4 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Có lẽ là lần tôi và đứa em bạn dì rủ nhau ra mộ ông bà ngoại chơi. Lúc đó tôi còn khá nhỏ, không biết nghĩ gì mà tôi chơi trò treo cổ. Kết quả tôi quả thật bị treo đến nghẹt thở, ấy vậy mà con em nó đứng nhìn tôi cười quá trời cười. Chắc nó nghĩ tôi dỡn với nó hả gì đó. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc dây treo cổ của tôi đã đứt, nếu lúc đó dây không đứt chắc có lẽ tôi đã ra đó nằm chung với ông bà ngoại.
 
627 ❤︎ Bài viết: 52 Tìm chủ đề
Tuổi thơ chắc hẳn ai cũng có những lần đùa nghịch dại dột và trong số đó có không ít những lần chơi dại đến mức nhớ đời, ấn tượng sâu sắc và không thể nào quên trong cuộc đời.

Dưới đây là câu chuyện của Sói về những lần chơi ngu lấy số.

Hồi năm năm tuổi, ông nội có cái thắt lưng bộ đội kiểu cũ ngày xưa cái loại không có móc khóa mà chỉ cần kéo vào là nó càng siết chặt, lấy cái thắt lưng của ông đeo vào để làm bộ đội xong rồi cứ kéo nó siết chặt bụng đến nỗi không thể thở được, vừa hoảng vừa sợ mặt xanh lè xanh lét càng kéo ra thì nó càng siết chặt vào, cả nhà cũng không ai biết làm cách nào để gỡ ra cho đến lúc khóc lóc la hét um sùm mẹ phải bế sang nhà hàng xóm làm may dùng kéo cắt đi cái thắt lưng thì mới thoát được - ngày xưa dao kéo còn hiếm, chỉ có kéo thợ may mới cắt đứt được cái thắt lưng đó, đến bây giờ vẫn còn ấn tượng về sự việc đó.

Câu chuyện thứ hai là vào năm sáu tuổi bố chở sang nhà ông chú chơi, nhà ông có cái công nông dựng thùng lên để ở sân, bố thì ngồi trong nhà nói chuyện còn mình ra sân nghịch ở chỗ cái công nông, ngồi lái xe rồi nhảy lên thùng chán rồi lại chui xuống gầm xe, thò đầu vào thùng vừa đúng lúc rút đầu ra thì cái thùng nó sập xuống, chậm một chút nữa thì có lẽ là thành cẩu đầu trảm đầu lìa khỏi cổ *vno 54*

Câu chuyện thứ ba xảy ra vào khoảng lớp bảy lớp tám, tắm ao với mấy anh em trong làng, ông anh thì không biết bơi mà mình lại rủ rê cõng ông ý sang bên bờ bên kia ao ăn trộm hoa quả ở vườn nhà người ta, mặc dù ao chỉ sâu đến cổ mà ông anh ông ý sợ quá đến giữa cái ao cứ trèo lên người mình rồi dìm mình xuống uống no nước, sau một hồi dìm nhau mới đẩy được ông ý lên túm tóc thì hai anh em mới vào được bờ, tí thì chết đuối cả hai thằng *vno 69*

Đặc biệt:

Nội dung này đã bị ẩn không thể trích dẫn lại.

Những câu chuyện trên cũng không có gì là ấn tượng đặc biệt lắm tuy nhiên nó là chuyện còn nhớ mãi cho đến tận bây giờ không thể quên. Còn bạn, câu chuyện của bạn là gì, hãy kể cho mọi người cùng nghe để biết thêm về "con người thật" của bạn nhé.

*vno 33*

Chào bạn,

Mình là Cỏ Orient. Đọc câu chuyện của bạn mà mình cũng bật cười. Chắc hẳn bạn đã có một tuổi thơ rất dữ dội hen.

Mình lại là đứa rất nghiêm túc, lại nhát gan, nên chẳng bao giờ nghịch dại bao giờ cả. Tuy nhiên, có lẽ vì lúc nhỏ không được nghịch, nên càng lớn, mình lại càng nghịch ngầm.

Cái sự nghịch dại của mình, có lẽ đến bây giờ, vẫn khiến mình ngậm ngùi xót xa. Đó là dám tỏ tình với người anh khóa trên mình. Dù rằng bản thân mình khi ấy chẳng có một ưu điểm nào. Vậy mà, ảnh cũng trở thành người yêu mình. Thế nhưng, có lẽ vì mình chưa đủ kiên trì và tình cảm của cả hai chưa đủ lớn, nên chúng mình giờ đã chia lìa đôi ngã.

Tuy nhiên, nghĩ về những lần nghịch dại lần đó, mình phải biết ơn. Vì nhớ đó mình đã có thể quen biết, đã có thể trải nghiệm một tình yêu với một người mà mình thích. Dẫu rằng không được dài lâu.
 
Last edited by a moderator:
1,068 ❤︎ Bài viết: 121 Tìm chủ đề
Mình là một người khá tự ti, nhút nhát, ít nói. Mình cũng tự thấy, minh là một người cẩn thẩn trước khi làm, khi nói. Nhưng đâu thể tránh khỏi những lần nghịch dại. Vào một lần cuối năm lớp 9, mình đã quyết định "chơi trội" sửa điểm của bạn ngồi cùng bàn từ điểm 7 xuống thành 7-5=2 và phê thêm dòng "chu xấu" khiến cho bạn đó rất buồn. Mình cứ nghĩ bạn ấy nhìn thấy mình sửa điểm vui vui rồi. Nhưng ngờ đâu, bạn í không thấy lại lên báo cô. Ui, hãi lắm luôn. Nhưng vì cô lấy điểm vào sổ rồi, nên cô cũng chỉ bảo "xấu còn gì". Nhẹ nhõm hẳn cả đi. Đến bây giờ, bạn ý vẫn chưa biết Tại sao lại được 2 điểm, hehe!

Hãi thật sự
 
4,162 ❤︎ Bài viết: 390 Tìm chủ đề
Ai cũng có những lần nghịch dạy để đời mình cũng không ngoại lệ.

Mình là con gái trong nhà cũng nuôi nhốt, nhà mình lại ở quê xung quanh ít người cho nên hồi nhỏ mình thích chơi mầm chồi lắm.

Một người có thể chơi một buổi trời từ thắc đồng hồ bằng lá dừa, cho tới khi hái hoa ngắc cỏ, xây nhà chòi hay giả nấu những món ăn.

Mình vụng về lắm cho nên trong nhà cấm mình đụng vô dao ngày đó đó bà mình đi làm cỏ sau vườn. Nhân lúc bà không chú ý mình lén lấy dao ra trổ tài "nấu ăn".

Mình cũng chả nhớ mình các thứ gì nữa mà cắt vô tay. Bình thường nếu trầy một lớp da mình có thể gào cho cả xóm đều biết nhưng hôm đó mình cắt cả nửa cái móng tay nhưng không dám hó hé một tiếng nào.

Chảy máu quá trời luôn cứ tưởng là chết luôn không rồi. Nhưng không dám nói cái mà lấy nước rửa sạch, dùng phấn dừa đấp vô cầm máu.

Mình nhớ mang máng là ngày hôm sau đi lên nhà bà Út chơi nửa cái móng nó sắp rớt ra sợ thấy mồ.

Bây giờ mình cũng không nhớ nữa cái móng của mình là nó rớt ra hay là nó lành lại nữa.

Cũng may không để lại dấu vết nếu không móng cái mới chỉ có phân nữa thì xấu lắm.
 
527 ❤︎ Bài viết: 56 Tìm chủ đề
Chả hiểu sao từ bé mình đã có thù với lửa rồi. Mới 4 tuổi đã leo trèo đụng ngã ca nước nóng đổ từ cổ xuống đến bụng, cả tay nữa, đến giờ vẫn còn sẹo ở bàn tay nè. Nhưng mà nhớ nhất vẫn là hồi lớp 5, là con gái nhưng mà toàn chơi với đám con trai xong cũng oai phết. Có hôm làm lao động, sẽ chả có chuyện gì nếu làm xong thì về như mọi lần. Nhưng mà ma xui quỷ khiến thằng bạn kêu thi nhau nhảy qua đống lửa đang đốt lá vừa quét lại kia không. Ở nhà bà mình đốt rác thì mình cũng nhảy ra vài lần k sao nên nghĩ ngại gì mà k chơi. Khúc này tới công chuyện luôn, hai đứa thi nhau mà ngu ngục từ 2 phía nhảy vào cùng 1 lúc. Thế là chuyện gì đến cũng đến, 2 đứa đụng vào nhau r lăn ra 2 bên. Nó thì bật ra xa còn mình nằm ngay cạnh đống lửa. Tóc cháy xém, 1 cánh tay đặt ngay chỗ tàn lửa, bỏng luôn, cả lưng nữa mà nhẹ hơn chút. Xong đợt đấy mẹ mình bảo mình con gì chứ k phải con gái. Nghịch như quỷ, người thì khắp vết bỏng, còn cái mặt có lên kế hoạch bao giờ chơi với lửa chưa :)) Tuổi trẻ dại dột, mẹ chửi k trượt phát nào nên im thin thít. Giờ sẹo ở tay còn vết mờ thôi nhưng mà nhớ k quên được :))
 
19 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Các bạn có vẻ có nhiều lần nghịch dại nhỉ, còn mình có 1 lần không bao giờ quên, đi chọc con chó hàng xóm xong nó đuổi nó cạp 1 phát vào đít, đi về phải nằm ngửa lên để mẹ bôi thuốc cho vừa đau vừa dát, hôm sau còn phải đi tiêm phòng dại, đúng là thật nhớ đời:((
 
201 ❤︎ Bài viết: 91 Tìm chủ đề
Lúc còn bé, có lần, mẹ bảo mình đi gọi bố về ăn cơm. Mình đang đi giữa đường thì trời mưa, mà lúc đó ở quê, nhà cách nhau xa lắm, xung quanh toàn là cây cối ruộng đồng không à. Xong mình thấy bụi cây to lắm, trông như cái ô vậy, cứ tưởng tượng là hái xuống làm thành cái ô che đỡ cho đỡ mưa (lúc nhỏ toàn thích vậy). Ai ngờ cái cây nó dai lắm, mình làm cách nào cũng không bẻ được, mình chơi chiêu dùng răng.. cắn cho đứt. Giồi ôi, xong cái miệng mình nó ngứa kinh khủng khiếp, mình nhớ khi ấy là mình gãi, vừa gãi vừa khóc, chạy về đến nhà là cái miệng xưng vù làm ai cũng hoảng. Mẹ mình phải mua thuốc bôi vào mới đỡ được. Sau mới biết cây đó là cây môn. Một lần là nhớ đời, sau không dám hái lung tung nữa.
 
Last edited by a moderator:
28 ❤︎ Bài viết: 5 Tìm chủ đề
Hồi đó là lớp 2 hay lớp 3 gì á là t với c gái xuống ở với ông (vì bà mất mà bố là trai trưởng nên ce tui xuống ở cùng). Vì nhà ông ở trong xóm, trong ngõ mà sân nhà ông khá rộng nên lúc nào cũng đông trẻ con đến chơi, một phần là vì cũng có nhiều đứa bạn trạc tuổi nên cũng khá thân. T còn nhớ vào một buổi trưa, hôm đó cũng khá là mát trời nên chúng bạn tụ tập qua nhà để chơi (k ngủ trưa nhe). Nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào t lại lấy cái kéo, lấy cái kéo nha mn, cái kéo đó, tui đâm mũi nhọn của kéo vào ổ điện gần đó (nhà có 4 cái cột nhà mà cột này có ổ điện cao ngang tầm với chiều cao của t khi đứng thẳng trên giường. Ông đang ngủ phía gian nhà bên kia với chiếc quạt êm ru thì.. giựt.. một cái. Xèo.. TOANG.. (khúc này toang) chập cầu dao, ổ điện nào cũng hư hết phải thay lại từ đầu mà may là trong cái rủi còn có cái xui, hên là cái kéo chỗ quai cầm có bọc nhựa "cao cấp" nên t không sao cả. Nhưng sau vụ này là mông t tê rát một buổi chiều. Hiện tại, gđ t vẫn sử dụng chiếc kéo huyền thoại ấy. Mỗi lần nhớ lại là y như rằng, t sợn gai ốc cả người, sợ ghia á (quên kể là lúc bị đâm kéo vào thì t cũng bị giật, giật một cái nhưng k bị tê hay j, như bị giật thột á kiểu giật nảy mình thui). Cảm ơn những người thợ đã làm ra chiếc kéo huỳn thọi mọi người xứng đáng được nhận "huy chương zàng". Xia Xịa. Xia xịa. Và đây là câu chuyện có thật của mình lúc nhỏ, mình chỉ muốn share lên đây để những ai (người lớn hay là các bậc phụ huynh) khi đọc được bài viết này thì cần khuyên nhủ và dặn dò cận trọng các em nhro trong nhà.

Kể lại vẫn thấy số mình may còn không là giờ này mộ mình xanh cỏ..
 
Last edited by a moderator:
5,399 ❤︎ Bài viết: 326 Tìm chủ đề
Hồi cấp 2, lúc đấy còn dùng Yahoo! Messenger, có lần lập 1 nick ảo troll mấy đứa con gái lớp kế bên tại hồi đấy không hiểu sao không ưa bọn nó nên chơi khăm chúng nó cho bõ ghét. Vô tình có lần liếc trộm được mấy đứa trong lớp chơi với bọn đó nên biết nick của 1, 2 đứa trong hội lớp bên kia. Tôi lấy nick tên con trai rồi giả vờ kết bạn nhằm mục đích để dụ chúng nó mê rồi hẹn gặp mặt xong bùng luôn. Ai ngờ kế hoạch chưa kịp thực hiện thì có 1 đứa trong đấy tưởng tôi là một thằng cùng lớp nó bày trò trêu trọc nên lên đó chửi, dù tôi giải thích thế nào, tôi không phải là thằng đó nhưng bọn nó không tin. Cuối cùng phải bỏ nick mà cái thằng bị nghi kia bị oan gia ngõ hẻm bởi trò của tôi.

Đến bây giờ chưa ai phát hiện ra tôi là thủ phạm, nhưng nghĩ lại tội cậu bạn kia, tự nhiên bị chịu trận thay tôi.

Còn một lần nữa, lúc đó sử dụng chiếc điện thoại cục gạch. Bỗng có một hôm nổi máu nghịch ngợm, mò được hẳn vào phần khóa PUK (một dạng khóa sim), nhập sai đến mấy lần cuối cùng nó khóa luôn sim vào mà cái điện thoại thời đó, đã khóa puk là không mở được điện thoại luôn (vì máy phải có thẻ sim mới chạy được, sim bị khóa coi như bị vô hiệu). Cuối cùng phải đi ép sim khác vì đánh mất luôn cái bìa sim, không nhớ số seri để nhà mạng họ cung cấp mật khẩu để mở khóa.
 
Chỉnh sửa cuối:
33,932 ❤︎ Bài viết: 2031 Tìm chủ đề
Lần nghịch dại của mình là năm nào đó hồi tiểu học. Mình qua nhà bạn chơi, hai đứa trèo lên cây hồng hái lá bày trò nấu ăn. Một chiếc lá tuyệt đẹp khum tròn có thể làm nồi nấu đã khiến mình cố với cho bằng được. Cuối cùng, gãy cành. Cái cành rất to, trĩu trịt quả gãy lìa khỏi thân không gì cứu vãn.

Quả hồng mà xanh thì không thể nào ăn được. Lúc ấy mình vô cùng lo lắng. Lo vì sợ bố mẹ bạn sang bắt đền là chính. Vậy là mình về, len lén thắp hương, cầu tổ tiên thần phật cho qua kiếp nạn này. (Các bạn hình dung coi một đứa trẻ bé teo teo, lén lút thắp hương không muốn ai phát hiện thì bộ dạng nó bi hài thế nào). Không biết ông bà tổ tông có nghe thấy không mà mọi chuyện êm ru, chả thấy ai sang bắt đền. Mấy hôm sau mình mò sang nhà bạn, thấy thúng quả xanh lè vứt xó bếp, cứ thắc mắc, sao nhà bạn không sang bắt đền?

Đó là lần đầu tiên mình biết thắp hương là gì.

Lần nữa là lần mình tắm ao, bị con bạn (nhà có cây hồng kia) đùa lôi ra chỗ sâu, không ngóc đầu lên được, sợ xanh mặt. May mà không sao.

Rồi lần cùng lũ bạn đi trộm chuối xanh, chó rượt chạy mất dép (đúng nghĩa đen luôn), may mà nó không rượt kịp, chứ không kiểu gì phao câu cũng có sẹo..

Tuổi thơ không điện thoại, internet vô vàn trò nghịch dại. Nhưng vui thôi rồi.
 
Chỉnh sửa cuối:
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Kể ra thì là con gái nhưng mà mình có rất nhiều lần nghịch dại còn hơn cả tụi con trai, nhưng mà thôi chỉ kể cho mọi người 1 vài câu chuyện "thục nữ" để còn giữ hình tượng nha.

1. Mình nhớ năm lớp 2 hoặc 3 gì đó, xem TV thấy có người người ta dạy tự dừng kéo cắt mái, thế là mình cũng ngựa ngựa cầm kéo cắt. Mà hồi đó tóc mình dài, đen và mượt, trông rõ đẹp nhưng khi tự dùng kéo cắt thì nó lem nhem nham nhở, mẹ mình bực quá phải bảo bố đưa đi ra tiệm sửa lại. Mà quả đầu mình lúc ấy thì có sửa bằng trời, thế là chú cắt tóc mang đầu mình ra "úp mì tôm", cắt y chang đầu nấm của con trai ấy. Mình thấy đầu mình trong gương mà cũng không khóc nổi vì buồn cười. Ôi trời ạ!

2. Lần này thì nhớ rõ, đó là năm lớp 3 khi mà mình biết đi xe đạp thì bố mẹ mình cho ra tiệm mua 1 cái xe. Vì biết đi rồi nên mẹ cho mình đi từ tiệm về còn mẹ thì đi áp bên ngoài. Đó là lần đầu mình đi xe ngoài đường lớn và bạn tưởng tượng được không, đoạn chợ đang đông, bên trái là đống sỏi dùng để xây nhà, bên phải là 1 chiếc xe ô tô tải và mình.. lách vào giữa. Mẹ mình nhìn cảnh đó thì hú hồn còn giờ viết lại mình không còn nhớ cảm giác lúc đó ra sao, chỉ nhớ rằng sau hôm ấy đến 1 năm sau, trừ khi đi trong làng hoặc có người lớn mẹ mình mới cho đi xe đạp.

3. Cũng là 1 câu chuyện liên quan đến xe, đó là hồi lớp 7-8 hổ báo, ngựa chồn đi hẹn đua xe với 1 anh lớp 9. Hôm ý xui sao lại đúng khi mẹ mình với thằng em ra nhà văn hóa chơi, mình đang đạp tụt hơi thì thấy mẹ, sợ quá xòe luôn bánh. May cũng không xây xát gì nhưng mà về bị mẹ khóa xe 1 tuần, phải đi bộ đến trường :))

Kể ra như trên thì mình tự thấy mình chưa bao giờ thục nữ cả :)

*bafu 11*
 
183 ❤︎ Bài viết: 122 Tìm chủ đề
Một lần, khi tôi còn trẻ, tôi đã thực hiện một hành động nghịch dại nhưng lại để lại cho tôi một kỷ niệm khó quên. Đó là khi tôi và một nhóm bạn quyết định thực hiện một cuộc phiêu lưu đêm.

Chúng tôi quyết định đi vào một công trình xây dựng bỏ hoang tại bãi biển gần thành phố. Chúng tôi không có ý định xâm nhập hoặc làm hại bất kỳ ai hay cái gì, chỉ đơn giản là muốn khám phá và tạo ra một trải nghiệm thú vị cho chính mình.

Khi tối đến, chúng tôi tiếp cận công trình đang đổ nát. Ánh trăng chiếu sáng từ trên cao tạo nên một không gian ma mị và hấp dẫn. Bước vào bên trong, chúng tôi cảm nhận được không khí ảo diệu của nơi này.

Tuy nhiên, điều nghịch dại diễn ra khi chúng tôi thấy một chiếc ghế xoay khổng lồ. Trong cơn ham chơi và không suy nghĩ trước hậu quả, tôi nhảy lên ghế và bắt đầu xoay nhanh. Vui vẻ ban đầu, nhưng rồi tôi bất ngờ cảm thấy mình không kiểm soát được tốc độ trò chơi.

Càng xoay nhanh, tôi bắt đầu mất cân bằng và cảm thấy mình sắp ngã. Mọi thứ xung quanh như bị xoáy vào một điểm duy nhất. Trong giây lát, tôi không thể duy trì sự cân bằng và rơi khỏi chiếc ghế.

Cuộc rơi tự do chỉ kéo dài trong giây phút nhưng lại cảm nhận như một khoảnh khắc mãi mãi. Tôi kịch tính rơi xuống một đống đá, khiến cho cảm giác mạnh mẽ và áp lực. May mắn thay, tôi chỉ bị thương nhẹ và không gặp phải hậu quả nghiêm trọng.

Sau sự cố này, tôi đã nhận ra rằng việc làm điên cuồng và thiếu suy nghĩ có thể mang lại hậu quả nghiêm trọng. Đó cũng là lời nhắc nhở cho tôi rằng cuộc sống đầy rẫy những cuộc phiêu lưu, nhưng chúng tôi cần phải suy nghĩ kỹ và đánh giá rủi ro trước khi thực hiện.
 
313 ❤︎ Bài viết: 27 Tìm chủ đề
Ngày bé mình có nghịch ngu nhiều lắm. Hồi ấy thì mình được về quê ngoại chơi, trẻ con thì nghịch ngợm bất kể giới tính và mình thì thuộc diện nghịch top 1 server luôn ấy chứ. Hôm ấy thì bác mình có mua cho mình một chiếc váy mới, cá nhân mình thì không thích mặc váy còn bác mình lại mua cho quả váy công chúa màu hồng bánh bèo. Mọi người cứ bắt mình mặc vào để đi chơi. Ban đầu mình vùng vằng không chịu nhưng các bác bảo không mặc không cho đi nên đành phụng phịu mặc vào. Mình được đến một đầm sen chơi. Sen rất đẹp, lá sen rộng nên mình đã hái một cái lá và cầm nó để đuổi theo các anh chị, sau ấy thì do các anh chị chạy nhanh quá, mình không đuổi theo được nên bày trò dỗi lại bằng cách mình chạy đi trốn để cho các anh chị đi tìm. Mình thấy có một đoạn nông sen không mọc nên là đã trốn ở đó, xuống nước thì tất nhiên sẽ bẩn váy, nhưng I did not care và cái lúc mình dẫm chân xuống, bùn quá trơn và mình té cái rào xuống nước, nước bắt tung tóe từ đầu đến chân và tất nhiên cái váy màu hường ban đầu đã trở thành cái váy màu bùn nhanh nhất lịch sử.

Khi các anh chị mình tới nơi thì sự việc không thể cứu vãn và mình trở về nhà bà ngoại trong tình trạng te tua như thế. Mẹ mình nhìn thấy giận lắm mà không nói được câu nào, mình cũng thấy may mắn và cười thầm trong lòng. Thôi thì lần sau có chơi ngu thì về quê ngoại chơi để các bác còn biết đường mà bảo kê :))
 
2,177 ❤︎ Bài viết: 216 Tìm chủ đề
Tuổi thơ chắc hẳn ai cũng có những lần đùa nghịch dại dột và trong số đó có không ít những lần chơi dại đến mức nhớ đời, ấn tượng sâu sắc và không thể nào quên trong cuộc đời.

Dưới đây là câu chuyện của Sói về những lần chơi ngu lấy số.

Hồi năm năm tuổi, ông nội có cái thắt lưng bộ đội kiểu cũ ngày xưa cái loại không có móc khóa mà chỉ cần kéo vào là nó càng siết chặt, lấy cái thắt lưng của ông đeo vào để làm bộ đội xong rồi cứ kéo nó siết chặt bụng đến nỗi không thể thở được, vừa hoảng vừa sợ mặt xanh lè xanh lét càng kéo ra thì nó càng siết chặt vào, cả nhà cũng không ai biết làm cách nào để gỡ ra cho đến lúc khóc lóc la hét um sùm mẹ phải bế sang nhà hàng xóm làm may dùng kéo cắt đi cái thắt lưng thì mới thoát được - ngày xưa dao kéo còn hiếm, chỉ có kéo thợ may mới cắt đứt được cái thắt lưng đó, đến bây giờ vẫn còn ấn tượng về sự việc đó.

Câu chuyện thứ hai là vào năm sáu tuổi bố chở sang nhà ông chú chơi, nhà ông có cái công nông dựng thùng lên để ở sân, bố thì ngồi trong nhà nói chuyện còn mình ra sân nghịch ở chỗ cái công nông, ngồi lái xe rồi nhảy lên thùng chán rồi lại chui xuống gầm xe, thò đầu vào thùng vừa đúng lúc rút đầu ra thì cái thùng nó sập xuống, chậm một chút nữa thì có lẽ là thành cẩu đầu trảm đầu lìa khỏi cổ *vno 54*

Câu chuyện thứ ba xảy ra vào khoảng lớp bảy lớp tám, tắm ao với mấy anh em trong làng, ông anh thì không biết bơi mà mình lại rủ rê cõng ông ý sang bên bờ bên kia ao ăn trộm hoa quả ở vườn nhà người ta, mặc dù ao chỉ sâu đến cổ mà ông anh ông ý sợ quá đến giữa cái ao cứ trèo lên người mình rồi dìm mình xuống uống no nước, sau một hồi dìm nhau mới đẩy được ông ý lên túm tóc thì hai anh em mới vào được bờ, tí thì chết đuối cả hai thằng *vno 69*

Đặc biệt:

Nội dung này đã bị ẩn không thể trích dẫn lại.

PS:

Những câu chuyện trên cũng không có gì là ấn tượng đặc biệt lắm tuy nhiên nó là chuyện còn nhớ mãi cho đến tận bây giờ không thể quên.

Còn Bạn, câu chuyện của bạn là gì, hãy kể cho mọi người cùng nghe để biết thêm về "con người thật" của bạn nhé.

*vno 33*

Để mình kể cho bạn nghe một lần mình gặp lại kinh khủng khiếp Tuy rằng nó không nguy hiểm đến tính mạng của mình Nhưng mà đối với mình như vậy cũng là kinh khủng lắm rồi.

Mình và em hỏi của mình cách nhau 4 tuổi. Thì hồi nhỏ tụi mình vẫn thường hay tắm với nhau thế nên không rảnh được là đôi khi giỡn Hơi quá đà.

Lần đó thì ở bên ngoài trời khá là lạnh nên là mình đã mình với em của mình để nấu nước sôi để pha vào pha vào nước cho nó ấm ấm lại tắm cho nó vui vẻ cho nó thỏa mãn sung sướng này nọ rồi đó. Thì các bạn biết đó hồi đó mà tụi mình sẽ có một cái theo để dưới cái vòi nước và trong cái thêu đó sẽ có một cái ca múc nước đúng không thì khi mà tụi mình chế cái nước sôi đó vào một phần thì nước sôi đã hòa vào trong phần nước lạnh và biến thành nước ấm nhưng mà cái nước trong cái ca ấy nó lại là nước sôi hoàn toàn

Rồi chuyển về tới cũng tới mọi người biết mà con nít vào nhà tắm thì không Chị tắm là tụi mình còn giỡn nữa tụi mình chế xà bông ra sàn nè xong rồi đó trượt rồi đổ đầy nước ra bịch cái cửa và tắm lại để Với suy nghĩ là nó sẽ biến thành bể bơi nhưng mà cuối cùng thì nó tràn nước khắp ra cả nhà cả. Sau đó thì mình đã có một cái hành động rất là ngu ngốc.

Tụi mình tạt trước nhau lúc đầu thì cũng khá vui thôi tại vì tụi mình tạt những cái bọng nước nhỏ nhỏ lấy từ trong cái thau ấy nước đấy là nước ấm Tuy nhiên khi mà mình hăng hái lên thì mình cầm cái ca cái ca đấy thì toàn là nước sôi thôi mình tạt vào người em mình thế là cái mình tẹt và cái phần ở dưới thế nên là cái chỗ đó cậu em mình nó bị bỏng.

Lần đó là một trong những lần mà mình khủng hoảng nhất trong cuộc đời ba mẹ có la mình Mình biết lỗi của mình và mình cảm thấy mình sai kinh khủng khiếp thế mà là từ đó về sau mình với em mình mình giống như là ok Chỉ cần em nói thì mình sẽ luôn sẵn sàng làm mọi việc vì nó Tại vì mém chút nữa là nó về mình mà không thể nào sinh con để cái được nữa Sau này mỗi lần mà tụi mình ngồi lại mà ăn uống nhậu nhẹt với nhau thì nhắc lại chuyện đó chứ Bây giờ thì cười thôi Nhưng mà lúc đó cả hai đứa đứa nào cũng hoảng loạn hết.
 
3,385 ❤︎ Bài viết: 174 Tìm chủ đề
Lần nghịch dại nhớ đời nhất của tôi là: Giờ giải lao lên bảng viết linh tinh mấy chữ:

- Hút thuốc lá bổ phổi

- Uống rượu bổ gan

- Đi xe đánh võng để mở mang

Vừa lúc đó cô giáo dạy Văn bất ngờ lên lớp. Kết cục của mình, hai chân đứng không vững nữa.
 
2,245 ❤︎ Bài viết: 122 Tìm chủ đề
Năm mình học lớp 5 (có lẽ vậy), mình cùng em họ tắm sông. Do gấp tắm vì trời khá nóng còn nước sông lúc đó nhìn sạch với mát lắm nên tụi mình đã không đợi nước đầy đến bậc thềm thứ hai để tắm cho vui hơn như mấy lần trước (đến giờ nghĩ lại, quyết định đó đã cứu mạng mình và cả nhỏ em họ).

Nếu bơi bình thường thì đã không có gì để kể rồi, cái đáng nói ở đây là tụi mình không mặc áo phao vì nghĩ rằng đã biết bơi và định lội ra ngoài sông bằng cây cầu dừa đặt chìm bên dưới. Bạn biết rồi đó, cầu dừa như vậy thì phủ trên mình rất nhiều rong rêu và nếu không cẩn thận sẽ bị trượt chân té.

Khi lội như vậy, mặc dù tụi mình chạm chân tới cầu dừa nhưng nước đã dâng đến bả vai và dĩ nhiên, con nước đang lớn thì lực chảy cũng siết hơn nhiều. Lúc đi ra thì không sao, lúc đi vào mới có chuyện.

Số là, nhỏ em mình sợ trượt chân nên quay người khá chậm còn mình thì muốn vào cho nhanh nên có hối nó đi lẹ lẹ. Nhỏ em miệng bảo từ từ nhưng mình đợi không được, do đó đã lách người qua bên trái và định bơi vào từ chỗ đó. Nhưng vì có rong rêu bám trên cây cầu dừa, mình trượt chân và mất đà ngã chới với vào sông. Theo phản xạ, mình kéo theo nhỏ em họ bên cạnh xuống luôn.

Lúc đó đúng kiểu, dìm nhau để ngoi lên mặt nước để thở và bơi vào trong bờ. Lúc đó tụi mình đâu hay biết trời trăng gì nữa, chỉ toàn theo phản xạ cộng bản năng mà loạng choạng ngoi lên ngụp xuống thôi. Khi ngoi được lên rồi, mình định bơi đến cây sào và sau đó sẽ kéo nhỏ em vô nhưng nghĩ thì hay đó chỉ tiếc là nhỏ em họ đã lôi chân mình xuống trước khi mình kịp bơi lại cây sào.

Mình nhớ mình đã đạp nó theo phản xạ vì mình sợ nhất việc bị kéo chân lúc tắm sông. Cũng không ăn thua do hai đứa đã bị nước cuốn ngày một xa bờ hơn. Khỏi phải nói, mình lúc đó uống cả đống nước đầy phù sa hòa lẫn "tinh chất" từ hàng tỉ tỉ thứ vứt xuống sông vào bụng. Sặc sụa, ngộp thở, mắt lờ mờ vì nước vào là những gì mình có thể cảm nhận. Và có vẻ như hai đứa lôi kéo nhau ra ngoài giữa sông đồng thời bị cuốn lên phía trên theo dòng chảy của nước nữa.

Tưởng đầu là tèo hết cả rồi nhưng khi mình cố ngoi lên để thở lần nữa thì thấy mẹ mình đã nhảy từ ghe xuống và vớt hai đứa lên. Hên là nước cạn nên mẹ mình đủ sức vớt cả hai vì mực nước chỉ dâng đến ngực mẹ. Một phen hú hồn.

Lên bờ rồi mà mình vẫn chưa bình tĩnh trở lại. Nhỏ em mình sau này kể lại, nó thấy mẹ mình như bay mà phóng từ bậc thềm qua ghe này đến ghe nọ rồi lao thẳng xuống sông cứu hai tụi mình lên, như siêu nhân vậy á mọi người. Không cần nói, tối hôm đó mình bị ác mộng, cứ mơ thấy cảnh sông nước và bị chìm vào sông, không có ai cứu. Nó ám ảnh mình thật nhiều tháng và mỗi lần nghĩ đến mình vẫn ớn lạnh tự hỏi nếu hôm đó tụi mình đợi nước đầy như thường ngày, nếu hôm đó vội tắm mà không đợi người lớn trông chừng thì chắc là tèo thật rồi.

Lần nghịch dại nhớ đời suýt bay màu để mình rút kinh nghiệm thật nhiều, cẩn thận hơn và cũng từ đó về sau, nếu có tắm sông mình chỉ bơi gần bờ hoặc sử dụng phao nổi nếu muốn bơi ra xa vì sợ rằng sự việc ngày hôm đó sẽ tiếp diễn.
 
6,999 ❤︎ Bài viết: 3171 Tìm chủ đề
Hồi mình còn bé, bên nhà bác mình có cái chòi để chứa củi.
Chòi dựng bằng gỗ, quây 3 phía bằng thanh lứa, mái lợp tranh mỏng thôi, phía còn lại chỉ dựng một cái cột chống để khỏi sụp. Nói chung nó giống như cái lều tạm bợ thôi. Nơi đó mang tiếng là để chứa củi nhưng mà củi chưa bao giờ đầy, bác mình thường chỉ quây nó vào giữa, xung quanh để trống trơn tạo thành không gian để đám phá hoại chúng mình chui vào đó chơi trốn tìm.
Một hôm mình bỗng dưng dở hơi bất ngờ muốn chơi nhảy dây. Chỉ có năm anh chị em chơi với nhau, 3 người vẫn muốn chơi trốn tìm, chỉ có mình với chị họ muốn chơi nhảy dây. Nhưng hai người thì không đủ người, thế là mình nghĩ ra một "kế", đó là buộc dây vào cột chòi. Chị mình can, bảo buộc vào cột thì nhỡ cột đổ sẽ bị sụp chòi, trong kia còn mấy người đang chơi, sợ củi sập vào đầu rất nguy hiểm. Thế là mình kêu bắc ghế buộc dây lên thanh ngang mái, như vậy dù có hơi cao chút nhưng nếu buộc dây dài rồi đứng xa ra, một người quay dây thì một người vẫn có thể nhảy.
Lúc đầu hai chị em chơi cũng khá hào hứng, rồi đến lượt mình nhảy, bất ngờ chân mình bị mắc dép vào dây, chân bị kéo căng rồi bất ngờ cả cái mái chòi đều bị kéo xuống theo. Đống củi bác mình chất cao, vướng theo mái bị kéo luôn xuống, đổ sụp trong phòng. Thế là tiếng khóc, tiếng la hét của đám nhóc tụi mình vang lên ầm ầm...
Hôm đấy mình và chị đều bị mắng một trận, ăn vài "con lươn", may là củi không đổ văng vào đầu, không chọc vào mắt mấy quý tử đang chui phía trong,nếu không thì...
Giờ mình vẫn nghĩ đến mà sợ luôn, đó chính là lần nghịch ngu nhất của mình luôn...
 
64 ❤︎ Bài viết: 48 Tìm chủ đề
Ai cũng nghĩ cái thời nghịch dại là cái thời 4, 5 tuổi gì đó phải không? Không hề nha, mình nghịch ngu hồi năm lớp 6!

Trước mình với một đám bạn chơi thân lắm, 4 nhỏ con gái với 2 thằng con trai, mà mình là đứa hay bày trò nhất đám đó. Tụi mình hay đem xe đạp của mấy đứa con trai dắt vô nhà vệ sinh nữ, xong còn lấy phấn trắng bôi lên yên xe, khốn nạn hơn nữa là còn lấy dây thun bắn vô mông tụi nó.. chưa phải đỉnh điểm đâu, cái lần dại nhất là cái lần mình kéo xe đạp của thằng bạn lại, rồi nó mất thăng bằng té vô bụi táo gai lởm chởm, cả người nó bị gai đâm như con nhím luôn. Lúc ấy mình sợ, khóc quá trời, sợ nó về méc mẹ, mình sợ quá vừa gỡ gai cho nó vừa đứng rống khóc mãi luôn, năn nỉ nó đừng về méc mẹ. Xong nó bảo mình nín đi, hứa là không về méc mẹ.

Sau đó lên lớp 9 nó thích mình.. mà mình không có tình cảm nam nữ với nó, nên 2 đứa không nói chuyện với nhau nữa, đến giờ cũng đã 7 năm rồi..
 
2 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Có bạn nào hồi nhỏ từng nghịch dại gì mà đến tận bây giờ còn nhớ không? Mình hồi nhỏ tò mò cái giếng trần ở nhà ông ngoại mà nó bị đọng rêu ở trên mặt nước mình tưởng là cái sân xi măng bị phủ rêu nên dẫm lên xong rớt tủm xuống dưới may mà gần đó có dì với anh họ mình vớt lên xong bị ăn 1 trận no đòn đến h vẫn đau :))
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back