Demgiangsinh.jpg


Đêm Giáng Sinh

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe về cây thông xanh
Về những quả châu tròn ngộ nghĩnh treo quanh
Lấp lánh
Long lanh
Ánh sáng tình yêu miên trường đa màu sắc.

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe ông già Noel
Chiếc xe tuyết trắng cùng bầy tuần lộc
Kéo nhau đi
Tiếng nhạc leng keng
Vượt bóng tối mùa đông giá buốt.

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe bầu trời sao
Những thiên thần ngàn năm trên cao
Tỏa sáng bên nhau
Nguyện cầu
Mặt đất bình an, hạnh phúc.

Nửa đêm
Chuông nhà thờ vang rộn rã
Anh lao ra phố hối hả
Mang theo mũ len
Mang theo áo khoác
Và vội vã
Quên mang theo em...

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


07.jpg


Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Lào Cai, với bút danh Nguyễn Văn Tạo.
 
Chỉnh sửa cuối:
20240307_151613_Fotor_Collage.jpg


Xin Em Một Lần Về Với Biển

Xin em một lần về với biển
Thả trăng vào dáng xuân thì
Con sóng hờn còn vọng mãi
Khúc ru chiều biệt ly.

Xin em một lần về với biển
Tà áo như mây mời nắng thu vàng
Bầy dã tràng lăn tăn trên cát
Hôn dấu chân trần mỏi bước lang thang.

Xin em một lần về với biển
Chiếc dù hoa che chắn mắt ai nhìn
Đàn chim yến phương nào bay mải miết
Buông bóng xuân hồng trên cồn đá lung linh.

Xin em một lần về với biển
Ký ức rong rêu trả bóng tối đầm lầy
Hàng thùy dương đợi em về hòa hát
Gió bụi ưu phiền màu xác lá xa bay.

Xin em một lần về với biển
Cát ấm dưới chân và mây sáng trên đầu
Lời nhớ thương nghe vọng từ năm tháng
Tiếng sóng thì thầm tận đáy biển sâu...

Thanh Trắc Nguyễn Văn


cbbd3d0223aa4d2c0be370c27056beef.jpg


Lời tác giả: Bài thơ lấy cảm xúc từ tấm ảnh của cô Yến Phương, giáo viên toán trường Võ Thị Sáu, khi cô đi lang thang trên biển với chiếc dù che nắng trên đầu.. Bài thơ đã đăng trên báo ĐắkLắk.
 
449038089_8164228186955888_3622473534498610622_n_Fotor_Collage.jpg


Soi Gương

Ta soi ta
Tìm nửa mình hư thực
Nửa lẳng lơ
Nửa nghiêng lệch đời thường.

Ảnh ảo là ta
Hay ta ảo ảnh?
Soi nửa đời người
Chỉ thấy nửa đời gương...


Thanh Trắc Nguyễn Văn


soiguong.jpg


Lới tác giả: Soi gương để tự ngắm mình, đối thoại với chính mình, giúp mình buông bỏ những lớp mặt nạ bảo vệ để có thể sống thư thái hơn.

Bài thơ đã đăng trên báo Bà Rịa - Vũng Tàu cuối tuần . Do không có báo biếu, tác giả đã chụp ảnh từ trang báo điện tử ngày 8-12-2023
 
Chỉnh sửa cuối:
428165511_7585936024785110_1118350938771205120_n_Fotor_Collage.jpg


Bập Bênh

Anh rơi vào cỏ biếc
Em bay vút mây xanh
Bập bênh, bập bênh nữa!
Tiếng cười vang long lanh.

Thiên đàng hay hạnh phúc?
Hai đầu cùng bấp bênh
Em lên rồi bỗng xuống
Anh xuống rồi chợt lên.

Tình yêu cho và nhận
Hai đứa bềnh bồng cân
Hạnh phúc chông chênh mãi
Dẫu xa mà thật gần.

Cùng gần trong tay với
Bên nhau suốt một đời
Giận hờn xa để nhớ
Nước mắt là hoa rơi.

Anh đùa bên con nhỏ
Em buông sợi tóc nhòa
Thời gian còn hay mất
Đung đưa mình hay ta?

Bập bênh, bập bênh nhé!
Nhấp nhô chào hoàng hôn
Nụ hồng nào chợt hát
Gỗ đá nở linh hồn...


Thanh Trắc Nguyễn Văn


002.jpg


Lời tác giả: cảm ơn tiến sĩ H. (học sinh cũ trường Võ Thị Sáu) đã chụp ảnh và tặng nóng Thanh Trắc Nguyễn Văn bài thơ được đăng trên trang báo hải ngoại Người Việt (Califonia - USA), ngày chủ đề Valentine 14-2-2024.
 
Chỉnh sửa cuối:
20240317_084307_Fotor_Collage.jpg


Đường Sách Sáng Tháng Ba

Sáng Tháng Ba
Rét nàng Bân lửng lơ cuối phố
Vượt qua dòng xe xuôi ngược
Gặp gỡ những con người đã bước vào trang sách
Lại gặp những nụ cười
Những nụ hồng
Từ trang sách bước ra.

Sáng Tháng Ba
Ta về qua lối cũ
Vỉa hè lang thang nỗi nhớ
Buông thả dần tháng năm u uất
Từng viên đá lát rùng mình sau giấc ngủ Đông
Khắc khoải phục sinh.

Sáng Tháng Ba
Ta quay tìm cánh diều vướng trên cành cây ký ức
Một màu đỏ hồng hoa gạo
Một màu đỏ hồng nắng mới
Lung linh.


Thanh Trắc Nguyễn Văn - Nguyễn Văn Tạo


01.jpg


Lời tác giả: Báo Người cao tuổi không phát nhuận bút nhưng phát rất nhiều báo biếu. Tác giả thường dùng báo biếu để làm quà tặng cho những người cao tuổi quen biết đọc.
 
Chỉnh sửa cuối:
20240317_084307_Fotor_Collage.jpg


Nắng Tháng Ba

Tháng ba sợi nắng thật dài
Chiều xuân vướng nhẹ bờ vai ngoan hiền
Theo chồng trôi nổi truân chuyên
Bão dông chèo chống vẫn duyên mặn nồng.

Tháng ba lúa thắm ngoài đồng
Nắng thơm thơm cả khúc sông, con đò
Mẹ cười vơi chút âu lo
Lời ru vui gọi đàn cò về thôn.

Tháng ba tím nắng hoàng hôn
Trăng lên lấp ló cuối cồn lung linh
Đàn đêm vọng khúc Nam Bình
Cạn ly rượu đắng khóc mình xa quê...

Quảng Nam 2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


AVvXsEjNIcuFpn-aE8_IgVh9A17woYEkcMymr2POjFluaYlMA3W6ng98sV-mNWNuDUUvjMI5Mjxzz3E5gZ97DOJYckG4oKmB-zJoj4fedQNHktDQrVkqfQ-iIRjPx_LxufPWx7ZcGDAKHU3ZOtK4V-nqdHruaUq06hrvy5PK95M89DGRaTkHplBJ6TwtMTyo=s16000


Lời tác giả: Bài thơ Nắng Tháng Ba được viết khi tác giả đi ngang qua tỉnh Quảng Nam. Tác giả rất ngạc nhiên khi thấy ở một số địa phương, mặc dù là tháng ba nhưng lúa vẫn chín vàng đồng ruộng.

Tác giả viết bài thơ này khi đang ngồi trên thuyền của một đôi vợ chồng trẻ, họ lấy thuyền làm nhà và kiếm sống trên sông.

Bài thơ đã đăng trên báo Người cao tuổi với bút danh Nguyễn Văn Tạo. Báo Người cao tuổi không phát nhuận bút nhưng phát rất nhiều báo biếu. Tác giả thường dùng báo biếu để làm quà tặng cho những người cao tuổi quen biết đọc
.
 
Chỉnh sửa cuối:
20240327_212808_Fotor_Collage.jpg


Lục Bát Áo Dài

Viết tặng M.T.

Băng đô xanh
Áo dài xanh
Trời xanh màu cũng thiên thanh vì nàng!
Nắng thu như cũng bớt vàng
Lá khô khốp rụng cũng bàng hoàng xanh!

Băng đô vàng
Áo dài vàng
Em là cô Tấm hay hoàng hậu vua?
Lén vào cổ tích ngàn xưa
Ta tìm quả thị dán bùa tương tư!

Băng đô hồng
Áo dài hồng
Cánh đào nở thắm thả bồng bềnh mây
Kìa ai má ửng hây hây
Mùa xuân đỏ nắng từ ngày gặp em...

Thanh Trắc Nguyễn Văn


283006666_473605587979384_5021569957991124790_n.jpg


Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên tạp chí Văn hóa - Nghệ thuật (Hà Nội).

Khi mới về trường cô Minh Thanh, giáo viên Hóa, là một trong những giáo viên nữ bận áo dài đẹp nhất của trường THPT Võ Thị Sáu. Những năm đó, ngoài áo dài cô Minh Thanh còn cài thêm trên tóc băng đô có màu trùng với màu áo. Băng đô và áo dài của cô Minh Thanh là nguồn cảm hứng để tác giả viết bài thơ Lục bát áo dài.
 
Chỉnh sửa cuối:
000.jpg


Ký Ức Tháng Tư

Tháng tư
vòm trời phượng đỏ
mặt cỏ hoa vàng
nhặt lên từng tiếng ve sầu rỉ rả
thả vào trang giáo án
tìm lại tuổi thơ xưa...

Thiên đường tuổi thơ
có nụ cười em thanh khiết nắng ban mai
có dòng sông đi học dài hơn nỗi nhớ
có lá me rơi
ngọt ngào
trăn trở
nửa trên tóc em
nửa khắc khoải cuối sân trường.

Thiên đường tuổi thơ
có trang vở trắng thơm những ngày học cuối cấp
có lời gởi cho ai cất sâu trong cặp
có ánh mắt tìm nhau
rủ mơ về một giảng đường xa...
thương lắm đôi cánh chim bay
yêu lắm những dòng thơ xanh lấp lánh.

Tháng tư
từng em học sinh lại vào bài học mới
tiếng cười trong veo
trang giấy lao xao
thiên đường tuổi thơ vẫn còn đó
thiên đường của thầy xưa...


Thanh Trắc Nguyễn Văn


0.jpg


Lời tác giả: Tôi là giáo viên vật lý nên được chủ nhiệm các lớp tự nhiên (toán, lý). Các em ban tự nhiên thường không thích nên lạnh nhạt với thơ. Có một sáng tháng tư, một em nữ sinh lên nói riêng với tôi, em và các bạn lớp 12 sắp rời trường muốn tôi tặng một bài thơ kỷ niệm. Trong giờ chủ nhiệm tôi đã viết xong bài thơ này.

Cảm ơn hai nhà thơ nữ Hà Kim Quy và Lê Thị Ngọc Nữ đã chụp ảnh và tặng nóng Thanh Trắc Nguyễn Văn bài thơ được đăng trên trang báo hải ngoại Người Việt (Califonia - USA), chủ đề Tháng tư năm 2024.
 
Chỉnh sửa cuối:
b_Fotor_Collage.jpg


Nhớ Bạn Cũ

Đâu rồi người ấy ngày xưa
Nụ cười tóc ngắn
Tuổi vừa tròn trăng?

Người đi biền biệt tháng năm
Giọt mưa trường cũ
Gọi thầm
Tên ai...

Thanh Trắc Nguyễn Văn - Nguyễn Văn Tạo


438205436_2711854615657843_5739927059451895648_n.jpg


Lời tác giả: Có một người bạn gởi một tấm ảnh của một cô gái áo trắng xinh xinh và hỏi tôi:
- Biết ai đây không?
- Chịu, không biết!
- Ngọc Hiền - học sinh cũ THPT Trần Quốc Tuấn, thuở còn là nữ sinh đấy!

Kim Trang (cũng có tên là "bé Hiền"), vợ tôi trông thấy tấm ảnh trầm trồ:
- Chị này xinh nhưng sao tóc ngắn giống con trai quá?
Tôi trả lời:
- Đây là kiểu tóc "demi garcon" duyên dáng của các cô gái, thịnh hành ở Sài Gòn khoảng những năm trước 1975. Nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên có bài thơ "Cô Bắc Kỳ nho nhỏ". Sau này Phạm Duy phổ nhạc, con trai Phạm Duy là Duy Quang có hát bài này.
Vợ tôi cười:
- Năm 1975 em chưa ra đời nên không biết kiểu tóc này (vợ tôi sinh năm 1978).

Tôi bỗng nhớ ngày vào lớp 10 trường Trần Quốc Tuấn gặp gỡ và trao đổi với Ngọc Hiền lần đầu tiên (năm 1977). Hình như ngày đó tôi phải vào lớp sớm vì tổ tôi phải làm vệ sinh lớp chuẩn bị cho một ngày quan trọng gì đó. Ngọc Hiền bận áo trắng, tóc dài búi gọn sau đầu, là tổ trưởng đứng trước cửa lớp đợi tôi đến để phân công.
Thời gian thế mà thấm thoát trôi nhanh quá...

Bài thơ viết tặng cho bạn Ngọc Hiền đang định cư ở nước ngoài, được đăng trên báo Lào Cai cuối tuần, ký với bút danh Nguyễn Văn Tạo
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back