Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Đỗ thị thảo, 23 Tháng tư 2020.

  1. Đỗ thị thảo

    Bài viết:
    0
    Tên truyện: Mau xuyên: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!

    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Key, Tớ Là Thảo

    Thể loại: Mau xuyên, hệ thống, xuyên không, huyền huyễn, hiện đại, 1x1

    Nguồn convert: Ép tiên sinh-truyencv

    Số chương: 5124 (chưa hoàn)

    Lịch đăng: 2 ngày/chap

    Văn án:

    [​IMG]

    Hóa ra từ trước đến nay, nàng chỉ là một nữ phụ nhỏ nhoi, luôn có một kết cục thực thảm. Sau này tỉnh ngộ lại, ông trời không thương mà còn trói buộc vào thiểu năng trí tuệ hệ thống. Không phát quà tân thủ, cũng không có cả quà người chơi lâu năm. Hoàn thành nhiệm vụ cũng không phát thưởng. Hay lắm, nàng quyết định không làm nữa. Rác rưởi hệ thống cút.

    Hệ thống: Cảnh cáo! Nếu kí chủ không làm việc tử tế sẽ bắt đầu tiến hành trừng phạt.

    Đường Quả: Nằm mơ.

    Hệ thống: Ký chủ, cầu xin người, hãy nương tay đừng bắt nạt nam nữ chủ.

    Đường Quả: Không có khả năng.

    Hệ thống: Ký chủ tính toán sẽ hủy diệt thế giới này như thế nào. Thỉnh nhẹ tay a~

    Đường Quả: Nhẹ tay thì có thể. Nhưng ngươi mau giúp ta tìm thông tin của nam nhân kia cho ta.

    Hệ thống: Được được được.. Rất nhanh sẽ có mong kí chủ đợi một lát.

    【 nữ cường, 1v1 】

    Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Key

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của Tớ Là Thảo (edit từ chương 63)
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng năm 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Bạn gái cũ của thiếu gia giàu có (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu Quả, thật xin lỗi, anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn.. Nhưng anh thật sự rất xin lỗi."

    Lãnh Tử Việt mơn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo áy náy, "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm em tổn thương. Vốn cho rằng đến bên một người tốt đẹp như em anh sẽ quên được cô ấy, nhưng đến khi cô ấy trở về, anh phát hiện ra bản thân không thể quên được hình bóng ấy."

    "Kỳ Kỳ đã đồng ý ở bên anh."

    "Tiểu Quả, anh thật sự không thể bỏ lại cô ấy."

    Cô gái mặc chiếc váy đơn giản, hay ta sít sao cầm chặt ly trà sữa, cúi thấp đầu, khiến không ai thấy được biểu tình lúc này của cô.

    Cô gái yếu ớt nhỏ nhắn, thân mình có chút run rẩy, phảng phất đang vì chuyện chia tay này mà khóc thút thít.

    Lãnh Tử Việt rất áy náy, nhưng hắn nhất định phải chia tay, người hắn yêu là Lục Kỳ, không phải Đường Quả. Yên tĩnh quá lâu, hắn chịu không được cô không nói một lời. Mỗi lần nhớ đến cô vui vẻ ngọt ngào nở nụ cười xán lạn, khiến hắn phải mềm lòng.

    Hắn sợ bản thân lại mềm lòng, bối rối móc ra chi phiếu, kí tên của mình lên, cẩn thận từng li từng tí đem chi phiếu chuyển đến trong tay Đường Quả.

    "Tiểu Quả, em hãy mau điền vào đi, đây coi như là anh bù đắp cho em." Lãnh Tử Việt nghiêm túc nói, "Hi vọng không có anh, em vẫn sẽ thật hạnh phúc."

    Cô gái rốt cục ngẩng đầu, bọ dạng thanh tú, mỹ lệ, sạch sẽ. Vốn cho rằng cô ấy đã khóc đến nước mắt đầy mặt nhưng cô chir bình tĩnh nhìn hắn, khóe miệng cong lên như đang cười.

    Chắc là hắn nhìn nhầm đi!

    Lãnh Tử Việt vô cùng gấp gáp, sợ cô sẽ làm ra những hành vi quá khích.

    "Tiểu Quả, thật xin lỗi." Lãnh Tử Việt không ngừng xin lỗi, "Em còn cần cái gì, anh có thể làm nhất định sẽ làm cho em."

    "Thật sao, hả?" Cô nụ cười quỷ dị, còn cười ra tiếng, giọng nói lành lạnh vang lên, "Thật sự chuyện gì đều có thể sao?"

    Lãnh Tử Việt: "..."

    Chẳng lẽ tiểu Quả còn chưa từ bỏ ý định, muốn dùng cách này để níu kéo hắn? Thật xin lỗi, hắn sẽ không đáp ứng.

    "Em không phải muốn làm ngôi sao ca nhạc sao? Chuyện này anh có thể giúp em, chỉ hi vọng em có thể vui vẻ chút, sớm quên đi chuyện này."

    Cô còn đang cười, tiếng cười khiến toàn bộ người trong quán trà sữa người chú ý, cô không thèm để ý chút nào, Lãnh Tử Việt mơ hồ cảm thấy không thích hợp. Lại thấy cô bỗng nhiên thu lại nụ cười, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn.

    Lãnh Tử Việt cho rằng Đường Quả không có cách nào tiếp nhận chuyện chia tay, mới có thể biểu hiện dị thường, trong lòng lại càng thêm áy náy.

    Đường Quả cầm lên ly trà sữa, chậm rãi uống một ngụm, ngón tay tinh tế cầm lấy tờ chi phiếu trống kia, môi hồng khẽ nhếch, con ngươi mỹ lệ nâng lên, Lãnh Tử Việt bị cô nhìn cả người liền cứng lại.

    "Em tùy tiện điền sao?"

    "Đúng." Lãnh Tử Việt trả lời.

    "Vậy sao.."

    Khóe môi cô cong lên một đường cong yêu nghiệt, Lãnh Tử Việt nhìn có chút choáng váng, trái tim hắn cảm thấy rạo rực, tiểu Quả cười lên thật sự rất câu hồn đoạt phách.

    Cô ngước mắt, duỗi bàn tay trắng nõn, "Có bút không?"

    "Có, có, để anh đưa cho em."

    Lãnh Tử Việt vội vàng móc ra một chiếc bút máy, hai tay cung kính đem đến trước mặt Đường Quả, sợ cô đổi ý không ký, còn tự mình đem nắp bút mở ra, mới đưa đến trên tay của cô.

    Mắt thấy Đường Quả liền muốn điền, trong đầu cô điên cuồng vang lên một âm thanh.

    【Ký chủ a a a.. Xin hãy bình tĩnh một chút! Cô nhớ lại đi, cô chỉ là nữ phụ pháo hôi. Dựa theo lẽ thường, cô bây giờ hẳn là nên đem chi phiếu ném lên mặt Lãnh Tử Việt, bộ mặt ủy khuất nói cô không phải người như vậy, sau đó khóc lóc đi ra ngoài, cô bây giờ còn chưa có hắc hóa đâu. 】

    【 Cô hắc hóa là lúc nhìn thấy Lục Kỳ cùng Lãnh Tử Việt ân ái, chịu không được mới muốn hãm hại Lục Kỳ, sau đó bị bọn hắn nhìn thấu, cuối cùng đi đến con đường pháo hôi thê thảm, chờ lĩnh cơm hộp.. 】

    【 Chờ một chút, ký chủ, cô vừa điền năm ngàn vạn! 】
     
  4. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Bạn gái cũ của thiếu gia giàu có (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Quả đem bút máy trả lại cho Lãnh Tử Việt, cầm lấy chi phiếu thổi thổi, cô muốn đem vết mực hong khô.

    Lãnh Tử Việt thở dài một hơi, Đường Quả chịu tiếp nhận quà của hắn, trong lòng của hắn dễ chịu hơn rất nhiều. Mặc dù, tiểu Quả hôm nay nhìn có chút không bình thường, nhưng nghĩ tới chuyện mình làm ra, hắn chỉ có thể quy tội cho chính mình đã làm tiểu Quả tổn thương quá sâu.

    Hắn coi tiểu Quả là thế thân của Lục Kỳ, điều này thật sự làm cô tổn thương rất nhiều.

    "Tiểu Quả, là anh có lỗi với em, sau này em có gì cần hỗ trợ, cứ gọi điện thoại cho anh."

    Đường Quả đem chi phiếu để lên bàn, lại uống một ngụm trà sữa, mới lên tiếng, "Bất cứ khi nào đều có thể?"

    "Ừm."

    "Vậy.. lúc anh cùng bạn gái ân ân ái ái, cũng có thể sao?"

    Lãnh Tử Việt: "..."

    Tiểu Quả đây là tức điên sao?

    Hiển nhiên, Đường Quả cũng không xoắn xuýt vấn đề này, giơ giơ lên chi phiếu trong tay, "Em lúc nào cũng có thể đi rút sao?"

    "Đúng thế."

    Trước lời nói của cô, Lãnh Tử Việt chỉ kết luận do Đường Quả thất tình thành điên, hắn có thể tha thứ cho cô vì nói như vậy. Vừa mới trả lời xong, Lãnh Tử Việt đột nhiên nhìn đến con số trên tờ chi phiếu, cả người đều sửng sốt.

    "Tiểu Quả, em điền bao nhiêu?" Lãnh Tử Việt có chút khẩn trương hỏi.

    Dựa theo hiểu biết của hắn đối với Đường Quả, coi như cô muốn hắn tặng quà, nhiều nhất không quá mấy trăm vạn. Nếu như hắn không có hoa mắt, phía trên chi phiếu là năm ngàn vạn?

    Hắn có chút không xác định hỏi, "Năm ngàn vạn?"

    "Đúng vậy" Đường Quả tỏ vẻ đương nhiên, "Không phải anh muốn em tùy tiện điền, muốn đền bù cho em sao? Làm sao, anh cho rằng nhiều sao?" Đường Quả nhíu đôi mi thanh tú, "Anh không nỡ?"

    "Không, không có, không có không nỡ, ta.." Lãnh Tử Việt có chút xấu hổ, "Năm ngàn vạn là khoản tiền khá lớn, khả năng không có nhiều như vậy, nhưng nếu em muốn, theo anh ba ngàn vạn thì có thể."

    "Thì ra là vậy," Đường Quả lông mày buông lỏng, "Em còn tưởng rằng anh không nỡ, tất nhiên nếu không phải không nỡ, em yên tâm rồi, vậy anh đưa em chi phiếu uba ngàn vạn đi, viết thêm một tấm phiếu nợ hai ngàn vạn."

    Lãnh Tử Việt: "..."

    Tiểu Quả, cô là thật điên rồi đi?

    Nhất định là hắn khiến cô quá đau lòng, nghe nói, phụ nữ một khi mất đi tình yêu, liền sẽ điên cuồng yêu tiền tài.

    Hắn không cho cô được tình yêu, chỉ có thể dùng tiền tài đền bù.

    Cho dù năm ngàn vạn là khoản tiền lớn, Lãnh Tử Việt cũng lập tức theo lời Đường Quả nói mà làm. Chỉ cần tiểu Quả nguôi giận liền tốt, hắn quả thật có lỗi với người con gái đơn thuần này.

    Lãnh Tử Việt tốc độ rất nhanh, chi phiếu cùng phiếu nợ đều viết xong, giao cho Đường Quả.

    Đường Quả không khách khí nhận lấy, đem bỏ vào trong ví tiền. Cuối cùng uống một ngụm trà sữa, cô đứng lên, "Em đi trước, anh uống xong nhớ thanh toán."

    【 Ký chủ, cô thật điên rồi, cô đã quên mấy cái thế giới trước bị cô phá hỏng sao? Cô còn muosn giẫm vào vết xe đổ? Ký chủ, cô phải thay đổi, cô lúc trước rất ngoan, sẽ dựa theo kịch bản hoàn thành nhiệm vụ này đến nhiệm vụ khác. Ký chủ, cô đã trở thành một người mà ta không quen biết.

    Là một hệ thống nữ phụ, ta muốn cảnh cáo cô, tốt nhất cô nên cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ bằng không, một ngày nào đó cô sẽ bị xóa bỏ. 】

    Đường Quả đi ra khỏi quán trà sữa, căn bản cũng không có để ý tới âm thanh rối bời trong đầu, giơ tay đón một chiếc xe, mở cửa, ngồi xuống, đóng cửa, làm xong một mạch.

    "Tài xế, đi tới ngân hàng gần nhất."

    【 Ký chủ, cô muốn làm gì, cô bình tĩnh một chút, cô chớ làm loạn, ta van cầu cô. 】

    Đường Quả tháo kính râm xuống, khóe môi mang theo nụ cười như ẩn như hiện,"Rút tiền, không phải Lãnh Tử Việt cho ta một chi phiếu ba ngàn vạn sao? 】
     
  5. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Bạn Gái Cũ Của Thiếu Gia Giàu Có (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    【Ký chủ, cô làm như vậy là không đúng, cô là nữ phụ, nữ phụ pháo hôi, cô bây giờ nên làm người thất tình thương tâm, đem chính mình nhốt trong nhà. Yên lặng chú ý Lãnh Tử Việt, khi nhìn thấy Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ ân ái, tức giận mới làm người phá hỏng.. Còn mỗi lần đều sẽ bị vạch trần, tự mình xui xẻo.. Sau đó càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, tiếp tục tìm đường chết, mãi cho đến khi lĩnh cơm hộp! 】

    Nhìn thấy Đường Quả đem ba ngàn vạn chuyển vào thẻ ngân hàng, hệ thống thật là hận không thể đi ra bóp chết cô.

    Đường Quả nhìn tin nhắn, là tin nhắn ba ngàn vạn đã được chuyển đến, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên. Bộ dạng tiểu nhân đắc chí kia, hệ thống thật sắp bị tức chết.

    Quản lý ngân hàng cung cung kính kính, vẻ mặt ôn hòa đưa Đường Quả ra đại sảnh, trước khi đi còn đưa cho Đường Quả một tấm danh thiếp.

    Đường Quả tùy ý đem hàng hiệu nhét vào trong túi xách, giơ tay bắt một chiếc xe, tại thời điểm cửa xe mở ra, ánh mắt cô vị trí đối diện.

    "Tiểu thư, cô có hay không cần bắt xe?"

    Tài xế rõ ràng hơi không kiên nhẫn, đưa đầu đi ra, vừa vặn đối đầu ánh mắt Đường Quả, hô hấp mãnh liệt trì trệ. Không phải trước mặt cô gái xinh đẹp cỡ nào, mà là nụ cười cô quá mức yêu dị, tài xế cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Tiểu thư, xin hỏi, ngài còn bắt xe sao?"

    "Không cần."

    Đường Quả khẽ cười một tiếng, đóng lại cửa xe, ánh mắt nhìn thẳng vị trí của Ca Thành, chính xác mà nói, ánh mắt cô đuổi theo một bóng dáng cao lớn đi vào phía trong Ca Thành.

    Cô híp híp mắt, khóe miệng càng ngày càng giương lên.

    【 Ký chủ, cô lại tại có ý đồ xấu gì? Ta có thể cảnh cáo cô, cô tốt nhất dựa theo kịch bản đi. 】

    【 còn có cô tốt nhất đừng có lại đem thế giới làm đóng băng, nếu không.. 】

    【 Ha ha ha.. Nếu không một ngày nào đó ta sẽ bị xóa bỏ. Ngươi lải nhải lâu như vậy đã đủ chưa? Nếu ngươi còn lải nhải thêm một câu nào nữa, có tin ta lập tức đi ngang qua đường cái, trực tiếp đóng băng thế giới này. 】

    Hệ thống: Ủy khuất ba ba.

    【 Ký chủ, chúng ta là đồng bạn, cô không nên ngược đãi ta như vậy. 】

    Đường Quả không tiếp tục để ý tới âm thanh trong đầu, âm thanh giày cao gót cộc cộc cộc vang lên, nơi cô đi đến, chính là Ca Thành.

    Lúc này Đường Quả, thanh thuần cùng yêu kiều kết hợp, đối với nam nhân mà nói, cô chính là một tiểu yêu tinh. Đi vào Ca Thành, liền có vô số ánh mắt rơi vào trên người cô.

    Mục đích của Đường Quả là ca hát trên sân khấu, những người khác theo phương hướng cô đi đến phát hiện ý muốn của cô, vội vàng nhường đường.

    Đường Quả đi lên sân khấu, nhạc sĩ cũng không khỏi đình chỉ đàn hát. Nhạc sĩ là một người trẻ tuổi sáng sủa, đối mặt với nụ cười của Đường Quả, mặt đỏ bừng.

    "Tiểu thư, cô muốn nghe bài hát nào?"

    Nhạc sĩ hai tay vội vàng đặt trên ghita, nếu không phải cực lực khống chế, không thể nói thành lời.

    Đường Quả hơi hơi mỉm cười, "Ta đột nhiên muốn ca hát, có thể không?"

    "Có thể, đương nhiên có thể." Nhạc sĩ nhanh chóng gật đầu, vội vàng nhường chỗ cho Đường Quả, còn đưa ra yêu cầu, "Ta.. Ta có thể giúp tiểu thư đệm nhạc không?"

    Đường Quả nhìn thẳng nhạc sĩ, đồng ý.

    Tiếng ca ưu mỹ say lòng người vang lên, tại sàn nhảy, tất cả mọi người đình chỉ hành động ánh mắt tìm kiếm xem người nào đang hát.

    Cô gái mặc váy trắng, có khuôn mặt thanh tú thanh thuần nhưng không kém phần mỹ lệ, cô ngước nhìn mọi người trong quán, tất cả mọi người đang say mê chìm đắm trong tiếng hát đầy ma lực, dẫn mọi người đi vào thế giới am nhạc của cô.

    Tại một phòng khách nào đó của Ca Thành bị mở ra, nam nhân đi đến vị trí lan can, ánh mắt không dừng ở cô gái đang ca hát bên trên sân khấu, dựa vào lan can, hai mắt nhắm chặt, thưởng thức thanh âm trong trẻo kia.
     
  6. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 4: Bạn Gái Cũ Của Thiếu Gia Giàu Có (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tất cả người trong Ca Thành đang say mê trong tiếng hát của Đường Quả, tiếng ca đột nhiên dừng lại, tất cả mọi người đang chìm đắm trong tiếng ca bừng tỉnh.

    Trong đầu mỗi người đều còn vương lại dư vị tiếng ca vừa rồi, hết lần này tới lần khác, Đường Quả chỉ hát một nửa bài, làm rấy lên một loạt ánh mắt lên án nhìn về phía cô gái ở trên khán đài.

    "Tiểu thư?"

    Nhạc sĩ cũng không thể không dừng lại, bối rối không hiểu.

    Đường Quả buông xuống micro, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, "Cuống họng có chút không thoải mái, còn lại, không thể hát được, cám ơn rồi."

    Nhạc sĩ trông mong nhìn qua Đường Quả, hi vọng cô sẽ hát nốt nửa bài còn lại, nhưng mà Đường Quả đã đi xuống sân khấu.

    Lúc mọi người nhớ đến việc đi tìm cô, thì đã sớm không còn thấy bóng dáng.

    Tiếng hát đột nhiên dừng lại, khiến cho nam nhân trên lan can nhíu mày, một cỗ hương thơm bay tới, hắn không thể không mở mắt ra.

    Ánh mắt dừng lại trước mặt nữ nhân cầm ly rượu xinh đẹp, nữ nhân đứng nhìn hắn, nói, "Lãnh tiên sinh, người ta còn chưa hát đâu, hiện tại có muốn tôi đi vào tiếp tục hát cho ngài nghe không?"

    "Lãnh tiên sinh nếu như ưa thích ở bên ngoài nghe, tôi liền ở bên ngoài hát," nữ nhân một mặt nhu thuận, đem ly rượu đưa cho nam nhân, "Ly rượu này, tôi đều giúp ngài lấy rồi đây."

    Ánh mắt nam nhân sắc bén nhìn chằm chằm nữ nhân, mãi đến khi phía sau lưng nữ nhân ướt đẫm, hai chân như nhũn ra, dưới tình huống đứng không vững, hắn môi mỏng cong lên cười lạnh.

    Nam nhân cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng bóp, ly rượu vỡ thành từng mảnh vụn, chất lỏng màu đỏ sậm thuận theo bàn tay hắn chảy xuống. Nữ nhân bị dọa đến xụi lơ trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nháy mắt tái nhợt.

    "Ngài Lãnh.."

    Mảnh vỡ lạnh buốt sắc bén đặt ngay dưới cằm, cái cổ nhói nhói khiến nữ nhân toàn thân run rẩy, một chữ đều nói không nên lời.

    Thời điểm nữ nhân cho rằng đối phương sẽ cắt yết hầu của cô, mảnh vỡ đột nhiên rời khỏi thân thể.

    "Cô nên cảm tạ nữ nhân váy trắng vừa rồi."

    "Hiện tại ta không muốn gặp máu."

    Nam nhân rút khăn lau sạch vết máu trên tay, quay người rời đi.

    Nữ nhân oa một tiếng khóc lên, đắc tội nam nhân này, tiền đồ của cô coi như bị hủy, cô hối hận tại sao lại bị ma xui quỷ khiến đi hạ thuốc nam nhân này?

    Nam nhân trở lại phòng, hai tay mở rộng, tựa ở trên ghế sô pha, ngậm một điếu thuốc, bộ dáng lười biếng hỏi, "Tìm thấy nữ nhân hôm nay đã ca?"

    "Lãnh tiên sinh, người giám sát thấy, cô ta rời khỏi Ca Thành." Quản lý toát mồ hôi lạnh, "Cô ấy xuống sân khấu liền rời đi ngay, nếu biết Lãnh tiên sinh sẽ tìm cô ấy, ta nhất định sẽ giữ cô ấy ở lại, hiện tại đã phái người đi tìm rồi."

    Nam nhân thôi dừng tay, "Không cần, người của ta sẽ đi tìm."

    Sau đó, nam nhân đứng dậy, quản lý vội vàng đứng thẳng.

    "Lãnh tiên sinh là muốn rời khỏi?"

    Nam nhân đã đi ra khỏi phòng, quản lý mới nghĩ mà sợ lau mồ hôi lạnh. Những nữ nhân này thật là cả đám đều không bớt lo, còn dám hạ thuốc vị này, cũng không nhìn một chút vị này là nhân vật như thế nào, thật là hù chết hắn.

    May mắn, may mắn một nữ nhân khác hấp dẫn sự chú ý của hắn.

    【 Ký chủ, cô đến tột cùng đang có ý định quỷ quái gì? 】

    Đường Quả mặc một bộ váy ngủ hình cậu bé bọt biển, cuốn lại trên ghế sô pha lên xem tivi. Nàng thật có chút ghét bỏ váy ngủ này, đáng tiếc nguyên chủ trừ bộ váy ngủ này, bộ nào cũng đều hở đến không còn gì để nói..

    【Ký chủ, cô xem tiết mục tuyển người này, có phải là muốn đi theo kịch bản rồi không? 】 hệ thống nước mắt ngưng đọng, 【 Ký chủ, ngươi là rốt cục nghĩ thông suốt rồi, muốn đàng hoàng làm một pháo hôi rồi sao? 】

    Đường Quả phun vỏ nho, dùng khăn giấy lau đi khóe miệng cùng hai tay, "Ta muốn làm ngôi sao ca nhạc, ta muốn ca hát."

    【 Ký chủ, ta yêu cô! Cô rốt cục không phá nữa, rốt cục khôi phục bình thường. 】 hệ thống vui đến phát khóc.

    Ngay lúc này, chuông cửa vang lên.
     
  7. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Các ngươi là ai?" Đường Quả nhìn qua mắt mèo, thấy ba người nam nhân cao lớn, càng nhìn càng thấy không phải loại người tốt đẹp gì, "Các người là muốn đến bắt cóc tôi sao?"

    "Các người nhanh đi, bằng không thì tôi sẽ báo cảnh sát đó."

    Hệ thống: 【.. 】

    Ký chủ có chút nào giống như sợ sao?

    "Tiểu thư, Lãnh tổng muốn gặp mặt cô."

    "Tuyệt đối sẽ không tổn thương cô nửa phần."

    "Cô đừng báo cảnh sát, chúng tôi không phải người xấu."

    Đường Quả: "Tôi không tin, người xấu cũng sẽ không khắc chữ người xấu ở trên mặt, ba người các ngươi là nam tử hán, lại đứng trước cửa hà một cô gái độc thân, khẳng định là có ý đồ không chính đáng."

    "Tôi đẹp như vậy, các người khẳng định muốn cướp sắc của tôi."

    Ba người bảo tiêu hai mặt nhìn nhau, cuối cùng móc ra điện thoại gọi cho lão đại.

    "Tiên sinh, Đường tiểu thư không tin chúng tôi, muốn hay không dùng những phương pháp khác?"

    "Cô ấy nói cái gì?"

    Bảo tiêu nhắc lại lời nói vừa rồi của cô, chỉ nghe được nam nhân cười một tiếng, "Phá cửa ra, đem người mang tới.. Cô ấy sẽ không phản kháng."

    Bọn bảo tiêu: Vì cái gì?

    【Ký chủ, ba người bọn họ định phá cửa. 】

    Đường Quả: "Phá đi, có người bồi thường."

    【 Ký chủ, Cô mau đổi bộ quần áo khác đi, đợi lát nữa nếu bọn hắn có làm cái gì đó, cô còn có thể phản kháng dễ dàng.

    Chú ý, cô là nữ phối kiên trinh, muốn thủ thân như ngọc vì nam chính. Bất quá lại ặp tình huống không thể nào phản kháng này, cũng chỉ có thể quy tội cô là nữ phụ pháo hôi thôi. 】

    【 Đương nhiên đem đủi! 】

    "Ngốc hết chỗ chê, ngươi đến cùng là do ai chết tạo? Vì sao đầu óc lại ngu ngốc như thế?" Đường Quả không chút khách khí trào phúng.

    Hệ thống: 【 ta.. 】

    Đường Quả bị mang vào một biệt thự vô cùng xa hoa, nam nhân ngồi ở trên ghế sô pha. Cô mặc váy ngủ bọt biển đứng trong phòng khách.

    Nam nhân hơi ngẩng đầu, trên tay kẹp một điếu thuốc lá, hút một hơi xong đem điếu thuốc dập tắt, ném vào trong gạt tàn thuốc.

    "Ngồi."

    Đường Quả đi đến ghế sô pha ngồi xuống, hai tay chống cái cằm, híp mắt, cũng đang đánh giá nam nhân trước mặt. Cong cong khóe miệng, không thu lại được ý cười.

    "Tôi muốn làm Lãnh phu nhân, còn muốn danh lợi tiền tài"

    Ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn vào trên người Đường Quả, ánh mắt dừng trên bộ váy ngủ bọt biển một chút rồi nhanh chóng rời khỏi, cúi đầu xùy một tiếng, khóe miệng cong thành đường cong có chút tàn nhẫn, "Nếu như là những người trước nói những lời này, ta sẽ ném cô ta cho cá mập ăn."

    Đường Quả một tay chống đỡ cái cằm, một tiếng, "Đúng là bộ dáng của tổng tài, còn là một BOSS phản diện."

    Lãnh Duệ nhíu mày, không biết rõ ý tứ trong câu nói vừa rồi.

    "Anh chuẩn bị cho tôi một gian phòng sao?"

    Lãnh Duệ đối với Đường Quả cười cười, âm điệu ưu mỹ, "Không có."

    Đường Quả tiến đến Lãnh Duệ bên người, tùy ý ngồi xuống, nhíu nhíu mày, "Chúng ta hiện tại liền thương lượng một chút chuyện về bồi thường đi."

    "Sau này cô ở lại đây, có khả năng ở bao lâu, còn phụ thuộc vào biểu hiện của cô, chờ cô rời đi nơi này, sẽ có được thù lao mà cô muốn."

    Lãnh Duệ nắm trong tay quyền quyết định, cũng không đi theo tư duy của Đường Quả, "Thời gian do cô quyết định."

    Đường Quả dựa vào phía sau một chút, khí chất bây giờ hoàn toàn khác biệt vừa nãy, cô ngáp một cái, "Tôi muốn làm ngôi sao ca nhạc, anh muốn nâng đỡ tôi, dù có thế nào cũng phải nâng đỡ tôi, tôi muốn bạo, không chỉ bạo ở trong nước, còn muốn bạo ở hải ngoại, bạo toàn thế giới."

    "Chỉ những thứ này?"

    "Đương nhiên không đủ," Đường Quả giơ lên cái cằm, "Nếu là có người chơi tôi, anh phải chỉnh chết họ cho tôi, ai muốn bắt nạt tôi, anh phải làm người đó nhận lấy hậu quả, ai muốn có ý xấu đối với tôi, anh mang đối phương đánh gãy chân. Tóm lại, muốn anh nâng đỡ tôi, còn muốn anh phụ trách bảo hộ tôi, ngăn cản những người muốn tung tin đồn nhảm giữa anh và tôi, tại mọi thời điểm giữ gìn danh dự cho tôi."
     
  8. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lãnh Duệ trầm mặc một hồi, cũng không nói yêu cầu của Đường Quả quá phận.

    Đường Quả cũng rất kiên nhẫn, uống một ngụm trà sữa lạnh, thoải mái thiếu chút ngủ thiếp đi.

    Lãnh Duệ ngẩng đầu, mắt liếc về phía Đường Quả đang buồn ngủ ngồi ở bên cạnh. Hắn đối với cô rất có hứng thú, phải nói là rất mê muội tiếng hát của cô, tiếng hát đó có khả năng tiêu trừ hết thảy tức giận, để hắn cảm giác được an bình.

    "Điều kiện cô đưa ra, tôi đáp ứng, bất quá.." Lãnh Duệ nói, để Đường Quả tỉnh táo lại, "Chỉ cần cô có bản lĩnh, ở lại ngôi biệt thự này, tất cả nguyện vọng của cô, tôi đều giúp cô thực hiện."

    Đường Quả tinh thần tỉnh táo, "Tất cả yêu cầu?"

    "Trừ việc trở thành Lãnh phu nhân."

    Lãnh Duệ vội vàng nói ra câu này, nữ nhân này, yêu cầu gì cũng dám nói ra, hắn cũng không cần tồn tại một Lãnh phu nhân.

    Đường Quả bật cười, khuôn mặt xinh đẹp xích lại gần Lãnh Duệ, thổi một hơi bên tai hắn nói, "Tôi ngủ với anh vẫn không tính làm Lãnh phu nhân sao?"

    Mùi hương thoang thoảng ập tới, Lãnh Duệ đưa tay đem mặt nữ nhân đẩy ra, chạm đến làn da tinh tế mịn màng khiến hắn dừng một chút, liền thu tay về.

    "Hiện tại đến lượt tôi đưa ra yêu cầu," Lãnh Duệ đổi tư thế tựa bên trên ghế sô pha, "Tôi phải nghe cô ca hát, bát cứ nơi đâu hay bất cứ khi nào tôi yêu cầu cô đều phải hát, trước khi tôi đi ngủ, muốn nghe cô hát giúp tôi chìm vào giấc ngủ."

    "Tôi đi tắm trước, cô có thể suy nghĩ một chút, đợi lát nữa muốn hát cái gì để tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ."

    Lãnh Duệ để lại Đường Quả đi tới phòng tắm, Đường Quả vẫn ngồi ở trên ghế sô pha. Trong miệng khẽ ngâm một giai điệu nhẹ nhàng không tên, có thể thấy tâm tình cô rất tốt.

    【Ký chủ, ta có thể yếu ớt hỏi một câu, cô tại sao phải trêu chọc đại biến thái này? Hôm nay tất cả mọi chuyện, đều là cô thiết kế đi! 】

    【 Ký chủ, cô quả nhiên âm hiểm, bởi vì đạt được mục đích, liền đi tìm kim chủ! 】

    Lãnh Duệ rất nhanh tắm xong, đi đến trước mặt Đường Quả, "Đi đến phòng tôi, sau này đấy là chỗ cô sẽ ở, giường của cô tôi đã sai người chuẩn bị kỹ càng."

    Lãnh Duệ trực tiếp nằm lên giường, bên giường để một cái ghế, tại một góc trong phòng, còn có một chiếc giường nhỏ khác.

    Đầu giường còn đặt một cái loa, Đường Quả sờ lên loa, lại nhìn thấy trên đầu giường của Lãnh Duệ một nút bấm màu đỏ. Cô hăng g hái nhấn nút màu đỏ, lập tức loa điên cuồng chấn động, nếu như lúc này, trên giường này có người đang ngủ, nhất định sẽ bị giật mình mà tỉnh.

    Đường Quả thu tay về, ngồi trên ghế, chống cằm, "Kim chủ, người muốn nghe bài nào đây?"

    Lãnh Duệ nhắm hai mắt, cũng không nói lời nào, Đường Quả cũng không hỏi nữa.

    Cô hát một bài giai điệu thư giãn, bài hát này Lãnh Duệ chưa từng nghe qua, hắn có thể khẳng định, hắn nghe qua hàng ngàn hàng vạn ca khúc, nhưng tuyệt đối chưa nghe qua bài này.

    Giai điệu nhẹ nhàng ôn nhu vang lên ở bên tai, nội tâm Lãnh Duệ bình tĩnh, rất mau tiến vào mộng đẹp, cả đêm cũng không có tỉnh lại.

    Sáng sớm, Đường Quả tại thời điểm dùng bữa sáng, Lãnh Duệ ném một bản hợp đồng cho cô.

    "Kí tên của cô lên, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là ca sĩ dưới cờ của âm nhạc Tinh Vân." Lãnh Duệ dùng bữa sáng, nói "Người đại diện đã chọn tốt, ngày mai sẽ dẫn ngươi đi Tinh Vân."

    Đường Quả nở nụ cười, "Không hổ là kim chủ, lợi hại nha."

    Đường Quả cúi đầu xem hợp đồng, Lãnh Duệ cũng không quấy rầy, một lát sau hắn nói, "Tối hôm qua hát không tệ."

    "Hôm nay sao ba còn chưa đi đến công ty?" Đột nhiên một âm thanh ngoài cửa truyền đến, Lãnh Tử Việt nhanh chóng đi tới, "May mắn con hỏi qua Hạ Thanh, bằng không thì con đến công ty sẽ không thấy ba."
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng tư 2020
  9. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lãnh Tử Việt nói chuyện với Lãnh Duệ, còn phân phó người hầu giúp hắn chuẩn bị một phần bữa sáng. Khi nhìn đến bên cạnh bàn ăn có một nữ nhân mặc áo ngủ, hắn không có chút nào kỳ quái.

    Cha hắn ưa thích mang nữ nhân trở về, nhưng bình thường không vượt quá ba ngày, những nữ nhân này sẽ biến mất tại biệt thự.

    Ở lại biệt thự lâu nhất hình như là nửa tháng.

    "Hôm nay làm sao trở về?"

    Lãnh Duệ lên tiếng, khiến Lãnh Tử Việt đứng đắn ngồi, hắn đối Lãnh Duệ vẫn có chút e ngại. Từ khi nhận nuôi hắn, Lãnh Duệ liền tới bệnh viện thắt ga-rô, đối với mình hung ác như vậy, chẳng lẽ không đáng sợ sao?

    Lại thêm Lãnh Duệ thường xuyên mang nữ nhân về biệt thự, Lãnh Tử Việt suy đoán, cha hắn là vì phong lưu, nên không cho những nữ nhân kia có cơ hội mang thai.

    Bởi vậy, nội tâm hắn cảm thấy, LãnhDuệ là một người lãnh khốc vô tình.

    Mang hắn về nuôi, có lẽ là muốn có một người thừa kế thôi?

    "Ba, con.."

    Lãnh Duệ ngước mắt, "Trở về cần tiền?"

    "Bao nhiêu?"

    Lãnh Tử Việt nắm nắm đấm, mắt liếc nữ nhân cách đó không xa, tựa hồ đang xem một bản hợp đồng, trong lòng nghĩ, nữ nhân này khẳng định là muốn được cái gì, mới có thể xuất hiện tại biệt thự.

    Đối phương còn mặc đồ ngủ, không cần nghĩ liền biết, tối hôm qua, trong biệt thự, nhất định phát sinh một màn điên cuồng.

    Lãnh Tử Việt cảm thấy có chút may mắn, may mắn hắn không trở về.

    "Hợp đồng không có vấn đề, tôi liền ký."

    Tại thời điểm Lãnh Tử Việt mở miệng nói muốn bao nhiêu, giọng nói nữ nhân đột nhiên vang lên, hắn sửng sốt một chút.

    Chờ Đường Quả ngẩng đầu, hắn lập tức nhảy dựng lên, vừa định lớn tiếng hỏi, tiểu Quả, em tại sao lại ở chỗ này. Hắn cảm giác được ánh mắt sắc bén từ Lãnh Duệ, lời nói cứ như vậy kẹt tại yết hầu.

    Hắn trừng mắt nhìn Đường Quả, chậm rãi ngồi xuống.

    Đường Quả chỉ nhìn hắn một cái, liền ký tên lên hợp đồng.

    Lãnh Tử Việt nhìn Đường Quả thật lâu, mãi đến khi ánh mắt Lãnh Duệ nhìn đến trên người hắn, hắn liền rời đi ánh mắt, quên mát mục đích hắn trở về.

    Trong đầu hắn đều là câu hỏi, tiểu Quả làm sao lại xuất hiện tại biệt thự?

    Tiểu Quả làm sao lại ở trong biệt thự, còn mặc đồ ngủ, tiểu Quả đã thành nữ nhân của cha hắn sao?

    Có phải hắn làm Tiểu Quả tổn thương quá nặng, vì lẽ đó.. Tiểu Quả cam chịu, thẳng thắn tùy tiện tìm một nam nhân?

    Hắn ngược lại là muốn hỏi Đường Quả một chút, đáng tiếc, hiện nay tiểu Quả đã thành nữ nhân của cha hắn, nếu là hắn dám hỏi như vậy, hắn cùng tiểu Quả đều xong.

    Lãnh Tử Việt ánh mắt rất gấp, nhưng Lãnh Duệ không có kiên nhẫn.

    "Không phải trở về cần tiền?"

    "Là trở về cần tiền."

    Lãnh Tử Việt đại não còn có chút đứng máy, nghe được Lãnh Duệ hỏi như vậy, không cần suy nghĩ trực tiếp mở miệng nói ra.

    Nói xong, hắn liền hối hận, nữ nhân khác còn tốt, nhưng nữ nhân này lại là Đường Quả, là bạn gái cũ của hắn.

    Hắn chỉ xem Đường Quả là thế thân của Lục Kỳ, nội tâm không muốn làm chuyện có lỗi với Lục Kỳ, vì lẽ đó bọn hắn chỉ là quan hệ bạn bè.

    Cũng mặc kệ là có hay không tiếp xúc da thịt, đến cùng vẫn là bạn bè thôi.

    Vì cái gì, tiểu Quả sẽ thành nữ nhân của cha hắn?

    "Bao nhiêu?"

    Lãnh Duệ thanh âm lần nữa đem Lãnh Tử Việt kéo về hiện thực, ánh mắt trông mong nhìn Đường Quả, cắn răng nói, "Hai ngàn vạn."

    Vốn cho rằng Lãnh Duệ sẽ nói thêm cái gì, Đường Quả cũng sẽ lộ ra ánh mắt kỳ quái, nhưng mà, Đường Quả chậm rãi ăn bữa sáng.

    Đến mức Lãnh Duệ, lấy ra chi phiếu, nhanh chóng viết số tiền, ký tên, tiện tay đem chi phiếu ném tới trước mặt hắn, không có một chút do dự, gọn gàng mà linh hoạt, tiêu sái soái khí.

    "Lần sau cần tiền, trực tiếp nói, không cần lề mề chậm chạp."
     
  10. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 08

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hôm nay cô có thể nghỉ ngơi một ngày, đừng đi lung tung, tối nay tôi sẽ về sớm một chút. Nếu có cần, tôi sẽ phái người tùy lúc đón cô."

    Lãnh Duệ giao phó xong, cầm cặp công văn đi.

    Lãnh Tử Việt nội tâm mãnh liệt chấn động, tối nay về sớm một chút?

    Lúc cần, sẽ phái người tới đón?

    Vì thế, tiểu Quả thật là nữ nhân của cha hắn sao?

    Hắn nhìn thấy hợp đồng, âm nhạc Tinh Vân.

    Tiểu Quả chính là vì hợp đồng của âm nhạc Tinh Vân, mới theo cha hắn? Thậm chí, còn là loại cần gọi là đến kia?

    Lãnh Tử Việt thống khổ xoa tóc, "Tiểu Quả, coi như em trách anh, oán anh, cũng không cần trở thành loại người này."

    Đường Quả nhìn ánh mắt đau đến không muốn sống của Lãnh Tử Việt, nhấp một hớp sữa bò, nhắc nhở, "Anh muốn tới xin tiền, có phải là để trả nốt cho em?"

    "Tiểu Quả.."

    Đường Quả nhìn thấy tấm chi phiếu kia, "Không phải anh nên trả sao?"

    Lãnh Tử Việt tâm lý có chút khổ sở, đem chi phiếu đưa đến trước mặt Đường Quả, "Đây vốn chính là trả cho em."

    "Tiểu Quả, em tại sao phải làm như vậy?" Lãnh Tử Việt một mặt áy náy, "Nếu như là bởi vì chia tay mang cho ngươi đến đả kích, em có thể tới tìm anh, tùy tiện trả thù anh đều được, tại sao phải làm như vậy, đem chính mình xem như hàng hóa bán đi ra ngoài."

    Đường Quả đem chi phiếu cầm ở trong tay, nghe được câu này, giơ lên con ngươi, hững hờ nói, "Tùy tiện trả thù đều được sao?"

    "Đúng, chỉ cần em sau này không làm chuyện này, tùy tiện trả thù anh như nào cũng được, anh đều chấp nhận."

    "Vậy tôi ghi nhớ." Đường Quả mỉm cười, "Em ăn no rồi, anh từ từ ăn."

    "Tiểu Quả, cha anh không phải người tốt, qua hai ngày liền sẽ đem em ném ra biệt thự, em tốt nhất sớm một chút tính toán. Coi như em lấy được hợp đồng của Tinh Vân, cha ta đối với em không hứng thú, Tinh Vân cũng sẽ không chiếu cố em, đồ em muốn cũng coi như không chiếm được."

    Nhưng mà, Đường Quả đã lên lầu, đi đến phòng Lãnh Duệ, Lãnh Tử Việt không khỏi có chút nghi ngờ, hai người đã có quan hệ.

    "Tiểu Quả," Lãnh Tử Việt gọi với theo bóng lưng sắp biến mất, "Về sau em đừng tùy tiện, chờ em rời đi thì đến tìm anh, em muốn trở thành ngôi sao ca nhạc, anh giúp em."

    Đường Quả quay đầu cười một tiếng, "Không cần, cha anh còn lợi hại hơn nhiều."

    "Người đẹp trai tiền nhiều, lại thành công là một nam nhân có mị lực, rất hấp dẫn người khác."

    Tại thời điểm Lãnh Tử Việt còn muốn nói gì đó, tiếng di động hắn kêu lên, nhìn thấy tên người gọi điện tới, hắn không cùng Đường Quả nói thêm cái gì, vội vàng nghe điện thoại.

    "Kỳ Kỳ, sớm như vậy liền gọi điện thoại cho anh sao?"

    "Tử Việt, anh đang ở đâu?"

    Lãnh Tử Việt mắt nhìn thang lầu, đã không có người, thở dài một hơi, "Anh về nhà, Kỳ Kỳ, có chuyện gì không?"

    Vừa mới hỏi xong, giọng nói mềm mại của Đường Quả đột nhiên vang lên bên cạnh, nghe giống như là chưa tỉnh ngủ, "Tử Việt, ai điện thoại cho anh vậy?"

    "Tử Việt, anh có phải hay không ở bên ngoài có tiểu yêu tinh?" Đường Quả trừng mắt nhìn, nhếch miệng, giống như cười mà không phải cười, lại tràn đầy ác ý.

    Thanh âm mặc dù nũng nịu, giống như cùng hắn nũng nịu tức giận, trên thực tế, Đường Quả đứng ở vị trí cách hắn rất xa, căn bản cũng không có xẩy ra cái gì thân mật.

    Lãnh Tử Việt cả người đều cứng ngắc, giọng nói của Kỳ Kỳ trong điện thoại khiến hắn tỉnh táo lại.

    "Lãnh Tử Việt, cô ta là ai?"

    "Anh thật khiến em quá thất vọng, em vốn cho rằng anh không giống những người đàn ông khác, không nghĩ tới Lục Kỳ này cuối cùng vẫn là mắt bị mù."

    Không có cho Lãnh Tử Việt cơ hội giải thích, trong điện thoại liền xuất hiện âm thanh tút tút..

    "Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ.."

    Lãnh Tử Việt gấp gáp đến độ đứng yên không nổi, cuối cùng ánh mắt trách cứ nhìn Đường Quả, nhanh chóng chạy ra khỏi biệt thự.
     
  11. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu Quả, những gì chị nói em nhớ kỹ hết chưa?"

    Đường Quả ngồi tại thoải mái dễ chịu trong xe hơi, bộ dáng lười nhác, có thợ trang điểm giúp cô trang điểm, còn có chuyên gia tạo mẫu tóc, đang làm tóc cho cô.

    Nữ nhân vừa nói chuyện là người đại diện của cô, Vưu Ngọc, là một người ba mươi tuổi.

    Xe chuyên chở là xe cao cấp nhất, người đại diện tốt nhất, thợ trang điểm, stylist, cùng với nhà tạo mẫu tóc đều là những chuyên gia đầu ngành, hiện tại đều đang là người của cô, ngoài ra còn cs hai trợ lý giúp cô xử lý những việc vặt vãnh.

    Một đội ngũ như vậy xuất hiện tại trận bán kết, không thể không gây nên chú ý.

    Bởi vì có Lãnh Duệ là kim chủ, cô có thể không tham gia vòng loại, trực tiếp tiến vào đấu bán kết. Trên thực tế, người giống như cô rất nhiều.

    Nhưng tráng lệ như cô xuất hiện ở bán kết không nhiều.

    "Trên xe kia là ai vậy? Chẳng lẽ là đại ca sĩ nào đó đến trường quay làm khách mời đặc biệt?"

    Bây giờ còn đang ở bên ngoài hiện trường đấu bán kết, đã có không ít người chờ, Đường Quả đi Nanny van cao cấp, phi thường hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

    "Chưa từng nghe nói qua."

    "A, các ngươi nhìn bên kia, cũng có một cỗ Nanny Van."

    "Thật chẳng lẽ có gì bất ngờ ngoài ý muốn?"

    Lúc này, Đường Quả đã từ trên xe bước xuống. Nghe phía bên ngoài nghị luận, nghiêng đầu mắt liếc một phương hướng nào đó.

    Vừa lúc, cửa chiếc xe kia cũng bị mở ra, Lãnh Tử Việt cẩn thận từng li từng tí vịn một nữ nhân xinh đẹp xuống xe. Biểu lộ ra đau lòng, tựa như nâng lấy một viên trân bảo.

    "Oa, thật xinh đẹp, cô ấy không phải ngôi sao ca nhạc sao? Hình như chưa từng gặp qua đâu."

    Lời này không phải khen Đường Quả, mà là Lục Kỳ.

    Lục Kỳ thực sự dung mạo xinh đẹp, xinh đẹp tới mức dù quăng nàng vào một đám người cũng có thể nhận ra trong nháy mắt.

    "A, trên người cô ấy treo thẻ số," một nữ sinh kinh hô, "Cô ấy cũng là tới tham gia đấu bán kết?"

    Rất nhanh liền có mấy nữ sinh như quen thuộc, chạy đến trước mặt Lục Kỳ, Lục Kỳ làm người hiền lành, rất nhanh liền cùng mấy nữ sinh này hòa mình. Mấy nữ sinh nhìn cũng đơn thuần, nhìn qua cũng không ghen ghét Lục Kỳ có chuyên môn trợ lý cùng Nanny Van thậm chí còn có Lãnh Tử Việt soái khí làm bạn trai đi cùng.

    Ngược lại nghe Lục Kỳ hát mấy câu, liền kinh động như gặp thiên nhân, nháy mắt thành fan hâm mộ của Lục Kỳ.

    Đường Quả ngồi trên một cái ghế, tư thái lười nhác chống đỡ cái cằm, ngắm đám người vây quanh Lục Kỳ, thỉnh thoảng nháy mắt cực kỳ xinh đẹp.

    "Kia là thiên kim của Lục gia, mới từ nước ngoài trở về, xuất ngoại liền trở thành thiên tài ban âm nhạc, là đối thủ lớn nhất của em lần này." Vưu Ngọc tỉnh táo phân tích, "Lục gia tại cái vòng này quan hệ cũng không ít, mặc dù giữa các em tồn tại cạnh tranh, nếu như không cần thiết cũng không cần xảy ra xung đột với cô ấy."

    Cô vừa rồi đã cảm thấy, ánh mắt Đường Quả rất không thích hợp, cho nên mới cảnh cáo một chút.

    Vừa mới cảnh cáo xong, Đường Quả còn không có nói cái gì, bên kia Lục Kỳ cáo biệt mấy nữ sinh, hướng Đường Quả đi tới.

    Lãnh Tử Việt đi theo sau, một mặt khẩn trương, đổ một trận mồ hôi lạnh.

    Lục Kỳ đi đến trước mặt Đường Quả, ở trên cao nhìn xuống liếc nhìn Đường Quả, đưa tay, mắt nhìn đồng hồ, môi đỏ khẽ mở, "Đường tiểu thư, bây giờ còn hai mươi phút mới bắt đầu, chúng ta có thể nói chuyện chút không?"

    "Được." Đường Quả nghếch đầu lên, cũng không đứng dậy, càng không có ý tứ chuyển vị trí, cuối cùng hỏi một câu, "Bất quá, cô là ai?"

    Lục Kỳ cau mày, "Đường tiểu thư, cô hẳn là phải biết tôi là ai chứ nhỉ?"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...