Đọc sách là hay và có ích. Vậy mà rất nhiều người lại không thích. Thế mới biết đọc sách là cái duyên. Rất may là tôi có cái duyên này (ít nhất là tôi nghĩ thế). Tôi thích đọc sách từ khi nào không rõ. Có lẽ là khi còn bé, khi đó những cuốn đầu tiên dĩ nhiên là truyện tranh. Tôi sống ở thành phố Việt Trì, cũng là trung tâm của tỉnh Phú Thọ. Trước đây thời bao cấp, có rất ít hiệu sách (sách cũng rất ít), có thư viện tỉnh và thư viện thành phố. Thư viện thành phố chia làm hai: Một cho thiếu nhi và một cho người lớn. Tôi chủ yếu đọc ở thư viện thiếu nhi, đôi khi tôi sang thư viện người lớn đọc vì tôi quen người thủ thư. Có những cuốn chẳng hiểu vì sao tôi vẫn đọc say mê mặc dù không phải độ tuổi của mình như cuốn "Chuyện thường ngày ở huyện" (của Liên Xô cũ). Lớn lên, đi học chuyên nghiệp, đi làm, tôi vẫn đọc nhưng chủ yếu là tạp chí, báo, truyện ngắn. Những tác phẩm lớn, kinh điển, nổi tiếng chẳng có thời gian đọc vì bận bịu quá (kiếm sống chẳng bao giờ đơn giản). Ngày tháng qua đi, giờ tuổi đã khá, mắt cũng kém rồi. Được cái mọi việc tương đối ổn định, tôi có thể tranh thủ đọc vào những lúc vắng khách (tôi bán hàng tạp hóa tại nhà) hoặc buổi tối. Một điều thuận lợi là kho sách ở nhà cũng khá. Nguồn sách từ mọi người trong gia đình, tạm thời ngốn hết chỗ đó đã, đỡ phải mua, tốn tiền. Đến đây, nếu có ai đang đọc những dòng này thì xin chào nhé! Hãy cùng nhau chia sẻ thú vui đọc sách nào!
Bản thân mình cũng rất thích đọc sách nhưng mà lương mới ra trường nó thấp vào nhiều cũng không có điều kiện để mua sách về chất tủ cho nên mình chọn đọc sách online. Mình biết như vậy thì tác giả sẽ không có lợi nhuận bao nhiêu nhưng mà mình sẽ không chọn sách bán hạ giá trên Facebook trên mạng xã hội bởi vì đa số đó là sách giả. Lâu lâu tìm được một người có cùng sở thích cũng vui nhỉ.
Mình cũng thích đọc sách lắm nhưng lại không hay đọc. Phải nói là nhờ ông anh mình mà mình mới được tiếp cận với sở thích thú vị này. Sách ở nhà toàn truyện và tiểu thuyết của tác giả nước ngoài. Nhờ vậy mà mình được học hỏi nhiều thứ hay ho. Cách họ kể chuyện, cách miêu tả và lồng ghép những thông điệp vào truyện làm một đứa nhóc như mình (lúc mình còn nhỏ mới đọc truyện) thực sự thấy choáng ngợp. Quả thực thu hút hơn nhiều bộ sách giáo khoa khô khan mình phải úp mặt vào mỗi ngày. Bất kể chủ đề tình cảm hay hành động, phiêu lưu, kỳ bí đều được viết vô cùng sáng tạo. Mình đã từng thực sự không hiểu tại sao họ phải mất tận ba, năm, mười năm để xuất bản một cuốn truyện. Nhưng giờ đã khá 'già' rồi mình mới hiểu được phần nào giá trị quyển sách mình cầm trên tay quý giá bao nhiêu. Mình không thường đọc truyện của tác giả Việt nhưng mình ấn tượng với Nguyễn Nhật Ánh. Cách dùng từ duyên dáng của ông khiến mình thấy thán phục ngôn ngữ của nước Việt mình. Cũng giúp mình nhận ra sách còn truyền tải văn hóa, lịch sử trên từng mặt chữ. Và lâu lâu mình lại tự hỏi rằng mình thích lối viết văn của tác giả truyện này hay cái mình thực sự thích là bản dịch sang tiếng Việt. Ngày nay mọi người đọc sách điện tử vì tiện lợi nhưng mình thiên về đọc bằng sách hơn vì một là đỡ hại mắt, hai là vì mình khá thích mùi của giấy ^^, ba là sách giấy giúp mình sống chậm lại, tập trung và chủ động hơn. Đọc sách là một hoạt động yên tĩnh. Chỉ có bạn và quyển sách trước mắt thôi. Đối với bạn đã vậy, còn với vai trò người quan sát thì sao, nhìn người khác đọc sách với mình giống như được xem một cuốn phim chiếu cực chậm. Một vùng quanh họ như có từ trường làm trong lòng bạn, hành động của bạn chốc lát cũng tĩnh lại. Đi qua họ bạn sẽ tự động đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên. Thật đặc biệt! Xem tivi, điện thoại, bạn tiếp thu thông tin thụ động nhưng sách giúp bạn tự đọc, tưởng tượng, phân tích và tổng hợp mọi thứ. Vậy nên nó cũng dễ khiến bạn lười hơn. Mọi người bây giờ đều muốn nhanh, gọn, tìm mọi cách tiết kiệm thời gian. Vì thời gian đồng nghĩa với tiền bạc. Còn sách thì sao? Thời gian có thể đổi cho bạn giá trị vật chất, còn thời gian đọc sách mang lại cho bạn giá trị tinh thần khó có được. Đọc sách rất đáng để trải nghiệm, lưu giữ bảo tồn lâu dài.