Tâm sự Mỗi ngày 1 tâm sự

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Admin, 26 Tháng mười một 2015.

  1. Chanh tử bán manh Smily

    Bài viết:
    5
    Bâng khuâng đứng giữa hai dòng nước

    Chọn một dòng hay để nước trôi

    Mỗi người đều có một ước mơ cho riêng mình. Nhưng giữa hiện thực này mấy người còn nguyện đi thực hiện ước mơ ấy..

    Tôi có mơ ước của mình, đó là được làm một hướng dẫn viên du lịch. Nhưng bố mẹ tôi lại muốn tôi học quân sự.. tôi không biết mình có nên cố gắng vì lý tưởng của mình hay không..

    Từ khi nhận thức mọi thứ, tôi không thích thứ gì, mơ ước của tôi chỉ đơn giản là vậy. Những ước mơ mà tôi nói với các bạn tôi chỉ là những trách nhiệm mà cha mẹ muốn tôi làm mà thôi. Nó không khiến tôi cảm thấy vui vẻ. Mà tận sâu trong lòng tôi càng bài xích nó. Nhưng mà bố mẹ tôi thì sao.. tôi cũng không muốn phụ lòng của họ.. thực ra có một điều rằng.. tôi chẳng hiểu tôi sống vì mục đích gì..
     
  2. Âu Nhất Thi (=^.^=) Dù có thế nào thì cũng không sao cả!

    Bài viết:
    7
    Chúng ta đã lựa chọn bước qua nhau. Thì tiếc chi đôi lần chạm vai, vài mảnh đổ vỡ cỏn con từng chia sẻ, hay chút ký ức vụn vặt sẽ dễ dàng nhạt phai mà dừng bước.

    Trôi qua là hết..

    Có thể đôi lần nhìn lại, chợt thấy thanh xuân gợn sóng. Nhưng mỗi người đã xuôi dòng đi xa.

    Mình thực sự nghĩ, có những người, mà nhân duyên bắt buộc mình phải gặp gỡ, chỉ để tổn thương nhau và chờ ngày bái biệt. Nhưng qua đó, sợi dây của mình lại được nối với nhiều người khác, để từng chút một tìm được an nhiên cho riêng mình. Nên đôi lần nhìn lại, mình vẫn thấy biết ơn những đoạn đường đã đi qua và những con người đã từng xuất hiện trong đời.
     
    lamnguyenHắc Liên thích bài này.
  3. Cao Thanh Hiền

    Bài viết:
    9

    Trong Tình Yêu Cần Một Sự Tôn Trọng


    Có người nói với tôi rằng. Yêu là ngọt ngào, là day dứt, là sự quyến luyến, đau khổ đến tột cùng. Nhưng tôi vẫn không hiểu những cảm xúc đó như thế nào cho đến một ngày tôi gặp được anh.

    Người con trai mang dáng vẻ thư sinh. Chậm dãi bước vào tôi một cách vô thức mà tôi không hề biết rõ. Anh không thương tôi, không từ chối tình cảm của tôi, khích lệ tôi, tuy không giúp đỡ nhưng tôi cảm thấy anh rất tốt, anh chưa bao giờ làm tôi thất vọng, anh rất thận trọng, chắc là do tôi ngộ nhận. Anh rất biết cách tôn trọng tôi, không bao giờ từ chối tin nhắn mà tôi nhắn tới, bao giờ cũng là người nhắn tin sau cùng, trong tâm tôi nghĩ chắc anh ấy cũng có cái gì đó là của tôi. Nhưng sau cùng tôi mới phát hiện anh bị ám ảnh bởi mối tình đầu. Một người con gái làm anh không thể quên. Tôi như người thừa lấp vào chỗ trống đó của anh vậy. Tôi ngây ngốc mù quáng với anh. Cho đến một ngày tôi nhắn tin, anh không trả lời và tôi biết anh đã không còn cho tôi cơ hội nữa. Tôi tôn trọng anh cũng như cách anh tôn trọng tôi. Khi nhắn tin chỉ cần anh rep chậm anh sẽ xin lỗi anh chưa bao giờ lảng tránh vấn đề mà tôi đề cập. Anh hay gọi tôi là cô gái và nhờ anh tôi đã cảm nhận được yêu đơn phương là như thế nào.
     
    Tiên Nhi thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười một 2022
  4. Lulu Zhang

    Bài viết:
    0

    Cuộc Sống Này Chỉ Là Một Trò Chơi


    Hai mươi mấy năm qua tôi chưa bao giờ quan tâm đến cuộc sống của mình cho đến khi cảm giác lạc lõng này xuất hiện. Giờ đây tôi mới chợt nhận ra hai mươi mấy năm qua tôi tồn tại một cách vô ích. Là một học sinh xuất sắc nhiều năm liền, tốt nghiệp trường đại học loại với tấm bằng loại ưu nhưng kiến thức tồn đọng trong đầu tôi hiện giờ hầu như bằng không. Tôi không biết mình có thể làm gì, công việc quá cao cấp làm không xong, việc quá bình thường lại không thấy tính khiêu chiến. Thế rồi tôi đã từng tự nhốt mình trong nhà hơn một năm trời, từ bỏ bạn bè, cách ly cả thế giới chỉ để suy nghĩ một vấn đề: Tại sao tôi lại được sinh ra trên cuộc đời này? Nghĩ đến mức suýt bị trầm cảm thì tôi phát hiện vấn đề này tôi chỉ có thể tìm được đáp án khi lăn lộn trong cuộc sống này. Tôi lại cố gắng một lần nữa sống lại, học cách tồn tại trong thế giới này, tôi biết tôi không thể sống vô hồn như trước đây nhưng lại không có một động lực nào để tôi mạnh dạn bước tiếp. Hết cách tôi đành phải dạy bản thân mình nhìn nhận cuộc sống này như một trò chơi, tôi xem mỗi việc tôi phải làm là một nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ này thì lại đặt cho mình nhiệm vụ mới, thất bại thì lại tiếp tục làm lại. Liệu cách này có thật sự hiệu quả?

    Có thể giúp tôi tìm lại chính mình và từng bước hiện thực hóa ước mơ?
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười một 2022
  5. Anh Đài

    Bài viết:
    0

    Ta là thanh xuân của ba mẹ


    26 tuổi lương vài chục triệu. Gia đình chồng con, con gần 3 tuổi cho đi học, vừa bước chân vào lớp Bố chảy nước mắt: "Trưa bố đón con về nhé.."

    Thế là đóng tiền học cả năm mà học được buổi sáng, trưa nào cũng thấy bố đến đón về.

    Mẹ nói với cô: "Mẹ không muốn thế nhưng vì bố thương S lắm nên để bố con như vậy một thời gian rồi mẹ sẽ nói chuyện lại".

    Chắc rằng họ phải trải qua con đường nhiều gian nan mới có thành quả như ngày hôm nay. Trên đời tồn tại rất nhiều người đàn ông và gia đình như thế tùy thuộc vào thái độ và quá trình tạo dựng nên thế nào.

    Cuộc sống mà được như vậy là do người ta giỏi giang và tài đức. Còn người chưa được như vậy thì có cần xem lại mình! Không bảo là phải giống y người ta nhưng cũng nên cố gắng nhé những bạn 25 đến 28 tuổi vẫn còn bắp bênh với mức lương 6 triệu chỉ đủ xài không đủ để gửi lại thanh Xuân cho ba mẹ.

    Nhớ nhé Thanh Xuân của ba mẹ là cả bầu trời tuổi thơ của bạn đấy. Hãy quyết định không bước đi nữa mà hãy nhảy thật nhanh và chính xác vì thời gian không chờ đợi ai bao giờ.
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười một 2022
  6. Lê Thị Hồng Hạnh

    Bài viết:
    0
    Tuổi Thơ Thật Đẹp

    Tuổi thơ là con đò dìu dắt ta thành người, là khoảng thời gian đẹp nhất trong trái tim mỗi chúng ta, là nơi ta nương náu về khi tâm hồn dần đi lạc giữa những tháng ngày mệt mỏi với cuộc sống nhiều cạm bẫy. Thử hỏi ai mà không có tuổi thơ? Nhiều lúc trong cuộc đời vội vàng của việc mưu sinh, ta như chỉ muốn được trở về tuổi thơ ấy. Người ta nói: "Thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa" . Phải rồi, được sống lại những tháng ngày í ới nô đùa với chúng bạn với bao trò chơi bắn bi, ô ăn quan, cò cò hay kéo búa bao trét nhọ nồi.. mà ắt hẳn nhiều đứa trẻ sống cùng với điện thoại và máy tính trong thế giới 4.0 này chưa từng biết tới.. Hay dắt díu nhau ra đồng chăn trâu thổi sáo, rồi ngủ quên dưới gốc cây già đến khi chiều về nhập nhoạng, hay những lần rủ nhau trèo tường trốn trốn học, bị cha mẹ bắt được lại phạt nặng với những trận đòn roi. Tất cả đã in hằn trong ký ức, dẫu có buồn, dẫu có đau, cũng chẳng thể nào quên được.. Tuổi thơ ta thật đẹp và ý nghĩa đúng không?

    Mong các bạn hãy biết trân trọng nó.
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười một 2022
  7. Meo meo thích cười Người ta đều nghĩ lúc nào tôi cũng cười ^^ haha

    Bài viết:
    37
    Cuộc sống là sự kì diệu đối với tôi. Nó tràn đầy màu sắc nhuốm đầy các kỉ niệm cùng các buồn vui mà tôi trải qua.

    Một mình nhỏ bé lắm trong khi thế giới to đùng.

    Sống thì phải biết nhìn đó đây, quan tâm đến nhiều thứ xung quanh hơn. Lúc lớn lên mới biết à hóa ra nhiều chuyện không như mình tưởng.

    Gia đình không hạnh phúc như lúc trước, người mình thân cũng không phải quá thân nên cảm thấy rất bối rối với nhiều điều.

    Vậy nên, cô gái à hãy dũng cảm tiến về phía trước dù có vấp ngã hay mệt nhoài.

    Cuộc sống bên ngoài còn nhiều điều lắm nên đừng giữ mình mãi trong một cái hố mà mình ngã xuống nhé. Như vậy, không tốt chút nào. Con người muốn sống thì phải phát triển theo xã hội. Nếu mình ước muốn điều gì, muốn làm điều gì thì phải làm ngay bây giờ nhé! Đừng để mai sau hối hận mới nhận ra rằng mình đã mất đi nó mãi mãi.

    Hãy trân trọng những gì mình đang có khi bạn đang sống. Quay đầu lại xem có bao nhiêu người quan tâm, chăm sóc bạn thật sự!
     
    Lethao_1901 thích bài này.
  8. Cucaibeo Nóng tính , dễ gần

    Bài viết:
    25
    Tôi có một đứa bạn, nó đã ổn thực sự ổn cách đây khá lâu rồi nhưng tôi cũng biết rằng chưa một giây một phút nào nó thực sự quên đi người cũ của mình, phải thôi người ta từng là một người quá đặc biệt tưởng rằng có thể đi được lâu dài, mà cũng phải thôi ở cái thời đại mãi mãi là hai năm đúng là không có gì đáng đảm bảo nhỉ. Cậu ấy buồn dường như lại một lần nữa mất niềm tin không thể nào đẩy suy nghĩ hay chấp nhận được người cũ đã có một người mới. Nhưng buộc lòng tôi chả khuyên được gì khác cả ngoài câu rồi chuyện gì cũng sẽ ổn lần này không thành sau này sẽ thành mà thôi. Tự hỏi nhiều người tình cảm thuận lợi đến vậy còn có những người mãi lận đận thế này. Rồi sao nữa nhỉ cũng chỉ là tiếng thở dài của ngày đầu tháng 7 mà thôi lại qua thêm một tháng mà nỗi đau chả vơi bớt chút nào, rồi thực sự chả ai có thể sống mãi như thế này cầu trời chúng ta sẽ ổn, sẽ ổn thôi.
     
    Sendu thích bài này.
  9. Hạ Mai Nhân sinh không thể như ý muốn

    Bài viết:
    0
    Chẳng biết từ bao giờ bản thân lại cảm thấy mình vô cùng chán nản đến vậy. Cả người ngẩn ngơ vô thức, đầu óc trống rỗng không nghĩ được điều gì tốt đẹp cả.

    Cả ngày cứ ngây ngây, ngẩn ngẩn. Rút cuộc là đúng hay sai bản thân cũng không thể định nghĩa nổi. Không nói được với ai trong lòng lại càng bí bách, căng thẳng. Đành gửi lời vào vài dòng tâm sự nơi này cho lòng bớt buồn phiền. Sai cũng là sự lựa chọn của bản thân mình trách ai được bây giờ.

    Nỗi lòng này ai hiểu? Nỗi buồn này ai thấu? Âu cũng là nhân duyên nghiệp quả. Đôi khi cứ lẳng lặng âm thầm theo dõi trang cá nhân của người khác xong lại buồn phiền. Nhưng có buồn thế, buồn nữa cũng chẳng thể thay đổi được điều gì. Thôi thì tất cả là duyên phận, một cơn gió nhẹ cũng cuốn bay đi hết. Thôi thì tất cả đều là truyện đã qua. Đành gửi lòng về nơi bình yên.

    Mọi chuyện cũ đã qua xếp vào nơi đáy lòng, những muộn phiền thả trôi theo cơn gió. Trả lại lòng chút bình yên để cuộc sống trở nên nhẹ nhàng, thanh thản. Để tâm hồn tươi vui trở lại.

    Mọi chuyện trên đời đều không thể thuận theo ý của bản thân, tự mình phải trả giá cho những việc mình đã lựa chọn sai. Tỉnh lại đi em đừng chìm đắm trong cái vòng suy nghĩ luẩn quẩn ấy nữa.
     
  10. Mây Trời

    Bài viết:
    21
    Dường như người trẻ hiện nay ai cũng là người hoài niệm quá khứ và biến mình thành một kẻ cô độc. Sau những ngày dài mệt mỏi họ rất muốn tìm ai đó để tâm sự, để kể về những mệt mỏi mà họ vừa trải qua ở cuộc sống rối rắm ngoài kia nhưng dường như họ chợt nhận ra chẳng có ai để sẻ chia nỗi lòng chỉ biết cô đơn gặm nhấm nỗi buồn. Thực ra vấn đề là ở bản thân của chúng ta, chúng ta vẫn chưa giải quyết được những vướng mắc trong lòng của mình. Bởi vì đặt nhiều hi vọng vào bạn bè và người thân nhưng khi họ không yêu thương bạn đúng cách như bạn hi sinh nên chúng ta chẳng còn thể nhiệt tình như lúc trước chỉ biết buồn bã và tự trách bản thân và người đó. Bởi vì ta mưu cầu thành công nhưng chờ đợi quá lâu vấp ngã quá nhiều khiến ta trở nên yếu đuối, chán nản, chúng ta không biết liệu con đường mình đang đi là sai. Chúng ta chán ghét ai tổn thương đến chúng ta, tách mình ra với cô đơn nhưng thật ra chỉ khi chúng ta im lặng lắng nghe bản thân mới hiểu mọi đau khổ điều do tâm mình quá vướng bận. Tâm hồn cũng cần được chăm non như một khu vườn vậy cho nên hãy chân thành lắng nghe trái tim mệt mỏi ấy đang nói gì. Hãy xoa dịu nó bằng chính sự mạnh mẽ, lạc quan và thấu hiểu của bạn. Chỉ khi tâm bạn tịnh thì mưa gió ngoài kia chẳng màn gì?
     
    Lãng Đãng thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...