"Gửi cô gái năm 25 tuổi,
Bất ngờ không? Là tớ - cậu của tuổi 20 đây. À không, 19 chứ, ngày mai tớ mới chính thức tròn 20 mà. Hôm nay rảnh rỗi chẳng hiểu sao muốn viết gì đó gửi cho cậu, lát nữa khi viết xong tớ sẽ đem ra bưu điện, nói khó nhờ họ năm năm sau hãy chuyển tới cho cậu, hi vọng họ đồng ý. Nếu như nhận được bức thư này qua đường bưu điện nghĩa là tớ đã thuyết phục họ thành công rồi nhé!
Cô gái à, cậu bây giờ ra sao, chắc chắn là phải sống thật tốt đấy nhé, vì tớ, vì chúng ta. Đừng luyến tiếc cái gì cả, tớ cũng không ngăn cản hay bắt ép cậu làm gì hết, lớn cả rồi, trưởng thành rồi, phải tự chịu trách nhiệm với bản thân và cuộc sống của mình đi thôi. Tớ nhớ chúng ta của năm 16 tuổi còn ngốc nghếch và trẻ con quá, thật có lỗi với cậu ấy vì đã không thể đối xử tử tế hơn. Dù là chúng ta ở tuổi 20, vẫn không tử tế, nhưng đều trưởng thành cả rồi.
Biết gì không? Tớ đang được trải nghiệm cuộc sống của một người 24 tuổi đó nha! Sống một mình hóa ra cũng không tệ, chỉ là đôi lúc hơi cô đơn, không sao, chúng ta đều quen cả rồi mà. Nghe nói cô đơn có mười cấp độ nha, tớ đã trải qua hết cả rồi, cậu thấy tớ giỏi không? Cậu bây giờ đang sống ở đâu thế, tớ sẽ để địa chỉ là nhà bố mẹ nha, tớ không biết địa chỉ trong tương lai của cậu. Cuộc sống của cậu giờ ra sao, mọi thứ vẫn ổn cả chứ? Dù thế nào cũng đừng bỏ cuộc nha, có tớ ở đây vẫn luôn ủng hộ cậu hết mình.
Cậu vẫn chờ cậu ấy chứ? Tớ xin lỗi vì đã không thể đem lại được hạnh phúc cho cậu, tớ xin lỗi vì không thể giữ lấy hạnh phúc của chúng ta. Tớ nhớ cậu ấy nhiều lắm, đêm hôm trước tớ lại khóc, vừa ôm ảnh cậu ấy vừa khóc. Tớ muốn nhìn cậu ấy thật lâu, muốn chạm vào cậu ấy, mà khó quá, tớ biết phải tìm cậu ấy ở đâu bây giờ? Tớ mệt mỏi quá, cuộc sống này cứ nhiều chuyện áp lực như vậy, tớ phải làm thế nào đây? Tớ bỗng nhiên cảm thấy lo sợ và mông lung về tương lai. Ha ha, cậu tin được không? Một đứa như tớ mà kêu là lo về tương lai, nhưng thật sự đấy, tớ sợ lắm! Tớ sẽ cố gắng hết sức để cho cậu một cuộc sống tốt nhất của sau này, chắc chắn là như vậy, cậu ủng hộ tớ nha.
Không biết khi đọc được bức thư này cậu sẽ cảm thấy thế nào nhỉ, tớ tò mò quá. Cậu nói xem, chúng ta rồi sẽ ổn cả thôi mà, phải không? Ừm, chúng ta sẽ ổn, ngay cả khi chúng ta không ổn!
Tớ không phải một cô gái mạnh mẽ, tớ vô dụng quá, 19 năm qua chúng ta cùng nhau gây dựng mọi thứ để trở nên mạnh mẽ kia mà.. Cậu sẽ không trách tớ đâu phải không? Thật ra tớ chỉ muốn nói rằng cậu cười đẹp lắm, đừng đánh mất nụ cười đó nhé. Tớ thích nhất là chúng ta khi cười, thật đấy!
Cậu biết mai là ngày gì không? Là sinh nhật của chúng ta! Vậy mà tớ lại lỡ quên đi mất, tớ thật sự có phải rất vô tâm không? Tớ chẳng còn tâm trạng đâu quan tâm đến những chuyện như vậy nữa, tớ có phải vô cùng đáng trách hay không? Lần này tớ cho phép cậu trách tớ, vì tớ có lỗi thật mà. Cô gái à, ngày mai cậu sẽ chính thức bước sang tuổi 25, cậu có điều ước nào muốn nói cho tớ - người bạn của quá khứ nghe hay không? Tuổi 20 à, tớ cũng thấy mông lung lắm, chỉ hi vọng sau này cậu vẫn ổn, hãy nhớ rằng cậu đã vượt qua được khoảng thời gian tăm tối nhất của cuộc đời. Tớ ở đây, chúng ta ở đây, cố gắng cùng nhau nhé, được không?
Này, cậu đã vượt qua tuổi 20 như thế nào vậy, cho tớ biết được không, tớ thật sự rất tò mò đấy. Cậu bảo tớ có thể tự mình vượt qua được hay không, mọi thứ thật sự khắc nghiệt quá, tớ tuyệt vọng chỉ muốn tìm một lối thoát thôi.
Cậu này, không phải là tớ không dám nghĩ đến chuyện tự sát đâu. Tớ có nghĩ đấy, hơn nữa còn nghĩ rất nhiều là đằng khác, nhưng mà chết như vậy có dễ dàng quá không? Trước nay tớ vẫn luôn tự ý thức được chết không phải là cách giải thoát, nhưng mà mọi thứ tệ quá, tớ biết phải dựa vào đâu, phải vịn vào đâu để mà nỗ lực bây giờ? Nếu chết thì cũng phải là một cái chết thật thương tâm, có vậy tớ mới yên lòng mà nhắm mắt. Tớ bây giờ, không hiểu sao lại rất muốn" được chết ". Tớ đang chờ một tai nạn nào đó bất ngờ ập đến, để cứu rỗi cái tâm hồn yếu đuối này cậu à..
Gửi cuộc đời năm năm sau, làm ơn, hãy nhẹ tay với tao một chút, chỉ một chút thôi được không? Những gì xảy ra thật sự ngoài sức tưởng tượng rồi, làm ơn, hãy thương yêu tao dù chỉ một chút thôi, đừng hắt hủi tao như vậy nữa mà!
Cô gái, hãy là chính bản thân cậu, làm những gì mà cậu muốn, tớ luôn ủng hộ cậu. Có tớ ở đây, chúng ta sẽ cùng nương tựa vào nhau. Cậu biết không, cuộc đời rất ngắn, có thể cũng rất dài, tớ không chắc có thể cùng cậu đi đến hết hay không, nhưng hãy tin rằng ở quá khứ tớ luôn cố gắng vì cậu, vì chúng ta. Buồn thì cứ khóc, khóc xong rồi vẫn phải cười cho thiên hạ xem mà, thế giới sẽ không vì nỗi buồn của bất kì ai mà dừng lại đâu. Đừng cảm thấy cô đơn hay tủi thân, chúng ta vẫn còn có nhau. Hi vọng sự xuất hiện của tớ vào lúc này sẽ giúp ích cho cậu, tớ không muốn mình thành kẻ thừa thãi đâu.
Có tớ yêu cậu thật lòng!
Có vẻ cũng dài rồi, chẳng biết nên nói gì nữa, tớ dừng bút nha.
Kí tên,
Tái bút: Chúc mừng sinh nhật!
À phải rồi hôm nay tớ ra bưu điện, tin tốt là họ đồng ý chuyển thư giúp tớ rồi, vậy là chắc chắn năm năm sau cậu sẽ nhận được rồi, không lo thư bị bỏ xó rồi cái não cá của chúng ta sẽ quên đi mất. Tớ gặp được một người đưa thư đặc biệt lắm, cụ thể ra sao thì cậu hãy nhìn phần tên người gửi nha (tớ đã nhờ anh ấy ghi thêm tên của mình lên đó). Nếu cậu không còn nhớ cậu ấy, thì cứ coi như là niềm an ủi dành cho tớ đi, đó là điều mà tớ luôn ao ước và hi vọng bấy lâu, mà vĩnh viễn chẳng thể thành hiện thực. Nói vậy chứ tớ không muốn quên đâu, chắc chắn cậu cũng sẽ không quên! Thôi nhé, tớ gửi thư đây, yêu cậu thật nhiều!"
Latte.