Tâm sự Mỗi ngày 1 tâm sự

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Admin, 26 Tháng mười một 2015.

  1. Admin Nothing to lose.. your love to win..

    Bài viết:
    4,093
    Tâm sự, vui buồn, khó nói, khó ở, khó chịu gì gì thì quăng vào đây hết nhé.

    Dù có là ảo thì cũng là bạn..
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng bảy 2018
  2. Dung Milo

    Bài viết:
    19
    Cứ mỗi vào mùa tựu trường, lại nhớ về hồi đi học cấp 3. Nhớ những giờ ra chơi, nguyên 1 đám nam xếp hàng ra ghế đá ngồi soi gái. Nhớ những lúc chọc cho thầy cô điên máu. Nhớ những lần cắm trại, hay đàn đúm trong lớp, mặc áo lớp, cùng nhau nấu ăn, đi biển, đi núi cho dù ngày ấy chỉ có xe đạp, đạp 2-30km muốn trật khớp chân. Nhớ những ngày theo đuổi 1 cô gái mà không bao giờ tán dc :)) Nhớ những khi không soạn bài, không làm bài tập mà kêu quên vở, rồi lên đứng bục giảng chờ nhắc bài như đúng rồi mà vẫn khăng khăng mình thuộc, bài này em biết làm cô êiii.. hay những khi ăn copy, chép tài liệu thần thánh :V

    Nếu thời gian có quay trở lại, cũng không làm khác đi, cũng không chăm học hơn đâu, cũng không ngừng theo đuổi 1 ng` mình thích, cũng không ngưng quậy phá.. Vì đó là kỷ niệm đẹp nhất trong đời học sinh mà. Người ta nói khi lớn rồi nhìn lại quá khu, cái thời còn đi học ấy. Những tiết học sẽ không bao giờ làm ta vui bằng bằng những lần cúp tiết. Là học trò mà phải lỳ lợm quậy phá mới đúng bản chất. Đừng cu suốt ngày đâm đầu vào đóng bài vở như thế, mất cả tuổi thơ.

    Ở đây không phải muốn nói chỉ chơi thôi đừng học nhiều, mà muôn nhắn nhủ các bạn phải cho hai thứ ấy chạy song song. Để chúng ta có những hồi ức đẹp về tuổi thơ.

    "Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ, chơi không học bán rẻ tương lai."
     
    Ngọc Thiền Sầu, AdminAki Re thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười một 2022
  3. Thỏ mina Thỏ mina

    Bài viết:
    9
    Niềm vui ơi có bao giờ niềm vui đến với tôi một cách lúc tôi đang buồn bực cần lắm một nụ cười không. Chắc không đâu, tôi lúc nào cũng cô đơn, niềm vui thì ít là điều thỉnh thoảng lại được gặp còn nỗi buồn thì có rất nhiều, nhiều tới mức không thể chia sẻ hết được.

    Niềm vui không có mà nỗi buồn thì mênh mông nếu lỡ mai này buồn khiến tôi cảm thấy chán nản cuộc sống thì không biết phải làm gì đây. Buồn ơi sao cứ mãi vây quanh lòng tôi để tôi cảm thấy cô đơn đau khổ vậy, hay tôi đã làm gì sai tới mức không bao giờ có được hạnh phúc mà tôi mong muốn. Gia đình tôi bỏ rơi tôi lúc tôi còn chưa viết nói, người thân tôi xa lánh tôi khi tôi chưa biết gì, người tôi yêu bỏ tôi khi tôi còn chưa nói hết những gì tôi muốn nói, yêu là đau là hi sinh cực khổ, biết vậy nhưng vẫn yêu tôi biết tôi tệ lắm tôi không thùy mị nết na, dịu dàng đoan trang thục nữ như bao người.

    [​IMG]

    Mỗi lần buồn chỉ biết nhìn trời nhìn trăng suy nghĩ về cuộc đời mình, ánh trăng áng lóe như thấu được nỗi đau của tôi một nỗi đau đã khắc sâu trong tim không bao giờ lấy ra được. Ánh trắng vàng óng trên trời thật vô tư sáng rực rỡ sáng giúp chúng ta bớt cô đơn, nỗi buồn ánh trăng chắc là nỗi buồn khó ai thấu hiểu được buồn nhẹ nhàng mà sâu lắng không thể buông bỏ giống như nó là một sợi chỉ rối. Sợi chỉ tơ hồng vướng mắc trong lòng không bao giờ gỡ được đã dính vào tình là chỉ có đau khổ. Tại sao lại vậy chứ nỗi buồn ơi trả lời câu hỏi của tôi đi.
     
    Ngọc Thiền SầuAdmin thích bài này.
    Last edited by a moderator: 3 Tháng mười một 2018
  4. Quả dưa hấu

    Bài viết:
    1
    22h19p..

    Trong khi các bạn học cũ cấp 3 của tôi đang thoải mái trò chuyện với nhau, thì tôi lại đang mải miết, bù đầu trong đống sách giải phẫu mơ hồ để chuẩn bị cho bài kiểm tra sắp tới..

    Trời hơi se lạnh, những cơn gió nhẹ lay lắt qua từng ô cửa sổ. Cái thời tiết mà ai cũng muốn vùi mình vào trong chăn và ngủ một giấc thật ngon. Và tôi cũng vậy.. Nhưng đống sách vở kia lại khiến tôi không thể làm như thế, điểm, thành tích.. mọi thứ cứ đè nặng lên tôi. Tôi đã tự nhủ mình phải cố gắng, cố gắng giành được học bổng, cố gắng để trở thành bác sĩ giỏi. Nhưng tôi lại cảm thấy càng cố gắng thì nó lại khiển tôi mệt mỏi, đôi khi là muốn gục ngã..

    Cái cảm giác được điểm thấp, thất bại nó khiến tôi bực tức, chán nản. Và đôi khi tôi lại muốn bỏ cuộc trong chính chặng đường mà tôi đã chọn..
     
    Ngọc Thiền Sầu, TrinnnhAdmin thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười một 2018
  5. Ánh Nhi Nhidino

    Bài viết:
    30
    Khi người ta nói

    Người ta nói Song ngư là cung hoàng đạo sống nội tâm. Và tôi cũng tự nhủ như vậy. Nhưng nhiều lúc tôi ngờ vực rằng đó là nội tâm của bản thân hay chính bản thân mình đang rơi vào sự cô lập.

    Bạn bè nói tôi mặc váy, tôi tự ti khi mình không có đôi chân đẹp, họ bảo tôi trang điểm, tôi nói tô son là đủ rồi, họ bảo tôi kiếm người yêu, tôi nghĩ độc thân là vui vẻ nhất, họ rủ tôi đi chơi, chụp hình, xem phim.. nhưng tôi lại thích ở nhà đọc truyện hơn.. Họ nói tôi là con người nhạt nhẽo nhất thế gian này, tôi không nói gì, có lẽ là họ đã đúng. Chính bản thân mình còn thấy nhạt nói gì đến người khác.

    Họ đi chơi khi tôi đang ở nhà khóc thút thít vì nam chính và nữ chính chia tay, họ đang nắm tay người yêu thì tôi đang ngắm EXO trên sân khấu, họ đi tụ tập xem phim thì tôi đã cày hết đống conan trong tủ..

    Trên đời cũng phải có người nhạt thì thế giới này mới trung hòa được chứ nhỉ?
     
    Ngọc Thiền SầuAdmin thích bài này.
  6. Tài Phạm 15 tuổi

    Bài viết:
    366
    Từng ngày trôi qua quả thật nhanh chóng, sau bôn ba công việc ngoài xã hội, sau những ngày tháng học dằng dặc thì nay đây, nhìn lại nó đã cách chúng ta một khoảng cách khá xa rồi đấy! Cái không khí xuân đã cận kề, chút thoang thoảng một mùi hương đặc biệt khó tả. Tết cổ truyền - ngày lễ đặc biệt nay đã đến.

    Mở cửa ra, đâu đây ồn ào tiếng cười đùa của bọn trẻ trong xóm, Tết đã đến, sắc xuân len lỏi trong tình yêu giữa người với người, cùng gói bánh chưng, bánh tét, cùng nhìn, lau những giọt mồ hôi vất vả của một năm dài vừa qua. Đêm giao thừa sáng quá! Rực rỡ lên một niềm tin ấm áp bên trong con tim của những đứa con xa nhà đã lâu, nay con trở về, đoàn tụ ấm áp bên Tết đoàn viên, cùng một mâm cơm, cùng vui, đôi khi chỉ là hai người..

    Những ngày cuối năm đã hết sức gấp rút, mọi người, mọi nhà đang còn chật vật trong công việc, trong "miếng cơm manh áo" nhưng đừng vì thế để đánh rơi tình cảm sâu sắc bên nhau, hãy giữ gìn và trân trọng những gì ta đang có, đang đi qua.

    Hứa với tôi nhé, Xuân nay sẽ khác, sẽ khác. Một mùa xuân ấm áp.

    Chúc mừng năm mới!
     
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2022
  7. Mây Trời

    Bài viết:
    21
    Chỉ muốn nói với bản thân là đừng sống quá khắt khe với bản thân mình quá vì cuộc sống chỉ có một lần. Lâu lâu hãy cho bản thân mình nghỉ ngơi, mua một chú gấu bông thưởng cho bản thân mình, đi ăn những món mà mình thích, nằm nghỉ ngơi lân la đọc những câu chuyện còn dỡ dang.. Nhưng muốn nói với bản thân đừng mãi mê đắm chìm vào những ngày thư thả đó mà quên đi những mục tiêu, những dự định của bản thân mình, không được ích kỉ sống chỉ biết bản thân mình. Hãy sống có kỉ luật có lí tưởng và có lạc quan.. Muốn nói với bản thân rằng thất bại, khó khăn rồi cũng sẽ có lúc mệt nhoài chỉ cần bạn kiên cường hơn nó thì mọi chuyện sẽ qua..

    [​IMG]

    Chỉ muốn nói với bản thân rằng mọi chuyện rồi sẽ qua, mạnh mẽ lên cô gái, hãy sống hết mình, hãy luôn vươn mình về phía trước. Muốn nói với bản thân rằng đừng để bản thân mình yếu mềm, đừng để ai bắt nạt mình, ngoài kia còn nhiều giông tố lắm đừng gục ngã sớm như vậy.. Chỉ là khi mệt mỏi muốn nói với bản thân là "mình sẽ làm được, mình sẽ gặp may mắn và mình sẽ cố gắng hết mình". Mạnh mẽ lên nào tôi ơi!
     
    Vynew thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng một 2019
  8. Sương Ban Mai

    Bài viết:
    2
    Cuộc sống này sẽ khó tránh khỏi những lúc cảm thấy thật thất bại và thật chán chường.. không biết mọi người sẽ làm gì để lấy lại niềm tin, để được vui vẻ hơn sau mỗi lần như vậy nhỉ? Còn tôi, tôi sẽ tạm dừng lại tất cả, tìm về bên người thân để cân bằng lại mọi thứ. Bất kể ra sao, gia đình vẫn luôn là nơi bình yên nhất cho tôi về nghỉ ngơi mỗi khi thấy mệt mỏi..

    Và nếu khi tôi về vào ngày nghỉ, Bà Ngoại sẽ gọi nhà các cậu, các dì cùng lũ em họ của tôi đến. Mọi người gặp nhau liền túm tụm lại "tám" chuyện sôi nổi, đến bữa thì cùng nhau đi nấu đồ ăn. Mỗi người mỗi việc, phân công ra làm, vừa làm vừa trêu đùa thật vui vẻ, bận rộn làm xong thì cả nhà quây quần bên nhau cùng ăn bữa cơm đoàn viên thơm ngon. Khoảnh khắc đó, mọi mệt mỏi và căng thẳng trong tôi dường như tan biến hết, xung quanh chỉ còn có tiếng cười vui vẻ và tình cảm ấm áp của người thân mà thôi. Đúng là hạnh phúc luôn đến từ những điều giản dị nhất.

    Sau giây phút nghỉ ngơi vui vẻ và thư giãn bên gia đình, trở lại cuộc sống hiện tại tôi như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua những khó khăn phía trước. Tôi nghĩ cuộc sống này cũng giống như các món ăn đã có vị chua cay mặn đắng, nhưng nếu chúng ta biết thêm vào chút vị ngọt thì nó sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều. Với tôi, phút giây thanh thản, vui vẻ cùng những tiếng cười đùa bên người thân chính là gia vị ngọt ngào mà tôi thêm vào cuộc sống của mình.. để cuộc sống này được đầy đủ và trọn vị hơn.

    Hạnh phúc..
     
    Sương sớmmùa Thu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng sáu 2022
  9. Lạc Hy Lộ Lộ

    Bài viết:
    6
    Có những nỗi nhớ chả biết gọi tên, có những đêm nhớ ai đó da diết, tự dưng thấy càng lớn càng nhiều chuyện để suy nghĩ. Muốn vứt bỏ hết tất cả phiền muộn, muốn ngủ một giấc thật dài để quên đi nỗi nhớ ai đó, nhưng chợt nhận ra không phải cái gì cũng muốn là được.

    Nhiều khi muốn nói cho ai đó biết là mình nhớ ai đó lắm nhưng không đủ can đảm để nói ra.

    Đông về lạnh lắm tự dưng cứ buồn nhớ bơ vơ, thấy trên dòng đời một mình lạc lõng, nhiều khi muốn ích kỷ một chút muốn có một bàn tay nắm lấy tay mình.
     
  10. Hoàng Duy

    Bài viết:
    5
    [​IMG]

    Cuộc sống bộn bề nhiều lo toan, cảm giác được yêu thương liệu có còn hay không? Chắc hẳn có nhiều điều làm ta suy tư lo nghĩ, nhưng mỗi câu chuyện chúng ta gặp nhau là thấy một niềm vui, hạnh phúc, thấy yêu thương trong đó. Hôm nay tôi kể cho các bạn nghe về lũ nhóc ấy. Lũ nhóc khiến tôi luôn buồn phiền, lo toan, chăm chút từng chút một. Một lũ nhóc tôi coi chúng nó như là em ruột. Suốt ngày khiến tôi mệt mỏi vì lo cho các em ở một cuộc sống mới. Một cuộc sống khác lạ so với cuộc sống trước kia khi còn ở bên vòng tay cha mẹ. Không còn cảm thấy ngột trước cuộc sống bế tắc, hay vội vã như dòng xe hối hả ngoài đường. Chúng nó cần được bao bọc bởi tay một người anh, một người đi trước. Để rồi sau này, khi ra khỏi vòng tay ấy, chúng nó mạnh mẽ trưởng thành hơn mà khiến tôi cảm thấy vui vẻ. Không còn có những lúc bực mình vì thời gian chậm trễ của chúng nó, hay những lúc nhắc nhở phát điên người. Cảm thấy mệt mỏi hơn là thấy yêu thương, nhưng đôi lúc ngồi một mình tự ngẫm nghĩ lại. Nếu không có chúng nó thì liệu rằng mình có thay đổi bản thân hay không? Có đúng lên trưởng thành hay vẫn còn là một đứa trẻ con? Có suy nghĩ như một ông cụ non, hay là vẫn ham chơi, thích cãi nahu với người khác. Thấy yêu chúng nó qua từng ngày, qua từng câu chuyện mà chúng nó tâm sự đêm khuya với bản thân mình. Yêu từng câu chuyện của chúng nó, yêu đến mức từ mặt chúng nó luôn
     
    Nguyễn Hoàng Tú, KevinNgô Liên thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...