Tuyển tập Thơ tình buồn Nhiều tác giả Thể thơ: Đa thể loại Tình yêu là đề tài muôn thuở của thi ca mọi thời đại. Tình yêu luôn được bàn luận sôi nổi trên các trang mạng xã hội, thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn trẻ. Thế nhưng, tình yêu vốn là một giai điệu đặc biệt mà dẫu có hàng triệu triệu ngôn từ cũng không thể diễn tả hết những cung bậc cảm xúc của nó. Bởi vậy, chủ đề tình yêu luôn hấp dẫn và mới lạ. Những bài thơ tình buồn cô đơn như thay lời muốn nói, như đang viết về câu chuyện tình yêu buồn của họ. Những câu thơ về tình yêu buồn sẽ chạm vào trái tim của những người đang yêu khi họ đang mang trong mình nhiều nỗi nhớ thương. Tiếng lòng khó nói, là nhịp đập đồng điệu của những con tim đang yếu mềm. Trong cuộc sống, chúng ta không thể nào tránh được nỗi buồn, kể cả ở công việc, tình yêu hoặc sinh hoạt đời thường. Và những câu nói buồn về tình yêucũng như để nói lên nỗi niềm, để chia sẻ. Vì thế, hãy buồn chút thôi và mạnh mẽ lên, nở một nụ cười, bước qua khó khăn và tìm đến tương lai tươi sáng.
Thất Tình (Thanh Linh) Tình hỡi bây giờ em ở đâu Có nghe thương nhớ mộng ban đầu Khi xưa ai nói lời hẹn ước Bây giờ sao nỡ phụ tình nhau. Ngày đó đôi mình tay nắm tay Yêu thương chia sớt chuyện tâm đầu Bao nhiêu cay đắng đời quên hết Tình hỡi bây giờ em ở đâu? Buồn Có gọi là kỉ niệm được không anh Khi duyên nợ trôn sâu miền kí ức Vết thương hở em nhói đau lồng ngực Nay gió về em lại nhói từng cơn
Thất Tình (Tám Điêu Khắc) Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ Nét âu lo thầm lắng của người Cha Bởi hồn em tan nát những đau buồn Anh ác quá! Mình chia tay em nhé! Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi Và hàng nghìn những đong đếm cân đo Với người ta nhan sắc ấy bình thường So học thức em còn trên một bậc Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật Nhưng ngại mình không can đảm nên thôi Đành lao vào công việc để tìm vui Và an ủi tại số mình như thế!
Thất Tình (Đức Hạnh) Nếu lỡ ngày mai em thất tình Có anh nào nhớ thương em không Đừng để cho em buồn thương lắm Chắc rằng em sẽ phai má hồng Nếu mà em lỡ con thuyền hoa Chắc lòng em sẽ hết ngây thơ Sẽ là rất buồn Trong lòng lắm Chẳng còn mơ mộng giấc mơ hồng Nếu mà một ngày em thấy buồn Chắc rằng lúc đó em nhớ thương Tâm hồn cô quạnh trong chiều vắng Thơ thẩn trong lòng rất đáng thương Nếu vậy anh có thương em không Chắc rằng anh sẽ chẳng nhớ mong Một giấc mơ hồng Ngày xưa ấy Và anh lạnh lùng bước sang sông
Cô Gái Thất Tình (Mừng Lương) Nắng chiều hôn nhẹ vai gầy Nhớ ai em lại ngồi đây ngóng chờ Mong người em cứ bơ vơ Tình ơi lỗi hẹn bây giờ thấy đâu Vấn vương chi dạ thêm sầu Trọn đời chưa chắc gặp nhau một lần Thương thầm em cứ ngồi trông Trời xuân vắng lặng ngồi hong tóc thề Ngày nào anh mới hẹn về Thề non hẹn biển tràn trề tiếng yêu Chỉ vì một lỗi nói điêu Cái chiêu nói dối em nhiều khổ đau
Thơ Buồn Đêm Khuya (Một Vầng Trăng) Đêm trăng tàn..tình sầu thăm thẳm Phong sương lạnh lẽo trái tim cô lẻ Lời hẹn thề còn âm vang trên môi Bỗng dưng tan tành theo mây khói Nụ hôn trao nhau vẫn còn ấp nồng Mà giờ đây,em đã vội rời xa Bỏ lại mình anh cô đơn lặng sầu Chờ đợi em những tháng năm vừa qua Nhặt thời gian,đếm xuân sang từng chút Hoa thầm lặng bẽn lẽn rụng ngoài sân Ta nghe đâu đây thương nhớ vẫn còn Thế gian ơi,lòng người sâu thẳm quá ! Ta muốn viết lên bài thơ mối tình buồn bã Nhưng ngại ngần sợ nổi buồn qua ngõ nhà ta Nét bút dối gian,trang giấy thì quá rõ thật thà Nên thơ..lỡ nhịp..lạc vần..rơi xuống hòn đá
Tình trong mơ ( Cỏ Hoang Tình Buồn ) Nhìn cơn mưa chiều nay rơi nặng hạt Nghe lòng mình vỡ nát bởi buồn thêm Nhặt lá rơi...em ngồi đếm trước thềm Rồi lần bước khi màn đêm chưa sáng. Đời không may trái ngang tình nứt rạn Ôm nỗi sầu năm tháng khóc chia phôi Bước đường yêu tình ngược lối mất rồi Đành cam phận lẻ đôi gồng gánh nhớ. Còn bao nhiêu những vần thơ dang dở Chưa trọn tình trăn trở muốn tìm nhau Nét chữ nghiêng dù mực đã phai màu Hay nghịch cảnh đớn đau tình không đổi. Vừa tan mưa mình em ngồi ngóng đợi Nguyện tình này chỉ trao gởi cùng anh Ước mong sao luôn hạnh phúc an lành Bao kỷ niệm ngày xanh đừng tuột mất. Bởi chiêm bao nên giấc mơ chẳng thật Tình chúng mình đã mất giữa trần gian.
Trả cho anh người ấy ( Ngọc Hân ) Chắc người ta thương anh nhiều lắm đấy Anh muốn gì họ cứ vậy chiều theo Chẳng như em, người gì đâu thấy ghét Tình cạn khô, cằn cỗi giống kẻ nghèo Chắc bên người anh sẽ luôn vui vẻ Chẳng ưu tư, chẳng mệt mỏi buồn rầu Thôi anh hãy trở về bên người ấy Buông tay nào, em chẳng trách anh đâu Ừ em biết em là người ích kỷ Mãi giận hờn chẳng suy nghĩ cho anh Em cũng biết người ta luôn luôn tốt Chỉ yêu anh, yêu rất đỗi chân thành Thôi thì thế, trả anh cho người ấy Thấy anh cười em cũng sẽ vui ngay Dẫu cuộc đời còn bao nhiêu ngả rẽ Yêu anh nhiều họ sẽ chẳng đổi thay Thôi thì thế, chúc anh luôn hạnh phúc Đừng nhớ em, đừng day dứt làm gì Em mạnh mẽ, chẳng bao giờ biết khóc Hãy yên lòng cứ thế bước ra đi!
Góc nhỏ nơi tim ( Thiên Gia Bảo ) Từ độ em đi nắng cũng buồn Mi tình luôn ướt nhạt nhòa sương Có khi một mình cười đau khổ Người tưởng kẻ điên ở bên đường... Bàn tay năm ngón mộng còn đan Chợt thấy lẻ loi đến ngỡ ngàng Hồn không vẽ nổi hình dung cũ Nên nhớ trong tim đã dần tàn... Con đường kỷ niệm vẫn quanh co Nay cứ nằm im muốn đợi chờ Chẳng biết người đi mùa thu ấy Sẽ trở về không...hay hững hờ... Trước ngõ hàng cây tím bông rồi Người còn cách biệt mãi xa xôi Phải thêm bao nhiêu tình xuân lại Thì tim mới nở đóa hoa cười... Bàn chân muốn bước ngập ngừng buông Để xóa ưu tư mộng vô thường Nhưng mỗi đêm về nghe mưa khóc Còn hoài da diết nặng tâm hồn... Đông về lành lạnh gió heo may Chở nỗi niềm thương đến nơi này Kìa ai khoác cả mùa nhung nhớ Qua cánh đồng yêu dáng hao gầy... Có một kẻ điên đứng làm thơ Nhặt lá vàng rơi lúc chuyển mùa Xếp lên hàng chữ ngàn năm đợi Cố nhân nẻo ấy đẹp lòng chưa?
Lời cuối cho anh ( Ngọc Hân ) Nói thế nào cũng khiến trái tim đau Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé Yêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai Tình đôi mình chẳng thể có ngày mai Mong gì nữa chuyện tương lai hạnh phúc Nói thế nào cũng không sao thuyết phục Tranh luận rồi lại ấm ức được thua Cắt nghĩa thế nào cũng nhận lấy xót chua Tổn thương nhau liệu có vừa tâm ý Trót vấn vương đừng làm nhau khó nghĩ Nhận được gì hay cũng chỉ đắng cay? Chẳng còn gì thôi cứ thế chia tay Thứ hạnh phúc đi vay thì nên trả Kể từ đây mình thành người xa lạ Bước ngược đường nên hóa những người dưng!