Đam Mỹ [Edit] Vị Diện Thương Nhân Giả Dung - Ngạn Chỉ Đinh Hương

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Mar 19, 2024.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 296:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Giống như nghe được chuyện buồn cười không nhỏ.

    - Quốc gia chúng ta thật sự là không bị ô nhiễm đâu, thực nghĩ người tu tiên của chúng ta không tồn tại sao?

    - Bày cái pháp thuật liền sạch sẽ nga, hâm mộ đi!

    - Hâm mộ cái rắm! Lạc gà Hoa quốc, cho tới bây giờ chỉ biết cậy vào vũ lực đoạt đi Trường Bạch sơn của nước chúng tôi.

    - Nguyên lai là cẩu vật xx quốc a! Khó trách mặt lớn như vậy, miệng thúi như vậy!

    - Thật không biết một viên đạn tiểu quốc, nơi nào có mặt nói Trường Bạch sơn là của các người?

    - Viên đạn tiểu quốc không chỉ cảm thấy được Trường Bạch sơn là bọn hắn, dù là Trường Giang, Hoàng Hà, toàn bộ địa phương được thần tài chôn vào linh căn đều là của bọn hắn nha.

    - Chậc chậc, nói đến cùng vẫn là đỏ mắt quốc gia chúng ta có linh căn, có thể tu tiên.

    - Trên lầu chân tướng!

    - Thật đúng là cái gì cũng dám nói, tôi nhớ được mấy năm trước có một đám trí chướng khắp thế giới ồn ào Trường Bạch sơn là của bọn hắn, kết quả chọc giận Tiết Bàn tiên nhân ra tay, trải qua mười ngày mười đêm sấm sét vang dội, ngày tháng tối đen không có điện hắc ám.

    - Tiếp tục mắng xem, hảo tâm nhắc nhở, tiên nhân đối với tên của mình đều có cảm ứng, cẩn thận mắng một tiếng một đạo thiên lôi giáng xuống đánh chết các người nha.

    - Tiên nhân nhà chúng ta bày ra một kết giới, ruồi bọ cũng không vào được một con, còn khai chiến đâu, hiểu thật đẹp.

    - Có thần tiên giỏi lắm sao? Chúng ta có công nghệ cao!

    - Cần cùng chúng ta so khoa học kỹ thuật sao? Hiện tại công nghệ cao của các người còn không phải đồ vật quá thời hạn của chúng tôi?

    - Nhớ mang máng trong tay của bệ hạ còn có một cơ giáp ném bom cự vô bá. Trăm năm trước quốc gia kia ý đồ xâm lược, ngay lúc đó hoàng đế bệ hạ cho một phát pháo bắn qua, toàn bộ đều chìm vào trong biển. Nếu các người muốn bước theo vết xe đổ, tùy thời hoan nghênh.

    - Hoan nghênh, hoan nghênh! Mặt khác, có thần tiên thì lợi hại vậy đó, lêu lêu!

    - Lêu lêu!

    - Lêu lêu!

    Toàn thể địch nhân hộc máu, xong đời.

    - Ai nha, sao không ai nói chuyện?

    - Bị phong lại đi.

    - Sao tôi cảm thấy được là bị các vị tức chết rồi!

    - Hì hì!

    Trăm năm qua, Giả Dung để dành điểm năng lượng hệ thống, lấy ra đủ dọa ngốc người.
     
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 297:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rời khỏi Hồng Lâu vị diện, Giả Dung cùng Trầm Nhược Hư nơi nơi sóng được bay lên, căn bản mặc kệ tâm tình dân bản địa vị diện khác, gây ra động tĩnh lớn thì lập tức liền trốn, đổi vị diện tiếp tục gây chuyện.

    Hệ thống xuyên qua vị diện đều là tùy cơ, phóng đãng hơn chục vị diện, hai người tiến vào tu chân vị diện.

    Trùng hợp chính là vị diện này là vị diện của Nguyên Thừa từng bị Giả Dung hố thảm.

    Nhiều năm trước Nguyên Thừa nhiều lần trắc trở, rốt cục tra được là Giả Dung mở đầu, làm hại toàn bộ vị diện thương nhân đều căm thù hắn, đào hầm cho hắn nhảy, vì thế liên hệ Giả Dung chất vấn.

    Giả Dung thật rõ ràng thừa nhận hơn nữa vô tình kéo hắn vào sổ đen, Nguyên Thừa tức giận muốn tự bạo.

    Những năm gần đây không người nguyện ý giao dịch với Nguyên Thừa, vị diện hệ thống biến thành gân gà, hỗn thật sự thê thảm.

    Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, vừa thấy được Giả Dung Nguyên Thừa không chút do dự liền mệnh lệnh cho hệ thống của mình tự bạo, ý đồ giết chết Giả Dung.

    Nhưng Giả đại lão lực lượng cao hơn mấy lần, cuối cùng vẫn giết được đối phương, cũng đem "di vật" trong không gian của Nguyên Thừa chiếm dụng.

    Thiếu chút nữa lật xe, Giả Dung tỉnh lại chính mình:

    - Gần đây có điểm sóng quá mức độ, hệ thống cậu tìm một cấp thấp vị diện cho tôi đi. Tôi muốn tu thân dưỡng tính, tu sửa một chút.

    Hắn một bên kiểm kê "di sản" của địch nhân một bên thì thào nói:

    - Đồ vật của Nguyên Thừa lão tặc nhiều lại tạp, thật chiếm không gian của tôi. Dừng lưu lại làm buôn bán, xử lý một bộ phận đồ rác rưởi cũng tốt, thuận tiện bổ sung chút điểm năng lượng.

    Cuối cùng cũng là đồ vật Nguyên Thừa tích lũy nhiều năm, với Giả Dung thì là gân gà, nhưng không có nghĩa người khác không quý trọng.

    Ít nhất trong mắt phàm nhân cấp thấp vị diện xem ra, thứ mà Giả Dung gọi là gân gà đều là bảo bối cao cấp.

    - Được rồi, chờ tôi nghỉ tạm một hơi, lấy sức bước đi.

    Giả Dung đỗi một câu:

    - Cậu là một hệ thống, nghỉ tạm lấy hơi cái cọng lông!

    Lời tuy như thế, nhưng động tác của hệ thống cũng không chậm, rất nhanh tìm được một cấp thấp vị diện, phá vỡ hàng rào mang theo Giả Dung cùng Trầm Nhược Hư xuyên qua.

    Phải hình dung vận khí của Giả Dung như thế nào đây?

    Vị diện trước đó vừa gặp được cừu nhân, vị diện này vừa đến liền gặp được hiện trường trốn chết huyết tinh.

    Trong nháy mắt hai người trống rỗng xuất hiện trước mặt hơn chục người, một đám người vừa đào sinh trong miệng quái vật, suýt nữa sợ tới mức tim ngừng đập.

    Còn chưa kịp nghĩ nhiều, vừa thấy có bóng người thì đám người kia theo bản năng công kích hai người bọn họ.

    Trầm Nhược Hư phất tay, chấn bay nhóm người đẫm máu tươi vừa nhào về phía mình.

    Mọi người chỉ cảm thấy thân thể bay ngược, toàn thân tê rần, lập tức liền mất đi năng lực hành động.

    Giả Dung bịt mũi đánh giá đám người, lại kỳ quái nhìn xung quanh:

    - Đây là địa phương gì vậy? Vì sao mùi vị lại khó ngửi như thế? Thật quá khó ngửi đi.

    Trầm Nhược Hư lập tức làm đạo pháp thuật làm sạch cho hắn:

    - Hiện tại đỡ hơn chưa?

    - Không còn ngửi được gì.

    Không khí dinh dính ngọt ngào giữa hai người làm hòa tan không khí khủng bố hiện trường.

    Người đang quan sát trực tiếp:

    -!

    Cái quỷ gì! Chạy sai studio chứ!

    Không sai, phu phu hai người rơi xuống vừa lúc nằm ngay sân bãi quay trực tiếp của người khác.

    Nhưng đây cũng không phải là trực tiếp gì tốt lành.

    Bắt đầu từ mấy năm trước, vị diện này đột nhiên xuất hiện một đám người tâm linh vặn vẹo, tự xưng đến từ hắc ám thế giới, ngang nhiên khiêu khích các quốc gia trên thế giới.

    Thường cách một đoạn thời gian bọn hắn sẽ từ các quốc gia bắt cóc một số người ném lên mảnh đất này, thả ra quái thú quái vật thực nghiệm thể săn bắn nhân loại.

    Nhân loại nếu muốn sống sót, không ngừng trốn chết.

    Trong quá trình này chẳng những được quay trực tiếp, còn lợi dụng kỹ thuật hacker xâm nhập vào mạng lưới trực tiếp của các quốc gia, làm thế giới sản sinh khủng hoảng.

    Đáng tiếc bọn hắn trốn quá giỏi, cả thế giới tìm không được hang ổ, không có chút thu hoạch gì.

    Đám người một thân dơ bẩn đầy máu, chỉ có hai người Giả Dung một thân trang phục cổ đại Hoa Hạ, sạch sẽ như trăng rằm, cùng xung quanh không hợp nhau.

    Phát hiện phu phu hai người không phải là địch nhân, vừa tò mò vừa thở ra một hơi nhẹ nhõm.

    Một nữ nhân hơn hai mươi nói:

    - Hai vị bị người của hắc ám thế giới mới bắt vào? Vừa rồi hai vị từ chỗ nào xuất hiện? Vì sao lại ăn mặc thành như vậy? Chẳng lẽ hai vị là diễn viên, bị bắt cóc lúc còn đang quay phim?
     
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 298:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nữ nhân hỏi Giả Dung, người ngồi ở trước toàn bộ màn hình trực tiếp toát ra càng nhiều nghi vấn.

    - Nếu tôi không nhìn lầm, hai người kia hình như chà một chút trống rỗng xuất hiện!

    - Đúng đúng rồi, chỉ nháy mắt một cái, bọn hắn đã đứng ở đằng kia!

    - Xuất hiện sự kiện linh, linh dị?

    - Kháo! Trong sân săn chẳng lẽ còn có quỷ sao? Không riêng cần đối mặt quái vật đuổi giết, còn phải đối mặt nguy hiểm đối diện với quỷ quái?

    - Làm gì có quỷ hồn nào xinh đẹp như vậy?

    - Thật sự là lo lắng cho bọn họ a! Các quốc gia toàn cầu rốt cục khi nào thì mới có thể tìm được người của thế giới hắc ám phá hủy, thật sợ hãi kế tiếp bị bắt cóc chính là mình.

    Người trên thế giới nghị luận sôi nổi, người trong khu vực săn bắn lo lắng hãi hùng, chỉ có người của thế giới hắc ám là biết bọn hắn căn bản không có ném con người mới đi vào.

    - Hai nam nhân kia là ai, như thế nào xông vào?

    - Chẳng lẽ Hoa quốc tìm được địa điểm cụ thể của khu vực săn bắn? Phái người tiến vào điều tra?

    - Không có khả năng! Không nói với trình độ khoa học kỹ thuật của các quốc gia bây giờ tìm không thấy, chỉ nói cách ăn mặc của hai người kia không có khả năng là nhân viên quân đội.

    - Vậy ông nói bọn hắn làm sao đi vào? Lại là thân phận gì?

    - Đều đừng cãi! Mặc kệ bọn họ là ai toàn bộ giết là được! Lập tức mở ra miệng cống, phóng quái vật đi vào săn bắn!

    Ánh mắt Giả Dung xẹt qua khuôn mặt đoàn người, hỏi ngược lại:

    - Các vị là ai? Nơi này là địa phương nào? Hoàn cảnh quá tệ hại.

    Đều đi tới nơi này rồi, tùy thời phải chết, còn có tâm tư quan tâm vấn đề hoàn cảnh? Đầu óc huynh đệ này không thành vấn đề đi! Đây là tiếng lòng của đoàn người.

    - Khu vực săn bắn của thế giới hắc ám, anh không biết?

    Giả Dung mỉm cười nói:

    - Chúng tôi là người tu tiên đến từ vị diện khác, riêng tới nơi này nghỉ ngơi du lịch, thuận tiện làm chút tiểu sinh ý, còn chưa kịp bắt đầu giải thích thế giới của các vị, có thể nói rõ một chút tình huống hiện tại cho chúng tôi biết được không?

    Giả Dung muốn buôn bán thuận tiện lại gây sự, không có ý định dừng lại vị diện này quá lâu, dứt khoát thoải mái biểu lộ ra thân phận, cũng không cố kỵ người của thế giới này biết sẽ như thế nào.

    Mọi người:

    -!

    - Xin đừng nói giỡn được không? Chúng tôi thật sự không tâm tình.

    Giả Dung lắc đầu nói:

    - Không có nói giỡn, tôi có thật nhiều phù chú đan dược, mọi người có hứng thú mua một phần hay không?

    Nói xong mở ra lòng bàn tay, mặt trên trong nháy mắt có thêm một đạo phù chú.

    -!

    Người nọ nhu trán nói:

    - Ma thuật này chúng tôi cũng biết làm, đừng đùa, muốn sống được lâu một chút thì cởi quần áo vướng chân vướng tay trên người của hai anh xuống đi, cùng đi theo chúng tôi.

    Vừa mới nói xong, mặt đất bỗng nhiên chấn động lên, còn có tiếng dã thú rống lên một tiếng truyền ra, giống như có hàng vạn mãnh thú chạy băng băng trên mặt đất lao tới.

    - Không tốt! Quái vật đến đây! Chạy mau!

    Người cầm đầu ra lệnh một tiếng, nhóm người lập tức đứng dậy chạy băng băng.

    Mới chạy vài chục bước đột nhiên tất cả ngừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn ánh mắt lóe lục quang khắp bốn phương tám hướng.

    - Bị bao vậy!

    - Lần này sao quái thú tới nhanh như vậy?

    - Phải, phải chết sao?

    Sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai mắt tuyệt vọng, tâm như chết bụi.

    Người ngồi trước trực tiếp chảy nước mắt, vừa khóc vừa mắng hắc ám thế giới.

    - Có người nào cứu cứu bọn họ!

    - Ông trời a! Tôi cầu xin ông, cứu cứu những người đó đi!

    Nâng mắt nhìn đám quái vật xung quanh, Giả Dung che mắt ghét bỏ nói:

    - Đồ vật quỷ quái lạt ánh mắt gì vậy!

    - Hống!

    Quái vật hí hô, hướng đám người vọt tới. Nhóm người kêu sợ hãi, hướng chỗ Giả Dung lui lại.
     
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 299:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Quấy rầy tôi buôn bán, còn làm khách nhân của tôi sợ hãi, toàn bộ đi chết đi!

    Giả Dung thản nhiên nói một câu, hắn mãnh liệt vung tay, ném ra phù chú trong tay.

    Nương theo một tiếng chấn động ầm vang, ngay lập tức ánh lửa chói mắt hiện ra, một đầu hỏa xà dài mấy chục thước nhanh như chớp đánh úp hướng đàn quái thú.

    Cảm giác được nguy hiểm tử vong, bước chân quái thú khựng lại, lập tức quay đầu bỏ chạy. Nhưng hỏa xà liền đuổi theo tới.

    Rất nhanh xung quanh biến thành một biển lửa, trong liệt hỏa, toàn bộ quái vật bị thiêu thành tro tàn.

    Tất cả mọi người bị đại ngược thành lình xảy ra làm sợ ngây người.

    - Xảy ra chuyện gì?

    - Tình huống nào?

    - Hỏa xà kia là vật gì?

    - Tôi tôi tôi nhìn thấy vị tiểu ca ca kia, ném ra một trang giấy, hỏa xà liền đột nhiên xuất hiện.

    - Kháo kháo kháo kháo! Tiểu ca ca thật là người tu chân?

    - Kháo!

    - Kháo!

    - Kháo!

    Người toàn thế giới vừa khiếp sợ vừa mừng như điên, người thế giới hắc ám cũng hoảng hốt.

    - Người tu chân? Người tu chân thế giới khác? Bọn hắn vì sao xuất hiện ở nơi này?

    - Lại còn có thế giới khác, còn có người tu chân? Nhanh đem bọn hắn bắt lại, lấy được công pháp tu chân, chúng ta có thể trở thành thần minh chân chính của thế giới này!

    - Người nọ chỉ dùng một chiêu liền diệt rất nhiều quái thú của chúng ta, bao nhiêu đi lên đều toi mạng, làm sao mà bắt?

    - Vậy dùng pháo oanh!

    - Không được, làm như vậy chúng ta sẽ bị phát hiện. Hơn nữa người nọ vừa rồi chỉ là tùy tiện xuất chiêu, nếu bọn hắn không sợ pháo oanh làm sao bây giờ? Ai biết chọc giận bọn hắn sẽ có hậu quả gì?

    - Vậy làm sao bây giờ?

    Toàn thế giới đều chấn động, hoàn toàn không ảnh hưởng tới Giả Dung.

    - Phù chú lạt gà của Nguyên Thừa, vẫn có chút tác dụng nha.

    Giả Dung thì thào tự nhủ một câu, nhìn thấy ánh mắt dại ra của mọi người, vội hô:

    - Đến, mọi người đều ngồi xuống nhìn xem hàng hóa tu chân giới chúng tôi, phù chú, đan dược..

    Vừa nói vừa từ trong không gian lấy ra hàng hóa, không bao lâu trước mặt Giả Dung bày thành hàng quán vỉa hè:

    - Tính duy nhất, tính vĩnh cửu, các vị tùy tiện chọn, coi trọng thứ nào nói với tôi.

    - Bày, bày hàng vỉa hè? Buôn bán?

    - Lợi hại!

    - Thật không hổ là đại lão đến từ tu chân giới!

    Nhóm người nhìn hàng vỉa hè đều chảy nước bọt, ánh mắt đều tái rồi.

    Tiếc rằng địa điểm không đúng, túi tiền trống trơn, bọn hắn chỉ đành lúng túng nói:

    - Tôi, chúng tôi không có tiền.

    Vẻ tươi cười của Giả Dung cứng lại, chậm rãi ngẩng đầu nói:

    - Các vị nói cái gì?

    Sau một thoáng ngập ngừng, mọi người lắp bắp lặp lại:

    - Thực xin lỗi, bây giờ trên người chúng tôi không có tiền.

    - Tôi có tiền! Tôi có tiền a a a! Bán cho tôi! Bán cho tôi!

    - Đại lão xem bên này! Bán bán bán cho tôi!

    - Bảo bối tu chân giới! Muốn a a a a!

    Người trước màn hình trực tiếp đã điên cuồng, kêu gào khàn cả giọng.

    Giả Dung chợt tươi cười nói:

    - Trên người không mang tiền không sao, chọn xong đồ vật, đưa các vị về nhà lấy tiền.

    - Đưa chúng tôi về nhà?
     
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 300:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người nghe xong ngẩn ra, cảm giác mừng như điên xông lên trong lòng.

    Bọn họ xem như giữ được mạng, có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này bình an về nhà sao?

    Nghĩ đi nghĩ lại, đôi mắt đoàn người chợt đỏ lên, bụm mặt gào khóc rống lên.

    Hai người Giả Dung nhìn nhau.

    Phát tiết xong cảm xúc, một nam nhân khóc nấc nói:

    - Ngài có thể giúp chúng tôi tìm đại bản doanh của thế giới hắc ám, đem đám biến thái bên trong toàn bộ hủy diệt? Sau khi chuyện thành công, tôi nguyện ý đem toàn bộ gia sản của mình giao cho ngài.

    - Tôi cũng vậy.

    - Tôi cũng nguyện ý.

    Thấy vẻ mặt Giả Dung khó hiểu, những người khác vội vàng kể lại hành vi phạm tội chồng chất của thế giới hắc ám.

    Giả Dung nghiêng đầu nhìn Trầm Nhược Hư, nhẹ giọng kêu:

    - A Hư?

    - Lúc trước quái vật xuất hiện thì tôi phát hiện không đúng, tôi cũng đã dùng thuật tra xét tìm kiếm.

    Ánh mắt Trầm Nhược Hư như đao nhìn chằm chằm mặt đất, cười lạnh nói:

    - Đệ có lẽ không tưởng được được, tận sâu trong hòn đảo này, dưới lòng đất chừng một cây số lại cất giấu một tòa thành thị.

    - Cái gì?

    Thế giới ồ lên một mảnh, người dưới lòng đất lộp bộp một tiếng, cảm thấy thật không đúng.

    Còn chưa kịp làm ra phản ứng, lại nghe được Trầm Nhược Hư lại nói:

    - Tôi đã bố trí kết giới bao phủ hòn đảo, muỗi cũng không bay ra được một con, đợi mọi người vừa rời đi, tôi lập tức dùng thần thức kíp nổ hòn đảo này, làm cho những người đó cùng quái vật toàn bộ đều biến mất trên đời này.

    Nghe thật là lợi hại!

    Nam nhân nuốt nước bọt nói:

    - Vậy bây giờ chúng ta liền rời đi?

    Trầm Nhược Hư gật gật đầu, mấp máy môi, nhất thời quang mang chớp qua, đoàn người nháy mắt không thấy tăm hơi, đã đi tới thủ đô Hoa Hạ.

    Một giây sau, hòn đảo từng phiến biến mất, phảng phất có cái miệng khổng lồ đang từng ngụm từng ngụm làm thịt.

    Rất nhanh, trực tiếp gián đoạn, màn hình toàn thế giới đều mất đi hình ảnh, biến thành một mảnh hắc ám.

    -!

    - Oa!

    - Thế giới hắc ám biến mất sao?

    - Đơn giản như vậy liền giải quyết đám tai họa thế giới kia? Cảm giác như đang nằm mơ.

    - Có điểm cảm động, có điểm muốn khóc!

    - Đừng nhịn, cả nhà của tôi đều khóc như trẻ con.

    - Cảm ơn đại lão! Từ giờ trở đi hai vị là thần tượng của tôi!

    - Cảm tạ tu chân giới đại lão, chúng tôi sẽ lập miếu cho hai vị, cả đời cảm tạ ân đức của hai vị!

    -!

    -!

    -!

    - Phía trước làm một mảnh dấu chấm than chà bình là ý tứ gì?

    -! Đại tin tức! Đại lão xuất hiện trong thủ đô!

    - Tôi cũng nhìn thấy! Con bà nó họ ở đây bày hàng!

    - Nhân dân thủ đô đều đã điên rồi!

    - Cái gì! Có huynh đệ nào nguyện ý thay mặt mua không, tiền bạc có thể thương lượng!

    - Hiện tại ngồi máy bay đi thủ đô còn kịp sao?

    - Đã muộn! Toàn bộ phương tiện giao thông đi thủ đô đều bán sạch vé rồi!

    - Kháo! Lão tử lái xe đi!

    - Kháo, nói ra các vị có thể không tin, một đám thành quản đang giúp đại lão bày hàng vỉa hè duy trì trật tự!
     
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 301:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Đột nhiên có điểm muốn cười.

    * * *

    Giả Dung phu phu lấy phương thức náo động thế giới đi tới vị diện này, mỗi ngày bày hàng vỉa hè ở thủ đô Hoa Hạ xử lý rác rưởi của Nguyên Thừa lưu lại.

    Người trong toàn cầu như nước thủy triều vọt tới thủ đô Hoa Hạ, tạo thành thủ đô mỗi ngày chật như nêm cối, người dựa vào hai cái chân cũng khó thể đi lại.

    Dừng lại ở chỗ này mười ngày, Giả Dung xử lý rất nhiều rác rưởi, cũng thu hoạch thật nhiều hàng hóa đặc sắc cùng thật nhiều tiền.

    Dùng tiền kiếm được lại mua hàng hóa, trong thanh âm tiếng khóc thật đau khổ của người khắp thế giới Giả Dung lại rời đi, cùng Trầm Nhược Hư mở ra vị diện lữ hành mới.


    THE END!
     
Trả lời qua Facebook
Loading...