Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên Vai Ác: Nam Chủ, Chờ Ta Trêu! - Nhục Tô

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Naeil, 4 Tháng bảy 2020.

  1. Naeil

    Bài viết:
    1
    [​IMG]

    Hán Việt: Khoái xuyên phản phái: Nam chủ, đẳng ngã liêu!

    Tác giả: Nhục Tô

    Tình trạng bản gốc: Hoàn thành

    Mới nhất: Chương 754 đại kết cục (1)

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Ngọt sủng, Hệ thống, Song khiết, Xuyên nhanh, Xuyên sách, Xuyên thành vai ác, Ngược tra, Nghịch tập, 1v1

    Editor: Naeil

    Văn án: Lục Tử Câm chẳng qua chỉ chế nhạo nhân vật phản diện trên truyền hình năng lực kém một chút, như thế nào liền xuyên thành vai ác BOSS chuyên đi làm chuyện xấu trong từng quyển sách!

    Xuyên thành vai ác coi như xong đời thì thôi đi! Này mỗi vai ác đều cặn bã đến mức không muốn làm!

    Trời mới biết, ngươi đem vai chính ngược, vai chính trên đầu có vầng hào quang sẽ ngược ngươi đến chết đi sống lại!

    Lục Tử Câm: Không được, ta muốn ôm đùi!

    Mỗ nam nào đó: Cho ngươi ôm.

    Lục Tử Câm tỏ vẻ: Ôm đùi không cẩn thận ôm tới rồi đùi x như thế nào phá, online chờ, rất gấp.

    《 vai ác một trăm loại cách chết 》, 《 giáo ngươi như thế nào ôm đùi 》, 《 mau xuyên lữ hành chuẩn bị thuốc hay 》.

    Link thảo luận: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của naeil
     
    Ivjjkih, Haiphami, yuki osaku9 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng hai 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cốc cốc cốc" nghe tiếng ai đó nhẹ nhàng gõ cửa phòng.

    Lục Tử Câm xốc xốc mí mắt, này chắc là em gái muốn hướng cô khoe ra soái ca nhà bên cạnh đối với nó tốt như thế nào, Lục Tử Câm ăn không ngồi rồi mà nghĩ.

    Cô đem chính mình đang nằm lười ở trên sô pha, đứng dậy đi mở cửa, quả nhiên nhìn thấy Lục Bạch Liên đứng ở cửa, đang thật cẩn thận mà nhìn cô.

    "Chị." Lục Bạch Liên thở nhẹ một tiếng, tiến lên nắm lấy tay Lục Tử Câm, đem cô một bên mang ra ngoài, một bên hưng phấn mà nói, "Hôm nay A Minh lại đưa em quà tặng, em dẫn chị đi xem xem."

    Lục Tử Câm thấy không bình thường, lui về sau một bước, "bang" một tiếng đóng cửa phòng lại, bước chân nhảy lên, nhào vào trên giường, ý đồ tê liệt thần kinh của chính mình: Cự tuyệt! Không đi!

    Đúng như dự đoán, âm thanh hệ thống không hề có độ ấm vang lên bên tai.

    Cô cảm thấy đại não có hơi đau, xuyên qua tới thế giới này giờ đã có kí ức, nguyên thân là vai ác của thế giới này, nói cách khác, cô không thể làm bất luận hành vi gì khác biệt với vai ác..

    Nhiệm vụ của cô, chính là dùng sức mà ngược nữ chính!

    Liều mạng gây trở ngại nam nữ chính ở bên nhau!

    Nội tâm cô không hề dao động, thậm chí còn có điểm muốn ăn cơm gà hầm nấm..

    Tục ngữ đã nói, ninh phá mười tòa miếu, không hủy một cọc hôn*.

    (Ninh phá mười tòa miếu, không hủy một cọc hôn: Phá mười tòa miếu cũng không nên phá hủy một cuộc hôn nhân)

    Lục Tử Câm cũng từng thử phản kháng, nhưng cuối cùng hệ thống cực kỳ tàn ác nói câu thông suốt: "Vai ác đến cuối cùng kết cục đều đặc biệt thảm có phải hay không?"

    Lục Tử Câm: "..."

    "Kia còn ngược nam nữ chủ cái gì nữa? Chạy nhanh ôm đùi a!" Lục Tử Câm âm thầm mà nghĩ, trước định một cái tiểu mục tiêu, từ đùi nữ chủ tiến lên.

    Lục Tử Câm: ".. Nếu là nguyên thân thì sẽ làm chuyện gì?"

    Lục Tử Câm: "..."

    Cô có thể làm thế nào bây giờ, cô cũng thực tuyệt vọng a.

    Giờ này khắc này, cô chỉ rít gào trong lòng: "Vì cái gì lựa chọn ta!"

    Lục Tử Câm yên lặng mà nhớ tới lúc còn đang ở trên xe buýt, cô một bên xoát Weibo một bên cùng bạn bè chế nhạo nhân vật phản diện trong phim truyền hình mới chiếu mà ngờ đâu giờ đây chính mình lại xuyên vào..

    "Cốc cốc cốc." Cửa phòng lại lần nữa bị gõ vang.

    Thanh âm nhu nhược của Lục Bạch Liên vang lên: "Chị, đi sao?"

    "Đi!" Lục Tử Câm đột nhiên ngồi dậy, làm một người chị gái có tư cách, đương nhiên muốn đi xem đối tượng mình cùng em gái mình yêu thầm một chút xem đối tượng này có cái gì.

    Lục Bạch Liên tâm tư thực đơn thuần, tựa hồ nhìn không ra Lục Tử Câm trên mặt không vui, chỉ lo nói chuyện của bản thân mình.

    "Chị, hôm nay A Minh tặng em một bức tranh, chị xem có phải thật xinh đẹp hay không?"

    "Chị, hôm nay A Minh nói em có điểm đáng yêu."

    "Chị.."

    Nói thật, Lục Tử Câm cảm thấy, Lục Bạch Liên thật không hổ kêu là bạch liên, không hề cảnh giác mà ở trước mặt chị mình kéo thêm cừu hận, cũng thật là vô cùng thanh thuần thiện lương, không chút nào làm ra vẻ, cùng bên ngoài yêu diễm đê tiện không giống nhau chút nào, mỉm cười.

    Lục Tử Câm cam chịu ra vẻ kiên định lắng nghe nhưng thật ra lại "Vào tai này ra tai kia", ở một bên yên lặng gọi hệ thống: "Trước mắt mới tới thôi, ' ta ' đã làm ra cái sự tình gì phát rồ chưa?"

    Cô ngẫm nghĩ lại thật kĩ, nhìn xem còn có biện pháp nào có thể vãn hồi hay không.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng bảy 2020
  4. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Tử Câm: "..."

    Mỉm cười để lộ ra một chút mỏi mệt, này thì còn vãn hồi cái gì, vị tiểu tỷ tỷ này mỗi năm đều cần thiết phải làm một chuyện xấu sao?

    Lục Tử Câm trợn trắng mắt, còn chút lý giải nào không thể: "Nếu như vậy, vì cái gì em gái còn tin tưởng ' ta '?"

    Lục Tử Câm không khỏi ghé mắt nhìn nhìn Lục Bạch Liên đang giơ lên khuôn mặt nhỏ, cô ấy vẫn hưng phấn như cũ mà hướng cô kể ra bản thân cùng đối tượng ở chung đủ loại.

    Lục Tử Câm không khỏi cảm thán thốt lên: Hãm hại nhiều lần, nhưng cũng chưa thực hiện được lần nào, vầng hào quang của nữ chủ không phải bình thường a, tâm địa thánh mẫu của nữ chủ không phải lớn bình thường a.

    Nếu như vậy, dám làm trái lại vai chính đại nhân, kia cô cuối cùng chẳng phải là bị chết thực thảm?

    Lục Tử Câm chọc chọc ngón tay, lại gọi hệ thống: "Cái kia.. Yếu ớt hỏi một câu, ' ta ' cuối cùng sẽ chết như thế nào?"

    Lục Tử Câm: ".. Này cách chết xác thật mới mẻ độc đáo t-t." Cô lại có chút khó chịu, "Ta lại không làm gì nam chủ, hắn vì cái gì muốn đẩy ta.."

    Này thật là kết quả tồi tệ nhất!

    Nói, Lục Bạch Liên đã đẩy ra một cánh cửa, Lục Tử Câm lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nơi này là cửa lớn biệt thự nhà hàng xóm của các cô, những người ở tại các biệt thự kiểu này, đều là vô cùng giàu có.

    Quản gia đối với việc Lục Bạch Liên đến tựa hồ phi thường tự nhiên, trên mặt hơi hơi mang theo ý cười: "Thiếu gia đang chờ ở hậu viện." Hắn nhìn nhìn thấy ở phía sau là Lục Tử Câm, sắc mặt có chút không tốt, "Này.."

    Lục Bạch Liên dắt tay Lục Tử Câm, trong mắt ủy khuất hề hề: "Chị của ta cũng đi vào có được hay không?"

    Lục Tử Câm trong lòng bất ngờ, ngày thường đều không cho cô đi vào sao?

    Quản gia nhìn nhìn Lục Tử Câm biểu tình lãnh đạm, hừ một tiếng: "Nếu không phải những sự việc cô thường xuyên gây ra, tôi sẽ không cho cô đi vào sao?"

    "Quản gia~không có việc gì, lần này ta đi cùng chị, chị sẽ không gây chuyện, đúng hay không?" Nói, Lục Bạch Liên liền nhìn về phía Lục Tử Câm.

    Lục Tử Câm sững sờ không rõ bọn họ đang nói gì, liền theo thói quen gật gật đầu.

    Lục Tử Câm: "..."

    Còn có thao tác như vậy?

    Lục Tử Câm: "..."

    Nói như vậy xác định sẽ không bị đánh sao?
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng bảy 2020
  5. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Tử Câm cực kỳ tàn ác nhanh chóng nói một cái:

    "Phí.. Nói cái gì, cửa này của nhà ngươi hôm nay ta nhất định phải vào." Lục Tử Câm nhẹ nhàng mà nói.

    Lục Tử Câm: "..."

    Ta có thể giả là vai ác..

    Quả nhiên, quản gia nghe xong lời này, giá trị tức giận thẳng tắp bay lên, sắc mặt tức khắc tối sầm: "Ta nguyên bản còn tính toán cho ngươi đi vào, nếu ngươi đã nói như vậy, ta đây thật đúng là không thể cho ngươi đi vào."

    Vì để tránh cho OOC (Out of character), Lục Tử Câm quyết định cái gì cũng không nói, động tác gì cũng không làm bừa, này giá trị sinh mệnh vẫn luôn bị hạ xuống, không đợi đến nam chủ đại nhân đá cô xuống cầu thang, cô cũng đã đi đời nhà ma.

    Bầu không khí một lần nữa rơi vào trạng thái phi thường xấu hổ, Lục Bạch Liên cũng không biết nói gì.

    "Đứng ở cửa làm gì, còn không nhanh tiến vào." Một giọng nam thong thả từ phía sau quản gia vang lên, nghe giọng nói này, liền biết đây chắc chắn là giọng nam chính.

    Quản gia ngoài mạnh trong yếu lúc này bộ dáng tức khắc liền quỵ xuống, cung kính lui thân ra một chút, trước khi đi còn thoáng dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Lục Tử Câm một cái.

    Quản gia vừa lui ra, tức khắc liền lộ ra bộ dáng nam chính, đôi mắt dưới lớp mày kiếm sáng như sao trời vô cùng xinh đẹp, môi mỏng mím chặt, da trắng như tuyết, những đường nét trên khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ, thân cao ước chừng 185, này đúng là tiêu chuẩn của nam chính a!

    Lục Bạch Liên nhanh chóng tiến lên kéo lấy cánh tay nam chủ: "Dạ Minh.."

    Dạ Minh liếc mắt một cái, nhẹ nhàng đánh giá Lục Tử Câm, nhàn nhạt nói: "Vào đi."

    Lục Tử Câm bị nhìn lướt qua, tức khắc cảm thấy sau lưng lạnh căm căm, đây chính là người cuối cùng xử lý cô a, tuy rằng cô giờ này khắc này chỉ nghĩ nhào lên ôm lấy đùi hắn, thỉnh cầu hắn buông tha cho mình.

    Đối với quản gia sắc mặt kém cỏi là thế, nhưng thời điểm đối mặt với Dạ Minh, sắc mặt Lục Tử Câm vẫn là có chút hòa hoãn, tức khắc liền cười cười.

    Tuy rằng Lục Tử Câm không có cảm giác gì, nhưng dựa vào cảm nhận của nguyên thân, vẫn là nên cảm thấy chướng mắt em gái mình kéo tay Dạ Minh, bày ra sắc mặt không có thiện cảm nhìn chằm chằm hai bàn tay, lại dời đi đôi mắt.

    Dạ Minh nhìn thấy động tác của cô, không nói cái gì, xoay người liền hướng bên trong đi vào.

    Dạ Minh đi ở phía trước, lúc đi đường động tác đều ưu nhã tựa như vương tử cao quý, Lục Tử Câm không khỏi cảm thán thốt lên: Này nam chủ so với phim truyền hình thật ra khá hơn nhiều.

    Ba người cùng tiến vào hậu viện, hậu viện được san bằng trồng một loại cỏ rất mịn, được trộn lẫn với cỏ thật và cỏ giả, đi lên vậy mà thập phần mềm xốp.

    Cách đó không xa có hơn mười chú mèo sữa nhỏ đang phơi bụng dưới ánh mặt trời, con mắt khép hờ, có thể nói là thập phần dễ thương.

    "Thích sao?" thanh âm Dạ Minh vậy mà so với vừa rồi nhu hòa rất nhiều, Lục Tử Câm liếc mắt nhìn Dạ Minh một cái, thiếu chút nữa bị tầm mắt ôn nhu của hắn làm chết chìm, ánh mắt hắn nhìn mèo sữa nhỏ thật ôn nhu a.

    "Hắt xì!" Lục Bạch Liên ngượng ngùng mà xoa xoa cái mũi, có chút tiếc nuối nói, "Em dường như bị dị ứng với lông mèo."

    Dạ Minh mím môi, nhàn nhạt mà ừ một tiếng, tự mình đi qua bế lên một con mèo sữa, ở trên cánh tay nhẹ nhàng xoa, mèo sữa nhỏ thoải mái mà nhắm mắt lại, thuận theo mà cọ cọ cánh tay hắn.

    Lục Tử Câm xem đến trong lòng ngứa ngáy, cô tuy rằng chưa bao giờ chân chính nuôi một con mèo, nhưng lại thường xuyên dạo Weibo, theo dõi rất nhiều người nuôi mèo, đều là những người chăm sóc mèo phi thường có "Thâm niên".

    "Cái kia, tôi có thể ôm một cái sao?" Lục Tử Câm hỏi.

    Lời này vừa nói ra, bên tai lại lập tức vang lên thanh âm hệ thống.

    Lục Tử Câm: ".. Còn có thể như vậy?" Thao tác thực lợi hại.

    Có thể, này rất tốt.

    Lục Tử Câm phảng phất thấy được hy vọng của cuộc sống, nhân tính của con người.
     
  6. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ cần có thể giải trừ hạn chế về OOC, ngày thuận lợi ôm đùi nam chủ còn xa sao?

    Ha ha ha ha, Lục Tử Câm hắc hắc mà cười.

    Bởi vì Lục Bạch Liên bị dị ứng với lông mèo, cho nên cô chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn bọn họ vuốt mèo, Lục Tử Câm tuy rằng có phát hiện, nhưng là cô đối với vật đáng yêu lại không có một chút sức chống cự nào, đã sớm đem Lục Bạch Liên để một bên.

    Lục Tử Câm tuy đã xem nuôi mèo nhiều năm, nhưng lại không có kinh nghiệm nuôi mèo thực tế, chỉ có thể ở một bên nhìn động tác của Dạ Minh, một bên học vươn ba ngón tay, ở dưới cằm mèo nhỏ gãi gãi, lại thử vuốt lông trên đầu mèo, mèo nhỏ khả năng không có cảm nhận được sự thoải mái, trực tiếp liền trượt khỏi cánh tay Lục Tử Câm.

    Lục Tử Câm: "..."

    Nhìn mèo nhỏ trốn, có chút không muốn buông.

    Dạ Minh lại vào lúc này lên tiếng, hắn nhìn nhìn tay Lục Tử Câm, nói: "Động tác không cần quá thô lỗ, phải mềm nhẹ một chút." Nói, liền đưa tay mình vuốt mèo tới.

    Lục Tử Câm có chút thụ sủng nhược kinh*, vội không ngừng tiến lên tiếp lấy, kia mèo sữa nhỏ được gãi đến thoải mái, bị thay đổi người vuốt cũng không biết, Lục Tử Câm thật cẩn thận mà vuốt vuốt lông mèo, mèo sữa nhỏ xốc xốc mí mắt, lại ngủ thiếp đi, thân mình nhẹ nhàng đáp ở trên tay Lục Tử Câm, đáng yêu đến rối tinh rối mù.

    (Thụ sủng nhược kinh có nghĩa là được sủng ái mà lo sợ)

    Lục Tử Câm có chút hưng phấn, không khỏi hướng Dạ Minh biểu hiện ánh mắt cảm kích.

    Dạ Minh có chút ý vị không rõ mà nhìn cô, môi mím lại, mới đứng dậy đi ôm một chú mèo khác lại đây.

    "Này mèo đều rất ngoan a, quả nhiên là ở nhà cần có một con để sủng." Lục Tử Câm cảm thán nói.

    Dạ Minh nghe lời này, khẽ lắc đầu: "Mèo thật tình rất cao lãnh, so với lòng trung thành của loài chó, thậm chí còn có chút tùy hứng hơn, thường hay làm theo ý mình."

    "Đúng đúng đúng." Lục Tử Câm tựa hồ nhớ tới cái gì, "Trên mạng nhìn thấy rất nhiều truyện cười đều nói mèo mới là chủ nhân trong nhà, các ngươi nuôi mèo, nhiều nhất chỉ tính là cái sạn phân quan, ha ha ha.."

    Lục Tử Câm cảm thấy, bản thân mình càng ngày càng thăm dò được rõ ràng kịch bản của hệ thống.

    Dạ Minh nghe vậy, giật mình, trong cổ họng phát ra một tiếng cười trầm thấp, nếu không phải Lục Tử Câm thời khắc lưu ý phản ứng của Dạ Minh, cũng sẽ không có thể phát hiện.

    Lục Tử Câm nghĩ nghĩ, liền gọi hệ thống: "Nói, ngươi không phải bảo Dạ Minh biết bộ mặt thật của nguyên thân sao? Ta xem phản ứng của hắn đối với ta khá tốt, còn chủ động cho ta tiến vào."

    Ân?

    Nói như vậy, thời khắc ôm đùi nam chủ, quả thực sắp tới!

    "Kia rốt cuộc phát sinh chuyện gì, làm Dạ Minh hoàn toàn đối nguyên thân hết hy vọng?" Lục Tử Câm yên lặng nói.

    Trát thiết, lão tâm.

    Lục Tử Câm: "..."

    Ta không nghĩ giết chết Lục Bạch Liên a, cô hơi hơi ngoảnh mặt về phía Lục Bạch Liên nhìn thoáng qua, chỉ thấy Lục Bạch Liên lòng tràn đầy nóng bỏng mà nhìn về bên này.

    Lục Tử Câm đem mèo ôm về ổ mèo, tay chậm rãi rời khỏi mèo con, mèo con lại lập tức tỉnh dậy, nâng lên thân mình liền đáp xuống tay Lục Tử Câm, giống như muốn cô tiếp tục vuốt.

    Lục Tử Câm có chút dở khóc dở cười, thật tự nhiên mà nhìn về phía Dạ Minh: "Ngươi xem, nó luyến tiếc ta, ha ha ha.."

    Dạ Minh nhìn mặt Lục Tử Câm, cuối cùng dường như không thể chịu đựng được nữa, mím môi, tiến lên một bước, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: "Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?"

    A? Người bỗng chốc dấu chấm hỏi đầy mặt.

    Mặc kệ Dạ Minh xuất phát từ tâm trạng gì mà hỏi cô những lời này, nhưng hắn thoạt nhìn dường như có điểm không vui, nam chủ một khi không vui, mạng nhỏ liền phải khó bảo toàn.

    Lục Tử Câm bỗng chốc thu hồi tươi cười, chẳng lẽ là bản thân mình cười đắc ý quá, làm cảm xúc hắn biến đổi?

    "Cái.. Có ý tứ gì?" Nhất định là khí thế Dạ Minh quá cường đại, cho nên mới khiến chính mình nói chuyện không tự tin, Lục Tử Câm có chút khóc không ra nước mắt.
     
  7. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dạ Minh tiến lên một bước, nắm lấy một bên cổ tay không ôm mèo của Lục Tử Câm, cười lạnh một tiếng: "Cô nói đi?"

    Nam chủ đại nhân, ta thật sự không biết a..

    Ngươi liền không thể trưởng thành giống ta sao, chỉ động khẩu không động thủ?

    Lục Tử Câm nhìn nhìn hướng Lục Bạch Liên, ý bảo Dạ Minh buông tay, không đúng a, đối tượng của ngươi ở bên kia, ngươi liền tính muốn cùng ta âm thầm tư thông, cũng phải tìm một nơi mà em gái không ở đó chứ, cứ như vậy trắng trợn táo bạo trèo tường, thật sự là đại trượng phu sao?

    Quả nhiên, Dạ Minh nhìn theo ánh mắt cô, dùng dư quang liếc liếc bên kia, cuối cùng vẫn thả tay ra, chỉ là sắc mặt tựa hồ ngày càng đen, hơi hơi đè thấp thanh âm: "Lục Tử Câm, cô còn có cái gì không dám làm?"

    Xong rồi, hắn nói chuyện hạ giọng như vậy, lại tự mang ra vẻ mặt tiêu chuẩn của nam chủ, thế nhưng cảm thấy hắn mỹ - sắc khó chắn.

    Lục Tử Câm: "..."

    Này hệ thống chính là trời cao phái tới ngược cô đi, lời này nói ra, xác định chắc chắn sẽ bị đánh a.

    "Không biết a, ngươi không bằng nói ta có cái gì không dám làm?" Lục Tử Câm cười cười, ý đồ hòa hoãn bầu không khí đang trong trạng thái xấu hổ này.

    Thoạt nhìn, sự lựa chọn thứ hai khả năng bị đánh dường như nhẹ hơn một chút, Lục Tử Câm không chút do dự lựa chọn cái thứ hai.

    Chỉ là tươi cười kia dường như làm đau mắt Dạ Minh, hai tròng mắt hắn hơi hơi nhíu lại, rốt cuộc xoay người đưa lưng về phía cô, phất phất tay: "Cô đi đi, tôi không muốn nhìn đến cô."

    Lục Tử Câm: "..."

    Này tươi cười nơi nào chọc giận hắn.. Bất quá nhờ họa được phúc, giá trị sinh mệnh tăng thêm cũng coi như là không tồi đi, Lục Tử Câm mỉm cười mang theo một chút mệt mỏi, hệ thống đại nhân, ngươi lớn nhất, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó.

    Lục Tử Câm nhìn nhìn bóng dáng Dạ Minh, thế nhưng cảm thấy hắn có chút cô đơn, cô lắc đầu, bước nhanh đi ra khỏi mặt cỏ, Lục Bạch Liên liền lập tức đi theo, hai chị em một bên đi ra ngoài, một bên nói: "Thực có lỗi a, không nghĩ tới anh Dạ Minh đưa em lễ vật là mèo nhỏ, em còn dị ứng với lông mèo."

    Lục Tử Câm: "Bị dị ứng với lông mèo cũng không phải em sai."

    "Bất quá hai người đang nói chuyện gì vậy? Giống như rất vui vẻ." Lục Bạch Liên hỏi.

    Lục Tử Câm nghĩ nghĩ, quyết định chua ngoa nói với nữ chủ vài câu: "Đúng vậy, chúng ta bàn luận rất nhiều về kỹ xảo chăm sóc mèo, em bị dị ứng với lông mèo thật là quá đáng tiếc."

    "A? A Minh thích nuôi mèo như vậy a." Lục Bạch Liên dường như có chút áy náy, cô không thể tiếp xúc với mèo, đã nói lên.. Về sau, ân.. Về sau kết hôn, liền có rất nhiều mâu thuẫn.. Cô vừa nghĩ, một bên lại cảm thấy đỏ mặt.

    "Ai nha." Lục Tử Câm cau mày, dường như vô cùng lo lắng nói, "Đúng nga, các ngươi về sau sẽ nghĩ đến kết hôn, Dạ Minh lại nuôi hơn mười con mèo sữa, chẳng lẽ hắn phải tặng cho người khác toàn bộ?"

    Lục Tử Câm vừa lòng mà tiếp thu thanh âm hệ thống rửa tội ở bên tai, này với kịch bản của hệ thống thật đúng là một, sử dụng cùng một cái phương pháp lần thứ hai sẽ làm giảm bớt hiệu quả, xem ra cô đã khai phá và mở ra được nhiều kỹ năng mới.

    "Kia làm sao bây giờ?" Lục Bạch Liên dường như có chút sốt ruột, như vậy làm theo cũng không phải là biện pháp, cô chính là muốn sống cả đời với Dạ Minh đó, ngẫm lại thực có chút thẹn thùng.

    "Như vậy." Lục Tử Câm nói một tiếng, "Chị giúp em nghĩ lại biện pháp, em chờ tin tức tốt của chị."
     
  8. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày sau đó, vậy mà lại yên ổn không có việc gì, Lục Bạch Liên cũng không hề ở bên tai cô lải nhải những sự tình trải qua cùng Dạ Minh, Lục Tử Câm bên tai thanh tịnh nên rất mừng rỡ.

    Dường như từ ngày đó xem mèo, đả kích đến Dạ Minh có điểm lớn, sợ là thân phận tra nữ của cô càng thêm thâm nhập nhân tâm, Dạ Minh nếu không có sự việc gì cũng sẽ không kêu các cô qua đi.

    Lục Tử Câm ngồi ở trên chiếc bàn dài ăn bữa sáng, chậm rãi nhấp một ngụm sữa bò, xuyên tới thế giới này, đại khái nhất là hưởng thụ, chính là người hầu thành đàn, ăn mỹ thực miễn phí đi.

    Lục Bạch Liên ngồi ở đối diện cách xa cô, trong nhà này tạm thời cũng chỉ có hai người các cô, vợ chồng Lục thị vì để gia nghiệp có thể liên tục phát triển, hàng năm ở bên ngoài nói chuyện làm ăn, đều không thể nào về nhà.

    Đây đúng là vì việc Lục Tử Câm đối với Lục Bạch Liên xuống tay, cung cấp cơ hội hoàn hảo.

    Di động ở một bên rung lên, Lục Tử Câm phân tâm liếc mắt một cái, một hàng chữ thình lình đập vào mi mắt: "Tiểu cục cưng, ra ngoài chơi không?"

    Ân?

    Lục Tử Câm nhăn mày lại, phát hiện sự tình thật không đơn giản.

    Ghi chú phía trên viết rõ ràng: Tra nam.

    Đây là có cái chuyện xưa về nam nhân.

    Lục Tử Câm duỗi tay liền gọi hệ thống: "Uy, ra đây giải thích một chút.."

    Lục Tử Câm: "..."

    Cô phảng phất ngửi được mùi hương bát quái.

    Ăn xong bữa sáng, Lục Tử Câm mới từ từ đi ra ngoài cửa, quả nhiên nhìn thấy một nam nhân tựa vào cửa xe, đôi tay ôm ngực, dùng ánh mắt tự cao đầy tà khí nhìn cô.

    Nội tâm cô không hề dao động, thậm chí còn có điểm muốn cười.

    Anh ta vừa thấy cô, liền đi tới: "Lục Tử Câm, đêm nay du thuyền có party tưng bừng đi hay không?"

    Lục Tử Câm không đáp, nhướng mày một cái, vừa lúc nhìn thấy ở trước cửa biệt thự bên cạnh có một thân ảnh màu trắng đang đi lại trong hoa viên, này dáng người, vừa thấy chính là nam chủ đại nhân.

    Nam nhân cũng theo ánh mắt cô nhìn qua, nhìn đến thân ảnh Dạ Minh, mới hiểu rõ mà cong cong khóe môi: "Ngươi vẫn là không quên được hắn."

    Lục Tử Câm khịt mũi một cái, nhìn chằm chằm bóng lưng hắn một lúc lâu: "Ta cũng đang tiến hành suy nghĩ kĩ lại, vì sao lúc trước sẽ coi trọng ngươi?"

    Nam nhân dường như bị nghẹn một chút, sắc mặt vừa xanh vừa đỏ: "Đúng vậy, lúc trước là ta nói ngươi cùng ta ở bên nhau để kiểm tra sự chân thành của Dạ Minh, ngươi xem hắn, ta cùng ngươi ở chỗ này nói chuyện lâu như vậy rồi, hắn nếu để ý ngươi, lại vì cái gì mà không quan tâm tới?"

    Nga?

    Lục Tử Câm lơ đãng phát hiện chân tướng bát quái.

    Khiếp sợ! Nguyên chủ cùng nam nhân bộ dạng vô cùng không tốt trước mắt này ở bên nhau, lại là vì xem Dạ Minh ghen?

    Này vai ác mọi chuyện đều có trăm phương ngàn kế, vì sao đến lúc này, đầu óc lại như bị rỉ sét..

    Đang nghĩ ngợi, nam nhân trước mặt lại đi lên phía trước một bước, khoảng cách với Lục Tử Câm chỉ còn nửa bước, hơi thở của hắn thậm chí còn có thể phun trên mặt Lục Tử Câm, hắn nói: "Thế nào, hay là tiếp theo chúng ta hôn một cái, xem hắn có thể vì ngươi làm được đến trình độ gì?"

    Lục Tử Câm: ?

    Lục Tử Câm bất động thanh sắc mà lui về phía sau một bước, nhẫn nhịn, vẫn là không nhịn xuống được: "Không được, ngươi có miệng thối." Vừa mới đến gần như vậy, nói chuyện đều có mùi.

    Nam nhân: "..."

    Sắc mặt của hắn, phải nói là phi thường xanh mét.

    Anh ta đứng tại chỗ trong chốc lát, rốt cuộc vẫn là nhịn không được lái xe rời đi.

    Thanh âm hệ thống từ từ vang lên bên tai, Lục Tử Câm nghĩ nghĩ, xem ra, nguyên thân cùng nam chủ chia tay khẳng định là bởi vì tra nam này ở bên tai cô ấy nói không ít lời tẩy não, bằng không lấy tiêu chuẩn nam chủ, thật là đầu óc rỉ sét, mới có thể ngoại tình.
     
  9. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tra nam ác ý xúi giục nguyên chủ ngoại tình, cô đột nhiên hiểu được sự tức giận của Dạ Minh từ đâu mà đến.

    Dám ở trước mặt nam chủ đại nhân ngoại tình, này dũng khí của vai ác rốt cuộc là ai cấp?

    Bất quá đúng là bởi vì nguyên chủ ngoại tình, Lục Bạch Liên mới có cơ hội tiến lên, trong thời gian này, đối với nam chủ tri kỷ an ủi, nhân cơ hội đạt được tình cảm chân thành của nam chủ, đến lúc nguyên chủ ăn năn muốn quay đầu làm lại, nhưng tình cảm của nam nữ chủ lúc này đã vô cùng bền chặt, không thể lay động, khiến nội tâm ghen ghét của nguyên chủ càng thêm bành trướng rồi lại nhận về con đường đau xót phía trước.

    Lục Tử Câm đưa ra kết luận, vừa ngước mắt lên lại thấy, kia thân ảnh màu trắng, đã biến mất khỏi hoa viên.

    Lục Tử Câm nhướng mày, vào hậu viện nhà mình, nằm ở trên chiếc xích đu, tính toán ngủ nướng.

    Căn cứ theo tiến độ của hệ thống, đại khái còn khoảng ba năm nữa, Lục Tử Câm mới có thể chết, ba năm này, phải là khoảng thời gian thật vui vẻ, Lục Tử Câm đau lòng mà ôm ôm thân hình gầy gầy của mình.

    Ngủ đến mơ mơ màng màng, Lục Tử Câm thế nhưng cảm thấy mặt có chút ngứa, nhưng thật sự là quá mệt nhọc, trên xích đu tuy rằng có lá cây che chắn, nhưng vẫn có một vài tia nắng mặt trời chiếu xuống từ khe hở giữa những chiếc lá cây, chiếu lên trên mí mắt, càng thêm khó mà mở mắt ra được.

    Cứ như thế ngủ thẳng tới thời gian ăn cơm trưa, Lục Tử Câm mới ngồi dậy, thế nhưng cảm thấy môi mình hơi sưng lên, cô dùng ngón tay chạm chạm, còn có chút đau nữa.

    Hiện tại muỗi đều càn rỡ như vậy?

    Hôm nào nhất định phải bảo người hầu tập trung ở trong hoa viên diệt muỗi.

    Lục Tử Câm nhảy khỏi xính đu, trực tiếp đi đến nhà ăn, Lục Bạch Liên đã ngồi ở đối diện cô, tâm tình thoạt nhìn thực không tồi, Lục Tử Câm hỏi: "Em gái đang cao hứng cái gì vậy?"

    Này bàn ăn thật sự dài, Lục Tử Câm không khỏi hơi hơi đề cao âm điệu một chút.

    Lục Bạch Liên dường như có chút thẹn thùng, ngượng ngùng vân vê góc áo, lúng túng không nói.

    Lục Tử Câm khịt mũi một cái: "Có cái gì liền mau nói, đừng có xấu hổ nữa, không cẩn thận lại là chuyện không tốt."

    "Dạ Minh nói.. Ba ngày sau, ừm.." Thanh âm Lục Bạch Liên nhỏ như muỗi kêu.

    Lục Tử Câm: "..."

    Cái bàn này thật không phải là địa điểm tốt để nói chuyện.

    "Ba ngày sau, ừm.." Lục Bạch Liên lại nói một lần, thanh âm còn nhỏ hơn lần trước.

    Lục Tử Câm từ bỏ, liền tính, hẳn cũng chỉ là khoe ra Dạ Minh lại tặng cô ấy cái lễ vật gì đi.

    * * *

    Ba ngày sau, người hầu mang đến một bộ lễ phục, ý bảo Lục Tử Câm thay.

    Lục Tử Câm: ?

    "Đổi lễ phục làm gì?" Lục Tử Câm hơi hơi nghĩ nghĩ, "Hôm nay cũng không phải là ngày gì quan trọng."

    "Đại tiểu thư, hôm nay là ngày nhị tiểu thư đính hôn nên rất quan trọng đó, ngài phải nhanh thay đồ đi." Người hầu nói.

    Đính.. Đính hôn?

    Cô bỗng nhiên cảm thấy răng mình đang run cầm cập, dựa theo kiếp trước, đính hôn cũng là ở ba năm sau, khi đó Dạ Minh hoàn toàn hết hy vọng với Lục Tử Câm, mà Lục Tử Câm cũng là ở lúc ấy bùng nổ, hạ quyết tâm muốn giết chết nữ chính, và cô cũng chết vào chính lúc ấy..

    Cô gọi hệ thống: "Uy! Ngươi cái hệ thống này đúng là vô lương tâm! Ngươi nói cho ta đây là có chuyện gì, ngươi có bản lĩnh đem ta đến nơi này, thì ngươi cũng phải có bản lĩnh ra đây giải thích a!"

    Hệ thống ở bên kia một hồi lâu mới xuất hiện, dường như vừa mới online liền tắt, thanh âm đều có chút đứt quãng.

    Lục Tử Câm: "?"

    Ngươi làm vậy ta như thế nào không lo lắng?

    Bổn vai ác chính là không muốn chết sớm ba năm đâu?
     
  10. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Tử Câm cõi lòng đầy tâm sự mà đến tham gia buổi lễ đính hôn, hội trường hôn lễ được chọn là ở trong khách sạn sang trọng nhất thành phố, giao thông thuận tiện, tứ thông bát đạt*, có thể chứa khách đến mức tối đa.

    (Thành ngữ tiếng Trung: 四通八达 (Sìtōngbādá) – Tứ Thông Bát Đạt thông cả bốn mặt suốt cả tám phía. Nghĩa là từ chỗ này tới chỗ kia mà được thông suốt không ngăn trở gì được gọi là đạt)

    Địa điểm này cũng bố trí thật sự là quá sang trọng, đèn pha lê treo trên trần nhà, lóa mắt đến mức làm khách khứa rơi lệ, Lục Tử Câm không khỏi dùng ngón tay lau lau khóe mắt sắp rơi nước mắt.

    "Nha, Lục đại tiểu thư, đây là ở thương tâm sao?"

    Lục Tử Câm quay người lại, tra nam mang vẻ mặt xấu xa đang cười mà nhìn cô, cô nhíu nhíu mày: "Không phải, bị đèn pha lê sáng mù mắt mà thôi."

    Tra nam im lặng không nói, nhìn cô có chút cười như không cười, phảng phất đang nói, được rồi, không cần phải nói, ta đều hiểu.

    Lục Tử Câm: "?"

    Ngươi thì biết cái gì nha, ngươi căn bản không hiểu một người sắp chết nên có cái hoạt động tâm lý nào sao!

    Lục Tử Câm không muốn lại nhìn thấy gương mặt này, xoay người liền hướng hậu trường mà đi.

    Quay người lại, nam chủ đại nhân Dạ Minh không biết từ khi nào đã đứng ở phía sau, một thân tây trang màu đen khiến cho mặt hắn càng thêm tinh xảo, vòng eo thon thả, một đôi chân dài tỏa sáng chiếu vào trước mắt, nhưng nhìn hắn giống như là đang tức giận, không khí chung quanh hắn như đang được bao trùm bởi tầng mây đen.

    Lục Tử Câm nghĩ sau mấy ngày liền bị người này đẩy xuống cầu thang, sắc mặt cũng không thể nào tốt được, hiện tại liền tính xông lên đi ôm đùi thì sẽ OOC, nghĩ nghĩ, liền lướt qua hắn, tính toán đi thẳng đến hậu trường.

    "Đêm nay tôi cùng Bạch Liên sẽ đính hôn, tôi hy vọng cô không cần làm chuyện gì phá hư." Thanh âm Dạ Minh từ từ vang lên.

    Bước chân Lục Tử Câm hơi dừng một chút, tiếp nhận trong chốc lát, mới phát hiện lời này là nói với chính mình.

    Cô mím môi, đánh giá phần lớn vai ác đều có đầu óc như trẻ con, liền xoay người lại, đối diện với đôi mắt quyền lực của nam chủ, nói: "Tưởng bở, muốn thuận lợi đính hôn? Trừ khi bước qua xác tôi."

    Nói xong, Lục Tử Câm nhìn chằm chằm vào mặt Dạ Minh, thế nhưng phát hiện đối phương giật mình, sau đó khóe môi lại hơi hơi cong cong, xoay người đi rồi.

    Lục Tử Câm: "..."

    Hắn không phải là nên càng thêm tức giận mới đúng sao?

    Đi rồi? Cứ như vậy đi rồi?

    Tâm tư nam chủ ngươi đừng đoán nha, ngươi đừng đoán.

    Lục Tử Câm gọi hệ thống: "Ngươi vừa nãy có thấy Dạ Minh đang cười hay không?"

    Lục Tử Câm khinh bỉ nói: "Nam chủ vẫn là ở trong phạm vi ngươi quản đó, vì cái gì không thể nghị luận?"

    Lục Tử Câm: "..."

    Phục hồi tinh thần lại, cô mới phản ứng rằng chính mình đang muốn đi hậu trường, đi được nửa đường, Lục Tử Câm mới bỗng nhiên nhớ tới đã nhiều ngày điểm tích lũy giá trị sinh mệnh đều đạt từ 80 tích phân trở lên đi, kia hiện tại có phải hay không liền có thể đi ra ngoài ôm đùi?

    Cô gọi hệ thống: "Nói sao, giá trị sinh mệnh không lên tới 80 điểm?"

    !

    Nếu hệ thống có thực thể, Lục Tử Câm hiện tại nhất định sẽ bóp cổ hắn, sau đó đem một cái đại đao dài 30 mét đặt trên cổ hắn, tra hỏi hắn: "Vì cái gì!"

    Lục Tử Câm cảm giác được tim mình đang nhỏ máu, vì sao cô lại gặp phải một hệ thống như vậy, cô cuối cùng cũng phát hiện, chỉ lúc cái hệ thống này có việc cầu cô, trừ tích phân của cô, hoặc khi hổ thẹn với cô, mới có thể kêu cô là "Ngài".

    "Kia vì cái gì không nhắc nhở ta!" Lục Tử Câm hiện tại chỉ nghĩ giết người, không, là giết hệ thống.

    Lục Tử Câm: "..."

    Cả tâm và thân cô đều có điểm mệt mỏi, quên đi, hiện tại có nói ra sao cũng không thay đổi được gì.

    Lục Tử Câm: "..."

    Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho hệ thống a, lạnh nhạt. ⊙﹏⊙∥
     
  11. Naeil

    Bài viết:
    1
    Trò đùa dai chi hôn (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiều người trong đại sảnh đang đứng nói chuyện với nhau, Lục thị cùng Dạ thị liên hợp, sẽ làm giới thương nghiệp biến đổi vô cùng lớn, rất nhiều người cũng cảm thấy trong lòng không có bao nhiêu vui vẻ, nhưng trên mặt, vẫn là ý cười uyển chuyển mà chúc phúc, nỗ lực duy trì vẻ mặt bên ngoài thật hài hòa.

    Lục Tử Câm tiến vào phòng thay đồ của em gái, Lục Bạch Liên đang trang điểm, thấy Lục Tử Câm tiến vào, lông mày cong cong, tâm tình Lục Tử Câm trong trạng thái rất tồi tệ, liền qua loa gật gật đầu.

    Tiếng cảnh cáo đột nhiên vang lên, Lục Tử Câm đầu óc hỗn loạn liền lập tức thanh tỉnh: "Các ngươi giúp ta mua cái sản phẩm gì, khấu trừ nhiều giá trị sinh mệnh như vậy?"

    Lục Tử Câm: "..."

    Vô ngữ nói, này ngữ khí, thoạt nhìn như là chính mình nhặt được kho báu.

    Cũng không biết Lục Tử Câm như thế nào từ thanh âm hệ thống không hề có độ ấm nghe ra hắn có cái ngữ khí gì.

    Lục Tử Câm ngồi trên ghế sô pha phía sau phát ngốc, Lục Bạch Liên đi ra ngoài từ khi nào, cũng không biết, phục hồi tinh thần lại, phòng thay đồ đã trống không, nhìn thấy trên bàn bày mấy bình rượu, Lục Tử Câm lảo đảo đứng lên, cầm lấy liền trực tiếp mở ra rót.

    Bụng rỗng mà uống rượu, đặc biệt mau say.

    Nhưng Lục Tử Câm không nghĩ thanh tỉnh, vì những việc mấy ngày nay gặp phải, cảm thấy thật buồn.

    Cô đần độn mà đi đến đại sảnh, nơi đây vang lên âm thanh ủng hộ hết đợt này đến đợt khác, Lục Tử Câm đứng ở đằng sau đám đông, ngước mắt nhìn lên, vừa lúc liền đến phân đoạn hai người trao nhau nhẫn đính hôn.

    Dạ Minh mặc thành như vậy thật đẹp trai hơn người a, thân hình như ngọc, cả khuôn mặt giống như được điêu khắc từ ngọc thuần trắng trong suốt, ngũ quan cũng thật tương xứng, hài hòa, lông mi dài, sống mũi cao, mắt phượng hẹp dài phảng phất như đang tỏa sáng. Nếu không phải là vai ác, tìm một người như vậy kết hôn, cũng không tồi đi..

    * * *Dải phân cách đây (*  ̄3) (ε ̄ *) --------------------------------------------------

    Cô không biết nguyên chủ có cái cảm giác gì, dù sao cô hiện tại.. Có điểm chóng mặt.

    Dạ Minh ở trên sân khấu, ánh mắt thanh lãnh lại vẫn luôn để ý phía dưới sân khấu, các phân đoạn của lễ đính hôn cứ liên tiếp diễn ra, người chủ trì ở trên sân khấu quá độ nhiệt tình mà khàn cả giọng, nhưng những lời này hắn đều không nghe thấy, chỉ yên lặng tìm kiếm thân ảnh người nào đó.

    Không phải nói, muốn thuận lợi đính hôn, trừ khi bước qua xác cô ấy sao?

    Người đâu?

    Tới rồi lại chạy trốn?

    Hắn có thể thông cảm cho quá khứ bất hạnh của cô, cũng muốn giúp cô quay lại con đường đúng đắn, thậm chí có thể tha thứ việc cô ngoại tình..

    Ngày ấy trước hoa viên, nếu không phải bởi vì xử lý cát mèo, ra cửa muộn, cũng sẽ không thấy hình ảnh cô cùng nam nhân khác gặp gỡ, ghen tuông trong lòng không thể chịu đựng được nữa, dưới cơn giận dữ, liền có lễ đính hôn này, nếu ngươi đã không thèm để ý đến cảm nhận của ta, ta cần gì phải để ý đến cảm nhận của ngươi?

    Nhưng hiện tại, lập tức liền phải trao nhẫn đính hôn.

    Em đều không tới ngăn cản sao?

    Ta hối hận.

    Em tới, ta liền đi theo em.

    Trong chớp mắt, Dạ Minh nhìn thấy nữ nhân sau đám đông, cô híp mắt, bước chân hơi loạn, lảo đảo lùi ra phía sau vài bước, dựa lưng trên vách tường, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.

    Uống rượu? Dạ Minh nghĩ.

    "Đông" một tiếng, Lục Tử Câm gục đầu xuống đất, cảm giác say liên tục ập tới làm cô không thể mở mắt ra được, thảm này cũng thật mềm mại, ngủ giống như cũng không tồi..

    Dạ Minh lại vào lúc này, bước chân hơi loạn.

    Hắn một bên đẩy hộp nhẫn mà nhân viên nghi lễ đưa qua ra, đôi chân dài một đường tiến lên, lao xuống sân khấu.

    Đám người một mảnh ồ lên, tự giác vì hắn tránh ra một con đường.

    Dạ Minh bước nhanh đi tới trước mặt Lục Tử Câm, nhìn thấy Lục Tử Câm đang ngủ ngon lành trên mặt đất, lại có chút bất lực mà cười cười, khớp xương ngón tay rõ ràng hơi cong lại, hắn cúi thân mình xuống, cánh tay vòng qua sau lưng cùng đầu gối cô, sải bước mà rời khỏi hội trường.

    Lưu lại một mảnh khách khứa không rõ chân tướng, cùng một vị hôn thê đang không biết phải làm sao.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...