3 người đang xem
Bài viết: 228 Tìm chủ đề
7259 1,404
Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Bẽn Lẽn - Hàn Mặc Tử Đầy Đủ, Có Chất Lí Luận

0sLLi5q.png

Văn học luôn bật ra từ những cơn mê tỉnh của người nghệ sĩ, từ cõi lòng tinh tế nhạy cảm đến mong manh để rồi nhìn thấu nỗi đau thực tại. Để rồi một đời trăn trở, một đời băn khoăn. Vốn mang trong mình một nỗi xôn xao cũng đa cảm như tiếng lá lao xao của mùa thu, luôn nặng trĩu tâm sự và cảm xúc, chàng thi sĩ trẻ tài năng Hàn Mặc Tử trong cơn mê tỉnh của chính mình đã đặt bút viết nên bài thơ trăng bất hủ, Bẽn lẽn là tác phẩm đặc sắc mang một sức gợi sâu xa và biểu đạt được những tâm tư sâu kín của nhà thơ Hàn Mặc Tử.

"Bẽn lẽn chính là khởi đầu cho thiên tài thơ ca Hàn Mặc Tử", "góp phần tạo nên một hồn thơ dị biệt" (Mai Văn Hoan). Người ta vẫn luôn phải công nhận: Đọc thơ của Hàn Mặc Tử, có khi cảm thấy bứt rứt kinh khủng bởi lối nói đậm vẻ phương Đông vừa lộ liễu vừa kín đáo. Từ đó mà ta đón nhận những mỹ cảm một cách tròn đầy hơn, đã đời hơn mà reo lên thích thú ":

53510799144_7b7a7ba0a2_o.jpg

Trăng nằm sóng soài trên cành liễu

Đợi gió đông về để lả lơi

Hoa lá ngây tình không muốn động

Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi

Con chữ" sõng soài "là từ láy đã thành công thể hiện ý đồ nghệ thuật của nhà thơ khi miêu tả một ánh trăng kì quái, gắt gao, một ánh trăng đầy khêu gợi. Trăng lại càng phô ra vẻ ngoài hấp dẫn và khiêu khích qua động từ láy" lả lơi ". Đọc thơ, ta thấy trăng như người giai nhân khiến cho chàng thi sĩ nảy ra bao cảm xúc xốn xang, rào rạt. Đến độ phải thổ lộ cái tâm tình đang thổn thực với" chị Hằng ", rằng" Lòng em hồi hộp ". Câu từ, ý tứ bài thơ trở nên thật ý nhị mà cũng đầy kín đáo.

Trăng xuất hiện nhiều trong thơ Hàn Mặc Tử, trở thành một ám ảnh nghệ thuật. Hàn là một tâm hồn say trăng đến kỳ lạ:

Trong khóm vi vu rào rạt mãi

Tiếng lòng ai nói? Sao im đi?

Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm

Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe

Phải chăng Bẽn lẽn là kết quả" là tạo dựng một thế giới của những ảo giác, hòa trộn rất nhiều yếu tố thực, hư, chồng chất ảo thị và ảo ảnh "Hàn Mặc Tử? Tiếng" vi vu "," rào rạt "của những khóm tre, khóm trúc qua đôi tai nhạy cảm của chàng thi sĩ bỗng hóa thành" tiếng lòng "của kẻ nào đang trao gửi. Một lần nữa, trăng lại xuất hiện và phô ra tất cả cái dáng vẻ thướt tha" trần truồng tắm "đến" Lộ cái khuôn vàng ". Có lẽ, bao lần chiên ngưỡng trang thơ Hàn Mặc Tử cũng là bấy nhiêu lần ta phải chắc chắn rằng Hàn là một tâm hồn say trăng đến kì lạ, trăng liên tục xuất hiện, trăng tràn vào mọi thi tứ đẹp nhất của Hàn.

Phải chăng chính từ cuộc sống mỏi mòn trong bệnh tật, cô đơn, trong không gian ám đầy những đớn đau, nghiệt ngã, trong bóng đêm u tối, hoang hoải đầy ác mộng, ẩn ức, ám ảnh giữa thực và mộng của ông đã thăng hoa từ vô thức mà bừng lên những hình ảnh:

Vô tình để gió hôn lên má

Bẽn lẽn làm sao lúc nửa đêm

Em sợ lang quân em biết được

Nghi ngờ tới cái tiết trinh em

Đăng Ký tài khoản để xem tiếp

Hình ảnh trong tứ thơ Hàn Mặc Tử quả thực rất độc đáo mà ta hiếm bắt gặp ở tác phẩm của bất kỳ nhà thơ mới nào khác." Bẽn lẽn vừa mang tính cách hồn nhiên của thi pháp

[HIDETHANKS=1]Hàn Mặc Tử, vừa mang ý đồ thể hiện sự lưỡng lự dấn thân, hiến thân của tư tưởng văn hóa và nghệ thuật của cả xã hội đương thời "(Đỗ Trọng Khơi). " Bẽn lẽn "- con chữ đại diện cho sắc thái chung của toàn thi phẩm, trăng" bẽn lẽn "bởi" Vô tình để gió hôn lên má ". Đọc đến đây, ta không thể khỗng nghĩ tới lời bình của Trần Thanh Mại:" Chỉ trong mười hai câu đã kết tinh lại biết bao rung cảm say sưa, mà nhất là biết bao ảo thuật quái dị. Mỗi chữ trong đây đều có một linh hồn, mỗi chữ là một "hoạt động lực", nó bắt tay nhau mà nhảy lên một bản khiêu vũ thần tiên "

Nhà thơ xứ Daghestan - Raxun Gamzatov đã từng viết với lòng biết ơn" Thơ ca nếu không có người tôi đã mồ côi". Thơ ca đã ra đời và song hành với nhân loại, như một phương tiện đắc lực và đầy xúc cảm, giúp con người bày tỏ nỗi niềm và đi sâu khám phá thế giới nội tâm sâu kín, bí hiểm. Nhờ đặc trưng của thơ ca mà chàng thi sĩ Hàn Mặc Tử đã có nơi trao gửi tâm tình, đã bớt nỗi cô đơn. Và chính những tâm tình sâu sắc ấy khi đi vào nghệ thuật đã trở[/HIDETHANKS]

Thành những vần thơ bất hủ, lưu lại ấn tượng mãi muôn sau.
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back