Bài viết: 412 

CHỦ NHẬT CÀ PHÊ BUỒN
Thơ: Hạnh Nguyễn
Anh một mình ngồi nơi góc phố nhỏ
Mắt mơ màng đếm giọt cafe rơi
Trong tim anh ngập nỗi nhớ chơi vơi
Chẳng biết em đang ở nơi nào ấy nhỉ?
Sáng chủ nhật sao thấy buồn và vô vị
Mong ngóng chờ em giữa phố đông người
Mong được ngắm em nở nụ cười tươi
Dù anh biết điều đó là không thể
Nhưng sao anh vẫn mong chờ đến thế
Thoáng thấy em dù chỉ để ngắm nhìn
Xin em đó đừng giận dỗi lặng im
Đừng để chủ nhật chìm trong nỗi nhớ.
Thơ: Hạnh Nguyễn
Anh một mình ngồi nơi góc phố nhỏ
Mắt mơ màng đếm giọt cafe rơi
Trong tim anh ngập nỗi nhớ chơi vơi
Chẳng biết em đang ở nơi nào ấy nhỉ?
Sáng chủ nhật sao thấy buồn và vô vị
Mong ngóng chờ em giữa phố đông người
Mong được ngắm em nở nụ cười tươi
Dù anh biết điều đó là không thể
Nhưng sao anh vẫn mong chờ đến thế
Thoáng thấy em dù chỉ để ngắm nhìn
Xin em đó đừng giận dỗi lặng im
Đừng để chủ nhật chìm trong nỗi nhớ.