Bài viết: 294 Tìm chủ đề
20. Mẹ Cha

Bỗng một ngày cha mẹ thôi phiền
Chẳng còn ai la mắng triền miên
Cha đã thôi bao lời giáo huấn
Mẹ cũng dừng những chuyện luyên thuyên.


Bỗng một ngày vắng tiếng vào ra
Căn nhà nhỏ lặng yên thật lạ
Võng chẳng đưa, cơi trầu chẳng ngoáy
Cơm chẳng chờ, trà cũng chẳng pha.


Đường về nhà mỗi lúc một xa
Ta lạc giữa người quen hóa lạ
Đêm chưa về, đèn khuya ai thắp?
Ai đợi chờ, ai ngóng trông ta?


Vẳng đâu đây "cánh cò bay lả"
Nghe cõi lòng nổi trận phong ba.
Cò về đâu những ngày đơn độc?
Con tìm đâu hình bóng mẹ cha?

Đông Tàn.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 294 Tìm chủ đề
23. Phượng già

Bên bến sông xưa góc phượng già,
Bởi già nên phượng chẳng ra hoa hoa,
Cành lá chẳng xanh thân cằn cỗi,
Nghiêng mình che bóng quán trà hoa.

Một chiều cuối hạ, đôi chim nhỏ,
Từ đâu bay tới hót líu lo,
Phượng rung cành lá vui sướng lắm,
Tháng ngày có bạn chẳng phiền lo.

Khách xa ghé lại quán trà hoa,
Hỏi mua một nhánh hoa phượng già?
Ta cười bảo khách hoa đâu bán?
Khách chỉ góc trời đỏ rực hoa.

Ta bỗng nghe tim như ngừng thở,
Từng chùm hoa nở đẹp ngẩn ngơ,
Có phải mùa hạ vừa bay tới?
Nên nay phượng già hóa nàng thơ.

Đông Tàn
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 294 Tìm chủ đề
24. Quên hay nhớ

Có khách ghé quán hỏi Hoa Trà
Bao Đồng Một đóa tương tư hoa
"Ta mua trăm bó về cất kĩ
Để kẻo trăm năm hóa nhạt nhòa."

Khách hỏi mua thêm mấy ấm trà
Hỏi luôn cái cách ướp và pha
"Để lỡ mai này cô đóng quán
Ta còn nhớ vị "lãng quên" trà."

Ba đồng một nhánh tương tư hoa,
Để thêm khắc khoải ngày xót xa
Thêm vào một ít hi vọng nhỏ
Bó thành một nỗi "nhớ thiết tha".

Hoa ướp bằng tâm, tâm ở hoa
Ướp cho đậm vị, ngát hương trà
À trà pha ra quên hay nhớ
Do tâm người uống, không phải ta.

Đông Tàn.

 
Bài viết: 294 Tìm chủ đề
26. Bão Tan

Đêm qua bão về ngoài ô cửa,
Giông giật sấm gào nặng hạt mưa,
Mái nhà giần giật ngỡ bay mất,
Gió hú qua từng vách lá thưa.

Ta nghe phượng già như bật ngửa?
Thuyền trôi lạc bến biết về chưa?
Thương đôi chim nhỏ ngày bão tố,
Chiếc tổ cỏn con gió có đưa?

Sáng nay bão tan trời quang đãng,
Chim hót líu lo nắng lên vàng,
Phượng già cũng chỉ nghiêng một nửa,
Che quán Trà hoa khỏi điêu tàn.

Nhặt những sầu lo rơi ngổn ngang,
Nâng hoa bảo lá chớ bàng hoàng,
Con thuyền dưới bến vừa quay lại,
Bão đã tan rồi! Bão đã tan.

Đông Tàn.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 294 Tìm chủ đề
Pha Trà Mời Khách

Vừa mới mở quán khách ghé qua
Khách mời ta rượu, ta tặng trà.


***

Ta nào dám nhận người thướt tha
Mở một quán nhỏ để gọi là
Hái hoa sương sớm mang trà ủ
Tao nhân đến quán ta sẽ pha.

Lão vừa xuống núi đã vội tới,
Có khó tìm không? Hãy nghỉ ngơi!
Để ta pha ấm trà Mặc khách
Cùng người đối ẩm ngắm hoa rơi.

Lão hỏi một tách trà quên lãng?
Xin người đừng hỏi chuyện tình lang
Đời ta bạc bẽo nào dám oán
Dẫu lắm đắng cay lẫn bẽ bàng.

Đây ta mới pha trà thanh tĩnh
Vừa hay hoa nở còn rất xinh
Cảm ơn lão ghé còn tặng rượu
Ta xin đại lễ tạ chút tình.

Đông Tàn

Vì muốn tôn trọng bài thách đấu của Lão Bà Bà nên Đông sẽ không đăng vào đây. Mọi người muốn đọc cả hai bài thì vào facebook của Đông nhé.
 
Bài viết: 294 Tìm chủ đề
Mời khách ghé chơi

Bao giờ lão rãnh cứ ghé chơi,
Ta cùng với lão nói chuyện đời.
Tệ xá nhìn qua hơi ọp ẹp,
Không chê thì lão ở thảnh thơi.

Quán ta vốn khách chẳng mấy đông,
Buôn bán quanh năm được mấy đồng,
Trồng hoa trà ủ cũng nhàn nhã,
Vẫn mong có người để ngóng trông.

Lão đong làm chị mấy đấu gạo?
Bao giờ mới nhớ để ghé vào?
Ta sợ lâu ngày trà phai nhạt?
Sợ người quên lối thì làm sao?

Lần sau ta sẽ hái sẵn hoa,
Lấy sương đợi sẵn kịp pha trà,
Nếu mà người muốn quên phiền muộn,
Có muốn cùng ta đối thơ ca.

Đông Tàn

Vì muốn tôn trọng bài đối của Lão Bà Bà nên Đông sẽ không đăng vào đây. Mọi người muốn đọc cả hai bài thì vào facebook của Đông nhé.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back