Tản Văn Những Ngày Cuối Đông - Lưu Ly 99

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lưu ly 99, 4 Tháng một 2021.

  1. Lưu ly 99 Những câu chuyện của tôi - Lưu Ly 99

    Bài viết:
    27
    Những Ngày Cuối Đông

    Lưu Ly 99

    ***

    Cái lạnh của một sớm mùa Đông, khiến lòng tôi chợt thấy nôn nao. Khi nghĩ đến một mùa Xuân nữa lại sắp về!

    Tôi nôn nao được nhìn thấy những tia nắng ấm của mùa Xuân! Nôn nao khi nghĩ đến đêm giao thừa, những giây phút ấm áp khi được quay quần bên gia đình của mình. Nôn nao muốn được nhận phong bì mừng tuổi đỏ thắm, cùng những câu chúc yêu thương từ mọi người.. Nôn nao muốn được ăn những món ăn đặc biệt trong ngày Tết, nhớ nhất là đĩa bánh Chưng, bánh Tét cùng Dưa Chua, củ Kiệu.

    Đan xen cảm giác nôn nao, háo hức để chào đón một năm mới thì tôi lại có một chút không vui. Khi vô tình nhìn thấy một hỏi vu vơ trên trang mạng xã hội:

    "Tôi của một năm qua thế nào, đã làm được gì".

    Nó làm tôi suy nghĩ khá lâu và câu trả lời của tôi là, tôi chẳng làm được gì cả!

    Câu hỏi và câu trả lời ấy, bỗng khiến tôi thấy sợ hãi.

    Tôi sợ vì thấy con đường đi đến đích của mình vẫn còn quá xa, trong khi tôi chỉ mới bước vào vạch xuất phát.

    Tôi sợ hãi vì tôi đã bắt đầu thấy những nếp nhăn từ nụ cười của mẹ, thấy những sợi tóc bạc từ mái đầu của ba.

    Tôi sợ hãi khi nghe được, sự ra đi bất ngờ của một ai đó. Nó làm tôi nghĩ về những người tôi yêu thương nhiều hơn!

    Bao lâu nay dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi, nên tôi chẳng nhận ra mình đã lớn. Chẳng nhận ra mình đã là một cô gái trưởng thành, đã đến lúc phải mang trong mình những ước mơ và hoài bão.

    Những năm tháng qua, tôi vẫn nghĩ mình còn là một cô bé, vẫn trong thân hình nhỏ nhắn được ba cõng trên lưng như ngày xưa.

    Tôi cứ nghĩ mình vẫn còn là một cô bé, vẫn được mẹ thắt bím, mua cho chiếc đầm công chúa thật đẹp vào ngày sinh nhật!

    Tôi cứ nghĩ mình vẫn còn là một cô bé, vẫn có thể nhõng nhẽo hay mày nheo với anh, chị của mình..

    Nhưng hôm nay tôi chợt nhận ra cô bé trong tôi đã chẳng còn nữa! Cô bé ấy đã đi rất xa, qua bao mùa thay lá.

    Tôi thấy sợ hãi, khi nhận ra thời gian thật sự trôi quá nhanh!

    Nếu có thể thì tôi xin thời gian, hãy trôi chậm lại một chút. Vì tôi muốn là điểm tựa cho ba, cho người mà đã cõng tôi trong những ngày tháng tuổi thơ. Đã cho tôi một tấm lưng vững chãi, trong những lúc tôi cần được vỗ về.

    Tôi muốn có cơ hội để làm một người con ân cần, chải tóc, nhổ những sợi tóc bạc cho người mà đã nhẹ nhàng thắt cho tôi từng bím tóc, mua cho tôi từng bộ đồ trong những tháng năm qua.

    Tôi muốn trở thành một người em có trách nhiệm, có thể chia sớt cùng anh, chị của mình những khó khăn, gánh nặng trong gia đình..

    Vào những ngày cuối Đông, tôi thấy mình thật may mắn vì đã kịp nhận ra.. Mình không còn là một cô bé của ngày xưa nữa.

    Để hôm nay vào một năm mới, tôi có thể bắt đầu làm những điều mà tôi mong muốn. Tôi biết để làm được những điều ấy, sẽ chẳng dễ dàng chút nào! Nhưng tôi sẽ cố gắng.

    Tôi sẽ không để, tôi của năm sau sẽ phải nói là "Tôi của năm qua vẫn chẳng làm được gì cả".

    Đôi khi trong cuộc sống sẽ có những ngày chênh vênh, sẽ có những ngày ta chẳng biết mình đi về đâu.. Nhưng hãy cứ yên tâm! Qua những ngày chênh vênh, ta sẽ biết cách giữ lấy thăng bằng. Qua những ngày lạc lối, ta sẽ tìm thấy một lối thoát cho cuộc đời của mình.

    Đôi khi trong cuộc sống cũng có lúc ta ham chơi, chưa sẵn sàng nhận những khó khăn, thử thách. Nhưng cuộc sống của mỗi người đều là hữu hạn, chẳng ai biết được bạn sẽ sống bao nhiêu lâu.. Nên nếu có thể hãy bắt đầu từ ngày nay, vì những ước muốn và đam mê của bạn, vì những người bạn yêu thương đang chờ đợi!
     
    Hạ MiêuPhan Kim Tiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng một 2021
  2. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Chào bạn, mình là thành viên của LOO, đã đọc truyện của bạn và có một số nhận xét sau đây.

    Đây là những cảm xúc của bạn về những ngày cuối đông phải không nào? Nhắc đến mùa đông, người ta nghĩ ngay đến sự cô đơn, lạnh lẽo. Bởi vậy khi nói về cuối đông, bạn đã rất vui, chờ ánh nắng xuân sang, chờ cái Tết đến gần, chờ ngày được sum vầy bên gia đình cùng bữa cơm đoàn viên. Thật hạnh phúc đúng không nào, khung cảnh ấy chắc hẳn ai nghĩ đến cũng rộn ràng, nôn nao. Nhưng bên cạnh đó, bạn còn đan xen một cảm xúc thoáng buồn, không vui. Vì sao vậy? Có lẽ ai cũng tò mò về điều đó, nhưng khi đọc qua, ai cũng dễ hiểu và có cùng suy nghĩ với bạn. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua mà không báo trước, vèo một cái đã bước sang một năm mới, một trang sách mới cho cuộc đời của chúng ta. Nhưng chúng ta đã làm được những gì trong năm vừa qua? Ai cũng giật mình trước câu hỏi ấy, sững sờ và ngơ ngác. Mình cũng vậy á. Năm mới, thêm tuổi mới, thấy tuổi thì rõ ràng đã trưởng thành nhưng thực ra tâm hồn vẫn còn là một cô bé, vẫn chưa làm được gì cho đời, vẫn ăn bám bố mẹ, vẫn chưa kiếm được đồng nào về cho bản thân. Nghĩ đến ai chả buồn, và thêm chút lo lắng, phiền muộn. Đọc truyện của bạn mình như được đọc những tâm tư của chính mình vậy, chính vì thế mình rất thích. Cảm xúc bạn viết ra rất chân thật, không hề cường điệu hay giả dối. Nhưng bạn à, như đoạn kết bạn đã nói "Nhưng hãy cứ yên tâm! Qua những ngày chênh vênh, ta sẽ biết cách giữ lấy thăng bằng. Qua những ngày lạc lối, ta sẽ tìm thấy một lối thoát cho cuộc đời của mình." Bởi vậy bạn hãy vững tâm lên bạn nhé, và rồi mọi chuyện sẽ ổn, nhưng để ổn thì chúng ta không được lười biếng nữa mà phải bắt đầu làm việc ngay từ ngày hôm nay. Mình đồng ý với cách nghĩ ấy của bạn, rất thực tế và đúng đắn. Nhưng đừng chỉ nói rồi để đấy, hãy cùng hành động bạn nhé.

    Bài của bạn rất hay. Tuy nhiên bạn nên thêm ảnh bìa bạn nhé, ảnh bìa sẽ giúp bài của bạn có hồn và có điểm nhấn hơn. Bạn cũng thêm phần thảo luận góp ý để ví dụ ai muốn góp ý truyện của bạn thì sẽ vào đó và viết ra như mình nè, để cùng tâm sự và cùng phát triển. Hi.

    Về phần hình thức, bạn trình bày đẹp mắt, câu chữ tự nhiên, không bị vấp. Bạn chia đoạn và dùng dấu câu cũng rất hợp lý, bạn cũng không bị mắc lỗi chính tả. Mình thấy bạn làm rất tốt điều này nên cũng không biết nhận xét gì thêm.

    Cuối cùng, mình cảm ơn vì bạn đã lắng nghe những lời nhận xét của mình. Chúc bạn sau này sẽ có nhiều thành công hơn, viết được nhiều tác phẩm hay hơn.
     
    Mạnh ThăngLưu ly 99 thích bài này.
  3. Lưu ly 99 Những câu chuyện của tôi - Lưu Ly 99

    Bài viết:
    27
    Cảm ơn bạn nhiều nha, vì những chia sẻ và góp ý trong bài viết của mình.

    Thật thích khi có những ng như bạn, chịu chia sẻ cảm xúc của mình sau khi đọc xong bài viết
     
    Hương sad thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...