Dẫu có đôi lần đã khẽ chạm Xin lỗi vì đã không nói thật lòng mình Để tổn thương trong hai ta, càng thêm dày. Biết rằng mình thật sự có lỗi Nhưng thật, chẳng thể làm khác đi! Có đôi lần muốn bỏ qua mọi khó khăn Để nắm bàn tay ấy, và nói ra lòng mình. Đôi lần trái tim tôi cũng tự hỏi: Những thương yêu này làm sao giấu? Vì ánh mắt xưa nay chẳng biết nói dối Hay là đừng gặp nhau nữa, rồi ta sẽ quên. Có lẽ tôi nên làm theo lí trí, Dứt khoát một lần với những rung động Thà đau từ giây phút chưa sâu đậm Để sau này người sẽ được hạnh phúc. Đau đớn này rồi cũng sẽ phai Rồi tôi và người sẽ thấy may mắn Vì đã không là gì của nhau ở thời điểm ấy Sẽ thật tốt khi ta dừng lại ở chữ thương.