Xuyên Không Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới - Mặc Khuê Tử

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi MặcKhuêTử, 17 Tháng năm 2018.

  1. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 40: Điên Cuồng Hấp Thụ, Tiến Trúc Cơ
    Chương 40: Điên Cuồng Hấp Thụ, Tiến Trúc Cơ​




    Người phá vào, kẻ đứng chờ. âm thanh kình lực phá cấm rung động cả trúc gia trang. mẫu thân bế nhi tử, phụ lão ngồi ngoài hiên nhàn nhã, nhâm nhi chén chè xanh, chẳng sợ hãi, trốn tránh vì trốn đi đâu được chứ?? Sau là vạn tượng yêu thú đầy rẫy với tu vi nhỏ bé vào chỉ có chết, trước là địch nhân. Không bằng chờ đợi, đến đây đi ít ra còn có cái đệm lưng.

    Gióng bảo xuân mai đưa về nhà, nằm trong lòng xuân mai trên không trung, ta phải trúc cơ, như vậy mới có thể mở được tầng hai. Vậy mới có cơ hội giải cục này.

    Xuân mai đáp xuống sân, gióng nhảy từ lòng nàng xuống đất. Khí thế trên người gióng kéo lên đến luyện khí tầng chín. Nàng nhìn công tử mắt dễ thương trợn tròng lắp bắp nói:

    - công tử.. Người tu vi của người... Luyện khí tầng chín sao có thể chứ?? Người tu luyện từ trong bụng mẹ sao???

    Gióng nhìn thái độ của nàng, cười khổ biết mà quá rung động đi chứ gì?? Nàng đã biết thì không thể nàng rời ta được nữa rồi. Gióng nói với xuân mai:

    - ta sẽ kể cho nàng sau, giờ ta cần tu luyện để đột phá trúc cơ, nàng ở đây hộ pháp giúp ta được không??

    Xuân mai tỉnh táo lại, đột phá trúc cơ hèn gì công tử muốn lấy hoả linh thạch từ người trúc thanh, vậy chắc công tử có tu luyện hoả hệ linh căn. Không biết có phải đơn căn như phu nhân không?? Nàng gật đầu

    - được, nhưng công tử dường như mới bước vào luyện khí tầng chín ah, muốn hiện tại trúc cơ thì không thể nào ah

    Gióng sờ sờ nhẫn trữ vật trong lòng bàn tay nói:

    - từng này hỏa linh thạch thì chắc đã đủ, thời gian thì ta tự có cách của ta.

    Xuân Mai nghe vậy không hỏi nữa, nàng biết công tử mới ba tuổi mà đã có tu vi như vậy thì chắc sẽ có điều đặc biệt. Nàng ngẫm nghĩ hình như nàng cũng có thứ gì đó có thể giúp được công tử, nàng đưa thần thức vào nhẫn trữ vật trên ngón tay mình, rồi xuất ra một Lọ Ngọc nhỏ

    - công tử người đã quyết như vậy thì ta cũng không hỏi nhiều. Ở đây ta có hai viên trúc cơ Đan hi vọng giúp được công tử.

    Gióng thấy nàng đưa cho mình Lọ ngọc nói trong đó có hai viên trúc cơ đan thì mắt loé sáng, có trúc cơ đan thì việc này có thể thành rồi. Đưa tay nhận lấy lọ ngọc

    - vậy thì phải cảm tạ nàng rồi

    Nhận lấy đồ, gióng phất tay một ngọn tháp bốn tầng lớn trỗng rỗng xuất hiện giữa sân làm cho sân bụi bay mù mịt

    Xuân mai thấy bảo tháp xuất hiện rất ngạc nghiên há hốc miệng.

    Gióng gật đầu với nàng rồi biến mất ở sân, xuân mai chưa kịp tỉnh táo thì thấy bảo tháp thu nhỏ lại thành một tiểu tháp nhỏ bay về phía mình nàng đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra đón, tiểu tháp hạ xuống lòng bàn tay nàng, nàng về sạp ngồi nhìn tiểu tháp dáng cổ xưa trong tay, khẽ đung đưa chân thon chờ đợi.

    Gióng tiến vào trong tháp, rồi thu nhỏ tháp lại điều khiển tháp thu nhỏ về tay xuân mai. Gióng nhìn không gian quen thuộc hít thở thật sâu hi vọng kế hoạch của mình có thể thành công.

    Gióng khoanh chân ngồi xuống, đưa thần thức vào nhẫn trữ vật trúc thanh đưa, hơn một ngàn viên hỏa linh thạch xuất hiện xung quanh gióng thành một vòng tròn, nhìn vậy gióng gật đầu hài lòng, cất lọ Ngọc trúc cơ đan, Mắt nhắm lại tĩnh tâm.

    Ngũ hành thiên địa quyết được vận hành, hơn nghìn viên hỏa linh thạch ở xung quanh bốc lên hỏa linh khí đỏ rực làm sáng cả tầng tháp, nhiệt độ được kéo lên cao, hoả linh khí như một hỏa cầu lớn bao phủ lấy gióng.Thân hình bé nhỏ của gióng tĩnh lặng như một bức tượng đồng.

    Hoả linh khí theo vận chuyển của pháp quyết mà tiến ùn ùn vào cơ thể của gióng. Cơ thể nhỏ bé bị sắc hỏa bao trùm, người gióng chuyển từ màu tráng sang hồng rồi đỏ quỷ dị, da thịt nứt toác tỏa mùi thơm của thịt được nướng trên thân đỏ, tóc tai khô dần rồi rụng như bụi phấn, một lúc sau thì đã hiện ra một đầu trọc lốc, quần áo trên thân đã bị sức nóng làm cho biến mất,

    Thân thể gióng từng đường nứt đan xen nhau, chằng chịt, mặt gióng nhăn nhúm lại, răng cắn chặt lại với nhau chịu đựng sự giày vò, pháp quyết được một vòng thì da thịt mới lại được gây dựng lại rồi lại nứt toác ra rồi lại lặp lại

    Sự lặp đi lặp lại này càng nhiều thân thể gióng càng cứng cáp hơn, càng về cuối thân thể không bị nứt nữa nhưng da thịt vẫn đỏ rực.

    Vòng tròn hoả linh thạch toả ra hỏa linh khí yếu dần, một canh, hai canh, ba canh giờ từng viên từng viên thay nhau hoá thành bụi phấn trắng, hoả linh thạch vỡ hết, thân thể gióng chuyển dần về màu da quen thuộc.

    Gióng mở mắt nhìn vòng tròn bụi trắng rải xung quanh cười khổ, nhớ lại cảm giác lúc trước người như bị ném vào lò lửa mà toát mồ hôi. nắm tay cảm nhận linh lực trong cơ thể, khẽ cười mỉm







    - luyện khí tầng chín đỉnh. Đến lúc đột phá rồi.

    Lọ Ngọc trắng xuất hiện trong tay, gióng đổ một viên trúc cơ Đan ra, mùi dược liệu khiến toàn thân thoải mãi, tham lam đưa lên mũi hửi hửi. Gióng kiên định ném một viên vào miệng nuốt xuống bụng, mắt từ từ nhắm lại.

    Linh lực trong người gióng lớn dần dần rồi ngừng hẳn, gióng biết bình chướng đây rồi.

    Tập trung tinh thần gióng, vận dụng linh lực trong cơ thể tập trung nén lại thành một mũi tiễn nhỏ, mũi tiến đâm dần về vách bình chướng, bên ngoài từng giọt mồ hôi xuất hiện trên người gióng từ trong suốt rồi dần chuyển sang màu đen. Mũi tiễn càng tiến sâu một chấm rách nhỏ xuất hiện, rồi từ chấm nhỏ từng vết nứt xuất hiện trên bình chướng

    - oang

    Bình chướng nổ tung, khiến cơ thể gióng rung động. Gióng mở choàng mắt, nhìn lớp đen nhánh do mồ hôi bết lại toát mùi hôi thối, cảm nhận linh lực trong cơ thể gióng mỉm cười hài lòng.

    Trúc cơ cuối cùng cũng trúc cơ.
     
    Lang Thang thích bài này.
  2. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 41: Độ Kiếp(Thượng): Hư Ảnh Thần Tiên
    Chương 41: Độ Kiếp(Thượng): Hư Ảnh Thần Tiên​




    Thành công phá vỡ bình chướng tu luyện, gióng biết mình đã tiến vào trúc cơ kỳ sơ kỳ. Thường thì sẽ phải độ kiếp, nên gióng đứng lên im lặng chờ đợi những chẳng thấy đâu

    - không lẽ thiên kiếp mải chợi quên mình rồi?? Thôi ra ngoài cái đã.

    Nói rồi thân hình gióng biến mất khỏi tầng một bảo tháp. Xuân mai đang ngồi Nhìn ngắm tiểu tháp cổ xưa trong tay, thì bị tiểu hắc nhân cưởi chuồng ngột xuất hiện làm giật mình nhảy cẫng lên sạp đứng.

    Nhưng từ hình dáng quen thuộc, ánh mắt tròn trong vắt ấy nàng nhận ra đó là công tử của mình. Nàng đưa tay vỗ vỗ bộ ngực lớn thở phào, đột phá cũng quá ghê rợn đi đen thùi lùi còn ở trần, khoan ở trần nàng liếc mắt xuống dưới thấy thứ nho nhỏ, má khẽ ửng hồng.

    Hai người nhìn nhau, gióng thấy hành động của xuân mai thì không quá bất ngờ. khi thấy má nàng ửng hồng thì gióng biết nàng đang nhìn gì rồi, mặc dù tắm với nhau vài lần cái gì cần nhìn thì đã nhìn đủ cả, sờ xoạng thì cũng sờ rồi, nhưng theo thói quen vẫn đưa tay che chắn. Không khí có chút ám muội thì cảm giác trời có chút đen lại.

    Khoảng không gian trên đầu gióng trời đen lại, từng tiếng ì ùng, các tia xét đi chuyển như những chiếc sợi nhỏ giữa mây đen. Gióng nói với xuân mai:

    - nàng đi cách xa một chút, ta cần độ kiếp

    Nói rồi quay mặt lại, thân thể lơ lửng trên không trung, tay gióng xuất hiện một chiếc gậy tre xanh nhỏ, khẽ rung

    Cả chiếc gậy bị lửa bao trùm. Gióng yên lặng chờ đợi, gióng đã biết thiên kiếp là gì từ trong sách của phụ than. Nói đơn giản là phải chịu sét đánh, không chịu được thì hồn phi phách tán, còn sống vượt qua thì thiên địa chúc phúc chính thức bước vào cảnh giới.

    Xuân mai nghe lời gióng lùi cách xa hơn mười mét, nhìn về phía thân hình nhỏ bé trên không trung khiến long nàng thổn thức mong chờ, hi vọng người ấy sẽ vượt qua được.

    Gióng chờ đợi một lúc lâu, thiên kiếp phải xúc tích lại rồi mới đánh xuống, nhưng như vậy thì quá lâu đi. Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì từ trên trời như có người đổ nước xuống người gióng. Nước quá nhiều khiến gióng bị sặc ho khục khặc, cái nước này có vị khăm khắm như nước rửa chân, hơi có vị khí tức của thiên lôi gióng ngẫm nghĩ:

    - chẳng nhẽ lôi bàn tử chưởng quản thiên kiếp??? Không thể nào nếu vậy chẳng phải hắn đổ cả chậu nước rửa chân vào ta sao??

    Gióng lắc đầu kì quái, xuân mai ở phía ngoài mắt tròn mắt dẹt. Thiên kiếp gì thế này??

    Gióng đang thầm rủ chín đời thiên kiếp thì uỳnh, một tia sét đánh xuống làm gióng không kịp phản ứng. Gióng bị sét đánh tóc tai chổng ngược lên, mặt đen sì rơi từ trên không trung xuống đất, đất lún thành một hình người nhỏ.

    Xuân mai đứng ngoài che miệng, xót xa. Nàng muốn chạy vào đỡ công tử dậy nhưng mà không thể, nếu người khác can dự vào sẽ làm rối loạn uy lực của thiên kiếp, và quá trình chúc phúc sẽ không được hoàn thành.

    Gióng chật vật bò từ hình người dưới đất lên chửi rủa:

    - khốn khiếp giám đùa giỡn bản thần, bản thần đánh ngươi.

    Gióng bay lại lơ lửng trên lòng bàn tay trái xuất hiện một viên bi sắt, từ bi sắt từng miếng giáp sắt xuất hiện dần dần bao trùm toàn thân gióng. Một bộ giáp sắt đen, gióng tay cầm gậy trúc thủ thế-

    Tia sét thứ hai đánh xuống uy lực mạnh hơn, gióng đưa ngang gậy trúc đón đỡ vì lực mạnh nên gióng bị đẩy từ trên không xuống đất thì dừng lại

    Tia thứ ba mặt sân dưới chân gióng bị lún xuống gần mét, tia thứ tư giọng đạp chân sau xuống đất tay giơ gậy phóng lên trời đập tan thiên kiếp

    Thiên kiếp tứ tán khoảng không trên đầu gióng sáng sủa trở lại, các đám mây dãn ra nhường chỗ cho một luồng sáng vàng chiếu xuống người gióng.

    Gióng thu hồi giáp sắt và gậy tre trở về giang hai tay lơ lửng trên không trung, mặc kệ những tia sáng này chiếu lên người, gióng thấy cảm giác thật khoan khoái dễ chịu, những vết thương trên người lành lặn trở lại.

    Khi từng tia sáng tiến vào người gióng thì trên không trung trên tu chân giới xuất hiện hư ảnh lớn hư ảnh long vờn điểu lớn.

    Hư ảnh này xuất hiện khắp ngóc ngách tại tu chân giới, đều có cảm giác muốn quỳ xuống triều bái, ngoài trúc gia trang hai đám người vừa mới bước vào giao tranh ngẩn ngơ nhìn trời, phía sâu trong sơn mạch một nữ nhân tóc trắng cảm thấy cảm giác quen thuộc từ hư ảnh ngẫm nghĩ, bách hoa tông hai tiểu thiếu nữ đang bị vây giữa đám đông ngẩng đầu nhìn trời không hiểu sao nước mắt lăn dài.

    Tứ hải tứ long vương hóa hình đằng không nhìn hư ảnh rồng cung kính và đoán thân phận thần điểu.

    Nam ma trương tiểu phàm cầm trượng gỗ, tay sờ má một thiếu nữ thanh y xinh đẹp trên giường băng, mắt nhìn chăm chú nhìn lên không trung.

    Bắc thú hoa quả sơn hầu tử thân kim giáp, áo choàng đỏ tung bay cầm gậy gỗ mắt ngắm nhìn chiến ý bốc ngút trời.

    Tây vực đại điện trên một đỉnh núi cao tuyết trắng lão già tóc trắng, tay cầm tia sét ngồi trầm tư.
     
    Lang Thang thích bài này.
  3. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 42: Độ Kiếp(Hạ): Huyết Mạch Thức Tỉnh
    Chương 42: Độ Kiếp(Hạ): Huyết Mạch Thức Tỉnh​




    Hư ảnh thần long và tiên lạc trên không trung gây chấn động cả tu chân giới, những người tu vi thấp quỳ gối triều bái, kẻ hùng mạnh bị uy áp lòng cung kính, kẻ hiếu chiến háo hức chờ đợi.

    Gióng nhìn lên không trung lòng tự hào thổn thức:

    - cha, mẹ chờ con. Rất nhanh thôi con sẽ đến chiến đấu bên người.

    Từng tia sáng của thiên địa chúc phúc vẫn chưa kết thúc, hư ảnh thần tiên vẫn hiển hiện trên không trung. Tia sáng càng rực rỡ.

    Hư ảnh dần tan thành từng chấm sáng nhỏ, nhập vào luồng sáng chúc phúc này tiến vào người gióng.

    Tu chân giới mọi người đều trở lại về với cuộc sống thường nhật nhưng hư ảnh này sẽ tồn tại mãi trong lòng mọi người, còn một việc nữa họ sẽ chưa thể biết được chỉ có một người đó là xuân mai.

    Trên sân nhà tranh nhỏ, tia sáng chúc phúc cùng chấp sáng hư ảnh tiến vào người gióng, trên thân gióng từng long lân dần dần xuất hiện những long lân ngũ sắc, bao trùm từ chân đến cổ. Một đôi cánh trắng nhỏ viền hồng nhỏ xíu phe phẩy sau lưng.

    Xuân mai đứng từ xa ngẩn ngơ thật kỳ diệu, quyến rũ.

    Trong báo thiên tháp ba hán tử nhìn long lân, và cánh lạc trên cơ thể mình sửng lẩm bẩm:

    - Thần vương, là thần vương người đã chính thức bước vào hành trình rồi. Tiêu nhân đợi để được chiến đấu bên cạnh người.

    Thiên đình Đại Việt từng người nhìn hiện tượng trên cơ thể háo hức:

    - là tin của thần vương, thần vương nhất định sẽ trở về.

    Việt Nam Ở một đâu đó:

    Một người mẹ nhìn đứa con tật nguyền của mình đầy thương xót, con của nàng từ nhỏ đã không thể đi lại. Hôm nay như mọi ngày đứa trẻ chống tay, lê đôi chân trên mặt đất bỗng đứng dậy bước đi chập chững đến vòng tay của nàng. Làng nước ơi con tôi đi được rồi, nàng bế con chạy ra ngoài đường hò hét.

    Một bệnh viện, một bác sĩ nhìn đứa nhỏ tim đã ngừng đập, dù hắn đã cố gắng dùng xung điện để kích tim bé. Hắn nhìn khuôn mặt hồn nhiên bé nhỏ ấy nước mắt rơi. Bỗng nhiên nhịp tim cô bé nhảy lên bình thường, hắn mừng rỡ ôm mặt khóc như một đứa trẻ.

    Sắc đỏ ngập tràn phố phường mọi người chăm chú vào ti vi hồi hộp, nge từng tiếng bình luận viên vang lên" thời gian kết thúc hiệp hai chỉ còn năm phút... Các cầu thủ của chúng ta đang ngã gục vì quá mệt mỏi...chỉ còn ba phút cuối cùng... Gì thế này?? Các cầu thủ của chúng ta như được uống một thùng bò húc, họ đang đang lao lên

    ... Cướp được bóng rồi... Đối mặt với thủ môn... Súttttttt vào vào rồi chúng ta đã rút ngắn tỷ số xuống còn ba hai....còn hai phút cuối... Phạt góc phạt góc rồi... Tiền đạo của chúng ta nhảy như một vận động viên bóng rổ... Bóng bay về phía góc xa... Vàoooioi dồiiiiii hoà rồi... Còn một phút... Các cầu thủ brazin đang tràn lên tấn công... Sút thu môn bay như chim đón bóng một cách dễ dàng, anh chuyền bóng cho hậu vệ trái anh chạy như nhân vật trong phim tia chớp.. Vượt qua từng người bên phía đối thủ, đối mặt với thủ môn rồi sút hay không??? Qua roiiiiii anh đã bỏ qua thủ môn đối phương anh đang chạy, anh không sút anh dẫn bóng thẳng vào môn.... Vàooooooooo các bạn ơi kì kì tích lần đầu tiên trong lịch sử chúng ta đánh bại các đội bóng mạnh trên thế giới.... Vô địch rồi... Chúng ta đã vô địch word cup... Các bạn ơi khục khục... Các bạn ơi bão đê cả nước Việt nam Sẽ bão đêm nay khục khục... Các bạn ơi... Tôi không thở được... Vì bình luận về xxx phải nhập viện cấp cứu nên. Cờ đỏ bay phấp phới mọi nẻo đường.

    Đội tuyển hàn quốc đang tổ chức ăn baron, ăn thành công rồi, họ đang tràn lên nhà chính với đội hình ba một một, chúng ta phải combat thôi... Chim hơi to đã tele sang đàng sau đội hình địch, dịch không có tầm nhìn... Chim hơi to dùng hoả dương hiệu triệu thành công làm choáng được cả ba người. Cú xoáy của chơi đến chết thành công giết được cả ba người. Trong lúc đó ad bắn như hack thành công giết được shen ở đường trên... Sp địch tốc biến đập mặt vào mông, à nhầm đập vào tường.. Ace.. Chúng ta đã thành công đạt được chức vô địch cktg.

    Tia sáng chúc phúc của thiên địa nhạt dần rồi biến mất, gióng khẽ vỗ cánh trên lưng Hạ xuống đất. Nhìn thân thể mình gióng cảm thấy tràn trề sức mạng, gióng gật đầu hài lòng, thu mọi thứ trở về. Nhìn thấy xuân mai đứng ở xa gióng phi thân đến gần nàng hỏi:

    - sao vậy xuân mai ta oách quá à

    Xuân mai mắt nhìn công tử như nhìn quái vật nói:

    - công tử rất soái

    Gióng cười

    - thời gian đã qua bao lâu rồi??

    - hơn một canh giờ thưa công tử

    Gióng gật đầu một canh giờ, hy vọng vẫn còn kịp, khẽ phất tay tiểu tháp từ tay xuân mai trở về trong tay gióng. Gióng vận dụng linh lực để phá vỡ cấm chế tầng hai, lòng đầy mong chờ.
     
    Lang Thang thích bài này.
  4. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 43: Thạch Sanh, Cùng Ta Đi Giết Người Thế Nào??
    Chương 43: Thạch Sanh, Cùng Ta Đi Giết Người Thế Nào??



    Thánh gióng đặt tiểu bảo tháp trên tay vận dụng linh lực, đánh vỡ cấm chế cửa tầng thứ hai. Gióng hy vọng Sẽ thành công, vì như cha long đã từng nói mỗi người ở trong đó Sẽ hơn gióng hai đại cảnh giới, gióng trúc cơ vậy thì thì họ Sẽ là nguyên anh kỳ. Đúng lúc phù hợp với lúc này.

    Cấm chế mỏng dần rồi bị phá vỡ, gióng thở phào thật may mắn tính toán đứng nếu như yêu cầu tu vi cao hơn thì gióng cũng hết cách. Gióng dùng thần niệm triệu hồi những người ở tầng hai ra.

    - đi ra đi chiến hữu của ta

    Xuân mai ngẩn ngơ

    - công tử nói ai vậy? Ở đây làm gì có ai

    Gióng không nói chỉ chờ đợi, một lúc sau ba thân ảnh to lớn xuất hiện chật kín cả sân nhỏ.

    Xuân mai nhìn ba thân ảnh này choáng váng, sợ hãi lùi về sau mấy bước. Gióng không để ý đến nàng mà nhìn ba thân ảnh này mỉm cười:

    - cuối cùng các ngươi cũng đến rồi.

    Ba thân ảnh đứng giữa là một tráng hán cao lớn gần mét chín, thân trên để trần với cơ bắp cuồn cuộn cảm giác có thể thấy dưới lớp cơ bắp này một sức mạnh kinh khủng.

    Bên trái là một con trăn đang cuộn mình to như một như một ngọn núi. Bên phải là một con đại bàng khổng lồ có đầu và cổ đuôi màu trắng, thân đen tuyền.

    Cả ba đang ở trong báo thiên tháp tầng hai thì bỗng dưng xuất hiện ở ngoài một sân nhỏ đang hơi bất ngờ thì nghe gióng nói chúng nhìn về phía thanh âm phát ra, dù trước mặt chỉ là một tiểu hài tử nhưng cả đều vui mừng cung kính cúi đầu:

    - ra mắt thần vương.

    Thánh gióng gật đầu nói nhìn về phía tráng hán cao lớn nói:

    - hãy gọi ta là công tử.có gì nói sau, thạch sanh, cùng ta đi giết người thế nào??

    Thạch sanh cúi đầu nhìn gióng cảm nhận sát khi trên người vị thần vương trẻ tuổi này toát ra thì gật đầu nói:

    - như công tử mong muốn. Kẻ ngáng bước chân người đều phải chết.

    Gióng gật đầu, đại bàng lên vỗ cánh nhấc mình lên không trung nói:

    - mời công tử lên

    Gióng bật người lên không trung, xuân mai thấy vậy bay lên cùng. chằn tinh thu người nhỏ lại phi hành giữ không trung, thạch sanh từ sau lưng xuất hiện đôi cánh trắng viền hồng bay lên. Gióng nhìn đôi cánh này ngờ ngợ vì giống đôi cánh của mình thì hỏi:

    - đôi cánh này là??

    Thạch sanh đáp:

    - mới rồi ngồi tu luyện trong tháp, tiểu nhân phát hiện thân thể xuất hiện long lân với cánh lạc này, tiểu nhân nghĩ hẳn là do công tử gây nên

    Gióng ngẫm nghĩ gật đầu có thể do mình đã kích phát huyết mạch nên mọi người cũng bị ảnh hưởng theo.

    Mọi người bay ra đầu trang, lúc này lục lâm bang đã phá được cấm chế một lúc đang hỗn chiến với người trúc trang. Thấy một tráng hán to lớn, một con đại bàng lớn bay đến thì dừng lại. Trúc thanh thấy người cưỡi trên đại bàng là xuân mai và gióng thì mừng rỡ biết đây hẳn là cứu binh rồi liền bay lại.

    Gióng và Xuân mai bước xuống khỏi đại bàng thấy trúc thanh bay lại thì gióng nói

    - trúc bá bá kêu mọi người trở về đi

    Trúc thanh nghe nói vậy thì tin tưởng vì hắn cũng cảm nhận được khí tức trên họ cũng giống như thanh hà. Hắn gật đầu quay lại nói với mọi người

    - nam nhân trúc gia trang trở về

    Mọi người nghe vậy liền lùi trở về sau đại điêu và tráng hán, người lục lâm bang cũng bất giác lùi về sau.

    Gióng đưa tay chỉ về phía đám người lục lâm bang nói:

    - ba ngươi lên hết tất cả những người này đi. Nhớ bắt sống tên đầu sỏ cho ta.

    Thánh sanh nhìn về đám người hơn năm trăm người này nói với gióng:

    - công tử mấy người này mình ta là đủ rồi.







    Gióng gật đầu, nguyên anh kỳ đối đầu với một đám này thì đúng là quá dễ dàng với lại cũng muốn xem thạch sanh chiến đâu như thế nào. Còn hai con Hạ cấp thần thú thì điềm nhiên không phản đối, không dám phản đối đùa à tên này ngày xưa từng giết mình đấy.

    Thạch sanh nhận được sự đồng ý thì đằng không trên tay xuất hiện một cây trường cung lớn, một tay cầm cung một tay đưa lên một mũi tiễn vàng đước tạo bằng kim linh lực xuất hiên, hắn làm động tác kéo rồi buông ra mũi tên ra mũi tên rời cung biến thành mẫy trăm mũi tiễn nhỏ bay nhanh về phía lục lâm bang từng tên gục xuống chỉ còn tên cầm đầu còn đứng trên không trung run rẩy, thạch sanh bay đến một tay nắm cổ hắn như sách một con gà quay trở về phụng mệnh.

    Gióng và người dân trúc gia trang nhìn cả quá trình ngắn ngủi này choáng váng. Cái này quá nhanh đi à nha. Biến thái

    Thạch sanh thả tên này xuống đất, rồi đứng trở về bên canh gióng. Gióng gật đầu với hắn rồi hỏi tên đầu sỏ này:

    - chuyện ban nãy ngươi nói nguyên anh kỳ của chúng ta sắp bị giết là thế nào??

    Tên này nghe thấy người hỏi mình lại là một tiểu hài tử, tuy hơi kỳ lạ nhưng vẫn cung kính nói

    - bang chủ chính ta cùng với mấy vị phó đường chủ vây nàng trong pháp trận ở hẻm thiên nhai, giờ này ta cũng không biết tình trạng thế nào

    - ngươi dẫn đường cho chúng ta đến đó

    Nói rồi bảo thạch sanh nhấc theo rồi ba người lên đại bàng bay đi
     
    Lang Thang thích bài này.
  5. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 44: Họ Lý Tên Thông, Siêu Cấp Bọ Hung
    Chương 44: Họ Lý Tên Thông, Siêu Cấp Bọ Hung​




    Tháng gióng cùng mọi người đúng trên thân thể lớn của đại bàng, theo chỉ đường mà bay nhanh tơi hẻm thiên nhai trong vạn tượng sơn mạch.

    Trên đường đi gióng đã hỏi kỹ sự việc từ tên đường chủ lục lâm bang này. Thì ra theo thường lệ lục lầm bang đến thu cước phí của ngũ lang trại. Điền khung Thông báo là phát hiện một mỏ hoả linh thạch định hiến cho lục lâm bang, thì bị trúc gia trang cướp mất, vị nguyên anh của trúc gia trang còn giết nhiều người của hắn và không coi lục lâm bang ra gì. Bang chủ tức giận sai ngũ vị phó bang chủ dẫn người đến tiếp nhận và xử lý. Năm vị sẽ dụ nguyên anh kỳ đó đến hẻm thiên nhai nơi đã bày sẵn một pháp trận.

    Gióng nghe hắn kể ngẫm nghĩ hỏi lại:

    - quả nhiên là ngũ lang trại, đợi cứu được mẫu thân. Ta nhất đinh sẽ tru lang.

    - bang chủ vs ngũ vị phó bang chủ của các ngươi tu vi ra sao?? Cả sáu người cùng đi đối phó với mẫu thân ta??

    - thưa công tử,Họ đều có tu vi nguyên anh kỳ, bang chủ với đại phó, nhị phó là hậu kỳ. Còn tam, tứ, ngũ phó là trung kỳ. Bang chủ được điền khung hiến cho một tiểu mỹ nữ, nên chỉ có các vị phó bang chủ đi.

    Gióng ngẫm nghĩ năm người hai nguyên anh hậu kỳ ba người trung kỳ, phía mình tính cả mẫu thân thì có bốn người mẫu thân là nguyên anh hậu kỳ. Còn những người khác thì không biết tu vi ra sao?? Gióng nhìn thạch sang hỏi:

    - Thạch Sanh tu vi của các ngươi ra sao??

    Thạch sanh nghe công tử hỏi thì đứng bên cạnh cúi đầu thưa:

    - công tử, tiểu nhân là nguyên anh hậu kỳ còn tiểu tinh với tiểu bàng nguyên anh trung kỳ.

    Gióng nói:

    - vậy thì mới có bốn người, vẫn kém bọn chúng một người, ta và xuân mai không đối phó được kẻ còn lại kia ah.

    Thạch ngẫm ngĩ, rồi như nghĩ ra gì đưa tay sờ sờ trong khố lúc sau lấy ra một túi nhỏ cười cười nói

    - không biết công tử có biết ta có một vị huynh đệ kết nghĩa.

    Gióng không biết thạch sanh hỏi vậy làm gì nhưng nhìn thạch sanh tìm kiếm trong khố lấy ra túi nhỏ, Tên này phong cách giấu đồ có chút đặc biệt ah. Không lẽ trong túi này có gì phá cục.

    - là tên bị lôi bàn tử dùng sét đánh ah?? Hắn thì có liên quan gì đến chuyện này??

    Thạch sanh thất công tử có biết thì có chút đắc ý nhìn cái túi trong tay lắc lắc nói:

    - công tử anh minh. Hắn họ lý Tên thông năm đó cùng mẹ bị lôi thần dùng sét đánh thành một con bọ hung.

    -rồi sao??

    - tiểu nhân trong một lần đi săn tìm thấy hắn, nên luôn mang theo bên người. Cho hắn một trừng phạt nho nhỏ, dù sao hắn cũng suýt chút nữa cướp vợ tiểu nhân ah.

    Thạch sanh cầm túi trên tay lắc nhẹ kể rồi chỉ tay vào cái khố của mình.

    Gióng nghe vậy ngẩn người

    - cách trả thù của ngươi có chút đặc biệt nha không sợ bị nó cắn mất khoai à?, khoan ý ngươi trong túi này chính là lý thông.

    Thạch sanh cười:

    - tiểu nhân da dầy thịt béo sợ gì chứ, ý chính xác là vậy đây là lý thông ah. Có lẽ cũng có tu vi nguyên anh kỳ rồi!

    Gióng vậy vui mừng có thêm lý Thông vậy thì đủ đội rồi, toan lấy túi thả người thì nghĩ tới cái túi được lấy ra từ đâu, cánh tay đi được nửa đường Hạ xuống nói với:

    - ngươi thả huynh trưởng của ngươi ra đi

    Thạch sanh thấy hành động của công tử thì cười hắc hắc cầm túi dốc ngược trên không trung:

    - bọ hung đại ca ra mặt đi ah.

    Từ trong túi có một con bọ hung nhỏ xuất hiện trước mắt mọi người, con bọ đen xì im lìm như bị chết cứng ngoắc rơi thẳng xuống phía dưới đất.

    Hai người một chằn một chim đang mong đợi háo hức xem một con bọ hung nguyên anh thế nào thì thấy thảm trạng của nó thì mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau rồi nhìn về phía khố của thạch sanh như hiểu được nguyên do.

    Gióng nhìn tụt hứng, cảm giác muốn nhảy vỗ đầu thạch sanh một trận nói giọng ngán ngẩm:

    - dù sao cũng từng là huynh trưởng ngươi a

    Thạch sanh thấy mọi người nhìn chằm vào khố mình thì một tay một một tay gãi đầu nói:

    - công tử minh xét ah. Tiểu nhân không có chỗ để đồ với lại ở trong tháp mười năm không có nước để tắm nha, tiểu nhân cũng không ngờ sức chịu đựng của hắn lại yếu vậy.








    Gióng lắc đầu không nói, ra hiệu cho mọi người tiếp tục đi không để ý nữa. Thì bất chợt có tiếng tiếng vỗ cánh phe phẩy ở phía dưới.

    Mọi người quay nhìn thì thấy con bọ hung đang nằm ngửa rơi xuống ấy, sau lưng bỗng bung ra một đôi cánh trắng, nó vỗ cánh vừa cố lật người lại, quay được rồi nó ra sức vỗ cánh bay lên chỗ mọi người, nó vừa bay vừa lắc lư. Có vẻ như lâu ngày không bay nên có chút không quen.

    Con bọ hung bay được một đoạn thì thân thể lại biến lớn, lại dừng bay rơi xuống, lại bay lên với tốc độ nhanh hơn, lại biến lớn, lại rơi.

    Mọi người nhìn mà ngây ngốc, đến khi con bọ hung này bay đến nơi thì thân thể nó cũng to ngang cơ đại bàng.

    Gióng nhìn con bọ to lớn này.cơ thể nó chia làm 3 phần: đầu, ngực, bụng. Đầu có cặp râu và cái sừng cứng chắc, Ngực gắn sáu cái chân và đôi cánh cứng tựa như bộ giáp sắt che kín cả phần trên của ngực và bụng. đầu dạng cái mai, chân trước dạng cái xẻng và đầu nhọn hơi cong.

    Gióng ngẫm nghĩ người ta thường nói nó có thể nâng khối lượng nặng gấp tám lần cơ thể. Vậy với thể hình này chẳng phái nói nó có thể nâng cả một ngọn núi nhỏ sao?? Càng nghĩ mắt càng sáng.. Đây là một hảo thủ ah.

    Bọ hung vỗ đôi cán lớn trên không trung quay đầu về phía gióng phát ra thanh âm nhân loại nói:

    - lý thông ra mắt công tử.

    Gióng gật đầu, xem ra nó ở trong túi cũng nghe được bên ngoài nói chuyện rồi. Bọ hung nhìn thạch sanh không nói mà im lặng bay theo sát đại bàng.
     
    Lang Thang thích bài này.
  6. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 45: Giải Cứu Mẫu Thân(1)
    Chương 45: Giải Cứu Mẫu Thân(1)​



    Đội hình ba người ba thú bay trên không trung vạn tượng sơn mạch, khiến các dong binh và chúng yêu thú chú ý nhưng từ khí tức cường đại phát ra khiến không ai dám làm phiền.

    Mọi người đều chú ý đặc biệt con yêu thú lạ cứng cáp đen nhánh. Đầu óc mờ mịt vì chẳng ai đoán được là loại yêu thú gì.

    Gióng nhìn từ chân đến đầu lý thông

    - lý thông tu vi của ngươi hiện tại là gì?? Người biết tất cả mọi chuyện rồi chứ?

    Lý thông đưa cái mặt đen quay sang

    - tội nhân là nguyên anh trung kỳ. Tội nhân tuy bị thành ra như này, nhưng vẫn là linh hồn của thường nhân ah, chuyện từ thần sơn hay chuyến đi hôm nay thì từ trong túi tội nhân đã nghe được. Đơn giản là đi giết người thôi, công tử cứ sai phái là được.

    Gióng gật đầu

    - hiểu là tốt, ngươi đừng xưng là tội nhân như vậy nữa. Phải chăng ngươi vẫn còn oán trách??

    Lý Thông trầm ngâm đổi lại xưng hô

    - mọi chuyện năm xưa lý thông đã thông suốt, hình phạt này lý thông nhận là thông đã sai. Nhưng...

    Lý thông nhìn chằm chằm thạch sanh

    - nhưng chuyện túi khố này, thông sẽ tính toán sau.

    Lý thông nhìn thạch sanh, đại bàng, chằn tinh cũng nhìn sang tráng hán nam tử cao lớn này đầy chiến ý.

    Gióng cười khổ mấy người này tuy đã về cùng đội nhưng vẫn có khúc mắc không nhỏ ah. Kẻ thù cũ chuyển sang làm bạn không dễ ah, gióng đằng hắng nói:

    - tính toán gì thì cứ luận bàn chà đạp nhau đi, đừng quá mức là được. Nhớ mục đích chúng ta đến đây làm gì.

    Ba thú một người gật đầu, họ làm sao quyên được, coi như có thể tránh được thần vương nhưng làm sao tránh được người đó

    - đã biết công tử yên tâm

    Phi hành một lúc lâu tên đầu mục lục lâm bang thưa:

    - công tử đã đến thiên nhai, còn chỗ cụ thể dựng pháp trận ở đâu thì ta không rõ. Công tử có thể tha mạng cho ta được không??

    Gióng ngẫm nghĩ gật đầu

    - được ngươi đi đi

    Đầu mục nghe nói vậy thì nhảy khỏi lưng đại bàng đang tính phi hành rời đi, gióng nháy mắt ra hiệu với chằn tinh. Chằn tinh há miệng thật to nuốt trôi tên đầu mực

    - ực ực

    Gióng và chúng nhân lặng hình, quá trực tiếp ah nha. Gióng nói:

    - xử lý cũng hơi bị ghê rợn đi

    Chằn tinh phát ra giọng nữ ma mị

    - công tử đấy gọi là hủy thi diệt tích ah, làm phải triệt để mà lại no bụng hihi..

    Thạch sanh nghe nói thì hỏi lại:

    - ngươi là mẫu chằn à??

    Chằn tinh trừng mắt lớn

    - ngươi biết rồi còn hỏi?

    - ta biết bao giờ?

    - lúc trước ngươi giết ta, ta đã bảo ta là mẫu rồi mà

    - ta tưởng ngươi lừa ta chứ??

    - ta lừa ngươi làm gì?

    - ờ nhỉ?? Ngươi là mẫu thì ta vẫn giết ngươi thôi!

    Hai người đối đáp như mặt mũi hầm hầm, om xòm như sắp lao vào nhau đến nơi. Gióng giơ tay ngăn lại

    - dừng, chúng ta xuống đây

    Đại bàng đậu xuống đất, mọi người rời khỏi lưng. Mắt nhìn xung quanh tìm kiếm, hẻm thiên nhai là một hẻm núi ngăn cách giữ hai ngọn núi đá cao.

    Thạch sanh cầm một chiếc búa lớn tiến vào trước, gióng và xuân mai đi ở giữa phía sau là tam thú lúc này đã thu hơi nhỏ thân hình lại để tiện di chuyển.

    Đi được một lúc thạch sanh đưa tay bảo mọi người dừng lại

    - công tử, hơn một dặm phía trước có dao động linh lực. Ta nghĩ hẳn là phu nhân và mấy Tên lục lâm bang

    Gióng nghe vậy thì hỏi lại:

    - tốt tốt. Cứ đi thẳng tới cố tỏ ra tự nhiên vào, đến gần thì tập trung dùng một kích thật mạnh phá vỡ pháp trận cho ta

    Chúng nhân gật đầu, rồi tự nhiên như không bước vào.

    Một lão giả đầu hói nói với một gã tóc hoa râm

    - đại phó, ta phát hiện có người tiến vào gần đây

    Gã tóc hoa râm đáp lại

    - ừm ta cũng biết rồi đội hình khá cường đại một hậu kỳ ba trung kỳ, một nữ nhân kết đan người ngợm ngon phết.

    - có khi nào là viện quân của nữ nhân này không??

    - hẳn là không, tên điền khung nói trúc gia trang chỉ có nữ nhân này là nguyên anh kỳ thôi

    - vậy xử lý sao??

    - đợi họ đến gần, rồi bảo họ ra đi đường khác không thì giết quách đi cho xong. Giờ tập trung sử lý nữ nhân này đi biến dị linh căn đúng là khó chơi. Nhưng ả chắc sắp cạn linh lực rồi.

    Gióng cười đùa với xuân mai, tam thú với thạch sanh đi bên ngoài như những hộ vệ bình thường. Đi đến gần lũ người người

    Lão giả hoa râm ra hiệu với gã hói, gã hói đứng dậy chắn trước mọi người chắp tay khách khí nói:

    - lục lâm bang đang giở việc ở đây xin chư vị chịu khó đi đường khác vậy








    Gióng và chúng nhân dàn hàng ngang đứng lại, xuân mai theo chỉ thị đứng ra trước đáp lời gã:

    - lục lâm bang là ai ta không biết ta và phu quân muốn đi đường này có việc, xin chư vị chịu khó đi đường khác giở việc đi

    Gã hói nóng mặt, con tiện nhân này nếu không có việc ta nhất định sẽ chiến với ngươi sau mươi chín thế, cho ngươi oán vì mình đã được sinh ra trên đời này. Gã đang đinh nói thì gióng đã chen miệng

    - nương tử, lão già này làm mất thời gian quá đi

    Gióng vừa nói vừa đưa tay lên nắn nắn ngực lớn của xuân mai nhìn gã hói thách thức, bốn người khác thì vận lực thạch sanh nắm chặt rìu, đại bàng vung vung đôi cánh, chằn tinh ngỏng đầu cao lên miệng có sắc xanh lấp ló, lý thông hai chân trước cắm xuống đất cắt một hòn đất lớn rồi dùng sừng múc lên tung tung.

    Năm lão giả bị hành động của gióng thu hút chú ý, má con hàng ngọt nước này lại là nương tử của một thằng Nhãi con, lão thiên bất công ah

    Gã hói tức giận nói:

    - đây là các ngươi đang chọc giận lục lâm bang ta.

    Gióng lại bóp cười mỉa mai nói

    - vậy thì sao?? Lão già có giỏi lại đây

    Gã hói bốc hoả đang muốn xông vào thì lúc này bốn quang mang bay đến, thạch sanh đưa rìu chém ra một kim nhận lớn, đại bàng cánh phát ra hai phong nhận hai phong nhận Đan chéo vào nhau, chằn tinh há miệng phun một quả cầu xanh lớn. Lý thông tung cục đất lên không rồi ngoảnh mặt dùng sừng đánh mạnh một.

    Gã hói hốt hoảng đưa tay lên trước thủ thế nhưng đợi một lúc không thấy gì tiến về phía mình. Mà một tiếng oang phát ra từ đằng sau

    - chết cha, bị lừa rồi,đó mới là mục đích chính của chúng

    Pháp trận bị công phá mạnh, quang mang yếu dần, hiện lên hình ảnh một nữ nhân xinh đẹp tóc trắng ở trong. Trên người nàng lúc này y phục bị rách vài nơi làm lộ ra vẻ băng thanh Ngọc tuỷ.
     
    Lang Thang thích bài này.
  7. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 46: Giải Cứu Mẫu Thân(2)
    Chương 46: Giải Cứu Mẫu Thân(2)​



    Thanh Hà sau khi rời khỏi trúc gia trang đi theo hướng phát ra thanh âm, thì phát hiện đó là một lão giặt nguyên anh hậu kỳ, hai người giao chiến một lúc hắn thua chạy trốn.

    Mới đầu nàng cũng không định đuổi theo nhưng hắn nói sẽ quay lại đồ sát trang. Nàng bất đắc dĩ phải diệt tên này, nàng đuổi theo hắn đến hẻm thiên nhai thì bị vây bởi trận pháp này.

    Trận pháp này có các loại linh lực liên tục tấn công nàng, mới đầu thì không sao vì uy lực cũng không quá mạnh nhưng theo thời gian trôi nàng nhận ra linh lực trong cơ thể nàng cạn dần mà trận pháp này ngăn cản nàng hấp thu linh khi từ bên ngoài.

    Nàng không biết mình đã chống cự được bao nhiêu thời gian, trên cơ thể nàng y phục đã nhiều vết rách. Sức lực yếu dần, ý thức càng này càng mơ hồ, nàng nhớ về quá khứ, nàng nhớ phu quân nhớ chàng, nàng nhớ minh minh nếu giờ này trở về nó sẽ chạy về phía mình nhào vào lòng mình nỉ non nói minh minh nhớ nàng. Từng dòng kí ức xẹt qua nàng mỉm cười.

    Trong giây phút đó một tiếng nổ lớn vang lên, không gian pháp trận sáng rõ hơn. Nàng nhìn thấy phía ngoài bốn lão giả đang ngồi các vị trí điều khiển pháp trận, một lão hói đang đứng chắn một tổ hợp người và thú. Những người đó thật xa lạ, nhưng khoan người thiếu nữ đó không phải là xuân mai sao?? Vậy hài tử trong lòng đó không phải minh minh sao??? Nàng muốn về phía nhi tử nhưng chân không thể bước nổi nữa nàng gục xuống. Khi đòn tổ hợp của bốn người thạch sanh đánh về phía trận pháp, linh lực trong đó tán loạn rồi sáng rõ hơn. Gióng nhìn thấy mẫu thân trong đó, thấy trên thân người y phục rách với những vết thương, thấy người gục xuống trước mắt mình gióng bật khỏi lòng xuân mai chạy về phía mẫu thân gọi lớn:

    - mẫu thân... Mẫu thân....minh minh đến rồi...không mẫu thân.

    Xuân mai nhìn thảm trạng của phu nhân nước mắt nàng tuôn rơi, thấy công tử trong lòng mình chạy đi nàng chạy theo, ba thú biến thành bản thể to lớn, thạch sanh mọi người chạy theo công tử.

    Lão giả tóc trắng đã đoán được những người này là ai theo lời hô của gióng, hắn hét lớn với bốn người khác:

    - cản chúng lại, cho ta chút thời gian ả sắp xong rồi.

    Bốn lão già vũ khí xuất nơi nơi tay xông vào đám người mới đến. Lão hói nghe lệnh thấy gióng chạy về phía mình thì giơ kiếm xông đến chém.

    - thì ra nhi tử của ả tiện dân kia, ngươi cũng đi theo mẫu thân ngươi đi.

    Gióng như không thấy gã chỉ chăm chăm chạy đến phía mẫu thân, xuân mai che miệng lo lắng khoảng cách quá gần nàng không thể đến kịp.

    Kiếm giơ lên chuẩn bị chém xuống thì bị ngăn lại bởi một tráng hắn người ở trần, sau lưng đôi cánh trắng viền hông hai tay cầm búa chắn lại, vốn đang chạy theo công tử, thì thấy lão hói chém về phía công tử. Gã vận hết sức bay tới nhưng khoảng cách giữa hắn và công tử quá xa, tuyệt vọng dâng lên hắn chợt nhớ mình có một đôi cánh, đôi cánh xuất hiện tốc độ của hắn tăng lên mấy lần, đến vừa kịp hắn đỡ kiếm kiên định nói:

    - có ta ở đây không ai có thể động đến công tử

    - công tử đi đi

    Đại bàng, chằn tinh, lý thông đều chặn nhưng gã còn lại. Gióng đạp gậy trúc bay đến nơi mẫu thân nhưng bị chắn lại bởi pháp trận. Hắn lại cố đâm vào nhưng lại bị đẩy ra.

    Nhìn mẫu thân nằm trong đó sõng xoài, nước mắt gióng tuôn rơi gióng cầm gậy tre ra sức đập vào pháp trận vừa đập vừa kêu gào:

    - mẫu thân... Mẫu thân... Minh minh đến rồi

    - người mở mắt ra đi... Mở mắt ra nhìn minh minh đi

    Từng tiếng đập thùm thụp vang lên, bàn tay gióng ứa máu, máu chảy gióng không đau nhưng lòng gióng từng khúc ruột như sắp lìa nhau. Xuân mai chạy đến sau lưng công tử nhìn công tử đau lòng nàng xót xa vung tiên đập về pháp trận, nếu phu nhân có mệnh hệ gì nàng làm sao có thể nhìn mặt công tử đây.

    Cuộc chiến vẫn nổ ra ác liệt giữa sân, mọi người thấy công tử gào thét như vậy rất sốt ruột, nhưng tu sĩ cùng cảnh giới muốn phân thắng bại không phải một hai chiêu có thể tách ra được. Thạch sanh cánh lạc trôi nổi trên không trung cầm rìu quang mang vàng chém tới tấp lão hói, chằn tinh đưa thân đỡ kiếm đuôi quất về phía đối thủ khi thì há miệng phun ra quang mang ác liệt đại bàng cánh quạt ra những lưỡi phong nhận liên tục. Ai cũng muốn nhanh chiến thắng để đến giúp công tử.

    Lý thông nhân lúc đối thủ sơ hở dùng sừng hất mạnh hắn về phía thạch sanh nói:

    - đệ đệ. Đệ có thể cầm chân thêm tên này không ta đi giúp công tử

    Thạch sanh nhìn vị huynh trưởng này nói:

    - được đại ca đi đi, việc công tử nhờ đại ca vậy.

    Lý thông vỗ cánh mạnh bay với tốc độ nhanh về phía thánh gióng. Thạch sanh long lân đầy mình cuốn lấy hai lão giả, để họ không dây dưa tới lý thông

    Lý thông cánh vỗ điên cuồng hét lớn:

    - công tử tránh ra để ta

    Gióng nghe tiếng hét đàng sau của lý thông thì kéo tay xuân mai tránh ra thấy lý thông bay nhanh đến như một khối thiên thạch đen sì.

    Lý thông cúi đầu đưa chiếc sừng cứng cáp của thẳng về phía trước, hắn đâm cả người vào pháp trận

    - rầm

    Pháp trận đẩy hắn bay ngược ra ngoài, chân hắn cày dài xuống đất thành hai rãnh sâu hoắm. Phía trong trận nhãn trung tâm pháp trận đại phó mặt trắng bệnh phun ra một luồng máu tươi, có thể thấy vụ va chạm ấy mạnh thế nào.

    Lý thông nhấc chân ra khỏi mảnh đất vỗ cánh bay về phía sau một khoảng xa hắn quay đầu chĩa sừng tiếp tục đâm vào.

    Lần này hắn thành công trận pháp nổ tung, đại lão bị kình lực đập bay va vào vách núi bất tỉnh nhân sự.

    Gióng chạy vào trong lay lay người mẫu thân lo lắng.

    Xuân mai chạy đến nói:

    - công tử để ta

    Nói rồi nàng ngồi đem đầu phu nhân đặt lên đùi, để tay lên cổ người cảm nhận vui mừng nói:







    - công tử, phu nhân không sao, chỉ bị kiệt sức nghỉ vài hôm rồi Sẽ khỏe lại. Người đừng lo ta còn hồi khí Đan đây

    Nàng lấy từ nhẫn trữ vật ra một viên Đan dược màu đỏ nhét vào miệng Phu nhân, đan dược vào miệng một lúc thì sắc mặt thanh Hà đã có chút sức sống.

    Thấy vậy gióng thở phào quay lại nhìn về cuộc chiến. Lý thông sau khi đâm vỡ pháp trận, không kịp dừng lại đâm cắm sừng vào vách núi, hắn trở lại đứng bên cạnh gióng nghe được phu nhân không sao hắn nhẹ cả người.

    Gióng vỗ chân lý Thông nói:

    - ngươi làm tốt lắm! Cám ơn ngươi.

    - đó là điều lý thông cần phải làm.

    Gióng gật đầu, cả người toát lên sát khí nồng đậm nói

    - giờ thì giết hết tất cả đi

    - đã rõ thưa công tử

    Lý Thông xoè đôi cánh nhấc mình lao lại trận chiến, nhị thú cùng thạch sanh nhìn thấy phu nhân đã không còn lo lắng, lý Thông cũng đã trở về trên người sát khi nồng đậm như vậy thì biết công tử muốt giết hết những người này rồi.
     
    Lang Thang thích bài này.
  8. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 47: Mẫu Thân! Minh Minh Nhớ Người
    Chương 47: Mẫu Thân! Minh Minh Nhớ Người​




    Cuộc giải cứu diễn ra hoàn hảo mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến tiếp tục diễn ra và kết thúc sau đó hơn canh giờ.

    Chằn tinh cuốn đối thủ đến chết, thạch sanh không biết có phải theo thói quen hay không chặt đầu lão hói, lý thông xiên một xác lơ lửng ở trên sừng của mình, đối thủ của của đại bàng bị phong nhận cắt thành bánh thịt bầy nhầy. Kẻ tên đại lão tỉnh dậy thấy kết quả của đồng bọn thì toan chạy trốn, thì bị thạch sanh nhấc cổ đem về.

    Gióng nhìn lão giở đang quỳ trước mặt

    - bang chủ các ngươi ở đâu??? Lục lâm bang còn ai nhiều??

    Lão giả ngạc nghiên khi người tra khảo mình là một hài tử, hắn kiên quyết không khai

    - các ngươi giết ta đi, ta sẽ không cho các ngươi biết điều gì đâu

    Gióng nhìn lão, rồi nhìn mọi người

    - lý thông bắt hắn nôn ra vài thứ đi.

    Sở dĩ gióng giao cho lý thông, vì hắn vốn là nhân vật gian xảo nổi tiếng. Có người nói hắn vốn là khai quốc công thần của đông hán, sau khi chán cuộc đời quân ngũ trở về nước buôn rượu lậu. Tuy cái này không biết đúng sai, nhưng có lẽ đưa việc này cho hắn là hợp lý hơn những người khác.

    Lý thông theo lời phân phó, tiến đến lấy miệng kẹp người hắn lại rồi quay đi một góc.

    Gim lão giả vào vách núi, lý thông nhìn lão chằm chằn, chẳng nói chẳng rằng đưa chân lên mũi ngoáy ra một cục rỉ mũi nhỏ rồi nhổ một bãi nước bọt xuống đất, để cục rỉ mũi xuống bãi nước bọt hắn dùng chân trước lăn lăn.

    Đại phó nhìn hành động của lý thông khó hiểu. lúc sau cục rỉ mũi nhỏ đã biến to như một quả trứng gà màu nâu, hắn đưa một tay mở miệng lão tay kia cầm quả trứng nhét vào miệng lão rồi bịt lại. Đại phó bị lý thông nhét trứng vào miệng không thở được ực một nuốt hẳn quả trứng xuống miệng, quả trứng bốc lên một mùi khó tả, trong bụng lão từ quả trứng dường như có những con gì đó ngọ nguậy, bắt đầu bò ra, mặt hắn xanh mét

    Không dừng lại ở đấy, lý thông dùng cái gai trên chân cắm vào thân thể lão ta từng cái hốc nhỏ nhét rỉ mũi vào trong đó, từ hốc da thịt hắn chuyển sang màu đen từng con dòi bò lổm ngổm.

    Gióng và những người còn lại ở xa nghe những âm thanh gào thét rùng rợn, tiếng khóc lóc, cầu xin. Ngẫm nghĩ hẳn là chọn đúng người rồi ah.

    Một lúc sau âm thanh đã tắt, lý thông lúc lắc thân thể to lớn tiến về Phía mọi người nói:

    - công tử, bang chủ lục lâm bang hơn năm mươi tu vi nguyên anh hậu kỳ, hắn hiện tại đàn ở ngũ lang trại đợi mấy lão già này trở về

    - tốt còn gì nữa không??

    - lục lâm bang ở cách đây hai trăm năm mươi dặm, thuộc dạng trung đẳng thế lực, bang còn hai lăm tên kết đan, còn lại là trúc cơ vs luyện khí, bang có gần ba ngìn người.

    Gióng gật đầu, ba ngàn người hai mươi năm kết đan số lượng không nhỏ nhưng mới chỉ là trung đẳng thế lực đã có nguyên anh tọa trấn vậy chẳng phải nói đẳng cấp cao hơn thì thế nào?? Nhiên lam thành cũng mới chỉ là rìa ngoài của đông vực thôi ah.

    Gióng nói:

    - tốt, lục lâm bang tối chúng ta Sẽ đi xử lý giờ về trúc gia trang trước.

    Cả đám phi hành trở về trúc gia trang, xuân mai bế phu nhân bước lên lưng

    Đại bàng, nàng ngồi xuống rồi để phu nhân tựa đầu lên đùi nàng. Gióng đứng ở bên cạnh nhìn vẻ mặt mẫu thân chua xót.

    Đám nam nhân trúc gia trang, vì được thạch sanh giúp giải quyết người lục lâm bang nên không có tổn thất gì về nhân số. Đang ngồi chờ đợi ở sân trúc trang.

    Hai canh giờ sau họ thấy phía không trung vạn tượng sơn mạch xuất hiện bóng đội ngũ ấy trở về, hộ đứng cả dậy tập trung nhìn lên không trung vì lúc này có thêm một đầu yêu thú quái lạ, hơn cả họ muốn biêt thanh Hà tiên tử có được cứu thành công hay không.

    Đại bàng hạ cánh xuống sân, làm bụi sơn bị tuổi bay mù mịt. Mọi người lo lắng tiến lại vì họ thấy thanh hà nằm yên trên đùi xuân mai, trúc thanh tiến lại hỏi:

    - minh minh, mẫu thân con sao rồi??

    Gióng đáp lời và nhờ trúc thanh:

    - trúc bá bá, mẫu thân không sao chỉ bị kiệt sức thôi, giờ ta đưa mẫu thân về nhà nghỉ ngơi. Bá bá gọi giúp ta lương tốn đại sư đến nhà được không??

    Trúc thanh gật đầu sau người đi nhà lương tốn. Xuân mai bế phu nhân phi thân về nhà, gióng và đám người thú đi theo trở về.

    Xuân mai đặt phu nhân lên giường đóng cửa bảo mọi người ở ngoài chờ. rồi lau người thay y phục cho phu nhân. Bên ngoài gióng với thạch sanh ngồi trên sạp khoanh chân chờ đợi, chúng thú thu thân hình nhỏ lại chằn cuộn mình mắt lim dim một góc,lý thông đi lại quanh sân, đại bàng đậu trên hàng rào tre.

    Lương tốn được người đưa đến xem qua thì vào nhà kiểm tra cho thanh hà

    - minh minh, xuân mai không cần quá lo lắng. Tần nương tử chỉ bị kiệt sức, linh lực bị cạn kiệt, hơi chút nội thương nhẹ không đáng kể, vết thương ngoài da dễ lành. Tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng sẽ khỏi hẳn. Ta sẽ về nhà bốc thuốc rồi cho người mang đến sau.

    Gióng và mọi người thở phào, không sao là tốt rồi. Gióng ngồi bên cạnh giường mẫu thân, cầm lấy tay người nhìn khuôn mặt nhợt nhạt mà lòng gióng quặn thắt lại.







    Thanh Hà mắt khé rung rung rồi từ từ mở mắt, thấy trước mắt là khung cảnh quen thuộc, thấy nhi tử đang cầm tay mình nàng nở nụ cười yếu ớt, thì thào nói:

    - mẫu thân làm minh minh lo lắng rồi, mẫu thân xin lỗi.

    Gióng vui mừng nước mắt rơi nói:

    - mẫu thân không sao là minh minh vui rồi.

    Thanh Hà đưa tay lên lau giọt nước mắt nhi tử, mắt nhìn con trìu mến

    Gióng để mặc người lau nước mắt cho mình, nghẹn nghào nói:

    - mẫu thân! Minh minh nhớ người.

    - mẫu thân cũng rất nhớ minh minh.

    Thanh Hà nói xong thì mệt mỏi nhắm mắt lại nàng, thân thể nàng mệt mỏi quá rồi. Gióng nắm tay mẫu thân một hồi lâu, gióng suy nghĩ mình phải làm một điều gì đó để những việc như vậy Sẽ không bao giờ sảy ra nữa.
     
    Lang Thang thích bài này.
  9. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 48: Công Tử, Thanh Xà Không Có Gì Để Mặc
    Chương 48: Công Tử, Thanh Xà Không Có Gì Để Mặc



    Nhìn mẫu thân mệt mỏi thiếp đi như vậy, gióng nhẹ nhàng rời khỏi phòng để không làm ảnh hưởng đến người nghỉ ngơi, xuân mai hiểu ý cũng bước theo sau.

    Gióng bước ra sạp ngoài sân nhìn ba người một thú, mỗi người một việc kẻ đang gật gà gật gù, kẻ đàn bật tách tách dưới đất, kẻ đậu như một con gà nhà nuôi.

    Gióng ngẫm nghĩ nói:

    - tất cả lại đây đi. Ta có chuyện muốn nói

    Cả đám nghe thấy công tử có chuyện nói liền tụ tập lại xếp hàng trước sạp, xuân mai đứng sau gióng tò mò hóng hớt

    - các sẽ theo ta đi đến ngũ lang bang xử lý điền khung và tên bang chủ lục lâm kia, còn xuân mai ở nhà chăm sóc phu nhân cho tốt

    Xuân mai gật đầu, nàng biết nàng đi cũng không có tác dụng gì nhiều, nàng chỉ là kết Đan trung kỳ thôi ah.

    Gióng nhìn thạch sanh và tam thú

    - nhưng trước hết các ngươi phải thay đổi nha, đội hình này quá thu hút đi

    Đám thạch sanh ngẩn người thay đổi như thế nào chứ??

    Gióng cười khổ nói:

    - thạch sanh bộ khố truyền thống của ngươi quá khác biệt so với mọi người, thay đồ khác đi

    - công tử ta chỉ có mỗi bộ này ah.

    - không sao lát xuân mai chạy đi nhà khác mượn bộ đồ mặc tạm là được, sau này có thời gian đi mua sắm sau.

    Thạch sanh cúi đầu nhìn khố, xuân mai đứng phía sau gật đầu đúng vậy nha nàng chưa thấy ai ăn mặc như này cả. Cả hai gật đầu

    - vâng, công tử.

    Còn lại ba con thú gióng bảo:

    - các ngươi đã nguyên anh kỳ hẳn là có thể hoá hình rồi đi

    Ba thú nhìn nhau, nhìn gióng ngờ nghệch, gióng nhìn cả ba như vậy thì khó hiểu

    - không lẽ các ngươi không biết hoá hình??

    - cái này chúng tiểu nhân chưa từng thử ah, quả thật không biết. Xin công tử chỉ dậy

    Gióng cười khổ

    - ta chỉ dậy ah, ta cũng không có biết nha.

    Xuân mai bụm miệng nén cười nói

    - khục khục... Khích khích...

    - công tử, xuân mai có biết xơ xơ ah

    Ba thú, một người mắt sáng Lạng nhìn xuân mai chờ đợi

    - tậm trung tư tưởng, tưởng tượng ra hình thể muốn hoá thành rồi vận dụng linh lực trong cơ thể đến từng bộ vị cơ thể định hình ah.

    Ba thú nghe gật đầu, bắt đầu tập trung tư tưởng, đại bàng với lý thông có vẻ hơi mù mờ thanh xà tư chất chắc cao hơn thông suốt nói:

    - công tử, ta hình như làm được

    Mọi người thấy chằn tinh nói vậy thì hào hứng mong chờ, nhị thú dừng lại xem để học hỏi. Gióng phất tay

    - ngươi làm đi.

    Chằng tinh gật đầu, nhắm mắt tập trung. Một cảnh xuân sắc tràn ngập dần hiện ra

    Chằn tinh hoá thành một thiếu nữ xinh đẹp mười sáu mười bẩy tuổi toàn thân trắng muốt như được điêu khắc bằng Ngọc thạch.

    Gióng và mọi người trố mắt nhìn thiếu nữ có bàn tay thon nhỏ mềm mại, bộ ngực nở nang đẫy đà gọi cảm có hai cái công tắc hồng, cổ dài mềm mại và thanh mảnh, bờ vai mịn màng, eo nhỏ rắn chắc, đôi chân thon dài thướt tha. Đặc biệt hút người là đôi đồng tử xanh lá khiến nàng toát ra một vẻ kiều mị, quến rũ động lòng người

    Gióng mắt không dời tấm tắc

    - cái này đúng là hoá hình ah, quá dọa người đi

    Thạch sanh gật đầu đồng ý, mắt mông lung hắn nhớ về nguyệt nga nàng cũng như vậy là một thiếu nữ đẹp.

    Mắt chim mắt bọ trố mắt nhìn, mắt loé lên khác lạ, lý thông chính xác là nam nhân rồi, đại bàng lúc này hẳn nhiên là chim đực ah.

    Xuân mai cũng thất thần, nhưng tỉnh táo ngay. Thấy mọi người thưởng thức cảnh xuân chăm chú, đặc biệt công tử còn nhỏ mà còn tấm tắc như vậy thì hờn dỗi dậm chân, nàng hận ah lẽ ra nàng phải nhớ có đoạn này.

    Chằn tinh nhẹ nhàng mở mắt ra thấy mọi người nhìn mình khác lạ thì đoán rằng mình đã hoá hình thành công. Nàng cảm nhận cơ thể nhân loại này, nàng đưa tay ngọc sờ soạng cơ thể thích thú. Có hai điểm nàng đặc biệt yêu thích, nàng đưa một tay lên nhũ phong nắn nắn, tay kia đưa xuống xoa xoa vùng tiếp giáp giữa hai chân nhè nhẹ, như tìm được một thứ gì bí ẩn, ngón tay trỏ của nàng co lại rồi duỗi ra từ từ rồi nhanh dần. Trên khuôn mặt nàng xuất hiện nét đê mê, hơi thở bình thường trở nên dồn dập hơn dập hơn, chân ngọc run rẩy, từng tiếng rên nhè nhẹ bắt đầu.

    Gióng và mọi người đang thưởng thức kiệt tác. Thì bị chằn tinh tung ra quả bom có sức công phá như vậy thì người lảo đảo, cảm giác muốn phun máu mũi ah

    Gióng hơi thất thần nói:

    - chằn tinh, ngươi đang làm gì vậy???

    Chằn tinh đê mê choàng tỉnh, mở mắt nhìn về phía mọi người, hình như mọi người ánh mắt có gì không đúng ah.

    - công tử! Thanh xà không có gì để mặc, gió thổi nó lạnh nha, nhưng thân thể không tệ. Công tử có muốn thử không???

    Gióng chẳng biết nói gì hơn lắc đầu. Muốn câu dẫn bản thần sao?? Bản thần rất thuần khiết ah.

    Thanh xà dừng hành động, mọi người cũng đã bình tĩnh hơn nhưng một thanh âm phát ra khiến mọi người mặt dị sắc:

    - đại bàng, lý Thông nghĩ đã có thể hoá hình







    Xuân mai mặt đỏ bừng đưa hai tay che mặt lại, chết tiệt hoá hình giống như vừa rồi mà còn hành động nữa thì hại chết nhau à??

    Gióng ngắt lời:

    - không được, xuân mai đi kiếm quần áo lại đây.

    Xuân mai quay người bay đi lúc sau đã quay lại trên tay ôm mấy bộ áo nam nhân lại

    Gióng phân phó:

    - các ngươi lấy quần áo vào trong phòng của xuân mai hoá hình rồi mặc vào.

    Thạch sanh, lý thông, đại bàng lấy quần áo trong tay của xuân mai rồi thu nhỏ hình thể lại vào phòng.

    Gióng nhìn về xuân mai rồi nói

    - nàng lấy một bộ quần áo cho thanh xà mặc đi, kẻo nó lại lạnh

    Xuân mai che miệng cười lấy từ nhẫn trữ vật ra bộ y phục nữ nhân đưa cho thanh xà. Thanh xà mặc xong y phục, y tuy đã che đi mảng xuân sắc ấy những đồi núi nhấp nhô vẫn cuốn hút lòng người.

    Nàng tiến về bên cạnh gióng nói nhỏ:

    - cảm giác rất không tệ, công tử thật sự không muốn thử sao???

    Gióng đưa tay phát một mạnh vào cái mông to khiến nàng im bặt. Hai thiếu nữ đứng bên cạnh một nhi đồng, cả ba người không nói chỉ chờ đợi.
     
    Lang Thang thích bài này.
  10. MặcKhuêTử

    Bài viết:
    53
    Chương 49: Đến Ngũ Lang Trại
    Chương 49: Đến Ngũ Lang Trại​




    Thánh gióng và nhị nữ đợi một lúc thì ba nam nhân bước ra đi đầu là thạch sanh, trên người lúc này khố đã được thay bằng bộ y phục màu xám đen, tóc búi cao, làn da nâu khuôn mặt góc cạnh. phía sau là một nam tử tóc bạch kim Tuấn mỹ, vận hắc y ánh mắt sắc lạng. Đi cuối cùng là một gã béo ụ, mặc chiếc quần xanh, thân trên có lẽ vì cái bụng quá to nên chỉ sỏ được hai tay.

    Cả ba đi đến trước mặt gióng cúi đầu thưa:

    - thạch sanh, hắc tuyên, lý thông ra mắt công tử

    - công tử đã thay đồ xong.

    Gióng nhìn cả ba người một vòng hài lòng

    - tốt, giờ đi thôi. Xuân mai ở nhà nhớ để ý phu nhân.

    Năm người đồng thanh đáp

    - vâng, thưa công tử.

    Hắc tuyên biến thành bản thể để mọi người bước lên rồi vỗ cánh bay về phía sau vạn tượng sơn mạch. Xuân mai nhìn theo rồi thở dài bước vào nhà.

    Ngũ lang trại là trại tập hợp những dong binh vất vưởng trong sơn mạch này, mới đầu trại có nắm vị trại chủ nhưng giờ chỉ có đại trại chủ còn tại thế.

    Đại sảnh lang trại điền khung đứng cung kính bên cạnh chiếc ghế yêu thích mình từng ngồi, hôm nay trên chiếc ghế là một người khác người hắn không thể đắc tội được

    - Diệp bang chủ cứ thong thả một trúc gia trang mà thôi, giờ này năm vị phó tiền bối chắc bận hưởng thụ thành quả nên chưa về.

    Diệp hành đợi gần ngày trời chưa thấy thuộc hạ về có chút tức giận:

    - mấy tên chết bầm, sử lý chút chuyện mà cũng không xong

    - Điền Khung ngươi nói nữ nhân băng linh căn đó rất tuyệt đúng không??

    Điền khung trong lòng cười khổ, lão nhân gia ngươi thật khó hầu hạ ah. Hỏi bao nhiêu lần rồi chứ, ta cũng không rõ ah

    - bang chủ, nữ nhân đó là đại mỹ nhân khó gặp ah. Nếu mà đi với đại nhân chính là mỹ nhân xứng anh hùng, đẹp đôi đẹp đôi...

    Diệp hành được tâng bốc sướng rơn người:

    - lần này ngươi làm tốt lắm, đợi bọn chúng về ta sẽ thưởng cho ngươi. Còn hai tiểu mỹ nhân ngươi hứa đâu??

    Điền khung ngỡ diệp hành đã quyên ai dè lão già này vẫn nhớ. Rau của mình ah, chăm bón mà chưa được ăn mà đã phải đi biếu. Dù trong lòng lệ rơi nhưng ngoài mặt cười lấy lòng nói

    - bang chủ hai tiểu mỹ nữ đã được tiểu nhân sắp xếp ở phòng bên để chờ đợi bang chủ ban ân.

    - tốt, dẫn đường

    - xin mời bang chủ.

    Điền khung dẫn diệp hành rời sảnh sang phòng bên, Diệp Hành vừa đi vừa xoa bụng mong đợi.

    Cửa phòng mở hắn bước vào, vì ngoài trời vẫn là ban ngày nên nhìn rất rõ ràng. Giữa phòng là một bồn nước to trải đầy hoa hồng, hai bên hai tiểu thiếu nữ mười hai, mười ba tuổi khuôn mặt thiên tiên, ngũ quan tinh xảo dễ thương, cao gần mét sáu thân thể đang thời kỳ phát triển bộ vị lượn sóng. Hắn gật đầu hài lòng hắn tiến đến tay sờ ngực, rồi bóp mông em kia tấm tắc:

    - hảo ah, hảo ah quả là mĩ vị

    Nhị nữ chùng chân thưa:

    - đểu tiểu nữa tắm cho bang chủ

    Hắn hưởng ứng giơ hai tay ngang ra nói:

    - hảo ngộ thích, ngộ thích.

    Nghe vậy nhị nữ người đứng ra sau cởi áo cho hắn, người pha nước tắm. Hắn quay người về phía nhị nữ lột y phục của từng người rồi thả họ xuống bồn nước lớn.

    Nhị nữ người dùng khăn lau trên thân hắn, người đưa tay xuống dưới hạ thân của hắn, hắn nhắm mắt sảng khoái hưởng thụ. Mặt nước trong bồn lăn tăn xung động.

    Điền Khung từ ngoài nhìn lén vào thấy như vậy miệng thèm chảy nước, khẽ lắc đầu quay đi, vì tương lai lão tử nhịn, lão tử còn chưa được sơ múi gì.

    Phía ngoài cổng ngũ lang trại có người đến ba nam một nữ. Nữ tử xinh đẹp quến rũ trong lòng bế một tiểu nam tử, bọn lính canh cổng mắt xoe tròn nhìn nữ tử xinh đẹp này.

    Cả năm người tự nhiên như không nhìn nhau. Thạch sanh hỏi gióng:

    - công tử, đến rồi giờ sao??

    Gióng nằm trong lòng mỹ nhân, gãi gãi mũi nói:

    - lý thông xông vào gọi điệp khung ra đây cho ta.

    Lý thông bước ra khỏi hàng, hai tay vỗ vỗ bụng lớn chân trùng xuống làm thế xuất phát rồi hét lớn xông thẳng vào cổng. Đúng là da dầy thịt béo mà man lực kinh khủng.

    Bọn lính gắc đang ngẩn ngơ ngắm người đẹp thì thấy một lão béo phi vào như trâu húc mả, thì giật mình giơ giáo về phía trước phòng ngự

    Lý thông chạy thục mạng vào mặc kệ giáo mác giang hai tay ra mặc kệ đâm vào người, giáo mác đâm vào lý Thông như đâm vào miếng sắt, hắn ôm cả đám đâm đổ cả cánh cổng rồi hét lớn:

    - Rầm... Điền khung ra đây cho gia gia

    Gióng nhìn lý thông làm việc gật đầu đắc ý, tên này để làm thay dụng cụ phá thành được ah.

    Điền khung đưa diệp hành vào phòng thì quay lại sảnh chưa kịp ngồi xuống thì đã nghe thấy tiếng động ngoài công sau đó kèm tên tiếng hét gọi mình là là cháu thì tức điên phi xuống núi

    Cổng trại lúc này đám đông đang vây quanh vì âm thanh lớn ngông cuồng, điền khung đỗ xuống đối diện lý thông, hắn nhìn thấy cánh cửa đã bật gốc nằm trên mặt đất thấy gã phì lũ trước mặt, phía sau là hai nam tử một nữ nhân với cả hài đồng. Hắn ngạc nghiên hắn không biết lũ này là ai nhưng ở đây là địa bàn của hắn, nếu có chuyện gì đã có lục lâm bang chống lưng hắn hất hàm về phía lý thông quát

    - các ngươi là kẻ nào, dám xâm phạm lang trại ta?? Lại còn sỉ nhục bổn...

    Chưa kịp để hắn nói hết câu lý thông bật người đến sát người hắn đưa cái tay to vả một

    - bổn bổn cái con mẹ ngươi. Dám cứng miệng với thông gia gia.

    Ăn một vả của lý thông điền khung gnằm im dưới chỗ vữa nãy đang đứng, mặt méo xệch, răng môi lẫn lộn máu chảy ròng im lặng

    Đám nhân mã ngũ lang trại đang tiếc nuối cho bọn người lạ này thì há hốc. Nhìn trại chủ nằm dưới đất như một nhi tử làm sai bị phụ thân đánh, mà toát mồ hôi cái này là trại chủ quá yếu hay là ngoại nhân quá mạnh đây??

    Lý thông xách cổ tên trại chủ này từ dưới đất lên quay về chỗ gióng.gióng nhìn điền khung hỏi:








    - ngươi là điền khung??

    - gật gật

    - bang chủ lục lâm bang ở đây??

    - gật gật

    - chỉ đường cho ta

    - gật gật

    Lý Thông nhấc cổ điền khung đi trước dẫn đường đãm nhân mã tách ra một con đường sợ hãi.

    Diệp hành nằm hưởng thụ trong bồn tắm, hưởng thụ có nghe được tiếng quát tháo phía ngoài nhưng hắn mặc kệ. Hắn đinh ninh điền khung sẽ xử lý được nếu không đã tới thông báo mình. Bỗng cánh cửa đổ xập xuống

    - Rầm...

    Hắn tức giận mở mắt đứng choàng dậy định phát tiết thì thấy điền khung bị xách cổ bởi một gã béo, hắn kéo chiếc áo lại choàng vào người. Đạp vỡ bồn nước phá không bay đi.

    Gióng theo sự dẫn đường của điền khung đến trước cửa phòng. Gióng sai lý thông phá cửa, cửa phá gióng phát hiện một già hai trẻ đang trong bồn tắm, tên trong bồn vội vã phá không bay đi. Gióng ra lệnh cho thạch sanh, hắc tuyên:

    - đi bắt hắn lại đây

    Hai người phá không đuổi theo. Gióng nhìn hai tiểu thiếu trần chuồng, một người cầm khăn che chỗ hiểm, người còn lại dùng tay che nhưng trên tay dính thứ gì đó nhơn nhớt. Gióng lắc đầu cũng thật là biết hưởng thụ đi.
     
    Lang Thang thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...