Truyện Ngắn Người Mẹ Hai Con - Uất Phong

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Uất Phong, 3 Tháng sáu 2020.

  1. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Phong cứ viết truyện buồn, Sứa chẳng dám mong đợi gì cả bởi con chữ của Phong nó buồn nhưng ấm.

    Chỉ mong Phong đừng buồn như những gì Phong viết. Mong Phong cứ giữ hồn mình nhẹ nhàng thế thôi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì Phong có Sứa đây mà*vno 18*
     
    Uất Phong thích bài này.
  2. Hoang Moc Lan VIẾT CÙNG CẢM XÚC VỚI LAN NHÉ

    Bài viết:
    34
    Chào Phong nhé.

    Cho mình múa rìu qua mắt thợ 1 chút được không?

    Đọc câu truyện này; mình thấy buồn quá luôn ấy!

    Đoạn đầu;.. bình yên đến lạ là mình đã có linh cảm chuyện gì đó không hay về người mẹ này; có thể là đã mất con chăng?

    Nhưng mình không nghĩ rằng; cuộc đời lại tàn nhẫn đến độ khiến người mẹ ấy mất hết những đứa con của mình.

    Câu chuyện có thấy thấp thoáng người đàn ông là một kẻ vũ phu.

    Mình tự hỏi: Nguyên nhân từ đâu mà lại sinh ra người vũ phu đến thế.

    Đánh vợ, lại còn đánh khi mang thai; mà lại đánh đến sảy thai, không những 1 mà hẳn 2 lần?

    Mình cũng tiếp tục hỏi:

    Người phụ nữ này; vì cái gì mà chấp nhận ở cạnh 1 người chồng như thế?

    Sao lại không có cách nào trân quý bản thân hơn vậy?

    Chẳng lẽ là vì tình yêu?

    Cái thứ tình yêu gì mà khiến con người ta trở nên xấu xí như thế?

    Cái thứ tình yêu gì mà lại rơi vào bi kịch không lối về?

    Mình cũng thấy thấp thoáng bóng dáng gia đình người mẹ ấy.

    Họ nhốt cô trong nhà; không cho ló mặt ra ngoài?

    Là vì sao? Là vì chữa tại bệnh viện không khỏi? Hay là vì giấu con để tránh những lời đàm tiếu dị nghị của người đời?

    Giá như có vài chi tiết chăm sóc của ba mẹ dành cho người mẹ lúc về "dưỡng thai" thì có lẽ cuộc đời người phụ nữ này còn được bớt chút phần bi lụy.

    MÌnh cũng thấy ánh mắt nghi ngại của bao người phụ huynh đón con trước cổng trường nhìn cô rồi quay xe tránh vội.

    Cũng may; mình còn nhìn thấy sự niềm nở rồi thoáng phút xót xa của bà Ân, người bán cột tốc cho cô gái.

    Nhưng vừa thấy may; mình lại không thể hiểu nổi; lý do gì khiến một đứa bé ngoan và hoạt bát trong mắt bà Ân lại trở nên như vậy?

    Thật sự; quá là tàn nhẫn.

    Câu chuyện kết thúc chưa vậy?

    Đọc xong; mình thật sự cứ kéo xuống hy vọng nó còn tiếp diễn.

    Mình muốn cô gái trở lại, qua bao thăng trầm bể dâu; mình muốn cô ấy khỏi bệnh.

    Cuộc đời quá mất mát, mà mình biết, ông trời không cho ai hết cái gì thì tất nhiên cũng không lấy đi của ai cái gì sạch sẽ đến thế.

    Rồi cứ cho rằng số phận an bài đi, nhưng số phận là đường chỉ tay; đường chỉ tay lại nằm trong lòng bàn tay, mình tin, nhân định thắng thiên.

    Khi thực sự thấy truyện hết rồi; mình lại càng muốn nhắn tác giả; nếu như có thể; hãy để gia đình cô ấy xuất hiện nhiều thêm; khơi dậy cho cô ấy tình yêu cuộc sống, chữa lành cho cô ấy vết thương lòng.

    Rồi người chồng vũ phu, dù cho có là uẩn khúc gì khiến anh thành ra như vậy, anh cũng nên trả giá cho những hành động trái lương tâm của mình.

    Biết đâu đó, mình mong là như vậy, cuộc đời xoay vần, người mẹ với tình yêu ngàn vạn cho con ấy sẽ có cái kết đẹp đẽ, hoặc chí ít, cũng là gợi mở về tương lai sáng lên dần dần.

    Trên đây là cảm nghĩ của mình Phong nhé.

    Có thể là hơi lệch ý tác giả.

    Nhưng thực sự mình mong muốn vậy; người mẹ này có đời tàn nhẫn quá.

    Chí ít. Cô ấy còn sống, mà còn sống là còn hy vọng, còn cơ hội thay đổi. Mình thực sự vẫn mong có kỳ tích cho người mẹ ấy.

    Cảm ơn Phong vì đã viết về nhân vật này.

    Hoàng Mộc Lan suy nghĩ!
     
    Uất Phong thích bài này.
  3. Uất Phong

    Bài viết:
    196
    Phong không có buồn đâu mà. Tâm hồn thì Phong cũng chẳng quản, cứ để nó nhẹ nhàng, phiêu lãng thế thôi ^^.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sứa cũng có Phong đây nè ^^. Gửi Sứa trái tim "to đùng" của Phong! *qobe 6*
     
    datcompa1Sua87264 thích bài này.
  4. Uất Phong

    Bài viết:
    196
    Chào Mộc Lan nhé! Biết nói thế nào đây nhỉ, có lẽ sau đây sẽ là những dòng rất rất dài vì những suy nghĩ của Lan chính là những điều mình đã dự đoán trước khi đăng truyện và vẫn đang chờ một ai đó đến đây và "chất vấn" Phong về những điều này.

    Thật sự đến cuối cùng thì cũng đã có Mộc Lan nói lên những băn khoăn của mình và có thể là nhiều độc giả khác nữa, Phong vui lắm ^^.

    Đầu tiên, rất cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc nêu lên những suy nghĩ chân thành về truyện ngắn này của Phong nhé.

    Tiếp theo, Phong cũng giải đáp một chút các câu hỏi/thắc mắc của bạn dành cho truyện.

    - Thứ nhất, về phần bố mẹ cô gái thì đây chính là sai sót của Phong. Thật sự Phong không muốn bất kì ai đi "chệch hướng" và có suy nghĩ không tích cực về họ đâu. Lỗi này Phong rất cảm ơn Lan đã thắc mắc, Phong sẽ tiếp thu và sửa lại bài một chút để điểm qua về cảm nhận và thái độ của bố mẹ cô.

    - Thứ hai, về nhân vật người chồng. Nhân vật này chỉ hiện lên qua một lời kể rất nhỏ ở gần cuối bài nhưng lại đóng vai trò khá then chốt - là nhân vật Phong dùng để đẩy cảm xúc và vén màn toàn bộ câu chuyện phía trên.

    Về hàng loạt câu hỏi của bạn về nhân vật này như nguyên nhân từ đâu mà lại sinh ra người đàn ông vũ phu như vậy cùng các câu hỏi tại sao cô lại cam chịu số phận như vậy, tại sao không biết trân quý bản thân? Một loạt các câu hỏi này thì rất xin lỗi Mộc Lan khi Phong không trả lời được và cũng chưa bao giờ muốn nghĩ đến câu trả lời.

    Câu trả lời cho các câu hỏi đó không phải điều mà Phong hướng đến và muốn truyền tải. Phong chỉ muốn đưa đến cho người đọc một câu chuyện nhỏ về tình yêu của mẹ cho con và về một mảnh đời như vậy thôi. Ngọn nguồn của mọi nguyên nhân liệu có quan trọng không và có thay đổi được gì không khi hiện thực là đã như vậy?

    - Thứ ba, về cái kết của truyện. Thật sự thì truyện đã hết rồi và chỉ có vậy thôi. Cũng như ngọn nguồn của mọi chuyện thì kết cục cuối cùng hay tương lai của nó Phong cũng không muốn nhắc đến và không biết nhắc đến thế nào (thứ lỗi cho trình viết còn hạn chế của Phong nhé ^^).

    Kết thúc truyện của Phong đến đây thôi còn tương lai hay rất nhiều câu hỏi khác, Phong "lười biếng" để độc giả tự tưởng tượng và sáng tạo ra câu chuyện riêng của mình.

    Liệu sau nỗi đau mất con lớn vậy cô ấy có thể trở lại bình thường không? Nếu có thì đến bao giờ? - Mình cũng không biết nữa. Lan có thể coi đó là hành động hơi vô trách nhiệm của Phong với "đứa con" này cũng được ^^.

    Tóm lại, qua câu chuyện này, Phong chỉ muốn mang đến hình ảnh một "người mẹ điên" yêu con vô bờ bến, một câu chuyện không có 3 phần mở - thân - kết rõ ràng và cũng chẳng hướng tới cái gì đó tươi đẹp trong tương lai. Phong chỉ muốn kể chuyện chứ không muốn viết văn, cũng chỉ muốn nói rằng ở đâu đó có những mảnh đời, có những yêu thương không vẹn tròn vậy đấy.

    Phong không nhận là mình viết giỏi, chỉ đang tập tành, loay hoay với các ý tưởng, bài viết thôi nên rất vui khi nhận được nhiều lời nhận xét thẳng thắn, chân thành như vậy.

    Một lần nữa, cảm ơn bạn nhiều nhiều nhiều nhé! Thật sự rất mong sẽ tiếp tục được thấy những lời nhận xét như vậy của Lan ở các bài viết khác của mình trong tương lai.

    Buổi tối vui vẻ nhé! ^^
     
    datcompa1Hoang Moc Lan thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng sáu 2020
  5. Hoang Moc Lan VIẾT CÙNG CẢM XÚC VỚI LAN NHÉ

    Bài viết:
    34
    Ừ Phong,

    Mình cũng đã xin phép múa rìu qua mắt thợ trước rồi mà.

    Tâm tư của mình chỉ là cảm thấy nhân vật trong đoạn truyện kể của Phong quá chi là buồn.

    Và những thứ về tương lai.. là điều mà mình muốn theo cảm nhận cá nhân thôi.

    ;))

    Còn trong đoạn truyện kể; đúng là bạn đã nói được điều muốn nói, tình mẫu tử thiêng liêng.

    Đến 1 người điên dại vì bao trầm luân cũng vẫn rất tỉnh với tình yêu cho 2 đứa con mình.

    Cảm ơn Phong nhé.

    Cũng mong bạn có thể sẽ ủng hộ bài viết của mình như thế.

    Mình còn lơ ngơ lắm lắm.

    Nhé nhé.
     
    Uất Phong thích bài này.
  6. Uất Phong

    Bài viết:
    196
    ^^. Suy nghĩ và cảm nhận cá nhân của độc giả thì tác giả nào cũng muốn nghe và chẳng ai cấm được cả. Phong vui lắm lắm khi đọc những lời nhận xét của Lan nữa cơ. Nó nói trúng những gì Phong muốn mọi người hỏi lại mình để một lần kể hết tất cả chủ ý của bản thân trong câu chuyện này.

    Vẫn là cảm ơn Lan rất rất rất nhiều! Và nhất định Phong sẽ ủng hộ các bài viết của Lan. ^^
     
  7. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Phong là của những miền xa, của cơn gió lạ ngang qua đỉnh trời.

    Phong là của những cuộc vui, là cay đắng của một đời riêng tui <3

    *Thơ đi mượn, không phải Sứa viết đâu*vno 18* *
     
    Ngày Mai Nắng LênUất Phong thích bài này.
  8. Ngày Mai Nắng Lên

    Bài viết:
    57
     
  9. Ngày Mai Nắng Lên

    Bài viết:
    57
    Quên nữa, mình rất rất yêu mẹ, nên một ngày nào đó, Phong hãy viết cho "mẹ" một cái kết thật yêu thương vào nhé! Mẹ bỏ ra bao nhiêu thứ như vậy, mẹ hi sinh cả một đời lo cho con cho cái, dẫu đôi khi mẹ có cằn nhằn, khó tính, thế nhưng mẹ xứng đáng được nhận một cái kết thật có hậu hơn bất cứ một người nào hết.

    Một lần nữa cảm ơn Phong.
     
    Uất Phong thích bài này.
  10. Uất Phong

    Bài viết:
    196
    Cảm ơn Ngày Mai Nắng Lên đã ủng hộ truyện ngắn này của Phong nhé. Cũng xin lỗi vì bây giờ mới phản hồi lại được nữa ><. Nick bạn đọc xong thấy lạc quan và vui vẻ hẳn lên ^^.

    Phong cũng yêu mẹ lắm, cũng muốn bất cứ người mẹ nào trên đời cũng có cái kết tốt đẹp nhất. Như lời bạn nói, có lẽ trong tương lai Phong sẽ viết cho "mẹ" một cái kết khác tốt đẹp hơn.

    Một lần nữa, cảm ơn bạn nhé ^^.
     
    datcompa1 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...