Chương 20: Bữa tiệc thịt Người
Tại bữa tiệc bên trong hoàng cung, nữ đế ngự trị trên cao cạnh bên là hoàng hậu, dưới một bật bên trái là các hoàng phi, cùng hoàng nữ, dưới vua một bật bên trái chính là vị trí dành cho Nhạt Thanh Lạc tiếp đến là vị trí dành cho hai nữ phó Nhạt Mạc Quyết, Nhạt Diên Cố và đám nhóc của Nhạt Thanh Lạc nhưng điều đặt biệt Túc Sa Nhã và Nhạt Tuyết Dung ngồi chung một bàn. Phía dưới hay bên trái phải là quan văn - võ từ ngũ phẩm trởi lên cùng gia đinh của họ.
Sự tình ngồi cạnh phải kể về ngày trước khi nhập cung tham gia yến tiệc, đám nhóc tiến hành cuộc tỉ thí xem ai sẽ là người ngồi cạnh Túc Sa Nhã và đương nhiên Nhạt Tuyết Dung là người giành chiến thắng, không ai nghĩ một người luôn luôn quan tâm lo lắng cho tỷ muội lại ra ta toàn lực quyết đấu để giành chiến thắng. Sau khi nhập cung Túc Sa Nhã xin phép Nhạt Thanh Lạc cho phép mình và Nhạt Tuyết Dung ngồi cùng bàn với lý do bản thân không nhớ rõ qui tắc trong cung sẽ làm ảnh hưởng đến uy danh Nhạt Thanh Lạc.
Buổi tiệc bắt đầu, cao lương mỹ vị đều được đặt trên bàn, một đoàn vũ công tiến vào hành lễ với hoàng đế, bắt đầu trình diễn vũ đạo. Mọi người mê say ngắm nhìn những đường múa nhẹ nhàng của vũ công. Sau màn biểu diễn của vũ công hoàng đế vui vẻ ra lệnh cho cung nữ đem lên bàn mỗi vị một đĩa thức ăn.
Hoàng đế, nói "đây là món đặt biệt trẫm kêu người chuẩn bị cho các ái khanh nếm thử".
Nhạt Tuyết Dung động đũa gấp một miếng thịt nếm thử, đũa vừa chạm thịt đã bị tay của Túc Sa Nhã đè lại, Nhạt Tuyết Dung xoay đầu nhìn, Túc Sa Nhã lắc đầu ra hiệu không nên dùng, Nhạt Tuyết Dung ánh mắt hoài nhi buông đũa xuống, một thanh âm lắp bắp vang lên: "Đây.. Đây là.. Thịt.. Tthịt người." Nhạt Nhất Cửu ngồi cạnh bên tay run run bụm lấy miệng muốn nôn.
Nhạt Thanh Lạc hành lễ với hoàng đế nói: "Mong bệ hạ lượng thứ, hài tử còn nhỏ không hiểu phép tắc".
Hoàng đế đão mắt nhìn đám quam văn – võ mặt ai nấy đều trắng bệt không một tia huyết sắc, nhìn sang đám nhóc của Nhạt Thanh Lạc thở dài nói: "Xem ra chỉ có trẫm và ái khanh là cùng chung mỹ vị." Khi nghe hoàng đế nói xong các quan văn – võ đều cắn răng há miệng nuốt lấy miếng thịt người trên đĩa.
Lúc này có một vị cô nương đứng lên hành lễ với hoàng đế nói: "Thần là nhi nữ của thừa tướng, hôm nay nhờ phúc của bệ hạ được tham gia yến tiệc, thần và tỷ tỷ có chút tài nghệ mong góp một phần vui cho bệ hạ".
Hoàng đế vui vẻ gật đầu ân chuẩn, hai vị cô nương một người đàn một người múa kiếm. Hoàng đế trên cao đưa mắt nhìn về Nhạt Thanh Lạc, Nhạt Thanh Lạc gấp một miếng thịt người bỏ vào miệng nói: "Thịt được ướp hương liệu đặt biệt lại được hầm đủ tiếng không dai khi ăn đúng là mỹ vị".
Túc Sa Nhã tay cầm đũa gấp một miếng thịt người đưa vào miệng từ từ nhai nuốt như đang thưởng thức, nét mặt vẫn lạnh lùng. Nhạt Tuyết Dung nhìn thấy lên tiếng: "Tiểu Nhã, muội," tay Túc Sa Nhã vỗ vỗ vào mu bàn tay của Nhạt Tuyết Dung trấn an.
Bên này Nhạc Thi Phi mặt biến sắc nói: "Đó là thịt người đó".
Túc Sa Nhã mắt lạnh nhìn Nhạc Thi Phi nói: "Um, khá ngon".
Hoàng đế nhìn Túc Sa Nhã thong dong ăn thịt người nói: "Trẫm nghe nói lần công phá thành trì của tộc Mông cũng có phần của khanh, trẫm rất muốn biết khanh đây dùng cách gì để giúp nguyên soái công thành".
Túc Sa Nhã chậm rãi nuốt miếng thịt, hành lễ với hoàng đế nói: "Bẩm bệ hạ, thần chẳng qua chỉ dùng chút tiểu xảo đánh vào tâm ý của vương Mông, khiến hắn tin tưởng rơi vào kế hoạch của nguyên soái".
Hoàng đế mắt tò mò nhìn Túc Sa Nhã hỏi: "Là tiểu xảo gì?".
Túc Sa Nhã nói: "Thứ nhất thần nói mình và nguyên soái có thâm thù đại hận đến mức muốn ép nàng dưới thân để vũ nhục nàng, thư hai thần dựa vào việc nguyên soái bị thương nói với vương Mông nguyên soái sau ba ngày sẽ chết, thứ ba thần tỏ ý quy hàng kêu vương Mông kéo dài thêm ba ngày rồi tấn công sẽ giành được thắng lợi cùng lương thực và nước uống".
Hoàng đế nghe xong mặt xán lạn vui vẻ cười nói: "Ha ha.. Không nghĩ tiểu nữ như ngươi lại dám nói đè mẫu thân mình dưới thân".
Túc Sa Nhã cảm nhận được một luồng sát ý tỏa ra từ Nhạt Thanh Lạc, Túc Sa Nhã mỉm cười nhìn Nhạt Thanh Lạc nói: "Bệ hạ vì nguyên soái mà chuẩn bị món thịt long xuân và phượng hoàng tửu, sự ưu ái của bệ hạ đối với nguyên soái làm muôn dân kính ngưỡng, lòng người thần phục".
Hoàng đế ánh mắt sắc bén nhìn Túc Sa Nhã hỏi: "Khanh biết món thịt này".
Túc Sa Nhã nói: "Thần trong một lần nghe nói thịt long xuân phải phối với phượng hoàng tửu mới được coi là mỹ vị nhân gian, lòng cũng rất hiếu kỳ".
Hoàng đế cười to rồi quay sang nhìn Nhạt Thanh Lạc nói: "Ha ha.. Ái khanh quả không nhìn nhầm người, nhân tài hiếm có, ái khanh phải bồi dưỡng thật tốt" nói xong hạ lệnh cho người đem phượng hoàng tửu lên.
Nhạt Thanh Lạc nhìn màu đỏ tươi của rượu trong ly, tay nâng ly nhìn về phía hoàng đế nói: "Tạ bệ hạ ban thưởng, thần sẽ dốc hết sức mình dù máu chảy đầu rơi cũng quyết không phụ lòng bệ hạ".
Đồng loạt quan văn – võ đều nâng ly đồng thanh hô lên: "Tạ hoàng thượng ban thưởng, chúc hoàng thượng phúc trạch tựa trời cao, sớm ngày thống nhất thiên hạ." Mọi người sau khi uống rượu mặt càng đen thêm, có người tay bịnh lấy miệng nuốt ngược lại rượu đang muốn tràn ra ngoài vào bụng. Túc Sa Nhã bên nãy vẫn một biểu tình chậm rãi thưởng thức mỹ vị trên bàn, nhâm nhi hương vị của phượng hoàng tửu, lâu lâu lại dùng một đôi đũa khác gấp vài miếng đồ ăn trừ thịt người, rót rượu trái cây cho Nhạt Tuyết Dung. Ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nhìn Nhạt Tuyết Dung khi nàng định uống thử phượng hoàng tửu làm Nhạt Tuyết Dung thập phần lo lắng quyết định từ bỏ ý định dùng thử phượng hoàng tửu ngoan ngoãn uống rượu trái cây do Túc Sa Nhã rót. Đám nhóc Nhạt Nhất Cửu, Nhạt Nhất Ly, Nhạc Thi Phi sau khi ngửi được trong rượu là gì liền xanh mặt không dám uống dù một chút xíu.
Yến tiệc tiếp tục diễn ra đến gần khuya thì kết thúc. Nhạt Thanh Lạc, Nhạt Diên Cố, Nhạt Mạc Quyết, cùng đám nhóc quay về đình viện trước đây đã từng nghĩ lại trong cung nghĩ ngơi.
Sự tình ngồi cạnh phải kể về ngày trước khi nhập cung tham gia yến tiệc, đám nhóc tiến hành cuộc tỉ thí xem ai sẽ là người ngồi cạnh Túc Sa Nhã và đương nhiên Nhạt Tuyết Dung là người giành chiến thắng, không ai nghĩ một người luôn luôn quan tâm lo lắng cho tỷ muội lại ra ta toàn lực quyết đấu để giành chiến thắng. Sau khi nhập cung Túc Sa Nhã xin phép Nhạt Thanh Lạc cho phép mình và Nhạt Tuyết Dung ngồi cùng bàn với lý do bản thân không nhớ rõ qui tắc trong cung sẽ làm ảnh hưởng đến uy danh Nhạt Thanh Lạc.
Buổi tiệc bắt đầu, cao lương mỹ vị đều được đặt trên bàn, một đoàn vũ công tiến vào hành lễ với hoàng đế, bắt đầu trình diễn vũ đạo. Mọi người mê say ngắm nhìn những đường múa nhẹ nhàng của vũ công. Sau màn biểu diễn của vũ công hoàng đế vui vẻ ra lệnh cho cung nữ đem lên bàn mỗi vị một đĩa thức ăn.
Hoàng đế, nói "đây là món đặt biệt trẫm kêu người chuẩn bị cho các ái khanh nếm thử".
Nhạt Tuyết Dung động đũa gấp một miếng thịt nếm thử, đũa vừa chạm thịt đã bị tay của Túc Sa Nhã đè lại, Nhạt Tuyết Dung xoay đầu nhìn, Túc Sa Nhã lắc đầu ra hiệu không nên dùng, Nhạt Tuyết Dung ánh mắt hoài nhi buông đũa xuống, một thanh âm lắp bắp vang lên: "Đây.. Đây là.. Thịt.. Tthịt người." Nhạt Nhất Cửu ngồi cạnh bên tay run run bụm lấy miệng muốn nôn.
Nhạt Thanh Lạc hành lễ với hoàng đế nói: "Mong bệ hạ lượng thứ, hài tử còn nhỏ không hiểu phép tắc".
Hoàng đế đão mắt nhìn đám quam văn – võ mặt ai nấy đều trắng bệt không một tia huyết sắc, nhìn sang đám nhóc của Nhạt Thanh Lạc thở dài nói: "Xem ra chỉ có trẫm và ái khanh là cùng chung mỹ vị." Khi nghe hoàng đế nói xong các quan văn – võ đều cắn răng há miệng nuốt lấy miếng thịt người trên đĩa.
Lúc này có một vị cô nương đứng lên hành lễ với hoàng đế nói: "Thần là nhi nữ của thừa tướng, hôm nay nhờ phúc của bệ hạ được tham gia yến tiệc, thần và tỷ tỷ có chút tài nghệ mong góp một phần vui cho bệ hạ".
Hoàng đế vui vẻ gật đầu ân chuẩn, hai vị cô nương một người đàn một người múa kiếm. Hoàng đế trên cao đưa mắt nhìn về Nhạt Thanh Lạc, Nhạt Thanh Lạc gấp một miếng thịt người bỏ vào miệng nói: "Thịt được ướp hương liệu đặt biệt lại được hầm đủ tiếng không dai khi ăn đúng là mỹ vị".
Túc Sa Nhã tay cầm đũa gấp một miếng thịt người đưa vào miệng từ từ nhai nuốt như đang thưởng thức, nét mặt vẫn lạnh lùng. Nhạt Tuyết Dung nhìn thấy lên tiếng: "Tiểu Nhã, muội," tay Túc Sa Nhã vỗ vỗ vào mu bàn tay của Nhạt Tuyết Dung trấn an.
Bên này Nhạc Thi Phi mặt biến sắc nói: "Đó là thịt người đó".
Túc Sa Nhã mắt lạnh nhìn Nhạc Thi Phi nói: "Um, khá ngon".
Hoàng đế nhìn Túc Sa Nhã thong dong ăn thịt người nói: "Trẫm nghe nói lần công phá thành trì của tộc Mông cũng có phần của khanh, trẫm rất muốn biết khanh đây dùng cách gì để giúp nguyên soái công thành".
Túc Sa Nhã chậm rãi nuốt miếng thịt, hành lễ với hoàng đế nói: "Bẩm bệ hạ, thần chẳng qua chỉ dùng chút tiểu xảo đánh vào tâm ý của vương Mông, khiến hắn tin tưởng rơi vào kế hoạch của nguyên soái".
Hoàng đế mắt tò mò nhìn Túc Sa Nhã hỏi: "Là tiểu xảo gì?".
Túc Sa Nhã nói: "Thứ nhất thần nói mình và nguyên soái có thâm thù đại hận đến mức muốn ép nàng dưới thân để vũ nhục nàng, thư hai thần dựa vào việc nguyên soái bị thương nói với vương Mông nguyên soái sau ba ngày sẽ chết, thứ ba thần tỏ ý quy hàng kêu vương Mông kéo dài thêm ba ngày rồi tấn công sẽ giành được thắng lợi cùng lương thực và nước uống".
Hoàng đế nghe xong mặt xán lạn vui vẻ cười nói: "Ha ha.. Không nghĩ tiểu nữ như ngươi lại dám nói đè mẫu thân mình dưới thân".
Túc Sa Nhã cảm nhận được một luồng sát ý tỏa ra từ Nhạt Thanh Lạc, Túc Sa Nhã mỉm cười nhìn Nhạt Thanh Lạc nói: "Bệ hạ vì nguyên soái mà chuẩn bị món thịt long xuân và phượng hoàng tửu, sự ưu ái của bệ hạ đối với nguyên soái làm muôn dân kính ngưỡng, lòng người thần phục".
Hoàng đế ánh mắt sắc bén nhìn Túc Sa Nhã hỏi: "Khanh biết món thịt này".
Túc Sa Nhã nói: "Thần trong một lần nghe nói thịt long xuân phải phối với phượng hoàng tửu mới được coi là mỹ vị nhân gian, lòng cũng rất hiếu kỳ".
Hoàng đế cười to rồi quay sang nhìn Nhạt Thanh Lạc nói: "Ha ha.. Ái khanh quả không nhìn nhầm người, nhân tài hiếm có, ái khanh phải bồi dưỡng thật tốt" nói xong hạ lệnh cho người đem phượng hoàng tửu lên.
Nhạt Thanh Lạc nhìn màu đỏ tươi của rượu trong ly, tay nâng ly nhìn về phía hoàng đế nói: "Tạ bệ hạ ban thưởng, thần sẽ dốc hết sức mình dù máu chảy đầu rơi cũng quyết không phụ lòng bệ hạ".
Đồng loạt quan văn – võ đều nâng ly đồng thanh hô lên: "Tạ hoàng thượng ban thưởng, chúc hoàng thượng phúc trạch tựa trời cao, sớm ngày thống nhất thiên hạ." Mọi người sau khi uống rượu mặt càng đen thêm, có người tay bịnh lấy miệng nuốt ngược lại rượu đang muốn tràn ra ngoài vào bụng. Túc Sa Nhã bên nãy vẫn một biểu tình chậm rãi thưởng thức mỹ vị trên bàn, nhâm nhi hương vị của phượng hoàng tửu, lâu lâu lại dùng một đôi đũa khác gấp vài miếng đồ ăn trừ thịt người, rót rượu trái cây cho Nhạt Tuyết Dung. Ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nhìn Nhạt Tuyết Dung khi nàng định uống thử phượng hoàng tửu làm Nhạt Tuyết Dung thập phần lo lắng quyết định từ bỏ ý định dùng thử phượng hoàng tửu ngoan ngoãn uống rượu trái cây do Túc Sa Nhã rót. Đám nhóc Nhạt Nhất Cửu, Nhạt Nhất Ly, Nhạc Thi Phi sau khi ngửi được trong rượu là gì liền xanh mặt không dám uống dù một chút xíu.
Yến tiệc tiếp tục diễn ra đến gần khuya thì kết thúc. Nhạt Thanh Lạc, Nhạt Diên Cố, Nhạt Mạc Quyết, cùng đám nhóc quay về đình viện trước đây đã từng nghĩ lại trong cung nghĩ ngơi.
Chỉnh sửa cuối: