Chào bạn, chúc mừng bạn đã đạt giải III, sau đây là nhận xét của BGK:
GK1:
Một truyện ngắn rất có ý nghĩa và giá trị hiện thực, đặc biệt phù hợp với chủ đề cuộc thi. Nó đã cho thấy một khía cạnh khác của cái ác, không phải là sự tàn bạo, mà là sự kiên quyết cắt đứt mối quan hệ độc hại để tự bảo vệ. Nhân vật Ngân được xây dựng mạnh mẽ và đáng ngưỡng mộ.
Song song đó, xin chia sẻ và đóng góp với bạn vài ý về truyện nhé!
1. Mâu thuẫn dàn trải, thiếu điểm nhấn cao trào:
Câu chuyện kéo dài trong ba năm với rất nhiều mâu thuẫn nhỏ được liệt kê theo thứ tự thời gian. Mặc dù điều này giúp người đọc hình dung được sự tích tụ của uất ức, nhưng đôi khi lại khiến mạch truyện hơi đều đều và thiếu đi những điểm nhấn cao trào cảm xúc thật sự bùng nổ. Nhiều sự kiện nhỏ, dù quan trọng trong cuộc sống của Ngân, khi được kể liên tiếp lại làm giảm đi sức nặng của từng sự việc.
Thay vì kể quá chi tiết từng lần cãi vã, từng lời mắng mỏ, bạn có thể gom nhóm những mâu thuẫn tương tự lại, hoặc chỉ chọn lọc những sự kiện điển hình và ám ảnh nhất để miêu tả sâu sắc hơn. Điều này giúp câu chuyện cô đọng, mạnh mẽ hơn và tạo ra những cú đấm cảm xúc đúng lúc. Ví dụ tập trung vào hai hoặc ba sự kiện mà sự ấm ức của Ngân đạt đến đỉnh điểm, và miêu tả nội tâm cô ấy trong những khoảnh khắc đó.
2. Tác giả thường trực tiếp kể về cảm xúc của nhân vật:
Ngân nghe mà nhủ thầm, Ngân tức giận lớn tiếng nói lại.. thay vì miêu tả thông qua hành động, suy nghĩ hoặc hình ảnh gợi tả. Điều này làm giảm đi sự tinh tế và khả năng người đọc tự cảm nhận.
Ví dụ: Ngân nghe mà nhủ thầm trong bụng: Tụi con có muốn thêm bé nữa đâu! => có thể được thể hiện qua một nụ cười gượng gạo, một cái thở dài hoặc một ánh mắt nhìn con đầy mệt mỏi của Ngân.
Câu văn đôi khi còn dài, ít ngắt nghỉ và sử dụng lặp từ chửi rủa xuất hiện khá nhiều khiến đoạn văn hơi nặng nề.
Khuyến khích sử dụng miêu tả gián tiếp để thể hiện cảm xúc. Thay vì nói Ngân tức giận, hãy miêu tả bàn tay cô ấy nắm chặt, hơi thở dồn dập, hoặc ánh mắt sắc lại. Đa dạng hóa từ ngữ, sử dụng các từ đồng nghĩa và cấu trúc câu linh hoạt hơn để văn phong mượt mà và hấp dẫn hơn.
3. Mẹ chồng hơi nhạt:
Nhân vật mẹ chồng được khắc họa rất chân thực với những tính xấu điển hình: Thích kiểm soát, than vãn, mỉa mai, tự hào thái quá. Tuy nhiên, bà lại có vẻ quá phẳng khi nhận là người xấu mà chưa có bất kỳ chi tiết nào gợi mở về lý do sâu xa cho tính cách đó. Mặc dù việc này không nhằm bào chữa cho hành động của bà nhưng nó sẽ giúp nhân vật có chiều sâu hơn, thể hiện sự phức tạp của con người.
Có thể thêm một vài chi tiết nhỏ dù chỉ là một câu thoáng qua để gợi ý về nỗi sợ hãi khi về già, áp lực mà bà từng phải chịu đựng khi nuôi con, hoặc những định kiến xã hội đã ăn sâu vào suy nghĩ của bà. Điều này sẽ không làm mất đi tính cách độc đoán của bà, mà sẽ giúp nhân vật trở nên thuyết phục và chân thật hơn, giống như một con người thực sự với những nỗi khổ riêng, dù cách bà thể hiện là tiêu cực.
4. Mở đầu và kết thúc hơi trực diện:
Câu mở đầu Cả gia đình và dòng họ của anh, sau này đừng trông mong vào em bất cứ chuyện gì! Và câu kết thúc Khi đó, anh đừng trách em! Rất mạnh mẽ. Tuy nhiên, việc đặt chúng ngay từ đầu và sau đó là dấu phân cách * * * khiến cảm giác như đang đọc một đoạn trích dẫn, sau đó mới đi vào câu chuyện. Điều này làm mất đi một phần sự bí ẩn hoặc hấp dẫn ban đầu.
Bạn có thể xem xét cách lồng ghép hai câu này vào mạch truyện một cách tự nhiên hơn, có thể là ở một khoảnh khắc Ngân bùng nổ cảm xúc sau nhiều năm chịu đựng, hoặc là một đoạn hồi tưởng ngắn ở đầu để người đọc hình dung về kết cục.
Đây là một câu chuyện rất chân thực, gai góc và đầy tính xã hội, khắc họa rõ nét những mâu thuẫn, áp lực trong các mối quan hệ gia đình, đặc biệt là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu và anh em trong một bối cảnh làng quê. Chúc bạn đạt giải cao nha! ^^
GK2:
Tôi nghĩ câu chuyện này còn phần kết nhỉ? Tôi không đoán được Ngân sẽ làm gì tiếp theo khi mà xung đột lên đỉnh điểm kéo dài thế này. Hoặc đây là kết mở làm tôi khá tò mò nhé.