Bạn Đã Từng Muốn Buông Xuôi Một Cuộc Đời?
Bạn có đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống này không?
Bạn có đôi lần như tôi, chỉ muốn chìm vào màn đêm sâu để những đớn đau không còn quay quanh mình nữa..
Những ngày gần đây tôi hay nghĩ về cái chết. À không, nói những ngày gần đây, thì không đúng...
Ngày chia tay, không phải là ngày ta nói ra lời tạm biệt. Ngày chia tay cũng không hẳn là ngày cuối cùng ta gặp nhau. Ngày chia tay có lẽ chính là ngày mà trực giác mách bảo cho ta rằng "Đã đến lúc họ phải rời đi rồi".
Chị có biết, ngày chia tay của chị em mình là ngày nào không?
Đó có lẽ là...
Những điều em chưa nói với chị
Cứ từng ngày từng ngày trôi qua, vậy mà giờ đã là 7 năm rồi.
Đôi khi, thời gian khiến con người ta ngỡ là trôi qua một cách chậm rãi, nhưng thật ra chỉ vài cái chớp mắt thì đã là những tháng năm rất dài.
Chị à, bỗng dưng em thấy nhớ chị quá và cũng cảm thấy...
Tôi sợ phải nói lời tạm biệt!
Tôi biết chia ly là điều không thể tránh khỏi, nhưng sao tôi vẫn luôn sợ, vẫn mãi đau lòng vì điều ấy!
Tôi sợ sự chia ly, sợ khi phải nói ra lời tạm biệt với một ai đó. Vì lúc nào cũng vậy, sau lời tạm biệt sẽ luôn là sự rời xa. Tôi đã từng nghĩ, nếu không nói...
Làm mẹ, có thật sự hạnh phúc
Có tuyệt vời như những gì người ta nói?
Mà sao con chẳng nhìn thấy, những điều ấy
Trong đôi mắt, trong cuộc đời của mẹ.
Có lẽ là vì con, phải không!
Vì con chẳng phải là một đứa con ngoan
Con chưa một ngày cắp sách đến trường
Chưa một lần cùng mẹ dạo bước dưới...
Những tía nắng ấm của ban nãy, đã chẳng còn nữa! Thay vào đó là một cơn mưa đang dần nặng hạt.
Có phải là, có người nào đó đang buồn không? Vì người ta vẫn thường nói
"Ngày lòng người buồn nhất, trời sẽ đổ mưa" mà.
Nhưng hôm nay tôi lòng tôi chẳng buồn, vậy chắc ở đâu đó dưới bầu trời này...
Tự dưng em thấy nhớ, nhớ một người mà đã đố em: "Có một học sinh đang đi học thêm, trên đường đi thì thấy một con cò mù. Hỏi tại sao học sinh đó quay về".
Không biết chị có nhớ, chị là người đố em câu đó không? Em thì vẫn luôn nhớ những kỷ niệm liên quan đến chị.
Hồi đó em ở nhà ông Ngoại, mà...
Tôi đã từng có, từng có một gia đình hạnh phúc! Gia đình đó có ba mẹ, có anh, có chị yêu thương nhau. Gia đình đó có tiếng cười trong mỗi bữa cơm, có phút giây quây quần bên nhau.. Những điều ấy tôi thật sự rất trân quý, và nó là điều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc sống này.
Nhưng...
Hôm nay tôi lại nghĩ đến cái chết. Càng ngày tôi lại càng nghĩ đến nó nhiều hơn! Tôi biết suy nghĩ này là sai, càng sai hơn khi tôi còn quá trẻ để nghĩ đến cái chết. Nhưng tôi thật sự, thật sự mệt khi phải tiếp tục sống trên cuộc đời này.
Tôi thấy chẳng còn ai hiểu được mình cả, thây vào đó là...
Tôi mệt rồi giữa những hơn thua, tranh dành
Sống bao lâu và được gì khi chỉ biết chạy
Chạy theo những thứ phù phiếm xa vời
Để rồi ta lỡ biết bao điều giản dị.
Đừng chỉ biết chạy, mà hãy thử bước đi
Bước đi trên lối nhỏ để trở về nhà
Bước qua hàng cây, bước dưới bầu trời xanh
Tìm lại chính...
Đây chẳng phải là lần đầu, chúng tôi nói với nhau. Từ nay mình đừng liên lạc nữa.
Chúng tôi đã nói và quyết định như thế không ít lần, nhưng chưa lần nào là thực hiện được cả! Dù biết khi nói ra câu nói ấy là lúc cả hai đều đã dứt khoát muốn dừng lại.
Nhưng chúng tôi cứ mãi như những đứa trẻ...
cô gái hay cười
Tôi nào có hồn nhiên và mạnh mẽ
Chỉ là tôi cố giấu những muộn phiền
Tôi giấu, vì chẳng muốn ai bận lòng
Vậy nên chuyện không vui, tôi đành giữ.
Có những chuyện tôi chưa một lần nói
Vì nói ra sợ người ta thương hại
Thế là người cho cuộc sống tôi vui
Thật sự chẳng vui, nếu...
Dẫu có đôi lần đã khẽ chạm
Xin lỗi vì đã không nói thật lòng mình
Để tổn thương trong hai ta, càng thêm dày.
Biết rằng mình thật sự có lỗi
Nhưng thật, chẳng thể làm khác đi!
Có đôi lần muốn bỏ qua mọi khó khăn
Để nắm bàn tay ấy, và nói ra lòng mình.
Đôi lần trái tim tôi cũng tự hỏi...
Tết Nguyên Đán đã sắp về rồi, nhưng sao lòng tôi chẳng còn thấy vui. Phải chăng Tết của ngày nay, chẳng còn không khí vui tươi, náo nhiệt như ngày xưa nữa.
Tôi không biết, Tết của bây giờ thật sự không còn vui, không còn không khí như xưa nữa. Hay là Tết vẫn như vậy vẫn mới mở, vẫn ấm áp và vui...
Cứ tưởng nói ra được lời xin lỗi với anh rồi, lòng em sẽ nhẹ đi. Nói ra lời xin lỗi rồi em sẽ không còn cảm thấy có lỗi, hay là day dứt gì với anh nữa. Vậy mà em vẫn thấy lòng mình nặng trĩu. Con tim em vẫn còn đau, vẫn còn vấn vương khi nghĩ đến anh mặc dù em đã được anh chấp nhận lời xin lỗi...