Em Sẽ Hiểu Rồi sẽ có một ngày em hiểu được Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào Em sẽ hiểu, và rồi em sẽ hiểu Mọi chuyện đời qua những cuộc ly tao. Nguyễn Thiên Ngân –
Ước Gì Vẫn biết rằng người nuôi ngàn cơn mộng Mộng cao xa, mộng sông núi, biển trời. Mà cứ ước dù chỉ là một chốc Người bảo rằng trong mộng ấy có tôi. - Nắng Lạnh-
Lòng Tôi Lòng tôi là một nhà kho Chất đầy giấy vụn, bếp lò bỏ không Chất cô đơn ngập kín phòng Đợi chờ ai đó giúp đong chút tình Để châm ngọn lửa lặng thinh Ít ra cũng bớt thấy mình bơ vơ.
Người Từng Thương Ta không thể nhắm mắt Khi đang băng qua đường Cũng như chẳng thể ghét Một người đã từng thương.
Anh Có Từng Thương? Này, anh có từng thương em hay không?" Khung trả lời anh luôn luôn bỏ trống Thì ra anh chưa một lần rung động Để mặc em cùng nỗi nhớ mênh mông.
Dại Khờ Buông tay anh là điều không thể Nhưng em cứ khờ dại giữa cơn mê? Thích anh một chút lạc lối quên đường về Đường vào tim anh sao lại dài đến thế? Gác của mây-
Ừ Thì.. Chẳng trồng đâu mấy luống hoa Sợ ngày nào đó nhạt nhòa tàn phai Chẳng gieo mấy nụ cười đi Sợ ngày giông bão đến thì lại tan Chẳng vu vơ, chẳng rõ ràng. Chẳng lo một lúc ngỡ ngàng quay đi. Ừ thì là vậy. Ừ thì. Có? Không? Cũng chẳng là gì.. Đúng không? - Trần Phan Thanh-
Học Cách Mạnh Mẽ Em đã quen vị cà phê đắng ngắt Quen một mình trên con phố vắng tanh Quen cô đơn trong căn phòng hiu quạnh Học mạnh mẽ, vì đời chẳng còn anh.
Thờ ơ Buồn thay là đến cuối cùng Bị xem như mối tương phùng bâng quơ Một mình mình mải miết mơ Chẳng hay người đã ơ hờ quay lưng.