28/9/2022
Sài Gòn hai hôm nay nắng đẹp thật đấy,
Người ta hay nói, trước cơn giông là trời yên biển lặng lắm. Bởi đúng thật, phía của bọn mình, trời quang mây tạnh, nắng sáng ấm lắm, không hề nóng như đốt lò tháng rồi, nhưng mà chiều là xác định xanh xao mặt mài nha! Mưa mà tớ cảm tưởng như cuốn trôi đi nhân thế á!
Nhưng mà cũng thương những bạn ở khúc bão thật, tớ ở đây an yên mà còn sợ run cầm cập, thì cảm giác mà chống chọi trực tiếp chắc còn kinh hoảng sợ hơn mấy lần.
Mỗi lần nói tới đây tớ lại nghĩ đến câu kinh điển: "Rồi ngày mai, trời lại sáng, ta lại yêu và lại bắt đầu một ngày mới thật đẹp". Tớ quên ai nói mất rồi, ngàn lần xin lỗi; nhưng mà đối với tớ thì đúng, ngày nào chẳng ầm ầm nhiều thứ, chỉ nghĩ là ngày mai còn mở được đôi mắt nhập nhèm nhìn trời là đã thấy mãn nguyện một chút trong lòng rồi đấy cậu!
Trời mây xanh biển hai màu
Tươi vui buổi sáng, khóc ròng chiều mưa!
Hôm nay cậu ăn trúng cái gì mà cứ chốc chốc lại xách xe đi vậy cơ chứ!
Mưa gió ầm ầm, đường vẫn kẹt nhưng cậu vẫn cứ đâm đầu đi.
Điện thoại máy tính thì để luôn ở nhà, làm tớ cứ ngoảnh cổ ngó ngó dòm xem! Quá đáng hết sức!