0.jpg


Chào Em Tháng Mười Một

Tháng Mười Một
Ta chào em
Cây bàng bỗng rụng lá lem lém vàng
Giật mình Thu vội sang ngang
Nửa đêm trở giấc Đông bàng bạc mây.

Tháng Mười Một
Thoáng heo may
Gió mơn man nắng hây hây má hồng
Thuyền xa lành lạnh bến sông
Nụ cười em gởi thả bồng bềnh sương.

Tháng Mười Một
Thoang thoảng hương
Cúc họa mi trắng trắng vườn nhà ai
Em còn đi chợ đường ngoài
Ta còn mòn mỏi gọi hoài nhớ nhung.

Tháng Mười Một
Em thẹn thùng
Lời yêu da diết ướm cùng trầu cau
Chưa Xuân nắng đã ngọt ngào
Mai đào hẹn nở tươi màu thủy chung.

Thanh Trắc Nguyễn Văn

314916309_1616241098808302_5385045238891593434_n.jpg


Lời tác giả: Tháng 11 là tháng của hoa cúc họa mi (hoa trong ảnh cô gái áo dài hồng đang ôm). Bài thơ đã đăng trên tạp chí Văn nghệ Bình Dương.
 
620134_5_Fotor_Collage.jpg


Gặp Vợ Cũ

Thì thôi về lại bến sông
Thả đôi nhẫn cỏ để bồng bềnh trôi
Lời thề em, lời thề tôi
Lạnh tanh hóa gió cuối đồi heo may.

Mùa đông bỗng buốt bàn tay
Lá diêu bông rụng từ ngày không nhau
Tôi buồn lưu lạc trăng sao
Em thành chim sáo bay vào lầu son.

Trăm năm chẳng đặng vuông tròn
Gặp chi để lệ phải còn lung linh?

Chào nhau
Chào nửa nghĩa tình
Nửa kia gói lại
Nhớ mình người dưng...

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


393739489_2593522010812108_2049948224338354664_n.jpg


Lời tác giả: Bài thơ có tên là Gặp vợ cũ (người vợ trước của tác giả). Khi báo Bà Rịa - Vũng Tàu cuối tuần đăng đã đổi tựa bài thơ thành Nhớ mình người dưng . Do không có báo biếu, tác giả đã chụp ảnh từ trang báo điện tử ngày 8-12-2023
 
Chỉnh sửa cuối:
20240131_181622_Fotor_Collage.jpg


Bài Thơ Sáu Mươi

Sáu mươi cùng hát bạn ơi
Kìa đàn én lượn ngang trời vụt bay
Nửa đời, nửa tỉnh, nửa say
Nửa đêm chạm giấc liêu trai giật mình!

Tuổi giờ đã cạn bình minh
Trưa nhàn nhạt nắng vội thình lình thu
Thở dài thả với ưu tư
Băn khoăn, trăn trở cũng từ từ tan...

Thơ yêu khắc giữa lá bàng
Hẹn xưa, ước cũ lỡ làng gặp nhau
Tình buồn nối lại ca dao
Duyên buồn trao lại trái cau cuối mùa.

Sáu mươi dắt Mẹ lễ chùa
Mây rơi trắng tóc, gió lùa lạnh vai
Gập ghềnh ngược dốc cỏ gai
Ngước lên thấp thoáng cành mai nắng vàng...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


AVvXsEghS-RsGeOhvovxRt34fE6YucBcDjb6lu9nvXSR--533V2TOmM08iUw96O6627ClDYnO4lR1lGrfa3uHgacYI6KU6FFkAa40rvl_QvPerD9-KIgWXDudjiu2b3AmNKg3VhD7gsY93Zt_daQs5RJAO93NAssH4FYIDVdAULjjiYnaYd1SEzZfE5wBBJR=s16000


Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Cần Thơ.

Một cô bạn nói với tác giả: "Tuổi sáu mươi vẫn đẹp như hoa hồng!". Tác giả trả lời: "Tuổi sáu mươi vẫn đẹp như hoa hồng, nhưng không phải là hoa hồng, mà là hoa hồng tường vi cánh mỏng" .
 
Untitled_Fotor_Collage.jpg


Mất Nửa

Con đường mất nửa
thành ba
Mặt trời mất nửa
nhập nhòa hoàng hôn.

Trăng lên mất nửa
lại tròn
Tim anh mất nửa
Vẫn còn bóng em...

Thanh Trắc Nguyễn Văn


AVvXsEgXu87mQSq_zHJL66EvhF3PEXXSeGMFWaALqYBLzUO39CBEl9596p7Zo_3nTW5gI0SQMnwCR0QZGifee3Jxe9P9lrillpHKUeFdOysn8BpqIoNokF2aZGDNFspTr33jhoahVDk4K3H4aKkc0fRRd9Kz9X6ovk6qINhqhXypf7rKM12yketTW3gOJaC_=s16000


Lời tác giả: Dù trái tim anh có mất nửa, nửa trái tim còn lại vẫn có bóng hình em.. Bài thơ đã đăng trên trang báo điện tử Văn nghệ trẻ (Hà Nội)
 
Chỉnh sửa cuối:
Untitled_Fotor_Collage.jpg


Câu Hát Quan Họ

Em về múa với trống cơm
Thương bầy con xít bám rơm rạ chiều
Trăng nghiêng biêng biếc cánh diều
Đêm nghiêng tim tím mái rêu cổng đình.

Ta về tìm lại trúc xinh
Cây đa, bến nước lung linh bóng đò
Hoa mơ vẫn trắng dại khờ
Mướp xanh vẫn đắng, vẫn chờ đợi nhau.

Quê mình vẫn cháo, vẫn rau
Lời dân ca vẫn ngọt ngào nghĩa nhân
Bao năm bươn bả phong trần
Chạm câu quan họ bâng khuâng chín chiều...


2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


00.jpg


Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cho một cô bạn quê ở Bắc Ninh. Bài thơ đã đăng trên báo điện tử Văn nghệ trẻ ngày 3-2-2024
 
00.png


Tháng Mười Mưa Vẫn Thế

Tháng Mười mưa vẫn thế
Sao ta tóc bạc rồi?
Ngỡ cầm đũa ngọc lệ
Ngờ đâu nước vỡ trôi..

Tháng Mười mưa vẫn thế
Ngập lụt những con đường
Ta ôm đàn gọi nhớ
Chờ em chiều ngõ thương.

Tháng Mười mưa vẫn thế
Ta đi để quay về
Khuấy thời gian sóng sánh
Thơm ấm khói cà phê.

Tháng Mười mưa vẫn thế
Giọt reo lóng lánh cười
Bóng ai lung linh phố
Tà áo cúc vàng tươi?


Thanh Trắc Nguyễn Văn


387795358_24218982207747862_1427217480311123744_n.jpg


Lời tác giả: Bài thơ viết tặng Hương Trà, giáo viên dạy lý trường Võ Thị Sáu. Bài thơ đã đăng trên báo điện tử Văn nghệ trẻ ngày 3-2-2024
 
20231221_095250_Fotor_Collage.jpg


Tình Trách

Khi xưa sao chẳng hẹn hò
Để giờ đốt nhớ tìm tro tặng người?
Gạn ra còn nửa nụ cười
Trao nhau chỉ thấy bóng bùi ngùi bay...


Thanh Trắc Nguyễn Văn


05.jpg


Lời tác giả: Yêu là phải nói cũng như đói là phải ăn. Thật thiệt thòi nếu không nói được ra tình cảm của mình. Bài thơ đã đăng trên báo Người cao tuổi, ký tên với bút danh Nguyễn Văn Tạo.
 
20240303_085533_Fotor_Collage.jpg


Nắng Tháng Ba

Tháng ba sợi nắng thật dài
Chiều xuân vướng nhẹ bờ vai ngoan hiền
Theo chồng trôi nổi truân chuyên
Bão dông chèo chống vẫn duyên mặn nồng.

Tháng ba lúa thắm ngoài đồng
Nắng thơm thơm cả khúc sông, con đò
Mẹ cười vơi chút âu lo
Lời ru vui gọi đàn cò về thôn.

Tháng ba tím nắng hoàng hôn
Trăng lên lấp ló cuối cồn lung linh
Đàn đêm vọng khúc Nam Bình
Cạn ly rượu đắng khóc mình xa quê...

Quảng Nam 2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


7459030568_a4295e5cec_o.jpg


Lời tác giả: Bài thơ Nắng Tháng Ba được viết khi tác giả đi ngang qua tỉnh Quảng Nam. Tác giả rất ngạc nhiên khi thấy ở một số địa phương, mặc dù là tháng ba nhưng lúa vẫn chín vàng đồng ruộng.

Tác giả viết bài thơ này khi đang ngồi trên thuyền của một đôi vợ chồng trẻ, họ lấy thuyền làm nhà và kiếm sống trên sông.

Bài thơ đã đăng trên Tạp chí hải ngoại Ngôn Ngữ (phát hành ở Việt Nam, Hoa Kỳ, Canada, Pháp, Đức và Úc) số tháng 3 năm 2024
 
Chỉnh sửa cuối:
20240222_111348_Fotor_Collage.jpg


Thị Thành Cuối Năm

Nhâm nhi trà đá vỉa hè
Bỗng vang một tiếng còi xe giật mình
Lề đường bụi bặm mưu sinh
Bàn tay sạm nắng nhắc mình dân quê.

Bao năm bươn bả chưa về
Miếng cơm, manh áo đam mê thị thành
Mưa Xuân chợt rắc long lanh
Hứng vào năm tháng mát lành ước mơ.

Đèn cao xanh đỏ, tỏ mờ
Loanh quanh trăm nẻo vẫn lơ ngơ buồn
Kìa ai đàn dưới trăng suông
Thả dây vọng cổ vọng nguồn cố hương...

2023


Thanh Trắc Nguyễn Văn


Cao-oc-Sai-Gon-one-1-2761-1593251993.jpg


Lời tác giả: Sài Gòn có rất nhiều người dân quê ở mọi miền đất nước tụ về để kiếm sống. Họ làm đủ mọi nghề, phần đông là những người làm thuê, những người lao động chân tay. Cuối năm có nhiều người không về quê, họ không về vì tiền bạc dành dụm không đủ để về. Bài thơ viết tặng một người vá xe bên lề đường, quê ở Đồng Tháp, chiều 23 Tết.

Bài thơ đã đăng trên Tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc)
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back