28. Mộ xanh Đêm qua trống đánh ai hay? Nửa mơ nửa tỉnh nửa cay sự đời. Thân con đang khỏe ngời ngời, Sa chân lỡ bước tàn hơi lúc nào? Bạn cần ủng hộ tác giả 500 xu để đọc nội dung Đông Tàn. Cuộc đời còn lắm nỗi đau. Nỗi đau này được viết nên từ câu chuyện có thật.
29. Thiết tha Em chẳng còn thèm chuyến đi xa, Vẫn mãi quẩn quanh dưới mái nhà, Em sợ tháng năm đời ngắn ngủi, Chẳng kịp trở về trước phong ba. Hôm qua người hỏi em thích hoa? Làm em bối rối rơi tách trà: "Mấy nay em thích hoa cúc trắng" Đêm về xé nhỏ tặng mẹ cha. Người nói thương em từ người lạ, Em có chịu không người còn qua? Trầu cau mai mối cùng cha mẹ, Qua rước em về đặng cửa nhà. Sao em từ chối lời người ta? Em muốn cô đơn tới lúc già? Em chỉ mong người cùng thấu hiểu. Lòng em đã lạnh chuyện thiết tha. Đông Tàn.
30. Trầu cau Hôm qua anh sang mang lá trầu, Em ra vườn hái một buồng cau, Hàng xóm ngỡ mình vừa dạm hỏi, Cha mẹ đều hay mình thương nhau. Bạn cần ủng hộ tác giả 500 xu để đọc nội dung Đông Tàn.
31. Cố Nhân Ngày em đến thân ta cô khổ, Ngày em đi ta vẫn hư vô, Muốn níu em, nhưng thôi, ta bỏ, Sợ tay trần hoen ố ngây ngô. Bạn cần ủng hộ tác giả 500 xu để đọc nội dung Đông Tàn.
32. Núi mòn Bạn cần ủng hộ tác giả 500 xu để đọc nội dung *** Thế gian bao kẻ thề sắt son, Năm năm tháng tháng sắt nào còn? Hỏi người năm ấy nguyền sống chết, Đến nay còn sống hay chết non? Đông Tàn.
33. Duyên với nợ *** Cô gái nhà bên bước theo chồng, Ai đòi tát cạn cả dòng sông, Cớ sao thuyền hoa đã rời bến, Còn ngồi đây khóc giữa mênh mông? Hỏi người có tin nợ duyên không? Duyên dày nợ mỏng nên khó lòng. Ta qua hỏi nhỏ nặng lời tiễn, Kẻ mang lễ lớn đón thong dong. Hôm đi qua ngõ, con em bồng, Thêm một thằng nhóc chạy lông nhông, Chắc là em đang cơm canh ngọt, Bên người em nói đáng đợi trông. Thôi ta về đây kẻo ngược dòng, Mong em bên ấy chẳng bão giông, Chúc em hạnh phúc, dày duyên nợ, Phận ta bèo bọt khó mà đong. Đông Tàn.
34. Bến neo Một chiếc lá thu bỗng rơi vèo, Mưa thu lạnh lẽo khách vắng teo, Có người ghé quán mượn bến đợi, Cho thuyền cập bến bớt gieo neo. Bạn cần ủng hộ tác giả 500 xu để đọc nội dung *** Có người ghé qua hỏi mượn bến đậu thuyền để đợi một người. Ta chẳng từ chối. Dẫu sao bến cũng vắng đò, quán cũng vắng khách, thôi thì xem như có người bầu bạn. Pha một ấm trà, ngồi hỏi chuyên bâng quơ. Nghe người kể mà ta thấy bản thân thật bất lực, cười cùng chẳng được, khóc cũng chẳng xong. Trên đời lại có tình cảnh éo le đến thế, ta trước giờ mới nghe qua. Để hôm nào rãnh rỗi ta lại kể cho khách nghe. Đông Tàn.
35. Tương tư Gánh Một gánh tương tư thương thương nhớ, Hai gánh tương tư nhớ thương thương, Bên thương bên nhớ quằn đôi gánh, Nàng cười một cái gãy gánh tương. * * * Thơ Tương tư một ánh trăng vàng, Lén đi qua ngõ nghe nàng làm thơ, Đêm về nằm thấy bơ vơ, Hay mai sang hỏi xin thơ đem về. * * * Gửi Hôm em qua xin lá trầu, Anh quên hỏi thử buồng cau có còn, Ví mà cau hãy còn non, Cho anh gửi sẵn lời son đá vàng. * * * Về Hôm qua mót được đồng ba, Qua hỏi cô chủ xin pha ấm trà, Xin cô chớ vội thêm hoa, Lỡ tay ngọt quá thì ta khó về. Đông Tàn
36. Ngược dòng Có người hỏi tôi: Em lấy chồng, Sao không về dự để em trông? Em mãi đứng chờ nơi đầu ngõ, Cứ tự bảo rằng: Chắc đò đông? Em xuống thuyền hoa rợp pháo hồng, Cớ sao em khóc ướt dòng sông? Người qua cứ ngỡ thương cha mẹ, Nào hay em khóc phận long đong. Em ơi em chớ mãi chờ mong, Hai ta vốn dĩ ngược đôi dòng. Tôi đi xa xứ vì chẳng nỡ, Chẳng nỡ thấy em rước bão giông. Em trách không em kẻ từng ngông, Hẹn thề suốt kiếp một tấm lòng, Mà nay tôi đã thay tấc dạ, Để mặc cho em bước theo chồng. Đông Tàn.
Đối thơ cùng khách Ai đồn cô chủ quán Trà hoa, Dăm ba bữa nữa bỏ quán trà, Theo chồng về nơi xa nào đó, Để khách ngóng trông nhớ thương hoa? Ta chỉ tương tư ánh trăng xa, Bởi hết hôm nay Trung Thu mà, Ta nhớ những mùa trăng êm ấm Ăn bánh thưởng trà ngắm Hằng Nga. Rồi người ghé qua giữa canh ba, Sao chẳng gọi tên để ta ra? Đêm khuya, đồng vắng, hiu quạnh thế, Gõ cửa thầm thì, ta sợ ma. Lấy chồng là chuyện nhà người ta, Ta đây còn bận quán Trà hoa. Bao giờ số tới thì ta dạ, Còn giờ ta vẫn độc thân nha. Đông Tàn.