Bài viết: 2506 



Tô mạc già
Trình bày: Trương Hiểu Đồng
Bài hát như một bức họa thủy mặc nhuốm đầy bi thương và mộng ảo. Mỗi câu chữ là nét bút mềm mại, vừa tinh tế vừa phảng phất u sầu, gợi nên cảnh tượng mỹ lệ mà day dứt. Đằng sau lớp phấn son và y phục mỏng, có một tâm hồn yếu đuối đang rung động trước tình yêu, để rồi rơi vào vòng xoáy của khổ đau. Những hình ảnh "hoa rơi gối ngọc", "gió mát hơi lạnh", "cẩm sắc vô cớ vang tiếng hối hận" hay "nước chảy về đông" đều là biểu tượng cho sự chia lìa, vô thường của duyên phận.
Người trong bài hát không chỉ là một bóng hồng đa tình, mà còn là hóa thân của biết bao kiếp người say trong men tình ái. Nàng trang điểm soi gương, giữa tiếng ồn ào huyên náo ngoài kia, vẫn lặng lẽ gánh nỗi cô độc. Nàng biết rằng tình yêu vốn nhiều phiền phức, giấc mộng chẳng thành, chỉ để lại bao nét tiều tụy. Tiếng đàn, tiếng rượu, tiếng thở dài.. Tất cả hòa vào thành khúc ca của u hoài.
Mối tình chẳng thể dứt, càng gỡ càng rối, như sợi tơ vô hình trói buộc trái tim. Những giọt lệ hóa thành sông dài, hòa vào dòng nước chảy miên man về đông, mang theo cả thương nhớ lẫn oán hận. Bài hát không chỉ là lời than thở của một giai nhân cô lẻ, mà còn là khúc bi ca về nhân sinh: Yêu – hận – mộng – tan, tất cả chỉ như cỏ thơm bay ngoài nắng chiều, đẹp đẽ nhưng lạnh lùng vô tình. Đây chính là vẻ đẹp bi tráng, nơi âm nhạc trở thành thi ca, còn thi ca trở thành tiếng lòng bất tử.
Tô Mạc Già - Nê Thu Niko
Giọng Nam
Douyin cover
Thaisub
Cover lời Việt - Hàn Dung
Cover lời Việt - An Nhiên
Múa
Tô mạc già - Trương Hiểu Đồng
Lời bài hát:
薄汗轻衣点缀
Báo hàn qīng yì diǎnzhùi
Páo han tring i tẻn chuây
Mồ hôi mỏng khẽ rơi trên y phục
这泼墨画山水
Zhè pōmò hùa shānshuǐ
Chưa p'ua mua hoa san suẩy
Lúc vẩy mực họa sơn thủy
慵整纤纤手
Yōng zhěng xiānxiān shǒu
Dung chẩng xen xen sẩu
Ngón tay thon dài lười biếng
叫洛阳纸贵
Jìao Luòyángzhǐgùi
Cheo lua dáng chử quây
Gọi là Lạc Dương Chỉ Quý
可怜落花叩玉枕
Kělían luò huā kòu yù zhěn
Khửa lén lua hoa khâu uy chẩn
Thương thay hoa rơi trên gối ngọc
拂袖人还昏睡
Fúxìu rén hái hūnshùi
Phú xiêu rấn hái huân suây
Phất tay áo người vẫn mê man
清风微寒惹一厢
Qīngfēng wēi hán rě yī xiāng
Tring phâng uây hán rửa i xeng
Gió mát mang hơi lạnh lướt qua
粉黛又愁眉
Fěndài yòu chóuméi
Phẩn tai dâu trấu mấy
Gương mặt phấn trang cau mày
对镜梳妆探听人声鼎沸
Dùi jìng shūzhuāng tàntīng rénshēng dǐngfèi
Tuây ching su choang than thing rấn sâng tỉnh phây
Xuyên qua gương dò xét tiếng người huyên náo
多情自是多沾惹
Duōqíng zìshì duō zhān rě
Tua trính chư sư tua chan rửa
Đa tình tất nhiên là nhiều phiền phức
梦断不成归几分憔悴
Mèng dùan bùchéng guī jǐfēn qíaocùi
Mâng toan pu trấng quây chỉ phân tréo truây
Giấc mộng không thành chỉ thêm phiền não
锦瑟无端声悔
Jǐn sè wúduān shēng huǐ
Chỉn xưa ú toan sâng huẩy
Tiếng Cẩm Sắc mang theo ân hận
赢得满行泪
Yíngdé mǎn xíng lèi
Ính tứa mản xính lây
Làm bao giọt lệ tuôn rơi
直道君心不美
Zhí dào jūn xīn bù měi
Chứ tao chuyn xin pu mẩy
Thẳng tiến lòng quân tử không dễ
日夜东流水
Rìyè dōnglíu shuǐ
Rư dê tung liếu suẩy
Ngày đêm nước chảy về đông
思悠悠恨悠悠
Sāi yōuyōu hèn yōuyōu
Xai dâu dâu hân dâu dâu
Chầm chậm nghĩa, chầm chậm hận
何时方始休
Héshí fāngshǐ xiū
Hứa sứ phang sử xiêu
Khi nào mới dứt
半江信半江愁
Bàn jiāng xìn bàn jiāng chóu
Pan cheng xin pan cheng trấu
Nửa lòng tin nửa lòng sầu
觥筹恍惚交杯
Gōng chóu huǎnghū jiāo bēi
Cung trấu hoảng hu cheo pây
Ngẩn ngơ nâng chén giao bôi
劝留几小杯
Quàn líu jǐ xiǎo bēi
Troen liếu chỉ xẻo pây
Khuyên tiểu bối vài câu
棋逢红颜一醉
Qí féng hóngyán yī zùi
Trí phấng húng dén i chuây
Quân gặp hồng nhan liền say
千军万马退
Qiān jūn wàn mǎ tùi
Tren chuyn oan mả thuây
Thiên quân vạn mã cũng lùi bước
剪不断理还乱
Jiǎn bùdùan lǐ hái lùan
Chẻn pu toan lỉ hái loan
Cắt không đứt, lý còn loạn
哽咽锁清喉
Gěngyè suǒ qīng hóu
Cẩng dê xủa tring hấu
Nghẹn ngào câu nói trong cổ họng
饮曲肝肠碎
Yìn qǔ gāncháng sùi
In trủy can tráng xuây
Rượu vào đảo loạn gan ruột
清风微寒惹一厢
Qīngfēng wēi hán rě yī xiāng
Tring phâng uây hán rửa i xeng
Gió mát mang hơi lạnh lướt qua
粉黛又愁眉
Fěndài yòu chóuméi
Phẩn tai dâu trấu mấy
Gương mặt phấn trang cau mày
对镜梳妆探听人声鼎沸
Dùi jìng shūzhuāng tàntīng rénshēng dǐngfèi
Tuây ching su choang than thing rấn sâng tỉnh phây
Xuyên qua gương dò xét tiếng người huyên náo
多情自是多沾惹
Duōqíng zìshì duō zhān rě
Tua trính chư sư tua chan rửa
Đa tình tất nhiên là nhiều phiền phức
梦断不成归几分憔悴
Mèng dùan bùchéng guī jǐfēn qíaocùi
Mâng toan pu trấng quây chỉ phân tréo truây
Giấc mộng không thành chỉ thêm phiền não
秋色连波波上寒烟翠山映斜阳天接水
Qiūsè lían bō bō shàng hán yān cùi shān yìng xiéyáng tiān jiē shuǐ
Triêu xưa lén pua pua sang hán den truây san ing xía dáng then chia suẩy
Tiếng Cẩm Sắc mang theo ân hận, làm bao giọt lệ tuôn rơi
芳草无情更在斜阳外
Fāng cǎo wúqíng gèng zài xiéyáng wài
Phang trảo ú trính câng chai xía dáng oai
Cỏ thơm vô tình phất phơ dưới nắng chiều
夜夜好梦留人睡楼高休独倚
Yè yè hǎo mèng líu rén shùi lóu gāo xiū dú yǐ
Dê dê hảo mâng liếu rấn suây lấu cao xiêu tú ỉ
Đêm đêm dỗ người say vào mộng đẹp nơi lầu cao cô độc
酒入谁人愁肠化作相思泪
Jiǔ rù shúi rén chóucháng hùa zuò xiāngsī lèi
Chiểu ru suấy rấn trấu tráng hoa chua xeng xư lây
Men vào, ai khổ đau, hóa thành giọt nước mắt tương tư
锦瑟无端声悔
Jǐn sè wúduān shēng huǐ
Chỉn xưa ú toan sâng huẩy
Tiếng Cẩm Sắc mang theo ân hận
赢得满行泪
Yíngdé mǎn xíng lèi
Ính tứa mản xính lây
Làm bao giọt lệ tuôn rơi
直道君心不美
Zhí dào jūn xīn bù měi
Chứ tao chuyn xin pu mẩy
Thẳng tiến lòng quân tử không dễ
日夜东流水
Rìyè dōnglíu shuǐ
Rư dê tung liếu suẩy
Ngày đêm nước chảy về đông
思悠悠恨悠悠
Sāi yōuyōu hèn yōuyōu
Xai dâu dâu hân dâu dâu
Chầm chậm nghĩa, chầm chậm hận
何时方始休
Héshí fāngshǐ xiū
Hứa sứ phang sử xiêu
Khi nào mới dứt
半江信半江愁
Bàn jiāng xìn bàn jiāng chóu
Pan cheng xin pan cheng trấu
Nửa lòng tin nửa lòng sầu
觥筹恍惚交杯
Gōng chóu huǎnghū jiāo bēi
Cung trấu hoảng hu cheo pây
Ngẩn ngơ nâng chén giao bôi
劝留几小杯
Quàn líu jǐ xiǎo bēi
Troen liếu chỉ xẻo pây
Khuyên tiểu bối vài câu
棋逢红颜一醉
Qí féng hóngyán yī zùi
Trí phấng húng dén i chuây
Quân gặp hồng nhan liền say
千军万马退
Qiān jūn wàn mǎ tùi
Tren chuyn oan mả thuây
Thiên quân vạn mã cũng lùi bước
剪不断理还乱
Jiǎn bùdùan lǐ hái lùan
Chẻn pu toan lỉ hái loan
Cắt không đứt, lý còn loạn
哽咽锁清喉
Gěngyè suǒ qīng hóu
Cẩng dê xủa tring hấu
Nghẹn ngào câu nói trong cổ họng
饮曲肝肠碎
Yìn qǔ gāncháng sùi
In trủy can tráng xuây
Rượu vào đảo loạn gan ruột
Lời Việt - Lee Phú Quý
Tỉ mỉ những ngón tay thon dài mà họa nên núi lớn
Thấm thoát cứ làm mồ hôi rớt trên y phục kia
Người phất xiêm y khiến ai ngẩn ngơ
Vương vấn tâm tư, lòng mê man
Lành lạnh gió lướt, hoa rơi thềm ngọc, mình ai trống vắng
Mà héo hắt mày buồn môi ngắt yên chi nhạt phai
Đã nói đa tình sẽ dư hận đây
Xây giấc mơ bên nhau chuốc bao phiền não chăng?
[ĐK]
Nước mắt tuôn rơi không thôi khi đàn khẽ vài dây
Nhớ tới quân, tâm ung dung nhưng hận cũng dằng dặc
Nhớ cũng khó quên thì sầu
Mấy chén giao bôi huyên thuyên đêm dài đến hừng đông
Ý đã mong luôn bên nhau sao người cứ nghẹn ngào
Mấy chung đã như đảo điên
[ĐK2]
Sắc thu êm đềm ai rơi nước mắt đau thương
Bao cỏ thơm đong đưa dưới ban mai
Bình minh soi sông núi ôi mênh mông
Tại lầu cao lúy túy say nồng, dỗ giấc mộng
Chén rượu ấm lòng cũng hóa thành giọt nước mắt
Chỉnh sửa cuối: