Bài thơ 20-10.. Ngày của đàn ông! Mừng ngày phụ nữ Việt Nam Đàn ông chúng tớ đi làm thay ca Cửa nhà, gối nệm chăn ga Đem giặt giũ hết mới là chồng ngoan Bao điều a phải lo toan Vì em a hứa gian nan chẳng từ Sáng chở con học đúng giờ Về ghé ngang chợ mua đồ nấu trưa Vợ gọi anh dạ anh thưa Cơm canh dọn sẵn cũng vừa mới xong ăn xong kiếm chỗ em nằm Còn việc rửa bát rửa mâm anh rồi Dọn xong a chửa kịp ngồi Đồng hồ đúng điểm đến giờ đón con Làm cha trách nhiệm cho tròn Kêu vợ mặt lại héo hon bây giờ Thôi thì dù mặt thẫn thờ Sẽ luôn cố gắng đợi chờ ngày qua Chiều về vợ hét vợ la: Cơm k lo nấu la cà đi đâu Ậm ờ câu trước câu sau Thôi thì xuống bếp nấu mau đỡ phiền Nấu xong a dọn ra liền Toàn món em thích e nghiền nhất nha Vợ cười một cách.. chua ngoa: Một ngày như thế đã là mệt chưa? Thều thào chồng cố mà thưa: Anh đây.. khỏe lắm.. vẫn chưa hề gì Vợ anh khoái chí cười khì Chồng em xung quá.. thế thì.. chưa xong Đêm nay có bão mưa giông Em đây đâu muốn.. nằm không một mình Sau khi em nói tận tình Anh liền ngất xỉu thình lình lăn ra Vợ liền lườm nguýt kêu ca: "Ngày xưa biết thế.. lấy ba thằng chồng Bây giờ có khổ tôi không Ngày vui chửa hết má hồng vội phai.
Cuộc đời Cuộc đời dang dở dở dang Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo Lục bình hoa tím trăng cheo Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa Cuộc đời cũng thật khéo đùa Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan Như hoa kia nở rồi tàn Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời Sự đời cũng chỉ vậy thôi Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao Từ nay mặc kệ trời cao Để tâm buông thả tan vào hư vô Từ nay hết đợi hết chờ Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào Với tay rót chén rượu đào Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.
THÓI ĐỜI Cuộc đời như thước phim dài Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai Biết rằng diễn xuất rất hài Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra Lòng người hai mặt thôi mà Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem Trước mặt không ngớt lời khen Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời Buồn thay cái thói ở đời Miệng đời là thế, những lời dèm pha Tiểu nhân ganh ghét thôi mà Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem.
ĐƯỢC GÌ VÀ MẤT CHI Ngẫm cái sự đời thật gớm ghê Vòng quanh lẫn quẩn tấn trò hề Thằng giàu ngậm máu cho là mật Kẻ nghèo thấp cổ dám nào chê. Liếc mắt trông đời lắm trái ngang Lắm tiền ngu muội cũng làm quan Thằng đần vung bạc vào cổng chính Kẻ khó giỏi bao phải xếp hàng. Ai tự đem mình phán xét không? Vơ vét bao nhiêu đủ thỏa lòng Miệng mỡ bụng bia cười sặc sụa Có thấu dân đen kiếm từng đồng. Ngày kia chết xuống cõi ta bà Thằng tham đau đớn, khóc, rên, la Anh nghèo ngặt nghẽo cười mai mỉa Được mất hơn thua.. quá rõ mà.
Tự nguyện Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm Là người, tôi sẽ chết cho quê hương Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm Cùng muôn trái tim ngất ngây hòa bình Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời Là người, xin một lần khi nằm xuống Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ.
Thất Lạc Ta vô tình thất lạc những tháng năm Khi bước qua những thăng trầm cuộc sống Thất lạc hết những ước mơ cháy bỏng Thất lạc nhiều những hoài vọng xa xưa Ta vô tình thất lạc những cơn mưa Con nắng hạ của ngày xưa đâu mất Những dư hương với tình say chất ngất Mà hôm nay cứ phảng phất mơ hồ Ta vô tình thất lạc những giấc mơ Những dấu yêu, những khạo khờ nông nỗi Thất lạc những bài thơ tình viết vội Thất lạc chiều.. em hờn dỗi bâng quơ Nay ta ngồi sắp xếp lại trang thơ Nhìn ký ức biết bao giờ gặp lại Ánh hoàng hôn rớt bên chiều hoang hoải Ta thấy mình thất lạc tuổi hồn nhiên!
Đời Tôi Đời tôi sương gió phong trần Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày Xa quê mấy chục năm dài Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi Làm sao viết được thành lời Thoáng qua mà đã nữa đời gian nan Nghĩ mà tím ruột héo gan Tim đau như thể đâm ngàn mũi dao Bao lần nức nở nghẹn ngào Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn Gia đình nhiều nỗi khó khăn Thân trai gánh chịu mấy lần được vui? Dòng đời chảy ngược trôi xuôi Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm Đêm nay đêm nữa âm thầm Thịt da hằng những.. vết xăm cuộc đời.
Phép Thử Cuộc Đời Ước muốn lòng người là vô tận Lượng sức mình để sống đủ là vui Trời của chung tất cả mọi người Chẳng lấy hết, chẳng cho ai tất cả Chớ vội buồn khi đời gặp vất vả Đừng quá vui khi có chút thành công Phải cố rèn để trí sáng, tâm trong Chớ kèn cựa tự mình làm mình khổ Nếu biết được mỗi sai lầm là bệnh Thì lòng mình sẽ lượng cả bao dung Sống cuộc đời tự tại ung dung Với tiểu nhân hay cùng người quân tử Cuộc đời này luôn như là phép thử Với mỗi người tồn tại ở nhân gian
Luật Đời Vay Trả Cuộc đời vốn lắm đổi thay Sống nay chưa biết ngày mai thế nào Hãy nên đối xử với nhau Sao cho xứng đáng biết bao tình người Có vay có trả ai ơi Giống như cuộc sống buồn vui khổ sầu Luật đời nhân quả thâm sâu Sẽ không bỏ xót nhân đâu chốn trần Phật luôn khuyên bảo dạy rằng Tích đức lập phật trong tâm con người
Đời Dòng đời hối hả bon chen Con người đổi trắng thay đen mấy hồi Sống vì danh lợi mà thôi Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình Ai ai cũng nghĩ cho mình Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ Cái tôi cứ giữ khư khư Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai? Còn không? Người tự biết sai Ăn năn hối lỗi.. mới tài thánh nhân Ở đời danh nghĩa người thân Đằng sau tính toán bất cần là ai Đời là một kiếp đầu thai Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm Hay là càng lợi càng tham Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau Đời là một kiếp thương đau Đời này nối tiếp đời sau tội tình.