Tập Thơ Trà Hoa Quán - Đông Tàn

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Phaledenvo, 27 Tháng một 2019.

  1. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Tập thơ: Trà Hoa Quán

    Tác giả: Đông Tàn

    Thể Loại: Thơ


    [​IMG]

    1. Mở quán

    Trà Hoa ta mở quán ven sông.
    Đơn sơ mộc mạc khách chẳng đông.
    Hoa thời không lá, trà không nhớ.
    Khách đến nặng lòng, đi trống không.


    * * *

    Đông Tàn.


    Bạn đọc muốn góp ý hay nhắn gì cho Đông thì vui lòng vào đây: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Đông Tàn . Xin đừng viết dưới bài đăng của mình. Cảm ơn!

    Tập thơ Trà Hoa Quán - Đông Tàn đã xuất bản thành sách, phát hành ngày 15/7/2023. Bạn muốn sở hữu trên tay tập thơ có thể tham khảo ở đây: Toàn Quốc - Mở Bán Tập Thơ: Trà Hoa Quán - Đông Tàn
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2023
  2. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    2: "Khách Phương Xa"

    Người ghé vào xem quán trà hoa,
    Hỏi mua một đóa mạn đà la.
    Ta cười khẽ hỏi: "Tặng ai đó?"
    Người nhẹ lắc đầu: "Tặng chính ta."

    Người ghé lại đây quán trà hoa,
    Hỏi xin một chén thôi xót xa.
    Ta cười khẽ hỏi: "Quên ai đó?"
    Người bảo ta rằng: "Khách phương xa."

    Người trở lại không quán trà hoa,
    Ta trồng mấy nhánh hoa mạn đà,
    Pha thêm một ấm quên ngày cũ,
    Đợi đến tháng năm người ghé qua.

    Có người ghé lại quán trà hoa,
    Hỏi mua một nhánh mạn châu sa,
    Mua thêm một ly đừng quên lãng,
    Cười buồn tự nhận "khách phương xa".

    Đông Tàn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng ba 2021
  3. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    3. Xin đừng quên ta

    Đêm qua khách ghé hỏi mua trà,
    Hỏi ta có bán một loài hoa,
    Thân lùn, cánh mỏng, hoa màu tím,
    Hỏi ra mới biết "đừng quên ta".

    Ta buồn khẽ nói: "Chẳng còn hoa,
    Chỉ còn lại đây một chút trà,
    Pha thành một ấm tương tư nhạt,
    Cùng người đối ẩm đợi đêm qua."

    Người đợi chẳng qua một đêm tàn,
    Chén trà chưa lạnh rơi vỡ tan,
    Có phải rượu đâu mà say khướt,
    Hoài mong nhung nhớ cứ khóc than.

    Một chiều nào đó người ghé ngang,
    Hỏi mua một đóa hoa màu tang,
    Người rằng: "Quên rồi, âu cũng tốt.
    Nhung nhớ làm gì tình rẽ ngang."

    - Đông Tàn -
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng ba 2021
  4. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    4. Theo chồng

    Chiều qua ai khóc bên bến sông,
    Tiễn cô gái ấy bước theo "chồng".
    "Cô đi tôi ở" hồn đã chết.
    Xuân phong cứ ngỡ gió sầu đông.

    Chiều qua người khóc trên bến sông,
    Bước chân vội vã bước theo "chồng".
    "Tôi đi người ở" lòng vui sướng?
    Nửa hồn tôi chết, người biết không?

    Chiều qua đóng quán bên bến sông,
    Lặng nghe ai hát khúc bão giông.
    "Thuyền hoa" rời bến nhuốm màu mắt,
    Đưa kẻ sang sông về với "chồng".

    Trớ trêu ai sắp sợi tơ hồng,
    Duyên tình nồng thắm, nợ bằng không.
    Người đi kẻ ở bao ai oán,
    Oán trách cao xanh mắt không tròng.

    Đông Tàn

    Đây là lời nói dối của cô gái. Cô ấy bảo cô ấy "theo chồng" nhưng thật ra là đi qua bên kia bến vong xuyên.

     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2021
  5. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    5. Tri kỉ

    Sáng nay thức giấc một nhành hoa,
    Nở tung một góc trắng lụa là,
    Hương đưa trong gió, thơm ngào ngạt,
    Làm say bao khách vừa ghé qua?

    Ta hái nhành hoa pha ấm trà,
    Đề đôi câu chữ gửi thư xa,
    Mời người tri kỉ về qua quán,
    Cùng ta đối ẩm thưởng trà hoa.

    Thư đi mấy bận, tàn nhành hoa,
    Tách trà nguội lạnh, mỗi mình ta.
    Đường xa quá đỗi nên không đến,
    Hay vì bận lòng quãng đường xa.

    Thôi xếp nỗi buồn, mở quán trà,
    Bưng ra mấy chậu hoa Chăm Pa*.
    Khách nào hỏi mua ta cũng bán,
    Tri kỉ đâu còn bên cạnh ta.

    Đông Tàn


    Hoa Chăm Pa: Quốc hoa của Lào. Ở Việt Nam gọi là Hoa Đại, Hoa Sứ...

     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2021
  6. Phaledenvo

    Bài viết:
    294

    6. Hứa với lòng

    Nếu mà mở được quán Trà Hoa,
    Nhưng mà không có hoa Mạn Đà,
    Châu Sa em cũng không tìm thấy,
    Liệu có bao người, khách ghé qua?

    Hoa thời đã thiếu trà cũng thiếu.
    Đặt thêm mấy loại chắc không nhiều.
    Chẳng có "tương tư", cùng "quên lãng",
    Chỉ có tri âm hơi lắm điều.

    Quán em ráng mở bên bến sông.
    Để đêm trăng sáng soi tỏ lòng,
    Để buồn của khách như gió thoảng,
    Theo làn nước biết chảy xuôi dòng.

    Dẫu cho khách ghé chẳng có đông,
    Nhưng em vẫn muốn hứa với lòng:
    "Bao giờ tài chính em góp đủ,
    Mở quán trà hoa bên bến sông."

    Đông Tàn.

    Ước muốn thực sự mở được quán Trà Hoa.

     
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng ba 2021
  7. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    (Vô đề)

    Mở quán Trà Hoa bên bến sông,
    Trà, hoa, thơ họa khách thích không?
    Nay em xin phép thêm dòng tản,
    Biết có còn không khách ngóng trông?

    Đông Tàn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng ba 2021
  8. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    7. Tặng Trường Phong

    Trường phong lữ khách ghé quán trà,
    Hỏi mua một nhánh Bỉ Ngạn hoa,
    Pha thêm một chén trà "quên lãng",
    "Hay là cho luôn chén "Mạnh Bà"".

    Người muốn quên sao "người khách lạ
    Quên hết tất cả chuyện ngày qua?"
    Khách cười khẽ bảo "Xin quên hết ,
    Người xưa tình cũ nay đã xa".

    Bỉ Ngạn ta trồng vừa ra hoa,
    Tiếc thay không có chén "Mạnh Bà",
    "Tương tư" thời có, "quên lãng" hết,
    Khách có muốn không "nhớ nhung" trà.

    Ra vườn hái nhánh Mạn châu sa,
    Hứng sương rơi lạnh nhánh Mạn đà,
    Pha thành một ấm "thương cho cạn",
    Thương nhớ cạn rồi thôi xót xa.

    Đông Tàn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng ba 2021
  9. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    8. Kiếp sau chờ..

    Người hẹn với ta kiếp sau chờ.
    Ta cười khẽ bảo người đừng mơ.
    Kiếp này ta khổ còn chưa đủ?
    Đã quá đau lòng để ngây thơ.

    Mạnh bà ta xin vài chục chén,
    Cắt đứt tơ duyên cả kiếp này,
    Kiếp sau sống đời không hổ thẹn,
    Chẳng lụy tình ai, chẳng đọa đày.

    Người đã đi rồi xa chốn đây,
    Bỏ ta ở lại với trời mây,
    Mưa giăng giăng lối người lệ đổ,
    Thương khóc cho ai phận chẳng dày.

    Ta ngồi xếp lại nỗi đông đầy,
    Lưu từng kỷ niệm người có hay,
    Sâu thẳm cõi lòng người cô phụ*,
    Chẳng bao giờ nguôi nỗi thương này.

    Đông Tàn.

    *Cô phụ: Người phụ nữ cô độc (không phải theo nghĩa phụ bạc theo phim Hoa ngữ nha)
     
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng ba 2021
  10. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    9. Kẻ Si Hoa

    Sáng vừa mở cửa quán Trà hoa,
    Khách ghé hỏi mua hoa Mạn đà,
    Cười buồn khẽ đáp: "Đang thay lá,
    Khách có mua chăng Mạn không hoa?"

    Khách cười chẳng nói, bồi hồi ngắm,
    Tay nâng chiếc lá tựa nâng hoa.
    Ta vừa nhìn thấy tình nồng thắm,
    Ánh mắt si tình Mạn đà la.

    Là lá hay hoa cũng Mạn đà,
    Dẫu cho mưa gió, dẫu phong ba,
    Dẫu bao cay đắng, đời dẫu bạc,
    Khách vẫn nặng tình một loài hoa.

    Hỏi khách mua không một tách trà,
    "Ngàn thương vạn nhớ" Mạn châu sa?
    Khách cười khẽ đáp, đơn dòng lệ:
    "Đã đủ lắm rồi giấc mơ hoa."

    Đông Tàn.

    Tặng những kẻ si hoa.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...