Tên bài: Bắc thang lên hỏi ông trời Tác giả: Sưu tầm Thể loại: Thơ "Bắc thang lên hỏi ông trời Chừng nào con gái mở lời cua tui Ông liền mở miệng cười ruồi Ta đây đẹp vậy chưa người nào cua" Lại.. leo xuống, rảnh rồi lại lên hỏi tiếp: "Bắc thang lên hỏi ông trời Con thèm thịt chó ăn rùi thì sao? Ông trời hai má đỏ hồng Nhậu mà không rủ, tội chồng gấp ba" Sợ quá.. thui, leo xuống tiếp "Bắc thang lên hỏi ông trời Đi chơi với" gái "có cần mô-bai? Ông trời bứt tóc, gãi tai Mày mà không có nó bye mày liền" Leo xuống.. chạy đi mua liền Bắc thang lên hỏi ông trời Con muốn cua gái mong trời dạy con Ông liền quay mặt lại gào Tao còn đang học làm sao dạy mà" Sợ quá lại leo xuông..
Thu Hà Nội Hà Nội ngày.. chớm Thu Gió vồn vã quanh em ngỏ lời thương nhớ Tay trong tay dựa vào nơi Thu thở Chợt mơn man rạo rực trái tim say. Hà Nội ngày.. gặp cơn gió heo may Nhẹ lướt qua tim ai đủ thấy lòng trống trải Tìm bờ môi.. ấm hơi người thương mãi Giấc mơ đời êm dịu thỏa cơn phiêu. Hà Nội ngày.. anh nói tiếng: Em yêu Thu quẩn quanh hai mái đầu thủ thỉ Nắng rót vào má em để hương nồng cũ kĩ Cũng bừng lên đòi nhựa sống trào dâng. Hà Nội ngày.. Thu với những bâng khuâng..
Mùa thu Hà Nội trong tôi Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy Một chút thân quen, một chút thấy xa vời Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng Khi buổi sáng một mình lang thang dạo Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường Hà Nội ơi biết mấy thân thương Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng Tất cả thổi vào lòng người dạ khúc hân hoan Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền.. Hà Nội ơi ta nhớ không quên Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị Từ góc phố, hàng cây, ngôi nhà bao thể kỉ Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!
Vắng anh Vắng anh rồi em mộng mị trong mơ Thèm tiếng yêu khỏa bờ môi nhỏ bé Thèm hơi ấm lúc bên người thỏ thẻ Mỗi đêm dài được vẽ những màu xinh Vắng bóng anh em đơn lẻ duyên tình Chiều hoang hoải một mình trong thương nhớ Cây trước ngõ cũng nặng lòng trăn trở Ngọn gió về chẳng mở thắm lời yêu Xa anh rồi phố vắng cũng tiêu điều Hàng ghế đá chẳng ai ngồi tâm sự Quán cà phê im bặt đi mọi thứ Đếm giọt sầu thánh thót giữ giọt rơi Xa anh rồi nỗi trống vắng đơn côi Nghe thấm lạnh cả chân trời dịu vợi Anh ở đâu tiếng lòng em muốn gởi Chút ân tình về đi hỡi người ơi.
Anh dám yêu người con gái này không? Anh thấy gì trong đôi mắt của em? Đó là quầng thâm.. bao đêm không ngủ Con tim mỏi bởi sầu đau.. ủ rũ Vì vết thương lòng xưa cũ chưa quên. Khao khát tìm một chốn thật bình yên Bỏ hết ưu tư lụy phiền trăn trở Trong đêm tối chẳng còn buồn.. than thở Anh có thể làm chỗ dựa được không? Một người đàn bà dang dở tình duyên Muốn được ai ngồi cạnh bên.. bớt nhọc Không biết anh có dối gian lừa lọc Làm em buồn.. rồi lại khóc như mưa Nếu yêu em thì đừng có bông đùa Vì ngoài kia.. nhiều lời chua chát lắm Anh có dám giơ tay cho em nắm Sánh bước cùng trên những dặm đường xa Vượt cản ngăn cùng em ngắm trăng ngà Hát với nhau một bài ca chung thủy Mặc kệ người đời dèm pha kể lể Sống hết mình dẫu dâu bể đục trong. Anh dám yêu người con gái này không?
Buồn Chiều Mưa Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau. Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé, Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài. Trái tim anh vẫn mang bóng một người Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em.. Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh.. Em sẽ phải làm gì để có được anh? Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể Dù trước anh em chỉ là cô bé Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ. Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời..
Tôi đã khóc Tôi đã khóc khi cuộc tình lỡ vội Chia đôi đường giờ mỗi đứa một nơi Chẳng còn ai ai hiểu được lòng tôi Ai bên cạnh nói những lời mật ngọt Tôi đã khóc suốt đêm dài sửng sốt Khóc một mình cho vơi bớt sầu đau Tôi đã khóc khóc cho mối tình đầu Khóc nhiều lắm khóc cho nhau tất cả Đêm khuya buồn tôi trách mình khờ quá Để bây giờ xa lạ chốn nhân gian Tình yêu tôi phải chăng quá nghèo nàn Hay tại sao mà tình tan heo hút Trời giông tố mưa nhiều rồi sẽ lụt Nước mắt rơi liệu có ướt cõi lòng Mưa nước mắt rồi sẽ chảy thành sông Thành kênh suối thành những dòng mi lẹ Đời cô đơn phải chăng buồn như thế Hay tại vì mình không thể bên nhau Nếu đã không thể chung một mái đầu Thì tôi xin đừng vì nhau mà khóc..
Thất tình Em để lại trong tim tôi một mũi dao Thi thoảng lại nhấn sâu thêm một chút Tôi mang nó suốt đời, Còn em thì không biết Những mùa thu ướt máu vẫn đi về Bây giờ mọi thứ thuốc đều vô hiệu Tôi chữa bằng rượu thôi Hết rượu, Tôi uống cả mùa thu Cả những chiều đông lướt thướt Xong, lại tự nhấn sâu thêm chút nữa Mũi dao ngày xưa Nhưng có sao, Khi trái tim tôi cũng thành bình rượu Cả mũi dao ngày xưa Cũng phải say mềm.
Bài Thơ Hay 20/10 Phụ Nữ là những loài hoa Tỏa hương thơm ngát vang xa đất trời Phụ Nữ là lúc thảnh thơi Thấy thương thấy nhớ như lời mẹ ru Phụ Nữ như gió mùa thu Mát thoang thoảng nhẹ như ru câu hò Phụ Nữ là những lúc lo Chồng con, cơm nước, đố cho ai bằng! Ngẫm suy mới dám nói rằng: Cô Tiên, Phụ Nữ, chị Hằng như nhau Để cho cuộc sống thêm màu Sinh ra Phụ Nữ càu nhàu đàn ông Phụ Nữ chẳng thích ở không Nên mới thắc mắc các ông cả ngày Dẫu khi tiền nắm trong tay Vẫn thích tra hỏi còn hay hết rồi? Cuộc đời vốn dễ lên thôi Hãy yêu Phụ Nữ để rồi gặp may Đàn ông hết bệnh chau mày Nhờ có Phụ Nữ nên đầy lộc hơn.
Bài thơ ĐỢI QUÀ 20/10 Cứ ngẩn tò te ngóng đợi quà Cơ mà chẳng thấy bóng ai qua Hình như có kẻ vờ quên á Tớ sẽ chẳng thèm yêu nữa nha Cứ tưởng thương rồi sẽ nhớ ta Ngờ đâu đáng ghét thế cơ à Từ nay đóng cửa buồng tim nhá Còn lâu tớ gật bước chung phà