- Xu
- 26,211
Chương 10
Muốn nhìn ra ngoài cửa sổ thì tôi lại phải nhìn về hướng của nó. Mà chắc chắn như vậy là tôi sẽ nhìn thấy con bé. Mà ngồi thế này chật quá!
Mặc dù tôi cố tỏ ra vẻ tự nhiên nhưng thực sự tôi biết, kể từ khi ngồi cạnh nhau như thế này, nó cứ nhìn tôi suốt. Vậy nhưng tôi giả vờ không nhận thấy.
Nó còn định nhìn tôi đến bao giờ nữa đây. Tôi không nghĩ là tôi có thể tỏ ra lạnh lùng không quan tâm hơn được lâu hơn nữa đâu.
* * *
Nó vẫn đang nhìn tôi kìa. Sao nó cố chấp thế nhỉ. Tôi còn phải giả vờ ho rồi gãi mũi mấy lần để ra hiệu cho nó là tôi đang cảm thấy khó chịu mà nó vẫn cứ nhìn tôi.
* * *
Sau một hồi quay ra cửa sổ đối diện, tôi quay lại về hướng nó. Và tất nhiên nó vẫn nhìn tôi. Dai vậy!
Đột nhiên nó dựa đầu nó vào vai tôi. Ủa? Cái gì đấy? Hành động này vượt quá mức cho phép của tôi rồi đấy. Cô nên biết thân biết phận mà bỏ ra đi không tôi sẽ quạu đấy.
Vừa nghĩ tôi vừa rung rung vai tôi để bắt nó phải dịch ra.
"Ứ.. Cho con ngủ thêm tí nữa thôi.." Nó nói mơ hả.
Ủa? Nó ngủ suốt khoảng thời gian vừa rồi à.
Thế hóa ra nãy giờ là tôi hiểu nhầm nó nhìn tôi và cứ thế tự gây khó dễ cho mình. Đưa tay lên thái dương, tôi cảm thấy mệt mỏi. Dường như tôi không thể đoán được hành động của nó.
Tôi nhìn nó ngủ. Cảm giác yếu lòng xuất hiện trong tôi.
Mặc dù tôi cố tỏ ra vẻ tự nhiên nhưng thực sự tôi biết, kể từ khi ngồi cạnh nhau như thế này, nó cứ nhìn tôi suốt. Vậy nhưng tôi giả vờ không nhận thấy.
Nó còn định nhìn tôi đến bao giờ nữa đây. Tôi không nghĩ là tôi có thể tỏ ra lạnh lùng không quan tâm hơn được lâu hơn nữa đâu.
* * *
Nó vẫn đang nhìn tôi kìa. Sao nó cố chấp thế nhỉ. Tôi còn phải giả vờ ho rồi gãi mũi mấy lần để ra hiệu cho nó là tôi đang cảm thấy khó chịu mà nó vẫn cứ nhìn tôi.
* * *
Sau một hồi quay ra cửa sổ đối diện, tôi quay lại về hướng nó. Và tất nhiên nó vẫn nhìn tôi. Dai vậy!
Đột nhiên nó dựa đầu nó vào vai tôi. Ủa? Cái gì đấy? Hành động này vượt quá mức cho phép của tôi rồi đấy. Cô nên biết thân biết phận mà bỏ ra đi không tôi sẽ quạu đấy.
Vừa nghĩ tôi vừa rung rung vai tôi để bắt nó phải dịch ra.
"Ứ.. Cho con ngủ thêm tí nữa thôi.." Nó nói mơ hả.
Ủa? Nó ngủ suốt khoảng thời gian vừa rồi à.
Thế hóa ra nãy giờ là tôi hiểu nhầm nó nhìn tôi và cứ thế tự gây khó dễ cho mình. Đưa tay lên thái dương, tôi cảm thấy mệt mỏi. Dường như tôi không thể đoán được hành động của nó.
Tôi nhìn nó ngủ. Cảm giác yếu lòng xuất hiện trong tôi.