Nhan Lưu Lệ ngủ một mạch đến sáng hôm sau.
Sau khi cô thức dậy thì vào phòng tắm tắm cho sảng khoái.
Bước ra phong khách, cô thấy Hoắc Minh Dạ đang mặc tạp dề con vịt nghe điện thoại của ai đó.
Nhan Lưu Lệ không ngạc nhiên gì như việc này vỗn dĩ sẽ xảy ra.
Cô vào phòng bếp ngồi xuống.
Hoắc Minh Dạ vẫn đang nói chuyện. Nguòi đầu dây bên kia như chọc tức anh, quanh anh tỏa ra sát khí nồng nặc.
[Kí chủ, vị hôn phu này của nguyên chủ quả thật đáng sợ.]
Nhan Lưu Lệ dở điện thoại ra gõ cái gì đó.
Nhan Lưu Lệ: Có gì mà đáng sợ?
[Nhìn đống sát khí quanh thân anh ta cũng đủ để thấy anh ta đáng sợ đến mức nào.]
Nhan Lưu Lệ: Không phải có sát khí là đáng sợ.
[Tôi vừa tra được thông tin này. Thật ra trước đây có một số người của đội công lược có qua vi diện này, và phải công lược Hoắc Minh Dạ. Nhưng..]
Nhan Lưu Lệ: Chưa ai công lược được chứ gì. Mà còn bị hắn dùng những cách biến thái nhất giết chết chứ gì?
[Sao kí chủ biết? ]
Nhan Lưu Lệ: Người không cần lo. Mà ngươi định để ta trả ơn hăn thế nào đây?
[Người có thể giúp hắn làm việc gì đó, ví dụ như kiếm tiền, giúp đỡ gia đình.. Chỉ cần làm hắn biết ơn là được.]
Nhan Lưu Lệ: Ồ!
Hoắc Minh Dạ ngồi vào bàn ăn. Hắn tươi cười mời cô.
Nhưng Nhan Lưu Lệ biết mỗi nụ cười của hắn là một sự giả tạo đến mức mà hắn còn không nhân ra.
Sáng nay cô vận động đi đến trường xem nam nữ chính thế nào? Tuy rằng con rối cô tạo ra có thể thu toàn bộ tin tức nó làm, nó nghe thấy nhưng vẫn phải tự chính mình đi thì mới thấy đặc sắc.
Vừa đến cô đã thấy nam chính cầm cặp sắc đi từ trong trường ra ngoài. Gương mặt anh hốc hác tiều tụy, nhìn như người nghiện rượu, không còn sức sống của tuổi thiếu niên.
Tuy là người làm ra chuyện này nhưng cô cũng phải qua chào hỏi để giữ phép lịch sự nha! Hình tượng bạch liên hoa trong lòng nam chính không thể tan vỡ nha.
Vào trường, cô thấy nhiều người bàn tán xôn xao. Đã chả còn ai thích cái con người này nữa rồi.. Ha.. Mất tiền là mất tất cả..
Những con người trước đây hâm mộ nịnh hót, những người bạn thề sống chết thủy chung bên nhau nay đã mất tăm mất tích. Haizz.. Sự phản bội của tiền chính là sự phản bội của lòng người. Phải chấp nhận số phận thôi chàng trai à! Phải chấp nhận giống như những gì người làm với nguyên chủ.
"Mấy người còn đứng ở đây làm gì? Trước khi chửi bới nhà người ta thì nên xem lại chính mình trước đi." Nhan Lưu Lệ nói với mấy người bàn tán gần đó.
Cũng giống như nguyên chủ lúc bị vu oan, lúc công ty gia đình phá sản, cô đã chịu những nời bàn tán ô nhục này. Cô bị phản bội bởi bạn bè, bởi những họ hàng cực phẩm. Cô khóc, khóc trong căn phòng tối. Cô có làm gì sai đâu. Tại sao cô lại bị vậy? Tại cô thích sai người sao?
Nhan Lưu Lệ thở dài: "Haizzz.." Đây là những cảm xúc của nguyên chủ.
Nhan Lưu Lệ bước vào lớp.
"A! Tiểu Trân đến rồi! Hiểu trưởng gọi cậu đó Tiểu Trân."
Nhan Lưu Lệ: "Ồ! Vậy sao!"
Cô bước vào phòng hiểu trưởng.
Hiểu trưởng của ngôi trường là một người rất trẻ tuổi. Anh mang một vẻ đẹp dịu dàng hiền hòa nhân từ như thánh mẫu.
Hiểu trưởng: "Tiểu Trân. Lần này thầy gọi em đến đây chắc em cũng biết mục đích của thầy là gì rồi phải không?"
Nhan Lưu Lệ nhìn thầy giáo, nhẹ giọng nói: "Thưa thầy, vè vấn đề này thì thầy vẫn nên chọn người khác đi. Em không đủ tư cách trở thành hội trưởng hội học sinh."
Hội học sinh là 1 nhóm các học sinh đến từ mỗi lớp và được bầu chọn bởi học sinh toàn trường.. Tầm nhìn của Hội đồng Học sinh là mang lại cho học sinh một năm học đáng nhớ bằng cách hoạch định và tổ chức các sự kiện trong trường bao gồm: Spirit Day, Lock-In, Prom và nhiều hoạt động khác.
Hội trưởng hội học sinh là người có quyền lực cao nhất trong hội học sinh, được nhiều người bầu chọn nhất, tài ba nhất. Năm đó, khi nguyên chủ mới vào trường, cô đã được bầu chọn làm hôi trưởng hội học sinh nhưng vì nguyên chủ thấy cô còn nhỏ chưa biết quản lí gì hết nên bàn giao lại chức này cho nhà trường. Và nhà trường chọn ra nam chính.
Nhan Lưu Lệ: Nhị Cẩu Tử, ta quên mất tên nam chính là gì rồi!
[! What? ]
[Tên nam chính mà kí chủ cũng không nhớ. Nữ chủ có nhớ không? ]
Nhan Lưu Lệ: Không.
Nhị Cẩu Tử:
[
Kí chủ nhà tôi có trí nhớ quá siêu phàm, xin hỏi phải làm sao đây? Online, chờ gấp .]