư tỷ sắp bị Kim chim công cướp đi rồi.

    Ngụy vô tiện như u linh xuất hiện bên cạnh Giang Trừng nhìn Kim Tử Hiên ánh mắt rất không tốt.

    - Hay là chúng ta trùm bao tải tấu hắn một đốn đi.

    - Muốn gây chuyện ngươi làm một mình đi.

    Giang Trừng lười quản Ngụy Vô Tiện có thực sự tấu Kim Tử Hiên không hay bị phản đánh thành đầu heo. Dù sao không chết là được rồi.

    Thứ gì cần đến rồi cũng phải đến thôi. Sau một thời gian anh không ngờ rồi ở nhà Giang Trừng cùng Ngụy Anh bị Ngu phu nhân cùng Giang gia chủ gửi tới Cô Tô Lam thị cầu học.

    Vẫn là kia con đường, vẫn là người giống nhau nhưng tâm cảnh không gióng thì vạn vật dường như thay đổi. Đã từng Giang Trừng thời thời khắc khắc chú ý Ngụy Anh phòng ngừa hắn gây rắc rối kịp thời thay hắn thu dọn cái đuôi nên cảnh sắt ven đường chỉ tùy ý mình mà thôi.

    Hiện giờ mới nhìn kỉ không có người khi cảnh sắc vẫn đẹp không sao tả xiết như thơ như họa. Khi ánh mắt ngươi chú tâm vào một chỗ thì xung quanh mọi thứ tự dưng sẽ lu mờ đi trong mắt ngươi thôi.

    Giang Trừng một đường thưởng cảnh, ăn uống không quan tâm tới ai kia làm người nào đó ủ rủ cụp đuôi ngay cả gây chuyện tâm tình cũng không có nữa.

    Ngụy Vô Tiện tuy buồn vì sư muội vô duyên vô cớ xa lánh mình. Uất ức lắm chứ. Từ nhỏ cùng ngươi kề vai sát cánh huynh đệ tốt đột nhiên một ngày không để ý tới ngươi, không quan tâm ngươi, thậm chí xa cánh ngươi. Thử xem ai có thể vui vẻ chứ!

    Ngụy Vô Tiện coi niềm vui nhiều hơn buồn đi vì cuối cùng của không cần ở Lam gia chịu tội rồi. Từ ngày tới Lam Gia Giang Trừng càng xa cách Ngụy Vô Tiện sao có thể không cảm giác được.

    Giang Trừng mỗi lần nhìn chính mình cùng Lam Vong Cơ ánh mắt đều dấu không được xa cách. Người khác có lẽ nhìn không ra nhưng cùng Giang Trừng cùng nhau lớn lên Ngụy Anh sao có thể không nhận ra.

    Ngụy Anh lúc đầu còn cảm thấy Lam Vong Cơ lạnh như băng trêu lên rất thú vị. Nhưng Giang Trừng thái độ làm Ngụy Anh cảm thấy bất an.

    Giang Trường bị Ngụy anh quấn lấy phiền lòng muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thì đi mà trêu đi ở trước mặt hắn lúc ẩn hiện làm gì. Nhìn ngứa mắt quá.

    - Ngụy Vô Tiện ngươi không đi tìm Lam Vong Cơ đi.

    - Tìm hắn làm gì?

    - Hắn xinh đẹp.

    Cái gì vì sư muội hắn cư nhưng nhiên khen người khác lớn lên xinh đẹp. Mà người đó lại là một người nam nhân. Khác với Giang Trừng nghiêm túc Ngụy Anh giao hữu rộng rãi yêu đọc tiểu hoàng thư (sách cấm). Nên cần biết đều biết không cần biết cũng biết luôn.

    Nam nam hai ba chuyện Ngụy Anh cũng biết tuốt. Nhưng Ngụy Anh tự nhận mình là một cái phong lưu công tử nên cũng không có làm đoạn tụ ý tưởng. Giang Trừng hắn..

    - Ngụy Vô Tiện ngươi đó là cái gì ánh mắt.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...