Phố Cổ Ta về như chiếc lá Rụng rơi xuống cội nguồn Lang thang chiều phố cổ Gió mỏng mềm như sương. Nhà em xưa ngõ vắng Một thuở qua ngại ngùng Giờ nhặt mùi hoa cũ Cầm nắng vàng run run... Hỏi hoa hoa đã úa Hỏi nắng nắng sang sông Hỏi người người chẳng nhớ Biết em còn hay không? Phố cổ hóa phố chợ Đèn nhấp nháy ngược xuôi Nhà mái bằng thay ngói Tường sơn nước thay vôi. Cổng đình giờ quét đỏ Phừng phực lửa hoàng hôn Ta về nghèn nghẹn nhớ Phỏng rát cháy tâm hồn. Mảnh sân rêu cổ tích Mọc lênh khênh dãy lầu Nửa đau đau chìm lắng Nửa buồn buồn dâng cao. Ta về như mây trắng Gục khóc cuối chân trời Tìm em chiều phố cổ Sương khói mờ chơi vơi. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Ngôn Ngữ (Phát hành ở Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc - Việt Nam). Bài thơ được viết khi tác giả trở về thăm lại khu phố xưa.
Tháng Mười Mưa Vẫn Thế Tháng Mười mưa vẫn thế Sao ta tóc bạc rồi? Ngỡ cầm đũa ngọc lệ Ngờ đâu nước vỡ trôi... Tháng Mười mưa vẫn thế Ngập lụt những con đường Ta ôm đàn gọi nhớ Chờ em chiều ngõ thương. Tháng Mười mưa vẫn thế Ta đi để quay về Khuấy thời gian sóng sánh Thơm ấm khói cà phê. Tháng Mười mưa vẫn thế Giọt reo lóng lánh cười Bóng ai lung linh phố Tà áo cúc vàng tươi? 2023 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Đất Mũi Phiên bản khác của bài thơ: SÀI GÒN GẶP CƠN MƯA ĐẦU MÙA Sài Gòn mưa vẫn thế Thương ta áo bạc rồi Ngỡ cầm đũa ngọc lệ Ngờ đâu nước vỡ trôi... Sài Gòn mưa vẫn thế Ngập lụt những con đường Ta ôm đàn gọi nhớ Chờ em chiều ngõ thương. Sài Gòn mưa vẫn thế Ta đi để quay về Khuấy thời gian sóng sánh Thơm ấm khói cà phê. Sài Gòn mưa vẫn thế Giọt reo lóng lánh cười Bóng ai lung linh phố Tà áo cúc vàng tươi?
Chuyện Tình Chàng Cuội Em đi tôi rớt nụ cười Trăng đi rớt xuống một người.. là tôi! Giận mình sao lắm đơn côi Bàn chân giẫm nát núi đồi tìm em Cũng mong dạ cứng đá mềm Nào hay đá dưới bậc thềm lạnh tanh! Nàng là tiên nữ trong tranh Hằng Nga giáng thế mộng lành duyên tơ Còn tôi chàng Cuội bơ vơ Theo em toàn nhặt hững hờ dửng dưng. Bao năm xuống biển lên rừng Lâu đài tình ái xây lưng lửng trời Kỳ hoa dị thảo trên đời Dựng vườn thượng uyển như lời em mơ Ngờ đâu muôn dặm đợi chờ Thuyền duyên chỉ thấy mịt mờ sóng xô! Tay khô đòi vã nên hồ Mộng suông đòi đắp cơ đồ được sao? Lâu đài trên cát đổ nhào Gạch tình, đá ái vỡ vào khói sương Lời thương lẩn quẩn còn thương Loay hoay trượt ngã giữa đường đôi mươi.. Ra đi bỗng khóc bỗng cười Mải yêu nên mãi là người chưa yêu! Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Cần Thơ chủ nhật. Bài thơ viết từ câu chuyện kể của một người mới quen khi tác giả đi du lịch Hà Tiên.
Đêm Huế Có tiếng gọi như là của gió Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông. Có tiếng gọi như là của lá Ta nhìn lên: tim tím trời thu Thu chợt đến như ta vừa đến Phố trở mình lằng lặng ưu tư. Có tiếng gọi như là của khói Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy Xa đất nước, xa mùa thu ấy Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay. Có tiếng gọi như là của Huế Ta tìm em vời vợi mong chờ! Người viễn xứ mang buồn xa xứ Để bây giờ bật khóc trong mơ. Thanh Trắc Nguyễn Văn - Nguyễn Văn Tạo Lời tác giả: Bài thơ ký với bút danh Nguyễn Văn Tạo đăng trên báo Người cao tuổi .
Nụ Tầm Xuân Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân (Ca dao) Người về tìm nụ tầm xuân Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan Mây buồn từ dạo lang thang Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu. Hỏi gì khi cá cắn câu Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son Tiếc câu thề biển hẹn non Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan. Người ta cau bạc trầu vàng Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông Trầu tôi một mớ ba đồng Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên Tạp chí Giáo Dục và Thời Đại, tác giả ký tên với bút danh Nguyễn Văn Tạo (tên thật của tác giả)
Chợ Đầm Loanh quanh là cái chợ Đầm Tôi lơ ngơ bước để thầm theo em Bị xô Bị đẩy Bị chen Ba lần hỏi... Vẫn chưa quen được nàng! Bao giờ chợ vãn người tan? Tôi về hỏi gió Bàng hoàng nhớ em! Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên Tạp chí Giáo Dục và Thời Đại, tác giả ký tên với bút danh Nguyễn Văn Tạo (tên thật của tác giả)
Cổng Làng Bao năm thăm lại cổng làng Thấy chim tha cọng nắng vàng cuối thu Ngõ quê cỏ đốt khói mù Nhà ai đàn gáo kéo du dương buồn? Cổng làng gió táp mưa tuôn Tuổi thơ có đám chuồn chuồn đậu chơi Cánh diều ngày ấy đứt rơi Còn vang đáy giếng tiếng cười bạn xưa. Cổng làng ngập lửa nắng trưa Thương cha bền bỉ kéo bừa cùng trâu Mẹ tôi nón lá, áo nâu Hắt hiu phiên chợ gánh rau, thúng hành... Cổng làng gạch vỡ rêu xanh Bao người năm cũ đã thành mây bay Nghẹn cầm hạt thóc trên tay Ơn quê hương vẫn từng ngày nặng mang. Vẫy tay chào cái cổng làng Quay lưng Lệ ứa Bước bàng hoàng đau... 2023 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Hóa Và Nghệ Thuật. Bài thơ viết tại cổng đình làng, quê ngoại của tác giả, ở Tiền Giang.
Mùa Thu Quan Họ Viết tặng T.O. Nửa đêm thức giấc đi tìm Mùa thu quan họ mắt lim dim chờ Ô kìa chàng nhện giăng tơ Một bầy con xít lờ đờ qua sông Nợ duyên hẹn khách má hồng Đung đưa tay vỗ bềnh bồng trống cơm Nắm xôi đem đổi Thằng Bờm Quạt mo ta quạt khói rơm lên trời Chị Hằng tỉnh giấc xuống chơi Nghe câu bèo dạt mây trôi nao lòng Hẹn cùng Chú Tễu chơi ngông Rủ làng rối nước rắn rồng lên mây... Thu này trầu vẫn chưa cay Lời ca quan họ lại say nồng nàn Yêu nhau cởi áo cho nàng Qua cầu gió thổi bàng hoàng nhớ thương Cây đa ở cuối con đường Trèo lên quán dốc vấn vương tơ tình Cọ vai yếm thắm rập rình Giọt mưa tháng tám lung linh câu thề "Người ơi người ở đừng về" Vầng trăng nghe hát cũng mê mẩn sầu! Cuối thu dẫu bạc mái đầu Câu ca quan họ, miếng trầu vẫn trao. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Hóa Nghệ Thuật. Bài thơ viết tặng cô Thục Oanh, cố giáo viên địa trường THPT Võ Thị Sáu.
Xin Hát Lại Bài Ca Sinh Nhật 18 (Bài thơ viết cho các học trò 12A14 của tôi 30 năm sau sẽ về trường đọc) Rồi ta về lại gom mây vào nỗi nhớ Hoa phượng lung linh vẫn đỏ rực sân trường Áo trắng quá như ngày còn đi học Bụi phấn năm nào đọng lại tóc phong sương. Đây ghế đá nơi hẹn hò chiều mới lớn Một bài thơ yêu cứ thấp thỏm đợi chờ Mưa đã đến sao người không thấy đến Lá me rơi đầy xếp lạnh chữ "bơ vơ"! Xin cùng hát lại bài ca sinh nhật mười tám Thuở bên nhau thả mơ ước vào đời "Cô giáo quậy" xưa giờ là cô giáo thật Hoa điểm mười thơm nở vở em tôi. Xin cùng lật lại từng trang lưu bút cũ Bạn tôi ơi, bạn đang ở phương nào? Dòng mực tím bỗng giật mình thảng thốt Một lớp học hiện về rộn rã, xôn xao... Xin cùng ngồi lại căn phòng ngày năm ấy Bảng phấn lam nham bôi xóa những nỗi niềm "Hàm số", "khai căn" vọng thầm từ kí ức "Cộng hưởng" buồn sao thổn thức nhói trong tim? Xin được khóc dưới chân trời mùa hạ Vẫn bóng thầy xưa phảng phất môi cười Quên lời dạy ta đôi lần vấp ngã Đâu nắng học trò? Nhớ lắm tuổi đôi mươi... 2022 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cho các học sinh lớp chủ nhiệm cuối cùng 12A14 năm 2022, dành cho 30 năm sau (khi ấy sẽ là năm 2052, lúc đó các em đã 58 tuổi) các em sẽ về trường đọc lại và cảm nhận.. Ghi chú bài thơ: 1. "Đây ghế đá nơi hẹn hò chiều mới lớn Một bài thơ yêu cứ thấp thỏm đợi chờ" Câu chuyện kể của 1 bạn nam trong lớp 12A14 2. "Xin hát lại bài ca sinh nhật mười tám" Trong ngày Lễ Trưởng Thành cuối niên học 2021-2022, thầy Hiệu trưởng Thành đã tổ chức lễ sinh nhật Tuổi 18 cho các em học sinh khối 12. 3. " "Cô giáo quậy" xưa giờ là cô giáo thật" Một em nữ lớp 12A14 cho giáo viên chủ nhiệm biết em sẽ thi vào Đại học Sư phạm khoa vật lý 4." "Hàm số", "khai căn" vọng thầm từ kí ức "Cộng hưởng" buồn sao thổn thức nhói trong tim?" Giáo viên chủ nhiệm lớp 10 và 11 của A14 là giáo viên toán (cô Lương Như Quỳnh và thầy Luân). Giáo viên chủ nhiệm 12 là giáo viên vật lí.