Chương 10
"Kỳ quái," Đường Quả vuốt vuốt huyệt thái dương, phảng phất đang vắt hết óc nghĩ, cuối cùng lắc đầu, "Đại tỷ, chúng ta hình như chưa từng gặp mặt."
Đại tỷ, chúng ta hình như chưa từng gặp mặt.
Một câu nói kia, triệt để khiến Lục Kỳ có chút không kiềm chế được.
Cô quả thực lớn hơn so với Đường Quả, Đường Quả năm nay mười chín tuổi, còn cô năm nay hai mươi mốt tuổi, so với Đường Quả ròng rã lớn hai năm.
"Tiểu Quả, coi như em chán ghét anh, Kỳ Kỳ cũng không có làm gì xấu với em, em không thể nói chuyện dễ nghe một chút sao?" Hôm qua bởi vì Đường Quả quấy rối, làm hại hắn cùng Kỳ Kỳ giải thích hơn nửa ngày, mới khiến cho cô nguôi giận.
"Tiểu Quả, hôm nay muốn nói chuyện với em, thật ra là muốn đem hết thảy nói rõ ràng." Lãnh Tử Việt là nhẫn không được, "Ngàn sai vạn sai là anh, lúc đầu chúng ta không có một chút quan hệ thân mật, anh đã nói một vài lời làm em tổn thương, chuyện giữa anh và em là vì Kỳ Kỳ, là anh xem em là thế thân của Kỳ Kỳ. Giữa chúng ta thanh thanh bạch bạch, cũng may là Kỳ Kỳ trở về, rốt cục anh nghĩ thông suốt, không thể tiếp tục như vậy."
"Lại nói, anh cũng đã đền bù cho em, chỉ mong sau này em không phá hư tình cảm của anh và Kỳ Kỳ."
Đường Quả ngáp một cái, "Vàng thật không sợ lửa, các người nếu thật là ân ái, còn sợ tôi là khối đá vướng chân sao?"
"Đường tiểu thư, cô thật dự định quấn chặt lấy Tử Việt sao?" Lục Kỳ nhịn không được, khi nhìn đến Đường Quả, cô liền lựa chọn tin tưởng Lãnh Tử Việt, "Tôi khuyên cô một câu, phá hư chuyện tình cảm của người khác, sẽ không có kết cục tốt."
"Các người rất xứng đôi," Lục Kỳ đều đã nghĩ kỹ làm sao tiếp chiêu, nào có thể đoán được Đường Quả đột nhiên nói, "Yên tâm đi, đối với Lãnh Tử Việt, tôi một chút cũng không có hứng thú."
Đường Quả một mặt cười tủm tỉm, "Tôi phát hiện một nam nhân mạnh hơn Lãnh Tử Việt gấp trăm lần."
"Không nói nhiều, sắp lên sân khấu," Đường Quả đứng lên, cô đi qua bên cạnh Lãnh Tử Việt, đột nhiên đình chỉ bước chân, đưa tay vỗ vỗ bả vai Lãnh Tử Việt, thấm thía nói, "người trẻ tuổi, phải thật tốt ở chung, không có trải qua ngăn trở, không phải tình cảm thật sự, tôi xem trọng các người đấy."
Lãnh Tử Việt khuôn mặt đều cứng ngắc, vừa rồi giọng điệu của Đường Quả, rõ ràng là đem hắn nhìn thành tiểu bối.
Nghĩ tới Đường Quả đã là nữ nhân của cha hắn, hắn lnhư nuốt phải ruồi.
"Tử Việt, em tin tưởng anh, nữ nhân này tính cách quái đản, hôm qua nhất định là cô ta không cam lòng, mới cố ý nói như vậy." Lục Kỳ kéo cánh tay Lãnh Tử Việt, "Sắp bắt đầu rồi, chúng ta cũng đi vào đi."
Lãnh Tử Việt cứng ngắc nhẹ gật đầu, hắn thật sự chờ mong cha hắn sớm một chút giải trừ quan hệ cùng Đường Quả. Bằng không hắn nhất định sẽ điên mất.
Đấu bán kết lúc đầu hết thảy có sáu mươi người, Đường Quả cùng Lục Kỳ đều là cuối cùng mới quyết định tới tham gia. Vì lẽ đó, lần này đấu bán kết, hết thảy có sáu mươi hai người. Quy tắc là chấm điểm chế, lấy điểm cao vào trận chung kết, cuối cùng có khả năng vào trận chung kết, chỉ có hai mươi người.
Lục Kỳ là số 61, Đường Quả là số 62.
Lục Kỳ là một người xinh đẹp, đẹp đến nỗi khiến người khác ngạt thở, còn có Lãnh Tử Việt đẹp trai làm bạn trai đi cùng, lại thêm cô nói chuyện cũng êm tai dễ nghe, bị rất nhiều người xem như đối thủ.
Đến mức Đường Quả, mặc dù nhìn hoành tráng, nhưng thủy chung là một người ngồi tại nơi hẻo lánh, bộ dáng nhàn nhã, ngược lại để mọi người càng buông lỏng cảnh giác.
Ba giám khảo nghe sáu mươi thí sinh giọng hát thực lực có cao có thấp, tai đều nhanh muốn nghe hỏng rồi.
Vì lẽ đó đến phiên Lục Kỳ lên thi, bọn hắn đều có chút không hứng thú lắm.
Chỉ là Lục Kỳ mở miệng hát trong nháy mắt, giám khảo liền vực dậy tinh thần.
Đại tỷ, chúng ta hình như chưa từng gặp mặt.
Một câu nói kia, triệt để khiến Lục Kỳ có chút không kiềm chế được.
Cô quả thực lớn hơn so với Đường Quả, Đường Quả năm nay mười chín tuổi, còn cô năm nay hai mươi mốt tuổi, so với Đường Quả ròng rã lớn hai năm.
"Tiểu Quả, coi như em chán ghét anh, Kỳ Kỳ cũng không có làm gì xấu với em, em không thể nói chuyện dễ nghe một chút sao?" Hôm qua bởi vì Đường Quả quấy rối, làm hại hắn cùng Kỳ Kỳ giải thích hơn nửa ngày, mới khiến cho cô nguôi giận.
"Tiểu Quả, hôm nay muốn nói chuyện với em, thật ra là muốn đem hết thảy nói rõ ràng." Lãnh Tử Việt là nhẫn không được, "Ngàn sai vạn sai là anh, lúc đầu chúng ta không có một chút quan hệ thân mật, anh đã nói một vài lời làm em tổn thương, chuyện giữa anh và em là vì Kỳ Kỳ, là anh xem em là thế thân của Kỳ Kỳ. Giữa chúng ta thanh thanh bạch bạch, cũng may là Kỳ Kỳ trở về, rốt cục anh nghĩ thông suốt, không thể tiếp tục như vậy."
"Lại nói, anh cũng đã đền bù cho em, chỉ mong sau này em không phá hư tình cảm của anh và Kỳ Kỳ."
Đường Quả ngáp một cái, "Vàng thật không sợ lửa, các người nếu thật là ân ái, còn sợ tôi là khối đá vướng chân sao?"
"Đường tiểu thư, cô thật dự định quấn chặt lấy Tử Việt sao?" Lục Kỳ nhịn không được, khi nhìn đến Đường Quả, cô liền lựa chọn tin tưởng Lãnh Tử Việt, "Tôi khuyên cô một câu, phá hư chuyện tình cảm của người khác, sẽ không có kết cục tốt."
"Các người rất xứng đôi," Lục Kỳ đều đã nghĩ kỹ làm sao tiếp chiêu, nào có thể đoán được Đường Quả đột nhiên nói, "Yên tâm đi, đối với Lãnh Tử Việt, tôi một chút cũng không có hứng thú."
Đường Quả một mặt cười tủm tỉm, "Tôi phát hiện một nam nhân mạnh hơn Lãnh Tử Việt gấp trăm lần."
"Không nói nhiều, sắp lên sân khấu," Đường Quả đứng lên, cô đi qua bên cạnh Lãnh Tử Việt, đột nhiên đình chỉ bước chân, đưa tay vỗ vỗ bả vai Lãnh Tử Việt, thấm thía nói, "người trẻ tuổi, phải thật tốt ở chung, không có trải qua ngăn trở, không phải tình cảm thật sự, tôi xem trọng các người đấy."
Lãnh Tử Việt khuôn mặt đều cứng ngắc, vừa rồi giọng điệu của Đường Quả, rõ ràng là đem hắn nhìn thành tiểu bối.
Nghĩ tới Đường Quả đã là nữ nhân của cha hắn, hắn lnhư nuốt phải ruồi.
"Tử Việt, em tin tưởng anh, nữ nhân này tính cách quái đản, hôm qua nhất định là cô ta không cam lòng, mới cố ý nói như vậy." Lục Kỳ kéo cánh tay Lãnh Tử Việt, "Sắp bắt đầu rồi, chúng ta cũng đi vào đi."
Lãnh Tử Việt cứng ngắc nhẹ gật đầu, hắn thật sự chờ mong cha hắn sớm một chút giải trừ quan hệ cùng Đường Quả. Bằng không hắn nhất định sẽ điên mất.
Đấu bán kết lúc đầu hết thảy có sáu mươi người, Đường Quả cùng Lục Kỳ đều là cuối cùng mới quyết định tới tham gia. Vì lẽ đó, lần này đấu bán kết, hết thảy có sáu mươi hai người. Quy tắc là chấm điểm chế, lấy điểm cao vào trận chung kết, cuối cùng có khả năng vào trận chung kết, chỉ có hai mươi người.
Lục Kỳ là số 61, Đường Quả là số 62.
Lục Kỳ là một người xinh đẹp, đẹp đến nỗi khiến người khác ngạt thở, còn có Lãnh Tử Việt đẹp trai làm bạn trai đi cùng, lại thêm cô nói chuyện cũng êm tai dễ nghe, bị rất nhiều người xem như đối thủ.
Đến mức Đường Quả, mặc dù nhìn hoành tráng, nhưng thủy chung là một người ngồi tại nơi hẻo lánh, bộ dáng nhàn nhã, ngược lại để mọi người càng buông lỏng cảnh giác.
Ba giám khảo nghe sáu mươi thí sinh giọng hát thực lực có cao có thấp, tai đều nhanh muốn nghe hỏng rồi.
Vì lẽ đó đến phiên Lục Kỳ lên thi, bọn hắn đều có chút không hứng thú lắm.
Chỉ là Lục Kỳ mở miệng hát trong nháy mắt, giám khảo liền vực dậy tinh thần.