Bài viết: 294 

20. Mẹ Cha
Bỗng một ngày cha mẹ thôi phiền
Chẳng còn ai la mắng triền miên
Cha đã thôi bao lời giáo huấn
Mẹ cũng dừng những chuyện luyên thuyên.
Bỗng một ngày vắng tiếng vào ra
Căn nhà nhỏ lặng yên thật lạ
Võng chẳng đưa, cơi trầu chẳng ngoáy
Cơm chẳng chờ, trà cũng chẳng pha.
Đường về nhà mỗi lúc một xa
Ta lạc giữa người quen hóa lạ
Đêm chưa về, đèn khuya ai thắp?
Ai đợi chờ, ai ngóng trông ta?
Vẳng đâu đây "cánh cò bay lả"
Nghe cõi lòng nổi trận phong ba.
Cò về đâu những ngày đơn độc?
Con tìm đâu hình bóng mẹ cha?
Đông Tàn.
Bỗng một ngày cha mẹ thôi phiền
Chẳng còn ai la mắng triền miên
Cha đã thôi bao lời giáo huấn
Mẹ cũng dừng những chuyện luyên thuyên.
Bỗng một ngày vắng tiếng vào ra
Căn nhà nhỏ lặng yên thật lạ
Võng chẳng đưa, cơi trầu chẳng ngoáy
Cơm chẳng chờ, trà cũng chẳng pha.
Đường về nhà mỗi lúc một xa
Ta lạc giữa người quen hóa lạ
Đêm chưa về, đèn khuya ai thắp?
Ai đợi chờ, ai ngóng trông ta?
Vẳng đâu đây "cánh cò bay lả"
Nghe cõi lòng nổi trận phong ba.
Cò về đâu những ngày đơn độc?
Con tìm đâu hình bóng mẹ cha?
Đông Tàn.
Chỉnh sửa cuối: