Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Boss Hắc Hóa, Liêu Nghiện - Nạp Lan Mặc

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Haizz..., 23 Tháng một 2021.

  1. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Mau xuyên: Boss hắc hóa, liêu nghiện!

    [​IMG]

    Tác giả: Nạp Lan Mặc

    Thể loại: nữ cường, hệ thống, xuyên nhanh, 1vs1, ngôn tình, song khiết, huyễn huyễn.

    Số chương: 3403 chương

    Tình trạng hoàn: Hoàn bên Trung

    Tình trạng edit: đang lết

    Editor: Haizzz

    Lịch đăng: 2 chương/ 1 tuần

    Ngày lễ sẽ bão chương thêm (5, 7, 10 chương)

    Sau khi hoàn vị diện 1 sẽ set xu, tầm khoảng 5-10 xu

    Link thảo luận- góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Haizz

    Văn án:

    Đời này người mà Lạc Sênh Ca muốn xin lỗi nhất, đó là Mặc Thất .

    Cô hại chết anh.

    Vì cứu Mặc Thất, cô nhập luân hồi, thu thập các mảnh linh hồn của anh.

    Chỉ có điều, vì cái gì mà Mặc Thất trở nên quỷ dị như vậy.

    Tổng tài tàn bạo, trúc mã phúc hắc, ảnh đế lạnh nhạt, Satan ác ma, nhà khoa học tà ác, thế tử phong lưu, thành chủ hủy dung..

    Luôn có tra nam tiện nữ muốn hại hắn, không sợ, ta có Boss nơi tay, Boss nhà ta đem ta đoạt lại ánh hào quang.

    * Lưu ý nhỏ: Bởi vì mình mới tập nên chỉ edit đúng tầm 70% thôi, nên mọi người đừng thắc mắc tại sao văn chưa mượt.
     
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng hai 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 1: Tổng tài tàn bạo cầm tù (1)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mặc Thất, Mặc Thất, ngươi không cần chết, không cần chết a!" Tiếng kêu tê tâm liệt phế* truyền khắp tứ phía.

    * tê tâm liệt phế: Mãnh liệt xé lòng

    Chỉ thấy một nữ tử* mặc hồng y* yêu diễm ôm lấy một nam tử* hắc y* cả người nhuộm đầy máu tươi, nước mắt rơi như mưa, chảy xuống trên mặt. Vẻ mặt nàng thống khổ, tuyệt vọng, làm người nghe rơi lệ.

    * nữ tử: Từ chỉ con gái

    * nam tử: Từ chỉ con trai

    * hồng y: Y phục màu hồng

    * hắc y: Y phục màu đen

    "Mặc Thất, ta sai rồi, ngươi không nên bỏ ta, Mặc Thất.." Nàng gắt gao đem nam tử đã không còn hô hấp.

    Mặc Thất, ta biết sai rồi.

    Lạc Sênh Ca, thân là đại tướng Yêu giới, lại thích Tiên Đế có tiếng dịu dàng ôn hòa của Thiên giới.

    Chỉ tiếc, người mà Tiên Đế thích lại là hồ ly hắn nuôi từ nhỏ, khinh thường nhìn lại Lạc Sênh Ca.

    Lợi dụng Ma đế Ma giới Mặc Thất thích Lạc Sênh Ca, cuối cùng..

    Ma giới diệt vong.

    Trong lúc Tiên Đế cùng hồ ly đuổi giết, Mặc Thất vì bảo hộ nàng, đã chết..

    "Ai, đều là kẻ si tình.." Một tiếng nói vang lên từ phía sau Lạc Sênh Ca.

    Nhưng nhìn người này, lại không có nửa điểm muốn mở miệng, nhìn về phía trần thế, biển người mênh mông, nàng không biết nên đi phương nào.

    "Ngươi.. Muốn cho Mặc Thất sống lại sao?" Từ phía sau, giọng nói của lão như cũ vang lên.

    Lạc Sênh Ca nghe được những lời này, bỗng nhiên ngay ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn về phía lão giả: "Tư tế*, ta, ta nên làm thế nào? Nói cho ta?"

    * tư tế: Tư tế hay thầy tế là người được giao phụ trách trông coi thực hiện các tế tự, lễ nghi, cúng tế, thờ phụng của một tôn giáo hoặc giáo phái khác nhau như Công giáo, đạo Do Thái, đạo Hindu, đạo Hồi.. Tư tế cũng là một chức quan trong triều đình Ai Cập cổ đại. (Nguồn: Wikipedia)

    Nàng cấp bách xoay người lại kéo Đại Tư Tế, chỉ là, tư tế cuối đầu lạnh lùng nói một tiếng.

    "Theo Mặc Thất nhập luân hồi*, thu thập những mảnh nhỏ linh hồn hắn, đương nhiên.. Mảnh nhỏ thu thập xong, lịch kiếp* thành công, tự nhiên, rất nhanh hắn có thể sống lại."

    * luân hồi: Luân hồi (trong Phật giáo còn gọi là Vòng luân hồi hay Bánh xe luân hồi). Thuật ngữ này chỉ những lần đầu thai tiếp nối nhau, trạng thái bị luân chuyển của một loài Hữu tình khi chưa đạt giải thoát, chứng ngộ Niết-bàn. (Nguồn: Wikipedia)

    * lịch kiếp: Đầu thai làm người.

    "Tư tế, lời ngươi nói, là thật sao?" Lạc Sênh Ca nghe những lời này, đột nhiên ngước mắt, trong mắt tràn đầy kinh hỉ* nhìn hắn.

    * kinh hỉ: Kinh ngạc và vui vẻ.

    Tư tế gật đầu: "Đúng vậy, đây là tự nhiên, bất quá.. Ngươi nhập luân hồi, khả năng sẽ có nguy hiểm."

    "Ta không ngại, chỉ cần.. Hắn có thể sống lại." Mặc Thất vì bảo hộ nàng mà chết, máu tươi nhiễm hồng trước mắt nàng.

    Đồng thời, cũng làm tâm nàng đau đớn.

    "Nhưng, có lẽ thân phận của hắn, ngươi sẽ không tiếp nhân được.." Tư tế biết nếu là lịch kiếp, tất nhiên không thể thuận lợi, không biết sẽ có trắc trở gì đâu.

    "Ta không sợ, chỉ cần được cùng hắn ở bên nhau." Lạc Sênh Ca kiên định mở miệng, nắm quyền, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh Mặc Thất.

    "Một khi đã như vậy, vậy đi thôi." Lão giả phất tay áo, Lạc Sênh Ca dưới ánh mắt thương hại của tư tế, rơi vào vòng xoáy luân hồi.

    Lạc Sênh Ca không biết, sau khi rơi vào vòng xoáy, một khắc sau, phía sau tư tế đột nhiên xuất hiện một nữ tử.

    "Tư tế đại nhân, Lạc Sênh Ca, thật sự có thể thu thập linh hồn Ma đế sao?" Nữ tử lo lắng mở miệng.

    Chỉ là..

    "Luân hồi ở vố số thời không, đây là nơi ngươi và ta không thể tùy ý tới, Ma đế coi như cũng là khổ tận cam lai*." Thở dài một hơi, tư tế xoay người, rời khỏi nơi này.

    * khổ tận cam lai: Khổ tận cam lai có nghĩa là hết khổ đến sướng, thời kỳ gian khổ đã qua, giờ đã đến lúc hưởng sung sướng. (Nguồn: Wikipedia)

    Mà sao một giây tư tế rời đi, trên mặt đất nhiễm đầy máu tươi, bỗng biến mất vô ảnh vô tung.

    P/s: Bổn văn không có hệ thống bàn tay vàng, cũng không có thuộc tính nhân vật, nhiều nhất chỉ có mảnh nhỏ linh hồn. Nữ chủ có chút phản nhân cách cùng tiểu biến thái, không mừng chớ nhập.
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2021
  4. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 2: Tổng tài tàn bạo cầm tù (2)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Lạc Sênh Ca lấy lại ý thức, cảm giác đầu tiên chính là tay chân đều bị trói, còn có.. cô hình như đang nằm trên thứ gì mềm mại?

    Cô muốn mở mắt, nhưng, cả người lại không có sức lực, muốn làm nhưng thân thể hình như không chịu phối hợp.

    Có điều tư thế nằm này.. Cô bị người bắt cóc sao?

    Cơ thể tiêm thuốc mê làm cô vô lực phản kháng, thời điểm cô muốn tự hỏi cái gì đó, trong đầu chậm rãi mơ hồ, tiến vào trạng thái hôn mê.

    Cô vừa ngủ không bao lâu, từ ngoài cửa một người con trai đang đi vào, nhìn Lạc Sênh Ca nằm trên giường, con ngươi đen nhánh thâm thúy bắt đầu cuồn cuộn ánh sáng hung ác.

    Anh đi tới giường, nắm cằm Lạc Sênh Ca, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười tàn nhẫn, lực độ tay như muốn nghiền nát cằm Lạc Sênh Ca.

    Trong lúc ngủ mơ nên Lạc Sênh Ca không biết điều này, nhưng mà, lực độ trong tay anh ngày càng lớn, làm Lạc Sênh Ca hơi nhíu mày, nhìn cô như vậy anh lại không đành lòng.

    Rất nhanh, anh buông tay mình xuống, coi như là báo thù cô một chút.

    Mặt Lạc Sênh Ca bị anh làm lệch hướng về một bên, nhưng vẫn ngủ say, không có dấu hiệu thức dậy.

    Nhìn Lạc Sênh Ca vẫn ngủ say như cũ, khóe miệng anh lộ ra tươi cười trào phúng, sau đó xoay người rời căn phòng này.

    Khi Lạc Sênh Ca lần nữa thức dậy, thời gian đã trôi qua 3 ngày.

    Ba ngày..

    Lạc Sênh Ca là bị đói nên tỉnh.

    Khi Lạc Sênh Ca tỉnh lại, đã không còn bất tỉnh hôn mê nữa, ngược lại rất thanh tỉnh.

    Mắt cô hơi giật, nhìn quanh phòng, phát hiện quanh phòng đều kín, nơi duy nhất truyền không khí là cửa sổ ở mái nhà.

    Bụng Lạc Sênh Ca thầm thì kêu, lại không có ai, khiến cho cô cũng có chút bất đắc dĩ.

    Mà trong tay cô đang cầm một lọ.. Đây là cái gì? Nước sao?

    Đúng vậy, Lạc Sênh Ca cũng không biết đây là cái gì.

    Đã đói bụng, mà sao cô cảm thấy.. Muốn đi tiểu?

    Nhất thời, Lạc Sênh Ca tự hỏi có nên ở trên giường đi tiểu không, thì nghe được tiếng bước chân truyền từ bên ngoài.

    Thời điểm nhìn thấy người tiến vào, Lạc Sênh Ca sửng sốt, người này là.. Mặc Thất?

    Khi nhìn Mặc Thất tiến vào, cô cảm thấy cách ăn mặc của anh có chút kì lạ, cô chưa bao giờ thấy qua.

    Nhưng, khi nhìn thấy ánh mắt căm hận của Mặc Thất, tâm Lạc Sênh Ca.. run rẩy vài phần.

    Cô không biết, mình đã làm cái gì để Mặc Thất căm hận đến vậy.

    Lạc Sênh Ca không nói lời nào, mà Mặc Thất thấy cô dùng ánh mắt vô tội nhìn mình, trên mặt là một mảnh âm u.

    "Thế nào? Không muốn cũng tôi nói chuyện?" Mặc Thất âm trầm nhìn cô hỏi, từ trên cao nhìn xuống Lạc Sênh Ca, trong mắt chỉ toàn khinh thường và trào phúng.

    Trong lòng Lạc Sênh Ca nghi hoặc, giờ này khắc* này, cô thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì.

    * khắc: Đơn vị đo thời gian thời xưa, 1 khắc khoảng 15 phút.

    "Cùng tôi nói chuyện!" Lại lần nữa duỗi tay đem cằm Lạc Sênh Ca bóp, nhưng so với trước kia, lúc này lực độ khá nhẹ.

    Cô bị anh cưỡng bách ngẩng đầu, cảm xúc có chút không vui, Mặc Thất chưa bao giờ đối xử như vậy với cô.

    Chính là, cảm giác bàng quang sắp chịu không nổi, không cho phép cô nghĩ nhiều, mở miệng "Tôi muốn đi.. Toilet!"

    Giọng nói mười phần khàn khàn, Lạc Sênh Ca nghe được giọng của mình, sửng sốt.

    Tặng bạn Huyền Trần vì là người đầu tiên like cho mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng hai 2021
  5. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 3: Tổng tài tàn bạo cầm tù (3)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô.. đã bao lâu không nói chuyện?

    Một khắc kia khi cô nói chuyện, thanh quản cực kỳ đau, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi, hiện tại, trong đầu cô không có một mảnh kí ức.

    Mặc Thất nghe được lời Lạc Sênh Ca nói, ánh mắt trầm xuống, không biết cô đang muốn làm gì.

    Toilet?

    Chỉ là, khi nhìn đến gương mặt đầy bụi bẩn của Lạc Sênh Ca, còn thương tích đầy người, anh cúi đầu rũ mi trong chốc lát.

    Sau đó, anh duỗi tay, nâng Lạc Sênh Ca dậy!

    Lạc Sênh Ca không có nửa điểm cảm kích khi Mặc Thất nâng mình dậy, bởi vì..

    Anh ôm cô vào phòng WC.. sau đó, anh chuẩn bị cởi quần cô!

    Một khắc kia bị cởi quần, Lạc Sênh Ca đột nhiên trừng lớn mắt, thật là đáng sợ..

    Này..

    Này..

    Lạc Sênh Ca có chút không thể tiếp thu được việc này, ngượng ngùng "Cái kia.. Tôi có thể tự mình làm được."

    Lạc Sênh Ca có chút không quen, quan trọng là, cô sao có thể trước mặt Mặc Thất mà cởi quần được.

    Mặc Thất bị Lạc Sênh cự tuyệt, mặt âm trầm, liền cùng cô giằng co.

    Nét mặt Lạc Sênh Ca cũng có chút kì lạ, cắn chặt môi dưới, không chịu đồng ý.

    Cũng bởi vì sự việc diễn ra quá nhanh, làm cho cô bị nghẹn tới mức đỏ bừng lên.

    Nhìn Lạc Sênh Ca ngại ngùng, thiếu chút nữa khóc lên, Mặc Thất không biết nghĩ tới cái gì, trầm mặc* rời WC, đi tới cửa, chờ đợi.

    * trầm mặc: Lặng lẽ, ít nói, có vẻ luôn luôn suy nghĩ.

    Lạc Sênh Ca nhìn Mặc Thất xoay người đóng cửa rời đi, thở phào.

    Nhưng, khi cô nhìn thấy Mặc Thất lẳng lặng đứng ở cửa, sắc mặt đen vài phần.

    Vừa rồi ở trong nhà WC, Lạc Sênh Ca tiếp thu kí ức của thân thể này.

    Mặc Thất này, chính là Mặc Thất mà cô tìm kiếm.

    Chỉ là, Mặc Thất đã sau hắc hóa.

    Cô, Lạc Sênh Ca thích một người không nên thích, mà người kia, là một tên tiểu bạch kiểm* xuất thân từ vùng núi nghèo đói, lạc hậu.

    * tiểu bạch kiểm: Chỉ những chàng trai có vẻ ngoài đáng yêu, thanh tú, yêu thích những sự đáng yêu và hay làm nũng với bạn gái (Theo nghĩa tích cực)

    Những chàng trai với vẻ ngoài trắng trẻo yếu ớt/thư sinh nhã nhặn/trói gà không chặt (thường mang nghĩa châm chọc). Ngoài nghĩa là người con trai hiền, nhu nhược quá mức, công tử bột thì còn có nghĩa là trai bao.

    Nếu như tên tiểu bạch kiểm này nhân phẩm không tồi, thì cũng không sao.

    Chỉ tiếc, tên tiểu bạch kiểm kia, là một người mặt người dạ thú*.

    * mặt người dạ thú: Tả người có vẻ bề ngoài trông thì tử tế nhưng trong lòng dạ lại độc ác, thâm hiểm chẳng khác gì thú dữ.

    Ở bên Lạc Sênh Ca chỉ vì tiền tài của cô thôi, mà sau lưng cô, tên đó còn bao dưỡng cô em gái thanh mai trúc mã*.

    * thanh mai trúc mã: Thanh mai là tên gọi của một loại cây có nguồn gốc từ đất nước Trung Quốc. Là loại cây cùng họ với cây mơ và cây mận. Hiểu theo một ngữ cảnh khác thì thanh mai là cây mai thanh mảnh. Còn trúc là loại cây cùng họ với cây tre, biểu tượng của nét văn hóa của làng quê Việt Nam. Mã có nghĩa là con ngựa. Hiểu một cách nôm na thì trúc mã nghĩa chỉ cây gậy tre được trẻ con sử dụng như món đồ chơi khi cưỡi ngựa. Như vậy, thanh mai trúc mã nghĩa là ca ngợi tình bạn thân đẹp đẽ từ thuở thiếu thời. Họ chơi thân với nhau ngay từ lúc còn cắp sách tới trường. Truyền thuyết kể lại rằng, người con trai sẽ sử dụng cây trúc giả để làm đồ chơi con ngựa và phi xung quanh người con gái.

    Đồng thời, chàng trai sẽ liệng cho cô gái mấy quả thanh mai. Tất cả thể hiện sự vô tư, hồn nhiên và thân thuộc của một tình bạn khác giới.

    Việc này bị Mặc Thất biết được, báo cho Lạc Sênh Ca, Lạc Sênh Ca không tin, còn sỉ nhục Mặc Thất.

    Về sau, Lạc Sênh Ca vì chuyện này tuyệt giao* với Mặc Thất, dẫn tới việc Mặc Thất hắc hóa.

    * tuyệt giao: Cắt đứt mọi sự liên quan đến nhau.

    Bổ sung thêm một câu: Mặc Thất là bạn trai cũ của Lạc Sênh Ca.

    Lạc Sênh Ca thở dài, ánh mắt nhìn người của cô sao mà vẫn kém thế.

    Cô khẽ thở dài, nhìn Mặc Thất, sắc mặt tốt hơn một chút.

    Cô.. cũng không nên so đo việc Mặc Thất đem cô cầm tù.

    Mà, tên tiểu bạch kiểm kia, trong đầu cô không có một chút kí ức gì về anh ta, có phải, khi gặp anh ta rồi, mới có thể nhớ lại?

    Lạc Sênh Ca không hiểu, bất quá, lúc cô muốn nói chuyện, bụng lại kêu réo lên.

    Tại không gian yên tĩnh, tiếng kêu càng rõ ràng.

    Tầm mắt hai người, đồng thời đều đặt ở bụng Lạc Sênh Ca.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng hai 2021
  6. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 4: Tổng tài tàn bạo cầm tù (4)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca có chút ngượng ngùng, mà người kinh ngạc lại là Mặc Thất, anh nhìn cô lần nữa, rồi xoay người đi ra ngoài.

    Đến nỗi anh nghe lời Lạc Sênh Ca nói, không trói cô lại nữa, mà cho cô tự do hoạt động ở trong phòng này.

    Lạc Sênh Ca đại khái cũng biết được tính toán của Mặc Thất, cô cũng không cự tuyệt, nhưng cô chắc chắn, trong thế giới luân hồi này, tên tiểu bạch kiểm kia không đơn giản.

    Bằng không..

    Sao giống Tiên Đế kia, làm cô thích anh ta, sao đó lại dụng cô tổn thương Mặc Thất.

    Lạc Sênh Ca trầm tư, thực mau, Mặc Thất bưng một mâm thức ăn tiến vào.

    Hai người không nói chuyện với nhau, chờ Lạc Sênh Ca ăn xong, Mặc Thất liền đi ra ngoài.

    Ba ngày sau.

    Lạc Sênh Ca cảm thấy mình buồn bực sắp chết rồi, Mặc Thất đem cô cầm tù chỗ này, chắc không phải muốn cầm tù cô cả đời đi?

    "Mặc Thất, anh mau ra đây cho tôi, Mặc Thất?" Lạc Sênh Ca ở trong phòng hô to, gọi Mặc Thất.

    Cô biết, anh chắc chắn nghe thấy cô nói, nếu như cô đoán không sai, Mặc Thất còn trang bị camera giám sát ở trong phòng này.

    Quả nhiên, Lạc Sênh Ca vừa nói không bao lâu, Mặc Thất liền xuất hiện trước mặt cô.

    "Cô tìm tôi?" Giọng anh từ tính có chút mê hoặc, lại mang theo vẻ không kiên nhẫn.

    Nếu không phải cô biết rõ tính của anh, cô cũng thật sự cho rằng anh đối với cô không kiên nhẫn đấy.

    "Mặc Thất, tôi ở trong phòng này thất sự rất chán, tôi có thể ra ngoài đi dạo không?" Lạc Sênh Ca cảm thấy mình buồn bực sắp chết tới nơi rồi.

    Điều cô nói làm cho Mặc Thất trở nên đáng sợ biểu tình dữ tợn nhìn Lạc Sênh Ca "Cô nói cái gì?"

    Anh bước tới gần Lạc Sênh Ca, nhìn cô, phảng phất như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.

    Lạc Sênh Ca không chút để ý tới hành vi của anh, hay chính xác hơn, cô không để nó trong lòng.

    "Tôi nói, tôi muốn đi dạo, anh có thể cùng tôi đi không?" Cô ngước mắt, ánh mắt vô hại thuần khiết không chút tạp chất, nhìn anh.

    Nhìn ánh mắt cô, anh không biết nên từ chối thế nào cho tốt.

    "Cô muốn làm cái gì?" Không thể cự tuyệt thỉnh cầu của cô, nhưng anh cũng không đáp ứng cô yêu cầu đó.

    "Tôi chỉ nghĩ muốn đi ra ngoài giải sầu, cũng không thể sao? Tôi cảm thấy mình sắp mốc meo tới nơi rồi, anh đi cùng tôi, có thể chứ?" Ánh mắt cô sáng lấp lanh mang theo hơi nước, khiến cho tâm Mặc Thất, không tự giác mềm nhũn.

    Cô không biết vì sao Mặc Thất trở nên như vậy, anh hác hóa, cũng là lần đầu tiên cô thấy.

    Mặc Thất nhìn thấy khát vọng trong mắt Lạc Sênh Ca, cuối cùng vẫn là không đành lòng.

    Anh đồng ý, làm cho Lạc Sênh Ca cười sáng lạn như ánh dương.

    Lạc Sênh Ca duỗi tay, đem tay đang bị trói huơ huơ, ý bảo muốn anh cởi trói cho cô.

    Mặc Thất nhìn cô, thật lâu không nhúc nhích, tự hỏi một lúc lâu, mới chậm rãi đưa tay cởi bỏ dây thừng.

    Lập tức, Lạc Sênh Ca cười thật tươi, như trẻ con được kẹo, hồn nhiên thanh triệt.

    Mặc Thất thấy cô như vậy, ý nghĩ lướt qua, cùng cô ở chung, trải qua khoảng thời gian vui vẻ.
     
  7. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 5: Tổng tài tàn bạo cầm tù (5)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sênh Ca, nếu như cô không thay đổi, tôi không thay đổi, cũng không gặp, phải anh ta, chúng ta..

    Tưởng tượng đến người nào đó vì người khác chán ghét mình, Mặc Thất liền lập tức trở nên hung ác, khí thế thô bạo tăng lên, làm Lạc Sênh Ca muốn xem nhẹ cũng không được.

    Lạc Sênh Ca lẳng lặng ngước mắt nhìn Mặc Thất "Mặc Thất, anh sao vậy? Có phải đi ra ngoài với tôi, nên anh không vui?"

    Ánh mặt cô nghi hoặc nhìn anh, vô cùng đáng thương, làm cho Mặc Thất trầm mặc.

    Thu liễm lại khí thế, kéo cánh tay trắng nõn của Lạc Sênh Ca, nắm tay, kéo cô ra ngoài.

    Vừa ra khỏi phòng, Lạc Sênh Ca bị ánh mặt trời sáng chói chiếu xém lóe mù con mắt.

    Cô có chút không thích ứng, nhắm chặt hai mắt lại, nhìn ánh mặt trời sáng lạn ngoài kia, trong lòng vốn đang buồn, nhanh chóng vui vẻ hẳn lên.

    Cô lôi kéo Mặc Thất hứng thú chạy ra ngoài.

    Bên ngoài là một đám bảo tiêu, không phải không thấy cô- người vốn dĩ bị cầm tù, chỉ là, họ thấy Boss đang đi phía sau, vừa định bước ra, liền dừng lại.

    "Mặc Thất, nơi đây thơm quá à!" Vừa ra khỏi cửa, là thấy hoa viên, trong hoa viên còn trồng không ít loài hoa mà cô thích.

    Cô tươi cười vui vẻ như vậy, đã bao lâu anh chưa từng thấy, sững sờ đứng ở đó.

    Lạc Sênh Ca hiện giờ đang rất vui vẻ, lại nhìn nơi nào đó đột nhiên xuất hiện một cô gái, mặt Lạc Sênh Ca, lập tức liền đen.

    Bởi vì, cô phát hiện, cô gái vừa đi vào, cùng hồ ly nào đó ở trên Thiên giới mười phần giống nhau, giống nhau đến nỗi.. Cô chỉ cảm thấy phẫn nỗ, còn cảm thấy ghê tởm.

    Cùng Lạc Sênh Ca cảm xúc bất đồng, cô gái kia đi tới, tươi cười vô cùng ngọt ngào "Anh Mặc Thất!"

    Anh.. Mặc Thất?

    Lạc Sênh Ca vốn dĩ đen mặt, lập tức cứng đờ, thiếu chút nữa là nổi điên.

    Cô, Mặc Thất..

    Hồ ly đáng chết, sao không đi tìm chủ nhân của cô đi?

    Biểu cảm trên mặt Lạc Sênh Ca rất khó coi, mà cô gái kia, không ngừng liếc mắt đưa tình với Mặc Thất.

    Mà đối với người đột nhiên xuất hiện này, Mặc Thất còn chẳng thèm để ý.

    Lạnh nhạt nhìn qua cô ta, liền thu hồi lại tầm mắt.

    Mà bên Lạc Sênh Ca áp suất cực ký thấp, Mặc Thất nhìn qua, phát hiện sắc mặt cô rất khó coi.

    Còn tưởng cô không thoải mái, cuối đầu nhẹ giọng hỏi "Cô sao vậy?"

    Mà hành động của Mặc Thất, làm cho cô gái đem tầm mắt nhìn sang Lạc Sênh Ca.

    Khi nhìn thấy Lạc Sênh Ca, trong mát hiện lên cảm xúc ghet ghét, nhưng cô ta nhanh chóng thu liễn trở về.

    Trên mặt lộ ra vẻ tươi cười mười phần ôn nhu, rất là thân thiết hướng chỗ Lạc Sênh Ca đi qua "Chị gái này, em tên là Phượng Y San, không biết xưng hô với chị như thế nào?"

    Phượng Y San?

    Lạc Sênh Ca lãnh đạm* nói "Thật xin lỗi, nhưng tôi không có em gái, không cần thiết phải xưng hô như vậy, chúng ta không thân thiết như thế."

    * lãnh đạm: Lạnh nhạt+ đạm mạc

    Bị Lạc Sênh Ca nói như vậy, cô gái tên Phượng Y San kia, sững sờ đứng đó, tươi cười cứng ngắc, mười phần xấu hổ.

    Giao thừa sắp đến

    Chúc bạn đáng mến

    Sự nghiệp tiến lên

    Gặp nhiều điều hên

    HAPPY NEW YEAR

    Chúc mọi người ăn tết vui vẻ.
     
  8. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 6: Tổng tài tàn bạo cầm tù (6)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh Mặc Thất!" Thấy Lạc Sênh Ca không cho cô mặt mũi, Phượng Y San đem ánh mắt hướng về Mặc Thất.

    Dáng người quyến rũ, giọng nói nũng nịu, đi tới trước mặt Mặc Thất, tươi cười trên mặt vô cùng ngọt ngào.

    Mặc Thất nhìn Phượng Y San sắp tới gần, ánh mắt thô bạo lần nữa hiện lên, nhìn chằm chằm cô ta.

    Anh nói một câu lạnh băng "Cút ra xa tôi một chút."

    Bị ánh mắt đáng sợ cùng với lời nói vô tình của Mặc Thất, Phượng Y San sợ thiếu chút nữa là chạy.

    Tâm cô ta run rẩy, sợ hãi.

    Cô ta có chút sợ hãi ngẩng đầu nhìn Mặc Thất, thật cẩn thận hỏi "Anh Mặc Thất, anh, anh đây là, có chuyện gì không vui sao?"

    Mặc Thất đối với cô gái này không có một chút kí ức, càng đừng nói sẽ đối với cô ta có cảm xúc gì.

    "Lăn." Lời nói mười phần không tốt.

    Đồng thời đem tầm mắt nhìn đám bảo tiêu cách đó không xa "Là ai cho cô ta tiến vào?"

    Ánh mắt âm trầm đáng sợ, như là muốn đem người cho Phượng Y San tiến vào xử lý.

    Lạc Sênh Ca thấy hành động với biểu cảm của Mặc Thất, đang vốn không vui, đột nhiên biến thành ý cười vui vẻ.

    Chuyển biến này, Mặc Thất sao lại không để ý.

    Nhưng bởi vì không để ý, nên thái độ đối với cô ta càng thêm ác liệt

    Trực tiếp kêu người ném văng cô ta, không một chút do dự.

    Lạc Sênh Ca nhìn Phượng Y San bị ném văng ra, còn có cả ánh mắt ác độc nhìn mình, tươi cười càng thêm sáng lạn.

    Ha ha ha..

    Không ngờ cô ta cũng có ngày hôm nay.

    Lúc trước, ở trước mặt tôi cao cao tại thượng, có bao giờ nghĩ đến một ngày, tôi sẽ đối xử như vậy với cô?

    Lạc Sênh Ca nhanh chóng thu lại vẻ tươi cười, bởi vì Mặc Thất đang nhìn chằm chằm cô.

    "Cô giống như.. rất vui vẻ?" Trong giọng nói có chút nghi hoặc, cũng có chút kinh ngạc, nhưng càng muốn lí giải nội tâm Lạc Sênh Ca.

    Cô vì cái gì, lại vui như vậy?

    Như vậy lúc trước Lạc Sênh Ca vẻ mặt khó coi như vậy, anh có thể hay không cho rằng.. Là bởi vì cô không thích cô gái kia?

    Có lẽ, cô ấy đối với mình.. cũng không phải là không có cảm giác?

    Tưởng tượng đến điều này, Mặc Thất khá vui vẻ, trên mặt mang vẻ cười nhè nhẹ, nhưng, khi nhìn cô khi nghe mình hỏi điều này, mặt lại cứng đờ.

    Lập tức, mặt anh trầm xuống.

    "Như thế nào? Cùng tôi nói chuyện rất khó sao?" Lại lần nữa anh duỗi tay, nắm cằm cô, đem mặt cô nâng lên, làm cô nhìn về phía mình.

    Lạc Sênh Ca nhìn động tác giống như lúc "Cầm tù" mình, cảm giác hô hấp hơi khó khăn.

    "Anh, buông ra, tôi!" Lạc Sênh Ca cản thấy khó chịu, hành động này, làm cho cô cảm giác bị nhục nhã.

    "Buông cô ra? Là điều không thể nào, tôi muốn cầm tù cô, cầm tù cả đời mới thôi!" Ánh mắt âm trầm nhìn cô như muốn nuốt chửng.

    Khi Lạc Sênh Ca nói câu buông ra, Mặc Thất liền nhớ đến lúc trước cô đối đãi với mình lạnh nhạt, tâm.. liền sắc bén lên.

    Nhìn mắt anh, trừ bỏ cảm giác sợ hãi và kinh tùng của cô, còn có cả quyết tâm muốn cô lưu lại.

    Lạc Sênh Ca không rõ vì sao Mặc Thất lại luôn thích làm hành động này, mà tay cô, đồng thời duỗi tới mặt hắn.

    Ngón tay trắng nõn như ngọc đem bóp lấy cằm Mặc Thất, giống y hệt như động tác của anh.

    Trong hoa viên, mà hai người này..

    Hình ảnh quá đẹp, làm nhóm tiêu đứng ở cửa không dám nhìn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng hai 2021
  9. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 7: Tổng tài tàn bạo cầm tù (7)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Sênh Ca cuối cùng cũng không phản kháng lại Mặc Thất, cô cũng không muốn phải ở lại trong cái nhà giam đó nữa đâu.

    Mỗi ngày, tuy có người hầu hạ, sinh hoạt cũng xem như khá tốt, điều không tốt chính là cô bị cấm túc.

    Nguyên cả ngày Lạc Sênh Ca ở trong đó, tối mới gặp được Mặc Thất.

    Mặc Thất rất bận, trừ những lúc trở về cùng cô ăn cơm, thời gian còn lại.. đều trải qua ở công ty.

    Dựa theo kí ức Lạc Sênh Ca, việc Mặc Thất đi công tác.. cô giống như, đều không chú ý.

    Bởi vì, thời điểm ở bên nhau Mặc Thất vẫn còn là một học sinh, chưa kế thừa công ty gia tộc.

    Lúc chia tay, lực chú ý của Lạc Sênh Ca chính là tên tiểu bạch kiểm Ninh Xán, đương nhiên sẽ không chú ý Mặc Thất làm cái gì.

    "Anh có điện thoại không?" Đột nhiên, Lạc Sênh Ca hỏi người bảo tiêu đang canh giữ mình.

    Bảo tiêu nghe thấy được lười này, cảnh giác nhìn chằm chằm Lạc Sênh Ca.

    Lúc sao, phát hiện thái độ mình có chút không thích hợp, lại chậm rãi mở miệng, cẩn thận hỏi.

    "Tiểu thư, xin hỏi, cô muốn di động là để làm gì?" Anh ta nghi ngờ hỏi, bởi vì Mặc tiên sinh từng căn dặn qua, tuyệt đối không cho Lạc Sênh Ca tiếp xúc với người ngoài.

    Nhưng bây giờ mà cự tuyệt cô có lẽ cũng không tốt.

    Điểm này làm anh ta hơi khó xử.

    Lạc Sênh Ca nhìn bộ dáng anh ta như vậy, liền hiểu được sự việc.

    "Vậy anh giúp tôi gọi cho nah ấy, kêu anh ấy về sớm ăn cơm." Lạc Sênh Ca cũng không làm khó bảo tiêu.

    Nhưng trong giọng nói lại theo mang theo mệnh lệnh, giống khi cô còn là đại tướng Yêu giới đối đãi với thuộc hạ của mình.

    Điều này không phải có thể thay đổi trong lúc nhất thời được, về điểm này, Lạc Sênh Ca hiểu rõ hơn bất kì ai.

    "Vâng, tiểu thư." Bảo tiêu nhanh chóng đi ra ngoài, Lạc Sênh Ca biết, anh ta chắc là đi ra ngoài gọi cho Mặc Thất đi.

    Lạc Sênh Ca cũng không muốn ở trong biệt thự này mãi, cô còn muốn được ra ngoài đi dạo cơ.

    Nhưng phải đợi Mặc Thất đồng ý đã.

    Không bằng..

    Hơi trầm tư một lát, Lạc Sênh Ca đưa ra một quyết định, nếu Mặc Thất không tin tưởng mìn, không bằng, cùng anh đi ra ngoài.

    Lạc Sênh Ca nghĩ đúng là rất tuyệt, nhưng không biết, Mặc Thất có đồng ý việc làm của cô không.

    Mà Mặc Thất sau khi nghe được cuộc gọi từ bảo tiêu, cũng rất kinh ngạc, Lạc Sênh Ca.. kêu anh trở về sớm ăn cơm?

    Anh trầm tư, cô đây là muốn làm cái gì?

    Mặc Thất không biết suy nghĩ trong lòng Lạc Sênh Ca, nhưng, lại vội vàng đem đồ đạc của mình thu thập, nhanh chóng lái xe về nhà.

    Nhưng, khi anh về tới cửa, vẻ vội vàng trên mặt, biến thành lạnh nhạt.

    Ánh mắt sắc bén, khí thế lãnh đạm, thật làm người ta không thể nghĩ tới anh lại là người vội vàng lúc trước.

    Anh nhìn quanh, thấy Lạc Sênh Ca ngồi ở sofa phát ngốc.

    "Cô tìm tôi?" Mặc Thất lãnh đạm hỏi, nhưng anh không biết, anh vội vàng trở về như vậy, đã bại lộ tâm tư của mình.

    "Đúng vậy, tôi có việc muốn anh nói." Lạc Sênh Ca rót cho Mặc Thất một ly trà.

    Mặc Thất thâm trầm nhìn cô, không trả lời, ngồi xuống.
     
  10. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 8: Tổng tài tàn bạo cầm tù (8)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mặt Thất, tôi thật sự không muốn ở trong phòng hoài, rất chán, tôi có thể cùng anh đi ra ngoài không?" Lạc Sênh Ca biết rõ trong tình huống này, nếu cô yêu cầu, chắc chắc Mặt Thất sẽ không đồng ý.

    Nghe những lời cô nói, vẻ mặt anh trước sau gì vẫn rất khó coi, thâm trầm làm người ta không biết anh đang nghĩ gì.

    Cô cũng không sợ hãi, chỉ lẳng lặng nhìn anh, con ngươi to tròn, không chớp mắt nhìn anh, mang theo nhè nhẹ chờ mong.

    Ánh mắt trong sáng, thuần khiết, lại mang vẻ chờ mong, thật đúng là làm cho Mặc Thất không cách nào cự tuyệt.

    Nhưng, tưởng tưởng đến việc cô ra ngoài là để làm gì, Mặc Thất liền tàn nhẫn không đồng ý.

    "Không." Anh không cho phép.

    Lạc Sênh Ca tuy nói là muốn ra ngoài cùng anh, nhưng trên thực tế, chẳng lẽ anh lại không biết cô muốn ra ngoài làm gì sao?

    "Vì sao? Mặc Thất, tôi ở chỗ này thật sự rất chán, chán lắm, anh lại không thể ở cùng tôi." Cô bẹp bẹp miệng, giọng nói như làm nũng.

    Kéo kéo tay Mặc Thất, là một cô gái khả ái, đáng yêu, hoàn toàn thay đổi hình tượng cao lãnh thường ngày của mình.

    Mặc Thất nhìn cô đang kéo tay mình, tâm mềm mại mấy phần, như cơn gió nhẹ thổi qua.

    Anh cúi đầu, nhìn về phía cô.

    "Cô thật sự muốn cùng tôi đi làm?" Giọng nói âm trầm, nhưng lại mang vẻ vui sướng.

    "Uh." Cô nhanh chóng gật đầu, muốn dùng cách này để anh tin tưởng cô là không muốn bỏ trốn.

    Mặc Thất tuy không biết Lạc Sênh Ca định đánh chủ ý gì, cũng đoán trước được việc Lạc Sênh Ca muốn rời đi, nhưng cuối cùng, anh vẫn đồng ý.

    Anh..

    Cuối cùng vẫn không đành lòng nhìn cô một mình lẻ loi hiu quạnh ở trong phòng.

    Mặt trời đang lên cao, cô như ánh mặt trời ấy.. Anh vẫn không bao giờ quên, càng không nghĩ cướp đoạt.

    Nhưng nếu cô muốn chạy trốn một lần nữa, vậy, cũng đừng trách anh tàn nhẫn.

    Lạc Sênh Ca bị Mặc Thất vẫn luôn trói chặt vẫn rất nghe lời, nên mới khiến cho người luôn cảnh giác như Mặc Thất, không nghi ngờ cô.

    Ở lần luân hồi này, lúc trước, cô xác thực đã từng bỏ trốn.

    Lại bị Mặc Thất bắt trở về, chịu không biết bao nhiêu thống khổ từ tinh thần.

    "Một khi đã như vậy, ngày mai cô cùng tôi lên công ty."

    Mặc Thất đáp ứng làm cho Lạc Sênh Ca rất vui vẻ, buổi tối còn ăn nhiều hơn một chén cơm.

    Sắc trời hôm nay rất đẹp, ánh nắng ấm áp chiếu xuống mặt đất, gió thổi nhẹ làm bay mấy lá cây khô.

    Lạc Sênh Ca ngồi ở ghế phụ, nhìn Mặc Thất chuẩn bị lái xe, đột nhiên hứng khởi dâng trào "Không bằng, cho tôi lái thử được không?"

    Lạc Sênh Ca lúc trước đúng là đã từng lái loại xe này, nhưng cô hiện tại là không biết lái xe nha.

    Cô thật tò mò, không biết loại đồ vật này, hoạt động như thế nào nhỉ?

    Mặc Thất nghe được lời của Lạc Sênh Ca, kinh ngạc nhướng mày, không nói gì, trong mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn Lạc Sênh Ca.

    Lạc Sênh Ca cười, chỉ vào tay lái "Tôi muốn thử lái nó, có được không?"

    Lạc Sênh Ca phát hiện mẫu hình mà Mặc Thất thích là kiểu người nhu nhược, yếu đuối, dựa dẫm và anh, vậy nếu, cô sửa thành tính cách như vậy, thì sẽ ra sao đây?

    Mặc Thất, chỉ cần là điều anh nghĩ, là điều anh muốn, tôi sẽ luôn đáp ứng anh.

    Nhìn vẻ khát vọng của Lạc Sênh Ca, Mặc Thất liền nhìn chằm chằm vào cô, như muốn từ trên người cô nhìn ra chút gì đó.

    Lạc Sênh Ca không để ý tới hành vi của Mặc Thất, hứng thú từ ghế phụ chạy xuống, chạy tới chỗ tay lái.

    Cuối cùng..

    Lạc Sênh Ca dưới sự chỉ huy của Mặc Thất, chiếc xe cũng chậm rãi lăn bánh.

    Đi tới công ty, thời gian nếu không sai lắm.. Cũng đã qua nửa tiếng đồng hồ.

    Bình thường, Mặc Thất tới công ty cũng chỉ tốn mười mấy phút, lại bị Lạc Sênh làm kéo dài thêm thời gian.
     
  11. Haizz...

    Bài viết:
    6
    Chương 9: Tổng tài tàn bạo cầm tù (9)

    Edit: Haizz

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thất Thất, tôi có phải rất lợi hại không?" Biểu tình cô cầu khen ngợi, cũng không biết Mặc Thất bị sao, thật sự vỗ vỗ vài cái trên đầu cô, giống như khen ngợi mèo nhỏ.

    Mà tập thể người trong công ty, đều giật mình..

    Tổng tài đại nhân thường ngày không đến trễ dù chỉ 1 giây, thế nhưng hôm nay.. lại trễ tận nửa tiếng?

    Điều làm mọi người giật mình hơn là bên cạnh tổng tài nhà mình, thế nhưng lại xuất hiện một người phụ nữ.

    Tổng tài đại nhân thế mà lại đem một nữ nhân cùng đi làm?

    Điều này làm cho không ít con tim phụ nữ ở đây vỡ nát, càng nhiều hơn là sự tò mò về người phụ nữ đang đi cạnh tổng tài.

    Gương mặt Lạc Sênh Ca tinh xảo mang vẻ non nớt, căn bản là không thể nhìn ra đây là người phụ nữ 20 tuổi, ngược lại là giống học sinh cao trung* mười mấy tuổi kia hơn.

    * cao trung: Cấp ba. Thật ra thì mình muốn dịch là cấp ba, nhưng mình nghĩ để cao trung sẽ hay hơn.

    Lạc Sênh Ca đi theo bên cạnh Mặc Thất, thấy rất nhiều người dùng ánh mắt kì lạ nhìn chằm chằm cô và anh.

    Đặc biệt là trong đó có một người dùng ánh mắt ghen ghét nhìn cô, còn đưa ánh mắt ái mộ nhìn Mặc Thất.

    Không biết Lạc Sênh Ca chịu phải kích thích gì, thế nhưng lại duỗi tay trực tiếp bắt cô ta lại.

    Còn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn cô ta, như thể đang nói, anh ấy là của tôi!

    Mặc Thất không phải là không phát hiện việc Lạc Sênh Ca làm, bởi vì biết, nên mới dung túng cho cô.

    Ngược lại anh còn muốn cổ vũ cô, chính là như thế, không sai, phải nắm lấy tay tôi cả đời!

    Bí thư cùng trợ lý đều kinh ngạc rớt cằm.

    Này..

    Này..

    Này..

    Có phải họ đang nhìn lầm không?

    Tổng tài.. không bao giờ gần nữ sắc, thế nhưng lại lôi kéo một nữ học sinh cao trung, còn thân mật nắm tay cô?

    Khó trách.

    Khó trách thời điểm nhiều nữ nhân muốn tiếp cận tổng tài đều không thành công, nguyên lai, là bởi vù tổng tài thích loại hình kiểu này a.

    Lạc Sênh Ca không để ý những ánh mắt kinh ngạc đó, lôi kéo Mặc Thất vào văn phòng.

    "Mặc Thất, đây là phòng làm việc của anh sao? Nhưng mà, ánh mắt cô gái kia nhìn anh, làm tôi rất chán ghét."

    Lạc Sênh Ca đặt mông ngồi trên ghế sofa, mở miệng lải nhải, như là oán giận, lại như là làm nũng.

    "Thất Thất!" Mặc Thất nói một câu không đầu không đuôi làm cho Lạc Sênh Ca khó hiểu, không hiểu Mặc Thất muốn cái gì.

    Lạc Sênh Ca nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn anh.

    "Tôi cảm thấy lúc sáng cô kêu tôi như vậy, rất tốt!" Khi mà Lạc Sênh Ca gọi Thất Thất, làm tâm của anh, run rẩy một chút.

    Bởi vì..

    Từ khi quan hệ hai người trở nên kém đi, Lạc Sênh Ca vẫn lạnh nhạt gọi cả họ tên của anh, chưa bao giờ gọi thân mật như vậy.

    Không biết Lạc Sênh Ca lại muốn làm gì, thế nhưng, nếu cô muốn trốn đi một lần nữa, anh, sẽ trói cô lại.

    Lạc Sênh Ca lập tức hiểu rõ "Thất Thất, tôi tới đây làm chức vụ gì? Bí thư sao?"

    Lạc Sênh Ca tới trước bàn làm việc của Mặc Thất, hai mắt sáng long lanh nhìn anh.

    "Cô sẽ sao?" Mặc Thất trầm mặc một lát, trầm giọng hỏi.

    Bị Mặt Thất nói như vậy, Lạc Sênh Ca liền ngậm chật miệng mình lại.

    Cô thế nhưng đã quên.

    Cô học xong đại học, đều chưa bao giờ đi công tác, quan trọng là.. Cô vẫn luôn bị Mặc Thất cầm tù.

    Cũng không biết vì sao mà người Lạc gia không tới tìm cô, chẳng lẽ họ không lo lắng cho cô sao?

    Bất quá, Lạc Sênh đối với cha mẹ ruột không có nhiều tình cảm, cùng Mặc Thất so sánh, so với một cọng tóc của anh đều kém hơn.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...